Chương 580: Người tốt Hà Đồ | Vạn Tộc Chi Kiếp

Vạn Tộc Chi Kiếp - Cập nhật ngày 22/03/2025

Bước vào Tử Linh giới vực, đây là lần đầu tiên của Tô Vũ. Vừa đặt chân vào, hắn đã cảm nhận được tử khí nồng đậm bao phủ.

Nhìn quanh, quỷ ảnh cũng không thấy bóng!

Rõ ràng, trước đó lão Chu bộc phát uy lực, đám Tử Linh gần đó hoặc là bị tiêu diệt, hoặc là đã bỏ chạy tán loạn.

Tô Vũ chợt tò mò, hỏi: “Đại nhân, mỗi khi có người bị giết trong một khu vực nhất định, Tử Linh lập tức xuất hiện, vậy đám Tử Linh này từ đâu ra, sao có thể xuất hiện nhanh như vậy?”

“Quy tắc!”

Tinh Nguyệt lúc này đã trở lại Tử Linh giới vực, tựa như về tới hang ổ của mình, tự tin hơn hẳn, giọng điệu cũng trở nên lạnh lùng, khí thế ngút trời!

“Về phần Tử Linh, Tử Linh Cổ Thành phần lớn là do cư dân các ngươi chuyển hóa mà thành! Bọn chúng ở trong một cái ao chuyển đổi Tử Linh, chờ lệnh điều động đến Cổ Thành bất cứ lúc nào! Còn những nơi khác, phần lớn là do quy tắc tùy ý tạo ra!”

Dứt lời, Tinh Nguyệt nhìn về phía Tô Vũ, ánh mắt u lãnh, đây là địa bàn của ta!

“Tô Vũ, bản tọa ở Tử Linh giới vực có rất nhiều hảo hữu!”

Tô Vũ gật đầu, vẻ mặt không chút để ý, cười nói: “Vậy chúc mừng đại nhân!”

Đừng có mà vô nghĩa!

Ngươi lấy đâu ra hảo hữu?

Ngươi chỉ là một tên trạch Tử Linh mục nát, Hà Đồ đánh Hồng Mông Cổ Thành ngươi còn không thèm đi giúp, chuyện này ta biết rõ, ngươi tưởng ta không biết chắc?

Người ta tọa trấn Thiên Diệt Cổ Thành còn đi hỗ trợ, riêng ngươi thì không, ngươi tưởng ta không hay sao?

Với cái tính cách của ngươi, ngươi có hảo hữu sao?

Đùa ai vậy!

Hắn không tin, cũng lười nói nhiều, lại hỏi: “Đại nhân, ta phát hiện Tử Linh rất thích thu thập Cổ Thành lệnh, vì sao vậy? Ngay cả ở đây, chỉ cần cho chút Cổ Thành lệnh, đều có thể thu mua chúng.”

Hơn nữa, rất nhiều Tử Linh còn đeo Cổ Thành lệnh trên người.

Trong Cổ Thành, giết Tử Linh có thể rơi ra một ít Cổ Thành lệnh.

Tinh Nguyệt lạnh nhạt nói: “Cổ Thành lệnh, kỳ thật không phải Cổ Thành lệnh, mà là lệnh bài thân phận từ thời Cổ Đại! Là quy tắc ban cho một số chức vị, khi Cổ Thành lệnh đạt đến đẳng cấp đủ cao, Tử Linh đeo nó cũng có thể khôi phục một chút linh trí, đó là do quy tắc ban cho!”

Tô Vũ giật mình, “Ý của ngài là, chỉ cần Cổ Thành lệnh đẳng cấp đủ cao, ví dụ như mấy cái Cổ Thành lệnh trên tay ta đây, đẳng cấp tương đối cao, quy tắc sẽ chủ động giúp người ta thức tỉnh một chút linh trí?”

“Không sai!”

Tinh Nguyệt lạnh nhạt nói: “Chỉ là hiện nay, Cổ Thành lệnh còn tồn lại đều có đẳng cấp rất thấp, kể cả những cái ở Cổ Thành, kỳ thật chỉ là lệnh bài thân phận của những nhân vật nhỏ thời thượng cổ, chân chính có đẳng cấp cao thì không có nhiều!”

Cái gọi là phân chia đẳng cấp, tối thiểu phải như đám tạp hào tướng quân kia, nắm giữ lệnh bài trong tay mới được.

Trên người Tô Vũ, kỳ thật cũng có vài món, tỉ như cái lệnh bài Tinh Hoành Cổ Thành này, đều là do đám tạp hào tướng quân nắm giữ. Còn như Hồng Mông Cổ Thành lệnh, xem như lệnh bài của phong hào tướng quân.

Những thứ này… có thể thúc đẩy Tử Linh thức tỉnh ư?

Chẳng trách!

Nói vậy, việc Tử Linh truy đuổi Cổ Thành lệnh cũng xem như một loại bản năng. Bản năng thúc giục bọn chúng phải có được những thứ này, thu thập càng nhiều càng tốt, có lẽ sẽ có khả năng gia tăng tốc độ thức tỉnh trí nhớ.

Đối với Tử Linh giới, vạn tộc đại khái đều không hiểu rõ lắm.

Chỉ biết rằng, Tử Linh quân chủ ở đó không ít.

Tô Vũ đối với cái giới vực này cũng rất tò mò, cứ như đứa trẻ hiếu kỳ Bảo Bảo, truy vấn: “Đại nhân, cái Tử Linh giới vực kia, có thành thị không?”

“Thành thị?”

Tinh Nguyệt lạnh lùng đáp: “Tử Linh, chỉ khi đạt tới Nhật Nguyệt cảnh mới có chút linh trí, chỉ khi tới chuẩn Vô Địch mới có thể mở miệng, đến quân chủ cấp mới có ý thức chân chính của bản thân, cần thành thị để làm gì?”

Đương nhiên, một vài quân chủ cũng sẽ tự mình kiến tạo một vài cung điện, đó là do ký ức khi còn sống thúc đẩy mà thôi.

Không cần thành thị!

Cần thành thị để làm chi?

Một quốc gia rộng lớn như vậy, chỉ có một vị Tử Linh quân chủ, vài vị chuẩn Vô Địch, chẳng lẽ lại xây dựng một đại thành thị, để đám Tử Linh kia lang thang trên đường phố?

Rảnh rỗi đến phát hoảng!

Tô Vũ im lặng, đang suy nghĩ thì Tinh Nguyệt lại nói: “Bất quá, khu vực chúng ta lân cận thì không có, nhưng hình như… có nơi thì có đấy. Ta từng nghe một vị Tử Linh quân chủ đi xa kể lại, ở khu vực phía Đông có một tòa Tử Linh chi thành, rất nhiều Tử Linh quân chủ sẽ tới đó giao dịch hoặc tu luyện. Ở đó, Tử Linh quân chủ rất nhiều, nghe nói còn có cường giả Hợp Đạo cảnh tọa trấn!”

Tô Vũ ngoài ý muốn: “Ngài chưa từng tới đó à?”

“Bản tọa vì sao phải đi?”

Thanh âm Tinh Nguyệt băng lãnh, ta việc gì phải đi?

Ta thích ở lại Tinh Hoành Cổ Thành này, ngươi không phục à?

Tô Vũ hiểu rõ, quả nhiên, vẫn là một kẻ mục nát chỉ thích ở nhà, đã thối rữa đến nơi rồi!

Tử Linh giới vực, xem ra vẫn có thành trì, chỉ là khu vực này đại khái không có. Tô Vũ lại hỏi: “Đại nhân, Tử Linh giới có nhiều Hợp Đạo không?”

“Không biết.”

“Lẽ nào… cường giả đỉnh cấp thời Thượng Cổ đã ngã xuống kia, đã thức tỉnh?”

“Ai mà biết được! Muốn biết hắn có tỉnh lại hay không, hay vẫn còn đang ẩn mình ở Tử Linh Thiên Hà, ngươi có bản lĩnh thì tự mình đi tìm!”

Tinh Nguyệt nói năng chẳng khách khí, ý bảo tự hắn thân hành tìm kiếm.

Tử Linh Thiên Hà!

Tô Vũ hướng về phương xa nhìn lại, con sông nối liền trời đất kia, liền hỏi: “Đại nhân, Tử Linh Thiên Hà, thật sự là một dòng sông?”

“Đương nhiên! Trong dòng sông kia, tử khí hóa thành dòng nước, xuyên suốt toàn bộ Tử Linh giới vực, triệu hoán vong hồn. Sinh linh ngã xuống, đều có khả năng xuất hiện ở bên trong Tử Linh Thiên Hà này, nếu gặp cơ duyên xảo hợp, liền có thể thức tỉnh ký ức!”

Tô Vũ gật đầu, những điều này hắn đã từng nghe qua.

Bất quá, dòng sông kia, thoạt nhìn xa xôi vô cùng.

Tinh Nguyệt lại tiếp lời: “Thiên Hà, lãnh địa của Tử Linh. Ngay cả Tử Linh cũng ít khi lui tới, bởi vì chẳng ai biết được liệu có cường giả Tử Linh nào đột nhiên thức tỉnh, cũng chẳng ai biết mình có bị Tử Linh Thiên Hà thôn phệ hay không. Còn ngươi… ngươi mà đi vào, e rằng sẽ bị triệt để hóa thành Tử Linh!”

Đáng sợ đến vậy sao?

Thôi bỏ đi, ta cũng không muốn mạo hiểm thử xem liệu có chống đỡ nổi không.

Tô Vũ nhìn quanh tứ phía, một mảnh mờ mịt, dù sao cũng khiến người ta cảm thấy có chút ngột ngạt.

Bốn phía, phảng phất như chốn hoang vu từ thời khai thiên lập địa.

Đại địa đều một màu đen kịt!

Tô Vũ giậm chân xuống đất, đại địa vẫn bất động, tựa như kiên cố vô cùng. Dưới mặt đất, từng tia từng tia tử khí tràn lan ra.

Tô Vũ muốn đào một ít đất lên xem, rốt cuộc là tạo thành từ vật chất gì.

Hắn vừa định ngồi xổm xuống đào đất, Tinh Nguyệt đã quát lên: “Đừng có làm loạn! Hắc Thổ ở Tử Linh giới vực này, đều là để bảo vệ Tử Linh, một khi bị đào đi, đôi khi sẽ gây ra phiền toái lớn!”

“Phiền toái lớn gì?”

“Ta không biết.”

“Hả?”

Tô Vũ cạn lời, ngươi lại không biết.

“Bởi vì mỗi lần mỗi khác!”

Tinh Nguyệt lạnh lùng đáp: “Có khi ngươi sẽ đào trúng một tôn Tử Linh cổ lão, đang say giấc nồng! Có khi, ngươi sẽ đào phải thứ khí tức ăn mòn cả tử khí, có khi, ngươi sẽ đào ra nguyền rủa…”

Được rồi, Tô Vũ ta xem như bó tay rồi. Cái lòng đất này phức tạp đến thế là sao?

Nghe lão nhân này nói cũng phải nghe một chút, miễn cho bị thiệt thòi.

Hắn ta dẹp cái ý định nghiên cứu kia đi. Ta đây cũng đâu phải Ngô Lam, Bạch Phong bọn hắn, vì làm nghiên cứu mà chỗ nào cũng dám đào bới.

Tô Vũ ta tính toán một phen. Hôm nay đã là ngày thứ 20 Tinh Vũ phủ đệ mở ra rồi.

Tốt nhất là ta phải trước 30 ngày chạy trở về, cho bọn hắn một kích bất ngờ!

Các ngươi tưởng ta ở bên ngoài, ta lại ở bên trong. Các ngươi tưởng ta ở bên trong, ta lại ở bên ngoài…

Các ngươi muốn ngăn chặn ta? Ta đây sẽ dẫn người đến chặn ngược lại các ngươi!

Đối với việc thăm dò Tử Linh giới vực, Tô Vũ ta hiện tại chẳng có hứng thú gì. Đại năng thì ăn nhiều, ngụm lớn. Thời đại thượng cổ chết vô số người, quỷ mới biết bên này có thật hoàng hay không. Cho dù không có, thì Hợp Đạo của Tử Linh giới vực cũng không ít.

Thời đại thượng cổ, Hầu gia cũng đều là Hợp Đạo cả, mấy cái phong hào tướng quân cũng đều là Hợp Đạo!

Bọn gia hỏa này, dù cho hóa thành Tử Linh, chưa hoàn toàn khôi phục, cũng vẫn mạnh hơn Tô Vũ ta.

Nhanh chóng, Tô Vũ ta lên tiếng: “Đại nhân, có biện pháp nào tìm được Hà Đồ không?”

“Có!”

Tô Vũ ta mừng rỡ.

Thật là có biện pháp!

Vừa nghĩ đến đây, một tiếng hét chói tai vang lên: “Hà Đồ! Ra đây!”

“… ”

Ngọa tào!

Tô Vũ ta ngã sấp mặt.

Đây là cái biện pháp mà ngươi nói đó hả?

Hắn ta vội vàng đứng dậy, thái độ đoan chính, đi núp sau lưng Tinh Nguyệt. Mẹ nó, cái Tinh Nguyệt này đúng là đồ điên. Cái Tử Linh giới vực các ngươi tìm người là tìm như thế hả?

Tinh Nguyệt lại rất hài lòng!

Đúng, chính là phải tìm như thế!

Tìm người mà không tìm như thế, thì tìm thế nào?

Chẳng lẽ lại phải phí công mò kim đáy bể, từng tấc từng tấc mà tìm kiếm sao?

Toàn bộ Tử Linh giới vực rộng lớn bao la, tinh cầu lớn nhỏ vô số, hắn còn chưa từng đặt chân đến nhiều nơi. Ai mà biết được Hà Đồ kia trốn chui lủi ở đâu? Hà Đồ lại chẳng phải loại Tử Linh quân chủ bình thường, an phận thủ thường một chỗ. Hắn ta thường xuyên lân la khắp nơi, dụ dỗ kéo bè kết đảng, địa bàn hoạt động quá mức rộng lớn.

Hơn nữa, ai dám chắc Hà Đồ đã chết hay còn sống?

Chi bằng tìm kiếm xem quanh đây có Tử Linh nào còn sống sót không, hỏi han chút tình hình cũng tốt.

“Hà Đồ, cút ra đây cho ta!”

Tiếng gầm vang vọng, không ngừng dội lại trong Tử Linh giới vực.

Hà Đồ đang bận bịu lừa gạt đám thủ hạ, nghe thấy tiếng quát thì khựng lại. Hắn lắng tai nghe ngóng, một lát sau, quay sang Thác Phạt hỏi: “Thác Phạt, hình như có người gọi ta, có phải Tinh Nguyệt không?”

Thác Phạt nghe không rõ, cũng chẳng để tâm, trầm giọng nói: “Hà Đồ, đừng có đánh trống lảng. Muốn bọn ta đến quốc gia của ngươi cũng được thôi, nhưng phải nhường lại Tử Linh Thiên Hà…”

Hà Đồ câm nín!

Ta đây đang bàn chuyện nghiêm túc đó, ngươi lại lôi cái này ra làm gì!

Ta hình như vừa nghe thấy có ai gọi ta!

Tinh Nguyệt ư?

Chẳng lẽ con nhỏ đó chưa chết?

Có lẽ thật sự còn sống, Tinh Nguyệt có cấu kết với Tô Vũ, lúc Tô Vũ rời đi, hình như đã mang theo ả ta. Vậy là nói, ả ta còn sống trở về, biến cố ở Tinh Vũ phủ đệ đã kết thúc rồi sao?

Lần này, hắn có chút thất vọng.

Hắn đến Tinh Vũ phủ đệ chỉ là ngoài ý muốn, nhưng hắn vốn còn muốn lợi dụng phủ đệ đó để xây dựng một đội quân riêng của Tô Vũ, kết quả tất cả tan tành!

Giờ phút này, hắn lại tập trung lắng nghe.

Một lát sau, hắn đột nhiên nói: “Ta đi xem sao, hình như Tinh Nguyệt thật sự đến rồi!”

Nói xong, thân ảnh hắn biến mất ngay tại chỗ.

Mấy vị Tử Linh quân chủ khác thấy hắn bỏ chạy, chần chừ một chút, rồi cũng cùng nhau đuổi theo hướng hắn vừa đi.

Bên phía Tô Vũ, đang cùng Tinh Nguyệt lang thang khắp nơi.

Tinh Nguyệt vừa đi vừa lẩm bẩm: “Có lẽ Hà Đồ đã chết rồi! Hắn mà chết, chúng ta liền quay trở về Tinh Nguyệt quốc của ta!”

“Không được! Ta còn phải tìm truyền tống địa!”

“Hừ!”

Tinh Nguyệt hừ lạnh một tiếng, nàng vốn chẳng muốn tìm kiếm. Tử Linh giới vực rộng lớn bao la, biết tìm nơi nào đây?

Nhưng nếu không tìm, Tô Vũ vẫn liên tục hấp thụ tử khí của mình, thật sự quá phiền toái.

Hy vọng Hà Đồ còn sống!

Tô Vũ không nói nhiều, chỉ lặng lẽ theo sau Tinh Nguyệt. Trên đường đi, chẳng có gì cả, toàn bộ Tử Linh giới vực tựa như một nấm mồ khổng lồ, quá mức ngột ngạt, ngay cả một tiểu tử linh cũng không thấy.

Theo lời giải thích của Tinh Nguyệt, trong tình huống bình thường, Tử Linh giới vực vẫn có vô số tử linh vô thức lang thang.

Đó đều là những tử linh nhỏ yếu, có kẻ tự bò ra từ Tử Linh Thiên Hà, có kẻ sinh ra ngay tại Tử Linh giới vực. Còn cường giả chân chính đều đang ngủ say ở nơi sâu thẳm, chờ đợi ngày thức tỉnh.

Nơi này lại không có một bóng dáng, có lẽ trước đó đã bị triệu hoán ra ngoài, kết quả bị một mẻ quét sạch.

Cần thời gian… Chờ tử linh vô thức từ những giới vực khác lân cận lang thang tới, cần phải có thời gian.

Địa bàn rộng lớn như vậy, chỉ có Tô Vũ và Tinh Nguyệt. Thật ra, Tô Vũ vẫn cảm thấy có chút bực bội, cái nơi quỷ quái này, một mình thăm dò chắc chắn sẽ chết ngạt mất.

Đang miên man suy nghĩ, lòng Tô Vũ chợt động.

Cùng lúc đó, Tinh Nguyệt cũng hướng về một phương hướng nhìn lại. Rất nhanh, một tôn tử linh dần dần nổi lên trong hư không. Từ phía xa, Hà Đồ mang theo tiếng cười nói: “Tinh Nguyệt, quả nhiên là ngươi!”

Nói xong, Hà Đồ còn mang theo chút nghi hoặc nhìn về phía tử linh sau lưng Tinh Nguyệt. Đây là nàng lấy được từ đâu vậy?

Hắn xoay chuyển đầu óc, là trí giả của Tử Linh giới vực, Hà Đồ cảm thấy trí tuệ của mình vẫn là siêu quần bạt tụy. Suy tư một chút, hắn có chút không chắc chắn, chẳng lẽ là Tô Vũ?

Tô Vũ dường như có thể hóa thành tử linh mà?

Hắn cũng biết Nguyên Khiếu Nghịch Chuyển Chi Pháp, nhưng trí nhớ hiện tại không rõ ràng, nhất thời không thể xác định.

Còn Tô Vũ lại mừng rỡ trong lòng.

Hà Đồ còn sống!

Sống sót là tốt rồi, hắn thật sự sợ Hà Đồ chết, hắn mà chết, ta biết tìm truyền tống địa ở đâu đây?

Cho nên vừa nhìn thấy Hà Đồ, Tô Vũ cũng không giấu diếm, vô dụng thôi. Hắn cấp tốc truyền âm: “Hà Đồ đại nhân!”

“… ”

Hà Đồ khẽ giật mình, quả nhiên là cái tên tiểu tử Tô Vũ kia, gan hắn cũng thật lớn a!

Người còn sống mà dám mò tới Tử Linh giới vực, chẳng khác nào tự tìm đường chết.

Hắn liếc nhìn đám Thác Phạt đang tiến đến, liền truyền âm cho Tô Vũ: “Có việc gì thì chờ bản tọa giải quyết xong đám người này rồi nói!”

Tô Vũ tìm đến đây, chắc chắn là có chuyện cần hắn giúp đỡ. Hà Đồ cũng lười hỏi nhiều, cứ xử lý xong đám Thác Phạt này đã rồi tính.

Rất nhanh, Thác Phạt cùng bọn thuộc hạ đã đến. Thấy Tinh Nguyệt, Thác Phạt liền hỏi thẳng: “Tinh Nguyệt, tình hình bên kia thế nào rồi?”

“Quy Nguyên Đao đã mất!”

“Vậy có nghĩa là mọi thứ đều an toàn?”

Thác Phạt mừng rỡ, đến Quy Nguyên Đao cũng mất rồi sao? Hắn nhanh chóng nhìn về phía Tô Vũ, “Kẻ này từ đâu ra vậy?”

Hà Đồ lạnh lùng đáp: “Bản tọa vừa mới ở Tinh Vũ phủ đệ chiêu mộ hắn!”

Thác Phạt có chút bất mãn nói: “Đây là địa bàn của chúng ta!”

Ở địa bàn của chúng ta mà dám tự tiện thu nhận Tử Linh, đã hỏi qua ý kiến của chúng ta chưa hả?

Tinh Nguyệt thản nhiên nói: “Bên trong vẫn còn không ít người, bao gồm cả Đại Tần Vương, Thác Phạt quân chủ có muốn vào thử một chút không?”

Thác Phạt im bặt, “Xéo đi! Bản tọa không ngu!” Dù cho Đại Tần Vương đã tàn phế, hắn cũng không muốn dây dưa vào.

Lúc này, Thác Phạt cũng lười so đo với Tinh Nguyệt mấy chuyện vặt vãnh này, hắn vui vẻ nói: “Hà Đồ, nơi này nếu không có nguy hiểm gì thì chúng ta cũng xin cáo từ! Quy Nguyên Đao cũng đã mất rồi, sau này Tinh Vũ phủ đệ sẽ là địa bàn của chúng ta, rảnh rỗi ngươi có thể tới chơi!”

Hang ổ vẫn còn nguyên vẹn, việc gì phải đến chỗ Hà Đồ kia chứ?

Hà Đồ thầm mắng một tiếng, liếc nhìn Tinh Nguyệt, “Ngươi không thể dọa bọn chúng một chút sao? Nói bên trong rất nguy hiểm, không thể ở lại được nữa ấy!”

Mà lúc này, Tô Vũ lại truyền âm cho Tinh Nguyệt: “Đại nhân, nơi này còn ba vị Tử Linh nữa, thực lực cũng không tệ, có muốn liên thủ với Hà Đồ, diệt trừ bọn chúng rồi kiếm chút lợi lộc không?”

Dù sao cũng là tồn tại Vô Địch cảnh giới a!

Tinh Nguyệt nàng không thèm để ý đến hắn, đồ sát phôi kia!

Chỉ biết có giết, giết và giết!

Bọn ta, Tử Linh quân chủ, đâu phải suốt ngày chỉ có giết, giết và giết đâu.

Tinh Nguyệt nàng không thèm để ý đến Tô Vũ, mà lên tiếng: “Tinh Vũ phủ đệ e rằng vẫn còn những nguy hiểm khác, các ngươi tự mình suy xét cho kỹ!”

Nàng cũng không muốn dây dưa với đám người kia, quay sang Hà Đồ nói: “Ta tìm ngươi có việc, ngươi có định quay về Hồng Mông Cổ Thành không?”

Hồng Mông cổ thành khu vực, so với Tinh Hoành cổ thành khu vực của nàng, cũng không tính là quá xa, xem như tiện đường.

Hà Đồ thấy rằng việc lừa gạt đám Thác Phạt, hắn cũng không nắm chắc, giờ phút này, hắn không nói thêm gì, chỉ cười nhạt đáp: “Có lẽ ta nên về, lâu lắm rồi không về, chắc hẳn tên Lão Quy kia đang tự do tự tại lắm đây!”

Nói xong, hắn nhìn về phía đám người Thác Phạt, chắp tay cười nói: “Lần này, xin chúc mừng chư vị, Tinh Vũ phủ đệ thuộc phạm vi sinh linh giới, lãnh địa của chư vị đã mở rộng đến nơi đó, rất nhanh thôi sẽ chính thức bước vào Sinh Linh Giới Vực!”

Thác Phạt cười nói: “Đến lúc đó, Hà Đồ đạo hữu cũng có thể đến chơi!”

Làm đại gia ngươi ấy!

Hà Đồ trong lòng thầm rủa, lười nói nhiều lời, nhìn về phía Tinh Nguyệt nói: “Vậy ta xin đi trước, lần sau có chuyện tốt, lại đến tìm chư vị!”

Đám Thác Phạt chẳng buồn để ý, bọn hắn chỉ muốn đến tầng bảy kia xem sao, vội vàng hướng phía cửa thông đạo kia bay đi.

Đợi bọn hắn bay đi, Hà Đồ mới nói: “Tinh Nguyệt, ngươi đã phá hỏng chuyện tốt của ta rồi!”

Tinh Nguyệt không thèm để ý hắn.

Mà Tô Vũ, cười chắp tay: “Bái kiến Hà Đồ đại nhân!”

Hà Đồ lạnh lùng nói: “Tiểu tử ngươi, lá gan thật không nhỏ!”

“Đều là học theo đại nhân!”

Tô Vũ cười nói: “Lúc đại nhân còn sống, lá gan cũng lớn lắm.”

Hà Đồ cười cười, rất nhanh, lại khôi phục vẻ lạnh lùng, “Ngươi một mình tiến vào Tử Linh giới vực, chẳng lẽ không sợ ta thông báo cho những quân chủ khác sao? Một khi chuyện này bị lộ ra, ngươi chắc chắn phải chết không nghi ngờ! Nơi này, Tử Linh quân chủ nhiều vô số, một khi ép ngươi lộ ra khí tức sinh linh, quy tắc nơi này sẽ truyền tống vô số quân chủ đến đây!”

“Đại nhân sẽ không làm như vậy!”

“Ồ!”

Hà Đồ cười lạnh một tiếng, nhìn Tô Vũ, rồi lại nhìn Tinh Nguyệt, cười nhạt nói: “Tinh Nguyệt, ngươi lại dám cấu kết với sinh linh, một khi bị quy tắc phát hiện, ngươi cũng chết chắc rồi!”

Tinh Nguyệt lạnh lùng lên tiếng: “Hà Đồ, ngươi lo liệu tốt chuyện của mình là đủ!”

Hai người bọn họ tranh đấu, Tô Vũ lại không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Hà Đồ đại nhân, ta muốn nhờ ngài dẫn ta đến khu vực truyền tống của các ngươi một chuyến, hẳn là hiện tại vẫn còn ở đó.”

Hà Đồ có chút buồn bã đáp: “Ngươi muốn đến nơi đó ư? Chẳng phải Tinh Nguyệt đã nói, nàng biết chỗ đó ở đâu sao?”

Tô Vũ cười đáp: “Đại nhân chê cười, nơi đó, chúng ta làm sao có thể biết được.”

“Vậy các ngươi nói cứ như thật vậy?”

Hắn cũng lười nhiều lời, trực tiếp cự tuyệt: “Không thể nào! Đó là quy tắc duy nhất mà Tử Linh giới vực còn giữ lại đường ra, chỉ có nơi đó, mới có thể tự do ra vào, thậm chí còn có thể nghĩ cách, từ đó tiến vào sinh linh Giới Vực, không bị bất kỳ quy tắc nào hạn chế!”

Nơi như vậy, đương nhiên không thể tiết lộ cho Tô Vũ!

Tô Vũ cũng không lấy làm lạ trước quyết định của hắn, nhanh chóng nói: “Đại nhân, khi ngài đã thành sinh linh, cái gọi là quy tắc, chẳng đáng một xu! Đi đâu cũng có thể xuất hiện, hà tất phải để ý đến một cái thông đạo?”

Hà Đồ thản nhiên nói: “Ngươi muốn nghịch chuyển Tử Linh, hóa thành sinh linh, đừng tưởng rằng chuyện đó đơn giản như vậy. Năm đó, bản tọa cũng tinh thông tử khí nghịch chuyển chi pháp, từng nghịch chuyển một vị quân chủ, ta cứ tưởng chỉ cần tốc độ nghịch chuyển của ta lớn hơn tốc độ sinh ra tử khí của đối phương, là có thể thành công! Kết quả sự thật chứng minh, ta đã sai, nghịch chuyển thất bại, khi nghịch chuyển đến một nửa, tử khí và sinh khí xung đột, hắn đã nổ tung!”

Cho nên, nghịch chuyển không hề đơn giản như vậy!

Dứt lời, hắn lại nói: “Hơn nữa, nghịch chuyển còn có một số khó khăn khác, tỉ như nhất định phải thiết lập tử khí lối đi, ngươi hiện tại thiết lập lối đi là cùng Tinh Nguyệt, một khi nghịch chuyển, trước mắt cũng chỉ có thể nghịch chuyển Tinh Nguyệt! Hoặc là phải chặt đứt tử khí lối đi với Tinh Nguyệt, mới có thể nghĩ cách giúp Tử Linh khác nghịch chuyển… Còn nữa, ngươi quá yếu…”

Oanh!

Hắn vừa dứt lời, Tô Vũ phá không mà ra, tung một quyền!

Hư không rung động!

Một quyền này, ngoại trừ không có Khai Dương khiếu, Tô Vũ đã dốc toàn lực, một quyền tung ra, Hà Đồ mắt lóe lên, vững vàng đón đỡ một quyền này, hơi lùi lại một chút.

Tô Vũ cười nói: “Đại nhân, ta không tính là quá yếu chứ?”

Hà Đồ lộ vẻ kinh ngạc!

Mới có bao lâu, tên này sao lại mạnh lên nhiều như vậy!

Tô Vũ cười nói: “Đại nhân, ta cảm thấy tốc độ tiến bộ của ta vẫn còn rất nhanh, hiện tại chưa thể nghịch chuyển, ta nghĩ, có lẽ không bao lâu nữa, ta có thể thử! Hơn nữa, chẳng lẽ đại nhân nhất định phải đợi mười năm sau, mới đi cái thông đạo kia? Đại nhân đối với nơi đó, có lẽ cũng không hiểu rõ lắm, còn ta lại biết rất nhiều thứ, nếu thật sự thực lực đầy đủ, ta tùy thời có thể mở ra truyền tống lối đi kia!”

Ánh mắt Hà Đồ trở nên khác thường: “Ngươi có thể tùy thời mở ra?”

“Đương nhiên!”

Hà Đồ trầm ngâm, Tô Vũ cũng không nói thêm về chuyện này, lại hỏi: “Đại nhân, cái tên Tử Linh quân chủ ngốc nghếch kia đâu?”

“Ngươi tìm hắn?”

“Chẳng qua là ta muốn hỏi thăm một chút sự tình thôi. Kẻ kia, hình như khi còn sống cũng là nhân tộc, có lẽ lại là nhân tộc của đợt Thủy Triều Chi Biến này. Ta có chút hiếu kỳ, thời đại này, giống nòi nào sau khi chết đi mà còn có thực lực cường đại đến vậy?”

Đâu chỉ có hắn tò mò, thật ra Hà Đồ cũng rất hứng thú, liền mở miệng nói: “Cũng phải, đợt Thủy Triều Chi Biến này, thời gian mở ra cũng chưa lâu. Tên kia lại quen biết Đại Tần Vương, có lẽ hắn thật sự là Tử Linh sinh ra từ Thủy Triều Chi Biến. Hóa thành Tử Linh mà thực lực còn mạnh đến thế… Chẳng lẽ trước khi chết hắn đã là Vĩnh Hằng cửu đoạn? Hoặc là trước khi chết hắn vốn đã cực kỳ cường đại, thiên phú vô cùng xuất sắc, nên mới có thể thu được chỗ tốt trong Tử Linh Thiên Hà?”

Hắn cũng không hiểu rõ lắm, nên nhanh chóng nói tiếp: “Tên kia đã bị ta truyền tống trở về rồi, nhưng lại dùng Sinh Tử Quả, sinh linh và Tử Linh ý chí xung đột, hơi sơ sẩy là không khống chế được. Dù ngươi có tìm được hắn, cũng chẳng có tác dụng gì. Bất quá, rất có thể hắn sẽ tự mình chạy đến nơi nào đó để thức tỉnh.”

Tử Linh là vậy đó, ký ức khôi phục được một chút thì Hà Đồ cũng khó mà khống chế hắn.

“Nếu như đến bên kia, cũng có khả năng gặp được hắn!”

Nói xong, Hà Đồ lại nhìn về phía Tô Vũ: “Ngươi muốn đi nơi đó, vậy hãy nói cho ta biết trước, nơi đó rốt cuộc là địa phương nào?”

Tô Vũ suy nghĩ một chút, cười nói: “Cũng không dám giấu đại nhân, ta đoán, nơi đó hẳn là một lối đi đặc biệt, tương ứng với Tinh Vũ Phủ Đệ của chư thiên vạn giới. Có lẽ có 360 ngôi sao lớn hoặc là môn hộ, đó là vị trí các thần khiếu được mở ra…”

Dứt lời, hắn lại nói: “Tinh Vũ Phủ Đệ, thật ra là do một người sống tạo ra. Đại nhân có biết không? Mà người sống kia, mạnh mẽ đến đáng sợ, đối phương hẳn là đã mở ra 360 nguyên khiếu và 360 thần khiếu! Bọn ta truyền tống tới, đều là vị trí khiếu huyệt của hắn…”

Hà Đồ ngẩn người ra, chuyện này hắn thật sự không biết.

Đương nhiên, trước đó hắn cũng đã có một vài suy đoán.

Giờ phút này, Hà Đồ dù thế nào cũng không sợ chết, nhưng vẫn có chút rung động. Hắn suy nghĩ một chút rồi nói: “Khi còn sống, ta chưa từng nghe nói tin tức này!”

Hắn là hậu duệ của Cung Vương cơ mà!

Ngay cả hắn cũng không biết tin tức này, rõ ràng, số người biết chuyện này chẳng được mấy ai.

Hắn lại nói: “Khi ta còn sống, ta còn không biết Tử Linh Giới Vực có lối đi này, dường như cũng chưa từng có ai nhắc đến!”

Lời nói của Tô Vũ, ngược lại khiến cho một kẻ đã chết như hắn cũng thêm chút tò mò.

“Khuôn mặt mà ngươi triệu hoán ra trước đó, chính là hắn?”

“Đúng vậy!”

Hà Đồ chấn động: “Người kia còn sống hay đã chết… Thật quá mạnh mẽ, khi khuôn mặt hắn hiện ra, ta còn tưởng rằng Nhân Hoàng sống lại…”

Một bên, Tinh Nguyệt có chút mất kiên nhẫn nói: “Đi hay không thì bảo? Có gì kỳ quái đâu, Tinh Vũ Phủ Đệ, vốn dĩ là do một bộ xác người tạo thành! Đương nhiên, người biết chuyện này hình như không nhiều, Võ Vương từng đề cập qua một lần, khiến rất nhiều người ghê tởm, về sau liền ngậm miệng không nói nữa…”

Hà Đồ ngơ ngác, Tô Vũ cũng ngây người ra, cả hai cùng nhau nhìn về phía Tinh Nguyệt.

Tinh Nguyệt mặt lạnh lùng nói: “Nhìn cái gì! Khi còn sống bản tọa có một vài ký ức vụn vặt, có vấn đề sao? Các ngươi nhắc đến thì ta mới nhớ lại một chút, không nhắc thì bản tọa cũng chẳng nhớ rõ!”

Hà Đồ ngoài ý muốn: “Ngươi… Ngươi là vị nào? Võ Vương… Ngươi có thể tiếp xúc được với Võ Vương?”

Thật quái lạ!

Tinh Nguyệt lạnh lùng hừ một tiếng: “Tiếp xúc thì sao? Chết rồi thì thôi, cả ngày nghĩ mãi chuyện đã qua, không thấy phiền sao?”

“Chán!”

“Chết rồi còn bận tâm, có mệt không cơ chứ!”

Tô Vũ tò mò hỏi: “Tinh Nguyệt đại nhân, Võ Vương là ai vậy? Tên thật là gì, ngài có biết không?”

“Bản tọa nhớ làm gì!”

Tinh Nguyệt có chút mất kiên nhẫn: “Đã xưng là Võ Vương, ai còn nhớ đến tục danh của bọn hắn!”

Hà Đồ nghe vậy liền nói: “Thời thượng cổ, nhân vật tiếng tăm lừng lẫy cũng có vài vị, phải gọi là cực lớn! Cao như núi Thái Sơn! Nhân Hoàng, Văn Vương, Võ Vương chắc chắn là ba người đứng đầu! Dĩ nhiên… có lẽ còn phải thêm một vị Thời Gian Sư, nhưng vị này quá mức thần bí!”

Hắn dừng một chút rồi nói tiếp: “Văn Vương tên gì, không mấy ai biết. Còn Võ Vương… hình như… đại khái là Thái Sơn thì phải?”

Hắn cũng không dám chắc chắn.

Trong lòng Tô Vũ khẽ động.

Thái Sơn?

Lão Chu ngày nào cũng chửi Thái Sơn, vậy chẳng phải, kẻ đã giết lão Chu chính là Võ Vương?

Mẹ kiếp!

Lợi hại vậy sao?

Lão Chu mạnh đến mức nào, chỉ cần nhìn oán niệm của hắn khi xuất hiện là biết, mà ở thời đại thượng cổ, lão Chu lại bị Thái Sơn giết chết, vậy chẳng phải Thái Sơn còn mạnh hơn lão Chu sao?

Võ Vương là Thái Sơn?

“Hà Đồ đại nhân, ngài có chắc Võ Vương là Thái Sơn không?”

“Không nhớ rõ lắm, chắc vậy!”

Nói xong, Hà Đồ nhìn quanh quẩn: “Cố gắng đừng nhắc đến tên những tồn tại kia! Còn sống mà nhắc nhiều, bọn hắn chắc chắn sẽ biết! Chết rồi, nếu thức tỉnh ở Tử Linh giới vực, những tồn tại như vậy, ngươi nhắc đến, bọn hắn sẽ cảm ứng được! Nếu vẫn còn ở Tử Linh Thiên Hà, ngươi gọi nhiều, lỡ gọi hắn tỉnh lại, có lẽ sẽ dẫn đến đại loạn kinh thiên động địa!”

Dù là Hà Đồ, đối với những tồn tại như Võ Vương cũng vô cùng kiêng kỵ.

Hắn sợ Tô Vũ không hiểu, lại nói: “Thời thượng cổ, Nhân Hoàng chiến lực mạnh nhất, điểm này… tạm thời khó nói, nhưng Nhân Hoàng vô cùng cường đại, trấn áp vạn giới là sự thật! Văn Vương, Võ Vương, kỳ thực có lẽ còn mạnh hơn một chút so với Bán Hoàng thượng cổ kia, ba vị cường giả Nhân tộc cùng nhau trấn áp, mới có thể áp chế vạn giới!”

“Ngươi phải biết, thời đại đó, Nhân Hoàng tuy mạnh, nhưng không có nghĩa là hắn là người duy nhất siêu thoát! Một vài Bán Hoàng của cường tộc, xét về cảnh giới, không thấp hơn Nhân Hoàng. Nhân Hoàng có thể trấn áp, Văn Vương, Võ Vương đều lập đại công, ba người hợp lại, mới có thể trấn áp chư thiên vạn giới, thiếu một người cũng không được.”

“Từ đó có thể thấy, loại tồn tại này, hung hãn đến mức nào!”

Tô Vũ bừng tỉnh, “Siêu thoát giả?”

“Ta tùy ý định nghĩa!” Hà Đồ không mấy để ý, “Thượng cổ thời đại, phong hầu chi nhân, cơ hồ đều là Hợp Đạo cảnh! Chẳng qua Hợp Đạo cũng phân chia mạnh yếu. Còn như Nhân Vương cùng các tộc Bán Hoàng, có lẽ đã đạt đến một cảnh giới khác. Nhân Hoàng có lẽ cũng ở cảnh giới đó. Ta định nghĩa là siêu thoát giả, đến trình độ của bọn hắn, cũng chẳng còn để ý mấy chuyện này!”

Hắn vừa dứt lời, Tinh Nguyệt đã cười nhạo một tiếng, khinh bỉ nói: “Cái gì cũng không hiểu, cũng dám lừa dối người! Không nói những cái khác, theo ta biết, Nhân Vương cũng có khác biệt. Nhân Vương bình thường, như Cung Vương chẳng hạn, cùng Bán Hoàng, đại khái ở cùng một đẳng cấp! Còn như Tiên Hoàng, những tồn tại đó, mới có khả năng cùng Nhân Hoàng sánh ngang. Những tồn tại này, tối thiểu cũng chia thành hai đẳng cấp!”

Hà Đồ cảm thấy ả ta đang giễu cợt mình!

Ánh mắt hắn trở nên u lãnh hơn!

Cung Vương, lão tổ tông nhà ta!

Được thôi, ta cũng chẳng còn cảm giác gì, ta cũng đã chết rồi. Có lẽ… chỉ là có chút khó chịu!

Ai nói Cung Vương ở đẳng cấp yếu nhất?

Tô Vũ thấy hai người này làm ầm ĩ lên, vội vàng nói: “Hai vị đại nhân, chi bằng chúng ta qua bên kia xem xét tình hình thế nào? Hơn nữa, hai vị đại nhân đều là người kiến thức uyên bác, ta nghĩ, có nhiều điều, hai vị đại nhân nhất định rõ ràng!”

“Cái gì?”

Tô Vũ ngưng tụ một cánh hoa trong hư không, “Hà Đồ đại nhân, ngài sau khi thành Nhân Vương, có nhận ra huyết mạch tiêu chí này không?”

Đúng vậy, huyết mạch tiêu chí.

Tô Vũ đã thấy nó trong ký ức!

Hắn vừa ngưng hiện dấu hiệu này, Hà Đồ và Tinh Nguyệt đều liếc nhìn, Hà Đồ khinh thường nói: “Tạp huyết truyền thừa, không đủ thuần túy! Đó là Địa Ngục Phù Dung Hoa, lại thêm hoa văn ngọn lửa… Địa Ngục Phù Dung Hoa, ta đoán… hẳn là Thượng Cổ Ngục Vương truyền thừa, hoa văn ngọn lửa… Có lẽ có nhiều loại, vì không đủ thuần túy, nên khó phán đoán!”

Thượng Cổ Ngục Vương!

Tô Vũ trong lòng khẽ động. Vậy xem ra, nhân tộc quả nhiên còn có một số Nhân Vương huyết mạch, mà tên thông đồng với giáo chủ Thiên Nghệ Thần Giáo kia, chính là hậu duệ của Thượng Cổ Ngục Vương.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn xác định được nguồn gốc huyết mạch của đối phương!

Tô Vũ vội vàng hỏi: “Đại nhân, vậy trong tình huống bình thường, người ta có cố ý hiển lộ những tiêu chí này không?”

Hà Đồ khinh miệt cười: “Có kẻ sẽ! Để khoe khoang thân phận cao quý! Khi gặp một vài thuộc hạ hoặc kẻ yếu, sẽ cho bọn hắn biết, thân phận ta cao quý vô cùng, chính là đích truyền của Thượng Cổ Nhân Vương! Đương nhiên, hậu duệ thuần huyết hiếm khi làm vậy, chỉ có tạp chủng… Chẳng có gì lạ! Tạp huyết, ở Thượng Cổ, là một tồn tại rất thấp kém. Huyết mạch Nhân Vương cao quý, sao có thể cùng chủng tộc khác hỗn huyết…”

“Chờ một chút!”

Tô Vũ vội nói: “Không lẽ là huyết mạch của hai vị Nhân Vương sao?”

Hà Đồ khịt mũi coi thường: “Ngươi biết cái gì! Nếu cả hai bên đều là Nhân Vương, hậu duệ sinh ra sẽ không hình thành tiêu chí như vậy. Loại tiêu chí hỗn tạp này là biểu hiện của sự hỗn loạn. Huyết mạch Nhân Vương chính tông, dù cho cha mẹ đều là Nhân Vương, hậu duệ sinh ra sẽ mang tiêu chí huyết mạch của phụ hệ hoặc mẫu hệ, hoặc thậm chí là một loại tiêu chí đặc thù mới, tuyệt đối không phải loại tiêu chí hỗn độn này. Đây chính là ý nghĩa của tạp huyết!”

“Nhân Vương cùng hậu duệ Nhân Vương, há có thể gọi là tạp chủng!”

Hà Đồ lên tiếng giải thích, kiến thức của hắn so với Lão Quy còn uyên bác hơn nhiều. Dù sao Lão Quy không phải nhân tộc, đối với những chuyện này không thông tỏ bằng. Còn Hà Đồ, rất có thể là đích truyền của Nhân Vương chính thống.

Giải thích xong, hắn lại nói: “Ngươi thấy dấu hiệu đó ở đâu? Kẻ đó đã lộ diện rồi ư? Nếu đúng như vậy, kẻ này hẳn là mang dòng máu hỗn tạp, lại còn biết một chút bí mật thượng cổ. Có lẽ hắn mang chút tự ti, nên mới hiển lộ dấu hiệu, muốn cho thiên hạ biết hắn là hậu duệ tôn quý của Nhân Vương. Nhưng thực tế, loại tạp chủng này thường không được thừa nhận!”

Tô Vũ giật mình, thì ra là thế!

Nếu đối phương thực sự cường đại, hẳn đã che giấu đi rồi, cần gì phải cố ý để lộ dấu hiệu đó?

Không ngờ, hắn cố ý khoe ra, mặc kệ người khác hiểu hay không, hắn muốn nói cho tất cả, thân phận của hắn vô cùng tôn quý, chính là truyền thừa của Nhân Vương.

Hậu duệ Ngục Vương!

Tô Vũ ghi nhớ trong lòng, tạp chủng, có lẽ không phải nhân tộc thuần túy.

Quả nhiên, muốn nói về kiến thức, vẫn là đám người chết này biết nhiều hơn cả.

Ai nói người chết không thể mở miệng?

Chẳng phải, người chết vẫn cứ mở miệng đó sao?

Tô Vũ thầm nghĩ, sau này, giết người diệt khẩu chưa hẳn đã đáng tin, phải giết luôn cả Tử Linh diệt khẩu mới được.

Giết người thôi chưa đủ, muốn vĩnh viễn không ai biết, còn phải tìm ra Tử Linh chi thân của đối phương, rồi giết chết hắn lần nữa, như vậy mới là vương đạo. Bằng không, người chết cũng biết nói chuyện!

Hà Đồ không để ý đến những điều đó, nhanh chóng nói: “Có thể dẫn ngươi đi xem một chút, nhưng Tô Vũ, nếu ngươi dám giở trò quỷ, ta sẽ giết ngươi! Còn nữa, ngươi đã từng sỉ nhục bản tọa, bản tọa vẫn còn nhớ chuyện này…”

Một bên, Tinh Nguyệt lạnh lùng nói: “Sỉ nhục thì đã sao, cứ xông vào bản tọa đây này! Hà Đồ, bản tọa chẳng sợ ngươi!”

Hà Đồ thầm mắng một tiếng, đúng là đồ nhiều chuyện!

Ta đang nói chuyện với Tô Vũ, ngươi xen vào làm gì!

Tô Vũ lập tức im miệng, Tinh Nguyệt muốn ra mặt, hai người cứ đấu đi, ta hiện tại chỉ muốn đi xem vị trí phân bố thần khiếu, có thể thấy rõ con đường vận chuyển là tốt nhất, không được cũng không sao!

Trước hết cứ để ta mở lại Âm Khiếu đã, không mở được Âm Khiếu, ta cảm thấy mình sắp nổ tung đến nơi rồi!

Cảm giác Hà Đồ thật dễ nói chuyện, đúng là một người tốt, ta còn chưa kịp lừa dối ngươi.

Hà Đồ bị phát “thẻ người tốt” thì đang tự hỏi, Tinh Vũ phủ đệ là do người sống chế tạo, vậy rốt cuộc là chết hay còn sống? Nếu còn sống, ta có thể thu phục được không?

Còn việc Tô Vũ muốn đi xem, cứ xem đi.

Hắn phát hiện, tiểu tử Tô Vũ này, biết cũng không ít đấy.

Ba bóng người chật vật lướt đi, hai kẻ trọng thương hấp hối, một kẻ cố gắng duy trì, liều mạng xé gió hướng về thâm khu Tử Linh giới vực mà bay.

Cùng thời khắc đó.

Tinh Hoành cổ thành.

Ngoại thành, cường giả tụ tập càng lúc càng đông. Tin tức Tô Vũ tiến vào nơi này đã bị tiết lộ, khiến vô số kẻ rục rịch phán đoán, hắn rốt cuộc có ẩn thân trong nội thành hay không?

Trong phủ thành chủ, Lưu Hồng khom người tiến vào hậu điện, hướng Tinh Hoành bẩm báo: “Đại nhân, cứ tiếp tục thế này không ổn. Phải tìm cơ hội ra tay chấn nhiếp một phen, xác định Tô Vũ vẫn còn ở đây, nếu không, dù hắn có thể thoát ra, cũng khó lòng trở về thành!”

Tinh Hoành khẽ mở mắt, gật đầu tán thành. Quả thật, phải khiến đám người kia tin rằng Tô Vũ vẫn còn ở trong thành này!

Nếu không, dù Tô Vũ thoát ra được, khoảng cách không xa nhưng cũng khó mà trở lại nơi này.

“Chờ xem, kẻ nào dám cả gan khiêu khích, ta sẽ ra tay!”

Lưu Hồng khom người lui ra, trong lòng thầm nhủ: “Rất tốt, đợi có kẻ khiêu khích, ngươi có thể ra tay. Tinh Nguyệt hình như vẫn biệt tăm, càng hay, ta có thể xuống Tử Linh giới vực… Nơi đó hiểm nguy trùng trùng, nhưng ta cũng có thể nhân cơ hội này mà đề thăng thực lực.”

Trong vòng một tháng phải rời đi, còn lại mười ngày…

Mười ngày này, ta nhất định phải đi, trước khi tiểu tử Tô Vũ kia kịp trở về!

“Tiểu Tô Vũ a, ngươi vẫn còn quá non nớt. Ngươi tính toán được hết thảy, duy chỉ có không ngờ, ta lại dám mạo hiểm đến Tử Linh giới vực!”

Có sợ không?

Dù ngươi có trở về, ta cũng đã đi rồi!

Gặp lại, Tô Vũ!

Lúc này, Lưu Hồng cảm khái vạn phần. Hắn nhìn phủ thành chủ, nhìn khắp xung quanh, rồi lại nhìn Tinh Hoành phía sau, bỗng phù không mà lên. Ánh mắt hắn hướng về ngoại giới, Tử Linh giới vực… Phong cảnh tươi đẹp ngoài kia, e rằng khó có cơ hội được ngắm lại!

Mong rằng mọi chuyện sẽ thuận lợi!

Hắn nhìn đám Vô Địch bên ngoài, khẽ nhếch mép cười khẩy, mang theo vô vàn khinh bỉ cùng coi thường, lớn tiếng quát: “Một đám ngu xuẩn, nhìn cái gì? Còn dám xông vào thành đánh ta hay sao? Rác rưởi!”

Ngông cuồng!

Hắn ngông cuồng như vậy, khiến không ít người lần nữa hoài nghi, kẻ này thật sự không phải Tô Vũ sao?

Hắn… phách lối đến mức này, thật tình mà nói, bảo không phải Tô Vũ, có chút không tin được!

Quay lại truyện Vạn Tộc Chi Kiếp

Bảng Xếp Hạng

Chương 788: Tới thượng giới!

Vạn Tộc Chi Kiếp - Tháng 3 23, 2025

Chương 628: Tàn khốc trò chơi! !

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Tháng 3 23, 2025

Chương 787: Gặp lại Độc Thư Hổ, thu phục Thiên Mệnh

Vạn Tộc Chi Kiếp - Tháng 3 23, 2025