Chương 478: Một núi càng so một núi cao | Vạn Tộc Chi Kiếp

Vạn Tộc Chi Kiếp - Cập nhật ngày 22/03/2025

“Hóa ra, Huyền Giáp chính là Nam Vô Cương!”

“Nguyên Thủy giáo chủ lại là Vân Trần!”

Ba đời bất tử quả nhiên danh bất hư truyền, nhất mạch này cường thịnh đến đáng sợ, có tới mấy vị Chuẩn Vô Địch, ai nấy đều đang âm thầm mưu đồ chứng đạo. Chỉ tiếc thay Diệp Bá Thiên, muốn khai sáng một con đường đại đạo riêng, cuối cùng lại bị người hãm hại mà chết.

Giờ đây, nhất mạch này đã đến báo thù!

Huyền Giáp đột ngột xuất hiện, một chiêu đoạt mạng Bát trưởng lão. Tam trưởng lão đang giao chiến với Chu Thiên Đạo, thấy cảnh này không khỏi kinh ngạc, thậm chí có chút run rẩy và sụp đổ, gầm lên giận dữ: “Huyền Giáp, ngươi…ngươi dám giết lão Bát?”

Huyền Giáp đã giết Bát trưởng lão!

Hắn căn bản không thèm để ý tới Tam trưởng lão. Cùng lúc đó, đám Nhật Nguyệt của Liệp Thiên Các đứng bên cạnh Tô Vũ bỗng nhiên tản ra, ai nấy đều kinh hồn bạt vía.

Huyền Giáp là người của Nhân tộc, vậy…vậy Huyền Cửu đâu?

Thế cục đã hoàn toàn sáng tỏ!

Hạ gia vốn nắm chắc phần thắng, có lực lượng hùng hậu, nhưng điều duy nhất bọn hắn không ngờ tới chính là sự xuất hiện của Văn Mộ bia, dẫn đến nhiều Vô Địch của vạn tộc kéo đến. Nếu không có Văn Mộ bia, chỉ là gánh chịu vật, Vô Địch của vạn tộc tuyệt đối sẽ không mạo hiểm đến đây.

Nếu chỉ có hơn mười vị Chuẩn Vô Địch, thật sự chưa chắc đã làm gì được Hạ gia.

Bởi vì Huyền Giáp quá mạnh!

Phía đối diện, Thiên Đãng thần vương cười nhạt: “Nam Vô Cương, Vân Trần… Nhất mạch Hạ Thần này thật lợi hại! Đáng tiếc…Thật đáng tiếc! Nhất mạch này có bao nhiêu thiên kiêu cơ chứ, Hạ Thần, Nam Vô Cương, Vân Trần, Diệp Bá Thiên, Liễu Văn Ngạn, Hồng Đàm, Trần Vĩnh, Tô Vũ…”

Mỗi khi hắn nhắc đến một cái tên, những người khác lại cảm thấy trong lòng chấn động.

Nhất mạch này, thiên tài xuất hiện quá nhiều!

“Không…không…còn có Hạ Long Võ, Hạ Tiểu Nhị…”

Thiên Đãng thần vương lại cười nói: “Hạ Long Võ sư thừa Vạn Thiên Thánh, Hạ Tiểu Nhị từng bái Diệp Bá Thiên làm thầy… Dĩ nhiên, Diệp Bá Thiên đã qua đời, nhưng hắn vẫn dạy dỗ đồ đệ của mình. Nhất mạch các ngươi, thật đáng sợ!”

“Chư thiên vạn giới, không cho phép nhất mạch này tồn tại, vẫn là có đạo lý của nó.”

Thiên Đãng cảm khái, nhất mạch này thật sự không nên tồn tại. Một mạch chỉ cần xuất hiện một thiên tài đã là chuyện hiếm có, đằng này bọn hắn đời đời đều sinh ra thiên tài, siêu cấp thiên tài.

Chỉ hơn ba trăm năm mà thôi, nói Diệp Bá Thiên là đời thứ năm, nhưng nếu tính theo đa thần văn, hắn chỉ là đời thứ ba, đến Hồng Đàm bọn họ mới là đời thứ tư, còn Tô Vũ thì tính là đời thứ năm hay đời thứ sáu cũng được.

Chỉ vài đời người thôi, mà đã có nhiều vị Chuẩn Vô Địch, thậm chí còn có người suýt chút nữa đã chứng đạo thành công.

Nhất mạch này sao mà đáng sợ!

Hạ gia, Đại Hạ vương thành tựu có lẽ lớn hơn so với đường đệ của hắn, nhưng xét về hậu đại, nhất mạch Hạ Thần này truyền thừa lợi hại hơn nhiều.

Thiên Đãng thần vương cười nhẹ, mở miệng nói: “Âm Thầm đạo huynh, ta chỉ là một trong tam thế thân, chưa chắc đã bắt được Nam Vô Cương. Dù không có Văn Mộ bia, cũng nên ra tay đánh giết Nam Vô Cương, chư vị hẳn là không muốn đợi đến khi Nam Vô Cương chứng đạo chứ?”

Vừa dứt lời, hư không chấn động, một bóng Ma Thần uy nghiêm bước ra.

“Mạt Hợp Ma Vương!”

Bên phía Ma tộc lập tức reo hò, Ma tộc bọn hắn cũng có Ma Vương giáng lâm rồi!

Mạt Hợp Ma Vương từ trong hư không hiện thân, trước sau chặn Huyền Giáp lại. Huyền Giáp vẫn mang mặt nạ, thanh âm mang theo ý cười, “Hai vị coi trọng ta quá rồi, nhất định phải như thế sao? Ta chứng đạo, không phải đa thần văn chứng đạo, chủ thần văn đã phá, ta chỉ là thân thể bình thường chứng đạo, hà tất phải nhìn chằm chằm ta như vậy? Hai vị lui đi, cũng miễn cho tam thế bỏ mình…”

“Khẩu khí thật lớn!”

Mạt Hợp Ma Vương thản nhiên đáp, “Nam Vô Cương, ngươi xuất hiện, chỉ là tự tìm đường chết thôi! Ngoan ngoãn trốn ở Liệp Thiên Các, may ra còn có chút hy vọng sống!”

Huyền Giáp thở dài, “Đa thần văn hệ trả giá quá nhiều, mất mát cũng quá lớn. Đồ nhi Bá Thiên của ta ngã xuống, ta đã từng suy nghĩ, có nên báo thù cho hắn không, có nên khiến đa thần văn nhất hệ triệt để suy tàn không… Sau này, ta phát hiện ta sai rồi. Nhất mạch ta, vẫn còn người giãy giụa, liều mạng, cố gắng, vậy thì… ta không nên từ bỏ.”

Hắn từng do dự, có nên để đa thần văn nhất hệ rời khỏi tầm mắt thế gian hay không.

Thiên hạ này đã không còn Đại Hạ Phủ đa thần văn nhất mạch!

Như vậy, hắn hay Vân Trần đều có cơ hội chứng đạo, không ai quản bọn họ có phải là đa thần văn hay không.

Nhưng cuối cùng, hắn vẫn chọn đi tới.

Báo thù!

Chứng minh!

Hướng những kẻ địch kia báo thù, hướng những cường giả nhân tộc kia chứng minh, Đại Hạ Phủ đa thần văn nhất mạch, mạnh đến khiến các ngươi rung động, khiến các ngươi hối hận!

Nhất mạch của ta, đều là tuyệt thế thiên kiêu!

Việc hắn đưa Tô Vũ vào Liệp Thiên Các, một mặt là để bảo vệ Tô Vũ, mặt khác cũng hy vọng tìm được biện pháp giải quyết chuyện Tô Vũ chuyển đổi Hoạt Tử Nhân. Đương nhiên, việc Tô Vũ làm Liệp Thiên Các gà bay chó chạy, không nằm trong dự tính của hắn.

Nam Vô Cương, Tô Nam Sinh…

Có một điều Nam Vô Cương không nói dối, hắn thật xuất thân từ Nam Nguyên, họ Tô chỉ là trò đùa. Hắn thật đến từ Nam Nguyên, Nam Nguyên Nam Vô Cương, Nam Nguyên sinh, không ai nhớ kỹ, Nam Nguyên từng có một nhân vật như vậy.

Bởi vì hắn đã chết trên danh nghĩa cả trăm năm!

Hai vị Vô Địch tam thế thân cười nhạt, chậm rãi nói, “Nam Vô Cương, đã đến rồi thì đừng hòng đi. Ngươi không muốn liên lụy đến người khác chứ? Tự giác đi theo, hay để chúng ta trói ngươi đi?”

Nam Vô Cương cười, “Không cần làm phiền hai vị, ta tự đi!”

Nói xong, thời không Trường Hà mở ra, ba người đồng thời biến mất. Không, rất nhanh ba người xuất hiện trở lại, nhưng lần này, dường như họ đã tiến vào một thời không khác, một không gian khác. Trong nháy mắt, ba người giao thủ kịch liệt.

Bên ngoài, mọi người vẫn thấy họ, nhưng lại không cảm nhận được bất kỳ gợn sóng nào của trận chiến.

Bọn chúng, hóa ra không hề giao chiến ở thời không này!

Đây chính là cách giao thủ của đám cường giả đỉnh cấp, kiến tạo một không gian khác để quyết đấu, thật khiến người ta rợn tóc gáy.

Ba cường giả tuyệt đỉnh, trong hư không xa lạ kia, trong chớp mắt đã giao chiến thành một đoàn, thân ảnh mờ ảo, khó mà phân biệt.

Phía dưới, Tô Vũ trong lòng không khỏi run lên bần bật.

Hai vị Vô Địch!

Đương nhiên, cả hai đều không phải là tam thân hợp nhất, nhưng dù vậy, Huyền Giáp cũng chưa hẳn là Vô Địch thực thụ, liệu hắn có thể đối phó được chăng?

Đại chiến đến nước này, cục diện của Nhân tộc có vẻ đã dễ thở hơn đôi chút.

Trước sau tổng cộng có mười bảy vị chuẩn Vô Địch, Nguyên Thủy giáo chủ đã tru diệt ba, Ngưu Bách Đạo hạ sát một, Nam Vô Cương cũng diệt một, giờ phút này còn lại mười hai vị.

Tuy số lượng vẫn còn nhiều, nhưng phía Nhân tộc, chiến lực chuẩn Vô Địch cũng gia tăng không ít.

Hạ Hầu gia, Nguyên Thủy giáo chủ, Ngưu Bách Đạo đều là chuẩn Vô Địch, Liễu Văn Ngạn nhờ vào năm đời thần văn, cũng có thể bộc phát sức mạnh vượt Nhật Nguyệt cửu trọng trong chốc lát, Chu Thiên Đạo cũng luôn cố gắng cầm chân một vị chuẩn Vô Địch, chỉ là có hơi thê thảm mà thôi.

Tính ra, cũng có năm vị chiến lực chuẩn Vô Địch.

Bất quá, tất cả đều là lấy ít địch nhiều, nhất là Chu Thiên Đạo, thê thảm nhất, bị đánh đến máu me đầm đìa, Tần Hạo còn thảm hơn, suýt chút nữa bị đánh nổ tung.

Át chủ bài đã tung ra hết!

Thế nhưng, tung hết cả át chủ bài rồi mà tên Vô Địch phản bội kia vẫn bặt vô âm tín.

Giờ phút này, Tô Vũ chẳng buồn để ý đến những người xung quanh đang e dè, hắn chỉ đang suy nghĩ, Vạn Thiên Thánh… vẫn chưa chịu ra tay sao?

Còn đang chờ đợi điều gì chăng?

Việc Liễu Văn Ngạn xuất hiện, cũng không khiến kẻ kia lộ diện.

Hắn thật sự sẽ xuất hiện sao?

Con súc sinh phản bội này, thật nhẫn nại, không, là vì cục diện hiện tại vẫn chưa đủ.

Giờ phút này, Tô Vũ mơ hồ hiểu ra một điều.

Hắn có chút ngộ ra rồi!

Vì sao kẻ kia không xuất hiện? Bởi vì… Chư Thiên chiến trường chỉ sợ vẫn chưa bắt đầu Chứng Đạo, nếu chưa Chứng Đạo, một khi Nhân tộc từ bỏ việc những người kia Chứng Đạo, Vô Địch lựa chọn giết ngược trở lại, vậy thì phiền toái lớn.

Mà ngay lúc ấy, có kẻ ngầm đồng ý với suy nghĩ của hắn, thở dài ngao ngán: “Ngu xuẩn! Ba đời phủ trưởng xuất hiện nhanh quá, Vân Trần tiểu tử kia, ngươi cũng sốt ruột quá rồi…”

Một bóng người xuất hiện, một thiếu niên… không, nhanh chóng biến thành thiếu nữ, rồi lại chớp mắt hóa thành lão nhân…

Hắn bước một bước, lại biến đổi một dạng, dung mạo không ngừng thay hình đổi dạng.

Trong giọng hắn mang theo chút bất đắc dĩ, chút tiếc nuối, thở dài thườn thượt: “Thật ngu xuẩn! Không nỡ bỏ đám người chết thì làm nên trò trống gì? Nhất hệ Đa Thần Văn các ngươi đúng là quá trọng tình! Hạ gia còn chống đỡ được, còn có thể chết thêm vài người nữa. Các ngươi cứ chờ đi, chờ Chư Thiên chiến trường Chứng Đạo bắt đầu, tên kia sẽ xuất hiện… Kết quả, còn chưa gì đã lôi hết cả vốn liếng ra rồi!”

Kẻ kia có vẻ tiếc hận: “Thật quá ngu xuẩn…”

Nói đoạn, hắn cười tươi như hoa: “Đáng tiếc, đáng tiếc a! Ta còn muốn, lần này diệt trừ tên phản bội kia, nhân tộc liền có thể đứng lên, thực hiện nguyện vọng của ta, kiến tạo chư thiên vạn giới hòa bình… Đáng tiếc a!”

“Lam Thiên!”

Trong hư không, Ma tộc chuẩn Vô Địch gầm lên: “Lam Thiên, ngươi muốn phản bội Ma tộc?”

Lam Thiên buồn bã đáp: “Phản bội cái gì chứ? Ta là nhân tộc, vẫn luôn là vậy! Ta đã nói rồi, ta hợp tác với Ma tộc cũng được, cùng ai hợp tác cũng thế, ta đều là vì nhân tộc quật khởi cả! Ta ngay từ đầu đã nói rồi cơ mà! Có phải không, hỡi các tín đồ của ta?”

“Vâng!”

Ngay sau đó, trong hư không vô số tín đồ hiện thân, có kẻ cuồng nhiệt, có kẻ điên cuồng.

“Nhân tộc quật khởi, vạn giới hòa bình, duy ta Thánh giáo!”

“Thánh giáo vĩnh tồn!”

Một đám cuồng tín đồ!

Một đám Thủy Ma giáo đồ điên cuồng tột độ… không, bọn hắn tự xưng là Thánh giáo, chưa bao giờ nhận mình là Thủy Ma giáo đồ. Người ngoài mới gọi họ như vậy, bọn hắn là Thánh đồ.

Thánh Nhân Lam Thiên!

Đó là danh xưng Lam Thiên tự phong, hắn là Thánh Nhân, hiểu rõ nỗi thống khổ của vạn dân.

Thân ảnh Lam Thiên không ngừng biến hóa, khẽ cười nói: “Các thánh đồ, hãy đi giết chóc đi! Hòa bình, cũng cần được kiến tạo bằng giết chóc! Hãy đi tiêu diệt những kẻ địch xâm lược kia, chúng ta sẽ kiến tạo thánh thổ của riêng mình! Nơi Thánh giáo ngự trị, chính là Thánh địa!”

“Giết! Giết! Giết!”

Một đám giáo đồ điên cuồng tột độ, nhất tề lao về bốn phương tám hướng, kẻ Đằng Không, người Lăng Vân, kẻ Sơn Hải, thậm chí có cả Nhật Nguyệt.

Đương nhiên, phần lớn vẫn là đám Thiên Quân, Vạn Thạch.

Đúng vậy, Lam Thiên mang theo cả đám giáo đồ này đến đây.

Những kẻ này không sợ chết, không sợ đau đớn, tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa, điên cuồng xông về mọi ngả.

Lam Thiên hắn dường như chẳng màng thế sự, coi mọi thứ như bọt bèo, ung dung cất bước về phía hư không, nơi Hồ tổng quản và Triệu tướng quân đang hợp lực vây giết gã chuẩn Vô Địch kia. Gã nhoẻn miệng cười, lúm đồng tiền hiện lên như hoa, cất giọng: “Hồ Đại tổng quản, Triệu tướng quân, hai vị quả thật quá yếu kém. Chi bằng quy thuận Thánh giáo ta, cùng nhau vì nền hòa bình của Thánh giáo mà nỗ lực…”

Hồ tổng quản cùng Triệu tướng quân thở dốc nặng nề, ánh mắt ngưng trọng dị thường.

Lam Thiên!

Tên điên này!

Đây đích thị là một gã điên cuồng, dù cho giờ phút này, dù cho hắn có vẻ như đang đối phó với đám vạn tộc kia, bọn hắn vẫn cảm thấy kẻ này là một tên điên không hơn không kém.

Lam Thiên, kỳ thực đã sớm hóa điên rồi.

Là một trong những nhân chứng năm xưa vạch tội Lam Thiên phản bội, bọn hắn có thể khẳng định, Lam Thiên đã phát điên từ lâu, vậy mà gã lại dám xuất hiện ở đây!

Lam Thiên bước ra một bước, khí tức đạt tới Nhật Nguyệt cửu trọng.

Xoẹt một tiếng, hư không rách toạc, Trường Hà Thời Gian hiện ra.

Lam Thiên cười quái dị, giọng nói thăm thẳm: “Ta còn thiếu một thứ, thiếu một vật để gánh chịu, mới có thể bước vào hàng ngũ chuẩn Vô Địch. Vị đạo hữu này, có thể chăng cho ta mượn vật kia một chút?”

Ánh mắt gã hướng về phía gã chuẩn cường giả Vô Địch kia, kẻ đến từ Long tộc.

Lúm đồng tiền như hoa lại hiện lên, gã nói: “Long tộc vốn háo sắc, chi bằng ta bồi Long Quân một đêm, mong Long Quân tặng ta một kiện vật gánh chịu…”

Vẻ mặt gã chuẩn Vô Địch Long tộc trở nên khó coi, một trảo hung hăng vồ tới!

Bịch một tiếng, Lam Thiên bị xé thành năm mảnh bảy đoạn.

Nhưng sắc mặt gã cường giả Long tộc lại đột nhiên biến đổi, từ bốn phương tám hướng, vô số Lam Thiên xuất hiện.

Có nam có nữ, có trẻ có già.

“Long Quân đại nhân, xin dừng tay mà!”

“Nghiệt súc, mau đi tìm cái chết đi!”

“Con rồng này sống không được bao lâu nữa đâu!”

“Long tộc, ta thật là sợ…”

“…”

Giờ khắc này, đám Nhật Nguyệt xung quanh cũng cảm thấy đau đầu, vô số Lam Thiên, không ai giống ai, dường như mỗi một người đều là Lam Thiên thật sự, bọn hắn trò chuyện rôm rả, mỗi người mang một biểu lộ khác nhau, một tính cách khác biệt, nói những lời khác biệt.

Gã cường giả Long tộc, cũng lạnh toát cả sống lưng, gầm lên: “Ngươi điên rồi! Đây đều là lũ khôi lỗi của ngươi? Ngươi đã giết bao nhiêu cường giả vạn tộc rồi hả!”

Khó tin! Tất cả đều là thật ư?

Vậy chẳng khác nào chân nhân, hoặc có thể nói, tất cả những cái chết này đều do một tay Lam Thiên gây ra. Ai mà ngờ được, Lam Thiên lại có thể tàn sát nhiều sinh linh đến vậy, hạ sát vô số cường giả!

Mấy trăm Lam Thiên kia, mỗi một người đều chân thật đến đáng kinh ngạc.

Lam Thiên… Bọn hắn giờ đây đã chẳng thể phân biệt đâu mới là Lam Thiên thật sự. Trong khoảnh khắc, những Lam Thiên với đủ mọi hình dáng, đồng thanh hô vang: “Há chỉ là khôi lỗi? Ta chính là ta, Lam Thiên! Vạn tộc hợp nhất, lũ người kia tam thế thân hợp nhất, nào phải là vạn tộc dung hợp? Chỉ có vạn tộc hợp nhất, mới là dung hợp đích thực, mới kiến tạo được hòa bình vĩnh cửu…”

“Ta muốn vạn tộc chứng đạo, vạn thân hợp nhất!”

Lời này vừa thốt, dù cho những Chuẩn Vô Địch đang giao chiến nơi khác, cũng không khỏi kinh hãi tột độ. Phong Tử!

Danh xưng này, quả nhiên không phải hư danh.

Hắn thực sự làm được!

Vị Chuẩn Vô Địch Tiên Tộc kia gầm lên: “Cẩn thận! Tên này điên rồi, mỗi một kẻ đều là hắn, hắn đã cắt rời Ý Chí Hải của mình, phân tán vào những phân thân này, tất cả đều là hắn!”

Tất cả đều là Lam Thiên!

“Ngươi thật là đáng ghét, dám nói người ta như vậy!”

Một Lam Thiên nữ tính, nũng nịu lên tiếng, rồi ngay sau đó, hàng trăm Lam Thiên đồng loạt ra tay, oanh!

Vị Chuẩn Vô Địch Long Tộc kia, lập tức bị vây khốn giữa vòng vây, tứ phương bát hướng, vô số Lam Thiên đang công kích hắn!

“Cẩn thận!”

Chuẩn Vô Địch Tiên Tộc kia quát lớn: “Hắn… khụ khụ…”

Lời còn chưa dứt, Nguyên Thủy giáo chủ đột nhiên kích nổ một viên thần văn, ầm ầm một tiếng vang vọng, khiến hắn hộc máu không ngừng. Nguyên Thủy giáo chủ lạnh lùng nói: “Đấu với ta, còn dám lo chuyện bao đồng?”

Dứt lời, hắn cũng không khỏi liếc nhìn Lam Thiên, tên Phong Tử này… Hắn giao du với Lam Thiên bao năm, cũng cảm thấy Lam Thiên có chút điên cuồng.

Chỉ là, hắn không ngờ rằng tên này lại biến thái đến vậy!

Mấy trăm Lam Thiên, vận dụng đủ loại thủ đoạn, trong số những Lam Thiên này, có Ma tộc, có Thần tộc, có Long tộc, có Mị tộc…

Cái gì cũng có!

Giờ khắc này, tất cả mọi người chấn động vô cùng, đây chính là Lam Thiên chi đạo?

Vạn tộc hợp nhất!

Phong Tử này, có lẽ thực sự đã khai phá ra một con đường khác biệt.

Ầm!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, một gã Lam Thiên tự bạo, một gã khác thì đánh trúng thẳng vào tên Long tộc chuẩn Vô Địch kia. Hồ tổng quản cùng Triệu tướng quân liếc nhìn nhau, vội vã thi triển độn thuật, rời khỏi chiến trường. Cái tên Phong Tử này quả thực quá đáng sợ, bọn hắn lo sợ hắn nổi cơn điên, quay sang đồ sát cả bọn họ.

Những Lam Thiên kia thấy bọn họ bỏ chạy, cất giọng cười đầy mị hoặc: “Hai vị đừng đi vội, ở lại chơi cùng ta một chút nào!”

Phong Tử!

Giờ phút này, dù là Tô Vũ cũng không nhịn được mà thầm mắng một tiếng, thật là một tên biến thái!

Không chỉ hắn biến thái, đám thuộc hạ của Lam Thiên cũng đều là những kẻ điên.

Hơn ngàn giáo đồ điên cuồng xông lên, tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa, phát động những đợt tự sát tấn công vào đám Nhật Nguyệt cảnh. Vô số máu tươi văng tung tóe khắp nơi, từng giáo đồ ngã xuống, nhưng trước khi chết vẫn không ngừng hô to: “Thánh giáo sở tại, chính là hòa bình!”

Sự hung hãn không sợ chết này, so với đám Long Vũ Vệ còn khiến người ta kinh hãi hơn. Một vài vạn tộc Nhật Nguyệt cảnh, giết người mà tim cũng đập thình thịch.

Nhưng Lam Thiên xuất hiện, cũng giúp nhân tộc giảm bớt đi rất nhiều áp lực.

Người ngã xuống không ngừng!

Mà Tô Vũ, dần dà, có chút không kiêng kỵ gì nữa. Ban đầu, hắn còn cứu viện một vài nhân tộc, tìm kiếm chút lý do. Nhưng giờ phút này, có đôi khi hắn vừa đến một nơi nào đó, không ít kẻ liền tự động rút lui, không dám giao phong với hắn.

Cự Lực và đám người của hắn vội vã tránh xa Tô Vũ, còn Tô Vũ thì lạnh lùng nói: “Nhìn cái gì? Huyền Giáp phản bội, không có nghĩa là ta cũng là phản đồ! Muốn nghi vấn, thì nên nghi vấn Huyền Bộ bộ trưởng, ta hoàn toàn không biết thân phận của Huyền Giáp!”

Giờ phút này, đám trưởng lão của Liệp Thiên Các cũng có chút do dự.

Đây là tính sao?

Lần này, Liệp Thiên Các phái đến lực lượng vô cùng hùng hậu, nhưng Bát trưởng lão bị người khác giết, Huyền Giáp lại có thể là Nam Vô Cương, khiến bọn hắn hiện tại cũng có chút chần chờ, không dám quyết đoán.

Mà di tích, giờ phút này đã dần dần hiện ra.

Lam Thiên xuất hiện, khiến uy hiếp đối với nhân tộc giảm đi nhiều, nhưng áp lực vẫn còn rất lớn.

Lúc này, Chu Thiên Đạo vẫn còn đang giao chiến với địch, liếc nhìn bốn phía, bất đắc dĩ thầm nghĩ, đám gia hỏa này, thật phiền phức!

Tên kia, thật là biết nhẫn nhịn!

Chư Thiên chiến trường, vẫn chưa được phát động.

Đại Tần Vương có ý là, tối thiểu phải xuất hiện ba vị Vô Địch cảnh, mới có thể phát động.

Đại Tần Vương thật là cứng đầu, hiện tại phát động thì sao chứ?

Nhưng hiện tại, làm sao để xuất hiện thêm một vị cường giả, rồi bức bách đối phương xuất hiện vị Vô Địch cảnh thứ ba đây…

“Vạn Thiên Thánh…”

Chu Thiên Đạo thầm rủa một tiếng, “Ngươi ẩn giấu thật sâu a! Chẳng lẽ ta mới là kẻ giấu bài tẩy cuối cùng sao? Ngươi đến giờ còn chưa lộ diện, chẳng lẽ cảm thấy bản thân còn giỏi che giấu hơn ta? Muốn ta bại lộ trước, rồi ngươi mới ra tay lật ngược tình thế hay sao?”

Chu Thiên Đạo không cam lòng!

Hắn tự nhận mình hiếu thắng hơn Vạn Thiên Thánh nhiều, tên kia còn chưa xuất hiện, chẳng lẽ ý là hắn không bằng Vạn Thiên Thánh?

Vô lý!

Chu Thiên Đạo vô cùng phẫn nộ. Trong cơn giận dữ, thấy tên chuẩn Vô Địch đối diện vẫn còn hung hăng đánh mình, hắn tức giận quát: “Còn đánh nữa hả? Muốn chết sao!”

“Ha ha ha…”

Tên chuẩn Vô Địch Minh Tộc đang đè đầu cưỡi cổ Chu Thiên Đạo cười lớn, “Ta muốn chết? Ngươi Chu Thiên Đạo tự xem lại bản thân xem khi nào thì chết đi!”

Chu Thiên Đạo nghiến răng nghiến lợi!

Hắn tự thấy mình đã đủ nhẫn nại, nhưng vẫn còn một lão rùa đen khác còn nhẫn hơn hắn. Đến giờ phút này vẫn chưa lộ diện, Nguyên Thủy, Lam Thiên, Huyền Giáp, Hạ Tiểu Nhị… Những kẻ kia đều đã bại lộ, đều đã thể hiện thực lực.

Lực lượng của Hạ gia thật đáng sợ.

Vậy mà tên kia vẫn chưa chịu ra.

“Được, ngươi không ra thì ta ra.”

“Vô Địch thứ ba đúng không… Lão tử sẽ dẫn đầu!”

Ngay khoảnh khắc ấy, Chu Thiên Đạo hừ lạnh một tiếng. Đột nhiên, từ Đại Minh phủ xa xôi, một tòa tháp cao phá vỡ hư không, trong nháy mắt hiện ra trước mặt mọi người.

Bách Đạo Các!

Chu Thiên Đạo lập tức dung nhập vào Bách Đạo Các, sau một khắc, hắn vung tay một cái, một dòng sông dài xuất hiện, mỏng manh như dòng nước tiểu, thôi được rồi, coi như là lớn hơn một chút.

Trường Hà vừa xuất hiện, tên chuẩn Vô Địch đối diện kinh hãi.

Vừa định bỏ chạy, bất ngờ thay, quá khứ thân của kẻ kia bỗng chốc bị tước đoạt khỏi cơ thể, trong nháy mắt đã xuất hiện trong tay Chu Thiên Đạo. “Két” một tiếng, Chu Thiên Đạo nghiền nát nó!

“Oanh!”

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, Chu Thiên Đạo tay cầm Bách Đạo Các, lập tức hung hăng đập xuống!

Tên Chuẩn Vô Địch Minh Tộc kia gầm lên giận dữ, muốn trốn thoát, nhưng sao còn kịp nữa!

“Ầm ầm!” Một tiếng vang vọng long trời lở đất!

Một đóa pháo hoa rực rỡ nở rộ, một vầng tàn dương tan vỡ!

Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, một tôn Chuẩn Vô Địch đã bị hắn giết chết tại chỗ.

Đây đã là tôn Chuẩn Vô Địch thứ sáu ngã xuống ngày hôm nay!

Tứ phương tĩnh lặng trong chớp mắt, ngay sau đó, đám Chuẩn Vô Địch kia như phát điên, “Đáng chết, không, Chu Thiên Đạo…ngươi…”

Cùng lúc đó, tên Chuẩn Vô Địch đang giao chiến với Tần Hạo, trong nháy mắt đã bỏ chạy!

Giờ khắc này, vị Chuẩn Vô Địch đến từ Kim Cương Sư Nhất Tộc kia, sợ hãi tột độ.

Ba vị lão nhị, Hạ Tiểu Nhị tiến vào Chuẩn Vô Địch, giết chết Tam Thế Thân của Chuẩn Vô Địch Thần Tộc, lại bị Ngưu Bách Đạo nhặt xác!

Mà ngay sau đó, Chu Thiên Đạo vẫn luôn yếu thế, trong nháy mắt đã giết chết một vị Chuẩn Vô Địch Minh Tộc, vậy còn lão nhị thứ ba đâu?

Tần Hạo vốn đã sắp bị đánh chết, cũng ngơ ngác một phen.

“Không đánh ta nữa à?”

Hắn nhìn về phía Chu Thiên Đạo, cũng đầy mờ mịt.

Lại nhìn Hạ Hầu gia, càng thêm mờ mịt.

Ba cái lão nhị… ta thật sự chỉ là Nhật Nguyệt bát trọng thôi mà!

Vốn dĩ, Hạ Hầu gia là Nhật Nguyệt bát trọng, Chu Thiên Đạo mới chỉ Nhật Nguyệt cửu trọng.

Nhưng hiện tại, Hạ Hầu gia bộc phát thực lực Chuẩn Vô Địch, giết chết một vị Tam Thế Thân của Chuẩn Vô Địch, mà Chu Thiên Đạo còn mạnh hơn, trong chớp mắt đã đánh giết một vị Chuẩn Vô Địch!

Mười bảy vị Chuẩn Vô Địch, lập tức bị giết sáu cái!

Những kẻ còn lại, giờ phút này đều kinh hãi, sợ hãi.

Đùa cái gì vậy!

Nói đoạn lời ấy, vốn dĩ đám người dị tộc cho rằng nhân tộc chẳng có một ai đạt đến chuẩn Vô Địch, nên mới dám hợp sức lại đối phó.

Ấy thế mà…

Cổ Sơn của Ngũ Hành tộc, đám Thái Cổ Cự Nhân giờ phút này chỉ hận không thể đấm nát mặt mình, mẹ nó chứ!

Chu Thiên Đạo, Lam Thiên, Nguyên Thủy, Hạ Hầu gia, Liễu Văn Ngạn, Ngưu Bách Đạo… Kẻ nào kẻ nấy đều mạnh mẽ đến kinh hoàng. Đừng thấy chuẩn Vô Địch của nhân tộc chỉ có sáu vị, nhưng vào thời khắc này, bọn hắn lại có xu hướng áp chế dị tộc.

Nguyên Thủy một mình đấu ba, Lam Thiên thì đè đầu Long tộc mà đánh, cứ tiếp tục thế này, e rằng Long tộc sẽ bị hắn đánh cho tan xương nát thịt.

Hạ Hầu gia bọn họ cũng hung hãn không kém!

Giờ khắc này, Chu Thiên Đạo vừa chém giết một vị chuẩn Vô Địch, liền lớn tiếng quát: “Nguyên Thủy… Vân Trần, ngươi giữ chân ba tên kia lại, ta sẽ đến tiễn bọn chúng lên đường!”

Ba người kia nghe vậy, kinh hãi tột độ!

Nguyên Thủy đã đủ mạnh mẽ rồi, Chu Thiên Đạo này xem ra còn mạnh hơn gấp bội. Nếu hai người hợp sức, e rằng cả ba bọn chúng đều có khả năng ngã xuống.

Đúng lúc này, vị chuẩn Vô Địch của Tiên tộc gầm lên: “Thỉnh Tiên Vương giáng lâm!”

“Ai…”

Một tiếng thở dài vang vọng, một vị cường giả mang phong thái tiên phong đạo cốt xuất hiện, nhìn về phía Chu Thiên Đạo, khẽ nói: “Nhân tộc… Quả nhiên được trời ưu ái! Chu Thiên Đạo… Ngươi thật sự vượt quá dự liệu của ta, ngươi sắp Chứng Đạo rồi sao?”

Giờ phút này, Chu Thiên Đạo cường hãn đến mức khó lường.

Bách Đạo đã gánh chịu đạo thứ nhất Tam Thế Thân, mà trong dòng sông thời gian, đạo thứ hai dường như cũng sắp sửa xuất hiện.

Tô Vũ ngây người như phỗng.

Đây… đây là Chu Thiên Đạo sao?

Đùa nhau à!

Dễ như bỡn giết chết một vị chuẩn Vô Địch, ngươi đang làm cái gì vậy? Ngươi mạnh đến vậy, trước kia bị người ta đánh cho thê thảm như vậy là sao?

Chu Thiên Đạo nhìn về phía Tiên Vương kia, thản nhiên nói: “Tiên tộc cũng muốn tham chiến sao? Xem ra, Nhân Tiên liên minh triệt để tan vỡ rồi.”

“Ta chỉ đại diện cho ta…”

Tiên Vương kia khẽ nói: “Chu Thiên Đạo, ngươi ẩn giấu quá sâu, vượt quá cả dự liệu của ta.”

Bên kia, Ngưu Bách Đạo cười ha hả nói: “Ẩn giấu quá sâu? Có sao? Ta đã sớm nhìn ra rồi mà. Phủ chủ, cuối cùng ngươi cũng không còn giấu giếm nữa, sau này đừng có ngày ngày khen bản thân mình nữa, khen đại ca ngươi đi thì hơn.”

Chúng nhân ngẩn người như phỗng.

Vị Tiên Vương kia cũng khựng lại một nhịp, ánh mắt lóe thần quang, nhìn về phía Chu Thiên Đạo, lẩm bẩm: “Thật là một Đại Minh Vương… Ngươi… Hắn chỉ có mỗi mình ngươi là con trai độc nhất, phải không?”

Chu Thiên Đạo cười khẩy: “Sao lại thế! Ta còn có một đại ca, lợi hại hơn ta nhiều, đại ca ta đã sớm chứng đạo vô địch rồi! Lão già kia, vốn định đi săn giết đám phản đồ của tộc ta, ngươi nhất định phải nhúng tay vào… cùng nhau chơi đùa cho vui sao?”

“Vừa ý ta lắm!”

Tiên Vương kia cũng bật cười, hai người trong nháy mắt biến mất tại chỗ, như Huyền Giáp bọn hắn, tựa hồ tiến vào một không gian khác. Trong hư không, hai người giao thủ chớp nhoáng, Chu Thiên Đạo chiến lực vô song, Bách Đạo hóa thành binh khí, muốn trấn áp mạnh mẽ vị Vô Địch Tiên Vương kia!

Kinh hãi!

Giờ khắc này, cường giả vạn tộc đều kinh hãi tột độ.

Ối mẹ ơi!

Đám nhân tộc này, đều là kẻ điên sao?

Từng tên từng tên đều cất giấu kỹ càng làm gì?

Đã đến mức độ này rồi, mà vẫn còn giấu diếm, nếu không phải hôm nay đến lúc này, đám người này vẫn còn muốn giấu diếm nữa sao!

Chu Thiên Đạo, vậy mà có thể chiến Vô Địch!

Dù cho chỉ là tam thế thân của Vô Địch, cũng là thành tựu không thể tưởng tượng nổi.

Đương nhiên, Huyền Giáp có lẽ mạnh hơn một chút, cũng chưa biết chừng, dù sao hiện tại xem ra, Huyền Giáp bị áp chế, còn Chu Thiên Đạo, ngược lại có ý áp chế vị Tiên Vương kia.

Đến giờ khắc này.

Theo Lam Thiên, Chu Thiên Đạo, Huyền Giáp những người này đồng loạt ra tay, thực lực đáng sợ của nhân tộc đã khiến tất cả mọi người rung động.

Mà tại trong đại điện kia.

Đạo nhân ảnh kia cũng vô cùng kinh ngạc, Chu Thiên Đạo!

Thật nguy hiểm!

May mắn, may mắn lần này cường giả vạn tộc đến rất nhiều, Tiên Vương của Tiên tộc cũng đã ra tay rồi!

Ngay khi hắn mừng rỡ, đôi mày hơi nhíu lại, muốn bắt đầu sao?

Lúc ấy.

Chư Thiên chiến trường.

Đại Tần vương cũng nhanh chóng nhận được tin tức, có chút trầm ngâm, nhìn khắp chư vị, thở dài: “Đại Minh phủ… Đại Minh vương… Cái tên này…”

Chu Thiên Đạo thế mà sắp Chứng Đạo rồi!

“Phân tán, chuẩn bị Chứng Đạo, chư vị… Nhân Cảnh đã xuất hiện ba vị Vĩnh Hằng cảnh, tốc độ Chứng Đạo thật nhanh!”

“Tuân lệnh!”

Một đám người, cấp tốc tản ra, bay về bốn phương tám hướng.

Cùng thời khắc đó, nơi xa, từng đạo khí tức bạo phát.

Có cường giả lạnh lùng lên tiếng: “Nhân tộc, muốn Chứng Đạo, há dễ dàng như vậy!”

Đại Tần vương hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Hạ Long Võ phía sau lưng, hỏi: “Ngươi định Chứng Đạo ở đâu?”

Hạ Long Võ bình tĩnh đáp: “Đi xa một chút, tránh ảnh hưởng đến người khác, ta đi Tinh Thần hải!”

Đại Tần vương khẽ gật đầu, xé rách hư không, một đám người cấp tốc tiến về Tinh Thần hải, mà phía sau, bốn phương tám hướng, từng vị Vô Địch của vạn tộc hội tụ, chăm chú theo dõi bọn hắn!

Hạ Long Võ muốn Chứng Đạo, vạn tộc sao có thể cho hắn cơ hội này.

Bất quá, lần này số lượng Vô Địch đến ít hơn so với dự kiến.

Kỳ thật chủ yếu không phải do Hạ gia, then chốt nằm ở Tô Vũ bên kia, hai lần đại loạn trước đó, khiến hơn mười vị Vô Địch bị đánh nổ tam thế thân.

Bất quá không sao, Vô Địch của vạn tộc vốn nhiều.

Vốn còn định đánh úp một vài cường giả của các tộc khi Chứng Đạo, nhưng hiện tại, vạn tộc đã từ bỏ ý định đó.

Tiểu tộc có thêm một vài Vô Địch cũng không sao, Nhân tộc mới là then chốt, lần này Nhân tộc dốc toàn lực, một đám chuẩn Vô Địch đến đây Chứng Đạo, mấy trăm năm tích lũy, đều dồn vào hôm nay.

Tiêu diệt đám người này, rồi diệt luôn đám người Đại Hạ phủ, Nhân tộc mấy trăm năm cũng đừng mong ngóc đầu lên được.

Nhân tộc chuẩn bị Chứng Đạo.

Còn ở Đại Hạ phủ, Nam Nguyên.

Ba vị Vô Địch xuất hiện!

Mười một vị chuẩn Vô Địch còn lại đều thở phào nhẹ nhõm, trong lòng kinh hãi khôn cùng, lũ điên của chủng tộc này thật đáng sợ!

Bộ tộc này, quả thực đáng sợ!

Không chỉ mạnh, mà còn quá mức âm hiểm!

Ẩn giấu một kẻ còn chấp nhận được, đằng này hai, ba, bốn…

Gần như ai nấy đều che giấu thực lực!

Cái loại âm hiểm đến mức nào, mới có thể giấu diếm nhiều người như vậy cơ chứ!

Đúng lúc này, một tiếng mị tiếu vang lên, khiến Long tộc chuẩn Vô Địch hoảng sợ tột độ, gã rống lớn: “Thỉnh Long Vương giáng lâm!”

Không gian xé toạc, một con Cự Long trắng muốt hiện ra.

Long Vương kia không nói nhiều lời, vung đuôi quất thẳng về phía Lam Thiên, ầm ầm, vô số Lam Thiên đồng loạt nổ tung. Lần này, mọi người không quá kinh ngạc, biết rằng mấy cường tộc lớn đều có cường giả Vô Địch cảnh tới.

Thần Ma Tiên đều xuất hiện, Long tộc sao có thể vắng mặt.

Chỉ là không ngờ, Long tộc chuẩn Vô Địch lại bị Lam Thiên áp chế hoàn toàn, suýt chút nữa bị đánh chết. Nếu không, vị này có lẽ còn muốn chờ thêm một chút, chờ di tích hoàn toàn hiển hiện mới ra tay, cướp lấy rồi đi.

Long Vương vừa xuất hiện, liền áp chế Lam Thiên trong nháy mắt, gã nhìn quanh bốn phía, lạnh lùng nói: “Nhân tộc còn có hậu thủ gì không? Vượt quá dự đoán của chúng ta! Bất quá, cũng chỉ đến thế thôi, nếu đã xuất hiện hết rồi, vậy thì đừng hòng sống sót!”

Lần này may mắn tới nhiều Vô Địch tam thế thân như vậy!

Long Vương thầm vui mừng trong lòng!

Long Vương vừa dứt lời, hư không rung lên một cái, một vị cường giả mặt nạ vàng hiển hiện, gã liếc nhìn bốn phương, thản nhiên nói: “Liệp Thiên Các tập hợp!”

Bên kia, Tam trưởng lão mừng rỡ khôn xiết!

Hoàng Bộ bộ trưởng cuối cùng cũng tới, hắn vội vàng tố cáo: “Đại nhân, lão Bát bị giết, Huyền Giáp rất có thể là Nam Vô Cương, Huyền Bộ bộ trưởng có lẽ… có lẽ có vấn đề, đại nhân…”

Từng thành viên Liệp Thiên Các, cấp tốc hướng vị bộ trưởng này hội tụ, ai nấy đều vô cùng vui mừng.

Bọn ta coi như cũng có chỗ dựa!

Trước kia còn tưởng rằng có chuẩn Vô Địch tọa trấn là mạnh nhất, nhưng giờ đây, ai nấy đều kinh sợ, cường giả Nhân tộc lớp lớp trùng điệp, khiến bọn hắn kinh hoàng, sợ hãi!

Dù cho những Nhật Nguyệt hậu kỳ kia, kể cả Tam trưởng lão cũng sợ hãi, sợ Nhân tộc lại xuất hiện một vị cường giả có thể chiến Vô Địch.

Liệp Thiên Các bên này, hơn mười vị Nhật Nguyệt, cấp tốc rút khỏi chiến trường.

Hoàng Bộ bộ trưởng lãnh đạm nói: “Liệp Thiên Các giữ trung lập, chỉ vì Văn Mộ bia mà thôi, Nhân tộc không cần căm hận chúng ta… Chúng ta rút khỏi chiến trường…”

Mặc kệ! Tam trưởng lão cùng đám người kia vội vã rút lui cho nhanh!

Chậm chân thêm chút nữa thôi, sợ rằng bọn hắn phải bỏ mạng nơi đây!

Thật đáng sợ!

Tô Vũ cũng có chút do dự, định bụng nhập bọn với bọn hắn, nhưng đúng lúc này, Hoàng Bộ bộ trưởng bỗng dưng liếc nhìn Tô Vũ, lạnh lùng cất giọng: “Huyền Cửu, ngươi không cần tới đây. Ngươi… rốt cuộc có phải Huyền Cửu thật hay không?”

Lời vừa thốt ra, Tam trưởng lão đã ba chân bốn cẳng chạy tới, vội vàng phân trần: “Bộ trưởng, hắn chưa chắc đã là Huyền Cửu, rất có thể là cường giả Nhân tộc trà trộn vào…”

Hắn không dám khẳng định đó là Tô Vũ, mà chỉ ám chỉ Huyền Cửu có khả năng là người của Nhân tộc.

Dù cho hắn đã từng thấy qua chân dung Huyền Cửu, giờ phút này cũng không dám chắc chắn.

Huyền Bộ e rằng có vấn đề!

Hoàng Bộ bộ trưởng khẽ gật đầu, “Kẻ mang mặt nạ tàn sát lẫn nhau, Huyền Bộ bộ trưởng hẳn đã tường tận việc này, nhưng đến giờ vẫn chưa có hồi âm, có lẽ các phe đang âm thầm điều tra thân phận hắn… Trong các phe có biến cố sắp xảy ra, không thể hao tổn thêm lực lượng nữa!”

“Đại nhân nói chí lý!”

Đám người kia lập tức buông tha đối thủ, hướng Hoàng Bộ bộ trưởng bay tới, có chỗ dựa vững chắc, khí thế cũng mạnh mẽ hơn vài phần.

Cự Lực cùng đám người hắn bị một màn này làm cho kinh hồn bạt vía!

Thật đáng sợ!

Hơn mười vị Nhật Nguyệt đồng loạt rút khỏi chiến trường, áp lực bên phía Nhân tộc cũng giảm đi đáng kể. Long Vương khẽ cau mày, nhìn về phía Hoàng Bộ bộ trưởng, lên tiếng: “Các ngươi muốn rút lui?”

Hoàng Bộ bộ trưởng thản nhiên đáp: “Không rút lui, chẳng lẽ ngươi sẽ nhường Văn Mộ bia cho ta sao?”

“Đương nhiên là không!”

Long Vương cười khẩy, dĩ nhiên là không rồi. Tốt thôi, Liệp Thiên Các rút lui, hắn cũng bớt đi một đối thủ đáng gờm.

Gã Hoàng Bộ bộ trưởng này, thực lực cũng không hề tầm thường!

Rất nhanh, hơn mười vị Nhật Nguyệt theo sát phía sau Hoàng Bộ bộ trưởng, ai nấy đều kinh hồn bạt vía, vừa mừng vừa sợ. Lần này so với tưởng tượng còn nguy hiểm hơn nhiều!

Thật đáng sợ!

Tam trưởng lão tiến lại gần Hoàng Bộ bộ trưởng, kinh hãi nói: “Bộ trưởng, chúng ta tổn thất quá lớn, hiện tại… có nên trở về không?”

Cái gì gánh chịu hay không gánh chịu, dẹp hết!

Nơi quỷ quái này, càng ngày càng khó lường!

Hoàng Bộ bộ trưởng khẽ gật đầu, giọng trầm ổn, “Rút lui! Nhập vào lầu các của ta, ta sẽ dẫn các ngươi rời khỏi nơi này. Nhớ kỹ, phải hết sức cẩn trọng!”

Nói đoạn, một tòa lầu các nguy nga tráng lệ bỗng hiện giữa không trung.

Hoàng Bộ bộ trưởng muốn dẫn đám người bọn hắn thoát khỏi vòng vây!

Tam trưởng lão cùng những người khác không dám chậm trễ, vội vàng phi thân về phía lầu các. Giờ phút này, bọn hắn hoàn toàn không biết lối ra ở nơi nào, càng không thể vọng tưởng đến Chư Thiên phủ cầu viện. Tất cả chỉ có thể dựa vào Hoàng Bộ bộ trưởng dẫn đường.

Lầu các này, hóa ra lại là một kiện Thiên Binh!

Đợi khi tất cả đã an vị bên trong, Hoàng Bộ bộ trưởng nhìn lướt một vòng tứ phía, giọng lạnh nhạt vang lên: “Liệp Thiên các vô ý can thiệp vào chuyện Nhân Cảnh. Hôm nay, ta sẽ rời khỏi nơi này. Huyền Cửu… Ngươi hãy ở lại đây chờ thẩm tra, sẽ có người đến đón ngươi sau!”

Tô Vũ trong lòng thầm mong sao có thể tránh xa khỏi vị Hoàng Bộ bộ trưởng này. Hắn ta, thật khó lường!

Trong lúc Tô Vũ còn đang suy tư, Hoàng Bộ bộ trưởng đã thu nhỏ lầu các, nắm gọn trong tay. Hắn xoay người, định cất bước rời đi…

Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, hắn đột ngột ném mạnh lầu các về phía Long Vương!

Trong lầu các, hơn mười vị Nhật Nguyệt đồng loạt biến sắc. Một cỗ Thiên Địa Chi Lực cuồng bạo như ngọn lửa thiêu đốt, đốt cháy toàn bộ nguyên khí của bọn hắn!

Tam trưởng lão kinh hoàng tột độ!

“Bộ… Bộ trưởng…”

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!

Oanh!

Một tiếng nổ long trời lở đất vang vọng khắp Nhân Cảnh, chấn động cả chư thiên!

Tựa như mưa sao băng, vô số Nhật Nguyệt tan vỡ!

Một luồng sức mạnh hủy diệt bao trùm tứ phương, Long Vương tam thế thân cũng bị xé nát thành trăm mảnh trong nháy mắt. Kẻ đứng sau lưng hắn, vị Long tộc chuẩn Vô Địch kia, cũng bị cuốn vào vụ nổ, chết không toàn thây!

Một vị chuẩn Vô Địch, mười vị trưởng lão, hai tên thất trọng Vạn Tộc giáo phản bội, cùng hơn mười vị Nhật Nguyệt, tất cả cùng nhau nổ tung, tan thành tro bụi!

Có thể tưởng tượng, uy lực của vụ nổ này kinh khủng đến mức nào!

Hoàng Bộ bộ trưởng đã cố gắng khống chế phạm vi, chỉ để vụ nổ xảy ra trong một khu vực nhất định. Nếu không, Nam Nguyên có lẽ đã bị san bằng, thậm chí Đại Hạ phủ cũng khó tránh khỏi liên lụy.

Ầm ầm!

Tiếng nổ vẫn chưa dứt, Long Vương bị xé nát gào thét một tiếng, trong nháy mắt tái hiện một tôn Long Vương khác, giọng thê lương: “Ngươi… Ngươi giết khứ thân của ta! Hèn hạ! Ngươi là ai?”

Lời còn chưa dứt, hắn đã bị Hoàng Bộ bộ trưởng kéo vào một không gian hư vô khác, hoàn toàn biến mất!

Bốn phương tám hướng, lòng người đều nguội lạnh!

Vạn tộc chư cường, tim như đóng băng!

Trốn ư?

Mấy trăm vị Nhật Nguyệt cảnh, những thế lực đỉnh phong của Liệp Thiên Các, nhưng giờ phút này, Liệp Thiên Các… đã tàn rồi!

Một vị Chuẩn Vô Địch, hơn mười vị Nhật Nguyệt thất trọng, vô số Nhật Nguyệt cảnh tầng thấp, tất cả đều ngã xuống, bị Hoàng Bộ Bộ Trưởng trực tiếp bắt gọn như rùa trong hũ, nhét hết vào một kiện Thiên Binh, sau đó… toàn bộ bị diệt sát!

Giờ khắc này.

Trong hư không vô tận.

Liệp Thiên Các tổng bộ, đại điện rung chuyển.

Có người nửa khóc nửa cười than: “Bốn Bộ… phế rồi!”

Bốn Bộ tinh nhuệ, thương vong hơn phân nửa!

Hoàng Bộ Bộ Trưởng!

“Huyền Bộ, không định cho một lời giải thích sao?”

Có người khẽ thở dài: “Giải thích gì? Chuyện của Huyền Giáp… ta hoàn toàn không biết gì, chuyện của Hoàng Bộ, lại càng không liên quan đến ta, ta giải thích cái gì?”

Huyền Bộ Bộ Trưởng thở dài một tiếng.

Toàn bộ Liệp Thiên Các, trong nháy mắt chìm vào tĩnh lặng.

Tĩnh lặng đến đáng sợ!

Tàn phế!

Ít nhất lần này Bốn Bộ đã bị đánh tàn phế, Hoàng Bộ Bộ Trưởng trực tiếp phản bội, Huyền Bộ Bộ Trưởng hiện tại có vấn đề, nhưng chưa thể xác định, Thiên Bộ Bộ Trưởng đang ngủ say, chỉ còn Địa Bộ là chưa xảy ra chuyện.

Nhưng… trong Liệp Thiên Các, còn bao nhiêu kẻ có vấn đề?

Hoàng Bộ Bộ Trưởng, tâm quá độc ác!

Tàn nhẫn đến mức khiến người ta run sợ!

Hơn mười vị Nhật Nguyệt cảnh, hắn nhét hết vào Thiên Binh, trực tiếp引爆, nổ chết một tôn Chuẩn Vô Địch, nổ chết một vị Vô Địch Long Vương tam thế thân!

Thật là tâm địa độc ác!

Quay lại truyện Vạn Tộc Chi Kiếp

Bảng Xếp Hạng

Chương 742: Kỳ ngộ nhiệm vụ: Vạn thú phủ khảo nghiệm

Đỉnh Cấp Gian Thương - Tháng 3 22, 2025

Chương 561: Ta tốt ủy khuất!

Vạn Tộc Chi Kiếp - Tháng 3 22, 2025

Chương 402: Mặc gia Tông Phủ

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Tháng 3 22, 2025