Chương 851: Một meo vượt sông | Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Cập nhật ngày 24/03/2025

“Tử Linh Quỷ Vương vừa mới lên đường không lâu, sau khi ả rời đi, bọn chúng đã giăng thiên la địa võng với năm triệu đại quân, phong tỏa nghiêm ngặt mọi ngả đường ra khỏi Thiên Mệnh Thần Thành. Rõ ràng là, bọn chúng mong ngóng cường giả của chúng ta đến cứu viện, để rồi một mẻ tóm gọn.” Hiên Viên Tà nói.

Lý Thiên Mệnh đứng trên tường thành, nhìn ra xa xăm, quả nhiên, mọi hướng của Thiên Mệnh Thần Thành đều ken đặc người.

“Thiên Mệnh, ngươi có chủ ý gì không?” Kiếm Vô Ý hỏi.

“Ừm.” Ánh mắt Lý Thiên Mệnh sâu thẳm, dần trở nên kiên định, trong lòng đã quyết.

“Nói nghe xem.” Kiếm Vô Ý nói.

“Nếu ta có thể đến được Phù Phong Thần Thành, biết đâu có thể chặn đứng Tử Linh Quỷ Vương ngay từ đầu. Các vị vừa nhắc đến Lê Sơn Ngũ Quỷ, chúng có thực lực thế nào?” Lý Thiên Mệnh hỏi.

“Đều là Tam Nguyên Kiếp Lão, mười tầng Sinh Kiếp.” Kiếm Vô Ý đáp.

“Còn bên trong Phù Phong Thần Thành thì sao?”

“Có một trăm ngàn quân đoàn đang canh giữ tù binh.” Hiên Viên Tà nói.

“Vậy thì, nếu Tử Linh Quỷ Vương dồn sức luyện chế Thi Khôi, mà Lê Sơn Ngũ Quỷ không quá mạnh, chưa chắc đã làm gì được ta, ta có thể quấy rối ả. Chỉ cần Tử Linh Quỷ Vương đến bắt ta, ả sẽ không thể luyện chế Thi Khôi, hơn nữa, ta còn có thể làm được nhiều hơn thế.” Lý Thiên Mệnh nói.

“Có thể, mấu chốt là chúng ta khó mà ra ngoài. Nếu chúng ta tập hợp cường giả, mở một con đường máu cho ngươi, đối phương chắc chắn biết mục tiêu của ngươi là Phù Phong Thần Thành, dù chúng ta đi bao nhiêu người, viện binh của địch sẽ chỉ càng nhiều. Mặt khác, nếu chúng ta rời khỏi Thiên Mệnh Thần Thành, khi chúng tấn công sẽ càng phiền phức.” Kiếm Vô Ý phân tích.

“Không cần các vị, ta sẽ tự mình đi, ta muốn xem có dụ được chúng không.” Lý Thiên Mệnh nói.

“Chính ngươi?”

“Đúng, ta là mục tiêu lớn nhất của chúng, chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý lớn, một khi ta trốn thoát, sẽ trực tiếp đến Phù Phong Thần Thành, đối phương chắc chắn không ngờ đến. Chúng sẽ chỉ cho rằng, ta sợ hãi, muốn trốn về Thái Cực Phong Hồ.” Lý Thiên Mệnh giải thích.

“Mấu chốt là, ngươi có thể trốn thoát sao?” Kiếm Vô Ý hỏi.

“Kiếm tông chủ, ba ngày không gặp, phải nhìn ta bằng con mắt khác.” Lý Thiên Mệnh tự tin nói.

Mọi người há hốc mồm, ngưỡng mộ nhìn Lý Thiên Mệnh.

Hiên Viên Tà vỗ vai hắn, nói: “Nếu ngươi đã quyết định, vậy chúc ngươi may mắn.”

Kế hoạch của Lý Thiên Mệnh, tất cả tiền đề đều dựa trên việc ‘trốn thoát’.

Có một điều chắc chắn đúng, đó là, một khi hắn bỏ chạy, đối phương nhất định cho rằng hắn về Thái Cực Phong Hồ, chứ không phải Phù Phong Thần Thành.

Còn đến Phù Phong Thần Thành, hắn sẽ chặt đứt nguồn cơn như thế nào, thì không ai đoán được.

“Các vị, chờ tin tốt của ta!”

Lý Thiên Mệnh ngồi lên Miêu Miêu đã hóa thành Đế Ma Hỗn Độn.

“Đối phương mạnh nhất là Tử Linh Quỷ Vương, cảnh giới mười một tầng Tử Kiếp, ngoài ra Phù Du, Lam Dực và U Ảnh, cùng Long Thương Nguyên đều là mười một tầng Sinh Kiếp. Ngươi có chắc nhanh hơn chúng không?” Lý Thiên Mệnh hỏi.

“Yên tâm đi lão đệ, bản miêu là miêu nhanh nhất thiên hạ.” Miêu Miêu tự tin nói.

“Đó là ngươi nói, giờ khoe khoang, lát nữa bị đánh rớt thì đừng trách ta cắt trứng ngươi.” Lý Thiên Mệnh trừng mắt.

“Ta không sợ, bản miêu có Thanh Linh Tháp, trứng cũng mọc lại được!”

“Mả nó…”

Xì xì xì!

Nói xong, trước vạn con mắt nhìn chằm chằm, Miêu Miêu, kẻ đã đạt sáu tầng Tử Kiếp, dùng Vạn Điện Cực súc điện, rồi vận động Thái Bạch Ma Cốt trên tường thành.

“Có Thái Bạch Ma Cốt, bản miêu phá phong càng nhanh.”

Dù sao, nó đã là 999 ngôi sao!

Vận động xong, Miêu Miêu đứng trên cửa nam, nhìn về phía trước.

“Hướng nam là quân đoàn của Tử Linh Quỷ Vương, dù ả không ở đó, nhưng Phong Thanh Ngục có thể ở đây, dù nó đang dưỡng thương, nhưng Cộng Sinh Thú vẫn còn.”

“Ba hướng còn lại, hướng bắc là ‘Phù Du Quỷ Vương’. Thái Cực Phong Hồ ở hướng bắc, còn Phù Phong Thần Thành ở hướng đông bắc!”

Lý Thiên Mệnh quyết định, trực tiếp cáo biệt Kiếm Vô Ý, Hiên Viên Tà, quay về cổng thành phía bắc.

“Đế Tử, bảo trọng.”

Họ không thể diễn tả hết sự thán phục trong lòng.

“Bảo trọng, các vị.”

Lý Thiên Mệnh vỗ Miêu Miêu, gia hỏa này còn bắt chước tiếng hổ gầm, rồi lao ra khỏi cửa thành.

Quả nhiên rất nhanh!

Rời khỏi Thiên Tinh Cảnh, Lý Thiên Mệnh liên tục vượt qua hai trọng cảnh giới, thiên phú của Miêu Miêu càng lúc càng đáng sợ.

Xì xì xì!

Lôi đình màu đen bôn tẩu.

Giữa tiếng sấm sét vang dội, nó hóa thành Bão Điện, bôn tẩu giữa đồi núi, nhiều người chỉ thấy tia chớp lóe lên, người đã biến mất.

“Có người ra rồi!”

“Ai? !”

Trong chốc lát, trăm vạn đại quân phong tỏa phía bắc Thiên Mệnh Thần Thành hoàn toàn náo động.

Chỉ là Miêu Miêu quá nhanh!

Nó lao đi như điện xẹt, thêm vào thân thể đen nhánh, lẫn trong mây đen, rất khó bị phát hiện.

Khi họ nhìn thấy, Lý Thiên Mệnh đã vượt qua đầu họ, lao ra ngoài.

“Là Lý Thiên Mệnh! !”

“Hắn muốn chạy, mau ngăn hắn lại!”

Không khách khí mà nói, việc Lý Thiên Mệnh ở lại đây, cũng là lý do để họ quyết tâm công phá Thiên Mệnh Thần Thành.

Nếu để hắn trốn thoát, thì còn gì?

Giết Lý Thiên Mệnh còn quan trọng hơn giết Kiếm Vô Ý.

Ầm ầm ầm!

Trong chốc lát, vô số Cộng Sinh Thú xuất hiện, hàng triệu người lao ra ngăn cản, vô số thủ đoạn thần thông đánh tới, ngăn cản Lý Thiên Mệnh.

“Phong tỏa toàn bộ!”

Tiếng của Phù Du Quỷ Vương và nhiều Tam Nguyên Kiếp Lão vang lên.

“Tuân lệnh!”

Ong ong ong!

Thiên địa vốn mờ tối, trực tiếp bị thần thông quang mang làm cho mù mịt.

“Người đâu?”

“Ở đây!”

“Ngăn hắn lại!”

Vì sự việc xảy ra quá đột ngột, nên trong chốc lát, tràng diện trở nên vô cùng hỗn loạn.

“Ăn bản miêu một chiêu vòng ngọt ngào!”

Miêu Miêu có Thanh Linh Tháp càng thêm ngông cuồng, một miệng Hồn Thiên Điện Ngục tạo thành vòng xoáy lôi đình màu đen khổng lồ, oanh tạc ra ngoài, trong chốc lát, ít nhất có mấy ngàn người bị Hồn Thiên Điện Ngục nổ thành than cốc.

Phốc phốc phốc!

Gần như đồng thời, vô số thần thông và đao kiếm bổ tới.

Lý Thiên Mệnh ngăn cản kịp thời, nhưng trên người Miêu Miêu vẫn bị nổ ra mấy lỗ máu.

“Đậu phộng, ngươi đừng đùa, tranh thủ thời gian chạy đi.” Lý Thiên Mệnh quát.

“Ngồi vững lão đệ, bình tĩnh, miêu ca ta giờ là miêu bất tử rồi!”

Miêu Miêu cảm thụ được Thanh Linh Tháp tẩm bổ huyết nhục, tiếp tục nhanh như điện chớp, điên cuồng di chuyển giữa vô số thần thông, nó xông lên mây xanh, chuyên chui trong mây đen, hất văng nhiều kẻ đuổi giết.

Một người, làm rối loạn trăm vạn đại quân!

“Ngươi muốn đi?”

Phía trước lóe lên, một bóng người xuất hiện, chính là Phù Du Quỷ Vương!

Hô!

Hắn lao tới.

“Đi!”

Lý Thiên Mệnh hô, Miêu Miêu đổi hướng, cắm đầu phi nước đại.

“Chạy thoát sao?”

Đối phương cười lạnh, gần như mọi hướng đều có người ngăn cản.

“Sao lại không?”

Lý Thiên Mệnh nhếch miệng cười.

“Linh nhi!”

“Chuẩn bị xong!”

Khương Phi Linh triển khai Thời Gian Tràng bên cạnh Miêu Miêu, thời gian tràng cường hóa của nàng khiến mọi người xung quanh chìm trong vũng bùn, tốc độ giảm mạnh!

Nhiều người cho rằng, tốc độ của Miêu Miêu là nơi Lý Thiên Mệnh tự tin.

Nhưng thực tế, năng lực thời không của Khương Phi Linh mới là lý do hắn dám lao ra.

Chỉ có Miêu Miêu, hắn chưa chắc đã bỏ được Phù Du Quỷ Vương.

Nhưng giờ thì khác, khi thời gian tràng bao phủ toàn trường, phạm vi rộng hơn ngàn mét, ở giữa tràng xuất hiện xoáy thời gian nhỏ, chính là ‘Năm Tháng Gông Xiềng’!

Năm Tháng Gông Xiềng vô hình, bọc lấy Phù Du Quỷ Vương, khiến tốc độ của hắn giảm rõ rệt, thậm chí không bằng Tam Nguyên Kiếp Lão.

“Sao có thể? Đây là lực lượng gì?” Phù Du Quỷ Vương ngơ ngác.

Ầm!

Khi hắn còn ngơ ngác, đâm vào bức tường vô hình.

“Đây lại là cái gì?”

Phanh phanh phanh!

Giống hắn, nhiều người va chạm vào vách tường vô hình.

Đó là Không Gian Tường cường hóa – Thiên Giới Vi Thành!

Hơn ngàn Không Gian Tường tạo thành thành trì vô hình, vây quanh đám kẻ đuổi giết mạnh nhất, lực lượng thời không điệp gia, khóa chặt họ, dù chỉ trong nháy mắt, Lý Thiên Mệnh đã chạy xa mười ngàn mét!

“Truy!”

Phù Du Quỷ Vương lại hô, Lý Thiên Mệnh đã biến mất, chỉ có vài Tam Nguyên Kiếp Lão còn đuổi theo, tiếp tục đánh dấu vị trí, để hắn có thể chạy tới.

Nhưng hắn đã mất tiên cơ!

“Thật bực mình!”

Nhiều người như vậy đến vì Lý Thiên Mệnh, kết quả hắn chạy thoát?

Truyền ra ngoài, Phù Du chắc chắn chịu trách nhiệm lớn.

Tên đã lên dây, không bắn không được, hắn chỉ có thể điên cuồng đuổi theo, Thiên Mệnh Thần Thành cũng phải phá.

“Nếu không đuổi kịp, giết chết tất cả đối thủ trong thành cũng không đủ hả giận! !”

Hắn bực nhất là –

Họ tự cho là đã đoán trúng Lý Thiên Mệnh, cho rằng hắn không thể là kẻ đào ngũ, nên không ngờ hắn sẽ một mình đào tẩu, mà còn thành công.

Nhưng thật ra, họ đã đoán trúng Lý Thiên Mệnh.

Hắn không phải kẻ đào ngũ.

Sau khi đào thoát, hắn đi thẳng hướng đông bắc, không lâu sau, Phù Phong Thần Thành ở ngay trước mắt.

“Các vị, chờ ta…”

Hắn để Miêu Miêu về Không Gian Cộng Sinh, lặng lẽ biến mất trong gió, nhẹ nhàng đến gần tòa thần thành có vẻ ôn nhu kia.

Bên trong Phù Phong Thần Thành.

Sáu triệu người bị lùa ra đường phố.

Cuồng phong âm lãnh thổi mạnh trên đường phố.

Vô số tiếng khóc thút thít, kêu rên.

Nhìn về phía trước, đám người ôm nhau, ken đặc, không thấy cuối cùng.

Họ nhìn chằm chằm vào trung tâm Phù Phong Thần Thành bằng ánh mắt kinh hoàng!

Mỗi người mặt trắng bệch, hai mắt run rẩy, họ há to miệng, nhưng không thể kêu lên tiếng, toàn thân, cả linh hồn, đều tràn ngập sợ hãi.

Tiếng khóc chói tai, với một số người, chỉ là khúc nhạc du dương.

Đó là một nữ tử u ám, chân trần đứng trên mặt đất, váy dài kéo lê phía sau, đường cong rung động lòng người, bờ môi ám tử sắc càng thêm lãnh diễm.

Mọi người sợ ả!

Điều đáng sợ hơn cả là –

Bên cạnh ả, là một con nhục trùng màu xám dài hơn ngàn mét.

Trên người nó, có vô số con mắt màu xám.

Ít nhất có mười vạn con!

Quay lại truyện Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Bảng Xếp Hạng

Chương 1213: Dung hợp kiếm đạo cùng thần tai kiếm thể

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Tháng 3 26, 2025

Chương 300: Cô độc những người tham dự

Thập Nhật Chung Yên - Tháng 3 26, 2025

Chương 1212: Cửu Long Thiên Kiếp Kiếm

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Tháng 3 26, 2025