Chương 102: Biến cố phát sinh | Tiên Võ Đế Tôn [Dịch]

Tiên Võ Đế Tôn [Dịch] - Cập nhật ngày 16/09/2024

“Nhìn xem, ta đã biết, khẳng định là tiểu tử Tử Sam kia.” Càn Khôn Các đã trở nên ồn ào sôi sục.

“Trước có Giới Luật đường Doãn Chí Bình, sau có Nhân Dương phong Giang Hạo cùng Thiên Dương phong Tạ Vân, lần này phục sinh thi đấu lại gặp được Địa Dương phong Tử Sam, cái nào không phải nằm trong mười vị trí đầu của các chân truyền đệ tử? Diệp Thần lộ cũng quá long đong.”

“Ngươi biết cái gì, đó chỉ là vận khí không tốt.”

“Tham dự phục sinh thi đấu đều có thể gặp được, ta không phản đối.” Trên đám mây, Đạo Huyền Chân Nhân bất đắc dĩ lắc đầu.

“Vận khí cũng là một phần của thực lực.” Sở Huyên Nhi khẽ nở nụ cười, rất tự tin với thực lực của Diệp Thần.

Phía dưới, nghe những luận bàn xung quanh, Diệp Thần chậm rãi tiến lên chiến đài.

Hắn không ngờ gặp được đồng dạng trong phục sinh thi đấu là Tử Sam. Cảnh tượng như thế, lại rất hợp tâm ý của hắn, chí ít trong lòng bị đè nén có thể phát tiết ra ngoài.

Nhìn Tử Sam cùng đám mây Thanh Dương chân nhân, sắc mặt đã khó coi tới cực điểm.

Hai trận chiến trước đó, bọn hắn đã nhìn rõ như ban ngày. Có thể đánh bại Giới Luật đường thủ đồ Doãn Chí Bình, càng dùng thân thể bị trọng thương đánh bại Nhân Dương phong đệ nhất chân truyền đệ tử Giang Hạo, thực lực của Diệp Thần tuyệt đối vượt trên Tử Sam.

Bây giờ, trên đài gặp Diệp Thần, Tử Sam suýt chút nữa bị chấn xuất nội thương, ngay cả tham gia phục sinh thi đấu cũng có thể gặp Diệp Thần, vận khí này không thể tốt hơn.

“Hãy đến đây! Thù mới thù cũ đều được.” Liếc qua đám mây Thanh Dương chân nhân, Diệp Thần lúc này mới nhìn về phía Tử Sam dưới đài.

“Cuồng vọng.” Nhìn thấy ánh mắt khiêu khích của Diệp Thần, Tử Sam không thể kiềm chế tức giận, nhảy lên chiến đài, không nói một lời đã phóng chiêu.

Phong vân rít gào!

Theo tiếng gầm của Tử Sam, một cơn lốc tử quang hiện ra, cuốn tán mây, hướng về Diệp Thần gào thét mà tới.

Diệp Thần cười lạnh, chân khí Đan Hải trào lên, Xích Tiêu Kiếm xuất hiện trong tay, hắn đánh ra một đạo kiếm mang, chém vỡ cơn lốc tử quang đó bằng một kiếm.

Huyền Quang ấn!

Vừa mới chém vỡ cơn lốc tử quang, Diệp Thần lập tức gặp phải Tử Sam đánh tới một đạo Huyền Quang thủ ấn.

Bôn Lôi!

Diệp Thần xuất thủ mạnh mẽ, một cái Bôn Lôi chưởng ngạnh đánh vào Tử Sam.

Oanh!

Chưởng ấn va chạm phát ra tiếng nổ, Tử Sam ngay lập tức rơi vào hạ phong, bị chấn động đến kêu rên lùi lại.

Hám Sơn!

Diệp Thần như mãnh hổ tấn công, không cho Tử Sam cơ hội phản ứng, tiến lên chính là một quyền Hám Sơn.

Tử Sam thấy thế, chân khí cuồn cuộn, điên cuồng rót vào bàn tay, trước mặt ngưng tụ ra một linh quang lá chắn.

Bàng!

Răng rắc!

Âm thanh rạn nứt phát ra liên tiếp, linh quang lá chắn vừa mới ngưng tụ đã bị Diệp Thần chấn vỡ, vừa ổn định thân hình Tử Sam đã lại bị đẩy lùi.

“Ngươi và Doãn Chí Bình kém xa.” Cười lạnh một tiếng, Diệp Thần tiếp tục lao tới.

Tử Sam nhận thấy tình hình, dù có muốn ngạnh kháng cũng vội vàng rút lui, hắn biết rõ Diệp Thần bá đạo như vậy, tất nhiên không thể liều lĩnh lại gần, nếu không sẽ bị hắn đè đánh không dậy nổi.

Kiếm, lưu nham!

Tử Sam phản ứng vẫn không chậm, vừa mới lui ra vừa cắn nát ngón tay, một chưởng đặt trên chiến đài.

Răng rắc!

Chiến đài vù vù rung lên, từng thanh từng thanh kiếm đá theo trên chiến đài đột ngột bay vụt ra, thẳng đến lá mà đi.

“Xem thường ngươi.” Diệp Thần lùi lại một bước, trong tay Xích Tiêu Kiếm chớp sáng, hắn nhanh chóng vung ra, Thiên Cương chi phòng ngự kiếm trận lập tức hình thành.

Bàng! Bàng! Bàng!

Âm thanh va chạm kim loại vang lên, những thanh kiếm đá bay ra đụng vào Thiên Cương Kiếm trận liền bị chặn lại.

Lăng Tiêu kiếm quyết!

Tử Sam lại khởi động công kích, xuất thủ chính là bí thuật, trong tay Linh Kiếm phát sáng, kiếm mang bao trùm, một kiếm đâm rách không khí, giống như Kiếm Hồng, quanh quẩn với bão lôi, vô cùng lăng lệ.

Ông!

Diệp Thần lập tay lấy Thiên Khuyết, ngăn cản trước người.

Bàng!

Chói tai âm thanh kim loại va chạm vang lên, Diệp Thần mặc dù chặn được một kiếm Lăng Tiêu, nhưng cũng bị đẩy lùi nửa bước, nếu không nhờ Thiên Khuyết cứng rắn, hắn chắc chắn sẽ bị thương.

Bàng! Bàng!

Hai người trong nháy mắt chiến vsuthug nhau, thân pháp huyền diệu, trong tay Linh Kiếm phát sáng, bí thuật không ngừng tỏa ra, tỏa ra tàn ảnh trên chiến đài, khí thế hừng hực, trăm chiêu qua đi vẫn chưa phân thắng bại.

“Tử Sam chắc chắn sẽ bại.” Phía dưới có đệ tử khẳng định như vậy.

“Dù Doãn Chí Bình mạnh mẽ hơn cũng đã bại trước Diệp Thần, hắn chắc chắn sẽ thất bại mà thôi.”

“Đều là mệnh.”

Tiếng nghị luận từ phía dưới vang lên, trên đài hai người chiến đấu mặc dù vẫn rất gay cấn, nhưng đã bắt đầu trở nên thảm liệt.

Tử Sam không bằng Doãn Chí Bình, nhưng hắn có rất nhiều bí pháp, từng lần khiến Diệp Thần mệt mỏi ứng phó. Trên người hắn không ngừng rỉ máu, mấy lần suýt nữa bị Diệp Thần đánh trúng đại chiêu.

Nhưng nếu so với Diệp Thần, tâm thái của Tử Sam lại càng thêm chật vật, toàn thân đầy dấu vết của quyền ấn và dấu chân, trước ngực còn một lỗ máu lớn, đó là bị Diệp Thần sử dụng Nhất Dương chỉ đánh ra.

A!

Đại chiến đã gần hai trăm chiêu, Tử Sam đã phát ra một tiếng rống giận dữ, hắn bắt đầu rơi vào hạ phong.

“Không cùng ngươi lãng phí thời gian.” Diệp Thần một kiếm bổ ra xong, chân khí Đan Hải cuồn cuộn dâng trào, rót vào bàn tay, liên tiếp phát ra những tiếng long ngâm trầm thấp.

“Hắn lại muốn dùng bí thuật bá đạo.”

“Không biết Tử Sam có ngăn được không.”

Thấy Diệp Thần muốn tung đại chiêu, tất nhiên Tử Sam không chậm trễ, bàn tay hắn bị linh quang bao phủ, chân khí trong đan điền bị hắn tiêu hao hơn phân nửa; nếu không thì cũng không thể ngăn lại Diệp Thần một chiêu này.

Thế nhưng, ngay khi Diệp Thần chuẩn bị ra tay Kháng Long, lông mày hắn bỗng nhíu lại.

Hắn cảm nhận rõ một cỗ chân khí cuồng bạo trong cơ thể đang hoành hành, va chạm vào xương cốt và kinh mạch của hắn, khiến cho việc tụ tập chân khí trong tay của hắn trở nên tán loạn.

Phốc!

Hắn phun ra một ngụm máu tươi, khiến cho những người quan chiến xung quanh một trận kinh ngạc.

“Cái này là thế nào?”

“Tại sao tự dưng lại thổ huyết?”

“Tại sao ta cảm thấy chân khí của Diệp Thần trở nên hỗn loạn?”

Phốc!

Những âm thanh kỳ lạ vang lên, Diệp Thần lại thổ huyết một lần nữa. Cỗ chân khí cuồng bạo trong cơ thể đã làm đoạn mất một đầu kinh mạch của hắn, thậm chí cả xương cốt cũng không chịu nổi, gãy đổ mấy cây. Càng thêm nghiêm trọng, chính là cỗ cuồng bạo chân khí này khiến cho toàn bộ chân khí trong cơ thể hắn trở nên hỗn loạn, rất khó để ngưng tụ lại.

“Đó là Bạo Cốt đan.” Trên đám mây quan chiến, Từ Phúc nhắm mắt một lát, có vẻ đã nhận ra vấn đề của Diệp Thần.

“Tiểu tử này điên rồi!” Vạn Bảo Các trưởng lão Bàng Đại Hải thầm mắng một câu.

“Ăn Bạo Cốt đan còn dám vận dụng mãnh liệt như vậy bí thuật, chẳng phải là muốn chết sao?” Linh Khí Các trưởng lão Chu Đại Phúc cũng nhíu mày.

“Sư muội.” Đạo Huyền Chân Nhân nhíu mày, nhìn về Sở Huyên Nhi bên cạnh.

“Ta làm sao có thể cho hắn ăn Bạo Cốt đan.” Sở Huyên Nhi sắc mặt trở nên khó coi, tựa như cũng hiểu Bạo Cốt đan bá đạo đến thế nào.

Trên đám mây, có lẽ chỉ có ba người với nụ cười quái dị, bọn họ chính là Cát Hồng, Triệu Chí Kính cùng Thanh Dương chân nhân, như thể đã sớm biết điều gì đó sẽ xảy ra với Diệp Thần.

“Chết đi!” Từ chiến đài, tiếng rống giận dữ của Tử Sam truyền đến.

Dù hắn không biết nguyên nhân khiến Diệp Thần bỗng nhiên gặp vấn đề, nhưng cơ hội lần này không thể bỏ lỡ.

Ban đầu muốn dùng đại chiêu để đối kháng, nhưng vì chân khí của Diệp Thần hỗn loạn, đại chiêu cũng bị tán loạn, trong khi chân khí của hắn đã hội tụ tới cực điểm, một đòn mạnh mẽ ầm vang đánh ra.

Phốc!

Máu tươi tung tóe trên chiến đài, Diệp Thần bị đánh bay ngược ra ngoài, mạnh mẽ đón nhận đại chiêu của Tử Sam, toàn thân đã đẫm máu, và khi hắn ngã xuống chiến đài, nơi đó đã là một vũng máu.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Mặc dù đứng lên từ chiến đài, Diệp Thần sắc mặt tái nhợt, mắt đỏ bừng, phủ kín bởi máu.

“Trong cơ thể ta tại sao lại có cỗ cuồng bạo lực lượng này?”

“Chắc chắn không phải Ma đạo lực lượng.”

“Là có người ám toán ta.” Trong nháy mắt, Diệp Thần lập tức tìm ra nguyên nhân, hắn suy nghĩ nhanh chóng, chỉ có thể nghĩ đến khoảng thời gian trước tại Càn Khôn Các bị trọng thương mê man, nhất định có người đã ra tay sau lưng.

“Rốt cuộc là ai?” Lại thổ huyết một lần nữa, trong mắt Diệp Thần phủ kín hàn quang.

Hắn có thể cảm nhận rõ ràng cỗ cuồng bạo chân khí trong cơ thể, không chỉ nhiễu loạn chân khí của hắn, còn không để cho hắn hội tụ lực lượng, mà còn lung lay trong cơ thể hắn như muốn nổ bạo thân thể hắn.

Coong!

Âm thanh kiếm reo lên, Tử Sam lại tiếp tục tấn công.

Diệp Thần mạnh mẽ động đậy thân thể, dùng Xích Tiêu Kiếm đón đỡ, Tốc Ảnh Thiên Huyễn để né tránh.

Thế nhưng, tình trạng cơ thể đẫm máu của hắn khiến thân pháp và tốc độ không còn như trước, mỗi bước đi đều có thể để lại những vết thương, thời khắc này tình hình nguy hiểm hơn lúc chiến đấu với Giang Hạo.

Quay lại truyện Tiên Võ Đế Tôn [Dịch]

Bảng Xếp Hạng

Chương 3538: Ta không đi!

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Tháng 4 10, 2025

Chương 3537: Cùng một chỗ trực đảo hoàng long?

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Tháng 4 10, 2025

Chương 357: Cướp giết

Lục Địa Kiện Tiên - Tháng 4 10, 2025