Quyển 13: Thế giới khoảng cách - Chương 01: Ly Thủy đạo viện Văn viện trưởng | Thương Nguyên Đồ
Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 28/01/2025
Quyển 13: Thế Giới Khoảng Cách – Chương 01: Ly Thủy Đạo Viện Văn Viện Trưởng
Ly Thủy sơn mạch là dãy núi liên miên mấy trăm dặm, từ khi ổ bảo thôn xóm vứt bỏ về sau, đám người trốn vào Ly Thủy sơn mạch ngày càng nhiều.
“Yêu Vương.”
“Có Yêu Vương.” Một tên Yêu Vương da xanh xấu xí xông vào một vùng sơn cốc, nơi đây quanh năm chìm trong sương mù, trở thành thế ngoại đào nguyên cho đám người. Trong sơn cốc này có thể kể đến mấy ngàn người. Còn tính toàn bộ Ly Thủy sơn mạch… e rằng có tới hơn mười vạn người phân tán khắp nơi.
Thế nhưng hôm nay lại có một vị Yêu Vương xông vào tòa sơn cốc này.
“Các ngươi, đám Nhân tộc này, trốn kỹ quá.” Tên Yêu Vương da xanh xấu xí nọ nhếch miệng cười, trong tay vung lên móng vuốt, lập tức phát ra yêu lực sắc bén, nhiều phàm nhân máu tươi văng ra rồi chết đi.
“Yêu Vương!” Một tiếng gầm thét vang lên, một thanh niên bỗng đạp lên vách đá từ xa lao tới.
Yêu Vương ngẩng đầu nhìn lên, con ngươi co lại, lập tức cười: “Bất Diệt Cảnh Thần Ma?”
Thanh niên hạ xuống, tay cầm trong tay một cây trường thương, khí lãng màu máu tản ra, nhìn thẳng vào tên Yêu Vương xấu xí.
“Nhân tộc Thần Ma, ngươi hẳn có thể cảm nhận được chênh lệch giữa ta và ngươi, sao ngươi không trốn mà lại chủ động nhảy tới trước mặt ta?” Thanh Bì Yêu Vương mỉm cười, hắn chỉ là một tên Yêu Vương phổ thông tam trọng thiên, trong Yêu tộc cũng chỉ bình thường, là một trong những Yêu Vương điều động tiến vào thế giới Nhân tộc. Nhưng đối phó với một ‘Bất Diệt Cảnh Thần Ma’ hắn lại hoàn toàn tự tin.
“Đây không phải là Văn viện trưởng sao?”
Từ xa, những phàm nhân đang chạy trốn cũng nhận ra cảnh tượng này, mỗi người đều có chút kinh ngạc. Văn viện trưởng đã kiến tạo một tòa Ly Thủy Đạo Viện trong Ly Thủy sơn mạch, rất nhiều người không có năng lực đưa hài đồng vào bên trong tòa thành lớn, không ít đã đưa tới Văn sư phó của Ly Thủy Đạo Viện. Đám người sống trên núi vẫn cho rằng ‘Văn viện trưởng’ là một tên ngộ ra thế Vô Lậu cảnh đại cao thủ.
Ai ngờ trong giây phút này lại lộ ra uy thế khủng bố, hiển nhiên hắn là một tên Thần Ma.
“Văn viện trưởng là Thần Ma?”
“Viện trưởng, giết tên Yêu Vương đó.” Có một hài đồng kích động hô to.
” Đi mau.” Văn viện trưởng giận dữ quát, trong lòng hắn hồi hộp, hắn biết rõ chênh lệch giữa hắn và Yêu Vương.
Thế nhưng nếu như hắn không đứng ra, toàn bộ Ly Thủy sơn mạch sẽ phải chịu bao người chết?
“Nhân tộc Thần Ma, ta thật bội phục sự can đảm của ngươi, cho nên, ta sẽ ăn từng miếng của ngươi.” Thanh Bì Yêu Vương cười điên cuồng, lập tức hóa thành huyễn ảnh màu xanh đánh tới.
Văn viện trưởng cầm trong tay trường thương, cũng chủ động nghênh đón.
. . .
Trong lòng đất.
Sưu.
Một đạo lưu quang trong lòng đất bay vù vù, chính là một mạch kiên định dò xét Mạnh Xuyên. Mi tâm hắn mở ra ‘Lôi Đình Thần Nhãn’.
“Bên phía Yêu tộc không ngừng có đại lượng Yêu Vương từ các cửa vào thế giới chui vào.” Mạnh Xuyên thầm nghĩ, “Trong thiên hạ có quá nhiều cửa vào trung tiểu thế giới, giống như tế thủy trường lưu chui vào, Nhân tộc không thể nào trấn giữ từng chỗ.”
“Thế nhưng đối với ta mà nói, lòng đất dò xét Yêu Vương còn nhiều hơn.”
Mạnh Xuyên trong mắt ánh lãnh ý, hắn như không biết mỏi mệt, lâu dài dò xét, mỗi phát hiện một chỗ Yêu Vương sào huyệt đều giết sạch không thương tiếc.
Chỉ là bây giờ trong thiên hạ cũng không tìm được một tên ‘Tứ trọng thiên Đại Yêu Vương’, dựa theo Nguyên Sơ sơn truyền thừa cho Mạnh Xuyên tin tức, các Tứ Trọng Thiên Đại Yêu Vương cơ hồ đều đang tại ‘Cửu Uyên Yêu Thánh’ trong Động Thiên nhỏ, rất ít đi ra. Một khi đi ra… thì chính là nhằm vào một tòa thành lớn tập sát.
“Ừm?”
Khi Mạnh Xuyên đang phi hành trong lòng đất, bỗng nhiên có cảm ứng, cảm nhận được trong lòng đất có yêu lực mãnh liệt bộc phát.
Yêu lực tùy ý bộc phát, khoảng cách hơn mười dặm, Mạnh Xuyên cũng có thể cảm nhận được.
“Yêu khí.”
Mạnh Xuyên phóng vút lên tận trời, phanh phanh phanh ——
Xuyên thấu ba mươi dặm dưới đất, lập tức vọt ra, liếc mắt liền thấy trên núi, một nam tử nhuộm đầy máu tươi, một cánh tay cầm lấy một cây trường thương, giống như điên cuồng chém giết với một tên Yêu Vương da xanh xấu xí.
Nam tử này gãy mất một cánh tay, trên người cũng có nhiều vết thương, ngực thì hai cái lỗ máu to, bình thường Thần Ma đã sớm mất mạng, nhưng hắn vẫn còn chống đỡ.
“Đáng hận, đáng hận.”
Nam tử một cánh tay cầm thương, gào thét, trong mắt tràn đầy không cam lòng.
Hắn có quá nhiều điều không cam tâm.
Hắn không thể dùng cái mạng này để chết ở tay Yêu Vương, vậy thì làm sao với sau lưng Ly Thủy sơn mạch 100.000 phàm nhân? Hắn cái Ly Thủy Đạo Viện dốc lòng dạy bảo các thiếu niên thì sao đây?
“Ta nguyện dùng tính mạng này, vì Ly Thủy sơn mạch 100.000 phàm nhân đọ sức một chút hy vọng sống, Thương Thiên, ngươi mở mắt ra đi!” Nam tử dùng hết sức, nhưng thương thế đã quá nặng, cái tên Thanh Bì Yêu Vương kia rất giảo hoạt, căn bản không chịu cùng Nhân tộc Thần Ma lấy thương đối thương.
“Ừm?” Nam tử lúc nộ phát ra một thương, bỗng thấy hư không sụp đổ vặn vẹo, một đạo đao quang từ nơi sụp đổ trong hư không bay tới, chém xuyên qua đầu Yêu Vương, đầu Yêu Vương lập tức bay lên, trong mắt còn không thể tin.
“Ông trời mở mắt.”
Nam tử nở nụ cười, theo sau thân thể mềm nhũn, hoàn toàn ngã xuống.
Hô.
Mạnh Xuyên xuất hiện bên cạnh nam tử này, hắn có thể nhận ra nam tử này thương thế nặng nề, ngực hai lỗ thủng, tim phổi đã bị xoắn thành mảnh vụn, trái tim đã nát bét! Cũng chính vì nam tử này là ‘Luyện thể nhất mạch Thần Ma’, sinh mệnh lực đủ mạnh mới có thể chịu đựng được.
Nằm ở đó, thanh niên nhìn Mạnh Xuyên, lộ ra nụ cười, nói ra hai chữ: “Tạ ơn.”
“Là ta phải cảm ơn ngươi.” Mạnh Xuyên lập tức thẩm thấu chân nguyên vào cơ thể thanh niên, khống chế thương thế của hắn, “Nếu không nhờ ngươi cùng Yêu Vương chém giết, khiến cho Yêu Vương bộc phát yêu lực đủ mạnh, ta cũng sẽ không cảm ứng được.”
“Không cần cứu ta, ta là luyện thể nhất mạch Thần Ma, rất rõ ràng thương thế.” Thanh niên nhẹ nhàng lắc đầu, “Tim đã vỡ nát, tạng phủ trọng thương, không cứu nổi.”
“Có thể cứu.”
Mạnh Xuyên trong khi khống chế thương thế của đối phương, từ trong Động Thiên Pháp Châu lấy ra một bình ngọc, từ trong bình ngọc lấy ra một viên đan dược, “Ăn vào.”
Chân nguyên lôi cuốn viên đan dược, gửi vào tay thanh niên, khiến hắn trực tiếp nuốt vào.
Người thanh niên vừa nuốt vào, thân thể liền phát sinh biến hóa, trong lỗ máu ở ngực có thể nhìn thấy một cái trái tim đang cấp tốc mọc ra, cơ bắp làn da cũng nhanh chóng sinh trưởng khép lại, ngay cả cánh tay cụt cũng nhanh chóng tái sinh, thanh niên tự mình rất kinh ngạc nhìn thấy cảnh này.
“Dù có thương nặng đến đâu, chỉ cần còn hơi thở trong Nguyên Sơ sơn đều có thể cứu.” Mạnh Xuyên mỉm cười nói, “Ngươi thì không thể chống đỡ tới Nguyên Sơ sơn, nhưng ta có mang theo một chút đan dược bên người.”
Hắn hiện tại công lao dũng mãnh, tự nhiên phải chuẩn bị chút bảo vật bên người, dù sao bây giờ là thời đại chiến tranh… có thể cần phải cứu người, cứu Thần Ma.
Chỉ trong vòng mấy nhịp hô hấp, thương thế đã tốt hơn phân nửa, thanh niên ngay lập tức đứng dậy cảm kích nói: “Văn Phương xin gặp Đông Ninh Hầu.”
Mạnh Xuyên giờ đây danh tiếng vang dội, việc nhận biết Mạnh Xuyên cũng không có gì lạ.
“Văn Phương?” Mạnh Xuyên mỉm cười, “Ngươi không phải là đệ tử của Nguyên Sơ sơn sao?”
“Ta là Diệt Yêu Hội, mượn nhờ tài nguyên của Diệt Yêu Hội để tu luyện ‘Luyện thể nhất mạch’.” Thanh niên Văn Phương cười nói, “Thật đúng là may mắn luyện thành Thần Ma, tu hành đến nay vừa đạt tới Bất Diệt Cảnh Thần Ma.”
Mạnh Xuyên khẽ gật đầu.
Phụ thân Mạnh Đại Giang cũng là mượn nhờ Diệt Yêu Hội để thành Thần Ma.
Diệt Yêu Hội… là một tổ chức rất đặc biệt, với mục đích là đối phó với Thiên Yêu Môn, đối phó với Yêu tộc. Với thân phận của Mạnh Xuyên hiện nay, cũng biết rằng trong thế giới Nhân tộc chỉ có chín vị Tạo Hóa Cảnh, tam đại tông phái cũng chỉ có tám vị! Chủ tịch Diệt Yêu Hội là vị thứ chín trong Tạo Hóa Tôn Giả, chính là một tán tu, tại thời đại chiến tranh hiện giờ, quan hệ giữa tam đại tông phái và Diệt Yêu Hội đều rất tốt.
“Biết rõ không đánh lại Yêu Vương, nên trốn đi, giữ lại thân thể hữu dụng.” Mạnh Xuyên nói, “Nếu không, chết cũng chỉ là chết vô ích, không đáng giá.”
“Ta thực sự không muốn thấy 100.000 phàm nhân trong Ly Thủy sơn mạch bị tàn sát, cho nên chỉ có thể liều mạng một trận, vốn cho rằng ỷ vào Luyện thể Thần Ma đặc thù, có lẽ có hi vọng liều mạng đánh rơi Yêu Vương. Thế nhưng hiển nhiên là suy nghĩ nhiều.” Thanh niên Văn Phương cười nhìn Mạnh Xuyên, “May mắn Đông Ninh Hầu ngươi đã tới, đã cứu tính mạng ta.”