Chương 23: Hướng Về Triều Dương (thượng) | Thương Nguyên Đồ

Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 27/01/2025

Sưu sưu sưu, Mạnh Xuyên, Mạnh Đại Giang, Liễu Dạ Bạch, cùng Yến Tẫn bốn người đồng thời nhảy xuống.

“Cho bọn hắn an bài tốt chỗ ở.” Trường mi lão giả, ngồi trên lưng một con phi cầm, lạnh nhạt phân phó.

“Vâng.” Ngô Châu hội quán, những người này cung kính đáp.

“Liễu Dạ Bạch.” Trường mi lão giả vừa liếc nhìn về phía Liễu Dạ Bạch, lạnh nhạt nói, “Con gái ngươi lên núi sau, tại thành Thần Ma trước đó, không có nguyên nhân đặc thù thì không thể xuống núi. Các ngươi có thể thư từ qua lại, có việc gấp ngươi cũng có thể lên núi thăm con gái.”

“Minh bạch.” Liễu Dạ Bạch cười nhìn phi cầm dưới thắt lưng nữ nhi Liễu Thất Nguyệt, nhắc nhở nói, “Thất Nguyệt, đến Nguyên Sơ sơn nhớ chăm chỉ tu luyện, có chuyện gì thì viết thư cho cha. Trong thời gian này, ta sẽ ở lại Ngô Châu hội quán.”

“Ừm, ta sẽ viết thư cho cha.” Liễu Thất Nguyệt cũng không muốn rời xa phụ thân, nàng nhìn về phía Mạnh Xuyên, “A Xuyên, ta cũng sẽ viết thư cho ngươi.”

Mạnh Xuyên mỉm cười gật đầu.

“Nha đầu này.” Liễu Dạ Bạch khẽ lắc đầu cười.

“Đi thôi.”

Trường mi lão giả nhẹ nhàng vỗ phi cầm, con phi cầm màu đen khổng lồ lại một lần nữa phá không bay lên, mang theo trường mi lão giả cùng Liễu Thất Nguyệt, hướng về phía truyền thuyết ‘Nguyên Sơ sơn’.

“Nguyên Sơ sơn.” Mạnh Xuyên cùng đồng bọn cũng xa xa ngắm nhìn, trong Nguyên Sơ thành có thể thấy dãy núi cao vút tiến tầng mây, đó chính là nơi Thần Ma tu hành.

“Mấy vị.” Một tên quản sự Ngô Châu hội quán cười nói, “Bây giờ hội quán tương đối rảnh rỗi, mấy vị muốn ở riêng một chỗ hay cần hợp lại?”

Mạnh Đại Giang mở miệng: “Ta và con ta là Mạnh Xuyên sẽ ở một chỗ, Yến Tẫn công tử cùng Liễu huynh thì ở riêng.”

“Ba khu vực? Đi thôi, hội quán lớn lắm, mọi người cứ tùy chọn.” Ông lão quản gia cười nói, “Nếu đợi đến cuối năm, bên Ngô Châu mang nhiều thiên tài tham gia khảo hạch tới, người sẽ đông hơn.”

Ngô Châu hội quán, không phải ai cũng có thể ở lại. Những thiên tài tham gia Nguyên Sơ sơn nhập môn khảo hạch đều phải được phái tới công cán quan lớn mới có tư cách ở lại. Những người không có phận sự thì không thể vào.

Mạnh Xuyên cùng đồng bọn đơn giản chọn một nơi gần khu tam đống tiểu viện trong hội quán.

Trong một tiểu viện có một phòng.

“Từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ ở đây.” Mạnh Đại Giang cũng sắp xếp mọi thứ mang theo, rồi nhìn quanh cười nói, “Trong phòng rất tốt, quét dọn cũng rất sạch sẽ.”

“Cha, ta sẽ chọn một phòng bên cạnh.” Mạnh Xuyên nói.

“Ngươi đi ngủ một lát đi, còn lâu mới tới bình minh.” Mạnh Đại Giang cũng cười, tuy hiện tại hắn duy trì bộ dáng mập mạp, nhưng sắc mặt có chút tái nhợt. Dù sao hắn huyết khí tiêu hao rất lớn, bây giờ chỉ có thể dựa vào bí thuật mà duy trì hình thể, cần ăn nhiều và nghỉ ngơi.

Mạnh Xuyên gật đầu, đến phòng của mình.

Phòng được bố trí đơn giản, có giường chiếu, gần cửa sổ còn có một cái bàn, bên cạnh cũng có giá sách với vài quyển sách.

Mạnh Xuyên nằm trên giường, xuyên qua cửa sổ ngắm trăng, nhưng lòng có chút loạn. Một ngày hôm nay kinh lịch quá nhiều, khiến hắn chịu nhiều áp lực.

Đợi đến bình minh.

“Tới tới tới, cùng nhau ăn điểm tâm nào.” Mạnh Đại Giang nhiệt tình gọi, khiến Liễu Dạ Bạch cùng Yến Tẫn đều tới.

“Thực phong phú.” Liễu Dạ Bạch nhìn bàn điểm tâm ngoài sân không khỏi tán thán.

“Ta đã để người hội quán mang điểm tâm đến đây, cho mọi người cùng nhau ăn.” Mạnh Đại Giang nói, “Số lượng đủ để no.”

Yến Tẫn cũng gật đầu, ngồi cạnh Mạnh Xuyên, bắt đầu ăn.

Mạnh Xuyên cũng ăn cháo với bánh bao.

“Có bánh bao thịt, bánh bao chay, và cả bánh nướng.” Mạnh Đại Giang hô hào, cũng bên cạnh húp cháo ăn bánh nướng, tuy ăn có chậm nhưng rất từ từ.

“Hai người hôm nay chuẩn bị làm gì?” Liễu Dạ Bạch hỏi, tâm tình rất tốt, cười nói, “Có cần ra ngoài xem một chút Nguyên Sơ thành không?”

Mạnh Xuyên đáp: “Sau khi rời giường, ta đã xem địa đồ Nguyên Sơ thành, thành phố này quá lớn, có nhiều nơi để đi dạo, có thể đi ba tháng cũng không hết. Ta vẫn ở trong hội quán tu luyện thì hơn.”

“Ta cũng sẽ ở lại tu luyện.” Yến Tẫn cũng nói.

“Được, được, các ngươi cứ tu luyện đi, để hai lão gia chúng ta ra ngoài đi dạo một chút.” Liễu Dạ Bạch cười nói.

Rất nhanh, Mạnh Xuyên cùng Yến Tẫn đều ăn no.

Lúc này, Mạnh Đại Giang mới bắt đầu ăn nhanh hơn, những chiếc bánh bao, màn thầu đều dần biến mất, bánh nướng cũng không chần chừ gì mà ăn hết, bên cạnh ấm nước cũng được uống sạch.

Yến Tẫn nhìn thấy vậy mà ngân ngấn khóe mắt, không nhịn được nhìn sang Mạnh Xuyên, cái này Mạnh Xuyên ăn không gọi là nhiều, nhưng cha hắn… thực sự có thể ăn!

“Ta không thích lãng phí.” Mạnh Đại Giang cười lớn đứng dậy, “Hai người cứ tiếp tục tu luyện, chúng ta sẽ đi ra ngoài dạo một chút.”

Liễu Dạ Bạch cũng cùng theo ra sân nhỏ.

Hai người đi dạo trong Ngô Châu hội quán, cảnh sắc rất đẹp.

“Chưa ăn no à?” Liễu Dạ Bạch đùa cợt nhìn Mạnh Đại Giang.

“Hôm qua vừa chiến một trận với yêu tộc, tiêu hao quá nhiều huyết khí, vẫn là mau chóng đi ăn cho no.” Mạnh Đại Giang nói, “Ra ngoài tìm chỗ, ăn chút thịt heo và dê.”

“Đi thôi.” Liễu Dạ Bạch gật đầu.

“Đúng rồi, Thất Nguyệt thức tỉnh Phượng Hoàng huyết mạch sẽ gây xôn xao cho Liễu gia.” Mạnh Đại Giang nói.

“Hừ hừ, những năm nay ta rất ít xuất hiện, nhưng hiện tại có khác biệt, nữ nhi ta đã thức tỉnh huyết mạch, lại vào Nguyên Sơ sơn, ta còn sợ gì?” Liễu Dạ Bạch cười nhạo, “Dù Liễu gia có biết, cũng phải ngoan ngoãn đến cầu ta.”

“Ngươi dự định có trở về không?” Mạnh Đại Giang hỏi.

“Trừ khi họ trả lại Tượng Dương sơn cho ta, nếu không ta chết cũng không trở về.” Liễu Dạ Bạch ngạo nghễ nói, “Bọn họ sẽ nói lời ngon ngọt, sẽ đến cầu ta, nhưng mà để họ trả lại Tượng Dương sơn thì chuyện không thể! Trừ phi nữ nhi ta tương lai phong hầu, Liễu gia mới thực sự cúi đầu, Tượng Dương sơn mới có thể dâng lên.”

“Phong hầu?” Mạnh Đại Giang khẽ gật đầu, “Rất khó.”

Quả thật rất khó.

Một vị phong hầu, trong toàn bộ Ngô Châu đều là nhân vật số một. Phượng Hoàng Thần Thể cường giả thành phong hầu… uy hiếp sẽ mạnh hơn nhiều so với những người khác! Liễu gia chắc chắn sẽ tình nguyện mời ‘Liễu Thất Nguyệt’ làm người chủ gia tộc.

“Đừng nhắc đến những việc gây rầu này, đi thôi, ra ngoài giúp ngươi ăn uống.” Liễu Dạ Bạch nói.

Tại Ngô Châu hội quán, Mạnh Xuyên cũng giống như vậy tu luyện.

Chỉ là không có hộ vệ bên cạnh trợ giúp, một mình hắn thi triển Bạt Đao Thức.

“Hưu.” “Hưu.” “Hưu.”

Như dòng nước, đao quang một lần nữa cắt chém qua không trung, lại không gây nên bất cứ âm thanh nào. Rõ ràng đến hiện tại cảnh giới, đã có thể ảnh hưởng đến thiên địa chi lực nên không khí cũng không thành trở ngại.

Mỗi một đao được thi triển.

Trước đây Mạnh Xuyên cần hộ vệ hỗ trợ bắn tên, để mình chém giết nhằm xác định chính xác và tốc độ ra đao.

Mà hiện giờ, Mạnh Xuyên phát hiện, không có hộ vệ, ảnh hưởng cũng không lớn.

Trong 10 trượng lĩnh vực của hắn, có thể dễ dàng khóa chặt một hạt bụi đang bay lơ lửng trong không khí! Sau đó một đao chém qua, như vậy, luyện tập chính xác rất tốt. Đáng tiếc bụi tuy nhỏ, nhưng chúng lại bay rất chậm, độ khó giảm bớt.

Còn về tốc độ ra đao?

Dựa theo cảm nhận của hắn, mỗi đao tốc độ đều cảm nhận rất chính xác, có thể rõ ràng phán đoán tốc độ của bản thân.

Vì vậy, không có hộ vệ… hiệu suất chỉ hạ xuống một chút mà thôi, là dạng luyện chính xác, luyện nhanh đao.

Bữa trưa, là Yến Tẫn cùng Mạnh Xuyên ngồi ăn cùng nhau. Còn Mạnh Đại Giang cùng lão nhân kia ra ngoài chơi thậm chí không quay lại.

Khi tu luyện kết thúc.

Mạnh Xuyên lập tức dùng nước giếng trong viện tắm rửa qua loa, liền thay đồ, ngồi bên bàn trong phòng đọc sách, bắt đầu chuẩn bị vẽ tranh.

Tài liệu cần thiết để vẽ tranh, Mạnh Xuyên đã bảo người hội quán sáng sớm đi mua, tất nhiên cũng đã thanh toán bạc.

“Đông Ninh phủ.”

Mạnh Xuyên nhìn bức tranh trắng, nhưng trong lòng hồi tưởng về quê hương Đông Ninh phủ, cầm bút trong tay, lại có chút do dự.

Trong lòng hắn tích tụ rất nhiều cảm xúc.

Từ sáng sớm hôm qua, khi yêu tộc xâm lấn, đến giờ… Trải qua tất cả, đối với Mạnh Xuyên quá nhiều xúc động.

Năm 6 tuổi trải qua một lần, chỉ là một lần đó hắn vẫn còn là hài đồng, chỉ biết chạy trốn. Bây giờ 18 tuổi tham gia chiến đấu tại Đông Ninh phủ, xúc động hoàn toàn khác biệt.

Những cảm xúc dâng trào đột ngột bộc phát, hắn không còn quản lý, trực tiếp hạ bút vẽ.

Quay lại truyện Thương Nguyên Đồ

Bảng Xếp Hạng

Chương 02: Lẫn nhau rèn luyện

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 27, 2025

Chương 1352: Bi thảm Ngưu Ngưu

Quang Âm Chi Ngoại - Tháng 1 27, 2025

Chương 01: Một chức vị khác

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 27, 2025