Chương 22: Quái vật gì! ! ! | Thương Nguyên Đồ
Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 26/01/2025
Thiên Yêu môn Đông Ninh phân đường đường chủ ‘Mộ Dung Du’ cùng phó đường chủ ‘Đồ Thượng’ nguyên bản lòng tin mười phần, bọn họ quyết tâm cùng nhau vây khốn, bắt sống kẻ này là Mạnh Xuyên.
Nhưng ai có thể ngờ rằng Mạnh Xuyên lại hốt hoảng bỏ chạy, rồi quay lại một đao!
Một đao ấy thật quá kinh diễm!
Ánh sáng lóa mắt từ đao quang hình thành, dài hơn mười trượng, chẻ lòng đất! Một đao liền giết chết đồng bạn của hắn.
“Cao lão tam cứ như vậy mà chết sao? Chỉ với một đao?” Đồ phó đường chủ không khỏi dâng lên nỗi e ngại trong lòng.
“Một đao kia…” Mộ Dung Du, nam tử có mày trắng mắt vàng, đồng dạng kinh hãi vô cùng, “Một đao ấy quá nhanh, lại quá đột ngột, ngoại trừ ta có thể ngăn cản bên ngoài, Cao lão tam và hai người kia cũng đỡ không nổi. Kẻ này Mạnh Xuyên, năm nay mới 17 tuổi! Chém giết yêu khí các loại Cao lão tam đều chỉ dùng một đao, hắn rốt cuộc là quái vật gì?”
“Mạnh Xuyên đúng là quá mạnh, đơn giản không kém gì những thiên tài trong truyền thuyết.” Đồ phó đường chủ cảm thấy hoảng hốt, sức mạnh của Mạnh Xuyên thật không thể tưởng tượng nổi. Hắn quả thực chỉ có trong truyền thuyết mới có thể xuất hiện bực này khủng bố thiên tài.
“Mạnh Xuyên, Mạnh Xuyên…” Nam tử lưng còng, chỉ còn nửa người trên, song trảo nắm lấy mặt đất, sức sống mạnh mẽ, vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào Mạnh Xuyên. Những cường giả như hắn, coi như bị chém chỉ còn nửa người trên cũng có thể chống đỡ một hồi lâu.
Mạnh Xuyên nhưng không có chạy trốn, mà là dừng lại, nhìn nam tử lưng còng kia.
“Phốc.”
Đao quang lóe lên, chỉ còn lại có nửa người trên nam tử lưng còng mi tâm xuất hiện một điểm đỏ, ngay sau đó mới trợn tròn mắt, con ngươi mở rộng, tay chân mềm nhũn nằm trên mặt đất, cuối cùng không một tiếng động nào.
Ánh mắt Mạnh Xuyên chuyển dần tới Đồ phó đường chủ, hắn khẽ nói: “Đến phiên ngươi.” Lập tức thân ảnh hắn mờ ảo, trực tiếp lao thẳng hướng Đồ phó đường chủ.
Mạnh Xuyên từ đầu đến cuối đều diễn trò.
Nhưng hắn chẳng thể không diễn kịch.
Bởi vì hắn cảm nhận được khí tức của nam tử mày trắng mắt vàng kia cực kỳ mạnh mẽ, so với chính phụ thân và Liễu thúc của hắn đều cường đại hơn rất nhiều. Cho dù hắn sử dụng tâm hồn chi lực dốc hết toàn lực, hắn cũng không có chút nào chắc chắn để đối phó với hắn. Vì vậy Mạnh Xuyên quyết định từng cái đánh tan, trước tiên tiêu diệt những kẻ yếu hơn! Hắn cố ý dẫn nam tử lưng còng theo đuổi.
‘Bạt Đao Thức’ là một chiêu này, thực tế tốc độ của đao là thứ yếu, quan trọng hơn là chiến thuật tâm lý.
Tạo dựng hình ảnh hốt hoảng chạy trốn, khiến cho địch nhân tựa như có thể tùy tiện đuổi bắt được giả tượng.
Khi đối phương sắp đuổi kịp, đúng một sát na, hắn rút đao!
Xuất kỳ bất ý!
Địch nhân sẽ không kịp trở tay trong nháy mắt.
Trong khoảnh khắc trở tay không kịp, sẽ trì hoãn một chút thời gian rất ngắn. Mà khoảng thời gian này, cũng đủ để đao quang chém vào bên cổ hắn.
Cho nên ——
Chiến thuật tâm lý là tinh túy của ‘Bạt Đao Thức’. Có thể phát huy tốt chiêu này hay không, chiến thuật tâm lý chiếm một nửa. Thông thường mỗi ngày khổ luyện tám ngàn lần lại chiếm một nửa khác.
Nếu là chính diện chém giết, hai bên tâm thần cao độ sẽ ngưng tụ, toàn lực ứng phó, bản năng phản ứng cũng cực nhanh. Coi như Mạnh Xuyên rút đao bổ ra một đao ‘Lôi Đình Cực Hạn Bạt Đao Thức’, nam tử lưng còng cũng sẽ lập tức phản ứng để ngăn cản… một đao này uy hiếp sẽ hạ xuống hơn phân nửa, cũng không hoàn toàn chắc chắn sẽ giết chết nam tử lưng còng. Đối phương rốt cuộc là cường giả đã ngộ ra thế Vô Lậu cảnh, lại mang theo yêu thuật trên người.
Trong cuộc đấu tranh sinh tử chính là như vậy.
Chiến thuật tâm lý, hoàn cảnh, tình trạng lúc chiến đấu… rất nhiều phương diện quyết định kết quả cuối cùng.
…
Nhìn thấy Mạnh công tử giết Cao lão tam, nhắm thẳng mình mà lao tới, Đồ phó đường chủ bản năng tâm cảnh đều đột nhiên giật mạnh.
Hắn sợ!
“Đại ca, cứu ta.” Đồ phó đường chủ quay đầu chạy, trốn về hướng Mộ Dung Du.
Mày trắng mắt vàng Mộ Dung Du cũng toàn lực xông đến trợ lực cho đồng bạn, trước khi Mạnh Xuyên đuổi kịp Đồ phó đường chủ, cuối cùng cũng hội hợp với hắn.
“Chịu chết đi.” Mộ Dung Du không dám chút nào lãnh đạm, song trảo quơ mạnh một thanh loan đao, chém về phía kẻ vọt tới là Mạnh Xuyên.
“Ừm?”
Mạnh Xuyên nhướng mày.
Trong vòng mười trượng, hai thanh loan đao mang theo yêu khí màu xám chém tới, khiến cho không khí như bị cắt chém, không hề có đao khí hình thành. Đao khí… nhưng thật ra là đao bổ vào không khí, làm cho không khí bị đè xuống hình thành áp lực. Mà đến giai đoạn của Mộ Dung Du, lại có thể dẫn động thiên địa chi lực, khiến cho không khí không còn là lực cản.
Hai đao này trong ‘Cảm nhận’ thật rõ ràng, cũng rất đáng sợ, không thua gì chính mình ‘Lôi Đình Cực Hạn Bạt Đao Thức’.
“Tâm hồn chi lực không hòa tan vào thân thể, ta không thể ngăn cản được chiêu số như vậy.” Mạnh Xuyên thấu đạt điểm ấy, sưu, thân hình hắn nhất chuyển, cách năm sáu trượng mà nhanh chóng né tránh.
“Hô.”
Mạnh Xuyên vận dụng thân pháp, giống như con sói đi săn, vờn quanh Mộ Dung Du và Đồ phó đường chủ. Thỉnh thoảng hắn lao lên một đao.
Đồ phó đường chủ tâm lý không đủ tự tin, cũng không dám chính diện giao thủ, chỉ biết lần lượt tránh né.
“Tốc độ của hắn quá nhanh.” Đồ phó đường chủ nói, “Đại ca bây giờ làm sao?”
“Tốc độ còn nhanh hơn ta một chút, coi như hắn tu luyện là loại Lôi Đình Thần Thể, cũng không đáng nhanh như vậy, hắn rốt cuộc đạt tới cảnh giới thế nào?” Mộ Dung Du cũng không thể tin được, hắn đã ngưng luyện yêu đan, mặc dù không giống như Mạnh Xuyên chọn tốc độ nhanh nhất. Nhưng tốc độ của hắn cũng không tệ.
Có thể lại bị Mạnh Xuyên áp chế về tốc độ.
Hắn lại không biết.
Mạnh Xuyên Thần Ma căn cơ mạnh là một mặt, khiến cho Thoát Thai cảnh hậu kỳ Mạnh Xuyên, nhục thân cũng không thua kém gì Đồ phó đường chủ, Cao phó đường chủ. Hắn tu luyện Lôi Đình Thần Thể, tốc độ dĩ nhiên vượt xa Đồ phó đường chủ.
Nhưng hắn còn lĩnh hội được « Lôi Đình Diệt Thế Đao », học được kỹ xảo đặc thù về nhục thân chân khí, có thể củng cố sức mạnh bên trong, tốc độ càng có thể nhanh hơn.
Nên dù trong trạng thái bình thường, tốc độ của hắn đều có thể nhanh hơn Mộ Dung Du một chút.
“Không thể cùng hắn dây dưa.” Mộ Dung Du truyền âm nói, “Thời gian càng kéo dài, Mạnh tiên cô sợ sẽ đến. Nếu vậy hai chúng ta đều chết chắc.”
“Giờ phải làm sao?” Đồ phó đường chủ hỏi.
“Vị này Mạnh công tử đã nổi tiếng bên ngoài, có chút nhân từ, chúng ta hãy thẳng hướng bên cạnh dân cư. Buộc hắn cùng chúng ta chém giết. Chỉ cần chúng ta gần thân bên dưới… Ngươi bề mệnh bản sự vốn là sánh vai với Cao lão Tam, cùng lắm thì lại thi triển cấm thuật. Chỉ cần có ta ở bên, không cần lo lắng an nguy.” Mộ Dung Du truyền âm nói.
“Được.” Đồ phó đường chủ híp mắt lại, ánh mắt hiện ra hồng quang, yêu khí màu đen trên người càng thêm nồng đậm, “Thi triển cấm thuật, thời gian ngắn cũng có thể gánh vác được.”
“Oanh.” “Oanh.” Hai người bọn hắn lao thẳng về phía dân cư, tiếng va chạm vang lên, trực tiếp phá vỡ tường viện vọt vào.
“Muốn chết!” Mạnh Xuyên trong nháy mắt đỏ ngầu cả mắt.
Hắn trước đây hoàn toàn không nóng nảy.
Hắn chỉ cần kéo bọn chúng lại, trước đó phóng ra ống pháo hoa cầu cứu, nơi này cách tổ trạch khá gần, cô tổ mẫu chỉ cần đến nơi, có thể dễ dàng bắt hai kẻ này của Thiên Yêu môn.
Nhưng hai vị này lại cẩu cấp khiêu tường, bắt đầu lao thẳng về phía dân cư bình thường.
“Oanh.”
Mạnh Xuyên bất chấp tất cả, trong nháy mắt hòa tan tâm hồn chi lực vào thân thể, tiếng trái tim nhảy lên vang vọng, phổi kéo dài như gió bão gào thét, từng tạng phủ khí quan đều vận chuyển nghe rất rõ ràng. Huyết dịch như dòng sông cuồn cuộn chảy, từng sợi chân khí bắt đầu lưu động trong từng kinh lạc của thể nội. Khống chế chân khí nhục thân lập tức tăng lên đến một cấp độ cực cao.
Tốc độ tiêu thăng! Trước đây chỉ nhanh hơn Mộ Dung Du một tia, bây giờ thì nhanh nhiều.
Mộ Dung Du và Đồ phó đường chủ, khi vừa phát hiện mình xông vào dân cư, liền thấy phía sau thân ảnh tàn ảnh hiện lên, nhanh chóng đến gần.
“Quái vật gì!” Hai người đều hoảng hốt run lên.
Mạnh Xuyên từ trước đến nay chưa từng bộc phát tốc độ nhanh như vậy.
Trước đó chỉ là tâm hồn chi lực dung hợp, thả một đao Lôi Đình Cực Hạn Bạt Đao Thức, bây giờ hẳn là hoàn toàn bộc phát ra tốc độ am hiểu nhất, thật sự dọa sợ hai người bọn họ.
“Liều mạng.” Trong tình huống khẩn cấp, Đồ phó đường chủ toàn thân yêu khí màu đen lan tỏa, ẩn ẩn mang theo sắc hồng, mùi máu tanh tràn ngập.
Mày trắng mắt vàng Mộ Dung Du, cũng vung đôi loan đao thẳng hướng Mạnh Xuyên.
Hưu.
Mạnh Xuyên tốc độ quá nhanh, trực tiếp đến gần Đồ phó đường chủ, hiển nhiên là từng cái đánh tan, muốn xử lý một người.
“Chết đi.” Đồ phó đường chủ biết không có đường lui, kẻ kỳ quái Mạnh công tử này có tốc độ kinh khủng, hắn không còn chút hi vọng nào được trốn chạy, chỉ có thể ra sức chém ra đại phủ trong tay.
“Chết.” Mày trắng mắt vàng Mộ Dung Du vung đôi loan đao, đao pháp tinh diệu vô cùng, chỉ cần xẹt qua một làn vòng cung, vẫn chém tới hướng Mạnh Xuyên.
“Phốc.”
Mạnh Xuyên thân ảnh mơ hồ, chớp mắt đã đến trước mặt Đồ phó đường chủ, Mộ Dung Du hai thanh loan đao, Mạnh Xuyên tốc độ siêu tuyệt dễ dàng tránh được một đao, một loan đao khác… cũng bị Mạnh Xuyên đao trong tay khéo léo đụng trúng và đổi hướng. Nhiều năm như vậy, đi ngăn cản mưa tên, hắn khéo léo bảo vệ thân thể mình giảm bớt ảnh hưởng của sức mạnh cũng cực kỳ tinh diệu.
Loan đao bị dẫn, đổi đường, lại rơi về phía Đồ phó đường chủ bên cạnh.
“Cái gì?” Mộ Dung Du và Đồ phó đường chủ đều hoảng hốt nhảy lên.
Làm sao lại trở thành người một nhà đánh người mình?
Mộ Dung Du lập tức thu lực biến chiêu, Đồ phó đường chủ cũng liền tránh đi.
“Hưu.”
Ôn nhu một đao.
Âm nhu đến cực hạn, nhẹ nhàng từ bóng tối đánh tới.
Đồ phó đường chủ tránh né loan đao của Mộ Dung Du, vừa thở phào, liền phát hiện một sợi ôn nhu đao quang đã đến cổ hắn, hắn cũng không kịp phản ứng, đao quang đã cắt chém mà qua.
“Ách ách ách ——” Đồ phó đường chủ lỏng tay ra, đại phủ rơi xuống ‘Loảng xoảng’ một tiếng nện xuống mặt đất, hắn cố gắng che lấy yết hầu vết thương, muốn bảo toàn tính mạng. Nhưng một đao này quá độc ác!
Mạnh Xuyên lướt qua một bên, lạnh lùng nhìn thoáng qua Đồ phó đường chủ đang bưng bít lấy yết hầu, rồi lại nhìn về phía ánh mắt khiếp sợ của Mộ Dung Du có mày trắng mắt vàng.
“Làm sao có thể? Ta lại thành trợ thủ của hắn rồi?” Mộ Dung Du không thể tin được.
Mạnh Xuyên không có chút nào bất ngờ.
Hắn đã toàn lực ứng phó với tốc độ vừa tăng lên không ít, thêm vào trong phạm vi mười trượng gần như là thiên địa lĩnh vực của hắn, Mộ Dung Du cùng Đồ phó đường chủ từng vị trí bên mình, thân pháp tốc độ, chiêu số… Mạnh Xuyên đã khống chế cẩn thận không gì sánh được, chỉ cần khống chế tốt vị trí, đồng thời tại đối phương toàn lực phản ứng ra đòn lúc, chỉ cần hơi dẫn dấu, khiến cho đối phương tự gây tổn thương.
Tranh thủ thêm một chút thời gian, liền có thể lấy đi Đồ phó đường chủ tính mạng.
“Chỉ còn ngươi.” Mạnh Xuyên nhìn về phía Mộ Dung Du.