Chương 21: Trở về thế giới Nhân tộc | Thương Nguyên Đồ
Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 29/01/2025
Nếu nói rằng ‘Xuân Thu Kiếp’ chỉ là An Hải Vương chưa thành thục chiêu thức, thì ‘Tâm Kiếm Kiếp’ chính là An Hải Vương chân chính thành danh chiêu thức, có thể từ xa hơn trăm dặm hạ xuống sát chiêu. Tại An Hải quan lúc đó, nhiều Yêu Vương không khỏi cảm thấy e ngại, bởi vì cho dù An Hải Vương ở rất xa, vẫn có thể phóng ra một đạo kiếm quang từ xa chém giết bọn chúng.
Bị các Yêu Vương cho rằng đó là thiên phạt chi kiếm.
“Cẩn thận!” Yêu Long cũng cảm nhận được một sức mạnh khủng bố sắc bén giáng lâm từ trong hư không, nó chỉ có thể cố gắng áp chế tại Hư Không Lãnh Địa, nhưng không thể ngăn cản.
“Không tốt.” Hỏa Phượng sợ hãi, nó không phải là lấy nhục thân cường hoành nổi danh, khoảng cách gần khiến nó bản năng phải né tránh.
Sưu.
Một bên khác, Mạnh Xuyên cũng tại lúc An Hải Vương xuất kiếm, chuyển hướng bay về phía ba tên Yêu Vương Hỏa Phượng.
Tốc độ của hắn nhanh đến mức nào?
Mặc dù hai bên cách nhau mười dặm, Mạnh Xuyên chỉ vọt tới liền dẫn theo Chân Võ Vương, nhanh chóng tiến gần, trong nháy mắt đã tới gần trong vòng ba bốn dặm.
“Hô!” Hỏa Phượng Nữ Yêu kiệt lực né tránh, dựa vào thân pháp huyền diệu, mạo hiểm tránh thoát một kiếm, kiếm mang theo nó bên người xẹt qua.
“Thân pháp của ta cao minh nhất, cuối cùng vẫn tránh thoát.” Hỏa Phượng Nữ Yêu thở phào, nếu thật sự bị một kiếm kia bổ trúng, hậu quả chắc chắn rất thảm.
Hỏa Phượng Nữ Yêu chợt nhận ra, bên cạnh Yêu Long ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ lo lắng.
“Thế nào?” Hỏa Phượng Nữ Yêu còn chưa phát giác, mi tâm của nàng liền xuất hiện một đạo lỗ máu, kèm theo tối tăm mờ mịt lực lượng thuận lỗ máu tác động mà ra.
Hỏa Phượng Nữ Yêu lúc này mới lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng hoảng sợ: “Không —”
Trong tuyệt vọng, nửa phần trên đầu lâu cơ thể nàng đã hoàn toàn tan thành mây khói, ngay cả đôi cánh cũng vỡ nát, chỉ còn lại nửa thân dưới hoàn hảo.
Mạnh Xuyên, An Hải Vương, Chân Võ Vương lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
An Hải Vương càng khó được lộ ra nụ cười, hắn một kiếm chỉ là sát chiêu bên ngoài, Mạnh Xuyên thân pháp đã tiến gần đến năm dặm! Trong năm dặm, mới là phạm vi bảo trì uy lực mạnh nhất của Chân Võ lĩnh vực.
Một kích đó, cũng là trong Chân Võ Thất Tuyệt duy nhất ám sát chiêu số — ‘Âm Dương Chỉ’.
Một chỉ, hành tẩu giữa Âm Dương, giết địch trong vô thanh vô tức. Bất quá cũng chỉ có thể thi triển ra trong Chân Võ lĩnh vực.
“Xuy xuy xuy.” Chỉ còn nửa thân dưới của Hỏa Phượng Nữ Yêu, nhục thân vẫn như cũ cấp tốc sinh trưởng, muốn một lần nữa mọc ra nửa trên cùng đôi cánh.
Sưu.
Mạnh Xuyên, Chân Võ Vương, An Hải Vương đã kịp tới.
“Tách ra trốn!” Yêu Long và Ngưu Yêu Vương biết đại thế đã mất, không chút do dự tách ra trốn chạy, bọn chúng tốc độ đều kém xa Mạnh Xuyên. Muốn bảo hộ ‘Hỏa Phượng’ sẽ chỉ cùng nhau mất mạng.
Mạnh Xuyên ba người muốn giết nhất chính là ‘Hỏa Phượng Đại Yêu Vương’, thật sự là tốc độ của nó quá nhanh, có thể kiềm chế bọn hắn.
“Bành.”
Mạnh Xuyên ba người chợt lách người đã đến bên cạnh Hỏa Phượng Đại Yêu Vương, vào thời khắc này thân thể Hỏa Phượng Đại Yêu Vương còn đang trong quá trình sinh trưởng, ngay cả cánh cũng chưa trưởng thành, phi hành cũng chậm chạp.
Chân Võ Vương đuổi tới, khoảng cách gần nhẹ nhàng đè một chưởng lên lưng nó, thân thể nó liền giống như đất cát hoàn toàn tán loạn ra, triệt để mất mạng. Còn áo bào, trữ vật bảo vật, mọi vật khác lại vẫn hoàn hảo.
Phất tay thu hồi chiến lợi phẩm, Chân Võ Vương cười nói: “Chúng ta đi.”
“Đi.” Mạnh Xuyên, An Hải Vương cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Sưu.
Xẹt qua trời cao hướng nơi xa bay.
Độc Long lão tổ mặc dù cũng muốn cản trở, nhưng Mạnh Xuyên ba người dưới sự trở ngại vẫn duy trì tốc độ cực kỳ nhanh chóng, cho đến khi xông ra khỏi hắc thủy phạm vi, càng là tốc độ tăng lên đến mức kinh người.
Một đạo thiểm điện như du long, cấp tốc biến mất ở chân trời.
Vô tận hắc thủy ngưng tụ thành Độc Long lão tổ, nó sắc mặt âm trầm nhìn màn này: “Hỏa Phượng thật sự là ngu xuẩn, lại để Nhân tộc đánh lén mà bị giết chết.”
Hỏa Phượng miễn là còn sống, vẫn có thể dây dưa, Yêu Long cũng có thể dùng Hư Không Lãnh Địa áp chế Nhân tộc Thần Ma.
Không có Hỏa Phượng…
Các Yêu Vương khác đều không thể nhẹ nhõm đuổi theo Mạnh Xuyên ba người.
“Hỏa Phượng chết rồi?” Yêu Long và Ngưu Yêu Vương ở phía xa tụ tập, phẫn nộ vừa bất đắc dĩ.
“Cái kia Chân Võ Vương, còn có ám sát chiêu số?” Yêu Long nghiến răng nói, “Hắn làm sao am hiểu nhiều như vậy chiêu số?”
“Chúng ta đi thôi, Độc Long lão tổ có khả năng sẽ giận chó đánh mèo chúng ta.” Ngưu Yêu Vương nói ra.
“Ừm.” Hai bọn nó trong nháy mắt ẩn nấp vào hư không, trốn xa rời đi.
…
Mạnh Xuyên ba người một đường bảo trì tốc độ nhanh nhất chạy trốn.
Trong lòng Mạnh Xuyên cũng âm thầm cảm thán, An Hải Vương thủ đoạn đặc biệt, nhưng ‘Chân Võ Vương’ lại rất toàn diện. Lĩnh vực, ám sát, hộ thân, chính diện giết địch… Mọi thứ đều vô cùng lợi hại.
“Âm Dương lão nhân Âm Dương Quyết, vốn rất am hiểu nhiều phương diện. Trên cơ sở đó sáng tạo ‘Chân Võ nhất mạch’, cũng toàn diện, mà lại còn mạnh hơn.” Mạnh Xuyên âm thầm sợ hãi thán phục.
Cũng không phải là tiền nhân nhất định lợi hại.
Hậu nhân có thể dựa vào tiền nhân mà sáng tạo ra cái mới, « Tâm Ý Đao » môn này do Phong Vương Thần Ma sáng tạo ra, lại là thiên hạ nhanh nhất đao, vượt xa các Đế Quân trong lịch sử.
Về chiêu số mới vào Động Thiên cảnh, « Chân Võ Thất Tuyệt » so với « Âm Dương Quyết » lại còn mạnh hơn. Dĩ nhiên Âm Dương lão nhân cuối cùng kỹ nghệ cảnh giới đều đạt tới Đế Quân cảnh, Chân Võ Vương còn kém xa lắm.
“Chúng ta đạt được Bản Nguyên bảo vật, ở thế giới khoảng cách rất nguy hiểm, trước tiên hãy đưa Bản Nguyên bảo vật về Nguyên Sơ sơn.” Chân Võ Vương nói, “Mạnh sư đệ, chúng ta đã đến vị trí.”
“Được.” Mạnh Xuyên gật đầu.
Bản Nguyên bảo vật quá phỏng tay, phải đưa về mới khiến mọi người an tâm.
Rất nhanh.
Mạnh Xuyên ba người đã chạy về chỗ vị trí ban đầu.
“Oanh ~~~”
Chỉ đợi trong chốc lát, hư không trước mắt liền bị oanh phá, xuất hiện một cái hang hư không lớn khoảng năm sáu trượng, xuyên thấu qua cửa hang có thể nhìn thấy một thế giới khác, đó là chim hót hoa nở, chính là Nguyên Sơ sơn!
Thậm chí Mạnh Xuyên ba người còn nhìn thấy Lý Quan Tôn Giả, Tần Ngũ Tôn Giả, Lạc Đường Tôn Giả ba người bọn họ.
“Đi.” Mạnh Xuyên ba người lập tức xuyên qua cửa hang, rời khỏi thế giới khoảng cách, trở về thế giới Nhân tộc.
“Trở về.”
Mạnh Xuyên ba người đáp xuống đỉnh núi, hít sâu một hơi, hít thở không khí mới mẻ, còn ngửi thấy mùi hoa cỏ, mùi bùn đất, thân thể không còn nhẹ nhàng, ngược lại cảm giác được thiên địa che chở. Cảm giác này khiến Mạnh Xuyên cảm nhận được sự ấm áp thân thiết, đây chính là quê hương, thế giới Nhân tộc.
“Các ngươi sao lại nhanh chóng trở về như vậy?” Tần Ngũ Tôn Giả hư ảnh hỏi, “Không phải còn gần một tháng nữa kỳ hạn sao?”
“Chỉ có ba người các ngươi? Còn ai khác không?” Lạc Đường Tôn Giả hư ảnh thì lo lắng hỏi.
Mạnh Xuyên lúc này mới nhớ ra, lập tức vung tay lên.
Hô hô.
Diêm Xích Đồng, Tiết Phong hiển hiện bên cạnh.
“Khục.” Chân Võ Vương ho khan vài tiếng, sắc mặt tái nhợt.
“Ngươi bị thương rồi? Xảy ra chuyện gì?” Lý Quan Tôn Giả hỏi, Tần Ngũ Tôn Giả, Lạc Đường Tôn Giả cũng phát hiện có điều bất thường.
Chân Võ Vương cười giải thích: “Chúng ta đụng phải Bản Nguyên bảo vật xuất thế, đã để Diêm sư đệ bọn họ trước vào Động Thiên cỡ nhỏ. Chúng ta ba người còn lại liên hợp đi đoạt bảo, may mắn thành công đoạt lấy Bản Nguyên bảo vật.”
“Bản Nguyên bảo vật?” Lý Quan Tôn Giả ba người bọn họ đều lộ ra nét mừng.
“Lần này, ngoài Bản Nguyên bảo vật, còn có một trọng bảo ‘Thời Không Phù Băng’.” Chân Võ Vương nói, “Những bảo vật khác ngược lại là bình thường.” Đúng rồi, còn có một việc vui, Tiết Phong sư đệ hắn cũng đột phá, đạt đến ‘Pháp Vực cảnh’, còn đã luyện thành « Kim Phong Thập Ngũ Kiếm ».”
Lý Quan, Tần Ngũ, Lạc Đường bọn họ ba vị Tôn Giả nghe xong vừa mừng vừa sợ.
“Tại thế giới khoảng cách đã phát sinh sự tình gì, nói hết mọi chuyện.” Lý Quan cười nói, đồng thời cũng nhìn kỹ Tiết Phong.