Chương 21: Đau lòng | Thương Nguyên Đồ

Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 28/01/2025

Tri Chu Nữ Yêu mặc dù bản năng thao túng đại lượng tơ nhện muốn ngăn cản, nhưng có thể nương theo đao quang xuyên qua đầu lâu, cuối cùng Tri Chu Nữ Yêu cũng chỉ có thể trong tuyệt vọng hóa thành bột mịn.

Chỉ trong chốc lát, đội ngũ Yêu Vương vốn lòng tin tràn đầy đã bị chém giết một nửa.

“Quá mạnh.”

“Sao lại mạnh như vậy?”

Cửu Đầu Sư Yêu Vương, Hoa Yêu và lão Long Quy đều lẩn trốn vào lòng đất.

Với thực lực của bọn nó, nếu đã đào đất mà phân tán, thì xem như Phong Vương Thần Ma có thể giết chết một nửa, cũng coi như là rất tốt. Nhưng Mạnh Xuyên trên mặt đất đã liên tiếp giết ba vị, điều này còn nhanh hơn cả Phong Vương Thần Ma!

“Trốn?” Mạnh Xuyên mi tâm Lôi Đình Thần Nhãn đã sớm mở ra, Lôi Từ lĩnh vực bao phủ bốn phương tám hướng. Đồng thời, một môn thần thông khác mang tên ‘Bất Diệt Thần Giáp’ cũng thi triển, khiến bên ngoài thân thể hiện lên mịt mờ hào quang, xung quanh hư không sụp đổ. Vung tay lên, hai đạo sát khí màu xanh đậm trực tiếp xuyên qua khoảng cách trăm trượng, đuổi kịp Cửu Đầu Sư Yêu Vương và Hoa Yêu đang lẩn trốn dưới lòng đất.

Cùng lúc đó, Mạnh Xuyên lập tức lóe lên, đuổi theo lão Long Quy đang trốn xa nhất.

“Phong!” Lão Long Quy toàn lực thi triển lĩnh vực, vô tận hơi nước trong lòng đất kiệt lực chặn đường, cũng ngăn cản hai đạo sát khí màu xanh đậm kia nhằm trợ giúp đồng bạn.

“Đáng chết.” Cửu Đầu Sư Yêu Vương thấy tận mắt sát khí khủng bố này, ngay cả Dực Xà Đại Yêu Vương cũng bị đông cứng, không thể phản kháng. Nó không chút do dự, thân thể tức thì nhoáng một cái, lại chia ra làm chín.

Một bóng người chủ động nghênh tiếp sát khí, tám đạo thân ảnh còn lại điên cuồng hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy.

Đây chính là nguồn gốc từ huyết mạch bảo mệnh thần thông —— Phân Thân Thuật.

Thi triển một lần đều làm nguyên khí đại thương.

“Xuy xuy.” Đạo sát khí khi đụng chạm Cửu Đầu Sư Yêu Vương nhục thân này, khiến nhục thân này trực tiếp đông lạnh, phân giải ra thành hư không, sát khí chia ra làm tám, vẫn như cũ đuổi theo tám đạo phân thân.

“Không.” Áo bào tím của Hoa Yêu nữ tử lộ ra kinh hoảng, yếu đuối khiến người yêu thương. Nàng mi tâm có nhàn nhạt màu xanh lá ba động tràn ngập tứ phương, cũng ảnh hưởng đến phía xa xa Mạnh Xuyên. Dù nàng có thể nhìn thấy Nguyên Thần tầng bốn Mạnh Xuyên, nhưng lại không thể ảnh hưởng mảy may. Mạnh Xuyên vẫn như cũ phân tâm điều khiển sát khí, đem Hoa Yêu nữ tử trực tiếp đông lạnh thành bụi phấn.

“Cái gì?”

Mạnh Xuyên khẽ nhíu mày.

Bởi vì đang đuổi giết lão Long Quy, khiến cho bản thân và sát khí khoảng cách ngày càng xa. Sát khí này có thể lan tràn khoảng cách là có hạn! Trong khi đó, Cửu Đầu Sư Yêu Vương tám cái phân thân đã phân tán trốn, chạy thực sự nhanh.

Dù hắn chân thân có đuổi theo cũng không cách nào đồng thời đuổi kịp tám cái phân thân.

“Những Yêu Vương này, đào mệnh năng lực quả thực rất nhiều.” Mạnh Xuyên vận tốc siêu tuyệt, cuối cùng đuổi kịp lão Long Quy.

“Tha mạng.” Lão Long Quy lập tức cầu xin tha thứ.

Phốc.

Màu đỏ sậm Trảm Yêu Đao, không gì sánh được tuỳ tiện đâm thủng lão Long Quy mai rùa, đâm vào thể nội. Ngay khi đó, toàn bộ huyết khí của lão Long Quy liền bị cướp đoạt không còn, ngay cả mai rùa cũng triệt để hóa thành bột phấn.

“Sưu.” Mạnh Xuyên thu lấy lão Long Quy còn sót lại vật phẩm, Ám Tinh chân nguyên thu hồi Hoa Yêu sau khi chết tàn lưu phẩm, rồi liền xông ra mặt đất.

Hô.

Trong đầu một ý niệm chợt nảy ra, Dực Xà Đại Yêu Vương, Tri Chu Nữ Yêu, Dương Yêu Vương để lại vật phẩm tất cả đều thu hồi.

Nói đến chậm rãi nhưng thực chất toàn bộ chiến đấu cũng chỉ diễn ra trong năm hơi thời gian.

Mà nơi xa, hai đạo Phong Hầu Thần Ma vẫn còn đang chạy tới!

Từ trong thành đến tường thành nơi này, có bảy tám chục dặm khoảng cách. Với tốc độ bình thường của Phong Hầu Thần Ma, cần vượt qua hơn mười hơi thời gian. Cho nên hai tên Phong Hầu Thần Ma còn đang trên đường tới, còn Mạnh Xuyên thì đã chém giết năm vị Đại Yêu Vương, chỉ có Cửu Đầu Sư Yêu Vương là nhờ vào thần thông đào mệnh mà thoát được.

“Là Mạnh Xuyên.” Nam Vân Hầu và Thiết Hoa Hầu toàn lực bay tới, từ xa đã nhìn thấy tường thành bắc chỗ đó đã diễn ra chém giết, chỉ là hơi nước tràn ngập khiến bọn họ khó mà thấy rõ, chỉ cảm thấy bộc phát yêu lực vô cùng kinh người.

Hai người bọn họ mới đi được một nửa đường.

Thì Mạnh Xuyên đã bay ra khỏi mặt đất, rõ ràng chiến đấu đã kết thúc.

Mạnh Xuyên hướng về bọn họ khẽ gật đầu, rồi ngay lập tức hóa thành một đạo thiểm điện, trong nháy mắt biến mất ở chân trời cuối cùng.

“Thật nhanh.”

Nam Vân Hầu và Thiết Hoa Hầu nhìn nhau.

“Cái đội ngũ Yêu Vương cường đại kia, bị Mạnh Xuyên triệt để đánh tan thật rồi?” Thiết Hoa Hầu là một nữ tử có khí chất hiên ngang, nàng sợ hãi thốt lên, “Hai ta liên thủ trấn thủ Sở An thành, Mạnh Xuyên lại đột ngột xuất hiện. Hắn có lẽ là hành động đơn độc, chỉ sợ sẽ phải phụ trách cứu viện các thành.”

“Ừm.” Nam Vân Hầu gật đầu, “Nhưng chúng ta còn chưa cần cầu viện, hắn làm sao lại xuất hiện tại đây?”

“Có lẽ hắn vừa vặn đi ngang qua.” Thiết Hoa Hầu suy đoán, “Vừa rồi những Đại Yêu Vương kia, hai ta liên thủ đánh bại cũng không dễ dàng, hắn lại có thể nhẹ nhàng đánh tan.”

Nam Vân Hầu nhẹ gật đầu: “Lúc trước ta đã thấy hắn tham gia Nguyên Sơ sơn khảo hạch, tiến vào Nguyên Sơ sơn. Giờ thực lực của hắn đã vượt trên ta.”

“Điều này đại biểu cho Nhân tộc chúng ta càng có hi vọng.” Thiết Hoa Hầu lộ ra nụ cười.

Mạnh Xuyên trong tay nắm lệnh bài, trên lệnh bài có hai địa phương đều phát ra ánh sáng màu xanh biếc, lần lượt là Đông Ninh thành và Trường Phong thành. Đây là hai thành mà hắn muốn cứu viện.

“Đông Ninh thành và Trường Phong thành cũng đã phát ra cầu viện, nhưng đều là đê đẳng nhất cầu viện.” Mạnh Xuyên thầm nghĩ, “Theo trong điều lệnh, chỉ nhằm nhắc nhở ta rằng hai tòa thành này hiện tại đều phát hiện ra Yêu Vương, mọi chuyện vẫn còn trong khống chế.”

Chỉ nhắc nhở mà thôi, nhưng Mạnh Xuyên vẫn hướng về phương Đông Ninh thành toàn lực bay đi.

Sưu.

Hắn lấy tốc độ kinh người xuyên qua bầu trời, so với Tần Ngũ Tôn Giả và Lý Quan Tôn Giả, không hề kém hơn một chút.

Mặc dù bay hơn ba trăm dặm, Mạnh Xuyên bỗng dừng lại.

“Ừm?” Mạnh Xuyên chấn kinh nhìn lệnh bài trong tay, trên lệnh bài mới xuất hiện một chỗ cầu viện, lại là vầng sáng màu máu.

Hắn cần cứu viện ngoài ba tòa thành, còn có tám tòa cỡ trung thế giới cửa vào. Tám tòa cửa vào này đều ở vùng chu vi của Đông Ninh thành, Trường Phong thành và Sở An thành.

Hiện tại nổi lên vầng sáng màu máu chính là một trong tám tòa cỡ trung thế giới cửa vào ‘Ngân Hồ quan’.

“Sinh tử cầu viện?” Mạnh Xuyên hoảng hốt.

Cứu viện khẩn cấp chia thành ba cấp bậc: màu xanh biếc, màu tím và huyết sắc.

Huyết sắc đại biểu cho sinh tử một đường! Khẩn cấp nhất!

“Sưu.”

Mạnh Xuyên không chút do dự chuyển hướng, phóng đi về phía tây nam bằng nhanh nhất tốc độ.

“Theo nhận định của Nguyên Sơ sơn, tám tòa cỡ trung thế giới cửa vào, khả năng cầu viện không cao? Không ngờ rằng chiến tranh vừa bắt đầu liền gặp sinh tử cầu viện.” Mạnh Xuyên thầm nghĩ, bây giờ đúng là chiến tranh mới bắt đầu, bản thân giết chết đội ngũ Yêu Vương kia khiến thời gian trôi qua… vẫn chưa đủ cho nhiều thành trì Phong Hầu Thần Ma đuổi tới tường thành.

“Ngân Hồ quan.” Mạnh Xuyên nóng lòng không ngừng, “Chờ một chút, ta nhất định phải sống sót.”

Trong Động Thiên cỡ nhỏ.

Cửu Uyên Yêu Thánh và người áo đen nhìn xem giữa không trung địa đồ to lớn, theo dõi từng điểm sáng trên đó.

Bỗng nhiên, từng cái điểm sáng liên tiếp tiêu tán.

“Ừm?” Cửu Uyên Yêu Thánh và người áo đen sắc mặt biến đổi.

“Cuối cùng cũng có tử thương trong chiến tranh, thế giới Nhân tộc dù sao trong lịch sử từng sinh ra rất nhiều Đế Quân, muốn triệt để chiến thắng thật không dễ dàng.” Người áo đen nói, “Chỉ cần có thể chiến thắng, dù hi sinh hơn phân nửa cũng đáng để ăn mừng.”

Các điểm sáng liên tiếp tiêu tán.

“Chiến tranh vừa mới bắt đầu, đã chết cũng quá nhanh.” Cửu Uyên Yêu Thánh sắc mặt khó coi, “Điều này so với dự liệu của ta hoàn toàn khác biệt.”

Trên Nguyên Sơ sơn.

Lý Quan Tôn Giả, Lạc Đường Tôn Giả và Tần Ngũ Tôn Giả hư ảnh đều ngồi bên bàn trà, nhìn cảnh tượng hư ảo của Đại Chu vương triều cương vực, xung quanh có rất nhiều bóng người hư ảo.

“Hoa.”

Một cái thân ảnh hư ảo tiêu tán.

Tiếp theo lại là hai cái thân ảnh hư ảo cũng đều tiêu tán.

Lý Quan Tôn Giả, Lạc Đường Tôn Giả, Tần Ngũ Tôn Giả đều trầm mặc nhìn theo, mỗi một cái thân ảnh hư ảo tiêu tán đều đại biểu cho Thần Ma bỏ mình.

“Đã có năm vị Phong Hầu Thần Ma, tám vị Đại Nhật cảnh Thần Ma chiến tử.” Lạc Đường Tôn Giả không nhịn được nói, ngay lúc này lại một đạo thân ảnh hư ảo tiêu tán, “Sáu vị Phong Hầu Thần Ma!”

“Chúng ta đã dốc hết toàn lực.” Lý Quan Tôn Giả bình tĩnh nói.

“Có lẽ không đáng để giữ như vậy tòa thành trì.” Lạc Đường Tôn Giả hư ảnh có chút hối hận, đau lòng, “Thiếu tạo ra hai mươi tòa thành, trấn thủ áp lực sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều.”

“Phàm nhân là Nhân tộc căn bản.” Lý Quan Tôn Giả nói, “Nếu cứ như Lưỡng Giới đảo mà bỏ qua nhiều như vậy thành trì, nhân khẩu sẽ cực kỳ giảm bớt, thiên tài cũng sẽ ngày càng ít, Nhân tộc Thần Ma sẽ càng suy yếu. Phải đảm bảo thiên hạ đầy đủ nhân khẩu, đây là căn cơ của Thần Ma, căn cơ của Nhân tộc!”

Ào ào ào, như bọt biển bị phá hủy, liên tiếp bảy đạo thân ảnh tiêu tán.

“Lại là bảy vị Đại Nhật cảnh Thần Ma.” Lạc Đường Tôn Giả con mắt cũng hơi phiếm hồng.

“Hết thảy đều bố trí xong, không còn cách nào lui lại, nhất định phải chiến đấu đến cùng.” Tần Ngũ Tôn Giả hư ảnh, mắt cũng có chút phiếm hồng. Mỗi một cái tiêu tán thân ảnh hắn đều vô cùng quen thuộc, rất nhiều trong số đó chính là đệ tử của hắn.

Hiện tại, Lạc Đường Tôn Giả trấn thủ Lạc Đường quan, Lý Quan Tôn Giả chân thân tọa trấn Nguyên Sơ sơn, còn Lý Quan ‘Nguyên Thần phân thân’ cùng Tần Ngũ Tôn Giả chân thân cũng đang trong cứu viện, đều đã dốc hết toàn lực.

Quay lại truyện Thương Nguyên Đồ

Bảng Xếp Hạng

Chương 212: Cổ quái khí tức

Chương 211: Cao thâm mạt trắc Cố An

Chương 15: Mạnh được yếu thua

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 31, 2025