Chương 19: Thuần Vu gia trả thù | Thương Nguyên Đồ
Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 29/01/2025
Bạch Niệm Vân nghĩ đến nội dung bức thư, phong thư này do Bạch Dao Nguyệt tự tay viết, trong đó đã nói rõ mọi chân tướng sự tình Hắc Sa Động Thiên quyết định đáp ứng yêu cầu của Mạnh Xuyên.
“Có thể làm cho lão tổ tông cúi đầu, thật đúng là hiếm thấy.” Bạch Niệm Vân thầm nghĩ.
Lão tổ tông Bạch Dao Nguyệt có tính cách như thế nào, Bạch Niệm Vân tự nhiên rất rõ ràng. Băng lãnh, vô tình, bao che khuyết điểm… Mặc dù bao che khuyết điểm, nhưng cũng chỉ để bảo vệ toàn bộ Bạch gia mà thôi. Còn đối với riêng tộc nhân? Chỉ coi trọng thực lực và tiềm lực. Có tiềm lực, lão tổ tông sẽ hết sức chăm sóc; còn nếu không có tiềm lực, trong mắt lão tổ tông chỉ là ‘sâu kiến’ mà thôi!
“Lão tổ tông tính tình như vậy, sợ rằng cũng có liên quan đến Thái Âm nhất mạch truyền thừa. Tu luyện càng cao thâm, càng tăng thêm băng lãnh và vô tình. Chỉ có tu hành không còn hi vọng mới có thể kết hôn.” Bạch Niệm Vân thầm nghĩ, hồi tưởng lại lúc trước nàng tu hành còn nông cạn, dễ dàng động tâm, cùng Mạnh Đại Giang thành thân rồi sinh con, cũng đã ảnh hưởng đến việc tu luyện Thái Âm nhất mạch của nàng. Dù thiên phú nàng khá cao, nhưng thành Phong Hầu vẫn tiến bộ chậm chạp.
Dù vậy, Bạch Niệm Vân không hề hối hận.
“Lúc trước ta lấy mạng mình đổi lấy sự sủng ái, lão tổ tông mới buông tha cho Mạnh gia. Thế nhưng, lão tổ tông vẫn không ưa Mạnh gia.”
“Bây giờ lại cúi đầu…”
“Thật đúng là lão tổ tông chỉ coi trọng thực lực. Mạnh Xuyên có thực lực đủ để lão tổ tông thay đổi suy nghĩ.” Bạch Niệm Vân thầm nghĩ, dù không biết rõ thiên phú Nguyên Thần của nhi tử, nhưng từ những tin tức nghe được, nàng đã biết: Hơn 50 tuổi đã trở thành Phong Vương Thần Ma, vượt cấp đánh bại Yêu Thánh! Bạch Niệm Vân cũng hiểu rõ ý nghĩa của điều này.
Một người có thể giải quyết hàng trăm ngàn Yêu Vương, công tích này thật sự khiến người ta choáng ngợp.
“Nhanh chóng gặp mặt.”
“Chỉ cần một lời mời, ta có thể ra đi.” Bạch Niệm Vân mong mỏi.
…
Tại một tòa thành lớn giữa sa mạc, trong một trạch viện, Võ Dương Hầu nhìn vào tờ tin trong tay, mặt mày trầm như nước, lòng thì có chút run rẩy.
“Sao có thể như vậy?”
“Mạnh Xuyên, là Phong Vương Thần Ma. Có lẽ đã âm thầm thành Phong Vương từ sớm? Có thể vượt cấp đánh bại Yêu Thánh? Hắn một mình chém giết hơn trăm ngàn Yêu Vương?”
Võ Dương Hầu nhìn bức thư, thông tin về Mạnh Xuyên đang khiến cả thiên hạ reo hò, nhưng trong lòng hắn lại hốt hoảng.
Bởi vì hắn đã từng ám toán cha của Mạnh Xuyên.
Truy cầu gần ba mươi năm để có được nữ thần, chỉ bị một tên bình thường đem đến tay mà làm hắn tức sôi gan, cho nên mới thực hiện ám thủ. Lại vì kiêng kị ‘Nguyên Sơ sơn’, hắn không dám làm quá tuyệt, mà chỉ bại tội danh nhờ Nguyên Sơ sơn ra tay diệt trừ Mạnh Đại Giang.
“Lúc trước Mạnh Xuyên chỉ là một Đại Nhật cảnh Thần Ma, tuy đã sớm biết thiên phú hắn khá cao, sẽ có thể thành Phong Hầu Thần Ma. Nhưng ta cũng là Phong Hầu Thần Ma.” Võ Dương Hầu thầm nghĩ, “Hơn nữa còn thuộc tông phái khác, ta vốn không xem hắn là uy hiếp.”
“Chỉ cần trở thành Phong Vương.”
“Cho dù là Phong Vương Thần Ma, vượt qua tông phái, cũng không có uy hiếp lớn đến ta.”
“Nhưng hắn lại là hơn 50 tuổi Phong Vương Thần Ma! Có thể vượt cấp đánh bại Yêu Thánh Phong Vương Thần Ma! Một người có thể giải quyết trăm ngàn Yêu Vương, hắn thật sự đã có công lớn với Hắc Sa Động Thiên, Lưỡng Giới Đảo, cũng như toàn nhân loại.” Võ Dương Hầu hoảng hốt, “Nếu muốn đối phó ta, phương pháp liền có thêm.”
Võ Dương Hầu hối hận, oán giận.
Tại sao hắn lại làm chuyện này?
Thân là Phong Hầu Thần Ma, quyền lực cực lớn, lơ là nghiền nát một vài con kiến hôi, nhưng lại không ngờ lại tính toán lên đầu Mạnh Đại Giang… Cuối cùng lại phản phệ đến bản thân!
“Ta từng làm rất cẩn thận, biết người cực ít. Động thủ ‘Thuần Vu Mục’ chính là đạt tới Đạo chi cảnh Huyễn Ma nhất mạch Thần Ma, mà lại đã sớm chết.” Võ Dương Hầu thầm nghĩ, “Dao Nguyệt Tôn Giả nếu biết được việc này, cũng không cần thiết phải chủ động báo cáo Nguyên Sơ sơn.”
“Tin tức muốn lộ ra ngoài có hai khả năng, một là Dao Nguyệt Tôn Giả hay các cao tầng Hắc Sa Động Thiên, nếu biết được nhiều cao tầng, khả năng tiết lộ sẽ càng lớn. Hai chính là Thuần Vu Mục! Liệu Thuần Vu Mục có tiết lộ tin tức cho nhiều người hơn không?” Võ Dương Hầu lo lắng nghĩ, chỉ cần có một sơ hở, giờ muốn bù đắp lại thì thật khó khăn.
…
Tại vương đô Hắc Sa Vương Triều.
“Mạnh Xuyên, một người đánh bại hàng trăm ngàn Yêu Vương? Đã sớm thành Phong Vương Thần Ma, vượt cấp đánh bại Yêu Thánh?” Một nam tử trung niên nhìn xem tin tức, trong mắt lộ ra lãnh ý, “Võ Dương Hầu, ngươi chắc chắn không tính đến sẽ có ngày hôm nay.”
“Cha ta trước khi chết cũng đã từng làm rất nhiều công việc bẩn thỉu cho ngươi, chỉ vì ‘Mạnh Đại Giang’ không làm đủ tốt nên Hắc Sa Động Thiên mới biết đến, ngươi rớt vào tình cảnh nghiêm trị, lại còn giận chó đánh mèo ta Thuần Vu gia.” Nam tử trung niên thầm nghĩ, “May mắn cha ta đã dự đoán trước, với tư cách là Huyễn Ma, cha ta đã chuẩn bị cho gia tộc không ít phương án, gia tộc mới có thể sống sót.”
Một ‘Đạo chi cảnh’ Huyễn Ma có thể cải biến ký ức của Thần Ma bình thường, càng dễ dàng khống chế phàm tục.
Cho nên để đề phòng cho gia tộc, mọi chuyện càng phải thần không biết quỷ không hay.
“Cha ta vì làm nhiều việc bẩn thỉu, cũng nắm được chút nhược điểm của ngươi, nhưng những nhược điểm này đều không có đủ chứng cứ, mà còn có thể khuấy động ngươi.” Nam tử trung niên thầm nghĩ, “Lúc trước sự bại của ngươi bị trọng phạt, không chỉ không hứa hẹn bất kỳ lợi ích nào cho ta Thuần Vu gia, mà lại còn giận chó đánh mèo ta, chèn ép ta, làm cho Thuần Vu gia chia làm hai mạch, dòng chính nhất mạch đều thay hình đổi dạng.”
“Ta Thuần Vu gia nhẫn nhịn hơn hai mươi năm.”
“Vốn tưởng rằng sẽ phải nhịn mãi mãi, không ngờ Mạnh Xuyên lại một tiếng hót lên làm kinh người, có thể vượt cấp chiến thắng Yêu Thánh, một người chém trăm ngàn Yêu Vương. Thật sự là Phong Vương Thần Ma nổi bật nhất thời đại.” Nam tử trung niên trong lòng bừng bừng hận ý, lúc này ngồi trước bàn, cầm bút lông viết thư.
Viết thư cho Mạnh Xuyên.
“Cha ta trước khi chết có lưu lại một phong tự tay viết thư.” Nam tử trung niên đem bức thư của mình và thư của phụ thân đặt chung một chỗ, “Hai phong thư gửi cùng một lúc, như vậy Đông Ninh Vương mới có thể tin tưởng hơn.”
Hắn lại không biết…
Mạnh Xuyên đã sớm biết kẻ ra tay là ‘Thuần Vu Mục’, chỉ là vì vượt qua tông phái, hôm ấy hắn đã không còn biện pháp nào.
Trong ngày, nam tử trung niên này đã thông qua phân bộ ‘Diệt Yêu hội’ gửi đi bức thư này. Hắn cũng không muốn thông qua con đường ‘Hắc Sa Động Thiên’, để tránh khả năng bị tiết lộ. Ngược lại, ‘Diệt Yêu hội’ có thế lực trải rộng khắp thiên hạ… Làm việc với ba đại tông phái cũng vô cùng tốt, thư tín từ ‘Diệt Yêu hội’ sẽ trực tiếp gửi đến Nguyên Sơ sơn, rồi chuyển giao đến tay Mạnh Xuyên.
“Cho Đông Ninh Vương gửi một phong thư, đều muốn năm ngàn lượng bạc.” Nam tử trung niên thầm lắc đầu.
Hắn bản thân chỉ là một Thần Ma bình thường, cũng không giỏi huyễn thuật. Huống chi, phụ thân còn sót lại… Năm ngàn lượng bạc đối với Thuần Vu gia là không đáng kể, chỉ là thuần Vu gia đã suy yếu, thậm chí dòng chính nhất mạch cũng thay đổi nghiêm trọng.
Phải biết rằng Thuần Vu Mục chính là ‘Đạo chi cảnh’ Huyễn Ma, đã tu luyện ra Nguyên Thần, dù tuổi tác vẫn dừng lại ở Đại Nhật cảnh Thần Ma, nhưng Thuần Vu gia cũng đã từng hưng thịnh.
Trước kia khó khăn mà gánh chịu, nay lại lộ ra nhiều nỗi khổ.
Nam tử trung niên càng thêm tức giận Võ Dương Hầu, hắn muốn bắt tên Võ Dương Hầu này xuống cho hả giận.
…
Bức thư này đã mất hai ngày thời gian từ con đường Diệt Yêu hội đến Nguyên Sơ sơn, lại mất thêm một ngày, cuối cùng đưa đến tay Mạnh Xuyên ở Giang Châu thành.