Chương 19: Bẫy rập | Thương Nguyên Đồ
Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 28/01/2025
Trên Nguyên Sơ sơn.
Tần Ngũ Tôn Giả liếc nhìn hồ sơ trong tay, mỗi đêm đều phải lật xem tư liệu, hắn cần hiểu rõ mọi chuyện phát sinh trong thiên hạ. Thật không thể tưởng tượng nổi, ‘Yêu tộc xâm lấn’ chính là một trận đại hạo kiếp mà Nhân tộc chưa từng trải qua. Một khi thất bại, thế giới này sẽ chìm đắm trong thống khổ.
“Lại xuất hiện một vị tứ trọng thiên Đại Yêu Vương?” Tần Ngũ Tôn Giả cau mày, nhìn vào hồ sơ, “Hay là do ta ở Đại Chu cảnh nội?”.
“Vâng.” Nguyên Sơ sơn chủ gật đầu, “Nguyên Châu cảnh nội vừa xuất hiện một vị Đại Yêu Vương, tên là ‘Chướng Du Đại Yêu Vương’, nó vốn là tam trọng thiên Yêu Vương, hẳn là mới tấn cấp đột phá.”
Tần Ngũ Tôn Giả khẽ gật đầu: “Hơn ba năm qua, đã có không ít tam trọng thiên Yêu Vương đột phá. Ở Đại Chu cảnh nội hiện tại có chín vị Đại Yêu Vương, trong đó năm vị gần đây đều vừa mới đạt tới. Hơn nữa, theo như ta được biết, Yêu tộc đang lên kế hoạch điều động toàn bộ Yêu giới ba thành ‘Tam trọng thiên Yêu Vương’ tiến vào thế giới Nhân tộc.”
“Ba thành?” Nguyên Sơ sơn chủ giật mình, “Tin tức này không sai chứ?”.
“Tin tức này là đáng tin.” Tần Ngũ Tôn Giả nói, “Thế giới Nhân tộc cũng là nơi phù hợp cho Yêu tộc sinh tồn. Yêu tộc đều muốn chiếm lĩnh.”
“Ba thành? Chúng ta phải làm gì bây giờ?” Nguyên Sơ sơn chủ cảm thấy lo lắng vô cùng.
“Tất cả đều biết, thế giới Nhân tộc cực kỳ nguy hiểm.” Tần Ngũ Tôn Giả cười lạnh, “Nhiều Yêu Vương không muốn đến nơi này, vậy mà bây giờ lại phải điều động quy mô lớn? Trong nội bộ Yêu Vương ắt hẳn có phân tranh. Dựa vào đâu mà chúng có thể không đi? Dựa vào đâu mà ta phải mạo hiểm? Muốn điều động toàn bộ Yêu giới ba thành tam trọng thiên Yêu Vương… Cho dù là những vị Đế Quân của Yêu tộc, cũng không thể nào làm trong thời gian ngắn.”
Nguyên Sơ sơn chủ gật đầu.
“Chúng ta cần gia tăng truy sát, khiến Yêu tộc cảm thấy rằng việc tiến vào thế giới Nhân tộc sẽ phải trả giá rất cao.” Tần Ngũ Tôn Giả nói, “Tỷ lệ chiến tử càng cao, Yêu tộc nội bộ sẽ càng khó khăn để động viên ba thành Yêu Vương.”
“Ta sẽ lập kế hoạch để tăng cường truy sát.” Nguyên Sơ sơn chủ khẳng định.
“Thực ra, điều quan trọng nhất vẫn là chúng ta, Nhân tộc phải tự mình mạnh lên.” Tần Ngũ Tôn Giả nói thêm, “Hơn ba năm nay, chiến tranh ác liệt như vậy, mà Nguyên Sơ sơn chỉ có thêm hai Phong Hầu Thần Ma. Chưa có ai đạt đến Phong Vương.”
Nguyên Sơ sơn chủ trầm lặng. So với quá khứ, hai tân tấn Phong Hầu Thần Ma này cũng đã là một sự tiến bộ nhanh chóng.
Rốt cuộc cũng có thể thấy được mọi người vẫn còn lo lắng. Một Phong Hầu Thần Ma, vẫn hữu dụng hơn cả trăm Đại Nhật cảnh Thần Ma. Cường giả càng nhiều thì càng tốt.
Giống như ‘Bạch Ngọc Vương’ – vị Phong Vương Thần Ma kia, am hiểu dò xét, một người mà tiêu diệt được Yêu Vương cũng có thể bù đắp cho một nửa chiến tích của Hắc Sa Động Thiên. Như vậy có thể thấy được sức mạnh to lớn của Thần Ma.
“Có hai vị tân tấn đột phá Phong Hầu Thần Ma, một người 62 tuổi, còn một người 79 tuổi.” Tần Ngũ Tôn Giả lắc đầu, “Đều không đáng để kỳ vọng cho họ trở thành Phong Vương Thần Ma.”
Phong Vương Thần Ma, bình thường hơn 30 tuổi sẽ có thể trở thành Phong Hầu, chậm thì cũng phải khoảng hơn 40 tuổi mới đột phá.
“Bây giờ ở Nguyên Sơ sơn thế hệ trẻ tuổi của chúng ta cũng có một số người có tiềm lực. Như Tiết Phong, Mạnh Xuyên, Diêm Xích Đồng, đều có khả năng trở thành Phong Vương Thần Ma. Ta tin rằng họ có thể thành Phong Hầu ở tuổi ba mươi hoặc bốn mươi.” Nguyên Sơ sơn chủ nói.
“Tiết Phong đã 41 tuổi, vẫn chưa cô đọng Nguyên Thần.” Tần Ngũ Tôn Giả nói, “Còn hơi chậm.”
Đây đã là ba người xuất sắc nhất của Nguyên Sơ sơn trong hai mươi năm qua.
******
Tại Đông Ninh phủ cảnh nội, An Bình huyện.
Khung cảnh vẫn còn mịt mùng, rất nhiều nơi trong huyện thành đã trở thành phế tích, có hai Yêu Vương tùy ý phá hủy, tàn sát phàm nhân.
Một lát sau.
Một đầu phi cầm cõng bốn Thần Ma cấp tốc đã tới An Bình huyện.
“Là hai huynh đệ Tuyết Yêu.” Bốn tên Đại Nhật cảnh Thần Ma nhận ra ngay lập tức, hơn ba năm qua đã giết chóc không ít, bọn họ cũng đã thu thập không ít thông tin về Yêu Vương.
“Đi lên.”
“Đừng để hai tên đó chạy thoát.”
Bốn Đại Nhật cảnh Thần Ma ngay lập tức nhảy xuống, hướng về phía hai Yêu Vương.
Hai tên Yêu Vương với lông trắng như tuyết ngẩng đầu nhìn bọn Thần Ma, không khỏi cười dữ tợn. Từ những nơi khác trong huyện thành, bỗng nhiên có năm cường giả Yêu khí bùng phát, dẫn đầu chính là Ưng Yêu Vương.
“Không ổn, đây là cái bẫy.” Bốn tên Đại Nhật cảnh Thần Ma sắc mặt biến đổi, nhưng năm tên Yêu Vương đã từ xung quanh vây kín lại, cộng thêm hai huynh đệ Tuyết Yêu, tổng cộng có bảy tên Yêu Vương vây đánh.
Người đứng đầu Ưng Yêu Vương tuy không có thần thông, nhưng cũng là một Yêu Vương cường đại, thực lực mạnh mẽ. Ngay cả con phi cầm trên bầu trời thấy vậy cũng không chút do dự mà lui lại, vì ở đây không an toàn, thực lực của nó hoàn toàn không phải đối thủ của Ưng Yêu Vương.
“Mọi người phải giữ vững.” Cầm đầu Thần Ma Lục Phương truyền âm, “Cố gắng kéo dài thêm một chút thời gian, những Yêu Vương này sẽ tự động rút lui. Chúng không dám ở lại quá lâu.”
“Thời gian một chén trà, bọn chúng nhất định sẽ lùi lại.”
“Cố gắng giữ vững.”
Bốn vị Đại Nhật cảnh Thần Ma vừa cầu cứu vừa phối hợp giữ vững trận tuyến. Những năm qua họ đã quen với việc này, một khi rơi vào thế yếu, chỉ cần kéo dài thời gian là được. Thời gian càng lâu, Yêu tộc sẽ càng khó khăn. Nếu không bỏ chạy, thời gian kéo dài… sẽ có thể chờ được đội ngũ cứu viện đến tiêu diệt.
“Đến đi, đến đi.”
“Đội ngũ cứu viện mau chóng tìm đến.”
Cách chiến trường vài dặm, trong một chỗ trà lâu, người áo bào tro xa xa nhìn về phía, che đầu bên dưới lộ ra khuôn mặt, chính là Phục Giác Đại Yêu Vương, hắn nhẹ nhàng lẩm bẩm, “Đến một đội ngũ cứu viện mạnh hơn, ta đã nhẫn nại hơn hai năm, mỗi lần xuất thủ đương nhiên phải giết đi vài Thần Ma lợi hại.”
Phục Giác Đại Yêu Vương thu liễm mọi khí tức.
Thực ra bốn tên Đại Nhật cảnh Thần Ma này cũng xem như không tệ. Nếu trực tiếp đối đầu thì cũng đã tích lũy được không ít chiến tích.
Mà đã nhịn lâu như vậy… hắn đang muốn bắt đầu câu cá lớn! Những người nào thực lực đạt tới Phong Hầu Thần Ma ngưỡng cửa, hoặc là có hi vọng thành Phong Hầu các thiên tài, giết một người sẽ xem như việc lớn.
…
Cố Sơn phủ thành bên ngoài, trong rừng núi.
Mạnh Xuyên và phu nhân vẫn như trước ngưng tụ tu luyện, Mạnh Xuyên đứng dưới một cây đại thụ.
“Ào ào ào.” Một ý niệm chợt hiện, vô số lá cây rơi xuống.
Mạnh Xuyên vung đao lên.
Đao quang như thiểm điện, trong chớp mắt đã rất nhiều đao chém xuống, khó mà thấy rõ cảnh tượng rốt cuộc xảy ra như thế nào.
Những chiếc lá cuối cùng cũng đã rơi xuống đất.
Hơn trăm chiếc lá, mỗi chiếc đều bị phân thành hai, nhưng còn rất nhiều lá cây thì vẫn nguyên vẹn.
“Nếu như có thể đột phá, những chiếc lá này hẳn phải toàn bộ bị chặt thành hai nửa. Cuối cùng phải làm thế nào mới đạt tới Đao Đạo cảnh?” Mạnh Xuyên nhíu mày khổ tư, rất nhiều người giống như sư tỷ Tiêu Vân Nguyệt, sư huynh Tiết Phong,… đều đã bước vào ‘Đạo chi cảnh’, nhưng vẫn chưa thể thành Phong Hầu vì lý do không đủ Nguyên Thần.
Mạnh Xuyên giờ chỉ còn lại duy nhất ‘Đao Đạo’ làm chướng ngại.
Một khi đột phá, hắn sẽ có thể trở thành Phong Hầu.
“Ta cũng đã xuống núi hơn sáu năm, nhận được Hắc Thiết Thiên Thư nguyên bản ý cảnh dẫn dắt, sao lại không thể thấu hiểu?” Mạnh Xuyên suy nghĩ, không biết vấn đề nằm ở đâu?
Khẽ chợt, Mạnh Xuyên và Liễu Thất Nguyệt đều cảm nhận được sự trở về trong ngực, hai người cùng lúc rút ra Tuần Tra lệnh, từ khi Mạnh Xuyên thực lực đại tăng, hai lần liên tiếp nhiệm vụ đều tùy tiện diệt Yêu Vương, Nguyên Sơ sơn cũng đã sắp xếp nhiệm vụ nhiều hơn, trung bình nửa tháng họ lại xuất phát một lần! Dù sao, Mạnh Xuyên và phu nhân tốc độ cực nhanh, từ phương diện tốc độ, họ thật sự rất phù hợp cho công tác cứu viện. Trong cứu viện, thời gian chính là sinh mệnh!
“Đông Ninh phủ An Bình huyện?” Mạnh Xuyên và Liễu Thất Nguyệt nhìn nhau, Đông Ninh phủ chính là quê nhà của họ.
“Đi thôi.”
Không còn thời gian chần chừ, Mạnh Xuyên cùng Thất Nguyệt lập tức tăng tốc đến cực hạn, hóa thành một tia chớp thiểm điện, lao thẳng đến Đông Ninh phủ An Bình huyện.