Chương 17: Chiến tử | Thương Nguyên Đồ

Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 29/01/2025

“Giết!” Tiết Phong, Lục Thành và Yến Tẫn ba người từ ba phương hướng khác nhau, khoảng cách từ nơi họ đứng đến tường thành đã thu nhỏ còn năm mươi dặm. Bọn họ phóng thích ra từng đạo sợi tơ chân nguyên, có thể dễ dàng vượt qua tường thành, tập kích vào những Yêu Vương kia.

Thiết Thạch Thú cùng độc trùng, thân thể đều phi phàm, những tam trọng thiên Yêu Vương này căn bản không thể hủy diệt. Một đối một, Thiết Thạch Thú cùng độc trùng đều có thể tùy ý giết chết tam trọng thiên Yêu Vương.

Tuy nhiên, các Yêu Vương đã thống lĩnh được việc phối hợp, họ mỗi người đều có sở trường riêng, có người am hiểu lĩnh vực, có người giỏi trói buộc, có người đao thương cận chiến không hề e ngại kịch độc… Họ phối hợp lại, hoàn toàn có thể chém giết độc trùng và Thiết Thạch Thú.

“Xông!”

“Xông vào trong thành chính là đại thắng!”

Những Yêu Vương này tinh thần phấn chấn, ở trong thành phối hợp cùng độc trùng, Thiết Thạch Thú chém giết, có thể tạo ra ảnh hưởng lớn đối với phàm nhân.

Hưu hưu hưu!!!

Đại lượng sợi tơ chân nguyên phóng tới, nhanh như thiểm điện, khó mà tránh né.

“Bành!” Một đầu Lang Yêu Vương đang chém giết với Thiết Thạch Thú bất ngờ bị hai sợi tơ chân nguyên bắn trúng. Thân pháp của nó bị ảnh hưởng, chém ra một đao cũng vì cánh tay bị Phong Hầu Thần Ma chân nguyên xé rách mà giảm đi uy lực không nhỏ.

Thiết Thạch Thú phá tan một đao đó, cắn một cái vào thân thể Lang Yêu Vương, “Răng rắc!”, cắn thành hai đoạn.

“Những Yêu tộc này đều đáng chết.” Yến Tẫn từ xa phóng thích ra sợi tơ chân nguyên. Mặc dù sợi tơ chân nguyên không thể trực tiếp giết địch, nhưng lại có thể gây thương tổn cho chúng! Phá hỏng thân pháp các Yêu Vương, phá hỏng những chiêu số của bọn chúng, tạo điều kiện cho độc trùng và Thiết Thạch Thú dễ dàng tiêu diệt Yêu Vương.

“Những tam trọng thiên Yêu Vương này có mạnh có yếu.” Tiết Phong và Lục Thành thần sắc nghiêm trọng.

Dưới sự hỗ trợ của Phong Hầu Thần Ma, Thiết Thạch Thú và độc trùng chiếm ưu thế. Nhưng chỉ khiến đại bộ phận Yêu Vương phải bắt đầu chạy trốn.

Còn một số ít tam trọng thiên Yêu Vương vẫn cứ ngang ngược lao tới thành trì.

Ngay lúc công thành kịch liệt, trong hư không có một bóng người ẩn nấp, chính là Hoàng Diêu lão tổ.

Hoàng Diêu lão tổ dùng lĩnh vực ngăn cách khí tức, cẩn thận ẩn nấp, từ xa quan sát cảnh công thành.

“Tòa thành này, người trấn thủ là Phong Hầu Thần Ma.” Hoàng Diêu lão tổ không khỏi có chút khinh thường, lần đầu xuất thủ hắn muốn giết Phong Vương Thần Ma.

“Ừm?”

“Thanh Bình Hầu ‘Tiết Phong’?” Ánh mắt Hoàng Diêu lão tổ quét qua Lục Thành, Yến Tẫn và cuối cùng dừng lại ở Tiết Phong, “Đội ngũ tứ trọng thiên Yêu Vương từng giao thủ với Tiết Phong này, nghe nói hắn đã đạt đến Pháp Vực cảnh?”

“Rất trẻ, rất có tiềm lực.”

“Thôi được, lần tới Yêu Vương công thành sẽ chờ một tháng, ta sẽ lần đầu xuất thủ vào thế giới Nhân tộc, và người đầu tiên phải đối mặt chính là ngươi! Thanh Bình Hầu Tiết Phong!” Hoàng Diêu lão tổ đột ngột lặng yên tiếp cận.

Hoàng Diêu lão tổ trong hư không di chuyển rất nhanh, chợt lách người đã vượt qua mười dặm, cảnh giới của hắn cực kỳ cao, so với An Hải Vương chỉ là ‘Động Thiên cảnh tiền kỳ’ còn hơn hẳn một bậc.

Hắn chuyển mình, đã đến phía trên Tiết Phong hơn mười dặm.

“Xuy xuy xuy.” Tiết Phong phóng xuất ra hàng ngàn sợi tơ chân nguyên quét sạch xung quanh.

“Những Nhân tộc Phong Hầu Thần Ma này, khi lọt vào tứ trọng thiên Yêu Vương tiểu đội thì càng ngày càng cẩn thận.” Hoàng Diêu lão tổ cẩn thận tiến gần, “Tại mười dặm không trung, sợi tơ chân nguyên trải rộng bốn phương tám hướng, đỉnh đầu hai ba mươi dặm, dưới chân mười dặm đều có sợi tơ chân nguyên dày đặc. Những sợi tơ chân nguyên này không có quy luật mà liên tục biến động.”

“Chỉ cần bị sợi tơ chân nguyên chạm vào, sẽ lập tức bị phát hiện.”

Hoàng Diêu lão tổ lặng lẽ đến gần. Mặc dù trên đầu Tiết Phong có hơn ngàn sợi tơ chân nguyên càn quét, nhưng vì chúng đã phân tán ra ngoài, ở khoảng cách trên mười dặm, hai đạo sợi tơ chân nguyên cách xa nhau, Hoàng Diêu lão tổ vẫn tự tin không bị phát hiện.

“Càng tới gần hắn, sợi tơ chân nguyên càng dày đặc. Khoảng cách ngắn như vậy cũng đủ.” Hoàng Diêu lão tổ bất ngờ lách người, lao về phía dưới Tiết Phong.

Tiết Phong phóng ra sợi tơ chân nguyên, không theo quy luật nhưng không ngừng quét sạch xung quanh, phòng ngừa bị đánh lén. Một phần sợi tơ chân nguyên dùng để đối phó với các Yêu Vương.

Khi Hoàng Diêu lão tổ vọt tới khoảng cách sáu dặm, đã bị sợi tơ chân nguyên quét qua, bộc lộ ra hình dáng.

“Cái gì?”

Tiết Phong ngẩng đầu lên, nhìn thấy một nam tử tuấn mỹ mặc hoàng bào, làn da trắng nõn, ánh mắt lạnh lẽo, đang lao xuống.

“Ngũ trọng thiên Yêu Vương?” Tiết Phong hoảng hốt, không chút do dự lao xuống phía dưới, đồng thời cũng xuất kiếm hướng về phía nam tử hoàng bào.

Xuy xuy xuy.

Từng sợi như gió kiếm ảnh quét về phía nam tử hoàng bào kia.

Chính là trong Kim Phong Thập Ngũ Kiếm, hắn thi triển ra chiêu mạnh nhất ‘Tiêu Cốt Thức’.

“Ta dùng Hắc Sa Ma Thể thi triển chiêu ‘Tiêu Cốt Thức’ này, cũng tương đương với thực lực Phong Vương bình thường. Nếu đối phương có thể ngăn cản, tốc độ cũng sẽ bị ảnh hưởng.” Tiết Phong nghĩ thầm, nhưng liền nhìn thấy nam tử hoàng bào kia nhanh chóng lao xuống, “Bịch!” một tiếng, bên ngoài thân hắn tràn ngập mấy chục trượng hộ thể lĩnh vực, lập tức phá vỡ ‘Tiêu Cốt Thức’ với vô số kiếm ảnh, trong phút chốc đã vọt tới trước mặt Tiết Phong.

Tiết Phong nhìn rõ.

Đối phương không phải là dựa vào nhục thân! Mà là mấy chục trượng hộ thể lĩnh vực đã hoàn toàn chôn vùi ‘Tiêu Cốt Thức’. Nếu là tự mình xuất thủ, thực lực của hắn sẽ tới mức nào?

“Oanh.” Tiết Phong không khỏi rùng mình, ngay lập tức kích phát vòng tay.

Đó là hộ thân bảo vật do Nguyên Sơ sơn ban tặng.

Một đạo thanh quang bao phủ Tiết Phong, khiến tốc độ của hắn tăng vọt.

Sưu sưu!

Hắn và nam tử hoàng bào, gần như một trước một sau lao vào lòng đất.

Hồ đào trong lòng đất là nan đề được thế gian công nhận, chỉ cần có khoảng cách một dặm, kẻ thù cũng không thể cảm nhận được. Nhưng ở trên mặt đất? Ngay cả cách nhau trăm dặm vẫn có thể dễ dàng nhìn thấy nhau.

“Cái gì?”

Tại phương vị khác nhau ở Sa Phong thành, Lục Thành và Yến Tẫn đều nhìn rõ một màn này.

Nam tử hoàng bào lao xuống với tốc độ siêu cấp!

Tiết Phong phóng ra một kiếm mà không hề có tác dụng, không thể làm chậm lại tốc độ của nam tử hoàng bào. Cuối cùng Tiết Phong cũng bùng nổ sức mạnh kinh khủng chạy vào lòng đất.

“Tốc độ quá nhanh, so với bình thường Phong Vương Thần Ma thì nhanh hơn nhiều.” Lục Thành và Yến Tẫn đều lo lắng không yên.

Rầm rầm rầm!!!

Lòng đất bộc phát ra lực lượng cuồng bạo.

“Họ không có cách nào thoát được, bọn họ đang giao đấu ở trong lòng đất.” Lục Thành và Yến Tẫn đều nhìn về phía lòng đất, cảm nhận rõ ràng sự rung chuyển khủng khiếp phát ra từ đó.

Những trận đấu đó nhanh chóng di chuyển.

Chưa đầy một lúc, đã trong lòng đất di chuyển hơn hai mươi dặm.

Chỉ trong năm hơi thở.

“Bành.”

Ở ngoài thành, cách đó vài chục dặm, một đạo thanh quang lao ra khỏi mặt đất, theo sau là một đạo hoàng quang, nương theo hoàng quang mà đâm ra một đao.

Một đao kia, mang theo vô tận tĩnh mịch, đao quang càng lấn át mà hóa thành dòng nước cuồn cuộn quét sạch về phía thanh quang kia.

“Khụ khụ khụ.”

Thanh quang rơi xuống đất lập tức tán loạn, sắc mặt Tiết Phong trắng bệch như tờ giấy.

“Nguyên Sơ sơn thật coi trọng ngươi, ban thưởng bảo vật hộ thân như vậy, nhưng vẫn liên tục phải đối kháng với ta bảy đao.” Nam tử hoàng bào sau khi hạ xuống, liền muốn bổ thêm một đao nữa, nhưng bỗng nhiên nhướng mày nhìn xa xa, nơi ngoài trăm dặm có một đạo Thần Ma khí tức bộc phát, hiện ra một đạo thiểm điện thân ảnh, chính là một thanh niên nam tử.

“Đông Ninh Hầu Mạnh Xuyên? Có ý định dẫn dụ ta sao?” Nam tử hoàng bào không chút do dự, một đao trực tiếp bổ ra.

Mạnh Xuyên vốn ẩn nấp trong lòng đất, bỗng dưng cảm thấy khí tức ba động cường đại, đó thật sự là Hoàng Diêu lão tổ, một trận va chạm ở cấp bậc Tạo Hóa của Tiết Phong tạo ra nhiều động tĩnh quá lớn.

Hắn lợi dụng tốc độ nhanh nhất lao đến.

Đến khi khoảng cách trăm dặm, hắn đã nhìn thấy Hoàng Diêu lão tổ một đao trọng thương Tiết Phong, Tiết Phong rơi xuống đất.

“Thật là một đao đáng sợ, cảm giác còn đáng sợ hơn cả An Hải Vương, ta không phải là đối thủ của hắn.” Trong lòng Mạnh Xuyên như lửa đốt, hắn không còn cách nào khác, chỉ có thể cố gắng phát ra Thần Ma khí tức để khiến đối phương chú ý. Hy vọng có thể kéo dài thêm một chút thời gian.

Hoàng Diêu lão tổ đương nhiên nhìn về Mạnh Xuyên, nhưng vẫn vung ra một đao.

Đao quang như Minh Hà, cuồn cuộn mà tới.

Tán phát khí tức tử vong dù ở khoảng cách trăm dặm, Mạnh Xuyên cũng cảm thấy mồ hôi lạnh toàn thân.

Trong khi đó, sức mạnh hộ thân bảo vật của Tiết Phong đã cạn kiệt, khoảng cách gần đe dọa tới khí tức tử vong, khiến toàn thân Tiết Phong tê dại, không có cách nào kháng cự.

“Nhiều đồng môn như vậy đã chiến tử, bây giờ đến lượt ta sao?” Ý niệm này chợt hiện lên trong đầu Tiết Phong.

Làn sóng đao quang cuốn sạch dưới, thân thể Tiết Phong bị tiêu ma, trực tiếp vỡ vụn, tan biến giữa dòng nước cuồn cuộn.

Mạnh Xuyên sững sờ nhìn cảnh tượng này.

Đã thấy nhiều Thần Ma chiến tử, tâm trí hắn như chết lặng. Nhưng khi nhìn Tiết Phong chết đi, hắn vẫn cảm thấy một nỗi bi thống vô hạn trào dâng trong lồng ngực.

Quay lại truyện Thương Nguyên Đồ

Bảng Xếp Hạng

Chương 19: Giới Tổ nói Ma Sơn

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 31, 2025

Chương 190: Thương Tinh Trấn Thiên Vô Lượng Kiếm!

Chương 18: Thả câu

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 31, 2025