Chương 16: Phương thiên sư | Thương Nguyên Đồ

Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 01/02/2025

Một tên Khu Ma Nhân, thực lực hắn khó mà phán định, đối với phù pháp cùng ấn pháp, mức độ lý giải đã đạt tới trình độ nào, có phải sở hữu pháp khí mạnh mẽ hay không, từ bề ngoài thật khó mà nhìn ra được.

Giờ phút này, Phong tông chủ đang thi triển bí pháp, mục đích là nhằm thăm dò “Tinh thần lực” của người trước mắt. Khu Ma Nhân hầu hết đều không coi trọng nhục thân, mà lại chuyên chú hơn vào việc tu luyện hồn phách tinh thần! Bởi vì phần lớn cuộc đời bọn chúng… Hồn phách cũng không đạt tới cực hạn mà nhục thân có thể chịu đựng, không cần lãng phí thời gian vào việc tu luyện nhục thân.

“Thật mạnh lực lượng tinh thần.” Phong tông chủ mặc dù trong lòng kinh ngạc, nhưng cũng không hề sợ hãi.

Phù pháp, ấn pháp các phương diện, đều cần có thời gian từ từ nghiên cứu, tự nhiên là, tuổi tác lớn hơn, cảnh giới sẽ cao hơn. Người Khu Ma Thiên Sư hiện tại đều trên năm mươi tuổi. Lực lượng hồn phách tinh thần cũng sẽ tăng cường theo tuổi tác.

Khác với Mạnh Xuyên, vừa hàng lâm, tâm linh ý chí đã đạt đến Nguyên Thần Bát Kiếp cảnh! Hồn phách của hắn mạnh mẽ đến đâu, đều do nhục thân quyết định, nhục thân có thể gánh chịu bao nhiêu, hồn phách hắn cũng mạnh đến bấy nhiêu! Chính vì vậy, tinh thần lực đỉnh phong của Mạnh Xuyên chỉ đạt đến trước ba mươi tuổi… Nhưng ở thế giới này, thông thường Khu Ma Sư đều là tuổi tác càng lớn, tinh thần lực càng mạnh, thực lực càng khủng bố hơn.

“Vị đạo hữu này.” Phong tông chủ lại mở lời, mỉm cười nói: “Ngươi đến từ môn phái nào?”

Vừa mở miệng, trong sảnh gần như mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Mạnh Xuyên, ngay cả vị Thạch đại soái kia cũng không nói nhiều. Dù sao, vị Thạch đại soái quân phiệt dám ngang ngược như vậy cũng chỉ nhờ vào hậu thuẫn là Luyện Ma tông.

Khi tông chủ Luyện Ma tông tự mình lên tiếng, mọi người đều nhận ra rằng vị thanh niên tay cụt kia cũng là một Khu Ma Nhân, có khả năng cũng có lai lịch rất lớn.

“Ngươi có quen biết người trẻ tuổi kia không?” Lão giả bướu thịt hạ giọng hỏi đồng bạn.

“Không biết, Khu Ma giới cao nhân, hình như chưa từng nghe danh hắn.” Một nam tử trẻ tuổi khác cũng hạ giọng đáp.

“Hai chúng ta đều không nhận ra, chắc hẳn không phải người Tân Hải Khu Ma giới.” Lão giả bướu thịt lắc đầu, “Chúng ta cứ quan sát tiếp.”

Mạnh Xuyên nhìn lão giả áo xám trên đài mà thầm nhủ: “Tự thành một phái.”

Nghe đến đây, Phong tông chủ bỗng thấy gánh nặng trong lòng như được giải toả.

Trong thiên hạ Khu Ma giới, Luyện Ma tông chỉ đứng ở vị trí top 10, xung quanh vẫn còn nhiều phái huyền diệu hơn. Hắn lo lắng người trẻ tuổi kia có phải đến từ đại phái lợi hại nào đó hay không.

“Tự thành một phái? Xem ra hắn chỉ là một tiểu tử có chút vận may dò được khu ma thủ đoạn, hoặc là người của Đại Ngu vương triều, đều chẳng có chỗ dựa gì.” Phong tông chủ nhìn Mạnh Xuyên với ánh mắt lạnh lẽo, “Hiện nay, có quá nhiều người trẻ tuổi không biết tự lượng sức mình.”

Người như hắn, tông chủ Luyện Ma tông, cũng phải cẩn thận thăm dò nội tình của thiếu niên tay cụt đó.

Trái lại, thanh niên tay cụt lại phô trương như vậy.

“Không cần phải để ý đến hắn.” Phong tông chủ hướng về Thạch đại soái bên cạnh, lộ vẻ hối hận.

Sau khi nghe xong, Thạch đại soái chỉ khẽ gật đầu, không muốn cùng thanh niên tay cụt nói thêm câu nào, chỉ liếc nhìn vài tên thuộc hạ rồi lại cúi đầu.

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Ba tiếng súng gần như đồng thời vang lên, bắn về phía Mạnh Xuyên.

“Kỳ nhi!” Phương Đại Long, một thương pháp cao thủ, trong tích tắc đã phán định hướng súng, và vội vàng lập tức chắn trước mặt Mạnh Xuyên.

Mạnh Xuyên đứng yên tại chỗ, bình tĩnh như không gì sánh được, duy nhất tay trái giơ lên ngăn cản phụ thân.

“Sất!”

Một tiếng nổ vang lên.

Chỉ thấy một phù lục màu xanh huyền ảo đột ngột hiện ra trước Mạnh Xuyên. Không cần kết ấn, không thấy bất kỳ pháp khí nào, chỉ là một phù lục hư ảnh xuất hiện một cách tự nhiên.

Phù lục này dài khoảng một thước, rõ nét, phía trên có những ký tự huyền diệu phức tạp.

Hoa ~~~

Lấy Mạnh Xuyên làm trung tâm, trong ba trượng phạm vi, dòng nước dập dờn xung quanh, ba viên đạn bắn lạc vào dòng nước, miễn cưỡng tiến lên một nửa thước đã hoàn toàn đình chỉ trong dòng nước.

Lão giả bướu thịt và nam tử trẻ tuổi thấy cảnh tượng này mà hoảng sợ đứng lên: “Hư không vẽ bùa!”

“Hư không vẽ bùa!” Trên đài, sắc mặt Phong tông chủ cũng lập tức biến đổi.

Phù Lục nhất mạch tinh thâm, vì vậy mà những lá bùa sớm vẽ xong, cũng là do giao chiến phải nhanh chóng mà không kịp để vẽ. Mà tốt nhất lại phải có loại tài liệu thuận lợi để thi pháp. Nhưng trong truyền thuyết… Có người tinh thần lực cường đại, phù lục tạo nghệ cực kỳ cao thâm, có thể chỉ cần một niệm tinh thần để cấu thành phù lục! Đây chính là hư không vẽ bùa! Một chiêu này biểu thị cho sự tinh thâm của phù lục, cũng biểu thị cho tinh thần lực. Trong thiên hạ, người có thể làm được việc này, có lẽ chỉ đếm trên đầu ngón tay, chí ít cũng là một chân bước tiến vào Thiên sư môn hạm.

“Tán.” Mạnh Xuyên lãnh đạm quát, dòng nước nhộn nhạo xung quanh ba trượng lập tức phun ra những giọt nước, bắn về phía nhóm binh sĩ giơ súng, cũng bao gồm cả Thạch đại soái và Phong tông chủ.

“Phanh phanh phanh.” Một nhóm binh sĩ đang nhắm vào Mạnh Xuyên, dưới sự hoảng sợ lập tức xả súng ra ngoài, còn những binh sĩ khác không kịp nâng súng lên thì giọt nước đã xuyên thấu vào trong súng ống của họ.

Chỉ còn lại năm tên đang nhắm bắn Mạnh Xuyên, giữa trán xuất hiện lỗ máu ngã xuống. Trong sảnh, mười mấy binh sĩ còn lại chỉ biết run lên vì sợ hãi nhưng không ai bị thương, thế nhưng súng của họ đều bị phá hủy. Đối với Mạnh Xuyên mà nói, những đại đầu binh này trong thời loạn cũng chỉ là một miếng cơm, chỉ cần không nhằm vào chính mình mà nổ súng, Mạnh Xuyên sẽ có thể bỏ qua cho họ. Còn những kẻ đã bắn vào mình, tự nhiên sẽ phải nhận lãnh quả báo, hắn sẽ không khách khí.

“Keng ~~~” Trong tay áo Phong tông chủ lại rơi ra một linh đang màu vàng, một tay nắm lấy linh đang màu vàng lay động, hiệu ứng sóng âm quanh quẩn chung quanh, ngăn cản những giọt nước phóng tới, che chở cho chính mình, Thạch đại soái cùng hai phó tướng.

Thật sự là Mạnh Xuyên thi triển hư không vẽ bùa quá dọa người, tông chủ Luyện Ma tông cũng không dám trực tiếp kết ấn ứng đối, mà là vận dụng một kiện pháp khí mạnh mẽ của Luyện Ma tông, “Cửu Âm Kim Linh”.

“Đạo hữu, giữa chúng ta có chút hiểu lầm.” Phong tông chủ liên tục mở miệng, Thạch đại soái và hai người phó tướng đều vô cùng hoảng sợ, sự mạnh mẽ của Khu Ma Sư khiến họ hoàn toàn không thể phản kháng.

“Không có hiểu lầm.” Mạnh Xuyên lạnh nhạt đáp, tay trái khó khăn kết ấn.

Ấn pháp nhất định.

Oanh ~~~

Dòng nước lại chực rơi xuống trong sảnh, cuốn lấy Phong tông chủ cùng Thạch đại soái.

“Đây là con của ta?” Phương Đại Long sững sờ nhìn cảnh tượng này.

“Thật là lợi hại thủy phù chi pháp.” Trong mắt Phong tông chủ cũng ánh lên hung ý, quát khẽ: “Đạo hữu cũng hãy thử một phen với thủ đoạn của ta Luyện Ma tông.”

Phong tông chủ ném ra trong tay chuông vàng, chuông vàng lơ lửng giữa không trung, tinh thần lực thúc đẩy pháp khí, chuông vang lên liên hồi. Đồng thời, Phong tông chủ dùng cả hai tay kết ấn, quát: “Luyện Ma, nghe ta hiệu lệnh, giết.”

Bành.

Vách tường phía sau đài cao đột ngột nổ tung, một sinh vật quái dị toàn thân lõi vảy giáp màu đen, cao hơn một trượng hiện ra, hắc khí xung quanh tỏa ra, còn vách tường xung quanh nhanh chóng bị hắc khí ăn mòn thành đất cát lăn xuống. Sinh vật này đã nhào về phía Mạnh Xuyên.

Vừa xuất hiện, lão giả bướu thịt lập tức lùi nhanh, nam tử trẻ tuổi cũng vội kéo phu nhân chạy nhanh để tránh.

“Đại Ma!”

“Luyện Ma tông Hắc Giáp Đại Ma.”

Luyện Ma tông chỉ có thể đứng trong top 10 các đại phái Khu Ma, dựa vào chính là khống chế hai tôn Đại Ma, một là Hắc Giáp Đại Ma, thường do tông chủ khống chế. Một là Bàn Sơn Đại Ma, lúc nào cũng ở lại tông phái.

Hắc Giáp Đại Ma có thể chịu mưa pháo, có thể chịu sấm sét công kích, đối với phàm tục mà nói không thể nào chiến thắng, quả thật là một cỗ quân đội… Trước mặt Hắc Giáp Đại Ma, chỉ có thể sụp đổ.

Với Hắc Giáp Đại Ma, Phong tông chủ có thể cùng Khu Ma Thiên Sư đánh một trận.

“Lần thứ nhất gặp được Đại Ma.” Mạnh Xuyên ngược lại rất chờ mong, hắn nguyên bản đến đây, chính là vì con Đại Ma này.

Ý niệm trong lòng chợt hiện.

“Hỏa pháp.” Mạnh Xuyên quát lớn, một phù lục hỏa hồng xuất hiện trước mặt.

Ngay lập tức, ngọn lửa từ không trung giáng xuống, cuốn lấy đầu Hắc Giáp Đại Ma.

Ngọn lửa này năm màu, có vàng, trắng, đỏ, đen, tím. Ngọn lửa ngũ sắc thiêu đốt, Hắc Giáp Đại Ma không khỏi dừng lại, đau đớn kêu lên, đôi mắt đỏ sậm nhìn Mạnh Xuyên với ánh mắt e ngại, có phần lùi bước.

“Ngũ Sắc Thần Hỏa? Khu Ma Thiên Sư?” Phong tông chủ biến sắc, hai tay kết ấn, gấp gáp thúc đẩy Hắc Giáp Đại Ma, quát lớn: “Luyện Ma, nhanh chóng động thủ!”

Gặp được Khu Ma Thiên Sư thì như thế nào?

Khu Ma Thiên Sư muốn giết một đầu Đại Ma cũng cần tốn rất nhiều thời gian. Hắc Giáp Đại Ma, càng là trong số nhiều Đại Ma được xưng tụ phòng ngự, cho nên Luyện Ma tông vẫn luôn thúc đẩy Hắc Giáp Đại Ma ra ngoài chiến đấu.

Hắc Giáp Đại Ma vẫn phải chống chọi lại với ngọn lửa Ngũ Sắc Thần Hỏa, đau đớn gào thét, lại phóng về phía Mạnh Xuyên.

“Xem ra còn chưa đủ.” Mạnh Xuyên một tay kết ấn, hỏa hồng phù lục lơ lửng bên cạnh, lại hiện ra một phù lục màu nâu xanh.

Ngay lập tức, một dòng nước đục ngầu hiện ra, cuốn lấy Hắc Giáp Đại Ma.

Ngọn lửa Ngũ Sắc Thần Hỏa trên cơ thể Hắc Giáp Đại Ma bị thiêu đốt, dòng nước đục ngầu ăn mòn nửa thân dưới của nó.

“Hoàng Tuyền Chi Thủy?” Phong tông chủ khó mà tin nổi.

Ngũ Sắc Thần Hỏa là pháp thuật Hỏa Diễm mà tu luyện tới Thiên Sư cấp mới có thể nắm giữ. Hoàng Tuyền Chi Thủy, với tính ăn mòn đáng sợ, đại diện cho cái chết, là Thủy Phù mà tu luyện đến Thiên Sư cấp mới có thể nắm giữ.

Đồng thời kiêm tu Thủy Hỏa hai mạch, đều là Khu Ma Thiên Sư cảnh giới?

Có thể đem một mạch tu luyện tới Khu Ma Thiên Sư cảnh, đã là cực kỳ khó lường, bây giờ chỉ có vài vị. Đem hai mạch trái ngược Thủy Hỏa luyện thành, có lẽ có thể được xưng tụng là đệ nhất thiên hạ.

“Tiền bối, xin hãy tha cho Luyện Ma tông này.” Phong tông chủ kịp phản ứng, Luyện Ma tông trong lịch sử chỉ luyện hóa được ba đầu Đại Ma, có một đầu đã tổn thất trong chiến tranh, hiện giờ chỉ còn lại hai tôn! Những Đại Ma này đã luyện hóa, so với tông chủ của hắn, quan trọng hơn nhiều. Tông chủ chết có thể đổi một người, nhưng luyện hóa một đại ma thì quá khó khăn.

“Rống ~~” Hắc Giáp Đại Ma thống khổ kêu rên, bị dòng nước đục ăn mòn nửa thân dưới đã không thể thoát ra.

Hoàng Tuyền Chi Thủy ăn mòn, Ngũ Sắc Thần Hỏa thiêu đốt, dù là thân thể của nó cũng tốc độ bị ăn mòn thẩm thấu, vảy giáp vỡ ra, huyết nhục tan nát, hắc khí bốc lên hầu như không còn.

“Không, không.” Phong tông chủ sợ hãi, tuyệt vọng quan sát cảnh tượng này.

Trong sảnh, các tân khách đều chen lấn né tránh vào nơi hẻo lánh, có người e ngại run sợ nhìn cảnh tượng này.

“Lão Ngũ, ngươi có biết vị khu ma đại sư này không?” Năm vị cao tầng của Kim Ngân bang cũng đều hướng về phía đó, ánh mắt bọn họ hạn chế, chưa rõ ràng lắm về Mạnh Xuyên thi triển thủ đoạn biểu thị cái gì, chỉ có thể gọi mơ hồ là “Khu ma đại sư”.

Phương Đại Long nhìn con mình thi triển phù pháp, chỉ cảm thấy mọi thứ thật không chân thực.

Con trai có thể lợi hại như vậy sao?

Có phải tay cụt đã biến chất con trai không?

“Cái này, cái này…” Ngoài phòng khách, từng lớp thủ vệ binh sĩ nhìn thấy bên trong sảnh, ai nấy đều sợ ngây người.

“Nhanh chạy, Đại Ma xong, tông chủ cũng xong rồi.”

“Nhanh lên.”

“Quỷ Ma không cần quan tâm nữa.”

Một số đệ tử của Luyện Ma tông tiềm phục bên trong thấy thế, hốt hoảng chạy tứ tán, thậm chí chẳng cần bận tâm đến mười sáu con Quỷ Ma đang lưu giữ trong phủ đệ này. Bởi vì họ rõ ràng… Khu Ma Thiên Sư có phương pháp truy tung ma, mang theo Quỷ Ma, cực kỳ dễ dàng bị truy tung.

“Luyện Ma tông chủ, giờ phải làm sao?” Thạch đại soái và hai người phó tướng lo lắng nhìn Phong tông chủ.

Giờ phút này, Hắc Giáp Đại Ma, đã hoàn toàn hóa thành tro tàn.

Phong tông chủ ngẩng đầu nhìn Mạnh Xuyên: “Ta có mắt không biết cao nhân, cao nhân có thể xem xét Luyện Ma tông chúng ta vì thiên hạ làm ra cống hiến, hãy bỏ qua cho ta lần này.”

“Luyện Ma tông tiền bối, khu ma giết ma, quả thật có công. Nhưng công trạng của họ liên quan gì đến ngươi?” Mạnh Xuyên vừa dứt lời, Ngũ Sắc Thần Hỏa liền bùng lên với Phong tông chủ cùng Thạch đại soái và hai phó tướng, cả bốn người gần như tức khắc hóa thành tro bụi.

“Một đám cá chết tôm nát!” Đôi mắt Mạnh Xuyên ánh lên một vẻ lạnh lẽo.

Nếu quả thật họ là vì dân chúng quân đội, hắn có thể còn kính nể mấy phần.

Nhưng trên thực tế, trong cuộc chiến với Đại Ngu vương triều, không có họ.

Khi Đại Ngu vương triều tan rã, từng tên quân phiệt xuất hiện! Chiếm lĩnh khắp nơi, cướp đoạt tài sản, họ cướp cũng tham lam không kém Đại Ngu vương triều. Như lần này… Vị Thạch đại soái này, nhìn như chỉ là thu hoạch được Tân Hải thành dồi dào nhất thế lực nhất giai tầng, có thể sau khi giai tầng này bị thu hoạch, tự nhiên sẽ truyền lại đến cùng tầng dưới, Tân Hải tầng dưới chót sẽ càng thêm gian nan.

Trong loạn thế, những ngọn lửa cháy đổ thêm dầu cướp bóc, càng thêm đáng ghét. Dung túng cho quân loạn cướp bóc, càng phải chịu hình phạt.

“Đã chết?”

“Luyện Ma tông chủ, Thạch đại soái, đều đã chết?” Trong sảnh, các cao tầng Tân Hải đều có chút chấn động, đưa mắt nhìn về phía vị thanh niên tay cụt kia.

Mạnh Xuyên thấy cảnh này, thầm nghĩ: “Chỉ bằng vào hư không vẽ bùa, cần kết hợp Thủy Hỏa hai mạch pháp thuật, vừa rồi đã đánh chết một đầu Đại Ma. Xem ra ta Ly Sát ‘Nguyên Ma’ còn kém xa lắm.”

Mạnh Xuyên nhìn về phía Phương Đại Long: “Cha, chúng ta trở về đi.”

“Tốt, tốt.” Phương Đại Long gật đầu liên tục, vẫn còn có chút kinh ngạc.

“Cha?”

Năm vị cao tầng trong Kim Ngân bang, và các quý tộc khác đều nhìn về phía Phương Đại Long.

Trong Phương phủ, bỗng nhiên trở thành nơi bái phỏng dày đặc nhất tại Tân Hải thành.

Quân đội, giới kinh doanh, cao tầng Khu Ma giới các phương đều tới đây bái phỏng, không chỉ là bái phỏng vị Khu Ma Thiên Sư ‘Phương Kỳ’, mà còn bái phỏng phụ thân của hắn là Phương Đại Long.

“Đại ca, nghe nói Phương thiên sư chính là bây giờ có mặt ở Tân Hải thành!” Một hán tử dựng thẳng ngón tay cái, “Chúng ta Huyết Phủ bang một tiểu bang phái, có thể bước vào Phương phủ không?”

“Đại ca, ta và Phương Đại Long tiền bối đã từng cùng uống rượu, hắn chắc chắn để lại cho ta chút mặt mũi.” Mã bang chủ mang lễ vật, dẫn theo phó bang chủ đi vào Phương phủ, nịnh nọt nói ra mục đích đến, hắn chỉ nói là có giao tình với Phương lão gia.

“Chờ ở cửa.” Có người đi vào truyền lời.

Mã bang chủ mang theo phó bang chủ thấp thỏm chờ đợi.

“Mã bang chủ, xin mời.”

Mã bang chủ lập tức đứng thẳng người, kiêu ngạo liếc mắt phó bang chủ, cùng nhau bước vào.

Từng phương đều biết, tại phương nam Tân Hải thành có một vị Khu Ma Thiên Sư “Phương Kỳ”.

Tin tức về Phương Kỳ cũng lan truyền ra khắp các phe phái bàn trước —— Phương Kỳ, vốn là con trai của một thổ tài chủ ở vùng quê, từ nhỏ đã vào kinh thành học tập tại Khu Ma viện, có thiên phú rất lớn, gia nhập Khu Ma ti trở thành ngân chương Khu Ma Nhân, sau khi tay cụt thì nản lòng thoái chí tại Khu Ma viện dạy học, trong thời gian đó thường xuyên tới Kinh Thư lâu đọc sách. Sau khi kinh thành bị công phá quay trở lại Tân Hải thành.

Vừa ra tay, không dùng bất kỳ phù lục nào, pháp khí gì, chỉ bằng vào hư không vẽ bùa, với Thủy Hỏa phù pháp đã giết được Hắc Giáp Đại Ma của Luyện Ma tông, thực lực như vậy thật là đơn giản khủng bố, ẩn hiện uy thế như thiên hạ đệ nhất nhân.

Các phương ở Tân Hải thành đều đưa các loại bảo vật kỳ trân đến bái kiến Phương thiên sư! Mọi người đều hướng về “Phương thiên sư”, tôn kính như bái thần, bởi vì trong thời loạn, có sự hiện diện của thiên hạ đệ nhất nhân “Phương thiên sư” bảo vệ Tân Hải thành, thì Tân Hải thành cũng không thể bị loạn.

Trải qua thời gian, đã bảy năm trôi qua từ khi Phương thiên sư đánh giết Hắc Giáp Đại Ma.

Quay lại truyện Thương Nguyên Đồ

Bảng Xếp Hạng

Chương 338: Diệt Đạo Mệnh Ấn

Chương 4: Đại Phù Đồ Quyết

Đại Chúa Tể - Tháng 2 1, 2025

Chương 337: Vận Mệnh Trường Hà