Chương 15: Thế Giới Bí Bảo | Thương Nguyên Đồ
Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 31/01/2025
Lão giả mặc bạch bào nhìn Mạnh Xuyên, có chút hí hửng nói: “Đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc lão chủ nhân quê hương muốn ra một vị Lục Kiếp cảnh, cái này Thương Nguyên giới cũng sẽ lần nữa trưởng thành.”
“Chờ ta sau khi độ kiếp, mới có thể giúp Thương Nguyên giới,” Mạnh Xuyên nói.
Một gốc cây nhỏ trưởng thành cần bùn đất, ánh nắng, và thời gian từ từ lớn lên. Thế giới có sinh mệnh trưởng thành thì càng phức tạp, cần thiết càng nhiều, hao phí thời gian cũng càng lâu, và nhất định phải cần một vị chí ít Lục Kiếp cảnh cấp độ đại năng chủ trì.
“Mạnh Xuyên, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể độ kiếp thành công,” lão giả mặc bạch bào mỉm cười nói, “Bất quá, ta phải thông báo cho ngươi một tin tức không mấy tốt đẹp.”
“Ồ?” Mạnh Xuyên nhìn hắn.
“Nếu không độ kiếp thành công, ngươi chỉ có thể thu được không cao hơn ‘Một triệu phương vực ngoại nguyên tinh’ bảo vật trong Thương Nguyên bảo khố,” lão giả mặc bạch bào nói, “Thêm vào trước đó 300.000 phương, tính gộp lại cũng chỉ được không cao hơn 1,3 triệu phương; đây là quyết định của lão chủ nhân.”
Mạnh Xuyên lại cảm thấy rất hài lòng. Tính gộp lại 1,3 triệu phương, Thương Nguyên tổ sư cho hậu bối thật là nhiều! Trong lòng Mạnh Xuyên cảm kích vô cùng.
Theo hiểu biết của hắn, Lục Kiếp cảnh đại năng chỉ có khả năng tự thân tích lũy vượt qua ‘Mấy triệu phương’ cũng là trường hợp rất hiếm.
“Lão chủ nhân cũng là vì tương lai của Thương Nguyên giới mà cân nhắc,” lão giả mặc bạch bào nói, “Chờ ngươi sau khi độ kiếp, căn cứ vào tuổi tác lúc đó, bảo vật mà ngươi nhận được sẽ tốt hơn rất nhiều.”
“Hơn rất nhiều?” Mạnh Xuyên kinh ngạc.
“Lão chủ nhân trở thành Thất Kiếp cảnh, nhiều năm tích lũy đều lưu tại quê quán. Nếu như ngươi có tiềm lực đủ lớn, có thể nhận được một nửa bảo tàng,” lão giả mặc bạch bào vừa cười vừa nói. “Nếu độ kiếp sau tuổi tác đã lớn, tiềm lực lại thấp, bảo vật sẽ tương ứng giảm thiểu.”
“Một nửa?” Mạnh Xuyên hãi hùng.
Theo hiểu biết của hắn, Thương Nguyên tổ sư tại Thất Kiếp cảnh giai đoạn cũng sống vượt qua 100.000 năm, hơn nữa cuối cùng chết vì già lão. Năm tháng dài đằng đẵng trôi qua, tích lũy quả là rất khủng bố.
Nếu hậu bối là Lục Kiếp cảnh đại năng, có tiềm lực cực cao, vậy thì một nửa bảo tàng sẽ là bao nhiêu? Mạnh Xuyên nghĩ đến mà khiếp sợ.
Hắn biết rằng, giống như Bát Kiếp cảnh bí bảo hay dị bảo ‘Tiểu vũ trụ’, những thứ mà Lục Kiếp cảnh đại năng khát vọng nhưng không thể có, đối với Thương Nguyên tổ sư lại là cất chứa rất nhiều. Những thứ này ở ngoại giới, có đủ vực ngoại nguyên tinh cũng không thể mua được, vì càng là bảo vật trân quý, số lượng càng ít. Giống như « Hư Không Đồ Lục », số lượng cũng rất hạn chế, mà so với « Hư Không Đồ Lục » còn hiếm quý hơn, khả năng toàn bộ vực ngoại hư không chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Bởi vì sự hiếm có, bình thường là ‘Lấy vật đổi vật’! Chỉ có những thế lực đỉnh cao nhất như ‘Thất Kiếp cảnh đại năng’ mới có thể nắm giữ những tài nguyên như vậy.
Những tài nguyên này, chính tự bản thân phải hiểu rõ. Còn có một số bảo tàng, Thương Nguyên tổ sư đều không cho phép tự mình tìm hiểu, rõ ràng càng thêm đặc thù.
“Khó trách những thế giới cao cấp, dù Bát Kiếp cảnh đại năng đã sớm không còn ở đây, thế giới cao cấp vẫn cường thịnh qua năm tháng,” Mạnh Xuyên thán phục trong lòng.
Bảo tàng của Thương Nguyên tổ sư đủ rung động, bảo tàng của Bát Kiếp cảnh đại năng thì sẽ cấp độ gì? Hắn chỉ biết rằng, thế giới của Thất Kiếp cảnh đại năng phần lớn đều không bị rơi rụng, có thể trở thành thế giới cao cấp, tuyệt đại đa số đều hưng thịnh mãi.
Kể cả sinh mệnh đặc thù xuất thân từ ‘Bát Kiếp cảnh đại năng’, nếu như có đủ tâm huyết hoàn thiện tộc đàn, có thể xuất hiện Long tộc, bộ tộc Phượng Hoàng cường đại, truyền lại qua nhiều đời.
“Ta nếu trong đời này có thể đạt tới Bát Kiếp cảnh, quê hương Thương Nguyên giới của ta, cũng sẽ có thể loá mắt vô tận năm tháng,” Mạnh Xuyên nghĩ trong lòng, nhưng hắn cũng biết, điều đó đối với hắn quá xa vời.
…
Tính gộp lại 1,3 triệu phương hạn mức, đây là Thương Nguyên tổ sư dành tặng cho một hậu bối sắp độ kiếp trong giai đoạn Lục Kiếp cảnh, Mạnh Xuyên hoàn toàn lý giải cho quyết định của tổ sư. Dù sao nếu độ kiếp thất bại thì tất cả đều trở thành công dã tràng, Thương Nguyên tổ sư đã tính toán kĩ lưỡng.
“Ta cũng đã tiêu tốn rất nhiều, mà may mắn cũng thu được không ít,” Mạnh Xuyên thầm nghĩ.
Những năm này, tự mình tu luyện, tiêu hao về bí bảo, trận pháp đều rất lớn, đặc biệt là « Hư Không Đồ Lục » đã chiếm một phần lớn tài nguyên.
May mắn hắn cũng thu được rất nhiều, sơ giai Vĩnh Hằng Lệnh, quét ngang Tam Loan hà hệ, Ma Sơn thu hoạch, các phương diện đều tăng thêm, hiện tại vẫn còn khoảng 50.000 phương.
“Vậy chính là 135 vạn phương,” Mạnh Xuyên ngồi trong hậu viện Động Thiên các, suy tư, “Chủ yếu làm ba việc, thứ nhất là chuẩn bị cho độ kiếp, thứ hai là chuẩn bị diên thọ bảo vật, thứ ba là chuẩn bị cho quê hương.”
Trước khi độ kiếp, nhất định phải tỉnh lại cha mẹ, nhạc phụ, còn có Thất Nguyệt, để tìm cách diên thọ cho họ. Nếu chính mình độ kiếp thất bại, thì không ai có thể chăm sóc cho họ nữa.
Thứ yếu, nếu độ kiếp thất bại, quê hương sẽ ra sao? Tự nhiên phải là quê hương mà cân nhắc. Bằng Hoàng vực ngoại thân thể chính mình hiện đang bị giam giữ, trước khi độ kiếp cũng phải giải quyết hết những tai họa này.
“Hết thảy 135 vạn phương,” Mạnh Xuyên trầm tư.
Diên thọ bảo vật cần thiết sẽ tiêu tốn rất lớn. Nếu là bảo vật diên thọ bình thường, Ngũ Kiếp cảnh đại năng đều có thể mua được, chỉ cần mấy ngàn phương là đủ!
Nhưng người tu hành có thực lực cao hơn, huyết mạch càng đặc thù, thì diên thọ đại giới càng lớn. Giống như Đại Nhật cảnh Thần Ma Phong Hầu Thần Ma… đều thuộc về Tôn Giả trở xuống, mấy ngàn phương diên thọ bảo vật có thể kéo dài mấy trăm năm tuổi thọ, có thể lan tràn đến ‘Hai ngàn năm’ tuổi thọ hạn chế. 10.000 phương cũng đầy đủ, ba vị trưởng bối hao phí ‘30.000 phương’ sẽ tuyệt đối đủ, đối với Mạnh Xuyên mà nói vẫn tương đối dễ chịu.
Nhưng thê tử lại khác. Thê tử có huyết mạch Phượng Hoàng, còn thức tỉnh ra ‘Phượng Hoàng Thần Hỏa’, cho nên việc diên thọ cho nàng so với bình thường Tôn Giả còn khó hơn.
Tuy nhiên thê tử vẫn có thực lực yếu kém, độ khó diên thọ hẳn là còn thấp hơn Đế Quân một chút.
“Ta nhằm vì thê tử diên thọ tới hai ngàn năm tuổi thọ, đoán chừng cần khoảng 50.000 phương; còn về phần dài hơn tuổi thọ,” Mạnh Xuyên suy tư, “Thì độ khó liền cao.”
Tuổi thọ có ba giới hạn. Giới hạn đầu tiên là hai ngàn năm, phàm tục tại thế giới có sinh mệnh đạt được kỳ trân, sống mấy trăm tuổi cũng là có thể. Vực ngoại hư không kỳ trân, khiến cho tuổi thọ có thể kéo dài đến hai ngàn năm, lại càng đơn giản.
Giới hạn thứ hai là năm ngàn năm, các sinh linh bên dưới Đế Quân, tuổi thọ lớn nhất chỉ là năm ngàn năm! Đây là quy tắc Thời Không Trường Hà, không thể phá vỡ. Mạnh Xuyên muốn cho thê tử tuổi thọ vượt qua hai ngàn năm, càng lên cao thì đại giới càng lớn.
Giới hạn thứ ba là 100.000 năm, đây là tuổi thọ cực hạn của Đế Quân. Các Đế Quân bình thường có tuổi thọ là vạn năm, cho nên họ muốn diên thọ rất khó khăn, diên thọ vạn năm đại giới đều rất khủng bố. Nếu như thật sự gặp vận may, thu được một ít trong truyền thuyết kỳ trân, về lý thuyết, họ có thể đạt tới 100.000 tuổi thọ. Dĩ nhiên, loại này gặp may mắn, trong Thời Không Trường Hà một thời đại cũng rất khó xuất hiện, so với việc sinh ra Thất Kiếp cảnh đại năng còn hiếm hoi hơn nhiều.
Còn về phần Kiếp cảnh đại năng diên thọ? Tuyệt đại đa số cũng sẽ không đi tiêu tốn thời gian ấy. Bởi vì với tuổi thọ ban đầu của họ, việc kéo dài thêm hai ba trăm năm cũng không có nghĩa lý gì lớn, mà bỏ ra tâm huyết lại không xứng đôi. Muốn diên thọ trên vạn năm? Đại giới lớn đến nỗi khiến họ tuyệt vọng.
“Bây giờ thời đại này, ngoài ta ra, Thương Nguyên giới không có một Đế Quân nào.”
“Nếu như ta độ kiếp thất bại, Thương Nguyên giới sẽ nhanh chóng xuống dốc,” Mạnh Xuyên khẽ nhíu mày, “Chỉ có thể hi vọng sư tôn, sư tôn đã ngộ ra quy tắc của Thiên Địa cảnh.”
Tần Ngũ, ngộ ra quy tắc Thiên Địa cảnh, nhưng cảnh giới Nguyên Thần không đủ.
Mạnh Xuyên cũng chỉ có thể cung cấp điều kiện tốt hơn và điểm đạo tu hành, cuối cùng vẫn phải dựa vào bản thân. Chính là Thương Nguyên tổ sư cũng chỉ có thể gửi hi vọng vào thời gian dài dằng dặc, mong rằng hậu bối Thương Nguyên giới có thể xuất hiện thiên tài. Ít nhất, Thương Nguyên tổ sư khi còn sống đã tận lực bồi dưỡng mấy Đế Quân, bồi dưỡng được ‘Nguyên Thần Kiếp cảnh’ đã là cố gắng lớn.
“Ta phải vì sư tôn diên thọ.”
“Sư tôn là Tôn Giả, cũng không có huyết mạch đặc thù, nên việc diên thọ có lẽ còn dễ hơn Thất Nguyệt một chút. Nhưng sư tôn vốn đã có hai ngàn năm tuổi thọ, muốn phá vỡ giới hạn cũng không phải là đơn giản,” Mạnh Xuyên thầm nghĩ.
“Diên thọ cần thiết không nhỏ, phải luyện chế một kiện Thế Giới Bí Bảo,” Mạnh Xuyên thầm nghĩ.
Vì chỉ một lần độ kiếp, một kiện Thế Giới Bí Bảo là đủ rồi. Thế Giới Bí Bảo là thứ mà Nguyên Thần Kiếp cảnh hao phí lớn nhất một hạng. Nó có thể làm cho hư ảo Nguyên Thần thế giới càng thêm chân thực, uy lực cũng có thể được phóng đại, và cũng làm cho Nguyên Thần ổn định hơn. Dù là đối với địch, hộ thân, hay độ kiếp, đều là sự trợ giúp lớn nhất.
Nguyên Thần Ngũ Kiếp cảnh ‘Thế Giới Bí Bảo’ bình thường đều cần mấy ngàn phương! Nguyên Thần Lục Kiếp cảnh ‘Thế Giới Bí Bảo’ phần lớn hơn mười muôn phương.
“Các thứ khác có thể tiết kiệm, nhưng Thế Giới Bí Bảo thì không thể tiết kiệm.” Mạnh Xuyên suy tư, “Ta cần sử dụng vật liệu tốt nhất để luyện chế.”
“Ta nắm giữ Lôi Đình quy tắc, tài liệu phù hợp nhất để luyện chế chính là ‘Cửu Kiếp Lôi Sa’, nhất định phải mua được một hạt.” Mạnh Xuyên thầm nghĩ.
Cửu Kiếp Lôi Sa có lai lịch rất đặc thù. Trong truyền thuyết, một vị Nhục Thân Bát Kiếp cảnh đại năng ở Nguyên Sơ tinh, đã nghênh đón lần thiên kiếp thứ chín. Nhục thân gặp phải lôi kiếp thứ chín, là lôi phạt chi kiếp, lần đó lôi phạt đã hoàn toàn phá hủy Nguyên Sơ tinh, và tàn tích của Nguyên Sơ tinh trở thành một loại vật chất đặc thù dưới sự oanh kích của lôi phạt, được gọi là ‘Cửu Kiếp Lôi Sa’. Vị nhục thân ấy, có độ kiếp thành công hay thất bại, vẫn là một bí ẩn chưa có lời đáp. Tuy nhiên, ‘Cửu Kiếp Lôi Sa’ chính là vật liệu đứng đầu trong Lôi Đình nhất mạch, chí ít theo kiến thức của Mạnh Xuyên, là đứng đầu trong số đó.
Nó được giao dịch theo ‘Hạt’, mỗi một hạt Cửu Kiếp Lôi Sa đều vô cùng trân quý và rất khó mua được.
“Lấy Cửu Kiếp Lôi Sa làm hạch tâm cho Thế Giới Bí Bảo, mới là thích hợp nhất cho ta,” Mạnh Xuyên thầm nghĩ, “Nguyên Thần của ta sẽ càng ổn định hơn, khả năng độ kiếp thành công cũng sẽ lớn hơn nhiều.”
Nguyên Thần càng ổn định một phần, khả năng độ kiếp thành công và thất bại, sự khác biệt nằm ở một phần đó.
Cửu Kiếp Lôi Sa, không chỉ có thể giúp đỡ cho người tu hành Lôi Đình quy tắc, mà còn có nhiều ý nghĩa khác.
“Đáng tiếc, Thương Nguyên tổ sư không tu luyện Lôi Đình nhất mạch, vì vậy dù ông ấy đã sưu tập rất nhiều bảo vật, cũng không có tận lực sưu tập Cửu Kiếp Lôi Sa.” Mạnh Xuyên suy tư, vực ngoại hư không dù có rất nhiều bảo vật, nhưng Bát Kiếp cảnh đại năng cũng không có nhiều thời gian và tinh lực để sưu tập.
“Đến xuyên thấu qua con đường Vĩnh Hằng lâu, nhất định phải mau chóng sưu tập tới, nếu không thì chỉ đành phải đổi sang một loại vật liệu khác.” Mạnh Xuyên thầm nghĩ, khoảng thời gian sắp tới đây đại khái chỉ còn lại vài trăm năm nữa để hắn chuẩn bị cho độ kiếp, thời gian sưu tập tài liệu rất ngắn. Nếu không sưu tập được, đành phải từ bỏ Cửu Kiếp Lôi Sa.