Chương 15: An Hải Vương hồi âm | Thương Nguyên Đồ

Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 29/01/2025

Từ thế giới khoảng cách trở về sau, Mạnh Xuyên đã hấp thu Lôi Đình nhất mạch trong lịch sử, chứa đựng nhiều tuyệt học trí tuệ tinh túy, và từ đó sáng tạo ra hai môn tuyệt học. Một môn là « Vô Tận Đao », môn còn lại là « Vân Vụ Long Xà thân pháp », giờ đây đều đã có hình thức ban đầu.

Đương nhiên, Vân Vụ Long Xà thân pháp cũng có thể hóa thành đao pháp. Nó lấy « Thiên Địa Du Long Đao » làm căn cơ, đứng trên nền tảng của tiền nhân, lại thành công dung hợp lôi đình ‘Âm Dương Tướng’, đưa thân pháp biến ảo lên một tầm cao mới. Tuy nhiên, thân pháp này trong phương diện thuần túy về tốc độ, cũng không có ưu thế gì vượt trội, chỉ tương đương với Thiên Địa Du Long Đao mà thôi.

Hô.

Trong bầu trời đêm, Mạnh Xuyên hạ xuống, đáp xuống sân, lật tay cầm Trảm Yêu Đao, bắt đầu chăm chú tu luyện môn tuyệt học khác mang tên « Vô Tận Đao » .

Rút đao ra khỏi vỏ, đao liền hóa thành điện quang.

Nhanh như điện, như ánh sáng, cắt chém qua hư không.

Nhanh chóng!

Nếu như nói năm đó Tâm Ý Đao chú trọng vào Âm Dương kết hợp ảo diệu, thì giờ đây ‘Vô Tận Đao’ lại càng thêm phong mang tất lộ, cưỡng ép cắt chém qua hư không, khiến người ta phải kinh ngạc.

“Vô Tận Đao, đối với ta quan trọng hơn.”

“Hy vọng có thể đưa nó trước đẩy lên tới Pháp Vực cảnh.” Mạnh Xuyên thầm nghĩ, hắn đã dành hơn phân nửa thời gian tu hành cho ‘Vô Tận Đao’, chỉ gần một nửa còn lại cho ‘Vân Vụ Long Xà thân pháp’.

Bởi vì trong quá trình tu luyện Vô Tận Đao, Mạnh Xuyên cũng từ đó ngộ ra được một môn phi độn chi thuật —— Điện Quang độn thuật!

Điện Quang độn thuật, ý cảnh nguồn gốc từ ‘Vô Tận Đao’, lấy thân thể hóa thành đao quang phá không mà đi! Giống như điện quang…

Chợt lách người có thể đạt tới ba mươi dặm!

Vậy mà so với Thiên Địa Du Long Đao còn nhanh hơn một đoạn.

“Tốc độ nhanh, đáy lòng ta có thể giết càng nhiều Yêu Vương. Tốc độ nhanh, Vô Tận Đao giết địch uy lực cũng lớn hơn.” Mạnh Xuyên tự nhiên càng trọng thị Vô Tận Đao.

Kỳ thực, lôi đình ‘Quang Mang Tướng’ cũng có tương tự tuyệt học, trong lịch sử Nhân tộc cũng có những cường giả sáng tạo ra, từng cái nổi danh về tốc độ, chỉ có điều nhiều nhất đạt tới Pháp Vực cảnh, không một ai bằng hắn đạt tới ‘Động Thiên cảnh’.

“Nhìn vào tiền nhân tuyệt học, Quang Mang Tướng mạch này tương tự tuyệt học, sẽ làm cho tốc độ càng lúc càng nhanh. Nhưng tốc độ đến một trình độ nhất định, sẽ gặp phải thiên địa áp chế?” Mạnh Xuyên thu đao vào vỏ, tự hỏi, “Tiền nhân cho rằng… nhất định phải đánh vỡ thiên địa gông cùm xiềng xích, mới có thể đạt tới Động Thiên cảnh.”

“Có thể trong lịch sử không có ai làm được điều đó.”

“Là bởi vì tốc độ đạt tới một mức độ nào đó sau này, uy lực quá lớn, đối với thiên địa lực phá hoại quá mạnh? Cho nên mới bị áp chế?” Mạnh Xuyên có chút suy đoán.

“Không vội.”

“Ta hiện tại chưa phát hiện thiên địa đối với tốc độ áp chế, hiển nhiên, ta còn chưa đủ nhanh.” Mạnh Xuyên tự giễu, lại rút đao ra khỏi vỏ một lần nữa.

Từ khi trở về thế giới khoảng cách đã hơn ba năm, Mạnh Xuyên vẫn một mực tu luyện rất liều mạng.

Bởi vì hắn đã thấy được quá nhiều.

Các Yêu Vương lần lượt công thành.

Thậm chí có cả ‘Tứ Trọng Thiên Yêu Vương tiểu đội’ tiềm ẩn, khi các Phong Hầu Thần Ma toàn lực thủ thành thì Tứ Trọng Thiên Yêu Vương tiểu đội sẽ từ không trung đáp xuống! Ám sát các Phong Hầu Thần Ma.

Hơn nữa từng có cả ‘Ngũ Trọng Thiên Yêu Vương’ liều mạng đánh lén.

Mặc dù Nhân tộc cũng có thủ đoạn ứng đối, nhưng Yêu Vương công thành từ đó, Nguyên Sơ sơn đã chết trận năm vị Phong Hầu Thần Ma! Hắc Sa Động Thiên đã chết trận bảy vị Phong Hầu Thần Ma. Dù bên Yêu tộc có tổn thất nặng nề hơn, nhưng chiến tử Thần Ma lại không cách nào phục sinh.

“A Xuyên.” Trời tờ mờ sáng, Liễu Thất Nguyệt sau khi rời giường đi ra khỏi phòng, tiến lại gần, nhìn chồng ôm trọn lấy trượng phu, “Ngươi hãy nghỉ ngơi một chút, đừng liều mạng như vậy, có lẽ nhiều nghỉ ngơi hơn, sẽ có lợi cho việc tu hành của ngươi.”

“Yên tâm, thân thể của ta ta rõ ràng.” Mạnh Xuyên nhìn thê tử, trên thân mồ hôi đang tự nhiên bốc hơi, “Ta cảm giác, mỗi ngày ta đều có bước tiến, ngày càng gần với Pháp Vực cảnh. Hơn nữa chỉ cần nghĩ tới mỗi ngày đều có thể đi tuần tra Thần Ma chiến tử, ta lại không thể ngừng lại. Mới chỉ vậy thôi sao? Đi tuần thiên hạ Thần Ma, đã chết trận gần ba thành.”

Các đại tông phái đã nghĩ hết mọi biện pháp.

Như Địa Võng dò xét, phi cầm Yêu Vương ở trên không để dò xét, đi tuần Thần Ma cũng mang theo Yêu Vương tôi tớ, có thể chỉ cần giao chiến, cuối cùng có thể xảy ra ngoài ý muốn. Bên Yêu tộc cũng rất giảo hoạt.

Hơn hai năm đã qua, đã có gần ba thành Thần Ma chiến tử chết trận.

“Ừm.” Liễu Thất Nguyệt nhẹ gật đầu, không nói thêm gì.

Trong sân.

Yến Tẫn cùng Tiết Phong đang tỷ thí.

“Tuyết Phiêu Linh.”

Từng đạo kiếm quang như bông tuyết, không ngừng hướng về Tiết Phong, mà Tiết Phong một tay cầm kiếm, ngăn cản mỗi một phiến ‘Bông tuyết’, không để chúng lọt qua.

Yến Tẫn đáp xuống đất, thân hình hiện rõ, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.

“Thất đệ, ngươi cuối cùng cũng luyện thành một chiêu này ‘Tuyết Phiêu Linh’.” Tiết Phong cũng cười chúc mừng, “Chỉ cần một chiêu này, ngươi đã có thực lực đỉnh tiêm Phong Hầu Thần Ma.”

“Không đáng nhắc tới.” Yến Tẫn khiêm tốn nói.

Dù sao lòng người là vậy, hơn hai năm trời sống chung, Yến Tẫn cũng cảm nhận được sự quan tâm của huynh trưởng đối với mình, quan hệ giữa hai huynh đệ cũng trở nên thân thiết hơn.

Kỳ thực Yến Tẫn vốn có tính cách nội tâm lạnh lùng, nhưng qua thời gian bên Tiết Phong, tự nhiên đã có sự thay đổi.

“Đến Vạn Kiếm Tông truyền thừa, có huynh trưởng trợ giúp, giờ mới có được thực lực đỉnh tiêm Phong Hầu Thần Ma? Ta khi nào mới có thể sánh ngang người kia?” Yến Tẫn nhớ đến An Hải Vương, nghĩ đến mẫu thân đã mất, ánh mắt liền lạnh đi vài phần.

“Ta đi trước.” Yến Tẫn nói một câu, rồi quay đầu đi.

“Ai…” Tiết Phong muốn nói gì đó, lại không thể thốt ra.

“Thật ra, Thất đệ trong lòng vẫn luôn có một chút oán hận. Cái này không thể trách Thất đệ, phụ thân hoàn toàn chính xác phải gánh vác phần lớn trách nhiệm.” Tiết Phong mười ba tuổi đã lên Nguyên Sơ sơn, không hiểu rõ Thất đệ đã phải trải qua những gì, về sau hắn phái người đi điều tra, mới biết rõ. Điều này khiến hắn cũng không khỏi sinh chút oán hận với phụ thân.

“Phụ thân, ngươi cho dù là tâm tư vẫn chỉ chú ý đến việc trấn thủ cổng thành cùng tu hành, vậy với con cái của ngươi, ngươi lại chẳng để tâm chút nào?”

“Ngươi cho rằng hắn năm đó giống như ở Địa Ngục, tuyệt vọng, trong lúc ngươi lại bỏ mặc hết thảy xảy ra sao?”

“Thất đệ chỉ là muốn đòi lại công đạo mà thôi, ngươi cúi đầu nhận lỗi, cho hắn mẫu thân danh chính ngôn thuận, thì sao?” Tiết Phong không thể hiểu được ý nghĩ của phụ thân mình.

Đêm đó.

Tiết Phong không nhịn được viết một phong thư.

“Phụ thân nếu còn để lại kiếm ấn trên Thất đệ, tuyệt không phải ý chí sắt đá.” Tiết Phong viết xong thư, trong mắt có tia mong mỏi.

Đỗ Dương thành.

An Hải Vương tạm thời trấn thủ nơi này, hắn đã trở về từ thế giới khoảng cách cách đây một năm trước.

Bởi vì ở ‘Thế giới khoảng cách’, hắn cảm thấy sức chịu đựng có chút yếu ớt! Khi cùng Chân Võ Vương xông xáo, đã vài lần trải qua hiểm nguy, đều nhờ có Chân Võ Vương liều mạng bảo vệ hắn. Với niềm kiêu ngạo của hắn… cuối cùng đã quyết định rời bỏ thế giới khoảng cách. Đổi lại một vị Phong Vương Thần Ma mạnh mẽ hơn tên ‘Bành Mục’, Bành Mục là Phong Vương Thần Ma cách đây ngàn năm trước.

Nguyên Sơ sơn, tính cả sự thức tỉnh của Thần Ma cổ lão, thực lực gần gũi nhất chính là ‘Bành Mục’. Nguyên Sơ sơn ban đầu để An Hải Vương xông xáo, cũng là để hắn quan sát thế giới bên ngoài, tu hành, chuẩn bị tâm tư.

“Sưu.”

Trong đình viện Đỗ Dương thành, An Hải Vương khoanh chân ngồi, bỗng nhiên một đầu phi cầm Yêu Vương bay tới, ném lại một phong thư rồi bay đi.

An Hải Vương khẽ vươn tay tiếp nhận.

“Phong nhi gửi thư?” An Hải Vương hơi kinh ngạc.

Hắn trong số đông con cái, hắn hài lòng nhất chính là Tiết Phong. Hơn nữa hắn hiểu rằng khi Tiết Phong trở thành Phong Vương Thần Ma sẽ trực tiếp gia nhập Hắc Sa Động Thiên, được Hắc Sa nhất mạch dốc sức bồi dưỡng.

Mở thư ra xem xét, An Hải Vương vốn bình tĩnh, song sắc mặt lại dần âm trầm, ánh mắt cũng lộ ra vẻ lăng lệ.

“Hừ.”

An Hải Vương hừ lạnh một tiếng, nắm chặt phong thư trong tay, nó lập tức hóa thành bột mịn.

“Phụ thân đã hồi âm rồi?”

Sau một ngày, vào đêm trong thư phòng khi Tiết Phong xem hồ sơ, hắn liền thấy phi cầm Yêu Vương sứ giả gửi tới thư.

Tiết Phong hơi khẩn trương chờ đợi.

“Hy vọng phụ thân có thể thông suốt, đây cũng là vận may của Tiết gia.” Tiết Phong mở phong thư ra, phát hiện nội dung bên trong, sắc mặt lập tức tái nhợt.

Trên tờ giấy chỉ có một câu ——

“Chờ ngươi đánh bại ta, lại tới chất vấn ta.”

—— ——

Hôm nay đã một canh giờ ~~

Quay lại truyện Thương Nguyên Đồ

Bảng Xếp Hạng

Chương 8: Đại giới

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 31, 2025

Chương 159: Yêu tộc chi thế, Đạo Quân

Chương 7: Thời gian mười năm

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 31, 2025