Chương 11: Mạnh Xuyên cứu viện | Thương Nguyên Đồ

Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 27/01/2025

Tam Thủ Yêu Vương ‘Cư Ma’ vừa bước ra khỏi thế giới cửa vào, khí thế lập tức gia tăng mạnh mẽ, trực tiếp đột phá! Năm tên nhị trọng thiên Yêu Vương cũng đi theo bên cạnh.

“Thương Sơn phủ, ngay tại phương hướng kia.” Một thân hắc bào ‘Giáp Du’ cũng bước ra, chỉ về phía xa, hướng một phương hướng xác định.

“Bằng nhanh nhất tốc độ, công phá Thương Sơn phủ!” Trong mắt Tam Thủ Yêu Vương lấp lánh vẻ kiêu hãnh hung lệ, thanh âm vang vọng khắp mảnh rừng núi này.

“Rống ~~~ “

“Xông!”

“Giết sạch Nhân tộc!”

Tất cả Yêu tộc điên cuồng vung chân, lao về phương hướng Thương Sơn phủ.

Bọn họ căn bản không có ý định che giấu, bởi vì mấy vạn Yêu tộc dốc sức chạy, yêu khí sôi trào như vậy liệu có thể không thu hút sự chú ý? Nhân tộc Thần Ma chắc chắn sẽ nhận ra ngay.

“Chúng ta cũng xuất phát, trước tiên diệt sát Thương Sơn phủ Thần Ma.” Tam Thủ Yêu Vương Cư Ma nói.

“Tốt, diệt Thần Ma, tùy tiện tàn sát Thương Sơn phủ phàm tục.” Năm tên nhị trọng thiên Yêu Vương tự tin nói.

Sưu sưu sưu…

Sáu tên Yêu Vương hình thể khác nhau, nhưng tốc độ đều cực nhanh, thẳng tiến tới phương hướng Thương Sơn phủ.

Các Thần Ma có giác quan rất nhạy cảm đối với khí tức, mà khi mấy vạn Yêu tộc bộc phát yêu lực lao đi, thật giống như một vầng mặt trời chói lọi giữa đêm tối!

Chủ cung Ngọc Dương ‘Vương Phủ Thành’ cùng lão tổ Thần Ma gia tộc Hồ thị ‘Hồ Hao’, vốn đang say giấc nồng, nhưng khi thấy mấy vạn Yêu tộc xông ra thế giới cửa vào, cả hai người đều giật mình, vội vàng khoác áo bào và nhảy lên nóc nhà.

“Yêu tộc tới.” Toàn thân áo trắng Vương Phủ Thành sắc mặt khó coi, lập tức truyền âm hạ lệnh, “Yêu tộc xâm phạm, nhanh chóng bố cáo toàn thành.”

“Vâng, cung chủ.”

Yêu tộc xâm phạm?

Hai tên hộ vệ canh giữ quanh năm bên cạnh cổ chung giật mình, bọn hắn đều là Vô Lậu cảnh thực lực, trong Ngọc Dương cung cũng xem như cao thủ, đều hiểu rõ ý nghĩa của yêu tộc xâm phạm, lập tức kết hợp lực lượng, ôm cọc gỗ to lớn, mạnh mẽ đụng vào trên cổ chung. Chỉ nghe “Keng keng keng keng keng keng!”, những tiếng chuông dồn dập vang lên, truyền đi khắp nơi trong Thương Sơn phủ.

Sưu! Sưu!

Thần Ma ‘Vương Phủ Thành’ cùng ‘Hồ Hao’ đã hóa thành lưu quang nhanh chóng chạy trên nóc nhà, dùng tốc độ nhanh nhất phóng về phương bắc của tường thành.

“Cung chủ, nhưng có biết bao nhiêu Yêu Vương? Bao nhiêu Yêu tộc?” Hồ Hao dần dần đến gần Vương Phủ Thành, cũng xa xa truyền âm hỏi.

“Không rõ, nhưng yêu khí tràn ngập, nhất định là có Yêu tộc đại quân đột kích.” Vương Phủ Thành không khỏi lo lắng.

“Có thể cầu viện không?” Hồ Hao truyền âm hỏi.

“Đương nhiên vừa phát hiện liền lập tức cầu viện.” Vương Phủ Thành hoang mang nói, “Nhưng nơi đây cách Ly Châu thành tới chín trăm dặm, Phong Hầu Thần Ma cho dù tốc độ cực nhanh, toàn lực chạy đến cũng cần một khắc đồng hồ. Trong một khắc đồng hồ, cả Thương Sơn phủ có lẽ sẽ trở thành một vùng phế tích.”

“Nếu như có thể đánh giết Yêu Vương, thì phàm tục Yêu tộc sẽ sụp đổ dễ dàng.” Hồ Hao nói.

“Liều đi.” Vương Phủ Thành gật đầu.

******

Phong Hầu Thần Ma quá ít, một phần đi trấn giữ cổng thành, không thể tự ý rời khỏi. Những người có thể trợ giúp ở nơi khác càng thiếu.

Trong một châu địa, chỉ có một vị Phong Hầu Thần Ma có thể tùy thời trợ giúp, đây là trạng thái bình thường!

Đại Chu vương triều có mấy trăm phủ, từ châu thành gần nhất phủ thành cũng đều có hai ba trăm dặm, nếu là một châu biên giới, khoảng cách có thể tới hai ngàn dặm. Như Đại Chu vương triều lớn nhất một châu… Biên giới phủ, Ly Châu thành có tới năm ngàn dặm, tất nhiên đây là đặc thù, không có thể phổ biến.

Có thể cách Ly Châu thành hơn nghìn dặm… Đây rất thường gặp.

Chín trăm dặm khoảng cách, đối với Phong Hầu Thần Ma cũng phải đi đường ‘một khắc đồng hồ’.

Mà Vương Phủ Thành không hay biết điều này!

Bây giờ, người phụ trách cứu viện Thương Sơn phủ, chính là Bắc Hà quan phó tướng ‘Mạnh Xuyên’. Nhân viên cứu viện như thế nào phân bố, đây là cơ mật! Rất nhiều Phong Hầu Thần Ma đều không rõ ràng, chỉ biết mình cần cứu viện phạm vi.

Bắc Hà quan, đêm, Mạnh Xuyên trong phủ.

Giờ phút này Mạnh Xuyên và Liễu Thất Nguyệt đang ngủ say, đột nhiên dưới gối đầu bạch ngọc lệnh bài bỗng nhiên nóng lên, đã được dùng chân nguyên luyện hóa, Mạnh Xuyên tự nhiên là người đầu tiên cảm ứng được.

“Ừm?” Gối lên gối đầu, Mạnh Xuyên bất ngờ mở mắt.

Quay mình ngồi dậy, lập tức lấy ra bạch ngọc lệnh bài từ dưới gối.

Cái này Tuần Tra lệnh có tầm quan trọng cực lớn, bình thường đều phải theo bên mình, không được rời tay một chút nào.

“Thương Sơn phủ?” Mạnh Xuyên nhìn thấy trên bạch ngọc lệnh bài có bản đồ ’18 phủ’, vị trí ‘Thương Sơn phủ’ sáng rực lên, là đầu nguồn mà toàn bộ bạch ngọc lệnh bài phát ra ánh sáng nóng bỏng.

“Thức dậy làm gì?” Liễu Thất Nguyệt cũng tỉnh lại, nằm ở đó nghi hoặc hỏi.

“Thương Sơn phủ cầu cứu, ta cần đi cứu viện, nhanh chóng lên đường.” Mạnh Xuyên nhìn Liễu Thất Nguyệt một cái, lập tức mặc giày, cầm bội kiếm và áo bào, cửa sổ tự động mở ra, Mạnh Xuyên như một đạo thiểm điện bay ra ngoài.

Liễu Thất Nguyệt ngồi dậy, xuyên thấu qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài, thấy một đạo thiểm điện xẹt qua bầu trời, nhanh chóng biến mất ở chân trời.

“A Xuyên đi cứu viện rồi?” Liễu Thất Nguyệt ngồi ở đó, nàng biết Mạnh Xuyên đã đảm nhận chức vụ tuần tra, có thể tới Bắc Hà quan cũng đã hơn nửa năm, đây là lần đầu tiên Mạnh Xuyên đi cứu viện.

“Hy vọng có thể kịp, cứu được càng nhiều người. A Xuyên cũng mong bình an trở về.” Liễu Thất Nguyệt ngắm nhìn bầu trời đêm với trăng sáng, yên lặng cầu phúc.

Mạnh Xuyên ra chiến trận liều mạng.

Giờ phút này nàng chỉ có thể cầu phúc, nàng không có cách nào đi cùng.

Bởi vì cứu viện càng nhanh càng tốt! Nếu mang theo Liễu Thất Nguyệt, tốc độ của Mạnh Xuyên cũng chỉ còn lại có sáu thành, sẽ rất muộn mới có thể đến nơi.

Tường bắc thành Thương Sơn phủ.

Sáu tên Yêu Vương dẫn đầu đã đến, so với Vương Phủ Thành cùng Hồ Hao đang lo lắng chạy đến còn nhanh hơn. Dù sao, từ Ngọc Dương cung đến tường bắc thành cách nhau chỉ có mười tám dặm, trong khi Yêu Vương chỉ cần xông qua năm sáu dặm mà thôi.

“Oanh.” Sáu tên Yêu Vương vượt qua tường thành, thẳng tiến về phía hai tên Nhân tộc Thần Ma không che giấu gì cả.

Những Yêu Vương này cũng gây nên sức mạnh trong không khí, sương mù màu xám tràn ngập trong phạm vi trăm trượng, trên tường thành dài trăm trượng có vài chục tên binh sĩ tuần tra, từng người vô thanh vô tức bị đánh chết tại chỗ. Sau đó, chúng nhanh chóng xông vào thành, tùy ý phá hủy các công trình bên trong, khiến cho nhiều người vô tội trực tiếp mất mạng.

Từ xa, những binh sĩ khác thấy cảnh này, đều vô cùng bi thống nhưng chỉ có thể chịu đựng, họ rất rõ sự chênh lệch giữa phàm tục và Yêu Vương! Các Yêu Vương chỉ như đi ngang, giẫm chết một vài con sâu kiến, chưa thực sự tàn sát bọn họ.

“Chúng ta còn có Thần Ma.” Những binh lính này tiếp tục dõi theo cảnh tượng bên ngoài thành, nghe thấy những âm thanh ầm ầm như đất rung chuyển.

“Yêu tộc đại quân!” Những binh lính này biết điều đó.

Các đám lửa trên tường thành lung linh sáng rực, chiếu sáng chung quanh hai ba dặm, lờ mờ họ có thể thấy hàng ngàn Yêu tộc đại quân lao tới từ trong bóng tối, những Yêu tộc đi đầu tốc độ cực nhanh, gần như xuất hiện trước mắt, họ chạy như bay về phía thành trì.

“Đến rồi, Yêu tộc đến.” Những binh lính này biết rằng, họ chắc chắn phải liều mạng, vì sau lưng là nhân dân cả thành đều đang chờ mong.

Một đạo thiểm điện xẹt qua bầu trời, vượt qua ba ngọn núi, tại một ngọn núi hơi mượn lực, lại lóe lên biến mất ở chân trời.

Sưu sưu sưu ——

Mạnh Xuyên toàn thân lôi điện bộc phát, điên cuồng lao tới.

Dựa theo giới thiệu trong bí tịch, viên mãn Lôi Đình Diệt Thế Ma Thể Đại Nhật cảnh Thần Ma, tốc độ so với Phong Vương Thần Ma mà nói, nhảy lên có thể thoát ra hai dặm! Nhưng Mạnh Xuyên đã trở thành Đại Nhật cảnh Thần Ma, nhờ vào chín đạo thiên lôi ngưng tụ trong Ma Thể, cũng nhờ vào Kim Cương Chi Thân mà hắn có được sức mạnh lôi điện mạnh hơn, cùng với khả năng tiếp nhận chân nguyên… Giờ phút này, hắn nhảy lên có thể thoát ra ba dặm.

Tốc độ này, trong Phong Vương Thần Ma, cũng xem như rất nhanh.

“Nhanh, nhanh, nhanh, lại nhanh.”

Mạnh Xuyên điên cuồng tiến lên.

Hắn chỉ bay tán loạn hơn mười lần, đã vượt qua dãy núi liên miên.

Lao nhanh Mục Mã Hà, là Nguyên Châu nổi tiếng dòng sông lớn nhất, Mạnh Xuyên giờ phút này đang vượt qua, nơi này Mục Mã Hà rộng chừng năm dặm.

“Sưu.”

Một đạo thiểm điện lại xẹt qua bầu trời, ở giữa không trung nhảy lên một lần nữa, lại vượt qua toàn bộ Mục Mã Hà, hai lần lóe lên, lại biến mất ở chân trời.

Thời khắc này, Mạnh Xuyên quả thật như gió lốc, hắn bằng tốc độ kinh người thẳng tiến tới Thương Sơn phủ!

Quay lại truyện Thương Nguyên Đồ

Bảng Xếp Hạng

Chương 5: Mạnh Xuyên cùng Tam Thạch lão nhân

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 31, 2025

Chương 176: Nhìn trộm chúng sinh mắt!

Chương 4: Cứu Long Hạm

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 31, 2025