Chương 10: Phục Toại mục đích | Thương Nguyên Đồ
Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 31/01/2025
Mạnh Xuyên, Mông Hổ, Hắc Phong lão ma gặp nhau, họ đều chào hỏi lẫn nhau. Dù sao, bọn họ cũng đã cùng nhau thăm dò di tích thế giới, nên mối quan hệ cũng đã trở nên thân thiết hơn không ít.
“Hắc Phong, ngươi so với ta lợi hại hơn nhiều.” Mông Hổ cảm khái nhìn Hắc Phong lão ma, “Ta đã đi trên thông đạo kia hơn năm năm, cuối cùng phải lựa chọn từ bỏ, trong khi ngươi kiên trì đến tận 30 năm. Thật khiến ta bội phục!”
Mông Hổ rất rõ ràng, thời gian càng lâu ở trên con đường này, mê thất sẽ càng ảnh hưởng lớn.
“Nhưng vẫn là gánh không nổi.” Hắc Phong lắc đầu, không nói nhiều. Hắn nhìn về phía Mạnh Xuyên đang tiến lại gần, “Hay là Đông Ninh huynh lợi hại hơn, giờ vẫn đang kiên trì trong di tích thế giới.”
“Ta và các ngươi không cùng một con đường, hơn nữa còn chậm hơn nhiều.” Mạnh Xuyên mỉm cười nói.
“Ta tính chậm, nhưng ngươi lại chậm hơn.” Hắc Phong lão ma gật đầu thừa nhận.
Khi Hắc Phong lựa chọn từ bỏ, hắn còn xuyên thấu qua nhân quả mà cảm ứng được vị trí của Mạnh Xuyên. Khoảng cách mà Mạnh Xuyên đi được so với hắn là ít hơn rất nhiều.
Cả ba người hàn huyên vài câu rồi cùng nhau đến Thương Minh không gian nơi hẻo lánh, thấy Phục Toại đang ngồi một mình.
“Nhìn xem Phục Toại, giờ hắn đã nắm giữ Lục Kiếp cảnh lực lượng, thái độ khác xa quá khứ.” Hắc Phong lão ma truyền âm nói.
“Đúng là khác biệt.” Mông Hổ cũng có chút nheo mắt lại.
Mạnh Xuyên cũng phát hiện điều đó, nhưng hắn cũng có thể lý giải. Những Lục Kiếp cảnh đại năng uy thế còn mạnh hơn rất nhiều, nếu Phục Toại một chân tiến lên Lục Kiếp cảnh thì tư thế cũng tự nhiên cao hơn.
“Chư vị, mời ngồi.” Phục Toại ngồi đó, mỉm cười nói.
“Phục Toại huynh, giờ ngươi cùng chúng ta thật sự khác biệt.” Hắc Phong lão ma nịnh nọt nói, “Người quen của ngươi đều là Lục Kiếp cảnh đại năng.”
“Ừm.” Phục Toại nhẹ gật đầu, “Ta đã quen biết vài Lục Kiếp cảnh hảo hữu, còn may mắn hơn khi được bái phỏng ‘Hoàng Y viện chủ’.”
“Hoàng Y viện chủ?” Mạnh Xuyên, Mông Hổ, và Hắc Phong lão ma đều giật mình trong lòng.
Thời Không Trường Hà là một thế lực đỉnh cao, trong đó có ‘Hoàng Y thư viện’. Theo truyền thuyết, Hoàng Y thư viện có hai vị Thất Kiếp cảnh đại năng đương đại, đảm nhiệm viện chủ và phó viện chủ.
Hoàng Y viện chủ, tuyệt nhiên là nhân vật khủng bố nhất trong Thời Không Trường Hà.
“Thất Kiếp cảnh?”
Mạnh Xuyên, Mông Hổ, và Hắc Phong lão ma đều có chút cảm khái. Trong thời kì hiện tại, số lượng Thất Kiếp cảnh trong Thời Không Trường Hà cực kỳ ít ỏi. Bọn họ đều có riêng phần mình truy cầu, mà thời gian nhàn hạ lại rất ít, gặp một lần cũng vô cùng khó khăn. Xét trong toàn bộ Thời Không Trường Hà… Số lượng Ngũ Kiếp cảnh đại năng có thể được xem như nhiều vô số, thật khó để gặp được một Thất Kiếp cảnh để triệu kiến. Phục Toại miễn cưỡng tính là có Lục Kiếp cảnh chiến lực, mới có cơ hội gặp mặt Thất Kiếp cảnh đại năng.
Dù sao trong thế lực đỉnh cao của Thời Không Trường Hà, Lục Kiếp cảnh chiến lực cũng chính là nòng cốt.
“Chỉ có chút vận khí mới có thể bái phỏng Hoàng Y viện chủ.” Phục Toại lạnh nhạt cười nói, “Đúng rồi, ta cảm ứng được Hắc Phong cũng đã rời khỏi di tích thế giới, giờ trong di tích chỉ còn có Đông Ninh huynh thôi sao?”
“Đúng, chỉ còn lại Đông Ninh.” Hắc Phong lão ma gật đầu.
“Ta đi chậm rãi.” Mạnh Xuyên nói.
Nhìn qua ba người, Phục Toại mỉm cười nói: “Toà hắc sơn kia chủ phong ba con đường, chúng ta đã hoàn tất lựa chọn. Bây giờ chuyển giao tình báo đi, ta đã đi qua thông đạo thứ nhất, quả thực là một con đường đốn ngộ. Ta duy trì đốn ngộ trọn vẹn trong mười hai năm, nắm giữ Lục Kiếp cảnh quy tắc, thậm chí biết được nhục thân tu hành phương pháp, chỉ thiếu một chút là đối với Nguyên Thần có chút tổn thương, nhưng tổn thương đó vẫn có thể tiếp nhận.”
“Phục Toại huynh từ khi nắm giữ hai loại Ngũ Kiếp cảnh quy tắc, đến bây giờ đã nắm giữ hoàn chỉnh Lục Kiếp cảnh quy tắc, thực là tiến bộ vượt bậc. Có lẽ lúc đầu ta nên mạo hiểm hơn, chọn đi thông đạo thứ nhất.” Hắc Phong lão ma cảm khái nói, “Ta đã đi qua thông đạo thứ hai, mặc dù phụ thân vẫn còn là đại năng, nhưng cũng có mê thất nguy hiểm, cuối cùng bị ép phải chọn từ bỏ.”
“Thực lực có chỗ đột phá sao?” Phục Toại cười hỏi.
“Ta nắm giữ ba loại Ngũ Kiếp cảnh quy tắc.” Hắc Phong lão ma gật đầu.
Sau khi hoàn toàn rời đi, hắn có thể duy trì được sự thanh tỉnh.
Bây giờ Hắc Phong lão ma cần là vứt bỏ con đường do phụ thân dẫn lối, lấy việc ngộ ra ba loại quy tắc làm nền tảng, tự mở ra con đường của riêng mình. Như vậy, hắn mới có thể thành Lục Kiếp cảnh.
“Mặc dù có chút phiền phức, nhưng cái thu hoạch này vẫn rất lớn, cần phải tạ ơn Phục Toại huynh.” Hắc Phong lão ma cười nói, “Ta Hắc Phong có được ngày hôm nay, nhờ có Phục Toại huynh.”
“Ha ha…” Phục Toại cười.
Nhưng trong lòng hắn lại có chút không cam lòng.
Nhìn tới con đường thứ hai, đại giới dường như nhỏ hơn nhiều.
“Ta không bằng Hắc Phong huynh, kiên trì thời gian ngắn, cũng có chút mất phương hướng.” Mông Hổ lắc đầu nói, “Đến hiện giờ vẫn chưa giải quyết được mê thất tai hoạ.”
Mông Hổ chỉ nói được một nửa. Thực tế, sau khi qua cuộc họp ở Thiên Mộng giới cao tầng, họ đã quyết định cho Mông Hổ mở ra Thiên Mộng giới ‘Bách Thế Mộng Cảnh’ để luyện tâm. Nếu có thể thành công, phụ thân mê thất ảnh hưởng sẽ không đáng giá nhắc tới. Nhưng nếu thất bại, sẽ hoàn toàn mê thất trong Bách Thế Mộng Cảnh.
Ảnh hưởng mê thất trong Bách Thế Mộng Cảnh thì lại lớn hơn rất nhiều so với phụ thân mê thất. Giờ phút này, Mông Hổ cũng rất lo lắng về tương lai.
“Mê thất?” Phục Toại hỏi, “Vậy ngươi có thu hoạch gì không?”
“Tu hành có chút tiến bộ.” Mông Hổ gật đầu, “Bây giờ ta nắm giữ ba loại quy tắc.”
“Được có thì được mất.” Phục Toại cười nói, “Ta tin tưởng với thủ đoạn của Thiên Mộng giới, nhất định có thể giải quyết mê thất nguy hiểm.”
Hắc Phong lão ma nghe mà thầm kinh ngạc.
Nghe rằng, mê thất của Mông Hổ còn nghiêm trọng hơn nhiều so với hắn.
“Đông Ninh, ngươi thế nào?” Phục Toại nhìn Mạnh Xuyên.
“Các ngươi đều biết, khi tới thông đạo thứ ba, âm thanh sẽ ảnh hưởng tới tâm linh ý thức.” Mạnh Xuyên cười nói, “Đi càng cao, ảnh hưởng càng lớn.”
“Có thể lực lượng có đột phá không?” Phục Toại truy vấn.
“Thực lực không thay đổi.” Mạnh Xuyên lắc đầu nói, “Ở lối đi thứ ba, nào có tâm tư tu hành, chỉ có thể toàn lực chống cự Nguyên Thần trùng kích. Nhưng ba mươi năm qua, tâm linh ý chí cũng được rèn luyện có chút tiến bộ.”
“Vẻn vẹn tâm linh ý chí có chút tiến bộ thôi sao?”
Phục Toại, Hắc Phong lão ma và Mông Hổ nghe xong đều cảm thấy con đường này có chút thiệt thòi. Tâm linh ý chí có rất nhiều phương pháp để tăng lên từ từ. So với kỹ nghệ cảnh giới, ảnh hưởng đến thực lực mới thật sự trực tiếp hơn.
“Không có những lợi ích khác sao?” Hắc Phong lão ma hỏi.
“Không có.” Mạnh Xuyên lắc đầu.
“Xem ra thật sự chỉ có thể đi đến cuối cùng, mới được thông qua khảo nghiệm, đạt được chỗ cực tốt.” Mông Hổ nói.
Phục Toại gật gật đầu, nói: “Tất cả đều giống với dự liệu ban đầu của chúng ta, hắc sơn chủ phong ba đầu thông đạo đều là phúc họa tương y.” Đúng vậy, lần này ta mời các ngươi ba vị đến, chính là muốn mời các ngươi hỗ trợ.”
“Mời chúng ta hỗ trợ?” Mạnh Xuyên, Mông Hổ và Hắc Phong lão ma nhìn nhau.
“Ta nắm giữ bí pháp tiến vào di tích thế giới.” Phục Toại nói, “Tiếp theo, ta dự định mời thêm nhiều Ngũ Kiếp cảnh vào, dĩ nhiên, không thể không công dẫn họ phái vào. Mỗi người đi vào đều cần bỏ ra đầy đủ vực ngoại nguyên tinh.”
Mạnh Xuyên, Hắc Phong lão ma và Mông Hổ đều hiểu rõ.
Muốn mượn thu hoạch lớn này, chỉ nghĩ thôi cũng đoán được, có thể kiếm được rất nhiều, mà bí pháp chỉ có Phục Toại mới biết, họ cũng chỉ có thể hâm mộ.
“Tại sao không mời Lục Kiếp cảnh đi vào?” Mông Hổ hỏi, “Hắc sơn chủ phong, chắc hẳn cũng có đồ vật hữu dụng với Lục Kiếp cảnh.”
“Không dối gạt các ngươi, trên thực tế bí pháp của ta, chỉ có thể dẫn Ngũ Kiếp cảnh vào, thậm chí còn có một vài hạn chế khác.” Phục Toại nói. Về bí pháp tiến vào di tích thế giới, hắn luôn giữ kín.
Phục Toại nhìn ba người: “Ta sẽ thông báo tới các thành viên Thương Minh, ta cần các ngươi cũng giúp truyền lời đến tất cả Ngũ Kiếp cảnh trong Thương Minh. Ví dụ như Hắc Phong huynh, ngươi hãy nói rằng ngươi đã vào di tích thế giới hai lần, từ khi nắm giữ một loại quy tắc tăng lên tới ba loại quy tắc, trải qua hắc sơn chủ phong thông đạo thứ hai mà gặp phải ‘Mê thất nguy hiểm’, nhưng giờ vẫn không ảnh hưởng đến thực lực.”
“Được.” Hắc Phong lão ma cười đồng ý, nói ra những điều thật, vì Phục Toại miễn cưỡng tính là có Lục Kiếp cảnh thực lực.
“Mông Hổ huynh, ngươi nói rằng ngươi từ nắm giữ hai loại Ngũ Kiếp cảnh quy tắc tăng lên tới ba loại Ngũ Kiếp cảnh quy tắc, trải qua hắc sơn chủ phong thông đạo thứ hai, cũng gặp mê thất nguy hiểm, nhưng giờ vẫn như cũ duy trì thanh tỉnh.” Phục Toại nhìn Mông Hổ.
Mông Hổ suy nghĩ một chút: “Ta sẽ nhắc nhở bọn họ về mê thất nguy hiểm.”
“Có thể.” Phục Toại gật đầu, “Ta không cần các ngươi nói dối, Đông Ninh huynh, ngươi cứ nói sự thật đi.”
Để thu hút tu hành giả, chủ yếu là hai đầu thông đạo trước, còn thông đạo thứ ba thì lực hấp dẫn thấp hơn một chút cũng không có gì.
Đặc biệt là thông đạo thứ nhất, quả thực là một mạch đốn ngộ.
Phục Toại, bằng chưởng này nắm Lục Kiếp cảnh quy tắc, chính là một thành công tiêu biểu.
“Được.”
Mạnh Xuyên gật đầu. Phục Toại mang hắn vào di tích thế giới, mặc cho thế nào, hắn cũng phải nhận phần nhân tình này, có khả năng giúp gì thì giúp.
Không cần lừa dối, chỉ cần nói đủ những điều cần nói.
“Các ngươi sau một ngày, hãy truyền lời cho tất cả Ngũ Kiếp cảnh thành viên trong Thương Minh.” Phục Toại nói, “Dĩ nhiên, trước tiên phải gửi cho ta một phần nội dung truyền lời, ta sẽ nhớ kỹ cái nhân tình này.”
Một lát sau.
Mông Hổ cùng Hắc Phong lão ma đều rời đi.
“Phục Toại huynh, ngươi giữ ta lại, có chuyện gì không?” Mạnh Xuyên nhìn Phục Toại.
“Đông Ninh, ngươi dự định khi nào rời khỏi di tích thế giới?” Phục Toại cười hỏi.
“Ta không biết.” Mạnh Xuyên lắc đầu, “Có thể kiên trì bao lâu thì kiên trì bao lâu.”
Nghe được câu trả lời này, Phục Toại khẽ nhíu mày, rồi nói: “Nói thật với ngươi, trong di tích thế giới đồng thời chỉ có thể có mười người tu hành, ta muốn dẫn những Ngũ Kiếp cảnh khác vào. Nếu ngươi cứ mãi ở đây, thì sẽ chiếm một danh ngạch. Thông đạo thứ ba đối với ngươi trợ giúp rất nhỏ. Nếu ngươi để ta chút mặt mũi, thì hãy nhanh chóng rời khỏi di tích thế giới đi.”