Chương 09: Trời sinh linh giác | Thương Nguyên Đồ
Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 27/01/2025
Đông Hà Vương ánh mắt quá cao, có thể vượt qua sáu vòng Mạnh Xuyên, Tông Sa, Cơ Nguyên Thông mới khiến cho hắn hài lòng.
“Có thể xông qua sáu vòng, ba người bọn họ nhất định sẽ sắp xếp vào Top 10.” Nam tử lôi thôi truyền âm nói, “Ngươi nói ba người bọn họ ai có thể xếp số một?”
“Cơ Nguyên Thông cho ta cảm giác rất đặc biệt.” Nữ tử áo xanh lên tiếng, “Ta càng xem trọng hắn hơn.”
“Ta cũng coi trọng hắn nhất! Hắn đã vượt qua ba loại khảo hạch sơ tuyển, đều rất không tệ. Chẳng những vừa rồi né tránh mưa đá cũng rất nhẹ nhàng.” Nam tử lôi thôi khen ngợi, “Cảm giác của ta là hắn còn chưa tới cực hạn. Dù vậy, Tông Sa và Mạnh Xuyên cũng rất lợi hại, Tông Sa là Thần Tiễn Thủ, tiền đồ vô lượng. Mạnh Xuyên có tốc độ siêu tuyệt, ta tin tưởng rằng hắn cũng có thể sống lâu, sống lâu thì mọi thứ đều có hy vọng.”
Nhìn thấy những thiên tài xuất sắc, bọn họ cảm thấy vui sướng, Nguyên Sơ sơn chính là nơi muốn lựa chọn những thiên tài ưu tú nhất để vun trồng.
…
“Còn lại ba cái.” Mạnh Đại Giang nhìn toàn thân nhiệt huyết sôi trào, bất kể thế nào, Mạnh Xuyên ở hạng ba khảo hạch nhất định có thể tiến vào ba vị trí đầu. Kẻ làm phụ thân này vô cùng hài lòng.
Dù sao cũng là toàn bộ Đại Chu vương triều, những thiên tài tụ hội nơi đây! Nhi tử có thể đạt được thành tích như vậy, phụ thân còn có yêu cầu gì xa vời hơn?
Trong đầu hắn đã từng hiển hiện qua… Nhi tử tại Nguyên Sơ sơn nhập môn khảo hạch cuối cùng xếp hạng, có thể đứng đầu, đạt được sự vun trồng của Nguyên Sơ sơn. Tuy rằng ý niệm này chỉ chợt lóe lên, nhưng hắn không muốn tạo áp lực quá lớn cho nhi tử. Thứ hai, những đại gia tộc cổ lão kia, thiên tài bọn họ dùng thiên địa kỳ trân không thua gì Mạnh Xuyên, và còn có những cường giả Thần Ma chỉ dạy, điều kiện tốt hơn Mạnh Xuyên rất nhiều.
“Đã rất khá.” Mạnh Đại Giang mừng rỡ nhìn, con mắt ầng ậc nước, “Chỉ cần có thể vào Nguyên Sơ sơn, ta đã mãn nguyện rồi.”
******
Tất cả mọi người trong trường đều chăm chú nhìn Mạnh Xuyên, Tông Sa, Cơ Nguyên Thông ba người.
Đông Hà Vương mỉm cười, giữa không trung lơ lửng những viên mưa đá, lập tức có bộ phận điên cuồng rơi xuống, tốc độ còn nhanh hơn trước.
Mạnh Xuyên, Tông Sa, Cơ Nguyên Thông bọn họ đều ngưng thần đợi chờ, chỉ trong vòng một trượng né tránh những viên mưa đá phóng tới với tốc độ siêu cao, từng viên mưa đá đã sớm hóa thành huyễn ảnh, và còn tại khoảng cách 15 trượng mà phóng tới, thật sự là quá ngắn! Tốc độ cực nhanh!
“Hô~~ hô~~”
Tông Sa bình dị không đáng chú ý, nhưng lại là lần này Nguyên Sơ sơn nhập môn khảo hạch mạnh nhất Thần Tiễn Thủ.
Hắn tu luyện Phong Chi Thần Thể, có thể cảm nhận được ‘gió’ hô hấp giữa thiên địa. Mỗi một viên mưa đá bắn xuống, hắn đều có thể mượn ‘gió’ để cảm nhận rõ ràng quỹ tích của những viên mưa đá này, tự nhiên mà tránh né! Bởi vì khoảng cách quá gần, mưa đá quá nhanh, nhìn bằng mắt thường chậm chạp, toàn bộ phải dựa vào cảm giác để xác định mà né tránh.
Nhờ vậy hắn mới tiến vào vòng thứ bảy.
Chỉ là bây giờ mưa đá tròn trịa quá nhanh, ‘Hô hấp của gió’ có thể cảm ứng được từng viên mưa đá này, nhưng khi hắn kịp phản ứng thì mưa đá đã gần kề.
Hắn mạo hiểm tránh ra năm viên mưa đá tròn, nhưng viên thứ sáu đã tới bụng của hắn, né tránh không kịp, bị đánh trúng.
“Vẫn là thất bại.” Tông Sa nhẹ giọng thở dài.
Hắn bị lực lượng vô hình bao vây bay lên, trong lúc bay hắn nhìn sang bên cạnh, Mạnh Xuyên và Cơ Nguyên Thông vẫn đang ra sức né tránh.
Cả hai phong cách hoàn toàn khác biệt.
Mạnh Xuyên càng linh động tự nhiên, còn Cơ Nguyên Thông thì nhắm mắt từ từ né tránh.
Thời gian trôi qua, vòng thứ bảy kết thúc.
Tông Sa bị đào thải, còn Mạnh Xuyên và Cơ Nguyên Thông đều xông qua vòng thứ bảy.
“Thật là quái vật, chúng ta chỉ vượt qua vòng thứ năm, vậy mà Mạnh Xuyên và Cơ Nguyên Thông đều vượt qua vòng thứ bảy.” Công chúa Lý Anh có chút rung động. Hiện tại, những viên mưa đá nhanh đến nỗi nàng cảm thấy sợ hãi, mà hai người kia vẫn có thể tránh né, phản ứng của họ thật sự rất nhanh không thể tưởng tượng nổi.
“Lợi hại như vậy?” Sở Ung trầm mặc, làm vương đô đệ nhất thiên tài, bảy năm trước đã danh truyền thiên hạ, hắn vốn cho rằng lần này sẽ độc chiếm vị trí đầu. Không ngờ các phương diện đều bị nghiền ép, hắn nhận ra rằng Mạnh Xuyên và Cơ Nguyên Thông mạnh hơn hắn một cấp độ, thậm chí ngay cả ‘Tông Sa’ bình quân cũng so với hắn ưu tú. Tông Sa ở hạng thứ hai và thứ ba khảo hạch đều mạnh hơn Sở Ung.
Mà hạng nhất… Sở Ung tuy ra chiêu uy lực lớn, nhưng Tông Sa là Thần Tiễn Thủ, tốc độ của mũi tên cực nhanh, lực uy hiếp lại là Cơ Nguyên Thông.
Sở Ung tự hỏi, có lẽ hắn chỉ có thể xếp vào thứ hai bậc thang, giống như Yến Phượng, Yến Tẫn đều thuộc về cùng một cấp độ với hắn.
“Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.” Sở Ung trong lòng phức tạp.
“Ta còn kém rất xa.” Yến Tẫn nhìn cảnh tượng này cũng rất bình tĩnh. Hắn xem phụ thân như mục tiêu, luôn cảm thấy chênh lệch rất lớn. Những người bạn thân quen biết Mạnh Xuyên vẫn đang áp chế hắn. Hắn liên tục đuổi theo Mạnh Xuyên, cũng đồng nghĩa là đuổi theo phụ thân An Hải Vương của hắn.
Hắn có kiên nhẫn, không ngừng truy đuổi.
…
“Hai tiểu gia hỏa này, vậy mà có thể chịu đựng đến giờ, linh giác đúng là cực cao.” Một đám cường giả Thần Ma cảm khái không thôi.
“Còn chưa thành Thần Ma, linh giác đã mạnh như vậy! Xem ra cũng là trời sinh linh giác bất phàm.”
“Đáng giá hảo hảo vun trồng.”
Những người thường trấn thủ Đại Chu vương triều các châu Phong Hầu Thần Ma đều thưởng thức nhìn Mạnh Xuyên, Cơ Nguyên Thông.
Hạng khảo hạch thứ ba này, mặt ngoài nói là khảo nghiệm ‘Phản ứng’, thực tế lại chính là khảo nghiệm linh giác của những thiên tài này! Đây cũng là ba loại khảo hạch trong những loại quan trọng nhất, An Hải Vương càng tự mình đến chỉ huy.
Mạnh Xuyên, Cơ Nguyên Thông cũng nhìn nhau một cái.
Bây giờ cuộc cạnh tranh chỉ còn giữa hai người bọn họ.
“Vòng thứ tám, hai người các ngươi phải kiên trì, chống đỡ càng lâu càng tốt.” Đông Hà Vương chợt nói, và trên bầu trời lại lơ lửng những viên mưa đá tiếp tục rơi xuống.
Hưu hưu hưu!!!
Mỗi một viên mưa đá rơi xuống với tốc độ nhanh hơn.
Cơ Nguyên Thông tự tin mười phần nhưng cũng cảm thấy khó khăn, hắn nhắm mắt lại, cảm nhận bốn phía rõ ràng hơn, có thể mơ hồ cảm ứng được từng viên mưa đá bay tới.
Hắn hoàn toàn dựa vào bản năng mà né tránh.
Nhưng mà những viên mưa đá càng lúc càng nhanh, đã nhanh đến mức đạt tới cực hạn phản ứng của hắn.
“Phốc!” Rốt cuộc một viên mưa đá nện vào vai của hắn, hắn không thể né tránh, mở mắt ra, cả người bị lực lượng vô hình bao vây bay lên, hắn nhìn thấy ở xa Mạnh Xuyên vẫn lăn lộn né tránh những viên mưa đá.
“Hắn lại so với ta mạnh hơn?” Cơ Nguyên Thông nhíu mày.
Từ nhỏ, hắn luôn khinh thường những người đồng lứa.
Chỉ là hắn không muốn khoe khoang ra, mọi người đều biết, trong Nguyên Sơ thành một chút thiên tài nào đó, hắn đã từ lâu nghiền ép rồi. Dù cho đôi khi có lộ ra chút tài năng… Thì cũng chỉ được nhận định là Nguyên Sơ thành đệ nhất thiên tài. Về sau, một kẻ 13 tuổi ngộ ra thế ‘Diêm Xích Đồng’ cũng không để hắn trong lòng, bởi hắn tin rằng ‘Diêm Xích Đồng’ không thể theo kịp hắn.
Nhiều năm như vậy, không có ai có thể theo kịp hắn, hắn vẫn đang không ngừng mạnh lên.
Lần này Nguyên Sơ sơn khảo hạch, hắn nhất định phải khiến cả thiên hạ kinh ngạc!
Lúc bình thường khiêm tốn thì thôi, nhưng trong Nguyên Sơ sơn khảo hạch, hắn nhất định phải để lộ ra thủ đoạn mạnh nhất, như vậy mới có thể được Nguyên Sơ sơn dốc sức vun trồng. Thế nhưng không ngờ rằng, tại sơ tuyển hạng thứ hai và hạng thứ ba… Liên tiếp bị một người xa cách vượt trội.
“Ngô Châu Mạnh Xuyên? Nghe nói là Ngô Châu một cái vắng vẻ địa phương nhỏ Thần Ma gia tộc con cháu.” Cơ Nguyên Thông thầm nghĩ.
Khi hắn nghĩ đến những điều này, mưa đá ngừng lại.
Áo bào xanh đậm bên hông buông lỏng, Mạnh Xuyên vẫn đứng yên tại đó.
“Xông qua rồi?” Cơ Nguyên Thông hạ xuống đất, nhìn từ xa.
“Mạnh Xuyên đã vượt qua vòng thứ tám, chỉ còn hắn!” Các phương đều nhìn.
“Xuyên nhi!”
Mạnh Đại Giang nhìn về phía khu vực xa xôi, lẻ loi chỉ còn lại có Mạnh Xuyên đứng đó, cách Mạnh Xuyên là Đông Hà Vương cũng đứng đấy.
Một màn này khiến lòng Mạnh Đại Giang không gì sánh được kiêu ngạo, đó là con của hắn!
…
“Cái này đều có thể né tránh? Linh giác bất phàm.”
“Trời sinh linh giác cực cao a.” Các Thần Ma cũng đều chăm chú nhìn, họ rất tò mò, giờ chỉ còn một mình Mạnh Xuyên, hắn có thể trụ được đến khi nào?
“Rất tốt.” Đông Hà Vương mỉm cười nhìn Mạnh Xuyên, “Hãy kiên trì, chống đỡ càng lâu càng tốt, bắt đầu vòng thứ mười.”
“Ừm.” Mạnh Xuyên gật đầu.
Hắn hiểu rõ rằng trong khảo hạch Nguyên Sơ sơn, nhất định phải dốc hết toàn lực thể hiện bản thân. Và ‘Mi tâm không gian’ đặc thù, Mạnh tiên cô, một Thần Ma đã gần 80 năm, vẫn công khai, không nghe nói đến ‘Mi tâm không gian’. Điều này khiến Mạnh tiên cô vừa vui mừng lại lo lắng.
Đó có thể là đại hi ưu, hoặc cũng có thể là đại họa.
Cho nên nhất định phải tự mình điều tra rõ ràng, mới có thể quyết định có công khai hay không. Mạnh Xuyên tự nhiên tin tưởng Mạnh tiên cô, cô tổ mẫu sẽ không hại hắn.
“Kiên trì, kiên trì đến cực hạn.”
Mạnh Xuyên cảm nhận từng viên mưa đá bắn xuống trong đao thế lĩnh vực, cảm giác cả 10 trượng lĩnh vực cũng vô cùng rõ ràng.
“Tránh đi, tránh ra.”
Mạnh Xuyên một cách tự nhiên né tránh, hắn đã quen thuộc với việc tránh né dưới mưa tên.
Thời gian trôi qua.
“Cái gì?” Quan chiến các Thần Ma sắc mặt trịnh trọng.
Sưu sưu.
Nam tử lôi thôi, nữ tử áo xanh đều chạy đến bên cạnh Đông Hà Vương.
“Vòng thứ chín hắn tựa hồ cũng không tới cực hạn.” Nữ tử áo xanh không thể nhịn được nói.
“Không tới cực hạn.” Đông Hà Vương chăm chú nhìn Mạnh Xuyên, ánh mắt tỏa sáng.
“Linh giác mạnh như vậy?” Nam tử lôi thôi cũng có chút không thể tin được.
Hô, mưa đá ngừng.
Mạnh Xuyên vẫn còn đứng đó, hắn vẫn như cũ né tránh được những viên mưa đá.
“Cơ Nguyên Thông chỉ vượt qua vòng thứ bảy, nhưng Mạnh Xuyên đã vượt qua vòng thứ chín!” Nam tử lôi thôi không thể tin được, “Cơ Nguyên Thông đã rất đáng gờm rồi, nhưng hắn so với Cơ Nguyên Thông còn cao hơn nhiều như vậy?”
“Linh giác cường đại, không thể tưởng tượng nổi.” Nữ tử áo xanh cũng nhẹ giọng nói, “Mạnh như vậy linh giác, tương lai cô đọng Nguyên Thần… Hẳn là cũng không khó đi.”
Đông Hà Vương tươi cười càng thêm rạng rỡ, nhìn chằm chằm Mạnh Xuyên, càng mở miệng cất cao giọng nói: “Mạnh Xuyên, tiếp tục kiên trì, chống đỡ càng lâu càng tốt. Hiện tại bắt đầu vòng thứ mười.”
Nói xong, trên bầu trời mưa đá lại lần nữa cao tốc bắn xuống, tốc độ lần nữa gia tăng.
Vòng thứ mười bắt đầu!
Nam Vân Hầu, Tây Hải Hầu cùng các Phong Hầu Thần Ma đều chăm chú nhìn Mạnh Xuyên, như đang quan sát một khối tuyệt thế quý bảo.