Chương 06: Tra cái úp sấp | Thương Nguyên Đồ

Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 26/01/2025

Nhàn Thạch uyển bên ngoài.

Một trận đại chiến kinh hoàng đã bộc phát, một phe là yêu khí ngoại phóng đến từ cường giả Thiên Yêu môn, còn một phương khác là lão bộc Vô Lậu cảnh đang sử dụng Thần Huyết Đan.

“Bọn hắn đều phát ra cầu cứu, không được bao lâu, ngũ đại Thần Ma gia tộc và Ngọc Dương cung cường giả sẽ đến” – nam tử lưng còng hùng mạnh đang hoàn toàn chiếm thượng phong, đè ép Vô Lậu cảnh lão bộc, thậm chí trong tâm tư hắn đã chán ghét cái hình ảnh điên cuồng liều mạng của lão bộc trước mắt. “Thần Huyết Đan quả thực không tầm thường, ta xuất thủ hơn phân nửa uy lực đều bị những dòng nước này cản trở. Trong cơ thể hắn có Thần Huyết Đan liên tục không ngừng chống đỡ, chỉ cần Thần Huyết Đan còn đó, ta căn bản không thể thoát khỏi hắn.”

“Trong mười hơi thở, thoát khỏi vô vọng.”

“Thôi thôi, đi thôi. Nếu kéo dài thời gian quá mười hơi thở, ta sẽ gặp nguy hiểm.” Nam tử lưng còng có lòng quyết đoán, quay đầu rời đi.

Mười hơi thở thời gian, là khoảng thời gian hắn cho là an toàn.

Kéo dài thêm… ngũ đại Thần Ma gia tộc và Ngọc Dương cung càng có khả năng đến gần. Dù cho Đông Ninh phủ thành rất lớn, Nhàn Thạch uyển lại vắng vẻ, có lẽ những cường giả kia phải ba mươi hô hấp sau mới có thể đến đây. Nhưng hắn không dám đánh cược! Hắn thấy, có thể thuận tay giết chết Mạnh Xuyên bọn họ, tự nhiên là việc tốt. Nếu không có cách, mạng sống tự thân mới là trọng yếu nhất.

Cường giả Thiên Yêu môn, tiềm phục tại từng ngõ ngách trong thế giới nhân tộc, chú ý từng chi tiết, đây đã thành bản năng!

Hô.

Nam tử lưng còng nhanh chóng quay đầu rời đi, thân ảnh hắn thoáng cái liền rời khỏi Nhàn Thạch uyển, biến mất trong bóng đêm.

“Ừm?” Lão bộc nhìn theo phương hướng đối phương rời đi, không có ý định đuổi theo bọn thiếu gia nhà mình, lão cũng không dây dưa nữa. Sống sót… lão cũng muốn sống.

“Thiếu gia.”

Lão bộc lập tức hướng về phía Yến Tẫn, Mạnh Xuyên cùng vài người khác mà tiến tới.

“Hắn đi rồi?” Yến Tẫn, Mạnh Xuyên, Liễu Thất Nguyệt vừa lo sợ vừa nhẹ nhõm.

“Có ta ngăn cản, hắn không đủ tự tin để đuổi theo các ngươi.” Lão bộc thu liễm lực lượng, đồng thời nói, “Mặc dù hắn lợi hại, nhưng vẫn sợ ngũ đại Thần Ma gia tộc và người của Ngọc Dương cung sẽ đến.”

“Thất Nguyệt, thả ta xuống.” Mạnh Xuyên khàn giọng nói.

“A Xuyên, ngươi có đỡ hơn chút nào không?” Liễu Thất Nguyệt lo lắng hỏi.

“Gân cốt thương thế chỉ là chuyện nhỏ, nhưng yêu khí trong người lại có chút phiền phức, ta hiện tại miễn cưỡng áp chế được. Có lẽ sẽ phải tốn chút thời gian mới có thể hoàn toàn trục xuất.” Mạnh Xuyên trên người vẫn ẩn ẩn quấn lấy yêu khí.

Yến Tẫn tràn đầy vết máu, sắc mặt cũng tái nhợt, nhưng vẫn nói: “Mạnh công tử, Liễu cô nương, chuyện này đều do ta mà ra. Nếu như nghe theo lời Mạnh công tử, phái người đi làm, Hắc Lang bang hẳn sẽ ngoan ngoãn giao Hồng Vũ ra. Sẽ không có khó khăn trở ngại! Thậm chí là ta muốn điều tra Nhàn Thạch uyển, khiến vị cường giả Thiên Yêu môn này xuất hiện. Tất cả đều do ta.”

“Ta cũng chỉ muốn cứu một số nữ tử đáng thương, Yến Tẫn huynh không cần quá lo nghĩ.” Mạnh Xuyên đáp.

Lão bộc cũng chen vào: “Lần này cũng thật cảm tạ Mạnh công tử, vừa rồi cường giả Thiên Yêu môn truy sát thiếu gia quá nhanh, ta cũng không kịp ứng cứu. Kì thực Mạnh công tử đã một đao cứu thiếu gia.”

“Cảm ơn.” Yến Tẫn nói, hắn không quên cảm giác tuyệt vọng khi Mạnh Xuyên một đao cứu hắn.

“Cùng nhau liên thủ đối địch, nói gì đến tạ ơn.” Mạnh Xuyên cười nói, nhưng không khỏi ho khan hai tiếng, khiến thương thế lại càng trầm trọng hơn.

Sưu sưu!

Hai bóng người nhanh như chớp xuất hiện, tốc độ khủng khiếp khiến lão bộc căng thẳng chờ đợi.

Mạnh Xuyên, Liễu Thất Nguyệt, Yến Tẫn đều quay đầu nhìn lại.

“Cha.” Mạnh Xuyên, Liễu Thất Nguyệt cùng nhau gọi.

“Thất Nguyệt.” Liễu Dạ Bạch lập tức tới bên cạnh con gái.

“Xuyên nhi.” Mạnh Đại Giang thấy con trai vẫn còn quấn yêu khí và vết máu, không khỏi lo lắng, vội vàng tiến tới nắm lấy cánh tay nhi tử, lập tức truyền một đạo chân khí vào thể nội con.

“Cha, ta không sao, chuyện gì cũng không có. Là A Xuyên và vị Yến Tẫn công tử kia cùng cường giả Thiên Yêu môn giao thủ.” Liễu Thất Nguyệt nói.

Liễu Dạ Bạch mới hoàn toàn buông lỏng, con gái mình thực sự không hề bị thương.

“Mạnh Xuyên hắn thế nào?” Liễu Dạ Bạch hỏi.

“Vị cường giả Thiên Yêu môn kia vì bị thương ở Xuyên nhi mà không thể tung ra một chiêu bổ sung, cho nên tình huống hiện tại vẫn ổn. Đoán chừng ba ngày sau Xuyên nhi sẽ hoàn toàn trục xuất được yêu khí trong cơ thể. Còn gân cốt thương thế, trong vòng mười ngày cũng có thể hồi phục.” Mạnh Đại Giang cũng thở phào, trước đó thấy con trai quấn yêu khí mà có chút hoảng hốt.

Cường giả yêu khí ngoại phóng, chỉ một hai chiêu liền có thể lấy mạng con trai.

Hiện giờ xem ra, kết quả cũng coi như ổn thỏa.

“Người Thiên Yêu môn đâu?” Mạnh Đại Giang tiếp tục hỏi.

“Hắn bị ta ngăn lại, biết trong thời gian ngắn không thể giết chết bọn thiếu gia. Do đó liền đi mất.” Lão bộc nói, “Nếu như hắn lại ra tay một lần nữa, hai vị đã đến, có thể sẽ giữ được hắn.”

Lão bộc dù bận thu liễm lực lượng, vẫn không ngừng tỏa ra khí tức cuồn cuộn.

“Thần Huyết Đan?” Liễu Dạ Bạch, Mạnh Đại Giang đều có phần suy đoán, không khỏi liếc nhanh về phía Yến Tẫn.

“Một cái tôi tớ lại có thể xuất ra Thần Huyết Đan, vị Yến Tẫn này lai lịch ra sao?” Mạnh Đại Giang và Liễu Dạ Bạch đều ngạc nhiên, nhưng lập tức không bận tâm nữa. Nếu đối phương từ trước đến nay đều không công khai, cũng không cần thiết phải truy tìm. Thật ra Ngọc Dương cung chủ động làm chỗ dựa cho bọn họ, cũng đã gián tiếp chứng minh vị thanh niên gọi là “Yến Tẫn” này không tầm thường.

“Các ngươi vì sao lại gặp cường giả Thiên Yêu môn?” Liễu Dạ Bạch hỏi.

“Chúng ta là muốn cứu một nữ tử bị Hắc Lang bang bắt đi, tiến vào Nhàn Thạch uyển, vì nghĩ rằng có nhiều nữ tử đáng thương, muốn điều tra thêm. Ai ngờ cường giả Thiên Yêu môn lại xuất hiện.” Liễu Thất Nguyệt trả lời.

Liễu Dạ Bạch với giọng lạnh lùng nói: “Hắc Lang bang thế này lại là Thiên Yêu môn sào huyệt? Xem ra cần phải điều tra kỹ Hắc Lang bang.”

“Yên tâm.” Mạnh Đại Giang trong mắt toát lên hàn ý, “Toàn bộ Hắc Lang bang, tất cả cứ điểm, đều sẽ bị lật tẩy. Ai cũng đừng hòng trốn thoát!”

Hắc Lang bang tổng bộ, cảnh giác nghiêm ngặt.

Bang chủ Lưu Sưởng đang uống rượu, nghe tiểu khúc.

“Sư phụ.” Một bóng người xộc vào trong nhà.

“Ừm?” Lưu Sưởng nhướng mày, nhìn về phía thanh niên vừa vào, “A Toàn, sao lại như vậy mà vội vàng?”

Người thanh niên nhìn sang bên cạnh ca cơ.

“Ngươi lui xuống trước đi.” Lưu Sưởng ra lệnh, ca cơ ngoan ngoãn rút lui, trong phòng chỉ còn lại sư đồ hai người.

Người thanh niên lúc này mới cung kính nói: “Sư phụ, Nhàn Thạch uyển bên kia xảy ra chuyện lớn. Ta không phải đã bẩm báo qua sư phụ… Hoài nghi Cừu hộ pháp có vấn đề. Nhàn Thạch uyển ngẫu nhiên thiếu một số nữ tử, nhưng lại không xuất hiện tại những thanh lâu, kỹ viện mà chúng ta khống chế. Mà những nữ tử đó, đều là tấm thân xử nữ, có thể bán được giá rất cao.”

“Ừm, ta đã phân phó cho ngươi làm không nhìn thấy. Sao lại để xảy ra chuyện gì?” Lưu Sưởng hỏi.

“Hôm nay Mạnh Xuyên công tử cùng Ngọc Dương cung một vị công tử dẫn người tới, phải lớn tìm kiếm Nhàn Thạch uyển! Trong Nhàn Thạch uyển lại xuất hiện một vị cường giả đáng sợ.” Người thanh niên nói, “Toàn thân đều có sương mù màu xanh lá, móng ngón tay dài ra, con mắt xanh biếc, rất kinh khủng, trực tiếp xuất thủ muốn đi giết Mạnh Xuyên công tử bọn họ.”

“Sương mù màu xanh? Móng ngón tay dài ra, con mắt xanh biếc?” Lưu Sưởng biến sắc, “Sau đó thì sao?”

“Chiến đấu diễn ra rất đáng sợ, lúc đó có tác động đến, không ít huynh đệ trong bang cùng các nữ tử của Nhàn Thạch uyển thương vong, chúng ta đều chạy tán loạn.” Người thanh niên tiếp tục nói, “Ta bằng nhanh nhất tốc độ đến báo sư phụ, nếu như Mạnh Xuyên công tử bọn họ chết, chúng ta sẽ gặp phiền phức rất lớn.”

“Mạnh Xuyên công tử bọn họ vẫn còn sống không?” Lưu Sưởng truy vấn.

“Không biết, ta phát hiện không ổn liền lập tức chạy trốn, căn bản không dám dừng lại.” Người thanh niên nói.

“Vậy à.”

Lưu Sưởng hỏi: “Ngươi hoài nghi Cừu hộ pháp chuyện này, sao không nói với ai khác?”

“Không có, sư phụ ngươi phân phó, ta dĩ nhiên sẽ tuân thủ. Sư phụ, hiện tại chúng ta phải làm sao?” Người thanh niên hỏi.

“Ngươi dù sao cũng thường trú tại Nhàn Thạch uyển, nếu như ngũ đại Thần Ma gia tộc và Ngọc Dương cung muốn điều tra chuyện này, có lẽ sẽ tìm ra ngươi.” Lưu Sưởng nói, “Hiện giờ là giờ Tuất ba khắc, cửa thành là giờ Tuất năm khắc quan. Ngươi bây giờ lập tức ra khỏi thành còn kịp! Đi Đông Sơn ‘Phi Mã Đạo’ tránh đi một chút. Nếu như không bị phát hiện, một thời gian nữa ta sẽ truyền tin cho ngươi, để ngươi trở về. Nhớ kỹ… đi Phi Mã Đạo bên đó, cần phải giữ bí mật.”

“Ta hiểu.” Người thanh niên gật đầu.

“Đi nhanh lên, càng nhanh càng tốt.” Lưu Sưởng nói, “Cửa thành vừa đóng, không bao lâu nữa, Ngọc Dương cung và ngũ đại Thần Ma gia tộc sẽ bắt đầu điều tra. Ngày mai ngươi căn bản không thể ra ngoài.”

“Vâng.”

Người thanh niên cũng cảm thấy tạm thời rời đi Đông Ninh phủ thành sẽ an toàn hơn, liền rời khỏi bang phái, hướng cửa thành tiến đến.

Rời khỏi bang phái chưa được một dặm,

“Hưu.” Một đạo ám khí vụt qua rồi biến mất, đâm vào cơ thể người thanh niên.

Người thanh niên trợn tròn mắt, nhanh chóng ngã xuống đất.

Lúc này, một bóng người che mặt Lưu Sưởng mới xuất hiện bên cạnh.

“A Toàn, sư phụ không dám có liên quan đến Thiên Yêu môn. Nếu để cho Thần Ma gia tộc biết được ta phát hiện Nhàn Thạch uyển không ổn, mà lại giả vờ như không thấy, sư phụ chắc chắn sẽ gặp họa. Người phải chết, mới có thể vĩnh viễn im miệng. Đừng trách ta.” Lưu Sưởng nắm lấy thi thể người thanh niên, cấp tốc rời đi.

Một lát sau, Lưu Sưởng lặng lẽ trở về Hắc Lang bang tổng bộ, không ai hay biết.

Hắn thản nhiên ngồi trong thư phòng vẽ tranh.

“Lưu Sưởng!” Một tiếng hét lớn vang lên.

Lưu Sưởng vội vàng rời khỏi thư phòng, nhìn thấy một nam tử trung niên mặc áo trắng ngoài cửa, lập tức lăng lăng cúi đầu kêu: “Tam gia, không biết có chuyện gì?”

“Còn hỏi chuyện gì? Ngươi phế vật này!” Nam tử trung niên cắn răng nói, “Tất cả Hắc Lang bang đều mang đến đại họa, trong Nhàn Thạch uyển đã xuất hiện một vị cường giả yêu khí ngoại phóng của Thiên Yêu môn.”

“Cái gì? Thiên Yêu môn, không liên quan đến ta, không liên quan đến ta.” Lưu Sưởng lập tức hoảng sợ, liền nói, “Tam gia, ngươi biết, ta nào dám có gan.”

“Mạnh Xuyên cùng Yến Tẫn công tử bị thương nặng, Mạnh tiên cô quá tức giận, hiện đã bắt đầu điều động quân đội Mạnh gia, Ngọc Dương cung chủ cũng đã hạ lệnh, điều động người của Ngọc Dương cung cùng Mạnh gia nghiêm hành điều tra. Đêm nay, toàn bộ Đông Ninh phủ thành sẽ không yên bình.” Nam tử trung niên cắn răng, “Ngươi tên phế vật này tranh thủ thời gian đi theo ta, gặp đại ca của ta.”

Quay lại truyện Thương Nguyên Đồ

Bảng Xếp Hạng

Chương 1515: Chuẩn Tiên trước nay chưa từng có

Quang Âm Chi Ngoại - Tháng 1 28, 2025

Chương 02: Chui vào

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 28, 2025

Chương 1514: Dã tâm cùng vị trí

Quang Âm Chi Ngoại - Tháng 1 28, 2025