Chương 02: Vương đô Sở Ung | Thương Nguyên Đồ

Thương Nguyên Đồ - Cập nhật ngày 27/01/2025

“Thần Ma đến rồi!” Có người hét lên kinh ngạc.

Mạnh Xuyên, Mạnh Đại Giang, Yến Tẫn bọn hắn cũng đều ngẩng đầu lên nhìn, trên bầu trời lại xuất hiện ba đạo lưu quang bay tới. Có thể mơ hồ nhận ra ba người, dẫn đầu là một nam tử áo vải, theo sau là một nữ tử áo xanh và một nam tử lôi thôi.

“Ừm?” Mạnh Xuyên, Yến Tẫn bọn hắn chỉ cảm thấy hai mắt đau nhức, tim đập rộn ràng, toàn thân khí huyết bắt đầu bất ổn, liền cúi đầu không dám nhìn thẳng.

Tất cả phàm tục cũng không dám nhìn, Mạnh Đại Giang cũng đồng dạng cúi đầu.

“Nhục thân phi hành?”

“Ba vị này vậy mà có thể nhục thân phi hành, chỉ có Phong Hầu Thần Ma mới có thể phi hành.”

“Hàng năm Nguyên Sơ sơn đều có một vị Phong Vương Thần Ma tọa trấn, hai vị Phong Hầu Thần Ma chủ trì. Cầm đầu vị kia chính là Đông Hà Vương!” Một đám người không khỏi xôn xao lúc cúi đầu, đồng thời truyền âm thảo luận. Rõ ràng, tuyệt đại đa số ở đây đều có thể truyền âm.

Sưu sưu sưu!

Ba vị Thần Ma từ Nguyên Sơ sơn giáng xuống, đáp xuống một nơi khác bên trong Liệt Dương cung.

“Chư vị, Đông Hà Vương và các vị Thần Ma đã đến.” Trong Liệt Dương cung có một chút nhân viên quản sự, trong đó một nam tử chòm râu dê cao giọng thông báo, “Tất cả tham gia Nguyên Sơ sơn nhập môn khảo hạch, theo thứ tự báo danh mà xếp hàng. Vị thứ nhất, Long Vân châu Ngô Xương. Vị thứ hai, Giang Châu Trương Bình. Vị thứ ba…”

Danh tự từng cái được đọc ra.

Cả đám thanh niên lần lượt sắp xếp theo thứ tự.

“Vị thứ 87, Ngô Châu Mạnh Xuyên.”

Mạnh Đại Giang sau khi nghe được liền nói với Mạnh Xuyên: “Đến lượt ngươi, mau chóng đi đi.”

“Ừm.”

Mạnh Xuyên lập tức chạy tới, xếp cuối hàng.

“Vị thứ 88, Nguyên Sơ thành Tề Cừu.” Có một người thanh niên tiếp theo xếp sau Mạnh Xuyên.

Lần này tham gia Nguyên Sơ sơn nhập môn khảo hạch tổng cộng có 312 người.

“Đều đi theo ta.” Vị nam tử chòm râu dê lại cao giọng gọi, hắn đi ở phía trước, trong khi đội ngũ hơn ba trăm thiên tài này ngoan ngoãn đi theo, bất kể là hoàng tử công chúa, hay là dòng dõi của Phong Vương Thần Ma, hay là thiên tư trác tuyệt yêu nghiệt… Giờ phút này đều tuân thủ quy củ. Vừa rồi nhìn thấy Phong Vương Thần Ma cùng hai vị Phong Hầu Thần Ma hiện ra khí tức, khiến cho bọn họ cảm nhận được sự chênh lệch kinh người.

Chỉ cần nhìn từ xa, khí huyết trong cơ thể đã bắt đầu hỗn loạn.

Điều này khiến bọn họ càng thêm khao khát tự thân có thể trở thành Thần Ma.

Rời khỏi quảng trường, xuyên qua một cánh cửa cung.

Đi vào một mảnh cung viện nhỏ, nơi xa có một đám các Thần Ma đang ngồi, Đại Chu vương triều lần này hộ tống các thiên tài tới các Thần Ma, giống như Nam Vân Hầu mỗi người đều đang đàm tiếu. Đảm nhiệm tọa trấn lần này nhập môn khảo hạch ‘Đông Hà Vương’ đang ngồi ở vị trí chủ tọa, hai gã khác Phong Hầu Thần Ma ngồi bên cạnh hắn.

Đông Hà Vương mặc áo vải, lúc này khí tức thu liễm lại như người bình thường, nhưng lại có một phong thái đặc biệt.

“Tây Hải Hầu, nhi tử ngươi 13 tuổi liền ngộ ra thế, thiên phú được xem là cực cao! Có thể ngoài định mức mà được vào Nguyên Sơ sơn. Như vậy không cần tới đây làm gì?” Đông Hà Vương cười nói.

Ngồi phía sau hắn, bên cạnh Tây Hải Hầu cũng cười đáp: “Sư huynh, tiểu tử nhà ta từ nhỏ đã rất có chủ kiến, hai tháng trước vừa mới ngộ ra thế, liền nhất định phải tham gia Nguyên Sơ sơn nhập môn khảo hạch. Nói là muốn cùng toàn bộ thiên hạ anh hùng so tài một lần… Tiểu tử này cũng không nghĩ chút nào, hắn vừa mới ngộ ra thế, tham gia khảo hạch thì tuổi tác đều lớn hơn hắn, cảnh giới phần lớn cao hơn hắn, kinh nghiệm cũng phong phú hơn nhiều. Hắn sẽ không phải tự tìm khổ sao? Nhưng hắn vẫn phải đến.”

“Đến gặp hiểu biết chút, cũng là chuyện tốt.” Đông Hà Vương cười, ánh mắt đảo qua hơn ba trăm người thiên tài, sắc mặt hắn hơi đổi.

“Hừ.”

Đông Hà Vương bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, như tiếng sấm vang dội vọng trong cung viện này.

Mạnh Xuyên cùng hơn ba trăm người đều sợ hãi nhảy lên, bọn Thần Ma đều cảm thấy kinh ngạc.

“Ta Nguyên Sơ sơn quy củ, tham gia nhập môn khảo hạch, tuổi không được quá 20.” Đông Hà Vương mở miệng nói, “Trong 312 người các ngươi, có một người đã qua 20 tuổi. Chính mình ngoan ngoãn đi tới, ta sẽ khoan hồng xử lý. Nếu để ta phát hiện… tin rằng ngươi sẽ hối hận cả đời.”

“Qua 20 tuổi?”

Mạnh Xuyên bọn họ đều hơi xao động.

Bỗng có hai thanh niên từ hàng ngũ bước ra, họ nhìn nhau một chút cũng hơi ngạc nhiên.

Một người hướng về phía đông đảo Thần Ma kính cẩn hành lễ: “Vãn bối Xương Châu Dư Vạn Phong, vốn là cô nhi, sau được Dư gia thu dưỡng. Thật ra số tuổi vãn bối không biết rõ.”

Một thanh niên khác cũng kính cẩn nói: “Vãn bối An Châu Điền Cốc, từ nhỏ quê quán bị Yêu tộc xâm lấn, lang thang tha hương… Lúc đó vãn bối tuổi còn nhỏ, cũng không biết chính xác tuổi tác. Điền gia thu dưỡng ta, lúc đó đã định ta 5 tuổi.”

“An Châu Điền Cốc, năm nay 21 tuổi.” Đông Hà Vương lên tiếng, “Vượt qua giới hạn, vi phạm quy củ Nguyên Sơ sơn, nếu tự động thừa nhận, thì phải phục vụ quân đội mười năm.”

“Vâng.” Người thanh niên kia cung kính hành lễ.

Bình thường phục vụ quân đội chỉ là năm năm.

Nhưng có một số người tự nguyện kéo dài thời gian phục vụ, như Mạnh Đại Giang phục vụ mười năm, hay viện trưởng Kính Hồ Đạo Viện Cát Ngọc chờ đợi mười hai năm mới sáng chế được đao pháp. Vì vậy, phục vụ quân đội mười năm tuyệt đối được xem như mức phạt nhẹ, vì có thể thấy đối phương tự giác đứng ra, mà lại còn là một hài đồng lang thang.

“Phong Vương Thần Ma, chỉ cần nhìn một chút là có thể đoán tuổi của chúng ta hơn ba trăm người?” Mạnh Xuyên không ngừng kinh ngạc, hắn biết Nguyên Sơ sơn có xem xét tuổi tác, nhưng không ngờ lại chỉ cần Phong Vương Thần Ma nhìn qua là được.

Người tên An Châu Điền Cốc ngoan ngoãn rời đi, không còn tư cách tham gia nhập môn khảo hạch.

Còn người Dư Vạn Phong thì có vẻ may mắn. Rõ ràng số tuổi của hắn chưa vượt qua giới hạn.

Mạnh Xuyên cùng 311 người đứng tại đó, trong khi gia quyến thân thuộc cũng tiến vào cung viện, nhưng chỉ có hàng rào ngăn cản, không cho bọn họ lại gần.

“Chư vị.”

Ngồi bên cạnh Đông Hà Vương, một nam tử lôi thôi đứng lên, tiến lên vài bước, nhìn về phía Mạnh Xuyên cùng hơn ba trăm thiên tài ấy, cười nói: “Nguyên Sơ sơn nhập môn khảo hạch chia làm hai ngày. Hôm nay là sơ tuyển, ngày mai là chung tuyển.”

“Sơ tuyển chia thành ba loại.”

“Mỗi một hạng đều cần đạt tới tối thiểu giới hạn, người không đạt được, sẽ bị trực tiếp loại bỏ.”

“Ba loại thi xong, tổng hợp thành tích, Top 100 người sẽ thông qua sơ tuyển, tất cả còn lại đều bị loại bỏ.”

“Sơ tuyển hạng thứ nhất…”

Nam tử lôi thôi đứng ở đó, phẩy tay áo một cái, lập tức từng tầng sáng hiện ra trước mặt hắn, những tầng sáng này dài mười trượng, rộng ba trượng, dày một tấc. Lít nha lít nhít những tầng sáng này… Nhìn xuống Tổng cộng có 200 tầng.

“Dựa theo trình tự, mỗi người toàn lực ra một chiêu, hướng ta công kích. Nhớ kỹ, cấm thi triển Thần Ma cấm thuật. Các ngươi phá vỡ số tầng càng nhiều, thì càng biểu thị bản thân ưu tú. Tối thiểu giới hạn là hai mươi tầng, nếu không phá nổi hai mươi tầng, sẽ bị loại bỏ. Bắt đầu đi.” Nam tử lôi thôi đứng ở đó, tùy ý khống chế từng tầng sáng khổng lồ kia.

“Vị thứ nhất Long Vân châu Ngô Xương.” Nam tử chòm râu dê lập tức thúc giục.

Một thanh niên da ngăm đen trịnh trọng tiến lên, rút ra Hậu Bối Đại Khảm Đao, sau đó tiến lên một bước, đao quang màu đen như gầm thét bổ vào tầng sáng, liên tiếp khiến tầng sáng bị đánh vỡ.

“37 tầng, kế tiếp Giang Châu Trương Bình.” Nam tử chòm râu dê hô.

Mỗi người chỉ có một lần cơ hội, chỉ có thể thi triển một chiêu.

Đừng nói đến việc phát huy không tốt, ngay cả việc đối diện với yêu ma cũng sẽ không cho ngươi cơ hội làm lại.

“Tầng hai mươi chín, kế tiếp, Vương Đô Sở Ung.” Tên này vừa được gọi đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

“Vương Đô Sở Ung?” Mạnh Xuyên cũng chăm chú nhìn, mặc dù hắn không biết nhiều về các thiên tài toàn cầu, nhưng cái tên “Sở Ung” hắn đã nghe nói, đó là người trẻ tuổi đệ nhất vương đô trong một đời, bảy năm trước đã nổi danh thiên hạ. Năm nay cũng tới tham gia Nguyên Sơ sơn khảo hạch.

Sở Ung vóc dáng cao lớn, mặc áo bào màu đen, cõng một thanh đại đao bước tiến đến.

Hắn trực tiếp rút đao, lực lượng bộc phát từ toàn thân tạo ra lôi đình màu đen lưu động, uy thế khủng khiếp khiến các thiên tài ở đây đều giật mình, bọn họ cảm giác áp lực.

Mạnh Xuyên cũng cảm thấy kinh ngạc, người này mang lại cảm giác áp lực hơn cả những Yêu tộc đại thống lĩnh.

“Mở!” Hắn quát lớn, như sấm nổ.

Đao quang mang theo lôi đình màu đen, ầm vang bổ vào tầng sáng, oanh ——

Tầng sáng trong nháy mắt bị hủy một mảnh, chỉ còn sót lại một ít nguyên vẹn.

“Một trăm chín mươi mốt tầng!” Nam tử chòm râu dê cao giọng tuyên bố, khiến nơi đây xôn xao. Trước đó đã có 53 vị xuất thủ, không có một ai có thể phá trăm tầng. Vị Vương Đô Sở Ung này lại phá vỡ được một trăm chín mươi mốt tầng! Chênh lệch này thật sự kinh người.

Tất cả đều tập trung theo dõi hắn.

Thật sự quá kinh ngạc.

Đông đảo thân thuộc gia quyến cũng bất ngờ, chỉ có một vị lão giả độc nhãn lúc này cười nói: “Ha ha, đó là tôn nhi của ta, tôn nhi ta, thế nào? Thật xuất sắc không?”

“Thật sự là một đao lợi hại.” Mạnh Đại Giang cũng sợ hãi thán phục, hắn vốn tự hào về con trai mình, nhưng một đao này uy thế vẫn khiến hắn chấn động. Đủ để cùng tân tấn Thần Ma đối kháng một chiêu, không có thi triển Thần Ma cấm thuật mà vẫn mang lại uy lực đáng sợ!

Quay lại truyện Thương Nguyên Đồ

Bảng Xếp Hạng

Chương 16: Thời gian một năm

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 27, 2025

Chương 1367: Lấy hạt dẻ trong lò lửa

Quang Âm Chi Ngoại - Tháng 1 27, 2025

Chương 15: Địa Võng

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 27, 2025