Chương 10: Năm tháng dài dằng dặc | Thôn Phệ Tinh Không 2
Thôn Phệ Tinh Không 2 - Cập nhật ngày 03/02/2025
La Phong ngước mắt nhìn về phía xa xăm, nơi một đạo ngân quang lơ lửng, tựa như con thú hoang đang rình rập, không ngừng liếc nhìn hắn.
“Sinh vật Hỗn Độn tầng này, trí tuệ quả thực thấp kém, so về Huyết Vân thì chiêu thức huyền diệu không bằng, nhưng uy lực thuần túy lại có phần nhỉnh hơn.” La Phong trong lòng nôn nóng, trước kia hắn còn có thể dễ dàng áp chế Huyết Vân, huống chi hiện giờ đã ngộ ra chiêu thức Hỗn Độn cảnh, thực lực lại càng tăng tiến vượt bậc.
“Vút!”
Đạo ngân quang bỗng chốc lóe lên, xẹt qua một đường vòng cung kỳ dị. Trong nháy mắt, toàn bộ ngân quang kéo dài ra gấp mười lần, hóa thành một sợi tơ bạc mỏng manh, quỷ dị khó lường, lao thẳng đến La Phong.
“Ừm?” La Phong thấy sợi tơ bạc lướt qua thân thể, lại lần nữa vươn tay chụp tới.
Một trảo này của La Phong nhìn như bình thường, nhưng sợi tơ bạc quỷ dị khó lường kia lại không thể thoát khỏi, một lần nữa bị hắn nắm chặt trong tay. Ngay khi nắm lấy, La Phong cảm giác được sợi tơ bạc kia vô cùng trơn nhẵn.
Cực kỳ sắc bén, lại trơn bóng dị thường.
“Vèo”, nó liền từ lòng bàn tay hắn trượt ra, chỉ để lại một vết thương sâu hoắm.
“Vút vút vút!” Đạo ngân quang liên tục lóe lên quanh La Phong, khi thì hóa thành sợi tơ bạc, khi thì biến thành lưỡi đao bạc, lúc lại thành mũi nhọn màu bạc, tất cả đều nhanh như chớp. La Phong khó lòng bắt giữ, chỉ có thể để lại từng vết thương đẫm máu.
“Thú vị!” La Phong cười nhìn nó, “Không sử chút thủ đoạn, xem ra khó mà bắt được ngươi.”
“Vút!”
Đạo ngân quang lại tiếp tục tấn công La Phong.
Lần này, La Phong cũng vươn tay, nhưng năm ngón tay hắn phảng phất như năm cây thiên trụ, bao phủ một phương hư không, trong nháy mắt đã giam cầm đạo ngân quang kia. Ngân quang như lâm vào lồng giam, không còn kẽ hở để trốn thoát.
Đây chính là chiêu thức mới ngộ ra của La Phong, “Ngũ Phương Phong Thiên”.
La Phong lĩnh hội Sinh Mệnh bản nguyên, Hủy Diệt bản nguyên, lại tu luyện ở Hỗn Độn tầng, ngoài chiêu thức Hỗn Độn cảnh kia ra, còn ngộ ra rất nhiều tán chiêu, uy lực còn vượt xa “Phá Giới Cửu Đao” sáu đao đầu.
Chiêu “Ngũ Phương Phong Thiên” này, lấy một phần ý cảnh từ “Ngũ Phương Liệt Thiên Đao”, lại dung nhập lĩnh ngộ của La Phong về Hỗn Độn pháp tắc. Nếu như “Ngũ Phương Liệt Thiên Đao” là muốn xé nát thiên địa, thì “Ngũ Phương Phong Thiên” lại hoàn toàn tương phản! Dùng ý cảnh ngũ phương phong tỏa thiên địa, dùng để khốn địch!
Trước đó tùy ý bắt, không thể bắt được ngân quang kia.
Bây giờ thi triển “Ngũ Phương Phong Thiên”, lại triệt để giam cầm đạo ngân quang, năm ngón tay khẽ túm, tự nhiên quấn chặt lấy nó.
“Ông~~~” Ngân quang mảnh dài, giãy giụa muốn thoát ra.
Nhưng nó đã bị quấn quanh giữa năm ngón tay La Phong, dù giãy dụa cũng không thể thoát được.
“Ta ngược lại muốn xem, tiểu tử này thân thể cấu tạo như thế nào, nhỏ bé như vậy, lại có uy lực lớn đến thế.” La Phong thi triển pháp môn “Đoạn Diệt”, trong nháy mắt bùng nổ thần lực cực hạn.
“Rắc!”
Uy thế của La Phong bùng nổ, năm ngón tay đột nhiên phát lực, lực đạo vượt xa trước kia, muốn xé nát thân thể sinh vật ngân quang này.
“Ừm?” Lực đạo lần này khiến La Phong kinh ngạc vô cùng, chỉ cảm thấy sinh vật ngân quang này cứng cỏi lạ thường, vậy mà không thể xé rách.
“Ta bùng nổ thần lực cực hạn, cũng không thể xé rách thân thể nó?” La Phong kinh ngạc, “May mắn ta còn lĩnh ngộ một chiêu thức Hỗn Độn cảnh, nếu không thật không có biện pháp nào đối phó nó.”
Sinh vật Hỗn Độn tầng này chỉ có bản năng, ngay cả ý thức cũng không có, khiến bí thuật ý chí của La Phong không có đất dụng võ.
La Phong một tay nắm lấy sinh vật ngân quang, tay kia ngón trỏ bốc cháy thần lực, thi triển chiêu thức Hỗn Độn cảnh duy nhất mình nắm giữ, “Luyện Tâm”. Ngón tay nhẹ nhàng vạch một đường, như giải phẫu hư không, lướt qua thân thể ngân quang.
“Ba!”
Thân thể ngân quang trong nháy mắt đứt gãy, chia thành hai đoạn.
Khi ngón tay La Phong lướt qua, hắn cảm nhận rõ độ cứng cỏi của thân thể ngân quang. Sau khi đứt gãy, độ bền bỉ của nó lập tức giảm mạnh, ánh sáng cũng ảm đạm đi nhiều. La Phong hai tay nắm lấy hai nửa thân thể ngân quang, đột nhiên phát lực.
“Ầm!”
Hai đoạn thân thể ngân quang hoàn toàn tan nát, biến thành từng giọt nước bạc nhỏ li ti.
“Một trăm lẻ chín giọt nước bạc?” La Phong nhìn kỹ những giọt nước bạc trước mặt. Chúng dường như muốn dung hợp lại thành một thể, nhưng khi đã chia thành giọt nước bạc cơ bản nhất, uy lực mỗi giọt đều trở nên vô cùng yếu ớt.
Thần lực La Phong cuộn lên, khiến chúng không thể dung hợp.
“Giọt nước bạc này…” La Phong quan sát tỉ mỉ, trong mắt hắn, giọt nước bạc phóng to lên ngàn tỷ lần, tựa như một ngôi sao khổng lồ. Dù phóng to lên ngàn tỷ lần, nó vẫn giữ hình cầu tuyệt đối, bề mặt trơn bóng vô cùng. Trên bề mặt giọt nước có thể mơ hồ thấy dấu vết Hỗn Độn pháp tắc, còn có dấu vết thẩm thấu vào bên trong.
La Phong khẽ vạch ngón tay, lướt qua giọt nước bạc. Nó lập tức tan rã, biến thành sương mù bạc cùng những Hỗn Độn pháp tắc thực chất hóa.
La Phong nhìn kỹ.
Đợi khi sương mù bạc tan hết, Hỗn Độn pháp tắc thực chất hóa cũng biến mất. Giọt nước bạc kia hoàn toàn tiêu tán.
“Khó trách trơn trượt như vậy.” La Phong nhìn, “Mỗi một giọt nước bạc lại ẩn chứa ‘Hỗn Độn pháp tắc’ hoàn chỉnh, đồng thời ẩn chứa hai loại đặc thù là Hỗn Độn Chi Kim và Hỗn Độn Chi Thủy.”
“Ta đã thấy sinh vật Hỗn Độn tầng, nghiên cứu thân thể của chúng, trước kia những sinh vật đó chỉ ẩn chứa một phần Hỗn Độn pháp tắc. Còn sinh vật ngân quang này lại có được Hỗn Độn pháp tắc hoàn chỉnh.” La Phong chợt minh ngộ.
Việc ẩn chứa một phần Hỗn Độn pháp tắc và việc ẩn chứa Hỗn Độn pháp tắc hoàn chỉnh, rõ ràng có sự khác biệt rất lớn về thực lực.
“Thu!” La Phong tâm niệm vừa động, thu 108 giọt nước bạc còn lại vào Tinh Thần tháp.
Trong một tầng không gian của Tinh Thần tháp, 108 giọt nước bạc lơ lửng, tự nhiên bị không gian ngăn cách.
La Phong trước tiên đem hai giọt nước bạc lại gần nhau, chúng tự nhiên dung hợp.
Từng giọt, từng giọt dung hợp, khi dung hợp được mười giọt, đã có thể hình thành một sợi tơ bạc, uy lực cũng đã rất mạnh.
Khi dung hợp được hơn một trăm giọt, thì hình thành đạo ngân quang kia.
Dù cho tất cả dung hợp lại, uy thế của sinh vật ngân quang cũng không tăng lên nhiều.
“Càng nhiều giọt nước bạc thì uy thế của nó càng mạnh, nhưng rõ ràng cần đạt đến một số lượng nhất định mới có thể tạo ra biến hóa về chất.” La Phong thầm nghĩ, “Hiện tại mới chỉ hơn trăm giọt, nếu là vạn giọt, trăm vạn giọt? E rằng sẽ đạt tới thực lực Hỗn Độn cảnh.”
La Phong quan sát kỹ lưỡng đạo ngân quang đang bị giam cầm trong Tinh Thần tháp.
“Vút vút vút!” Ngân quang vội vàng di chuyển trong tầng không gian của Tinh Thần tháp, nhưng không thể nào thoát ra.
“Nghe nói sinh vật Hỗn Độn tầng dùng Hỗn Độn chi lực làm thức ăn.” La Phong tâm niệm khẽ động, ném vài khối Hỗn Độn tinh cho sinh vật ngân quang.
Ngân quang lao vút đến bên cạnh Hỗn Độn tinh, quấn chặt lấy nó rồi từ từ gặm ăn.
“Thực lực của sinh vật Hỗn Độn tầng có liên quan đến Hỗn Độn pháp tắc trong cơ thể.” La Phong thầm nghĩ, “Đáng tiếc, không gặp được những sinh vật có thực lực Hỗn Độn cảnh.”
Theo tình báo.
Sinh vật Hỗn Độn tầng có thực lực “Hỗn Độn Chúa Tể” đều bị bắt sống, những sinh vật đó có sức hấp dẫn lớn đối với các Thần Vương.
“Có thể bắt sống một số sinh vật Hỗn Độn tầng hiếm có và cực mạnh, rồi nuôi nhốt trong thời gian dài.” La Phong nghĩ, trên thân chúng, hắn có thể thấy cách vận dụng đặc biệt của Hỗn Độn pháp tắc.
Quê hương, vũ trụ nhỏ của La Phong.
Dưới một gốc đại thụ, tán cây che phủ một vùng rộng lớn.
“Nguyên Tổ, ngươi thật là hiếm khi đến đây.” La Phong tự tay rót rượu trái cây cho Nguyên Tổ, “Nếm thử xem, đây là rượu trái cây ta tự tay chế biến từ nhiều loại quả thu thập được trong vũ trụ nhỏ, hương vị rất đặc biệt.”
“Ừm.” Nguyên Tổ bưng chén rượu lên nhấp một ngụm, tán thưởng, “Hương vị không tệ, không ngờ La Phong ngươi lại là cao thủ ủ rượu.”
“Chỉ là một chút sở thích nhỏ thôi.” La Phong cũng bưng chén rượu lên nhấm nháp.
“Ta đến lần này, cũng là để cảm tạ ngươi.” Nguyên Tổ cảm khái nói, “May mắn khi đó ngươi cho ta truyền thừa ‘Cửu Yểm Giới’, sau khi tu hành ở Khởi Nguyên đại lục đến nay, cuối cùng ta đã đột phá đến cảnh giới Vĩnh Hằng Chân Thần.”
“Đột phá?” La Phong mừng rỡ, nhân loại càng cường đại, hắn càng vui mừng.
Dù sao ở Khởi Nguyên đại lục nguy cơ trùng trùng, nếu có ngày hắn gặp chuyện không may, còn có Nguyên Tổ bảo vệ nhân loại.
“Khởi Nguyên đại lục cảm ngộ pháp tắc rõ ràng hơn rất nhiều, lại có truyền thừa, đến hôm nay cuối cùng ta đã đột phá.” Nguyên Tổ cười cảm khái, “Con đường pháp tắc thật sự gian nan. Sau khi đột phá lần này, những ngày tháng ở Khởi Nguyên đại lục của ta sẽ dễ chịu hơn nhiều.”
La Phong gật đầu: “Cuối cùng cũng khổ tận cam lai.”
Ở Khởi Nguyên đại lục, Hư Không Chân Thần và Vĩnh Hằng Chân Thần là hai môi trường sinh tồn hoàn toàn khác biệt.
“Nguyên Tổ, vũ trụ nhỏ của ngươi vẫn chưa mở rộng sao?” La Phong hỏi.
“Không vội, việc ta ngộ ra Pháp Tắc Chi Nguyên chỉ có ngươi biết, vũ trụ nhỏ và thần thể đều không vội đột phá.” Nguyên Tổ nhìn La Phong, “Một khi thần thể đột phá, thực lực của ta sẽ không còn che giấu được, cũng sẽ phải đối mặt với một số lựa chọn. Ta đang do dự, đến lúc đó nên gia nhập quan phương của Viêm Phong cổ quốc, hay là trở thành một người tu hành nhàn tản.”
“Quan phương.” La Phong nói, “Viêm Phong cổ quốc có nội tình thâm bất khả trắc, gia nhập quan phương thích hợp với ngươi hơn. Tu hành nhàn tản tuy tự do hơn, nhưng cũng nguy hiểm hơn. Hơn nữa… tương lai, ta cũng sẽ đến Viêm Phong cổ quốc.”
“Ngươi cũng đến Viêm Phong cổ quốc?” Nguyên Tổ lộ vẻ vui mừng.
“Vẫn cần một thời gian tương đối dài.” La Phong nói, chính mình và quán chủ Đế Sở Ngộ đều phải trở thành Hỗn Độn cảnh, Đế Sở Ngộ mới có thể chiêu mộ mình. Hiện tại cả hai vẫn ở cấp độ Vĩnh Hằng Chân Thần.
Bản thân hắn còn rất lâu nữa mới có thể thành Hỗn Độn cảnh, Đế Sở Ngộ cũng không biết đến bao giờ.
“Ta nghe ngươi, gia nhập quan phương.” Nguyên Tổ không do dự nữa.
Hắn biết rõ, La Phong từng được truyền thừa của Đoạn Đông Hà nhất mạch, hiểu biết về các thế lực cao nhất ở Khởi Nguyên đại lục sâu sắc hơn hắn.
Hơn nữa, trong thời gian ở Khởi Nguyên đại lục, Nguyên Tổ cũng nhận ra rằng, một Vĩnh Hằng Chân Thần mới tấn thăng vẫn phải sống cẩn trọng từng li từng tí, gia nhập quan phương, có lớp da quan phương bảo vệ, tính an toàn sẽ tăng lên rất nhiều.
“Đây là nửa bộ sau của ‘Cửu Yểm Giới’, ẩn chứa nhiều bí thuật cấp độ Vĩnh Hằng Chân Thần.” La Phong đưa một viên ký ức thạch cho Nguyên Tổ.
“Ngươi không cần vì ta mà chuyên tu huyễn thuật.” Nguyên Tổ lập tức nói, hắn lo lắng sẽ ảnh hưởng đến con đường tu hành của La Phong.
“Ta kiêm tu nhiều loại pháp môn, đều là vì tích lũy cho việc thành Hỗn Độn cảnh mà thôi.” La Phong cười nói.
“Cảm ơn.” Nguyên Tổ lúc này mới nhận lấy ký ức thạch, tiếp thu thông tin nửa bộ sau của “Cửu Yểm Giới”.
Nhận được phần truyền thừa này, Nguyên Tổ càng hiểu rõ sự chênh lệch giữa mình và La Phong.
Hắn chỉ vừa mới thành Vĩnh Hằng Chân Thần.
Còn La Phong kiêm tu một môn huyễn thuật, đã đạt đến đỉnh phong Vĩnh Hằng Chân Thần. Thực lực chân thật của hắn, e rằng còn mạnh mẽ và khủng bố hơn nữa.
“Vậy ta bây giờ, liền đi đột phá triệt để.” Nguyên Tổ đứng dậy.
La Phong cũng đứng dậy tiễn khách.
… Những ngày tháng sau đó, Hỗ Dương thành đón nhận một sự bình yên hiếm có.
Tâm Ảnh môn cũng đang triệu tập những tinh anh tông phái đã phân tán khắp Khởi Nguyên đại lục. Dù sao muốn tấn công một châu Hỗn Độn, lực lượng càng mạnh càng tốt. Nếu hình thành thế công như bão táp, đó mới là tuyệt vời nhất.
Chỉ là một số tinh anh tông phái cách Thực quốc quá xa, dù có Lưu Âm Hầu trợ lực, việc chạy về cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.
Thêm vào đó, việc thuyết phục một số tinh anh tông phái đến tham chiến, cũng là một việc gian nan.
La Phong thì dốc lòng tu hành.
Sinh Mệnh bản nguyên, Hủy Diệt bản nguyên, tu hành ở Hỗn Độn tầng, Tam Thiên Hư Không Kiếp Thú Đồ… La Phong chỉ cảm thấy mỗi ngày mình đều đang tiến bộ không ngừng.
Thời gian trôi qua, bất tri bất giác năm thế kỷ đã trôi qua!