Chương 975: Người biết chuyện | Thập Nhật Chung Yên

Thập Nhật Chung Yên - Cập nhật ngày 30/03/2025

“Hừm, Thập Cửu,” Chu Lục kêu lên, “giúp ta một chút, ta có chuyện muốn nói.”

Vân Thập Cửu nghe xong khẽ nhíu mày: “Lục tỷ, liên quan tới chuyện gì vậy?”

“Liên quan tới ‘Mèo’,” Chu Lục đáp.

Vân Thập Cửu mang theo vẻ khó xử mở miệng: “Lục tỷ… Việc này có phải hay không không phù hợp quy củ?”

“Hừm, sao?” Chu Lục nói, “Ta chỉ muốn ngươi giúp một chút thôi, khó khăn vậy sao?”

“Lục tỷ… Thứ lỗi.” Vân Thập Cửu cúi đầu nói, “Ngũ ca đã từng phân phó, liên quan tới những sự kiện cơ mật trọng đại của ‘Mèo’, nhất định phải có bản thân hắn ở đó, nếu không ngài để hắn cũng tham dự? Như vậy ta sẽ không quá khó xử.”

“Không có việc gì.” Trần Tuấn Nam ở một bên mở miệng, “Coi như là vì ta mà mở, có chuyện gì ta sẽ phụ trách.”

“Ngươi…” Thập Cửu nhìn chằm chằm Trần Tuấn Nam yên tĩnh mấy giây.

“Lần trước nói chuyện ngươi cũng ở đó, hẳn phải biết ta là thân phận gì, phải không?” Trần Tuấn Nam nói, “Liên quan tới những việc nhỏ của ‘Mèo’, ta có thể làm chủ.”

Thập Cửu nhìn Chu Mạt, rồi lại nhìn Trần Tuấn Nam và Giang Nhược Tuyết, cảm giác tình huống có chút phức tạp, mấy vị “đại nhân vật” này tựa hồ dồn hắn vào thế tiến thoái lưỡng nan.

Suy tư thật lâu, hắn mới mở miệng: “Được thôi… Nhưng ta sẽ ở một bên nghe toàn bộ, nếu có vấn đề gì, ta sẽ lập tức đi gọi Ngũ ca.”

“Tốt, tùy ý.” Trần Tuấn Nam gật đầu.

Một giây sau, một cỗ lĩnh vực kỳ diệu triển khai, bao phủ toàn bộ bốn người trong phòng.

Giang Nhược Tuyết lần đầu tiên thân ở trong không gian “yên tĩnh”, chỉ cảm thấy hai lỗ tai mình tựa như bị điếc, không nghe thấy bất kỳ âm thanh nhỏ bé nào xung quanh, lâm vào trạng thái tĩnh mịch tuyệt đối.

Yên lặng mấy giây, nàng mở miệng đối với Chu Lục: “Chu Mạt, ngày mai là lúc đó rồi…”

“Hừm, ngày mai… Nhanh vậy sao?” Chu Lục cau mày.

“Không sai, sáng mai, Tề Hạ sẽ mang theo Tri Xuân tham dự trò chơi ‘Địa Long’, khi đó chúng ta cần phải triệu tập nhân thủ.” Giang Nhược Tuyết không e dè nói, “Trước đó hai ta đã thiết hạ ‘Nhân quả’, phàm là Yến Tri Xuân có việc cần, sẽ truyền âm gửi đi cho tất cả ‘Cực Đạo’ còn sống, ngươi còn nhớ việc này chứ?”

“Ta nhớ…” Chu Lục ngoài miệng nói “nhớ kỹ”, nhưng vẻ mặt lại vô cùng khó khăn.

“Ngươi có biểu lộ gì vậy…?” Giang Nhược Tuyết hỏi, “Chuyện đến nước này… Ngươi sẽ không do dự chứ?”

“Không phải… Hừm.” Chu Lục thở dài, “Ngươi nói tiếp đi, tập hợp người lại để làm gì?”

“Ta… không biết.” Giang Nhược Tuyết nói, “Tri Xuân có phải là vì bảo hộ ta, hoặc là vì bảo hộ kế hoạch được chấp hành thuận lợi hay không, chuyện này hiện tại cũng không công khai với ta. Ta chỉ biết chúng ta cần triệu tập nhân thủ, chờ đợi chỉ thị tiếp theo của nàng.”

“Chờ đợi chỉ thị của nàng…?” Chu Lục nghe xong cảm thấy khó hiểu, “Hừm, chẳng lẽ là đồng bộ tiến hành với trò chơi ‘Địa Long’ đó sao?”

“Không phải sao…” Giang Nhược Tuyết nói xong, sắc mặt phức tạp liếc nhìn Trần Tuấn Nam bên cạnh, sau đó nói, “Tri Xuân quyết định điều chỉnh sơ bộ kế hoạch Dê Trắng lần này, đặt nó sau trò chơi ‘Địa Long’. Chuyện này e rằng ngay cả bản thân Dê Trắng cũng không biết, bất quá nàng cũng coi như vì chúng ta ‘Cực Đạo’ mà suy nghĩ.”

“Các, các vị…” Vân Thập Cửu mở miệng cắt ngang lời Giang Nhược Tuyết.

“Sao…?” Giang Nhược Tuyết quay đầu nhìn hắn, “Mức độ này đã cần đi gọi Ngũ ca rồi sao?”

“Không… Không phải.” Vân Thập Cửu lắc đầu.

Hắn nghe đám người nói chuyện, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì.

“Dê Trắng”, “Triệu tập đám người”, “Kế hoạch”.

Không biết có phải là một sự trùng hợp kinh người hay không, lúc Dê Trắng nói ra kế hoạch này, hắn vừa lúc ở đó.

Khi đó hắn còn chưa kịp đâm thủng hai lỗ tai, đã nghe được vòng đầu tiên của kế hoạch này một cách rõ ràng.

Nhưng bất kể thế nào, đây cũng là kế hoạch của “Cực Đạo”… Liên quan gì đến Chu Lục?

Vô số thắc mắc xoay quanh trong đầu Thập Cửu không tiêu tan, khiến niềm tin của hắn bắt đầu dao động.

“Có chuyện cứ nói thẳng.” Giang Nhược Tuyết nói, “Ngươi có thắc mắc gì sao…?”

“…Lục tỷ.” Vân Thập Cửu hỏi, “Ngươi xác định chuyện này thật sự liên quan đến ‘Mèo’ sao?”

Vân Thập Cửu vốn không muốn lộ ra việc mình biết kế hoạch, dù sao đây là sự riêng tư của khách hàng.

Nhưng kế hoạch quỷ dị này rõ ràng tràn đầy nguy hiểm, một khi uy hiếp đến “Mèo”, đó là việc hắn không thể không nói.

“Không sai.” Chu Lục gật đầu đáp, “Hừm, một khi kế hoạch này bắt đầu ‘chấp hành’, e rằng ‘Mèo’ sẽ bị liên lụy vào.”

Vân Thập Cửu không hiểu hàm ý trong đó, nhưng rất nhanh nghĩ đến một khả năng: “Lục tỷ… Ngươi là ‘Cực Đạo’…?

“Hừm, đúng.” Chu Lục gật đầu, “Thập Cửu, ta vẫn luôn là ‘Cực Đạo’, nhưng ta cũng là ‘Mèo’.”

“Ngươi…” Vân Thập Cửu sửng sốt, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin, “Lục, Lục tỷ, mặc kệ ngươi có nghe ta hay không, nhưng chúng ta không thể tham dự ‘kế hoạch’ này… Ngươi cũng không cần tham dự, bọn họ đang khiêu chiến một sự tồn tại không thể lay chuyển ở nơi này… Ngươi hành động cùng bọn họ, không nghi ngờ gì là dẫn cả ‘Mèo’ đến chỗ chết.”

Ba người sau khi nghe xong đều nhìn thẳng Vân Thập Cửu, ánh mắt cực kỳ phức tạp.

Mặc dù tình huống quái dị, nhưng ba người đang ngồi đều không phải hạng người tầm thường, chỉ trong vài giây đã hiểu ra ẩn tình.

“Khó trách chuyện này trừ Dê Trắng và Tri Xuân ra không ai biết…” Giang Nhược Tuyết lẩm bẩm, “Lúc đó… ngươi cũng ở đó?”

“Ta…” Vân Thập Cửu sửng sốt, “Không sai… Ta ở hiện trường, chuyện này quá mức không thể tưởng tượng nổi, Lục tỷ…’Cực Đạo’ muốn chết thì cứ để bọn họ đi, nhưng ‘Mèo’ thì không được.”

Chu Lục nghe xong không nói gì, chỉ yên lặng sờ lấy bông tai.

“Lục tỷ… Nếu ngươi không đồng ý, ta chỉ có thể đi tìm Ngũ ca ngay bây giờ.” Vân Thập Cửu nói, “Ta vẫn luôn cực kỳ tôn trọng ngươi, ngươi cũng chưa từng làm bất cứ điều gì bất lợi cho ‘Mèo’, cho nên ngươi hãy từ bỏ sớm đi, ta có thể giúp ngươi che giấu thân phận, chuyện lần này ta coi như chưa từng xảy ra.”

Nhìn vẻ mặt thề thốt của Vân Thập Cửu, ngay cả Trần Tuấn Nam cũng thấy khẩn trương thay Chu Mạt, nhưng Giang Nhược Tuyết và Chu Mạt lại tỏ ra thản nhiên.

“Sao, sao vậy…?” Vân Thập Cửu nói, “Lục tỷ, ngươi nhìn ta như vậy là có ý gì?”

“Hừm, Thập Cửu…” Chu Lục lạnh nhạt nói, “Theo ý ngươi, ta là ‘gian tế’, là người chuẩn bị dẫn toàn bộ ‘Mèo’ đi chịu chết…”

“Chẳng lẽ không đúng sao…?”

“Nhưng Ngũ ca đã sớm biết.” Chu Lục nói, “Hắn vẫn luôn biết thân phận của ta, ta chưa bao giờ giấu diếm hắn.”

“Cái gì…?”

“Cho nên ngươi đi nói cho hắn biết cũng không sao.” Chu Lục nói thêm, “Dù sao khi ‘Cực Đạo’ khai triển kế hoạch của bọn họ, cũng là thời khắc ‘Mèo’ chấp hành kế hoạch cuối cùng.”

Quay lại truyện Thập Nhật Chung Yên

Bảng Xếp Hạng

Chương 2176: Sơ suất không có lóe

Chương 1264: Mạnh nhất tử bài

Thập Nhật Chung Yên - Tháng 4 1, 2025

Chương 2175: Tiểu viên mãn thần kiếm