Chương 803: Kéo co trò chơi | Thập Nhật Chung Yên

Thập Nhật Chung Yên - Cập nhật ngày 29/03/2025

“Thả ngươi nương cái rắm!” Vương ca nổi giận gầm lên một tiếng, “Lão tử còn tưởng ngươi có chủ ý gì hay, ta tổng cộng sáu người tiến đến, ngươi định để cho ta chết bốn cái chắc?”

Tề Hạ thấy mấy người cách đó không xa bỗng cảm thấy thú vị, đi đến một bên tìm một cái rương gỗ vứt bỏ ngồi xuống, lẳng lặng nhìn chằm chằm mọi người.

Địa Ngưu thủy chung quay lưng về phía hắn, cũng không ý thức được hắn tiến vào sân bãi của mình, mấy gã nam nhân ở đằng xa cũng chỉ xem Tề Hạ như một “người tham dự” vây xem bình thường, chẳng ai để ý.

“Vương ca, ngươi suy nghĩ kỹ một chút a!” Nam nhân đeo kính mập mạp giải thích, “Khí lực mỗi người chúng ta đều có hạn, hiện tại đã hao hết hơn phân nửa, nếu mỗi lần giết một người lại thử một lần, còn chưa đợi thắng được đầu trâu này, chúng ta đã dùng hết khí lực!”

“Ngươi…” Vương ca nghe câu này rõ ràng lộ vẻ do dự.

“Chi bằng chúng ta nhất cử để cho nàng tàn phế tứ chi, chẳng phải chắc thắng sao?” Nam nhân mập mạp nói thêm, “Ngươi muốn cược một ván với tỷ lệ thắng mong manh, hay là muốn chiến thắng 100% hả?!”

Lúc này, ngoại trừ nam sinh béo đeo kính, năm người còn lại đều lộ vẻ khó xử.

Sáu người phải chết bốn, trò chơi kéo co nhìn như đơn giản này lại thành trò chơi trí mạng với tỷ lệ tử vong cao tới 66.6%.

“Ngươi còn do dự cái gì?!” Nam nhân mập mạp nói thêm, “Chúng ta thắng màn trò chơi này, mỗi người có mười khỏa “Đạo”, ngươi biết mười khỏa “Đạo” tăng gấp đôi bốn lần là khái niệm gì không?! Lấy mười nhân với hai, nhân với bốn lần, mỗi người một trăm sáu mươi viên “Đạo” đó!!”

“Hả?” Vương ca ngẩn người, “Tính như vậy sao? Ta tưởng mỗi người chỉ có 40 viên…”

Đám người nghe xong nhao nhao nhìn về phía Địa Ngưu, mà Địa Ngưu cũng lúc này mỉm cười gật đầu, nói: “Ngươi tính không sai, mỗi người một trăm sáu mươi viên “Đạo”, các ngươi muốn quyết định thế nào?”

“Thế nhưng mà còn một vấn đề… Cái số này nghe kiếm được nhiều, thế nhưng người chết… Có phải không có “Đạo”?” Vương ca hỏi.

“Vốn là vậy.” Địa Ngưu gật đầu, “Nhưng ta vừa mới khai trương, có thể cho các ngươi “Khai trương đại hạ giá”, người tham gia màn trò chơi này không bàn về sinh tử đều có thể thu hoạch “Đạo”, người chết lấy được “Đạo” đều phải cho người sống sót, còn phân phối thế nào thì tùy các ngươi.”

“Mẹ…” Nam nhân được xưng Vương ca cau mày cắn răng, trầm giọng nói, “Sáu người, mỗi người một trăm sáu mươi viên “Đạo”, vậy hắn nương tổng cộng chín trăm sáu mươi viên, chơi lớn vậy?”

“Ta thấy đáng tin.” Nam nhân béo nói, “Cô gái này xem ra không giống những “Cầm Tinh” kia, nàng vừa mới còn nói cho chúng ta giải pháp “Thiên Xà thời khắc”, nói rõ người ta không xấu, đúng không?”

Tề Hạ ngồi ở cách đó không xa đưa tay sờ cằm, hắn cảm thấy trò chơi này quả thật có chút ý tứ, nếu không đoán sai, sáu người này một người cũng không thoát, tất cả đều sẽ chết ở đây.

Địa Ngưu giúp bọn họ bài trừ “Thiên Xà thời khắc”, tự nhiên cũng vì “công trạng”, ả không cho phép “người tham dự” vất vả lắm mới đưa tới cửa cuối cùng lại thành con mồi của “Thiên Xà”.

Dù sao “Thiên Xà” không cần đầu của sáu người này, nhưng Địa Ngưu cần.

“Kéo co…” Tề Hạ hơi suy tư một chút.

Nếu mình muốn tham gia loại trò chơi hình thể lực này, thì có đối sách gì tốt?

Chỉ ba giây sau hắn đã có phán đoán, nếu muốn tìm đối sách tốt nhất, hắn chọn không tham gia trò chơi hình thể lực.

Dù sao cháu trai từng nói: Người thiện chiến, trước phải làm cho mình không thể bị đánh bại.

Chỉ cần không tham gia trò chơi hình thể lực, đối phương vĩnh viễn cũng không thắng được.

Vương ca tập hợp mấy người một chỗ, xì xào bàn tán thương lượng một hồi lâu, mới quay đầu hỏi: “Uy! Địa Ngưu!”

“Ừ?”

“Ngươi mà không có tứ chi, làm sao kéo co với chúng ta?”

Địa Ngưu suy tư một lát, nói: “Ta có thể cột dây thừng vào lưng, sau đó cả người co ro nằm trên mặt đất, tay chân ta bất động, chỉ cần các ngươi kéo ta đi coi như các ngươi thắng.”

“Vương ca! Ngươi nghe thấy rồi chứ?!” Nam nhân mập kéo áo hắn nói, “Tay chân nàng đều không phát động! Nàng không cách nào phát lực!”

“Cái này mẹ nó…” Vương ca đưa tay không ngừng cào đầu, cảm giác dụ hoặc trước mắt thật sự quá lớn.

Dù bọn họ biết có thể có bẫy, nhưng không ai nghĩ ra vấn đề sẽ xuất hiện ở đâu.

Một người thân thể co ro, tay chân không thể động, kéo dây thừng trên lưng ả, lẽ nào không thể kéo đi sao?

Huống hồ Địa Ngưu trước mắt rõ ràng là một nữ nhân, dáng người ả gầy gò, âm thanh êm dịu, dù thế nào cũng không thể nặng ngàn cân.

Nói đi thì nói lại, bọn họ còn có hai gã nam nhân khỏe mạnh, chỉ cần dốc hết sức lực, đừng nói một nữ nhân dáng người bình thường, mà ngay cả xe hơi nhỏ cũng có thể kéo động.

Điểm mấu chốt nhất là… Địa Ngưu căn bản không thể thắng!

Tay chân nàng không di chuyển được, rõ ràng nàng tối đa chỉ có thể tìm cách không bị lôi đi, muốn thắng “kéo co” quả thực là chuyện viển vông.

“Hay là ta… ta rút thăm vậy.” Vương ca nói, “Chọn cách công bằng nhất, ai cũng đừng hòng trốn. Dù sao vẫn sẽ sống hai người, đến lúc đó hai người dò xét lẫn nhau, giấu “Đạo” đi, lần sau ta trở về cùng nhau lấy, dù sao phòng của hai người chúng ta đều biết nhau, ai cũng không lừa được ai, thế nào?”

Tề Hạ thấy mấy người cuối cùng vẫn quyết định, khóe miệng giương lên, đúng, bọn họ ai cũng không trốn được.

Dù bọn họ không chết trong game, giấu “Đạo” cũng sẽ bị “sâu kiến” đi “kiếm ăn” mò tới vào đêm khuya, đến lúc đó người sống sót dù nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch được hiềm nghi.

Hai gian phòng cũng sẽ vì vậy mà sinh ra vết rách, cuối cùng chẳng ai tin ai, đồng đội sống chết có nhau cũng sẽ từ đó biến thành kẻ địch lừa gạt lẫn nhau.

Đây chính là sự đáng sợ của mảnh đất này.

Mấy người góp đủ sáu viên “Đạo” từ trong túi, đồng thời dùng hòn đá nhỏ vạch dấu lên hai viên, bọn họ nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt dừng lại trên người Tề Hạ.

Mà Địa Ngưu cũng chú ý tới ánh mắt của bọn họ, chậm rãi quay đầu, mới phát hiện Tề Hạ chẳng biết từ lúc nào đã ngồi ở phía sau mình.

Ả yên tĩnh không nói mà nhìn Tề Hạ, thủy chung mặt không biểu tình.

Vương ca cầm sáu viên “Đạo” đi tới, nói với Tề Hạ: “Ê! Anh bạn! Giúp một tay!”

“Ngươi nói.” Tề Hạ nói.

“Ngươi giúp chúng ta giữ sáu viên “Đạo” này, chúng ta sẽ thay phiên nhau lên rút.” Vương ca suy tư một lát, nói, “Mỗi lần ngươi lấy ra hai viên, tay trái cầm một viên, tay phải cầm một viên, sau đó chỉ cần cho chúng ta chọn trái phải là được.”

“Ta chỉ là người xa lạ.” Tề Hạ thở dài, nhìn hạt châu trên đỉnh đầu nói, “Sau đó sinh tử của các ngươi sẽ do một người xa lạ quyết định.”

“Cũng bởi vì ngươi là người xa lạ, quyết định như vậy mới không ai có ý kiến.”

Vương ca nói xong liền giao sáu viên “Đạo” cho Tề Hạ, mà Tề Hạ cũng thuận thế đặt những “Đạo” này ở phía sau mình, sau đó lấy ra hai viên cầm trong tay.

Quay lại truyện Thập Nhật Chung Yên

Bảng Xếp Hạng

Chương 758: Khẩu chiến đám người, ra khỏi thiên hạ tổ

Đỉnh Cấp Gian Thương - Tháng 4 1, 2025

Chương 2093: Thăng cấp cuồng ma cùng di động kết giới

Chương 1181: Độc tâm người

Thập Nhật Chung Yên - Tháng 4 1, 2025