Chương 790: Bản thân | Thập Nhật Chung Yên

Thập Nhật Chung Yên - Cập nhật ngày 29/03/2025

“Lúc đầu ta còn cảm thấy ngươi không điên, nhưng bây giờ thật khó mà nói.” Trần Tuấn Nam bất đắc dĩ lắc đầu, “Ngươi chưa thấy qua Ngụy Dương nông trường sao?”

“Ta đã thấy, thế nhưng chỉ là ngụy trang.” Tần Đinh Đông đáp.

“Ngụy trang?”

“Ở một nơi điên cuồng thì càng an toàn, vì sao không ngụy trang bản thân thành tên điên?” Tần Đinh Đông nói, “Gặp nguy hiểm ở nơi này bình thường đều là người bình thường, đúng không?”

Trần Tuấn Nam cùng Kiều Gia Kính nhìn nhau, luôn cảm giác quan điểm này có lý, nhưng logic quá kỳ quái.

“Vậy ngươi học hắn lâu như vậy, tìm được đáp án chưa?” Trần Tuấn Nam hỏi lại.

“Ta chỉ có thể nói…” Tần Đinh Đông lắc đầu, “Ta cực kỳ thích hợp làm kẻ lừa gạt, ta cũng cực kỳ hưởng thụ quá trình lừa gạt. Ta ở chung với Ngụy Dương càng lâu, càng phát hiện nhân sinh trong trí nhớ mình giống như là giả.”

“Khó trách…” Trần Tuấn Nam gật đầu, “Khó trách ngươi được hắn gọi là “Yêu mến nhất đồ đệ”.”

“Ngụy Dương phát hiện ta quả thực là thiên sinh lừa đảo, liên quan tới lừa gạt thường xuyên có thể suy luận, suy một ra ba.” Tần Đinh Đông bất đắc dĩ cười, “Hắn có lẽ không biết ta vốn chính là kẻ giả danh lừa bịp trong nghề, dù không thể lừa một lần mấy trăm vạn, nhưng lừa mấy vạn khối duy trì ấm no vẫn không thành vấn đề.”

“Lừa đảo… dễ làm vậy sao?” Trần Tuấn Nam nhíu mày hỏi.

“Ta khó mà nói.” Tần Đinh Đông cười khổ, “Nếu lừa đảo dễ làm vậy, ta sao lại đến đây? Rõ ràng là báo ứng của ta. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, khi ngươi phát hiện chỉ cần động miệng là kiếm được mấy vạn, bất luận làm công hay lập nghiệp đều khó lòng thỏa mãn ngươi.”

“Ta tựa hồ hiểu ý Đông tỷ…” Trần Tuấn Nam chán nản nói.

“Đúng.” Tần Đinh Đông gật đầu, “Đây chính là tầm quan trọng của Ngụy Dương đối với ta, ta đến chỗ của hắn tìm kiếm bản thân đã mất. Cho nên ngươi nói ta nên làm theo chỉ thị của Ngụy Dương, hay làm theo chỉ thị của Tề Hạ?”

Lúc này Kiều Gia Kính rõ ràng giọng, hỏi: “Mỹ nhân, vậy là cái gã nông phu bảo ngươi quấy rối?”

“Đúng.” Tần Đinh Đông gật đầu, “Ta không biết hắn đang kiên trì cái gì, chỉ biết hắn không cho phép ai rời khỏi nơi này. Nghĩ kỹ thì đây không phải chuyện xấu, bởi vì ta không chắc thế giới thực tại có thuộc về ta hay không, trước khi làm rõ quá khứ, ta không thể để ai rời đi, nếu không ta có thể vĩnh viễn ở lại, cũng vĩnh viễn không làm rõ được thân thế.”

Trần Tuấn Nam nghe xong chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu, biểu thị hiểu cách làm của Tần Đinh Đông.

Nhưng trước mắt lại xuất hiện một thắc mắc cần giải quyết – ký ức người có thể sửa chữa được sao?

Nếu nơi này thật có “Tiếng vọng” có thể tác động đến “Quá khứ” hoặc tác động đến thế giới bên ngoài “Chung Yên chi địa”, vậy làm sao đảm bảo ký ức của mọi người là chính xác?

Hắn không khỏi nghĩ đến thê tử trong miệng Tề Hạ.

Một người chưa từng có thê tử, bây giờ lại luôn miệng nhắc đến vợ mình, chẳng lẽ hắn cũng bị sửa đổi ký ức?

“Lần này có thể phiền toái…” Trần Tuấn Nam nói, “Lão Kiều… chúng ta có còn là chúng ta…?”

“Cái gì…?” Kiều Gia Kính sững sờ.

“Ta nói… Nếu ký ức bị sửa đổi, nhục thể bị phục chế, vậy chúng ta có còn là chúng ta trước kia?” Trần Tuấn Nam có chút mờ mịt hỏi, “Nếu chúng ta không phải chúng ta, vậy chúng ta là thứ gì?”

“Tuấn Nam tử, ngươi tỉnh lại đi… Ngươi có phải suy nghĩ nhiều quá?” Kiều Gia Kính đưa tay vỗ Trần Tuấn Nam, “Có lẽ thật giống như ngươi nói, vị mỹ nhân này vì quá mệt mỏi nên ký ức sai lệch, sao ngươi lại kết luận nàng bị sửa đổi ký ức?”

Trần Tuấn Nam nghe xong khoác vai Kiều Gia Kính, vẻ mặt thành thật nói: “Lão Kiều, ngươi nói thật cho ta biết. Ngươi thấy ở nơi quỷ quái này, khả năng “ký ức rối loạn” lớn hơn, hay khả năng “ký ức bị sửa đổi” lớn hơn?”

“Ách…” Kiều Gia Kính nhất thời nghẹn lời, “Tuy nói vậy… Nhưng đến giờ ta chưa thấy ai có năng lực tác động đến “ký ức”… Cảm giác rất khó thao tác…”

“Không sai, cho nên chuyện này phải đi hỏi Lão Tề.” Trần Tuấn Nam nói, “Chúng ta nhanh về thôi, bây giờ là “Thiên Xà thời khắc”, chắc người ở đây lại bắt đầu đại quy mô tử vong, không phải ai cũng có thể biến nguy thành an như chúng ta, mạng của chúng ta còn hữu dụng. Chúng ta vừa tìm Lão Tề vừa cứu người, hiện tại không thể để đám Thiên cấp kia không kiêng nể gì giết người.”

“Tốt.” Kiều Gia Kính gật đầu.

Trần Tuấn Nam lại quay sang Tần Đinh Đông: “Đông tỷ, ta không biết kế hoạch của Ngụy Dương hay Lão Tề thích hợp với cô hơn, nhưng ta sẽ cố gắng giúp cô tìm đáp án, mong cô đừng làm gì trong thời gian này.”

Tần Đinh Đông suy nghĩ rồi đồng ý với Trần Tuấn Nam.

“Vương bát đản, ngươi nói sớm thì hai ta có đến mức cãi nhau đến hôm nay?” Tần Đinh Đông nói, “Nhanh mẹ nó đi thôi.”

Ba người đón mưa đã tạnh, hướng nơi đến mà đi, trong thành phố tĩnh mịch thỉnh thoảng vang lên tiếng kêu thảm thiết từ xa vọng lại.

Tề Hạ đội hạt châu màu đen trên đầu đã đi một đoạn, nhưng khoảng cách đến “Địa Ngưu” trên bản đồ vẫn còn.

Hắn biết “Thiên Xà thời khắc” chỉ kéo dài tối đa hai tiếng, nếu không thể đến sân bãi của Địa Ngưu xác nhận thân phận đối phương, cơ hội này sẽ lãng phí.

Trên đường đi có nhiều “Người tham dự” đội hạt châu màu đen trên đầu hỗn loạn không chịu nổi, nhiều người còn chưa hiểu chuyện gì thì hạt châu đã xuyên qua ấn đường.

Vài giây sau, họ lại mặt mày mờ mịt từ hướng khác đi tới, nhìn thi thể của mình trên mặt đất càng thêm nghi ngờ.

Tề Hạ cố tránh xa những “Người tham dự” hỗn loạn để không bị cản bước, nên không ngừng đi qua tiểu lộ.

Những hẻm nhỏ lâu ngày không thấy ánh mặt trời dường như có mùi còn nồng hơn đường lớn, thậm chí trong không khí còn lơ lửng bụi đỏ sẫm.

Hắn cảm thấy ở đây sẽ không gặp “Người tham dự”, nên vô ý thức bước nhanh hơn.

Qua một đầu hẻm, Tề Hạ cúi đầu nhìn bản đồ rồi rẽ phải.

Vừa bước vào hẻm, hắn đã cảm thấy kỳ lạ, trong hẻm dường như có khí tức của người khác, thậm chí còn nghe thấy tiếng động kỳ quái.

“Có… có ai ở ngoài đó không?”

Một giọng nói già nua vang lên từ cuối hẻm, Tề Hạ lập tức dừng bước.

Nhưng hắn vẫn cảm thấy gặp phiền toái, một hắc cầu nhỏ chậm rãi bay ra từ bóng tối, hướng thẳng đến ấn đường của Tề Hạ…

Quay lại truyện Thập Nhật Chung Yên

Bảng Xếp Hạng

Chương 1161: Truyền thừa

Thập Nhật Chung Yên - Tháng 4 1, 2025

Chương 2072: Thiên Tinh Bích

Chương 1160: Đồng tần

Thập Nhật Chung Yên - Tháng 4 1, 2025