Chương 788: Hư giả | Thập Nhật Chung Yên

Thập Nhật Chung Yên - Cập nhật ngày 29/03/2025

“Ân…?”

Kiều Gia Kính cùng Trần Tuấn Nam đồng thời liếc mắt nhìn Tần Đinh Đông.

“Nhìn ta làm gì?”

Tần Đinh Đông phất phất tay, xua tan đi sương mù do hạt châu màu đen vỡ nát tạo thành trước mắt, khuôn mặt nàng vẫn như thường.

“Đông tỷ, ngươi vừa mới nói cái gì?” Trần Tuấn Nam dò xét hỏi.

“Vừa rồi? A a…” Tần Đinh Đông rất tự nhiên nở nụ cười, “Ta chỉ muốn nhìn cái “Thiên Xà thời khắc” này thật có ý tứ, ta nói lời nói dối mà nó cũng nhìn không ra, nguyên lai tất cả vấn đề chỉ cần trả lời là được a? Sớm biết vậy ta đã không cần khẩn trương như vậy.”

“Ngươi nói lời nói dối?” Kiều Gia Kính cũng cảm giác có chút không đúng, “Mỹ nhân, hai người chúng ta đều làm cho ngươi làm mẫu, sau đó ngươi lại chọn nói láo?”

“Ân, không được sao?” Tần Đinh Đông hỏi ngược lại, “Vừa rồi Trần Tuấn Nam cái tên vương bát đản này nói hắn không phải ngu xuẩn, chẳng phải cũng thông qua được sao?”

Trần Tuấn Nam nghe xong thoáng sửng sốt: “Không phải sao… Đợi lát nữa… Ý ngươi là vừa rồi ta nói láo hả?”

“Làm sao vậy? Chẳng lẽ ngươi không phải ngu xuẩn sao?” Tần Đinh Đông tiếp tục nói, “Ngươi để mọi người phân xử thử.”

“Chỗ nào mẹ nó có “mọi người” a?” Trần Tuấn Nam nói, “Ta ở trong lòng ngươi hình tượng quỷ dị đến vậy sao?”

Hai người tiếp tục rùm beng, Kiều Gia Kính nhưng vẫn cau mày.

Mười giây sau, hắn mở miệng cắt đứt hai người cãi lộn: “Mỹ nhân… Đừng đổi chủ đề, đến cả Tuấn Nam tử đều bị ngươi dẫn đi rồi.”

“Đổi chủ đề? Ta nào có?”

“Ngươi rốt cuộc muốn quấy rối cái gì?” Kiều Gia Kính lại hỏi.

Nghe Kiều Gia Kính nói, ánh mắt Tần Đinh Đông bỗng nhiên ảm đạm một hồi, sau đó lập tức lộ ra nụ cười, nói: “A Kính nha, ngươi nói cái gì vậy? Trong ba người các ngươi, ta thích nhất chính là ngươi, rất nhiều chuyện là tư ẩn của nữ hài tử, ngươi cũng không nên hỏi bậy nha.”

Lúc này Trần Tuấn Nam cũng kịp phản ứng, vội vàng hỏi: “Đông tỷ… Ta cũng cảm thấy không đúng lắm… Thoạt nhìn ngươi cũng không muốn chết a, hai người trước nói thật thì còn sống, ngươi vì sao lại mạo hiểm nói láo?”

“Ta…” Ánh mắt Tần Đinh Đông không ngừng trốn tránh, trong lòng tự hỏi đối sách.

“Cho nên căn bản ngươi cũng không nói lời nói dối a?” Trần Tuấn Nam lại hỏi, “Ngươi rốt cuộc đang đảo loạn cái gì? Ngươi một mực quấn lấy ta cũng là vì mục tiêu này sao?”

Tần Đinh Đông nghe xong mím môi, sau đó duỗi một ngón tay chỉ vào mũi Trần Tuấn Nam, nói: “Cái tên vương bát đản này đừng có nói năng bậy bạ, ta tìm ngươi là tìm ngươi, quấy rối là quấy rối, đó căn bản là hai chuyện khác nhau.”

“Tốt tốt tốt, vậy ngươi nói cho ta biết ngươi đang làm cái gì?” Trần Tuấn Nam nghĩ nghĩ rồi bổ sung một câu, “Ngươi bị ai sai khiến?”

Kiều Gia Kính nghe xong cũng nghĩ tới điều gì: “Quấy rối… Mỹ nhân, ngươi cũng là người của “Cực Đạo” sao?”

“Cái gì? Ta?” Tần Đinh Đông nghe xong cười lắc đầu, “Các ngươi suy nghĩ nhiều rồi, tỷ tỷ thế nhưng là một kẻ lừa đảo chuyên nghiệp, từ trước đến nay ưa thích tự mình hành động, làm sao có thể gia nhập tổ chức nào?”

“Vậy ngươi vì sao lại quấy rối?” Kiều Gia Kính hỏi.

“Ân…” Tần Đinh Đông rõ ràng đã bị đâm thủng lời nói dối, nhưng nàng xem ra vẫn bình thản ung dung, chỉ là nhìn Kiều Gia Kính hỏi: “A Kính, vấn đề này rất trọng yếu sao? Tỷ tỷ cũng không hại qua các ngươi nha. Trước kia xảy ra nhiều chuyện như vậy cũng không thấy ngươi nghiêm túc như vậy, lần này tha cho tỷ tỷ một ngựa có được không?”

“Không được.” Kiều Gia Kính gật gật đầu, “Trước kia xảy ra chuyện gì ta đều có thể giả bộ như không quan trọng, nhưng bây giờ không giống nhau… Ta có thể cảm giác được Lừa Đảo bây giờ là giai đoạn mấu chốt, một khi có người quấy rối, có thể sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến hắn.”

Tần Đinh Đông nghe xong nhẹ gật đầu: “Thì ra là thế, khó trách ngươi biết bỗng nhiên để ý chuyện ta quấy rối.”

“Đông tỷ…” Trần Tuấn Nam cau mày kêu lên, “Đến bây giờ rồi, ngươi liền nói thật đi, nếu như không có ai sai khiến ngươi, vậy vì sao ngươi muốn quấy rối?”

“Ai… Thật ra mà nói… Ta chỉ là trà trộn vào đủ loại kiểu dáng người, cùng đủ loại đội ngũ ở giữa, sau đó làm rối quan hệ của mọi người, tùy tiện giết mấy người, để cho mục tiêu của mọi người đều biến thành hỗn loạn vô cùng, ai cũng không trốn thoát được, chỉ thế thôi nha.” Tần Đinh Đông sắc mặt khó xử nói, “Cái này nhìn có giống người xấu không?”

“Cái này nhìn cũng không giống người tốt a?” Kiều Gia Kính sững sờ nói, “Cái này nghe cùng cách làm của “Cực Đạo” không khác gì nhau a!”

“Ta lại không biết “Cực Đạo” rốt cuộc muốn làm gì.” Tần Đinh Đông cười nói, “Ta cũng cùng người khác làm giao dịch nha, hắn dạy ta bản lĩnh, ta thay hắn làm việc, chỉ thế thôi.”

Nghe bốn chữ “Dạy ta bản lĩnh”, sắc mặt Trần Tuấn Nam lập tức biến đổi.

Bọn họ đã từng thấy Ngụy Dương, kẻ lừa đảo tiếng xấu vang dội, lúc ấy điên cuồng xưng Tần Đinh Đông là “đồ đệ yêu mến nhất” của mình, lúc ấy Trần Tuấn Nam không tin, nhưng bây giờ nhìn lại, chuyện này càng lúc càng giống thật.

“Làm cái gì…” Trần Tuấn Nam cúi đầu xuống tự lẩm bẩm, “Ngươi thật sự cùng hắn đi học tập?”

“Cái gì?” Tần Đinh Đông nghi ngờ nhìn Trần Tuấn Nam, bởi vì âm thanh quá nhỏ, căn bản nghe không rõ Trần Tuấn Nam đang nói gì, chỉ có thể lảng sang chuyện khác hỏi, “Hiện tại tỷ tỷ coi như là đã trả lời xong rồi chứ, các ngươi còn có vấn đề gì không?”

Trần Tuấn Nam nghe xong ngẩng đầu, một mặt nghiêm túc hỏi: “Mục tiêu của Ngụy Dương là gì? Vì sao phải bảo ngươi làm những chuyện giống với “Cực Đạo”?”

“Ngươi…” Tần Đinh Đông nghe xong hơi chần chờ một chút, “Làm sao ngươi biết là Ngụy Dương?”

“Đông tỷ, lúc hai ta quen biết, ngươi tuy tự xưng là “Lừa Đảo”, nhưng ngươi từ đầu tới cuối đều không làm ra một chuyện gì giống như là “Lừa Đảo”.” Trần Tuấn Nam nói, “Nhưng bảy năm sau ta trở về, ngươi lại thành một kẻ lừa đảo danh phù kỳ thực, đây chính là bản lĩnh ngươi học được sao?”

“A…” Tần Đinh Đông nghe xong bất đắc dĩ cười một tiếng, sau đó nói, “Vương bát đản… Ngươi còn có mặt mũi hỏi, ta tìm Ngụy Dương làm lão sư vốn chính là nhờ phúc của ngươi.”

“Bởi vì ta…?” Trần Tuấn Nam sững sờ.

“Tỷ tỷ một mực tự xưng là lừa gạt, kết quả lại bị cái tên cặn bã như ngươi lừa gạt.” Tần Đinh Đông nói, “Ta muốn thoát khỏi bể khổ, rời xa tra nam, cho nên chỉ có thể bái phỏng lão tiền bối.”

“Cái này mẹ nó kêu cái gì?” Trần Tuấn Nam hiếm thấy hơi tức giận, “Tiểu gia cả đời làm việc ngay thẳng, làm sao có thể lừa ngươi?!”

“Vậy vì sao ngươi trốn ta?”

“Bởi vì tiểu gia lỡ nói dối.”

Tần Đinh Đông nghe xong liền muốn chen chân vào đá Trần Tuấn Nam, bị Trần Tuấn Nam lưu loát tránh ra.

“Đừng đừng đừng…” Trần Tuấn Nam vừa né tránh vừa nói, “Đông tỷ, ta thực sự có nỗi khổ tâm, nhưng bây giờ ngươi không thể nghe theo Ngụy Dương nữa.”

“Vì sao?”

“Ta tuy không biết Ngụy Dương cụ thể muốn làm gì, nhưng luôn cảm giác mục tiêu của hắn và Lão Tề là trái ngược nhau.” Trần Tuấn Nam sửa sang lại ý nghĩ rồi nói thêm, “Ngươi tin hắn hay tin Lão Tề?”

Tần Đinh Đông nghe xong suy tư trong chốc lát, sau đó mở miệng nói: “Trần Tuấn Nam, ta rất muốn tin tưởng Tề đồng học, nhưng có một vấn đề ta thủy chung không nghĩ ra.”

“Vấn đề gì?”

“Ta luôn hoài nghi…” Tần Đinh Đông đưa tay gõ gõ huyệt thái dương của mình, “Ký ức của chính ta là giả.”

Quay lại truyện Thập Nhật Chung Yên

Bảng Xếp Hạng

Chương 2187: Huyết Mạch Phát Yêu

Chương 1275: Tam phương quái vật

Thập Nhật Chung Yên - Tháng 4 1, 2025

Chương 2186: Tinh Không Hung Thú phân cấp