Chương 785: Cỏ mọc đầu tường | Thập Nhật Chung Yên

Thập Nhật Chung Yên - Cập nhật ngày 29/03/2025

Trần Tuấn Nam liếc mắt nhìn Kiều Gia Kính, hai người lại dâng lên cảm giác quen thuộc.

Trong gian phòng ồn ào này, bọn họ lại cảm thấy phá lệ yên tĩnh.

Phảng phất mỗi câu Địa Chuột nói đều có thể rõ ràng truyền đến bên trong tai hắn.

“Địa Chuột…” Trần Tuấn Nam kêu lên, “Ngươi thật muốn giúp Lão Tề sao?”

Địa Chuột nghe xong hơi nghiêng đầu, hỏi: “Có ý gì? Các ngươi không tin ta?”

“Ta…”

Phản ứng của Địa Chuột khiến Trần Tuấn Nam càng thêm tâm thần bất định, hắn thậm chí bắt đầu lo lắng mình tin lầm người, nói không chừng Địa Chuột trước mắt mới là người của “Thiên Long”.

“Ta xem như đã hiểu rồi.” Tần Đinh Đông đứng bên cạnh nói giữa tiếng nhạc ồn ào, “Các ngươi cùng Địa Chuột này làm giao dịch đúng không?”

“Không tính là giao dịch.” Địa Chuột nói, “Chỉ là ta cho bọn hắn một chút tình báo, để bọn họ vì ta làm một chuyện thôi. Vị lãnh đạo này có cao kiến gì?”

Trần Tuấn Nam lúc này cũng nhìn về phía Tần Đinh Đông, hắn luôn cảm thấy ý nghĩ của mình đã bị Địa Chuột trước mắt vòng vào đi, nói không chừng Tần Đinh Đông vừa mới tiếp xúc chuyện này biết có ý nghĩ gì hay.

“Vậy tỷ tỷ ta liền không hiểu rồi.” Tần Đinh Đông khoanh tay trước ngực, mở miệng nói, “Ngươi thân là Địa cấp “Cầm tinh”, bình thường không gặp được bọn họ sao?”

“Có thể nhìn thấy.” Địa Chuột thành thật trả lời, “Buổi tối chúng ta cùng một chỗ.”

“Vậy chính ngươi sao không động thủ?” Tần Đinh Đông lại hỏi, “Ngươi đánh giết một “Cầm tinh” chẳng phải dễ dàng hơn so với chúng ta đánh giết một “Cầm tinh” sao?”

Địa Chuột nghe xong không trả lời ngay, chỉ là cái mũi giật giật, mấy sợi râu dính trên gương mặt hắn cũng đi theo run lên.

Hắn suy tư trong chốc lát, mở miệng nói: “Ta cảm giác dựa vào mình là không được, cho nên ta cần đồng đội.”

“Vậy ngươi nên tìm đồng đội “Cầm tinh”.” Tần Đinh Đông còn nói thêm, “Tìm chúng ta tính là gì? Ngươi thật trông cậy vào hai cái “Người tham dự” giúp ngươi giết chết tám “Cầm tinh”? Ngươi biết độ khó này là gì không?”

Địa Chuột nhìn chằm chằm Tần Đinh Đông thật lâu, cười nói: “Lãnh đạo ngài thực sự là tài tư mẫn tiệp, ta mặc cảm.”

Nghe vấn đề của Tần Đinh Đông, Trần Tuấn Nam cũng rốt cuộc biết cảm giác không hài hòa trong chuyện này xuất phát từ đâu.

“Tiểu tử ngươi…” Trần Tuấn Nam nghiêng đầu nhìn về phía Địa Chuột, “Trước đó một mực gạt ta sao?”

“Nói thế nào đây, có một bộ phận là lừa ngươi.” Địa Chuột đáp, “Nhưng không hoàn toàn là.”

“Liên quan tới “Thiên Long tâm phúc” là gạt ta?”

“Không.” Địa Chuột nói, “Ta không xác định những người này có phải hay không “Thiên Long tâm phúc”, ta chỉ biết “Thiên Long” phi thường coi trọng bọn họ, chỉ thế thôi, để cho các ngươi xuất thủ cùng bọn hắn cược mạng, là phương pháp an toàn nhất đối với ta trước mắt.”

“Vậy ngươi lừa gạt ta cái gì?” Trần Tuấn Nam hỏi, “Ngươi nói ngươi từng là “Đồng đội” của ta, đây cũng là gạt ta?”

Nghe được câu hỏi này Tần Đinh Đông sững sờ một chút: “Cái gì?”

Địa Chuột nghe xong vẫn lắc đầu: “Câu này cũng không lừa ngươi, chúng ta thật là đồng đội, ngươi cũng biết hai ta cực kỳ hợp, đúng không?”

“Vậy thì thật kỳ quái, ngươi lừa gạt tiểu gia cái gì?” Trần Tuấn Nam đối với Địa Chuột trước mắt càng ngày càng tò mò, “Chẳng phải ngươi đều nói thật với ta sao?”

“Ta nói dối ở chỗ Dê ca.” Địa Chuột nói, “Ta không muốn giúp hắn bài trừ tai họa ngầm gì, chỉ muốn giúp bản thân ta bài trừ tai hoạ ngầm.”

“Cái gì… ?”

“Đã nói đến nước này, ta liền đi thẳng vào vấn đề.” Địa Chuột nói, “Chiếc thuyền Dê Trắng này ta nhất định sẽ lên, nhưng ta không quan tâm rốt cuộc ai lái thuyền. Nói một cách khác, bất cứ ai lựa chọn “Tạo phản”, ta đều sẽ tính toán cùng đi lên xem một chút.”

“Vì sao?” Trần Tuấn Nam hỏi.

“Bởi vì ta chịu đủ rồi.” Địa Chuột đưa tay chỉ cổ mình, “Các ngươi có thể không biết ta mỗi ngày trải qua cuộc sống như thế nào… Ta biết mình có thể mất mạng bất cứ lúc nào chỉ vì cấp trên yêu thích.”

Ba người nhìn về phía cái cổ rỗng tuếch kia, không biết hắn muốn nói gì.

Địa Chuột cũng giống như nhìn ra nghi ngờ của ba người, thế là quay người lấy ra một cái vòng cổ từ phía sau tủ đựng.

“Xem như thủ hạ của “Thiên Chuột”, chúng ta tuy có thể thuận lợi trở thành “Địa cấp”, tiến tới là trở thành chó.” Địa Chuột nói, “Mỗi khi ta tham gia trò chơi, đều phải đeo lên cái đồ muốn mạng này, lúc này chỉ cần “Thiên Chuột” nhấn nút, ta sẽ trực tiếp mất mạng, thậm chí không cần bất kỳ lý do gì.”

“Còn có thể như vậy sao?” Trần Tuấn Nam chậm rãi nhíu mày, “Hắn thân làm “Thiên”, có thể tùy ý giết “Địa”?”

“Nói ra cũng buồn cười.” Địa Chuột nói, “Đây đều là chúng ta tự nguyện.”

“Ân?”

“Khi chúng ta vẫn còn là “Nhân cấp”, có một cơ hội tấn thăng trực tiếp bày ra trước mắt… Đại giới chính là cái vòng cổ này, đổi lại là ngươi, ngươi biết chọn thế nào?”

Trần Tuấn Nam cảm thấy đó là một lựa chọn lưỡng nan, dù thế nào hắn cũng không chọn.

“Ta quá tự đại.” Địa Chuột nói, “Ta cho rằng với thực lực của mình, coi như mang theo cái vòng cổ này, cũng sẽ nhanh chóng tấn thăng trở thành “Thiên”, từ đó triệt để thoát ly tất cả những điều này… Nhưng ai biết “Thiên Chuột” chỉ là muốn thu mấy đồ đệ có thể tìm niềm vui cho hắn, căn bản không quan tâm chúng ta có tấn thăng hay không… Chúng ta đơn độc ký kết điều ước với hắn, tự mình đưa gông xiềng cho mình.”

Nói xong câu đó, Địa Chuột dừng một chút, sau đó lại lắc đầu nói: “Không… Không đúng, phải nói… Hắn biết chúng ta căn bản không thể tấn thăng. Cho nên hắn có thể luôn xem chúng ta như nô lệ, muốn cho chúng ta sống thì chúng ta sống, muốn cho chúng ta chết thì chúng ta chết.”

Trần Tuấn Nam nghe xong cảm thấy có chút không hợp lẽ thường: “Mỗi lần có người đến tham gia trò chơi, chính ngươi còn phải đeo cái vòng cổ này lên? Cái vòng này biết nổ sao?”

“Đúng vậy.” Địa Chuột gật đầu.

“Vậy ngươi có thể không đeo mà, ngươi để ý đến hắn làm gì?” Trần Tuấn Nam nghi ngờ hỏi, “Hắn chẳng lẽ còn có thể trực tiếp xuống giết ngươi sao?”

“Hắn sớm muộn cũng sẽ.” Địa Chuột nói, “Thân phận “Thiên cấp” và “Địa cấp” hoàn toàn khác biệt, bọn họ đứng bên cạnh hai đầu long thân kia… Coi như bọn họ thật xuống giết chúng ta, nhiều nhất chỉ bị trách cứ vài câu, nhưng ta thì sao?”

Trần Tuấn Nam nghe xong rốt cuộc nhẹ gật đầu: “Vậy ta hiểu rồi, cho nên ngươi muốn đối phó căn bản không phải “Thiên Long” hay “Thanh Long” gì cả, ngươi cũng không muốn “Tạo phản” theo đúng nghĩa, ngươi chỉ muốn “Thiên Chuột” chết.”

“Đúng vậy, dù ta lên chiếc thuyền này, nhưng có khả năng ta sẽ xuống thuyền giữa đường.” Địa Chuột nói, “Ta nhất định phải giết “Thiên Chuột”, nhưng ta sẽ không ngu đến mức mạo phạm “Long”, nói chung ta bây giờ cùng Dê ca trên một thuyền, ta sẽ giúp đỡ hắn trong phạm vi khả năng, nhưng ta cũng phải tự vệ.”

Giải thích của Địa Chuột hôm nay khiến những điểm đáng ngờ đã làm Trần Tuấn Nam khốn nhiễu hai ngày dần dần trở nên hợp lý.

Nghĩ như vậy thì Địa Chuột có lẽ là “Cầm tinh” đáng tin cậy nhất trong tất cả, ít nhất trước khi giết “Thiên Chuột”, hắn luôn là người của mình.

“Ngươi thật đúng là một kẻ gió chiều nào che chiều ấy.” Trần Tuấn Nam nở nụ cười lạnh lùng nói.

Quay lại truyện Thập Nhật Chung Yên

Bảng Xếp Hạng

Chương 2078: Đại đạo thiên ngôn! !

Chương 1166: Điên mâu

Thập Nhật Chung Yên - Tháng 4 1, 2025

Chương 2077: Sách bút ngang dọc