Chương 750: Các loại sâu kiến | Thập Nhật Chung Yên
Thập Nhật Chung Yên - Cập nhật ngày 29/03/2025
Tề Hạ hồi tưởng lại thời điểm bản thân nhìn thấy những “Sâu kiến” kia.
Bọn chúng xác thực không có ngũ quan, con mắt cùng miệng đều trống rỗng, những bộ vị này đều đang chảy máu. Những cái gọi là “Sâu kiến” này cũng không có tính công kích, bọn chúng chỉ tìm tòi trong đêm tối, phảng phất đang tìm kiếm thứ gì.
Những quái vật này bởi vì quanh năm ngày ẩn náu đêm hoạt động, không được chiếu sáng, dẫn đến làn da trên người đều vô cùng nhợt nhạt, không có ngũ quan cũng không có năng lực nói chuyện…
Bọn chúng đều đã từng là những “Cầm Tinh” không ai bì nổi sao?
Những người này đã từng cũng nhận được “Tiếng vọng” cùng “Thần lực”, thế nhưng vì không thể có được niềm vui của Thiên Long và Thanh Long, chỉ có thể biến thành bộ dáng bây giờ.
Bọn chúng trước hết là “Người tham dự”, về sau thành “Cầm Tinh”, hiện tại hóa thành “Sâu kiến”.
Nói một cách khác, từ khi đến nơi này, nhân sinh của bọn chúng luôn bị Thiên Long và Thanh Long đùa bỡn. Bọn chúng cẩn trọng tuần hoàn theo đủ loại quy tắc do hai người này định ra, lại hết lần này đến lần khác cho rằng mình thấy được hy vọng, nhưng cuối cùng lưu lạc thành quái vật vĩnh viễn không thể trốn thoát.
Thanh Long chậm rãi hoạt động cổ, còn nói thêm: “Có lẽ về sau Thiên Long nói với ta, bọn chúng như vậy không giống “Sâu kiến” lắm, vẫn còn dáng người hình người. Những kẻ đắc tội hai ta không thể đứng như người được, bọn chúng không xứng. Chúng ta chỉ có thể an bài người khác vặn gãy khớp nối tứ chi của bọn chúng, đem tay chân đều tách ngược ra, may mắn mà có tố chất thân thể mạnh mẽ “Địa cấp”, những người này rất nhanh liền khỏi hẳn, thế nhưng tứ chi lại cong không trở lại, chỉ có thể bò dưới đất, ha ha ha ha!”
Thanh Long tựa hồ đang chia sẻ một trò cười buồn cười cho hai người, thế nhưng Tề Hạ và Sở Thiên Thu chỉ mặt không thay đổi nhìn hắn.
Có một số việc nghe qua sẽ cảm thấy cực kỳ không hợp thói thường, nhưng suy nghĩ kỹ một chút, ở loại địa phương này, dưới sự can thiệp của Thiên Long và Thanh Long, mọi thứ đều phi thường hợp lý.
Đây rõ ràng chính là những việc bọn hắn có thể làm ra.
“Đây thật là thú vị đến cực điểm!” Thanh Long nói, “Thiên Long sao lại nghĩ ra diệu kế như vậy?! Lúc ấy ta còn cực kỳ lo lắng a… Ta hỏi hắn “Những người này không đi được đường thì làm sao bây giờ? Những người này đi càng ngày càng chậm thì sao?” Nhưng Thiên Long lại nói cho ta, bọn chúng biết tự nghĩ biện pháp di động nhanh hơn một chút. Lúc đầu ta không để lời hắn nói trong lòng, nhưng ta rất nhanh liền cảm giác Thiên Long nói quá đúng.”
Nói xong, hắn nghiêng đầu lại, một mặt mong đợi nhìn Tề Hạ: “Nhanh! Tề Hạ, ngươi đoán xem! Bọn chúng làm thế nào để đi được càng nhanh?”
Sau khi nghe xong, con ngươi Tề Hạ khẽ động, suy tư mấy giây rồi mở miệng: “Trèo tường.”
“Đúng a!!” Thanh Long cười lớn, “Ngươi thực sự là quá làm người khác ưa thích, ngươi lại đoán được!! Chính là trèo tường a! Những người kia hiện tại chỉ có thể bò dưới đất, tay chân của bọn chúng giống như nhện, hướng hai bên phân tán, tốc độ di chuyển giảm bớt đi nhiều, nhưng rất nhiều người trong bọn chúng đều từng là “Địa cấp”, rất nhanh liền phát hiện ra một bí quyết, nếu như muốn đến vài chỗ nhanh hơn… không thể cân nhắc làm thế nào để tự mình đứng lên, mà phải cân nhắc làm thế nào để cắm ngón tay vào vách tường. Cứ như vậy, cho dù có “Thẻ đánh bạc” giấu ở trên cao, bọn gia hỏa này cũng leo lên lấy chúng vào tay, hoàn toàn thể “Sâu kiến” cũng sinh ra vào lúc này! Ngươi nói đây rốt cuộc là trùng hợp hay từ nơi sâu xa tự có định số?! Thứ được gọi là “Sâu kiến” thế mà lại di động giống sâu kiến… Quá thú vị… Thú vị đến cực điểm a!!”
Tề Hạ hơi chìm khẩu khí, nói: “Thế nhưng có lỗ hổng.”
“A?” Thanh Long một mặt mong đợi giương mày, “Có lỗ hổng gì? Ta nói không tốt sao?”
“Số lượng “Địa cấp Cầm Tinh” không thể nhiều như vậy.” Tề Hạ nói, “Thu thập “Thẻ đánh bạc” của tất cả thành phố cần một số lượng nhân số phi thường khổng lồ, chỉ dựa vào tất cả “Cầm Tinh” phạm quy là không đủ.”
“A? Vì sao?”
“Bởi vì “Địa cấp Cầm Tinh” sợ chết hơn ai hết.” Tề Hạ nói, “Những người này không chỉ có lực lượng chưa từng có, còn giữ đủ ký ức, quan trọng hơn là bọn chúng ngộ nhận mình gần điểm cuối cùng hơn bất kỳ ai, lúc này chỉ cần xuất hiện một con “Sâu kiến”, sẽ gióng lên hồi chuông cảnh báo cho những Địa cấp này, dẫn phát “Hiệu ứng Barnum”.”
“A.” Thanh Long trừng mắt lớn hơn một chút, “Ta rất lâu rồi không nghe được lời nói quen tai như vậy. Tề Hạ, vậy theo ngươi, chúng ta phải làm thế nào mới có đủ “Sâu kiến”?”
“Ta không biết.” Tề Hạ lắc đầu, “Ta chỉ biết ngươi và Thiên Long khẳng định sử dụng “Tiếng vọng” để sáng tạo ra “Sâu kiến” liên tục không ngừng.”
“Không sai.” Thanh Long gật đầu đáp, “Chúng ta chỉ dùng phương thức này để sáng tạo ra nhóm “Sâu kiến” đầu tiên mà thôi, dù sao năng lực đầu tiên mà Thiên Long tự mình chọn là “Hồn dời”, nếu như hắn phát hiện cần số lượng khổng lồ, tùy thời có thể dùng thi thể để sáng tạo ra “Sâu kiến” chân chính liên tục không ngừng, bây giờ các ngươi có khả năng nhìn thấy sâu kiến, thành viên khá phức tạp.”
Tề Hạ nghe xong vẫn nhíu mày.
Hắn biết ký ức mấu chốt nhất của mình còn chưa trở lại, hiện tại có một nghịch lý không có cách nào giải thích.
Nếu như đắc tội Thiên Long và Thanh Long cũng sẽ bị chế tác thành “Sâu kiến”, vậy vì sao mình vẫn tốt đẹp mà đứng ở chỗ này?
Trước đó hắn rõ ràng nghe được Chu Tước nói với bản thân: “Ngươi đắc tội Thiên Long.”
Vậy lúc đó đã xảy ra chuyện gì, để cho mình không biến thành “Sâu kiến” trong tình huống đắc tội Thiên Long, mà lại thành một “Người tham dự” bình thường?
“Tề Hạ, ngươi cũng biết mà.” Thanh Long còn nói thêm, “Muốn để một việc tiến hành thuận lợi, trước hết phải đưa ra một điển hình, ngươi dường như đã nói với ta, cái này gọi là cái gì nhỉ… “Phân ngựa định luật”?”
“Ta không thấy “Phân ngựa định luật”.” Tề Hạ phản bác, “Ta chỉ thấy “Hiệu ứng cửa sổ vỡ”. Các ngươi một khi bắt đầu lợi dụng năng lực của mình muốn làm gì thì làm, chuyện này liền không thể vãn hồi, lỗ rách trên cửa sổ càng ngày càng nhiều, Hàn Phong thổi thẳng vào, biến nơi này thành địa ngục thực sự.”
“Có đúng không…?” Thanh Long khẽ cười một tiếng, “Tề Hạ, ta vẫn không nghĩ ra, Thiên Long rốt cuộc đã làm chuyện tội ác tày trời gì? Mới khiến các ngươi đều cảm thấy nơi này là Địa Ngục?”
“Các ngươi vung thiên đại lời nói dối.” Tề Hạ nói, “Lời nói dối này đùa bỡn tất cả mọi người.”
“Không, người nói dối không phải ta.” Thanh Long trừng tròng mắt lắc đầu, “Là Thiên Long a…!”
“Vậy ngươi đang trốn tránh trách nhiệm?” Tề Hạ hỏi, “Những chuyện này đều không liên quan gì đến ngươi, là một tay Thiên Long làm sao?”
Thanh Long nghe xong chỉ mỉm cười, không trả lời.
Sở Thiên Thu cũng trầm giọng nói: “Thì ra đây chính là “Thần”? Ta cũng có thể kéo hai người các ngươi từ trên ghế kia xuống, rồi làm ra những chuyện tùy hứng này sao?”
“Chú ý ngôn từ của ngươi.” Thanh Long đột nhiên nghiêng đầu sang nói, “Muốn phản ta trực diện, chỉ bằng thực lực bây giờ của ngươi sao?”
Sở Thiên Thu tuy mang nụ cười trên mặt, nhưng trong lòng có “Thiên Hành kiện” vụng trộm nắm trong tay.
Ngay cả chính hắn cũng không chắc viên nhãn này có hiệu lực với Thanh Long hay không…