Chương 727: Truy phong người | Thập Nhật Chung Yên
Thập Nhật Chung Yên - Cập nhật ngày 29/03/2025
Ta chậm rãi mở to hai mắt.
Coi như người khác không biết, nhưng tư duy tỷ tỷ nhất định biết rõ.
Cố Vũ ca ca đã nói với chúng ta, chỉ cần cùng bất kỳ một ai “Cầm tinh” nói ra “Cược mạng”, thất bại đều sẽ trở thành “Người du đãng” bên trong.
“Mang theo hàng ngàn người… đi cùng “Thần Long” cược mạng…” Ta lẩm bẩm, “Vì sao…?”
“Bởi vì “Tín ngưỡng” .” Tóc dài tỷ tỷ đáp lời, “Trên đời này có người có thể vì “Tín ngưỡng” của mình mà chết, cho dù là “Tín ngưỡng” hư giả. Nàng là vậy, những kẻ đi theo nàng cũng thế. Chỉ bất quá “Tín ngưỡng” mà bọn hắn đi theo có sự khác biệt thôi.”
“Tín ngưỡng…?”
“Tiểu đệ đệ, nơi này sức mạnh lớn nhất chính là “Tín ngưỡng” .” Nàng đưa tay vuốt ve bả vai ta, tựa hồ đang an ủi, “Chỉ cần ngươi có đủ “Tín ngưỡng”, liền có thể giúp ngươi đạt thành tất cả.”
Nhưng ta không muốn tất cả, ta chỉ muốn tỷ tỷ trở về.
“Tỷ tỷ ngươi cũng bởi vì có đủ “Tín ngưỡng” mạnh mẽ, mới nguyện ý vì ngươi làm ra tất cả những điều này.” Nàng nhẹ giọng nói, “Ngươi trong mắt nàng là một Anh Hùng chân chính, đáng giá nàng làm như vậy. Chỉ có điều nàng duy nhất một lần lừa gạt hàng ngàn người tan thành mây khói, chính nàng cũng muốn ở lại nơi đó chuộc tội.”
” “Nhân quả”, ngươi thả ta ra.” Ta nói, “Ta không nên bị người khác an bài… Ta muốn tự mình lựa chọn một kết quả… Ta đã bị người an bài mấy chục năm rồi… Chỉ lần này ta muốn tự quyết định kết quả của bản thân.”
“Không thể.” Nàng lắc đầu, thần sắc bi thương, “Ta đã đồng ý với nữ hài kia, nói sẽ giữ ngươi lại, ngươi đi rồi ta rất khó bàn giao.”
“Có thể…” Ta cắn răng, toàn thân run rẩy, “Ngươi có biết tỷ tỷ có ý nghĩa thế nào với ta không…?”
“Ta đại khái có thể tưởng tượng được, nhưng việc này thật không được.” Tóc dài nữ nhân lắc đầu, trên người nàng có chút mùi bi thương, “Hài tử, nhắm mắt lại đi, chỉ một chốc thôi. Ta từ nơi xa xôi chạy tới, nếu sự tình không làm tốt, thì ý đồ đến của ta cũng vô nghĩa.”
” “Nhân quả”… Ngươi căn bản không biết, thời gian ta và nàng ở chung còn dài hơn thời gian ta ở cùng người nhà… Nàng là huyết nhục sinh trưởng trên người ta, là ánh sáng trong lòng ta, là Yến tử bên cạnh ta… Ngươi không thể đối với ta như vậy…”
“Huyết nhục sẽ tiêu tan, ánh sáng sẽ ảm đạm, còn Yến tử thì sao?” Tóc dài nữ nhân hỏi, “Mặc kệ ngươi có muốn thừa nhận hay không, đây là kết cục tốt nhất giữa nàng và ngươi, “Nhân quả” giữa các ngươi đã được định sẵn từ khoảnh khắc gặp gỡ.”
Ta đứng tại chỗ run rẩy không ngừng, nước mắt trào mi mà ra.
Nàng lưu lại những người còn lại trong phòng, là vì để ta có thể chạy ra khỏi gian phòng kia. Nàng lưu lại người có thể sản xuất đồ ăn, là vì để ta có thể sinh tồn.
Nàng từ đầu đến cuối đều vì ta mà nghĩ… Khó trách trên người nàng luôn có mùi gánh nặng.
Nàng nói dối quá lớn… Nàng trở thành “Thần Nữ” là vì giết chết người cả thành, nàng leo lên Vương vị này là vì ta.
” “Nhân quả”… ” Ta nghẹn ngào kêu lên, “Năm mươi phút đồng hồ a.”
“Cái gì?”
“Năm mươi phút sau hãy để ta đi…” Ta nghiêng đầu sang chỗ khác, nước mắt vung trên mặt, “Hãy cho ta mười phút để cáo biệt tỷ tỷ… Có được không?”
“Chuyện này…”
“Van cầu ngươi, chỉ mười phút thôi…”
“Hài tử, trên đời này không phải chuyện gì cũng có thể như ý ngươi.” Tóc dài nữ nhân nói, “Ngươi nên rõ ràng đạo lý này.”
“Ta van cầu ngươi… Ta thực sự van cầu ngươi…” Ta đau lòng quá, ngay cả nói cũng không rõ ràng, “Tối qua ta đã không nói chuyện với tỷ tỷ… Ta không ngờ đó là cơ hội cuối cùng của ta! Ta không muốn cứ như vậy từ giã nàng! Hãy để ta cùng nàng hảo hảo cáo biệt đi… Ta van cầu ngươi… Chỉ mười phút thôi…”
Ta cảm giác cả đời này chưa từng tùy hứng như vậy, nhưng lúc này nếu không tùy hứng, ta sẽ không còn gì cả.
Các đại nhân đều nói chỉ cần ta nghe lời thì ta sẽ có được tất cả, nhưng từ lâu đến nay ta đều nghe lời, nhưng lại bị đoạt đi tất cả.
Tóc dài nữ nhân thần sắc động dung một lần, sau đó thở dài: “Hài tử, ngươi đi cáo biệt… Chỉ biết đổi lấy nỗi đau mãi mãi không thể xóa nhòa, nàng cũng vậy… Nàng không muốn ngươi nhìn thấy nàng chết thảm đâu.”
“Chỉ mấy câu thôi…” Ta kêu khóc, “Ta có quá nhiều lời muốn nói với tỷ tỷ rồi… Hãy cho ta gặp nàng một mặt đi…”
Nghe vậy nàng trầm tư chốc lát, chậm rãi gật đầu: “Tốt thôi, ta đồng ý, cho ngươi mười phút. Nhưng có lẽ khi ngươi đến… Cũng đã không kịp.”
“Không sao!!” Ta kêu to, “Không sao, ta nhất định sẽ gặp được nàng!”
“Vậy… ngươi hãy suy nghĩ kỹ lời cáo biệt đi.”
Ta lập tức gật đầu, bắt đầu nhanh chóng suy tư bản thân muốn nói gì… Mười phút… Mười phút ta có thể nói gì?
Mười phút có lẽ rất dài… Ta có thể nói rất nhiều lời.
Những kỷ niệm trước kia không ngừng hiện lên trong đầu ta.
Ta nhớ lần đầu tiên gặp mặt, nàng hỏi ta “Ngươi nhỏ như vậy, làm sao lại thành Anh Hùng?”.
Ta nhớ nàng xoa đầu ta và nói “Nơi nào có Vương tử hạnh phúc, nơi đó có Yến tử, họ luôn ở bên nhau”.
Ta nhớ tỷ tỷ nằm trên phiến đá lạnh băng và nói với ta “Ta nghĩ ra cách giải phóng hai ta rồi”.
Tỷ tỷ từ đầu đã bảo vệ ta… Nhưng ta đã mang đến gì cho nàng? Nếu nàng chưa từng gặp ta, thì hiện tại căn bản sẽ không có kết cục này.
Ta nhất định phải nói với nàng thật nhiều… Ta nhất định phải nói hết những gì ta nghĩ, ta muốn nói với nàng “Thật xin lỗi”, còn muốn nói “Cảm ơn”.
Ta biết sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ nàng, ta muốn nói với tất cả mọi người rằng ta đã từng gặp một người tỷ tỷ đặc biệt tốt, ta yêu nàng như yêu cha mẹ ta.
Nhưng đầu óc ta thực sự quá hỗn loạn, thời gian còn lại ta chẳng nghĩ được gì, chỉ gào khóc.
Rõ ràng có mười hai năm để ở bên nhau, nhưng ta lại phải chờ đến mười phút cuối cùng.
Ta chưa từng khóc lớn trên đường lớn trong “Lao ngục” này, ta thật khó chịu, tiếng khóc của ta vang vọng xung quanh, cả thành phố dường như đang rơi xuống những giọt nước đắng chát.
Bất kể là thế giới hiện thực hay “Lao ngục”, mọi ly biệt đều có thể gặp lại… Nhưng lần này thì khác, ta sẽ mất tỷ tỷ ta mãi mãi.
Không biết bao lâu sau, tóc dài nữ nhân nói với ta: “Đi thôi, hài tử.”
Hai chân ta lập tức khôi phục tri giác, ta lập tức chạy về phía trước như điên, mỗi một giây ta chạy, thời gian ta nói chuyện với tỷ tỷ sẽ kéo dài thêm một giây.
Gió lớn ven đường thổi tan những giọt nước mắt trên mặt ta, nhưng ta không rảnh quan tâm, ta đang đuổi theo thời gian.
Ta đang cùng gió đuổi theo thời gian, đang cùng một cái mạng đuổi theo thời gian, và đang cùng 12 năm nhân sinh đã qua của ta đuổi theo thời gian.