Chương 710: Để cho chúng ta làm chính xác sự tình | Thập Nhật Chung Yên
Thập Nhật Chung Yên - Cập nhật ngày 29/03/2025
“Xem ra… ngươi cùng ta nghĩ đến cùng một chỗ.” Tư Duy tỷ tỷ nói.
“Có thật không? Ngươi cũng nghĩ như vậy?” Cố Vũ ca ca hỏi.
“Thực không dám giấu giếm, Vạn ca tối qua đã vẽ xong lộ tuyến tương lai cho thành phố chúng ta, nhưng ta cảm thấy điều đó không đúng.” Ánh mắt Tư Duy tỷ tỷ xê dịch về phía ta, nhẹ giọng nói, “Hắn nói tiếp đó ‘Ngọc thành’ sẽ tiến vào ‘Hỗn loạn thời đại’.”
“Còn có ba người chúng ta ở đây, xác thực rất khó tiến vào ‘Hỗn loạn thời đại’, Vạn ca xem thường Anh Hùng đệ đệ, càng coi thường ngươi.” Cố Vũ ca ca nói, “Tiếp đó chúng ta muốn nghênh đón không phải ‘Hỗn loạn thời đại’, mà là…”
Tư Duy tỷ tỷ nghe xong khẽ gật đầu: “‘Anh Hùng thời đại’.”
“Tư Duy, đây sẽ là một con đường rất nguy hiểm, chúng ta sẽ đem ‘Thần Cách’ của Anh Hùng tiểu đệ đệ vô hạn đẩy cao, để đám người sùng bái mù quáng nó.” Cố Vũ ca ca biểu lộ ngưng trọng nói, “Ta sinh ra ở nơi này, muốn đào thoát cũng chỉ có thể từ nơi này đi, những thành thị khác mặc dù tình huống coi như tốt hơn, nhưng ta không có cách nào mỗi lần phục sinh lại đều bôn ba qua đó, sẽ trì hoãn quá nhiều thời gian.”
“Cho nên ngươi chuẩn bị trở về… khống chế đầu ‘Mãnh thú’ này.”
“Cái thí dụ này quá thỏa đáng.” Cố Vũ ca ca cười khổ nói, “Hiện tại tất cả mọi người ở ‘Ngọc thành’ xác thực hợp thành một đầu ‘Mãnh thú’, có lẽ đây là ưu thế duy nhất của chúng ta so với những thành thị khác, đầu mãnh thú này mặc dù uy lực vô cùng, nhưng ai trong chúng ta cũng không có cách nào thoát khỏi nó, nó lại không ngừng hút chúng ta vào thân thể, để bản thân trở nên mạnh mẽ hơn. Mặc dù vô cùng nguy hiểm, ba người chúng ta có thể thử nghiệm khống chế nó, đến mức cuối cùng nó ăn hết chúng ta hay phá hủy thế giới này… cũng chỉ có thể nhìn vào tạo hóa của chính chúng ta.”
“Thế nhưng mà…” Sắc mặt Tư Duy tỷ tỷ biến đổi, nàng phát hiện một vấn đề rất quan trọng, “Chúng ta muốn khống chế đầu ‘Mãnh thú’ này đi đâu? Nếu không thể thu thập đủ ‘Ngọc’, vô luận ở đâu đều không phải là sinh lộ… Chúng ta phải làm thế nào mới có thể chạy trốn?”
Cố Vũ ca ca nghe xong thở dài: “Nói thật… Tư Duy, ta không biết.”
“Không biết…?”
“Ừ.” Cố Vũ ca ca mở ra đôi mắt mang theo tuyệt vọng, nhìn ta một cái, lại nhìn Tư Duy tỷ tỷ, “Ta không muốn giấu diếm các ngươi, mặc dù ta đã nhiều lần đi tới đi lui giữa ba tòa thành thị trong vòng bốn năm qua, nhưng ta không xác định phương pháp thực sự để trốn thoát là gì, bây giờ nhìn lại, bất kể là ‘Qua thành’ hay ‘Đạo thành’, phương pháp được áp dụng đều là ‘Đánh giết cầm tinh’, có thể biện pháp này cần phải ‘Cược mạng’ với ‘Cầm tinh’, hiển nhiên không thích hợp với ‘Ngọc thành’ chúng ta.”
“Đúng vậy…” Tư Duy tỷ tỷ cũng do dự, “Nếu chúng ta đề nghị đi ‘Cược mạng’ với ‘Cầm tinh’, bọn họ sẽ cho rằng đây là ‘Tử hình’, nếu không vượt qua được cửa ải tâm lý này, chúng ta vĩnh viễn sẽ không bước ra bước đó.”
“Cho nên ta mới nói tình cảnh của chúng ta rất nguy hiểm, chúng ta khống chế đầu ‘Mãnh thú’ này, lại không có bất kỳ mục tiêu nào.” Cố Vũ ca ca nói, “Hiện tại ta chỉ mong muốn trước tiên trấn an đầu ‘Mãnh thú’ này, nếu không một khi tình huống bắt đầu sụp đổ…” ‘Ngọc thành’ sẽ không còn lại mấy người sống.”
“Trấn an nó…” Tư Duy tỷ tỷ dừng một chút, “Ý ngươi là… thay đổi quan niệm của người ‘Ngọc thành’, trở lại như trước kia?”
“Ta cũng biết điều đó về cơ bản là không thể nào, việc người ở đây biến thành như vậy không chỉ là vấn đề của Vạn ca, chính bọn hắn cũng muốn kiếm ‘Ngọc’ thông qua phương thức an toàn nhất này, điều này căn bản là vọng tưởng. Chính bọn hắn không muốn bước ra khỏi vòng thoải mái dễ chịu hiện tại, chỉ hy vọng kéo thêm vài người thì có thể làm cho bản thân có được tài phú… Bất kể là thế giới hiện thực hay nơi này đều như vậy, trên đời này làm sao có chuyện dễ dàng như vậy? Tiền có dễ kiếm như vậy sao?”
“Ai…” Tư Duy tỷ tỷ thở dài, “Đã như vậy… chúng ta thật có thể được không?”
“Chúng ta chỉ có thể thử một lần, đây là động lực duy nhất của ta khi lựa chọn trở lại đây. Một khi số lượng ‘Người tham dự’ ở đây biến mất với số lượng lớn, chúng ta giống như binh bại như núi đổ, rất nhiều người sẽ không bước ra khỏi phòng phỏng vấn, một khi ảnh hưởng đến ta, vậy thì ta vĩnh viễn không có hy vọng đào thoát.”
“Thì ra là như vậy… Cho nên ngươi mới nói mọi thứ đều theo kịp.”
“Ừ, ta không chỉ bảo vệ các ngươi, mà còn là bảo vệ chính ta.” Cố Vũ ca ca tiếp tục nói, “Dù sao ‘Ngọc thành’ sớm muộn cũng sẽ sụp đổ, chúng ta chỉ có thể dốc toàn lực.”
Nhìn Tư Duy tỷ tỷ và Cố Vũ ca ca thương lượng chiến thuật, ta cũng bước lên một bước, nói: “Ta cũng muốn góp một phần sức.”
“Anh Hùng đệ đệ…” Tư Duy tỷ tỷ có chút bi thương nhìn ta nói, “Ngươi đã bỏ ra rất nhiều sức lực rồi, mấy ngày trước mũi của ngươi ngày nào cũng chảy máu, không cần tạo cho mình gánh nặng lớn như vậy.”
Hôm đó ta ngửi thấy một mùi mà trước đây chưa từng ngửi thấy trên người Tư Duy tỷ tỷ, gọi là “Áy náy”.
“Nhưng ta là ‘Anh Hùng’.” Ta nói, “Tỷ tỷ, có thể nói cho ta biết, ta phải làm như thế nào không?”
“Ngươi…” Tư Duy tỷ tỷ tỏ ra vô cùng do dự, “Anh Hùng, ngươi cứ làm những việc ngươi muốn làm đi.”
“Làm những việc ta muốn làm?” Ta sửng sốt một chút, ta chưa từng nghe qua yêu cầu này.
“Anh Hùng, ngươi muốn làm gì?” Tỷ tỷ hỏi.
Ta…?
Ta muốn chạy trên hành lang, ta muốn la lớn, ta muốn nhào lộn trên giường.
Ta muốn thu thập những tấm thẻ xinh đẹp, ta muốn có đồ chơi xe hơi nhỏ, cũng muốn đá bóng.
Ta muốn ăn thật nhiều kẹo đậu phộng, muốn uống coca mà đến giờ vẫn chưa được uống, muốn nói chuyện với ba ba mụ mụ.
Ta suy tư hồi lâu, mới nhỏ giọng hỏi: “Ta thực sự có thể làm bất cứ chuyện gì ta muốn không?”
“Đương nhiên có thể.” Tư Duy tỷ tỷ ngồi xổm xuống trước mặt ta, nhẹ giọng nói với ta, “Anh Hùng đệ đệ, chúng ta đã thoát khỏi sự khống chế của Vạn Tài, ngươi có thể làm bất cứ chuyện gì ngươi muốn, ngươi là một người độc lập, chứ không phải công cụ của bất kỳ ai, biết không?”
“Vậy thì…” Ta cắn răng nói, “Ta muốn trở thành ‘Anh Hùng’ thực sự.”
“Ừ…?” Nàng và Cố Vũ ca ca đồng thời sửng sốt một chút.
Cố Vũ ca ca trầm ngâm một hồi, mở miệng nói: “Anh Hùng đệ đệ, mặc dù bây giờ Vạn Tài đã chết, nhưng ta cũng không muốn lừa dối ngươi, chúng ta xác thực sẽ còn tiếp tục lợi dụng năng lực của ngươi, dù sao chỉ có như vậy mới ổn định được lòng người, nhưng ta và Tư Duy có thể bảo đảm sẽ cho ngươi sống vui vẻ hơn một chút so với trước đây, cho nên ta cũng ủng hộ ý kiến của hắn, ngươi có thể làm những việc bản thân muốn làm, không cần nhất định phải làm một ‘Anh Hùng’ nào đó…”
“Ca ca tỷ tỷ, ta không biết cảm giác này có phải là ‘Trưởng thành’ hay không, nhưng ý nghĩ của ta đã khác trước kia.” Ta ngẩng đầu, mỉm cười nói với họ, “Trước kia ta cảm thấy những việc ta muốn làm đều không được người lớn đồng ý, cho nên ta chỉ có thể làm những việc người lớn muốn ta làm, nhưng bây giờ ta không muốn làm những việc ‘Ta muốn làm’, ta muốn làm những việc ‘Chính xác’.”