Chương 694: Ta ở chỗ này sinh hoạt | Thập Nhật Chung Yên

Thập Nhật Chung Yên - Cập nhật ngày 29/03/2025

Ta vốn rất muốn khóc.

Thế nhưng Tư Duy tỷ tỷ một mực an ủi ta, khiến tâm trạng ta tốt hơn nhiều.

Nàng nói ta là chân chính “Anh Hùng”, là ta cứu đại gia.

Ta thủy chung kéo tay nàng, tất cả đại nhân đều khiến ta cảm thấy sợ hãi, có thể Tư Duy tỷ tỷ thì không.

“Tỷ tỷ, chúng ta muốn cùng bọn họ cùng đi sao?” Ta đưa tay chỉ về phía trước mấy cái đại thẩm cùng đại bá.

Bọn họ từ khi đi trên đường, mùi vị trên người rất phức tạp, bọn họ giống như đang suy tư rất nhiều chuyện.

“Tiểu Anh Hùng, mặc dù ta cũng không quá thích bọn hắn, thế nhưng cái địa phương quỷ quái này quá kỳ quái.” Nàng cau mày nhìn xung quanh tòa thành thị rách tung toé, “Dù sao nhiều người vẫn tốt hơn ít người, hai chúng ta tự đi có thể sẽ nguy hiểm hơn.”

“A . . . ?”

Ta cảm thấy có chút khó hiểu, cái vị đại bá dẫn đầu rõ ràng tản ra mùi “Sát ý”, tỷ tỷ chẳng lẽ không ngửi thấy sao? Hay là nàng ngửi thấy, vẫn cảm thấy vị đại bá kia cực kỳ an toàn?

Lúc ấy ta không suy tư kỹ lời tỷ tỷ nói, cũng không biết chỉ ta mới ngửi được mùi kỳ quái này, về sau nghĩ lại, có lẽ đây là quyết định đau đớn nhất đời ta.

Đi thêm mấy trăm mét, vị đại bá dẫn đầu tựa hồ nghĩ ra điều gì, quay đầu nhìn chằm chằm tỷ tỷ.

Tỷ tỷ có vẻ hơi sợ hãi, nhưng vẫn cố đem ta giấu sau lưng.

“Làm sao vậy?” Nàng hỏi.

Vị đại bá nhếch miệng cười, đứng trước mặt hai chúng ta.

“Tiểu cô nương a.” Đại bá cất tiếng, “Xưng hô thế nào?”

“Lý Tư Duy.”

“Tên rất hay.” Đại bá gật gật đầu, “Vừa rồi ta đã thấy ngươi nha đầu này rất thông minh, chúng ta có muốn hợp tác một chút không?”

“Hợp tác?”

“Đúng vậy.” Đại bá cười rạng rỡ, thế nhưng mùi của hắn không dễ ngửi, “Tư Duy a, ta ở bên ngoài cũng ít nhiều xem như nhân vật hô phong hoán vũ, bình thường cực kỳ thích cộng sự với người thông minh, cái này khiến ta cảm thấy lực lượng vô tận, cho nên có nên cùng chúng ta không?”

Nói xong hắn móc từ trong túi ra một cái túi tiền, mở ra để lộ những viên toái thạch màu xanh biếc bên trong.

“Vừa nãy cái gã Long Đầu đã nói, chúng ta muốn thu thập mấy vạn viên đá nhỏ loại này, càng nhiều người càng nhanh thành công.” Đại bá nói, “Ngươi biết muốn hoàn thành một kiện đại sự, quan trọng nhất là gì không?”

“Là sống sót.” Tỷ tỷ nói.

“Không, là tổ kiến một chi đoàn đội cứng rắn vô đối.” Đại bá nở nụ cười, “Ta có vô số kinh nghiệm tổ kiến đoàn đội, ta cũng sẽ tận lực phát huy sở trường của mỗi người, ngươi cô nương này đầu óc rất linh quang, cho nên ta tới mời ngươi gia nhập ta, chúng ta cùng nhau hướng tới thành công.”

Ta trốn sau lưng tỷ tỷ không dám nói lời nào, một mực ngửi cỗ mùi gánh nặng trên người đại bá.

Tỷ tỷ chần chờ một chút, lông mày cũng nhíu lại, nàng mở miệng hỏi: “Vị đại thúc này xưng hô thế nào?”

“Ta họ Vạn, Vạn Tài.” Đại bá đáp, “Hơn nữa đừng gọi ta “Đại thúc” nha, ta mới 40.”

Vị bá bá này thật kỳ quái, chỉ khi nói tên cùng tuổi tác, mùi gánh nặng trên người hắn mới nhỏ đi một chút.

“Vạn ca.” Tỷ tỷ đổi giọng, “Trước kia ta cũng gặp một vài đại nhân vật, nhưng bọn họ đều không nói chuyện như ngươi. Ngươi thật sự đã tổ kiến qua rất nhiều đoàn đội sao?”

“Nha . . .” Vạn bá bá nhìn ánh mắt tỷ tỷ biến đổi, mùi trên người cũng giảm bớt một chút, “Không ngờ Tiểu Lý tuổi không lớn, kiến thức cũng không ít đâu. Ta xác thực đã tổ kiến qua rất nhiều nhánh đoàn đội ưu tú, đồng thời cũng là người dẫn đầu của họ, ngươi không tin ta cũng không sao, ta sẽ để ngươi thấy năng lực của ta trong hợp tác sau này, đồng dạng, ta cũng hy vọng ngươi phát sáng phát nhiệt, vì đại gia đình chúng ta góp một viên gạch.”

“Đại gia đình . . . ?” Tỷ tỷ nghi ngờ hỏi.

“Ta đã nói với mấy người bọn họ rồi.” Vạn bá bá chỉ mấy cái thẩm thẩm ở đằng xa cười nói, “Về sau chúng ta ở chung với thân phận “Người nhà”, như vậy mọi người sẽ đoàn kết hơn, làm việc cũng nhiệt tình hơn, về sau mọi người chính là người nhà trong một đại gia đình, ngươi cảm thấy thế nào?”

Mùi “Nghi ngờ” trên người tỷ tỷ càng ngày càng nặng.

“Vạn ca . . . Nếu ta gia nhập cái gọi là “Đại gia đình” của ngươi, cần phải làm gì?”

“Cũng không có gì.” Vạn bá bá đáp, “Yêu cầu duy nhất là có chuyện gì đại gia thương lượng, gia tộc chúng ta cam đoan công bình công chính, dù sao chỉ có mười ngày, chúng ta hợp sức, cùng nhau tập hợp đủ những viên Thạch Đầu này.”

Ngày đó tỷ tỷ suy tư liên tục, vẫn đáp ứng thỉnh cầu của Vạn bá bá.

Cuộc sống của chúng ta cũng từ ngày đó mà thay đổi hoàn toàn.

Những ngày đầu không có gì đặc biệt, Vạn bá bá cũng quả thực giống một người gia trưởng. Hắn chia đại gia thành các tổ, sắp xếp họ tham gia mấy trò chơi, lại sắp xếp những vị thẩm thẩm còn lại không quá thích hợp tham gia trò chơi ra ngoài tìm đồ ăn.

Nhưng không biết có phải các thẩm thẩm thật không tìm thấy đồ ăn, hay là nơi này căn bản không có đồ ăn, các nàng đã liên tục hai ngày tay không trở về, chỉ đến ngày thứ ba mới mang về một chút đồ hộp cùng nước khoáng rất khó ăn.

Mùi trên người Vạn bá bá rất tức giận, nhưng hắn vẫn tươi cười đón lấy, trong miệng nói “Đều là người nhà”, vừa hay mùi khó ngửi kia không che giấu được.

Ta thường xuyên thấy ánh mắt Vạn bá bá vào đêm khuya vô cùng âm lãnh, hắn không thích ngủ, hắn chỉ chằm chằm những người khác trong đêm khuya, mùi vị trên người cũng càng lúc càng đáng sợ.

Bởi vì a ba thường xuyên uống say về nhà, nên ta luôn không dám ngủ quá say, mỗi tối chỉ cần có gió thổi cỏ lay, ta sẽ bừng tỉnh ngay, điều này cũng khiến ta có thể chú ý nhất cử nhất động của Vạn bá bá vào ban đêm.

Chỉ cần có người xoay người ta sẽ tỉnh, sau khi tỉnh lại đều vô ý thức nhìn Vạn bá bá, hắn mãi mãi không ngủ.

Đúng rồi, có lẽ đây là “Năng khiếu” của ta a?

Ta nói là . . . Ta tỉnh nhanh hơn người khác, hẳn là “Năng khiếu” của ta a?

Sao bây giờ ta mới nghĩ ra . . . ?

Trước đó lão sư để chúng ta điền “Năng khiếu” của bản thân, ta nghĩ rất lâu chỉ có thể viết “Không có”, những bạn nhỏ có năng khiếu đều được lão sư biểu dương, lão sư bảo chúng ta vỗ tay cho họ, ta vỗ còn hăng hơn ai hết.

Ta không biết tại sao lại dùng sức như vậy, nhưng ta cứ vỗ mãi, ta thực sự rất muốn có “Năng khiếu”.

Nhưng bây giờ tốt rồi, nếu sau này lão sư lại bảo chúng ta viết “Năng khiếu” của bản thân, ta có thể viết “Tỉnh nhanh hơn người khác” nha, lão sư sẽ khen ngợi ta chứ?

Sẽ có bạn nhỏ vỗ tay cho ta sao?

Ta . . . Còn có thể gặp lại họ không? Còn có thể gặp lại Hứa Gia Hoa không . . . ?

Ta vẫn rất muốn khóc.

Dù ta không nhớ ba ba mụ mụ của ta cùng lão sư, nhưng ta thực sự rất muốn khóc.

Mỗi đêm ta đều dựa vào vai tỷ tỷ ngủ, ta không thích những đại nhân kia, ta chỉ thích tỷ tỷ.

Nhưng tỷ tỷ dạo này có vẻ rất mệt mỏi, hôm nay ngay cả tay cũng bị rách toạc.

Nàng một mực nói “Không sao”, nhưng ta luôn cảm thấy có chuyện, mùi của nàng bắt đầu biến đục ngầu.

Vạn bá bá cũng không giao cho ta việc gì, chỉ bảo ta luôn đợi trong phòng.

Cũng may ta có thể dọn dẹp nhà, mỗi ngày ta đều dọn dẹp phòng rất sạch sẽ đợi mọi người trở về.

Nhưng bầu không khí của các đại nhân càng lúc càng căng thẳng, họ cũng bắt đầu cãi nhau càng lúc càng nhiều, cuối cùng vào ngày thứ sáu, biến cố xảy ra.

Quay lại truyện Thập Nhật Chung Yên

Bảng Xếp Hạng

Chương 765: Trấn Thiên Vô Tận Tháp, Đế Cốt Thông Huyền Tôn

Chương 2805: Mộng Anh bí mật

Chương 445: Dâng cúng (2)

Sơn Hải Đề Đăng - Tháng 4 7, 2025