Chương 51: Tiêu Tiêu | Thập Nhật Chung Yên
Thập Nhật Chung Yên - Cập nhật ngày 25/03/2025
Mấy kẻ kia ăn gần nửa con gấu, sau đó lại húp sạch nồi canh.
Phải công nhận rằng, canh thịt gấu có vị dễ chịu hơn hẳn so với thịt.
Có lẽ do bọn hắn quá khát, nên uống thứ gì cũng thấy ngọt ngào.
“Phần thịt còn lại cứ để đây đi.” Tề Hạ vươn vai, nói với mọi người, “Nếu tối nay ta còn mạng trở về, thì lại có bữa ra trò.”
Tiêu Tiêu bỗng lên tiếng: “Ta muốn ăn thêm bát nữa.”
Nói rồi, nàng cầm bát, gắp thêm một đống thịt gấu.
“Tùy ngươi.” Tề Hạ chậm rãi đứng dậy, ngước nhìn sắc trời, giờ chắc cũng xế chiều rồi.
“Phải tranh thủ thời gian thôi.” Tề Hạ nói, “Bốn người chúng ta mới kiếm được 95 ‘Đạo’, tiến độ này còn thiếu nhiều lắm, mục tiêu hôm nay là 360.”
“Ngươi nói phải.” Kiều Gia Kính cũng đứng lên, “Đi thôi.”
Điềm Điềm và Lâm Cầm thu dọn đồ đạc xong, phủi bụi trên người. Hai người quay lại nhìn, Tiêu Tiêu vẫn chưa đứng dậy, nàng cứ cắm cúi ăn thịt trong bát, như thể không nghe thấy gì.
“Tiêu Tiêu muội muội, muội không đi sao?” Điềm Điềm hỏi.
Tiêu Tiêu nhét một miếng thịt mỡ vào miệng, liếm ngón tay, nhưng vẫn không trả lời.
“Kệ nàng ta đi.” Tề Hạ biết mục đích của ả ta không đơn thuần, mọi người sớm chia nhau hành động thì hơn, “Chúng ta đi thôi.”
Kiều Gia Kính gật đầu, quay người đi về phía Tề Hạ.
Đúng lúc này, từ xa vọng lại một tiếng chuông lớn.
“Keng! ! !”
Mọi người lộ vẻ nghi hoặc.
Tề Hạ còn chưa kịp nói gì, bỗng thấy trước mắt mình bay tới một bức “tường”.
“Cái gì?”
Chưa kịp phản ứng, hắn đã đập mặt vào bức tường kia.
Mấy giây sau, hắn mới hiểu ra chuyện gì vừa xảy ra.
Hóa ra đó không phải “tường bay”, mà là mặt hắn vừa lao xuống đất.
Hắn chưa từng trải qua cảm giác quỷ dị như vậy, dường như mọi giác quan đều hỗn loạn.
Tề Hạ khó khăn nghiêng đầu, phát hiện Kiều Gia Kính, Lâm Cầm, Điềm Điềm cũng đều ngã ngửa ra đất, mắt nhắm nghiền, như đã mất đi ý thức.
“Đây là cái gì…”
Tề Hạ cảm thấy tình hình hiện tại vô cùng quái dị, hắn không tin vào mắt mình, lắc đầu. Hắn muốn đưa tay trái, rồi lại đưa tay phải.
Hắn muốn đứng dậy, nhưng lại ngã xuống.
Cảm giác này giống như say rượu, nhưng đầu óc lại tỉnh táo lạ thường.
Tiêu Tiêu vẫn nhìn chằm chằm vào bát, ngấu nghiến ăn nốt chỗ thịt còn lại, như thể không thấy gì.
“Ngươi… Ngươi làm cái gì?” Tề Hạ trừng mắt nhìn Tiêu Tiêu, “Ngươi hạ độc?”
Dù miệng hỏi vậy, nhưng trong lòng Tề Hạ vẫn còn chút nghi ngờ.
Số thịt gấu mà Tiêu Tiêu ăn còn nhiều hơn bất kỳ ai, nếu thật là hạ độc, tại sao nàng ta không sao?
“Tề Hạ, ngươi nghe kìa, tiếng chuông.” Tiêu Tiêu thản nhiên nói.
“Tiếng chuông… Có ý gì?”
“Ý là… Ta muốn nói chuyện điều kiện với ngươi.” Tiêu Tiêu buông bát không xuống, đứng dậy.
“Điều kiện…?” Tề Hạ có chút không tin nhìn người phụ nữ hơi mập trước mặt. Trước kia hắn chỉ nghĩ ả ta có chút tâm cơ thôi, nhưng giờ xem ra ả còn đáng sợ hơn hắn tưởng.
Bây giờ đối phương đã hoàn toàn nắm quyền chủ động, hắn không có quyền từ chối.
“Ngươi cần điều kiện gì?” Tề Hạ hỏi.
“Đừng thu thập ‘Đạo’ nữa.” Tiêu Tiêu nói, “An tâm ở đây sống đi.”
“Cái gì…?”
Tề Hạ đã nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng không ngờ tới tình huống này.
Đối phương lại không phải vì “Đạo” mà đến?
“Ngươi nói bảo ta ở đây an tâm sống? !” Tề Hạ muốn đứng lên, nhưng phát hiện tay chân hoàn toàn không nghe sai khiến, chỉ có thể nằm sấp trên đất gằn giọng, “Ta mẹ nó tại sao phải ở đây sống? !”
Tiêu Tiêu lau tay dính mỡ vào quần, sau đó đi đến bên cạnh bốn người, tháo hết số “Đạo” bên hông bọn hắn xuống.
Cuối cùng, nàng ngồi xổm xuống bên cạnh Tề Hạ, mặt không biểu cảm nói: “Bởi vì ngươi quá mạnh, ngươi có khả năng thu thập đủ số lượng ‘Đạo’.”
“Đây chẳng phải là vừa vặn sao…” Tề Hạ nghiến răng nói, “Ta sẽ giải mã bí ẩn của cái nơi quỷ quái này, mang tất cả mọi người ra ngoài.”
“Không, ta không thể để chuyện đó xảy ra.” Tiêu Tiêu bình tĩnh lắc đầu, “Ta không cho phép ai thu thập thành công, ta muốn bảo vệ nơi này. Nếu ngươi còn cố chấp, ta sẽ khiến ngươi hối hận.”
“Thì ra là thế…” Tề Hạ hừ lạnh một tiếng, “Ngươi thoạt nhìn là người bình thường, kết quả lại là kẻ điên… Ngươi muốn ta giống như những cái xác không hồn kia, vĩnh viễn sống ở đây? Chẳng lẽ không ai nói cho ngươi biết cái nơi quỷ quái này chỉ còn mười ngày tuổi thọ sao? Nơi này sắp tiêu vong!”
“Nơi này sắp tiêu vong?” Tiêu Tiêu gật đầu, dường như không mấy bận tâm đến câu trả lời này, “Vậy ta đổi cách nói, ta muốn ngươi trong vài ngày này yên tĩnh chờ đợi diệt vong, không được phép đi thu thập ‘Đạo’ nữa.”
“Ngươi… Tên điên…” Tề Hạ chậm rãi nói, “Nếu ta không làm theo, ngươi sẽ thế nào? Giết ta sao?”
“Có lẽ vậy.”
“Ngươi sẽ không.”
“Hả? Vì sao?”
“Bởi vì ngươi hiện tại đã có cơ hội giết ta.” Tề Hạ nói, “Ngươi ban đầu có thể trực tiếp giết ta, nhưng lại muốn ‘bàn điều kiện’ với ta, vì sao?”
Tiêu Tiêu nghe xong nhíu mày, quay người đi lấy cái nồi, vứt hết số “Đạo” vào lò lửa.
“Uy! !” Tề Hạ hét lớn, “Ngươi rốt cuộc có âm mưu gì? !”
Theo lò lửa rung lên keng keng, số “Đạo” mà mấy người Tề Hạ đánh đổi bằng cả tính mạng để giành được đều hóa thành tro tàn.
Tiêu Tiêu lúc này quay đầu lại, vẻ mặt bi thương nói với Tề Hạ: “Ta không giết ngươi, là hy vọng ngươi vào một ngày nào đó trong tương lai có thể gia nhập chúng ta.”
Tề Hạ cảm thấy căn bản không thể nói chuyện với người phụ nữ tên Tiêu Tiêu này: “Ngươi không hiểu sao? Nơi này chỉ còn lại mười ngày! Mười ngày sau mọi thứ sẽ biến mất, cái gì mà ‘tương lai một ngày nào đó gia nhập các ngươi’? !”
Nói xong, hắn dừng lại một chút, rồi hỏi: “‘Các ngươi’ là ai?”
“Tề Hạ.” Tiêu Tiêu nói, “Mười ngày sau ngươi sẽ hiểu rõ mọi chuyện, nơi này, những người này…”
Nàng chỉ vào ba người đang nằm trên đất, nói với Tề Hạ: “Bọn họ đều không quan trọng, bọn họ chết cũng không có gì đáng tiếc. Nhưng ngươi không giống, ngươi phải ở lại đây sống.”
“Thôi đi.” Tề Hạ nói, “Bọn họ có quan trọng với ta hay không, ngươi làm sao biết được?”
“Ta…” Tiêu Tiêu hơi sững sờ, dường như nghĩ đến điều gì đó, rồi nói với Tề Hạ: “Ta có thể chứng minh cho ngươi thấy, bọn họ chết cũng không có gì đáng tiếc.”
“Ngươi, ngươi muốn làm gì?”
Nói xong, Tiêu Tiêu cởi áo ngoài, lộ ra chiếc áo ba lỗ bên trong.
Lúc này Tề Hạ mới phát hiện, người phụ nữ trước mặt đâu phải “hơi mập”, lượng cơ bắp trên người nàng thậm chí còn vượt xa Kiều Gia Kính, cơ bụng lộ rõ, hai cánh tay cũng to như cột đá.
Lúc ấy nhìn thấy thân hình to lớn và bờ vai rộng của nàng, hắn tự nhiên cho rằng nàng béo.
Tuy khuôn mặt nàng gầy gò, nhưng không ai có thể ngờ rằng dưới chiếc áo phông rộng thùng thình kia lại là một thân hình cơ bắp cường kiện.