Chương 316: Xuyên tường? | Thập Nhật Chung Yên
Thập Nhật Chung Yên - Cập nhật ngày 26/03/2025
“Ngươi biết ta từng trải…?” Vân Dao nhíu mày hỏi, “Ngươi cũng biết chuyện của Điềm Điềm?”
“Không chỉ có thế đâu…” Trần Tuấn Nam cười nói, ” “Cường vận” cùng “Xảo vật”, đối với chúng ta mà nói, thiếu một thứ cũng không được.”
“Xảo vật…?” Vân Dao cúi đầu suy tư một lát, nói ra: “Ta hiểu rồi, lần này để chúng ta liên thủ đi. Có lẽ ngươi có thể cho ta một lần nữa tìm được động lực sống sót.”
“A!” Trần Tuấn Nam cười nói, “Vậy thì đúng rồi.”
“Nhưng…” Vân Dao lời nói xoay chuyển, “Mặc dù ta trước kia đã nói dối ngươi vài lần… Nhưng lần này thì không.”
“A?!” Trần Tuấn Nam vừa mới thả lỏng trong lòng lại giật mình.
“Ta vừa mới nhận được vấn đề, chính là cái này.” Vân Dao nói, “Địa Xà dường như thật sự ở bên phải chúng ta.”
“Đã như vậy…” Trần Tuấn Nam nói, “Chỉ có thể nói rõ lão tặc Địa Xà kia còn ngu hơn ta tưởng tượng nhiều, hắn đúng là chó cùng rứt giậu.”
“Vậy chúng ta tiếp theo phải làm sao?”
“Lần này vấn đề chỉ có thể chọn “Không”, nếu không thiết cầu không thể quay về, ngươi sẽ gặp nguy hiểm.” Trần Tuấn Nam nói, “Giao cho ta đi.”
Hai người đã cúp điện thoại, Trần Tuấn Nam tính toán vị trí thiết cầu, trực tiếp ấn “Không”.
Hiện tại tọa độ thiết cầu là “2”, nhất định phải để nó trở về “3”, nếu không lần hợp tính kế tiếp nguy hiểm quá cao,
Dù sao Vân Dao là “0”.
Trần Tuấn Nam suy tư một hồi, bấm điện thoại cho Từ Thiến.
“Thiến tỷ…” Trần Tuấn Nam suy nghĩ nói, “Vừa rồi tỷ đã truyền vấn đề xuống rồi chứ?”
“Còn phải nói sao?” Từ Thiến tức giận hỏi ngược lại, “Ta vừa rồi tận mắt thấy Địa Xà tham gia trò chơi đó! Ta sao có thể không truyền xuống?”
“Cũng phải.” Trần Tuấn Nam cảm thấy mình có vẻ hơi lo lắng quá, có lẽ là do chuyện của Vân Dao vừa rồi, hắn nhìn ai cũng thấy như đang nói dối.
Thật hy vọng giờ phút này Tề Hạ ở đây, dù sao hắn liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu mọi lời nói dối.
“Thiến tỷ, tỷ giúp ta truyền vấn đề này xuống đi…” Trần Tuấn Nam suy nghĩ một lát nói, ” “Chọn không, để cho Địa Xà đi chết” .”
“Cái này… Cái này có phải quá trực tiếp không?” Từ Thiến nói.
“Trực tiếp không tốt sao?” Trần Tuấn Nam hỏi ngược lại, “Việc cấp bách hiện tại là cho mọi người biết tin Địa Xà dự thi, sau đó giết hắn.”
Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu, Từ Thiến mới lên tiếng: “Ta cảm thấy ý nghĩ của ngươi có chút cực đoan.”
“Cái gì?”
“Ngươi nói xem có khả năng nào… Không phải ai ở hiện trường cũng muốn Địa Xà chết?”
Lời này như một ngọn châm nhỏ, khiến cho suy nghĩ của Trần Tuấn Nam bỗng nhiên nổ tung.
Đúng vậy a!
Hắn phạm sai lầm lớn!
Bây giờ là hắn và Địa Xà đánh cược, giống như là một trận “Cược lớn nhỏ”, hắn và Địa Xà cược mạng, kết cục giống như là xúc xắc trong chung, đông đảo người tham dự có suy nghĩ riêng về “Lớn” và “Nhỏ”, bọn họ chọn bên mà bản thân cho là có phần thắng lớn nhất để đặt cược.
Không phải ai cũng biết cược Trần Tuấn Nam thắng.
Nếu bọn họ cùng nhau công kích Địa Xà, ngược lại không giết được hắn, vậy thời gian tiếp theo sẽ không dễ chịu chút nào.
“Thì ra là như vậy…” Trần Tuấn Nam cười nói, “Vậy tiểu gia hiểu rồi. Ban đầu ta cho rằng trên sân toàn là hảo hán nhiệt huyết, bây giờ xem ra vẫn còn không ít kẻ sợ chết.”
“Cái gì?”
“Thiến tỷ, có thể giúp ta một việc không?” Trần Tuấn Nam hỏi.
“Giúp gì?”
“Chờ một lát tỷ đừng nghe điện thoại, ta muốn nói chuyện với người bên trái tỷ.”
“A?” Từ Thiến không phải lần đầu bị ý nghĩ của Trần Tuấn Nam làm cho kinh hãi, “Làm vậy được sao? Ta, ta còn chưa chết, nếu không nghe điện thoại…”
“Vấn đề ta đã hỏi xong, tỷ không tính là phạm quy, chỉ là không muốn nghe điện thoại thôi, yên tâm đi.” Trần Tuấn Nam cười nói.
Từ Thiến chỉ có thể nghe theo ý của Trần Tuấn Nam, dù sao nàng cũng xem như là “Đồng lõa” của Địa Xà, hiện tại đối với nàng mà nói, không giết Địa Xà thì sẽ càng thêm nguy hiểm.
Cũng may mình không phải là người tham gia cược mạng, dù chết chắc cũng sẽ luân hồi.
Không bao lâu sau, điện thoại của Từ Thiến vang lên, nàng không nghe máy, để tiếng chuông vang lên đủ mười lần.
Quả nhiên, đến lần thứ mười một, tiếng chuông im bặt.
Xem ra cơ chế hoạt động của cuộc gọi này là máy móc, mặc kệ người trong phòng còn sống hay đã chết, chỉ cần mười lần không ai nghe thì sẽ tự động chuyển sang người kế tiếp.
Trần Tuấn Nam kiên nhẫn chờ đợi, điện thoại cuối cùng cũng có người bắt máy.
“A lô, a lô?” Đầu dây bên kia là một giọng nam nghe rất gấp gáp, giống với miêu tả của Từ Thiến.
“Nha, đại ca.” Trần Tuấn Nam cười lên tiếng chào,
“A?!” Người kia giật mình kêu lên, “Ngươi, ngươi là ai? Muội muội ta đâu?”
“Đại ca đừng ngại, ta có thể làm muội muội kia.”
Người kia im lặng hồi lâu, giọng run rẩy hỏi: “Nó… Chết rồi?”
“Sao lại thế?” Trần Tuấn Nam ý thức được người này đến giờ còn chưa rõ quy tắc, “Biết đâu muội ấy chưa chết, chỉ là trong người hơi khó chịu, không muốn nghe điện thoại, nên điện thoại trực tiếp gọi đến chỗ của ngài, không làm phiền ngài chứ?”
“Rốt cuộc ngươi muốn gì?”
“Ta muốn nói chuyện với ngươi…” Trần Tuấn Nam cười nói, “Đại ca, vừa rồi muội ấy truyền cho ngươi là vấn đề gì?”
Người kia vừa định mở miệng, chợt ý thức được không ổn.
“Ngươi hỏi cái này làm gì?” Hắn hỏi ngược lại, “Theo lý thì ngươi phải biết nó đưa ra vấn đề gì chứ?”
“Hắc, ngài thông minh đấy chứ?” Trần Tuấn Nam cười nói, “Thực không dám giấu diếm, cô nương kia đã bị ta giết rồi. Tiểu gia cùng Địa Xà cược mạng, giờ ta thần hồn nát thần tính rồi, bất cứ ai khả nghi đều không thể bỏ qua.”
“A?!” Người kia giật nảy mình, “Giết, giết rồi?!”
Hắn nhìn quanh không gian kín mít xung quanh, bỗng nhiên cảm thấy không an toàn.
“Ngươi không tin ta?” Trần Tuấn Nam cười nói, “Ngươi biết tại sao hiện tại đang nói chuyện với ta không? Ngươi nhớ lại quy tắc xem.”
Người kia suy tư một chút, dường như quy tắc đã nói, chỉ khi người trong phòng đã chết, điện thoại không ai nghe mới tiếp sóng cho người kế tiếp.
“Ngươi, ngươi thật sự giết muội ấy rồi à? Ngươi…” Người kia ảo não nói, “Muội ấy tốt lắm, lần nào cũng nói rõ tình hình cho ta…”
“Vậy coi như ta giết nhầm người.” Trần Tuấn Nam nói, “Ta giết nhầm một người thì có thể giết nhầm người thứ hai, đại ca muốn chết không?”
“Ta, đương nhiên không muốn.”
“Nhưng bây giờ là thời khắc mấu chốt ta và Địa Xà cược mạng.” Trần Tuấn Nam nói, “Mọi người chỉ có hai lựa chọn, một là làm việc cho ta, hai là bị ta giết. Dù sao “Tiếng vọng” của ta là mẹ nó “Xuyên tường” mà.”
“A?!” Người kia sợ hãi đứng bật dậy, “Ngươi, ngươi biết “Xuyên tường” ?!”
“Không sai.” Trần Tuấn Nam mặt không đổi sắc, tim không nhảy nói, “Ngươi chờ đấy, tiểu gia bây giờ sẽ xuyên qua giết ngươi.”
“Thôi, không cần…” Người kia cười khan một tiếng, “Ta cảm thấy ngươi còn đáng sợ hơn Địa Xà, chắc chắn đứng về phía ngươi.”
“Tốt, vậy ta có thể mở cho ngươi một chút ân huệ.” Trần Tuấn Nam ghé sát điện thoại nói, “Ngươi bây giờ là tiểu đệ của ta.”
“A?”
“Một lát nữa điện thoại sẽ lại phát sóng tới, ngươi đừng nghe máy.”
“Cái này… Không nghe máy?”
“Bằng không ngươi đi chết?”
“A, đừng đừng đừng…”
Trần Tuấn Nam biết người này nhát gan, không thể ảnh hưởng toàn cục, cơ bản có thể bỏ qua, quyết đoán mở vòng điện thoại thứ ba.