Chương 1070: Nhân cấp châm | Thập Nhật Chung Yên

Thập Nhật Chung Yên - Cập nhật ngày 31/03/2025

“Hắn nói riêng câu này…?” Tề Hạ dò xét hỏi.

“Không… Đằng sau… Còn có một chút.” Nhân Xà đáp lời.

“Nói cho ta.” Tề Hạ nói bằng giọng điệu không cần suy nghĩ, “Hiện tại nếu không chọn tin tưởng ta, rất có thể bỏ lỡ cơ hội tốt nhất.”

Nhân Xà biết Tề Hạ nói không sai, thế là ngừng lại hồi lâu mới mở miệng: “Hắn nói “Nếu như các ngươi những Nhân cấp Cầm Tinh không thích cái lãnh đạo mới, vậy liền tháo mặt nạ xuống” “.

Tề Hạ cúi đầu, cẩn thận suy tư hai câu này, thầm nghĩ trong lòng, khó trách Nhân Xà cho rằng đây là lời tạm biệt, có thể bây giờ nhìn lại, có lẽ đây là nhiệm vụ. Bởi vì hai câu này đã định trước, chỉ khi chính mình xuất hiện mới có thể biến thành nhiệm vụ, nếu không thì chỉ là cáo biệt.

Nhiệm vụ này tựa hồ không chỉ giới hạn trong Nhân Xà, mà còn khiến ta mơ hồ bắt được điều gì đó.

Vì sao Dê Trắng sớm đã nói với Nhân Xà “Hắn là hắn mà ta là ta”?

Chẳng lẽ nguyên nhân này cũng là do Dê Trắng miệt thị ta?

Tề Hạ nhanh chóng lắc đầu, cảm thấy Dê Trắng có chút vẽ vời thêm chuyện, nếu hắn có chút miệt thị ta, hoàn toàn có thể thông qua những tin tức khác để trực tiếp truyền đạt cho ta, không cần thiết đem câu nói này đơn độc nói với Nhân Xà.

Mặc dù ta cũng muốn phủi sạch quan hệ với Dê Trắng, cũng không cần thiết phải đơn độc điểm ra vào thời điểm chia tay quan trọng như vậy.

Đương nhiên, điều đáng chú ý còn có câu nói thứ hai – nếu như các ngươi những “Nhân cấp Cầm Tinh” không thích lãnh đạo mới, liền có thể tháo mặt nạ xuống.

Câu nói này giống như tuyên án tử hình, lại bị Nhân Xà cho là lời cáo biệt.

“Nhân Xà, ngươi bây giờ có nghĩ tháo mặt nạ xuống không?” Tề Hạ hỏi.

Nhân Xà nghe xong cười khổ lắc đầu: “Câu nói này ta đã từng suy tư rất lâu, nhưng đều không suy tư ra kết luận.”

“Nói thế nào?”

“Ta biết Dê ca cũng không muốn giết ta.” Nhân Xà nói, “Nhưng hắn biết rất rõ ràng, tháo mặt nạ xuống ta liền sẽ chết, cho nên ta đã từng suy đoán ra rất nhiều loại khả năng, đáng tiếc không có loại nào có thể giải thích câu nói này của hắn, có lẽ Dê ca lúc ấy cũng cực kỳ bi thương…?”

“Vậy chi bằng ta giúp ngươi giải thích một chút.” Tề Hạ sờ cằm nói, “Mặc dù ta không nhớ được cụ thể tâm trạng của hắn khi nói những lời này, nhưng ta có thể phục khắc ý nghĩ của hắn.”

Nhân Xà gật đầu.

“Ngươi cũng biết, vô luận ta hay Dê Trắng, ai cũng không muốn giết ngươi, cho nên điều đầu tiên cần cân nhắc là, dưới tình huống nào tháo mặt nạ xuống mới không chết?” Tề Hạ hỏi.

Nhân Xà suy tư mấy giây, cảm giác vấn đề này đã có chút không hợp lẽ thường.

“Chỉ cần chúng ta còn ở “Chung Mạt Chi Địa”, tháo mặt nạ xuống nhất định sẽ chết.” Hắn trả lời, “Trừ phi… Chúng ta không còn ở nơi này.”

“Thuyết pháp này không thành lập.” Tề Hạ quả quyết phủ nhận, “Bởi vì thuyết pháp của Dê Trắng là “Nếu các ngươi không thích lãnh đạo mới”, ta ngầm thừa nhận cái lãnh đạo mới chính là ta, hắn cũng ngầm thừa nhận ngươi tháo mặt nạ xuống khi còn ở “Chung Mạt Chi Địa”, cho nên ta hỏi là… Tại “Chung Mạt Chi Địa”, rốt cuộc phải thế nào tháo mặt nạ xuống mới không chết?”

“Cái này… Ta không biết…” Nhân Xà lắc đầu nói, “Căn cứ kinh nghiệm của ta, tất cả “Nhân cấp” tháo mặt nạ xuống đều sẽ chết, chưa từng có ngoại lệ.”

“Ngươi lâm vào tư duy nhầm lẫn.” Tề Hạ đưa tay gõ lên cuốn vở trên bàn, “Nhiều nan đề như vậy còn chưa cường hóa được ý nghĩ của ngươi sao?”

“Ta…” Nhân Xà cúi đầu, không biết nói gì.

“”Nhân cấp” tháo mặt nạ xuống có thể chết hay không, chỉ liên quan đến một người.” Tề Hạ trầm giọng nói, “Đó chính là “Chu Tước”, đúng không?”

Nhân Xà trừng mắt, rất nhanh gật đầu: “Là…”Chu Tước” là người trừng phạt “Cầm Tinh” phạm quy… Có thể ý của ngươi là…”

“Muốn sống sót khi tháo mặt nạ xuống, trước mắt chỉ có hai con đường.” Tề Hạ giơ hai ngón tay nói, “Thứ nhất là “Chu Tước” tử vong…”

“A…?”

“”Chu Tước” tử vong, liền đại biểu cho tất cả “Nhân cấp” được giải phóng.” Tề Hạ nói, “Khi đó tất cả “Nhân cấp Cầm Tinh” đều có thể tháo mặt nạ xuống biến trở về “Người tham dự”, lại không cần tiếp nhận bất luận chế tài nào.”

Nhân Xà trừng to mắt, nửa ngày không dám lên tiếng.

“Chu Tước” sẽ chết…?

“Nhân cấp Cầm Tinh” mỗi ngày lo lắng làm sao đào thoát khỏi “Chu Tước”, lại chưa bao giờ nghĩ đến một ngày nào đó “Chu Tước” sẽ chết.

“Thế nhưng mà “Chu Tước”… Muốn làm sao tử vong…?”

Tề Hạ nghe xong không nói gì, chỉ chậm rãi đứng dậy, đi tới bên cửa phòng.

Cánh cửa này không thông đến “Thương Hiệt Kỳ”, ngược lại thông ra đường phố.

Tề Hạ mở cửa phòng, nhìn bầu trời “Chung Mạt Chi Địa”, sau đó xác định đại khái phương hướng, lại nhìn về phía ngục giam.

Tề Hạ dường như biết Nhân Xà đang nghĩ gì, nói khẽ: “Sẽ có người phụ trách xử lý “Chu Tước”.”

“Cái gì…”

“Ta đã đoán được dụng ý của Dê Trắng…” Tề Hạ nói thêm, “”Nhân cấp Cầm Tinh” có lẽ bị cuốn vào dòng lũ “Đánh Giết Chu Tước”.”

“A?” Nhân Xà nghe xong dừng lại một chút, cảm giác chuyện này có chút khó hiểu, “Ngươi không phải vừa nói sẽ có người xử lý “Chu Tước” sao?”

Tề Hạ sắp xếp lại suy nghĩ, mở miệng nói: “Đúng, nhưng ta và Dê Trắng không thể đảm bảo bọn họ thành công 100%, còn cần người trợ lực từ một khía cạnh khác, và các ngươi chính là người trợ lực đó.”

Nhân Xà nghe xong vội vàng đi tới đóng cửa phòng lại, thấp giọng hỏi: “…Cần chúng ta làm gì?”

Tề Hạ không trực tiếp trả lời, chỉ yên tĩnh một lát rồi nói: “Điều này phải nói đến con đường thứ hai “Tháo mặt nạ xuống mà không chết”.”

“Là gì?”

“Đó chính là cùng một lúc có quá nhiều “Nhân cấp Cầm Tinh” “Phạm quy”, “Chu Tước” căn bản giết không hết.” Tề Hạ nói.

Nhân Xà cảm thấy mỗi câu nói của Tề Hạ đều đang phá vỡ giới hạn nhận thức của mình, khiến giọng nói của hắn bắt đầu thay đổi. Cảm giác này khiến hắn không hiểu muốn thốt ra hai chữ “Dê ca”, nhưng câu nói kia “Hắn là hắn mà ta là ta” lại ngăn khuất trước mắt.

“Chờ… Chờ một chút…” Nhân Xà đưa tay lắc lắc, “Chuyện này không phải quá phi lý sao…? “Giết không hết” cũng được coi là không chết được sao?”

“Thế giới này cũng vậy thôi.” Tề Hạ nói, “Nếu người phạm pháp bỗng nhiên bạo tăng, cảnh lực của tất cả thành thị đều sẽ tê liệt. Mà ở đây cũng vậy, tất cả “Nhân cấp” đều kiêng kỵ thủ đoạn giết người tàn nhẫn của “Chu Tước”, dẫn đến ai cũng không dám phạm quy. “Chu Tước” cũng vì vậy mà thanh nhàn không ít.”

“Thật sự là quá phi lý…” Nhân Xà cúi đầu nói, “Ngươi so sánh chúng ta với “Người phạm pháp”, còn coi “Chu Tước” là “Chấp pháp giả” sao?”

“Đây không phải ta ví von.” Tề Hạ nhìn chằm chằm vào mắt Nhân Xà, vẻ mặt thành thật nói, “Mà là nếu thật sự đến thời điểm hành động… Chúng ta trong mắt những “Người tham dự” và “Cầm Tinh” ở đây, cũng đã là “Người phạm pháp” từ đầu đến cuối.”

Nhân Xà nghe xong lần nữa cúi đầu trầm tư.

Lời nói của Tề Hạ dường như từ một khía cạnh chứng minh rằng, đối thủ của bọn họ trong hành động này không chỉ có “Cầm Tinh”, mà còn có những người không biết tình hình thực tế, từ đó đứng về phía “Cầm Tinh”.

“Nhân Xà.” Tề Hạ lại gọi, “Chiều nay, ngươi có thể cổ động bao nhiêu “Nhân cấp” cùng nhau tháo mặt nạ xuống?”

Quay lại truyện Thập Nhật Chung Yên

Bảng Xếp Hạng

Chương 2225: Giới Vương chấp pháp tổ

Chương 1313: Chờ lấy ta

Thập Nhật Chung Yên - Tháng 4 1, 2025

Chương 2224: Vô địch Nhạc tỷ