Q.7 - Chương 4363: Truy nã Vu tộc tu sĩ | Thanh Liên Chi Đỉnh [Dịch]
Thanh Liên Chi Đỉnh [Dịch] - Cập nhật ngày 06/01/2025
Một khoảng bình nguyên mênh mông vô bờ bỗng có một đạo hoàng sắc độn quang lướt nhanh qua không trung.
Không lâu sau, hoàng sắc độn quang dừng lại. Độn quang thu lại, lộ ra một chiếc phi chu dài hơn một trượng, trên đó có hai nam một nữ. Cầm đầu là một lão giả dáng người mập lùn, mặc áo xám. Nhìn trang phục của hắn, có thể thấy hắn là một tu sĩ thuộc Vu tộc.
“Hai vị đạo hữu, theo chúng ta lâu như vậy, cũng nên hiện thân đi!”
Áo xám lão giả lạnh lùng nói.
Lời vừa dứt, từ phía trên đầu bọn họ, hư không chợt sáng lên một vệt kim quang. Một cái ấn chương mang hình Tứ Phương chợt hiện ra, quay tít một vòng trước khi phồng lớn, rơi thẳng xuống.
Kim sắc cự ấn còn chưa rơi xuống, một cỗ trọng lực mạnh mẽ lập tức chụp xuống, khiến không gian xung quanh như không chịu nổi sức nặng, vặn vẹo biến hình.
Một đại hán cao to mặc áo trắng lập tức bấm pháp quyết, tạo ra một vòng sáng trắng bao quanh thân thể. Vòng sáng đó nhanh chóng nghênh đón kim sắc cự ấn.
Khi bạch sắc vòng sáng chạm vào kim sắc cự ấn, nó lập tức đông lại, khiến tốc độ rơi xuống của cự ấn hơi dừng lại.
Một thiếu phụ mặt váy đỏ, tay phải tỏa ra một hồng quang chói mắt, lập tức bổ xuống không trung. Một đạo hồng sắc kiếm quang to lớn lập tức hình thành, đổ xuống mặt đất.
Hồng sắc kiếm quang chưa kịp chạm xuống, mặt đất đã bị chém ra một khe nứt lớn.
Từ khe nứt xuất hiện một đạo kim sắc đao quang, đón lấy hồng sắc kiếm quang.
Khi cả hai chạm vào nhau, hồng sắc kiếm quang giống như giấy, bị kim sắc đao quang chém vỡ nát, đao quang sau đó đâm thẳng về phía ba người áo xám lão giả.
Áo xám lão giả vội vàng tế ra một tấm chắn màu đen đang lưu chuyển, che chắn trước người.
Kim sắc đao quang va vào tấm chắn màu đen, khiến nó rung lắc mạnh, trên bề mặt xuất hiện những vết nứt rõ ràng.
Một đạo hồng quang lập tức bay thẳng tới chiếc phi chu hoàng sắc.
Ba người áo xám lão giả đang muốn tránh đi, bỗng nghe thấy một tiếng chuông vang dội.
Thiếu phụ váy đỏ và đại hán áo trắng chợt run lên, cảm giác như có một cự thạch đè vào Hồn hải của họ, khiến họ không khỏi đau nhức. Áo xám lão giả lại không chịu ảnh hưởng gì.
Hồng quang đánh trúng chiếc phi chu hoàng sắc, làm nó bị xuyên thủng. Hồng quang ngay lập tức xuyên qua đầu của thiếu phụ váy đỏ.
Thiếu phụ mềm nhũn, ngã xuống, Nguyên Anh lập tức tách ra.
Đại hán áo trắng kêu lên một tiếng bất ngờ, bạch quang từ thân thể hắn phóng ra, sắc mặt biến đổi, lập tức hóa thành một cự viên với bộ lông bờm màu trắng, hình dáng hung dữ với đôi mắt cũng trắng như tuyết.
Kim sắc cự ấn lúc này tỏa ra linh quang, tiếp tục hướng xuống.
Bạch sắc cự viên hai tay chống lên đầu, sắc mặt hắn đỏ lên, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, khiến hắn không thể kiểm soát nổi mà rơi thẳng xuống đất.
Áo xám lão giả lập tức tỏa ra ánh sáng chuyển động mà thu hồi tấm chắn màu đen, hóa thành một đoàn sương mù màu đen rồi biến mất.
Kim sắc cự ấn phun ra một cỗ hỏa diễm kim sắc, bao trùm lấy bạch sắc cự viên, khiến trên cơ thể hắn bốc lên một làn khói xanh.
Hắn cố gắng tránh thoát, nhưng một lần nữa tiếng chuông vang lên, thân thể hắn lại run lên. Kim sắc cự ấn rơi xuống làm hắn bị nện xuống mặt đất, đất rung chuyển, xuất hiện hàng loạt vết nứt.
Cách đó vài chục vạn dặm, một đoàn sương mù màu đen xuất hiện, hiện ra thân ảnh của áo xám lão giả.
“Chạy? Ngươi có thể chạy thoát sao?”
Một thanh âm băng lãnh của nam tử vang lên.
Vừa dứt lời, một vệt kim quang bay từ mặt đất lên, thẳng đến áo xám lão giả.
Áo xám lão giả vội vàng tế ra tấm chắn màu đen, chắn trước mặt.
Kim quang va vào tấm chắn đen, khiến nó lắc lư một cái, và xuất hiện những vết nứt nhỏ, linh quang từ từ mờ nhạt.
“Các hạ dám làm mà không dám nhận? Chỉ biết núp trong bóng tối mà tấn công?”
Áo xám lão giả nhíu mày nói, tay phải tỏa ra hắc quang mạnh mẽ, đánh xuống mặt đất. Một cái cự chưởng màu đen lập tức lóe ra, lao thẳng xuống mặt đất.
Khi màu đen cự chưởng đập xuống, đất rung chuyển, xuất hiện một vết ấn khổng lồ, kèm theo dấu hiệu ăn mòn, tỏa ra làn khói xanh.
Vương Xuyên Minh và Thôi Dao từ lòng đất bay lên, sắc mặt lạnh lùng.
“Lão hủ không có đắc tội với đạo hữu, đúng không?”
Áo xám lão giả nhíu mày nói.
“Ngươi giết người của ta, còn nói không đắc tội?”
Vương Xuyên Minh lạnh lùng đáp.
Một tên thám tử bên ngoài đã phát hiện ra Mộ Dung gia dư nghiệt. Vừa mới báo tin lên thì mất tích. Vương Xuyên Minh thông qua điều tra mới lần ra được áo xám lão giả.
Nếu không phải thám tử bị giết, Vương Xuyên Minh đã có thể tìm thấy Mộ Dung gia dư nghiệt từ sớm. Lạc Thủy tiên tử đã chịu tội, nhưng Mộ Dung gia vẫn còn ám tử. Vương Xuyên Minh lập tức tiếp tục tìm kiếm ám tử của Mộ Dung gia.
Áo xám lão giả chau mày, miệng lẩm bẩm, thân hình phóng ra ánh sáng trắng mạnh mẽ, như thể muốn thi triển một loại Chú thuật nào đó.
Vương Xuyên Minh dùng ngón tay chỉ về phía không trung, tạo ra một vệt kim sắc trường hồng bắn thẳng tới áo xám lão giả.
Thôi Dao vung tay áo, năm thanh hồng quang lóe lên tạo thành phi đao phóng ra. Khi nàng bấm pháp quyết, năm thanh phi đao hợp nhất thành một thể, hóa thành một cái hồng sắc cự nhận chém thẳng về phía áo xám lão giả.
Kim sắc trường hồng chạm vào tấm chắn màu đen, làm nó lắc lư và xuất hiện nhiều vết rách hơn.
Hồng sắc cự nhận bổ xuống tấm chắn màu đen, khiến nó bị chém thành vài mảnh.
Hắc bào lão giả lúc này phóng ra hắc quang mạnh mẽ, hóa thành sương mù màu đen, bị hồng sắc cự nhận chém thành hai nửa.
Mặt đất nổ tung, hóa thành lòng đất cát, biến thành một cồn sa mạc lớn. Gió cuồng phong nổi dậy, bụi vàng phủ kín bầu trời, vô số hạt cát vàng bay lên cao, tạo thành một màn cát khổng lồ bao trùm khu vực xung quanh.
Màn cát khổng lồ sáng lên một đoàn hắc quang, hiện ra thân ảnh của áo xám lão giả.
Tay phải hắn phát ra một vòng sáng màu đen, đánh vào màn cát hoàng sắc trên cao, khiến khói xanh bốc lên, đồng thời khiến các phù văn trên màn cát lóe sáng, linh quang dần trở nên mờ nhạt.
“Trung phẩm Tiên khí!”
Hắc bào lão giả kinh ngạc nói.
Hắn dường như cảm nhận được điều gì, thân thể hơi nghiêng, một vệt kim quang bay tới, xuyên thủng vai trái hắn, khiến vị trí đó xuất hiện một lỗ máu to bằng ngón tay.
“Ta sống không nổi, các ngươi cũng sẽ không tốt hơn đâu.”
Áo xám lão giả mặt lộ vẻ dữ tợn, vừa bấm pháp quyết, vô số phù văn huyết sắc hiện ra quanh cơ thể hắn.
Hai tay hắn động đậy, tạo ra những quyền ảnh đen lao thẳng về phía Vương Xuyên Minh và Thôi Dao.
Thôi Dao vội vàng tế ra một tấm chắn hồng sắc, nhanh chóng phồng lớn nhằm chặn lại các quyền ảnh.
Vương Xuyên Minh đứng sau, một đoàn sương mù màu đen đột ngột ngưng tụ, hiện ra hình ảnh của áo xám lão giả.
Áo xám lão giả, ngoài thân thể bắn ra huyết sắc phù văn, như một cái huyết nhân, tay cầm một thanh trường đao màu đen, bổ thẳng về phía đầu của Vương Xuyên Minh.
Trường đao màu đen bổ vào đầu Vương Xuyên Minh, phát ra tiếng va chạm trầm đục như kim loại chạm nhau.
Vương Xuyên Minh đã giúp Vương Trường Sinh đạt được Kim Lạc châu, thu được một lượng lớn Thiện công, đổi lấy tài nguyên tu tiên, tu luyện đạt đến Đỉnh phong Chân linh.
“Đỉnh phong Chân linh!”
Áo xám lão giả kinh ngạc nói.
Lúc này mặt đất lại nổ mạnh, một cỗ hoàng sắc hào quang bay lên từ lòng đất, thẳng về phía áo xám lão giả, đồng thời một cái hồng sắc cự nhận chém tới áo xám lão giả.