Chương: Thiên sứ tiêm phong | Thần ấn vương toạ
Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 04/03/2025
Thánh Linh Tâm xoay người, lần đầu tiên đối mặt trực diện với Long Hạo Thần.
“Các dũng sĩ Quang Diệu Thiên Sứ đều là Đại Địa kỵ sĩ cấp năm. Ta biết cậu cũng là cấp năm, có dám cùng bản soái xung phong ra trận, giết địch diệt ma?”
Long Hạo Thần chân phải đạp đất, hướng Thánh Linh Tâm hành quân lễ.
“Kính cẩn tuân mệnh!” Nói xong, hắn mau chóng lấy Thánh Linh sáo trang từ trong nhẫn Mạc Vong Ngã ra mặc vào người.
Nhẫn Mạc Vong Ngã lấp lánh ánh sáng xanh, đặc biệt là hoa văn vàng nhạt quay quanh nhẫn càng thêm rõ ràng trong đêm tối. Thánh Linh Tâm thấy vậy, con ngươi co rút, ánh mắt nhìn Long Hạo Thần, ngoài vẻ lạnh lùng còn tăng thêm vài phần quái dị.
Áo giáp lại được mặc lên người, thậm chí còn lưu lại hơi ấm từ trận chiến trước. Long Hạo Thần ngưng thần tĩnh tâm, ít nhất cũng đã được nghỉ ngơi một thời gian, nội linh lực của hắn đã hồi phục được không ít.
Đối với mệnh lệnh của Thánh Linh Tâm, trong lòng Long Hạo Thần kỳ thực rất khó hiểu. Hắn không rõ vì sao tổng trưởng quân sự Khu Ma quan lại tìm đến mình. Thực sự không có lý do! Nếu nói gia nhập Quang Diệu kỵ sĩ đoàn quân tiên phong, trong đám Tân Săn Ma Đoàn, hiển nhiên Đoạn Ức với Kim Giác Mãnh Mã là thích hợp nhất. Kim Giác Mãnh Mã bất kể là công hay thủ đều rất phù hợp với tiền tuyến.
Hơn nữa, nơi này là Khu Ma quan, Thánh Linh Tâm là tổng trưởng quân sự, muốn tìm một kỵ sĩ mạnh hơn e rằng không chút khó khăn. Vậy mà lại chọn chính mình, một Đại Địa kỵ sĩ cấp năm nhỏ nhoi. Rốt cuộc y muốn gì?
Mặc kệ trong lòng nghĩ thế nào, Long Hạo Thần không thể cãi quân lệnh.
“Cậu sợ ư?” Thanh âm lạnh nhạt của Thánh Linh Tâm vang lên bên tai Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần lắc đầu.
“Báo cáo tổng trưởng, ta không sợ.”
Thánh Linh Tâm sắc mặt càng lạnh.
“Nếu đã không sợ, còn chờ cái gì mà không triệu hồi tọa kỵ? Cậu có thể gánh nổi trách nhiệm làm hỏng thời cơ chiến trận không?”
“Vâng!”
Ánh sáng tím lấp lánh, hoa văn tím trên trán Long Hạo Thần chợt lóe. Ngay sau đó, hào quang tỏa sáng, Hạo Nguyệt xuất hiện trước mặt hắn.
Ánh mắt Thánh Linh Tâm dừng trên người Hạo Nguyệt giây lát, trong mắt hiện ra một tia nghi hoặc. Với kiến thức uyên bác của y, cũng là lần đầu tiên thấy ma thú như vậy.
Long Hạo Thần nhảy lên một cái đã ngồi trên lưng Hạo Nguyệt, đồng thời ánh mắt nhìn Thánh Linh Tâm.
Thánh Linh Tâm nhún mũi chân, cả người tựa như u linh rơi xuống sau lưng Long Hạo Thần. Trong phút chốc, dường như người y thu nhỏ lại mấy phần, thậm chí Long Hạo Thần còn không cảm giác được sự tồn tại của y.
Thật là một thích khách mạnh mẽ. Long Hạo Thần âm thầm rung động. Đây là thực lực của thích khách cấp bảy ư? Hắn đối với trực giác của mình rất có lòng tin, nhưng khi đối mặt với thích khách cấp bảy, không khỏi sinh ra cảm giác bất lực.
Giọng nói lạnh lùng tràn ngập chiến ý của Thánh Linh Tâm trong khoảnh khắc vang lên, nhiếp hồn người.
“Mở thành, xung phong!”
Từ đằng trước truyền đến thanh âm ầm ầm, cánh cửa dày rộng tựa như đập nước khủng bố chậm rãi mở ra, không thể nhìn rõ. Không khí nồng nặc mùi máu tanh ùa vào mặt. Sau lưng Long Hạo Thần vang lên một chuỗi tiếng kim khí va chạm, sát khí lạnh lẽo tựa như thanh kiếm khổng lồ được rút ra.
Trong lúc này, Long Hạo Thần căn bản không có lựa chọn nào khác. Mà Hạo Nguyệt dưới thân hắn lại hiện ra phong thái trước giờ chưa từng có.
Sau lưng ba ngàn Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn Đại Địa kỵ sĩ, là sát khí huyết tinh được hình thành từ vô số chiến trường. Nhưng Hạo Nguyệt tựa như không hề hay biết. Thân hình dài bốn mét đứng thẳng, ba cái đầu to ngẩng cao. Dường như bị không khí máu tanh kích thích, từ người nó tỏa ra một tầng ánh sáng tím nhạt.
Một luồng hơi thở kỳ dị từ người nó tràn ra, khiến đám ngựa to lớn hơn nó rất nhiều lại không có gan tiến lên một bước. Ngay sau đó, bốn chân to khỏe của Hạo Nguyệt đột nhiên đạp mạnh xuống đất, cứ như vậy mang theo Long Hạo Thần và Thánh Linh Tâm, tựa như mũi tên bắn ra ngoài thành.
Trong thân thể dường như bốc cháy, Long Hạo Thần cảm giác máu mình như bị thiêu đốt. Đây không chỉ là bởi vì chiến trường mênh mông ảnh hưởng, mà còn là từ Hạo Nguyệt truyền đến chiến ý điên cuồng.
Đối diện với sự huyết tinh bên ngoài, đối diện với hơn mười vạn đại quân ma tộc, Hạo Nguyệt dường như đã phát sinh biến hóa. Ba cái đầu, sáu con mắt đều tỏa ra ánh sáng tím nhạt, sát khí lạnh lẽo trước giờ chưa từng có bộc phát, cũng kích phát chiến ý của Long Hạo Thần.
Lúc này không có đồng bạn. Khoảnh khắc lao ra khỏi Khu Ma quan, Long Hạo Thần hiểu rõ, hiện tại điều mình cần làm chính là vì bản thân mà chiến đấu, còn sống trở về là mục tiêu duy nhất của hắn.
Lao ra cửa thành, đằng trước là một màn hào quang khổng lồ. Chính là phòng ngự cường đại, không biết được hình thành như thế nào, bao phủ bảo hộ toàn bộ Khu Ma quan, khiến ma tộc không cách nào xông lên đầu tường. Nhưng trước đó cần có bộ binh doanh thủ hộ đầu tường, hiển nhiên để có màn hào quang này phải trả một cái giá không nhỏ, không đến lúc bất đắc dĩ sẽ không dễ dàng phát ra. Đa số công kích của ma tộc đều rơi vào màn hào quang này.
Trong giây phút nhóm Long Hạo Thần lao ra khỏi Khu Ma quan, trên Khu Ma quan bỗng xuất hiện một cảnh tượng vô cùng huyền ảo.
Ma pháp công kích vừa mới hơi ngưng lại bỗng toàn diện bạo phát. Gần ngàn đạo ánh sáng ma pháp cuồn cuộn bay khỏi thành, cùng với tiếng gầm của Ma Đạo đại pháo, vô số ma tộc bên ngoài màn hào quang bị nổ thành mảnh vụn. Quét mắt nhìn lại, bên ngoài đã là một mảnh gió tanh mưa máu.
Cùng lúc đó, Hạo Nguyệt đã lao ra khỏi màn hào quang. Nồng nặc mùi máu ập vào mặt, Long Hạo Thần thậm chí có thể thấy vô số tay chân cụt từ trên trời rơi xuống.
Thu hồi Thánh Linh thuẫn ở tay trái, ánh sáng vàng xanh thay thế vị trí, trong tay Long Hạo Thần khởi động song kiếm.
Không có sự che chắn hoàn toàn của quang mạc, nhưng song kiếm trong tay hắn có tốc độ cực nhanh. Không thèm nhìn lên không trung, nhưng mỗi lần ra tay đều có thể hất bay tay chân cụt, không có cái nào rơi trên người hắn.
Kỳ thực lúc này Thánh Linh Tâm đang nửa ngồi xổm sau lưng hắn, Long Hạo Thần làm từng hành động đều thu hết vào mắt y. Trong lòng y thầm kinh ngạc, y nhận ra Long Hạo Thần không có sử dụng linh lực, nhưng mỗi một kiếm đều hết sức chính xác, không một chút lãng phí hay dư thừa. Kiếm pháp ngay ngắn kín kẽ, đã có mấy phần trưởng thành. Càng làm y tò mò là, người thanh niên này lúc trước trên đầu tường là Thủ Hộ kỵ sĩ trong đội, trụ cột vững vàng. Nhưng bây giờ cầm song kiếm lại ra dáng Trừng Giới kỵ sĩ, ảo thuật này làm sao biến ra được?
Sở dĩ Thánh Linh Tâm ra lệnh người đem Long Hạo Thần vừa mới kết thúc nhiệm vụ thủ thành đi ra ngoài là có nguyên nhân. Bởi vì y là trượng phu của Lam Nghiên Vũ, phụ thân của Thải Nhi.
Là một người cha, khi biết được nữ nhi mười bốn tuổi của mình ở cùng một thiếu niên trên một chiếc giường, suy nghĩ duy nhất của Thánh Linh Tâm là một tay bóp chết tên khốn đó. Lúc trước trên đầu tường kết thúc chiến đấu, sau khi bọn họ trở về doanh trại, sẽ lại nằm trên một chiếc giường, làm sao Thánh Linh Tâm có thể chịu được. Thế nên mới trong lúc vội vàng chỉ huy, sai thuộc hạ gọi thằng nhóc này lên.
Chẳng qua, tuy trong lòng y rất giận, nhưng dù sao cũng phải đối diện với đại quân ma tộc, y không có thời gian thẩm vấn hoặc xử lý Long Hạo Thần. Huống chi, Long Hạo Thần là đoàn trưởng Tân Săn Ma Đoàn, cho dù lấy quyền lực của Thánh Linh Tâm cũng không dám tùy tiện đụng vào hắn.
Ngoài tức giận ra, y còn hơi tò mò. Từ khi nữ nhi trở thành truyền nhân Luân Hồi, đối với ai cũng đều lạnh băng. Tại sao đột nhiên lại tốt với một thanh niên như vậy, hơn nữa còn tốt đến mức kia…
Cho nên Thánh Linh Tâm muốn nhờ vào trận chiến ngoài thành này để xem người thanh niên tên Long Hạo Thần rốt cuộc có chỗ nào tài giỏi.
Nếu thằng nhóc này nhát gan khiếp đảm, trên chiến trường trở thành đồ vô dụng, Thánh Linh Tâm không ngại để lại hắn ở nơi tràn ngập huyết tinh này.
Nhưng bây giờ nhìn Long Hạo Thần hóa thành Trừng Giới kỵ sĩ, tức giận trong lòng Thánh Linh Tâm đã bị tò mò thay thế. Càng quan trọng là, đối mặt với chiến trường khủng bố như vậy, người thanh niên mang mình xung phong trước nhất nhưng vẫn giữ được sự trầm ổn. Một chút cũng không cảm giác ra tâm tình dao động kịch liệt từ người hắn. Đây không phải là điều mà một thanh niên bình thường có thể làm được. Có thể trở thành đoàn trưởng Tân Săn Ma Đoàn, người thanh niên thoạt nhìn không lớn hơn nữ nhi của y bao nhiêu, dường như có vài phần năng lực.
Đại quân ma tộc đột nhiên bị cường đại công kích đánh cho choáng váng. Cùng lúc đó, Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn lấy Long Hạo Thần làm tiên phong đã xông ra.
Nguyên bản giáp đen thui, khi lao ra khỏi Khu Ma quan thì đều lóe lên ánh sáng vàng chói mắt. Ba ngàn người Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn tựa như một thanh kiếm khổng lồ từ Khu Ma quan bắn ra, trực chỉ hướng đại quân ma tộc.
Mấy con ngựa cao lớn có tốc độ xung phong cực nhanh, nhanh như điện chớp, tựa như nước áp suất thấp vọt ra.
So với đám ngựa to lớn, hình thể Hạo Nguyệt có vẻ nhỏ hơn. Nó không cao bằng một nửa con ngựa, bởi vậy mặc dù Long Hạo Thần cưỡi Hạo Nguyệt xông lên trước nhất nhưng không bắt mắt.
Một ánh sáng xanh nhạt quấn quanh thân Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt, đích thị là Phiêu Phù Thuật của Tiểu Thanh. Trọng lượng giảm bớt, tốc độ Hạo Nguyệt càng tăng, chút không thua kém đám ngựa sau lưng.
Lao ra khỏi màn hào quang khoảng ba trăm mét mới chân chính đụng độ kẻ địch. Có thể thấy một kích vừa nãy mạnh mẽ cỡ nào.
Khu Ma quan không ngừng tấn công, Ma Đạo đại pháo bắn đì đùng cùng các ma pháp sư dốc sức thi pháp, trở thành sự yểm trợ tốt nhất cho nhóm Long Hạo Thần.
Ma pháp sư công kích chủ yếu tập trung hai bên, Ma Đạo đại pháo nhắm mục tiêu trên không và phía xa. Cứ như vậy, nhóm Long Hạo Thần chỉ cần đối diện với địch nhân trước mặt là được.
Đợt sóng đầu tiên là vài con Song Đao Ma may mắn sống sót sau đợt oanh kích kia. Căn bản không cần Long Hạo Thần ra tay, hỏa quang từ miệng Tiểu Hỏa tựa như đạn pháo hỏa cầu nổ tan xác Song Đao Ma.
Long Hạo Thần nâng cao Thánh Linh kiếm, Tín Niệm quang hoàn, Thủ Hộ Ân Tứ, Cường Kích quang hoàn, ba đại phụ trợ kỹ năng đồng thời phóng ra. Phạm vi không lớn nhưng đủ bao bọc cả Hạo Nguyệt và Thánh Linh Tâm sau lưng hắn.
Ngày thường, Long Hạo Thần là một thiếu niên lương thiện ôn hòa. Nhưng có lẽ khi Long Tinh Vũ mới bắt đầu dạy dỗ đã đem hắn quăng vào trong huyệt động tiến hành huấn luyện tàn khốc, bởi vậy một khi tiến nhập trạng thái chiến đấu, hắn dường như biến thành một con người khác. Lãnh tĩnh, trầm ổn, thậm chí có chút tàn khốc. Tay nắm song kiếm, toàn thân hắn tản ra chiến ý mãnh liệt.
Cùng lúc đó, đại quân ma tộc đã vòng lại xông hướng Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn.
Mấy trăm quang cầu tím đen bắn ra phủ lên một mảnh không gian, đích thị là ma quang đạn của Ma Nhãn Thuật Sĩ. Dựa vào Ma Nhãn Thuật Sĩ mạnh yếu thì ma quang đạn sẽ khác biệt, lớn nhỏ không giống nhau, trong đó có ít nhất ba viên bay hướng Long Hạo Thần.
Không cần Long Hạo Thần làm gì, Tiểu Quang mắt sáng ngời, chú ngữ đã hoàn thành. Một luồng ánh sáng vàng lấp lánh, nguyên tố hộ thuẫn đã chắn trước mặt.
Kịch liệt tiếng nổ, ánh sáng tím đen bay tán loạn. Dưới sự bảo hộ của quang nguyên tố hộ thuẫn, Hạo Nguyệt tốc độ không chậm ngược lại còn nhanh hơn, ngang nhiên lao ra.
Liên châu hỏa cầu không ngừng từ miệng Tiểu Hỏa bắn ra. Tiểu Quang thì phụ trách phòng ngự, Tiểu Thanh phụ trách kiểm soát tốc độ và khống chế thân thể phối hợp. Ba cái đầu phân công rõ ràng, hơn nữa không có dốc sức phát động công kích, mà là che giấu một ít thực lực.
Đối diện với đại quân ma tộc khổng lồ, Long Hạo Thần phải bảo đảm Hạo Nguyệt thể lực sung túc mới có thể mang chính mình sống sót trở về.
Oành!
Đằng trước đột nhiên truyền đến tiếng động kịch liệt, một thân thể khổng lồ đánh về phía Long Hạo Thần.
Song Đao Ma?
Nhìn thấy nó, Long Hạo Thần khẩn trương lên. Đúng vậy, là một con Song Đao Ma. Nhưng tuyệt đối không phải Song Đao Ma bình thường, thậm chí không phải Bích Lục Song Đao Ma.
Khoảnh khắc nó xuất hiện, xung quanh ma tộc đại quân dường như tự động tản ra cho nó không gian.
Con Song Đao Ma này thân dài hơn năm mét, chiều cao cũng hơn ba mét năm. Một đôi chân trước to lớn ít nhất cũng hơn hai mét năm. Bích Lục Song Đao Ma so sánh với nó thì chỉ như đứa con nít. Trên trán giáp xác của nó có ba lằn kim văn, toàn thân tản ra ánh sáng ám kim.
Mơ hồ có thể thấy dưới thân nó có một vòng quỷ dị ánh sáng xanh đậm lấp lánh.
Lĩnh chủ, đây là lĩnh chủ của Song Đao Ma.
Trong ma tộc thì bất cứ tộc đàn nào đều có sự tồn tại của lĩnh chủ. Trong đó lĩnh chủ mạnh nhất chính là tộc trưởng của tộc đoàn. Song Đao Ma tuy rằng trong ma tộc có địa vị như vật hy sinh, binh chủng số lượng khổng lồ nhất. Nhưng trước mắt, lĩnh chủ Kim Văn Song Đao Ma này hiển nhiên cũng khá là khủng bố.
Bích Lục Song Đao Ma đều là cấp năm, vậy lĩnh chủ Kim Văn Song Đao Ma này sẽ là cấp mấy? Ít nhất chắc cũng tương đương với nhân loại cường giả cấp sáu?
“Không thể ngừng, xông tới.” Sau lưng hắn truyền đến tiếng Thánh Linh Tâm.
Đúng vậy! Không thể ngừng. Sau lưng còn có mấy ngàn Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ xung phong. Một khi hắn tạm dừng, chỉ sợ quân đội sau lưng sẽ va chạm nhau.
Hít sâu một hơi, Long Hạo Thần thân hình chợt lóe đã đứng trên lưng Hạo Nguyệt. Hạo Nguyệt đột nhiên cong lưng đẩy hắn bắn lên, thẳng hướng Kim Văn Song Đao Ma.
Ánh sáng vàng nồng đậm bùng nổ. Cả người Long Hạo Thần trên không trung kịch liệt xoay tròn. Tay trái Lam Vũ, Quang Phù Dung chém ngang, va chạm vào chân trước Kim Văn Song Đao Ma đang chém tới.
Keng một tiếng, cả người Long Hạo Thần lần nữa tăng tốc xoay tròn. Có thể thấy rõ từ người hắn bắn ra một mảnh sương mù, cả người tựa như cối xay gió, cứng rắn chống đỡ Kim Văn Song Đao Ma.
“Đấu Suất Toàn Viên Kiếm?” Đằng sau truyền đến tiếng kinh hô của Thánh Linh Tâm.