Chương: Thân thế của Long Hạo Thần? | Thần ấn vương toạ

Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 06/03/2025

Hơn hai trăm cột sáng khổng lồ, đường kính ít nhất phải hơn năm mét, cùng với hàng ngàn ma tộc đồng loạt lao tới, tốc độ cao nhất, va chạm mạnh mẽ.

Giữa không trung, mười ba luồng sáng trắng trong suốt hoàn toàn dung nhập vào người hắn. Long Hạo Thần mỉm cười, nói:

“Pháo hoa thật rực rỡ.”

Đúng vậy! Thật là một cảnh tượng pháo hoa mỹ lệ, rực rỡ đến chói mắt.

Một đợt oanh kích tập thể bất ngờ khiến đám ma tộc không kịp trở tay. Dù tốc độ của chúng có nhanh đến đâu, lẽ nào vượt qua được ánh sáng? Cho nên, bản năng mách bảo chúng dốc toàn lực phòng ngự.

Trong quá trình xung phong, các cường giả cấp tám bay lên trước, còn tám mươi Ma Long chiến đội do cường giả đẳng cấp cao của ba đại chủng tộc hợp thành thì ở phía sau.

Ma tộc phòng ngự va chạm cùng Ma Đạo đại pháo oanh kích, đó là một vụ nổ chói lòa đến mức nào chứ!

Vô số ánh sáng đủ màu sắc rực rỡ bung nở trên không trung. Bầu trời thậm chí ngưng tụ lại thành một quả cầu khổng lồ, bên trong là nguyên tố phong bạo khủng bố đang tàn phá điên cuồng.

Rất nhiều cường giả ma tộc bị oanh kích hất văng đi. Những kẻ đó đều là nhờ lực phòng ngự còn có thể chống đỡ, không đến nỗi bị đánh thành tro bụi. Còn những ma tộc tu vi yếu hơn, hoặc ở ngay trung tâm của hơn hai trăm Ma Đạo đại pháo oanh kích, thì không được may mắn như vậy.

Nếu nhìn từ xa, toàn bộ Ngự Long quan tựa như một nòng pháo khổng lồ đang tạc nổ đám ruồi bọ.

“Grao!!!”

Lần này Ma Thần Hoàng thực sự nổi giận, cự long ngàn mét từ trên Nghịch Thiên Ma Long Trụ đen vàng bay vút ra, phun ra luồng khí đen vàng hướng thẳng về chiến trường. Khoảng cách hơn mười mét mà trong chớp mắt đã tới. Sắc đen vàng mãnh liệt va chạm với nguyên tố phong bạo đang tàn phá, không ngờ lại nghiền nát được nguyên tố phong bạo.

Không thể nghi ngờ, đợt công kích bùng nổ đầu tiên của Ma Đạo đại pháo có uy lực lớn nhất. Thế xung phong hung mãnh của ma tộc bị chặn đứng một cách cứng rắn.

Trong số hàng ngàn ma tộc cấp tám xung phong trước nhất, có đến một phần tư bỏ mạng dưới đợt pháo kích khủng bố này. Số lượng bị thương chiếm hơn một nửa.

Trong tất cả Ma Đạo đại pháo, có vài luồng sáng cuồng bạo hơn cả. Mạnh mẽ nhất là luồng sáng màu xám, không những tạc nổ bảy, tám ma tộc cấp tám, mà cuối cùng còn rơi trúng một con Nghịch Thiên Ma Long. Với lực phòng ngự khủng bố của Nghịch Thiên Ma Long, thêm vào Nguyệt Ma và Tinh Ma trên lưng, thế mà vẫn không thể chống đỡ nổi một kích kia. Nghịch Thiên Ma Long trọng thương, còn Nguyệt Ma và Tinh Ma trên lưng thì bị giết chết ngay lập tức. Thứ khí thế màu xám này không ngờ lại là lực lượng tử vong.

Ma Đạo đại pháo có thể bùng phát ra uy lực kinh khủng như vậy, ma tinh cung cấp ma lực tất nhiên không phải vật tầm thường. Nói chính xác hơn, đó chính là Vương Miện Ma Thần của Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp.

Bốn Ma Vương của Ác Ma tộc tranh giành quyền kế thừa Tử Linh Ma Thần chính là bởi vì Vương Miện Ma Thần không được truyền lại. Nhưng với tu vi và địa vị của chúng trong Ác Ma tộc, chỉ cần được phần đông chấp nhận là có thể miễn cưỡng kế thừa địa vị ma thần. Chúng tuyệt đối không thể ngờ rằng, Vương Miện Ma Thần của Tát Mễ Cơ Nạp lại bị Liên Bang Thánh Điện đem làm nhiên liệu cho Ma Đạo đại pháo.

Mặt khác, mấy cỗ Ma Đạo Đại Pháo kia uy lực cực mạnh, nhiên liệu đều là Vương Miện Ma Thần của Ma Tộc, lại thêm thuộc tính công kích hắc ám, sử dụng ma tinh tất nhiên đều đến từ Ma Tộc.

Dù là Long Hạo Thần hay đám cao tầng Liên Bang Thánh Điện đều biết rõ, chính diện giao phong, nhân loại tuyệt đối không phải đối thủ của Ma Tộc. Tất nhiên bọn hắn phải dùng cách đặc biệt đối phó với Ma Thần Hoàng. Dưới tình huống tin tức hoàn toàn bị phong tỏa, Ma Đạo Đại Pháo đồng loạt bùng nổ, trong phút chốc đánh phủ đầu đám cường giả đỉnh cao Ma Tộc do Ma Thần Hoàng mang đến.

Tuy điều này chưa đủ để lay động căn cơ của cường giả Ma Tộc, nhưng ít ra đã tạo ra uy hiếp lớn, còn làm tan nát sĩ khí của chúng.

Nguyên tố phong bạo tan biến, Ma Tộc lại tụ tập một chỗ, không xông lên nữa. Rất nhiều Ma Tộc trên mặt lộ vẻ hoảng sợ. Hai trăm cỗ Ma Đạo Đại Pháo, nhân loại chuẩn bị quá chu toàn.

Ma Thần Hoàng giận dữ đến cực điểm, liếc nhìn ánh trăng tím xa xa trên không trung, thân hình lóe lên, y đã hiện ra từ Nghịch Thiên Ma Long Trụ.

“A Gia Lôi Tư, sau khi trận chiến này kết thúc, ta muốn ngươi cho ta một lời giải thích.” Giọng nói của Phong Tú nổ vang bên tai Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư, nhưng không một ai khác nghe thấy.

Trong trận chiến quan trọng này, lực lượng của Nguyệt Ma Tộc chiếm đến một phần ba, bây giờ không phải lúc trách tội A Gia Lôi Tư. Triệt để đập tan phòng ngự của Ngự Long Quan mới là việc trọng yếu nhất.

Hai trăm cỗ Ma Đạo Đại Pháo của Ngự Long Quan đã bắt đầu đợt bổ sung năng lượng thứ hai. Có ma tinh cấp chín bổ sung, tất nhiên chúng nó sẽ không chỉ bùng nổ uy lực một lần. Có lẽ đợt sau tác dụng của chúng không lớn như lúc đầu, nhưng ít ra vẫn có sức uy hiếp to lớn trên chiến trường.

Nhưng Phong Tú không cho chúng nó cơ hội bùng nổ. Giữa không trung, y chỉ bước ra một bước, ngay sau đó, vượt qua tất cả cường giả Ma Tộc, đi tới phía trước nhất. Con rồng vàng đen phía xa vẫn đang gầm rống. Giây phút này, trong đôi mắt Phong Tú cũng lóe lên tia sáng đen vàng chói mắt.

Mái tóc đen sau lưng xoay tròn như một vầng thái dương đen, sắc ám kim trong mắt Phong Tú lấp lánh, áo bào hoa quý không gió tự bay. Khi y xuất hiện trước mặt tất cả Ma Tộc, không khí tĩnh lặng đến lạ thường, ngay cả khung trời cũng ngưng đọng lại.

Khoảnh khắc Ma Thần Hoàng Phong Tú động, Long Hạo Thần cũng động.

Vĩnh Hằng Giáp mang đến đôi cánh trắng muốt to lớn giương ra. Ngay sau đó, hắn lơ lửng giữa không trung, cách Phong Tú năm trăm mét.

Bốn mắt nhìn nhau, lãnh tụ nhân loại và lãnh tụ Ma Tộc đối diện. Long Hạo Thần trong thoáng chốc bị khí thế của Phong Tú áp chế.

Chân chính đối diện với Ma Thần Hoàng đang giận dữ mới cảm nhận được áp lực khủng khiếp mà y mang đến. Phong Tú bây giờ cho Long Hạo Thần cảm giác như đang đối mặt với biển rộng, mênh mông vô bờ, sâu không thể lường.

Nhưng tất nhiên hắn không cam lòng bị áp chế. Chỗ ngực Long Hạo Thần, Vĩnh Hằng Thần Thạch tỏa ra ánh sáng xanh biếc, tiếng tim đập rõ ràng vang lên. Trong phút chốc, khí thế của Long Hạo Thần bùng nổ. Màu xanh tràn ngập hơi thở sinh mệnh nhanh chóng khuếch tán, đối chọi với khí thế sắc đen vàng của Ma Thần Hoàng.

“Ngươi không ngăn được ta.” Ma Thần Hoàng lạnh lùng nói, sau đó giơ tay lên.

Y đưa tay phải về phía Long Hạo Thần, vươn ra ngón trỏ.

Nhìn động tác này của y, Trái Tim Vĩnh Hằng của Long Hạo Thần bỗng co rút lại. Lúc trước, trong tháp Tinh Ma, Ma Thần Hoàng đã dùng chính cách này đánh chết hắn! Hủy diệt trái tim hắn!

Nhưng sự hoảng hốt chỉ kéo dài trong khoảnh khắc, Long Hạo Thần nắm chặt Vĩnh Hằng kiếm bằng cả hai tay, giơ cao quá đầu, chỉ thẳng về phía Ma Thần Hoàng ở đằng xa. Vĩnh Hằng Lĩnh Vực và Quang Thần Lĩnh Vực dung hợp, phát ra một vòng sáng xanh biếc. Cùng lúc đó, thân thể hắn tan biến trong màu xanh kia.

Vĩnh Hằng Tam Kiếm, Vạn Vật Hồi Phục.

Đầu ngón tay phải của Ma Thần Hoàng lóe sáng, tụ lại một đoàn hắc kim quang mang chỉ cỡ nắm tay. Nhưng trong luồng sáng ấy lại ẩn chứa tiếng long ngâm đinh tai nhức óc, tựa hồ như bên trong quả cầu nhỏ bé kia phong ấn cả một cự long.

“Grao grao!!!”

Sóng âm khủng bố bùng nổ ngay sau đó từ đầu ngón tay Ma Thần Hoàng. Con rồng ngàn mét phía xa làm bộ dạng gầm rống hướng chiến trường, nhưng thanh âm rõ ràng lại phát ra từ đoàn sáng trên ngón tay Ma Thần Hoàng.

Trong sóng âm khủng bố, Vạn Vật Hồi Phục của Long Hạo Thần tựa như một quả cầu xanh bị thổi phồng. Khi quả cầu phồng đến cực hạn liền nổ tung.

Sóng âm đánh về phía Ngự Long quan, Long Hạo Thần không hề tỏ ra yếu thế, vung một nhát kiếm chém về phía Ma Thần Hoàng. Nhát kiếm lấp lánh ánh sáng trắng trong suốt, khẽ rung lên phát ra tiếng ù ù. Chính tiếng vù vù kỳ lạ này đã giúp Long Hạo Thần không bị tiếng rồng ngâm kia quấy nhiễu.

Màu trắng trong suốt của Vĩnh Hằng kiếm trông thật tinh khiết, óng ánh, nhưng lại không hề tỏa ra chút kiếm quang nào. Thoạt nhìn, đây chỉ là một nhát kiếm cực kỳ đơn giản, dường như không khác gì một chiến sĩ bình thường cấp hai, cấp ba vung tay chém xuống.

Nhưng, chính nhát kiếm vô cùng đơn giản, không chút hoa lệ này lại khiến Ma Thần Hoàng rung động.

Y lập tức co ngón tay lại, nắm thành quyền, đánh thẳng về phía nhát kiếm của Long Hạo Thần.

Keng!!!

Quyền và kiếm va chạm, nhưng lại phát ra tiếng kim loại va vào nhau chói tai. Long Hạo Thần chấn động, vầng sáng trắng lấy thân thể hắn làm trung tâm khuếch tán ra xung quanh. Còn Ma Thần Hoàng thì chợt lùi lại cả trăm mét.

Ngoài điều đó ra, tại trung tâm vị trí va chạm của hai người, không hề có bất kỳ linh lực nào tràn ra.

Phía Ngự Long quan, các cường giả nhân loại đều nín thở. Họ biết rõ, việc Long Hạo Thần có thể chặn được Ma Thần Hoàng hay không chính là mấu chốt quan trọng nhất trong trận chiến này. Nếu hắn bại, vậy nhân loại sẽ không còn lực lượng nào để chống lại Ma Thần Hoàng nữa. Bất kể họ có chuẩn bị đầy đủ đến đâu, kết cục cuối cùng vẫn không thể thay đổi.

Không chỉ phía nhân loại, ngay cả trong ma tộc, cũng có kẻ bởi vì cú va chạm này mà căng thẳng đến mức tim ngừng đập. Bởi lẽ, đối với chúng, việc Long Hạo Thần có thể ngăn cản được Ma Thần Hoàng hay không cũng vô cùng quan trọng.

Ma Thần Hoàng vén vạt áo dài của mình lên, bên dưới lớp áo hoa quý kia lộ ra một vết rách dài cả mét. Nắm đấm của y đã không thể hoàn toàn chặn được một kiếm kia của Long Hạo Thần.

Hơn nữa, trên mu bàn tay phải của y, một vệt máu mỏng manh đang chầm chậm khép lại.

Ma Thần Hoàng gật đầu với Long Hạo Thần, mỉm cười nói:

“Tốc độ trưởng thành của ngươi quả thực kinh người. Lĩnh vực Chân Lý Vi Ta, thêm vào nhát kiếm ẩn chứa kỹ năng lĩnh vực. Rất tốt, ta khen ngợi ngươi. Trong tộc ta, kẻ có thể đối diện với nhát kiếm đó mà bình an rút lui không quá năm người. Hèn chi ngươi lại có tự tin dám khiêu chiến với ta. Nhưng e rằng, Ma Đạo Đại Pháo của ngươi đã hoàn toàn tắt lửa.”

Không sai, lúc trước, tất cả Ma Đạo Đại Pháo đang tích tụ lực lượng ánh sáng đều trở nên ảm đạm. Long Hạo Thần không cần quay đầu lại, chỉ dựa vào tinh thần lực cường đại của bản thân, hắn cũng có thể cảm nhận được chuyện gì đã xảy ra ở nơi đó.

Tất cả những kẻ khống chế Ma Đạo Đại Pháo đều đã bỏ mình trong tiếng rồng ngâm vừa rồi. Hắn, cuối cùng vẫn không thể hoàn toàn chặn lại một kích của Ma Thần Hoàng. Hai bên va chạm, hắn vẫn là kẻ thua cuộc. Nhưng nếu không có hắn ngăn cản, vậy thì không chỉ có người chết đi, mà e rằng Ma Đạo Đại Pháo rắn chắc kia cũng bị chấn vỡ trong tiếng rồng ngâm.

Long Hạo Thần hiểu rõ, bản thân dốc sức tung ra một chiêu, một chiêu lấy Thần Quang Viên Vũ Khúc ẩn chứa trong Vĩnh Hằng Chi Kiếm, nhưng vẫn thất bại. Dù thua không rõ ràng, nhưng thực lực của Ma Thần Hoàng vẫn khiến hắn có cảm giác phải ngửa đầu nhìn lên. Bởi vì y chưa hề sử dụng Ma Thần Hóa, uy lực của Nghịch Thiên Ma Long Trụ rõ ràng còn cách xa sức mạnh mà hắn đã dốc hết để đối phó.

Ma Thần Hoàng nhẹ nhàng nói:

“Việc nơi này cứ để thuộc hạ làm, chúng ta hãy lên trên kia chơi đùa. Đã rất lâu rồi không ai có thể khiến ta hứng thú đến vậy, chỉ riêng điều này thôi, ngươi cũng nên thấy tự hào.”

Nói xong, Ma Thần Hoàng hóa thành một luồng sáng đen vàng bay lên trời. Long Hạo Thần cũng không kém cạnh, đôi cánh sau lưng vỗ mạnh, dấy lên một vệt sáng trắng trong suốt.

Lãnh đạo hai bên cùng nhau bay lên trời, mở ra chiến trường thuộc về riêng họ. Đối với Ma Tộc, đây là điều không thể tin nổi. Bởi vì chúng chưa từng nghĩ rằng sẽ có kẻ nào có thể đối kháng với Ma Thần Hoàng trong tình huống một chọi một. Còn đối với Nhân Loại, đó lại là một sự thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì Long Hạo Thần thực sự có thể ngăn chặn Ma Thần Hoàng, đem đến niềm tin vô cùng lớn lao cho họ.

Trong khi lãnh đạo hai bên bay lên trời, chiến tranh giữa Nhân Loại và Ma Tộc cũng được triển khai một cách toàn diện. Không cần Ma Thần Hoàng ra lệnh, bao gồm cả Nguyệt Ma Thần, Tinh Ma Thần, toàn bộ mười chín Ma Thần đều tham gia vào chiến đấu, dẫn dắt đại quân Ma Tộc tiến về phía Ngự Long Quan.

Ánh sáng của Nghịch Thiên Ma Long Trụ không hề chuyển hướng vì Ma Thần Hoàng đã bay lên. Ánh sáng đen vàng vẫn bảo vệ tất cả Ma Tộc. Có thể nói, nếu không có Nghịch Thiên Ma Long Trụ bảo vệ, thì loạt Ma Đạo Đại Pháo khai hỏa vừa rồi chắc chắn sẽ gây ra tổn thất lớn hơn rất nhiều cho Ma Tộc.

Các cường giả Nhân Loại cũng đồng loạt ra tay, ngang nhiên nghênh đón đại quân Ma Tộc. Hai bên triển khai một cuộc va chạm toàn diện.

Không thể không nói, Long Hạo Thần đã mang đến tác dụng cực kỳ to lớn cho trận chiến này. Chính bởi vì hắn đã hữu hiệu ngăn cản Ma Thần Hoàng, mới khiến cho Ma Đạo Đại Pháo không bị hủy diệt hoàn toàn. Người chết rồi thì có thể có người khác thay thế.

Binh Ma Đạo Đại Pháo được đưa vào sử dụng. Tuy có chút mới lạ so với binh khí cũ, nhưng chỉ với hai trăm khẩu Ma Đạo Đại Pháo yểm trợ, hai bên vừa giao tranh đã thế lực ngang bằng.

Trong số sáu mươi ba vị Anh Hùng Vĩnh Hằng, trừ chín vị đã hy sinh, số còn lại đều tề tựu tại đây. Nhờ có họ, hơn năm mươi cường giả lĩnh vực, hơn mười vị sở hữu năng lực Lĩnh Vực Vi Ta, cùng hai vị đỉnh cấp bậc bảy chín bậc, nhân loại mới có thể ngạnh kháng cùng ma tộc.

Trận chiến diễn ra ác liệt chưa từng có.

Thúc Vịnh Tiêu tìm đến Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư, còn Tiêu Hoắc đối đầu Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc.

Vốn dĩ nên ngược lại, nhưng Ngõa Sa Khắc là Đại Dự Ngôn Sư, thích khách đối với y không hề có uy hiếp. Dù lực công kích của Thúc Vịnh Tiêu có mạnh mẽ đến đâu, nhưng mỗi lần công kích đều bị đối phương đoán trước vị trí, thử hỏi còn phát huy được bao nhiêu uy lực?

Bởi vậy, Thúc Vịnh Tiêu và Tiêu Hoắc đổi vị trí cho nhau. Thúc Vịnh Tiêu giao chiến cùng Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư, còn Tiêu Hoắc bám sát Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc.

Ngay từ đầu, trận chiến giữa hai bên đã rơi vào thế giằng co ác liệt.

Trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, tất cả cường giả cấp chín đều tự tìm đến đối thủ là ma thần. Thải Nhi đã xuất hiện trên chiến trường từ sớm, nàng cùng mười hai Thánh Vệ hợp lực, bám trụ ba ma thần.

Nhưng khốc liệt nhất không phải những nơi này, mà là cuộc chiến giữa Phán Xét và Thẩm Phán Thần Ấn Kỵ Sĩ Long Tinh Vũ cùng Chiến Cuồng Ma Thần A Nan, Ma Thần thứ bảy của ma tộc, kẻ có mái tóc đỏ rực và thân hình vạm vỡ.

Hai người vốn là đối thủ lâu năm, từ trước đến nay Long Tinh Vũ luôn thua A Nan một bậc. Lần này gặp lại, cừu nhân tương kiến, vừa giao thủ đã long trời lở đất.

Nghênh đón các ma thần khác đều là Anh Hùng Vĩnh Hằng cấp chín bậc năm. Tinh Không Thần Thánh Kỵ Sĩ Dương Hạo Vũ thì dẫn dắt cường giả nhân loại chặn đứng Ma Long chiến đội. Trong khoảnh khắc, một trận thánh chiến toàn diện đã nổ ra bên ngoài Ngự Long Quan.

Long Hạo Thần cùng Ma Thần Hoàng bay lên cao hơn ba ngàn mét, Ma Thần Hoàng mới dừng lại. Long Hạo Thần cũng dừng lại, cách y vài trăm mét.

Trước đó khi bay lên, tâm tình Long Hạo Thần đã hoàn toàn tĩnh lặng. Mặc kệ kết quả thắng bại cuối cùng của trận chiến giữa Ngự Long Quan và ma tộc, kết quả quyết định của thánh chiến vẫn là trận chiến giữa hắn và Ma Thần Hoàng. Nếu hắn thua, không cần phải nói, nhân loại không còn ai có thể ngăn cản Ma Thần Hoàng. Ngược lại, nếu Ma Thần Hoàng thua, cho dù phía Ngự Long Quan thất bại, hắn vẫn có cơ hội xoay chuyển tình thế. Trước khi chiến tranh bắt đầu, Long Hạo Thần đã hạ lệnh, nếu thật sự không thể ngăn cản cường giả ma tộc, có thể di chuyển theo chiến lược, tạm thời từ bỏ Ngự Long Quan.

Thực tế, số người ở lại Ngự Long Quan không nhiều. Trong trận chiến đỉnh cao này, kỵ sĩ và chiến sĩ bình thường vốn không có tác dụng quá lớn. Tất cả đã rút về Kỵ Sĩ Thánh Sơn, xây dựng phòng tuyến thứ hai. Một khi phía trước tiến hành di chuyển chiến lược, có thể dựa vào đại trận ma pháp quang hệ của Kỵ Sĩ Thánh Sơn để chống đỡ trong một khoảng thời gian. Hơn nữa, hắn còn…

Long Hạo Thần hoàn toàn có lý do để tin rằng, chỉ cần cuộc chiến giữa hắn và Ma Thần Hoàng kéo dài đủ lâu, thì dẫu kết cục có là lưỡng bại câu thương, phần thắng chung cuộc của thánh chiến vẫn sẽ nghiêng về phía hắn. Bởi lẽ, tổ chức Nguyệt Dạ vẫn chưa phát huy hết tác dụng then chốt của nó.

“Long Hạo Thần, đến nước này rồi mà ngươi vẫn còn u mê bất ngộ sao?” Ma Thần Hoàng khoanh tay đứng đó, dường như chẳng hề bận tâm đến chiến cuộc đang diễn ra phía dưới.

“Ta u mê bất ngộ?” Long Hạo Thần cười nhạt nhìn Ma Thần Hoàng. “Không hiểu sao lần này gặp lại bệ hạ, ta lại thấy tâm lý của bệ hạ có phần khác lạ. Hay nên nói là do tu luyện quá độ mà đầu óc có vấn đề rồi chăng?”

Ma Thần Hoàng không hề tức giận trước lời châm chọc của Long Hạo Thần.

“Đầu óc ta có vấn đề ư? Long Hạo Thần, chẳng lẽ ngươi nghĩ ta đối xử với ngươi như vậy chỉ vì ngươi có thiên phú và năng lực hiện tại thôi sao? Ngươi cho rằng với thực lực hiện tại của ngươi, thật sự có thể đối đầu với ta ư? Ta vẫn luôn nhẫn nhịn ngươi là có nguyên do cả.”

Long Hạo Thần ngẩn người. Hắn không ngờ rằng sau khi bay lên, Ma Thần Hoàng lại không lập tức ra tay mà ngược lại, ẩn ý sâu xa nói chuyện với hắn. Chẳng hiểu sao, biểu tình và giọng điệu của Ma Thần Hoàng lại khiến trong lòng hắn dấy lên một cảm giác bất an.

“Là nguyên nhân gì?” Long Hạo Thần lạnh lùng hỏi.

Ở đây kéo dài thời gian là có lợi cho hắn, tất nhiên hắn sẽ không dại gì mà liều mạng với Ma Thần Hoàng ngay.

Ma Thần Hoàng mỉm cười nói:

“Xem ra ngươi rất tự tin vào trận chiến này. Biết rõ thực lực kém hơn ta mà vẫn có gan một mình đối mặt, chỉ riêng sự can đảm đó thôi đã là đương thời không ai sánh kịp. Trước khi nói ra nguyên nhân, hãy để ta nói về sự tự tin của ngươi. Nếu ta đoán không sai, sự tự tin đó của ngươi chắc hẳn là đến từ A Gia Lôi Tư, thậm chí là Ngõa Sa Khắc?”

Ma Thần Hoàng vừa dứt lời, Long Hạo Thần toàn thân chấn động. Hắn thực sự không thể kiềm chế được cảm xúc biến đổi, càng không thể ngờ Ma Thần Hoàng lại dùng giọng điệu nhẹ nhàng như vậy để nói những lời đó với hắn.

Ánh mắt Ma Thần Hoàng lóe lên tia sáng lạnh lẽo.

“A Gia Lôi Tư, hay cho một A Gia Lôi Tư! Là huynh đệ mà ta tin tưởng nhất lại dám đặt bẫy ta!”

“Đông Nam quan chiến bại, Vạn Thú quan chiến bại, Liên Bang Thánh Điện các ngươi chuẩn bị có phần quá chu toàn, thậm chí tốc độ nhận được tin tức còn vượt xa ta rất nhiều. Nếu không phải trong ma tộc ta có nội gián, truyền nhiều tin tức cho các ngươi, lại còn khiến tin tức bên ta bị bế tắc, thì làm sao các ngươi có được thành quả như vậy? Trong tộc ta, kẻ có gan và năng lực làm như vậy chỉ có A Gia Lôi Tư, Ngõa Sa Khắc, Tát Mễ Cơ Nạp và Mã Nhĩ Ba Sĩ. Mà kẻ luôn theo bên cạnh ta, phụ trách quân tình chính là A Gia Lôi Tư. Quả là huynh đệ tốt của ta! Chỉ là ta không rõ làm vậy thì có lợi gì cho hắn? Chẳng lẽ hắn còn muốn ngư ông đắc lợi?”

Long Hạo Thần sau phút chốc rung động đã bình ổn lại cảm xúc.

“Ma Thần Hoàng dù sao vẫn là Ma Thần Hoàng! Sau một chuỗi biến cố đã lập tức tìm ra căn nguyên vấn đề. Nhưng ta rất tò mò là tại sao người lại không hề sốt ruột?”

Trên mặt Ma Thần Hoàng lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng, xem bộ dáng đúng là không hề sốt ruột chút nào.

Quay lại truyện Thần ấn vương toạ

Bảng Xếp Hạng

Chương 1052: Nguyên Anh chi kiếp

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 7, 2025

Chương: Cuộc chiến cuối cùng

Thần ấn vương toạ - Tháng 3 7, 2025

Chương 1051: Mất mạng

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 7, 2025