Chương: Thần kiếm bảy màu | Thần ấn vương toạ

Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 05/03/2025

Xa xa, các thành viên Quang Chi Thần Hi không kìm được xúc động muốn xông lên, nhưng bị Thải Nhi ngăn lại.

“Hãy tin tưởng hắn, hắn nhất định làm được!”

Keng!

Một tiếng va chạm thanh thúy vang lên. Cảnh tượng khiến người ta khó mà tin nổi hiện ra trước mắt.

Đối mặt với cú quét kinh thiên động địa của A Tư Mạc Đức, Long Hạo Thần lại từ bỏ Nhật Nguyệt Thần Oa Thuẫn, chỉ dùng Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán nghênh địch. Điều khiến người ta chấn kinh hơn cả là khi trọng kiếm va chạm với trường thương, trường thương của A Tư Mạc Đức lại bị Long Hạo Thần đánh bật ra.

Đúng vậy, cảnh tượng khó tin trong mắt mọi người lại là sự thật đang diễn ra.

Trường thương của A Tư Mạc Đức bị Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đánh trúng, tựa như tìm được đường đi khác, quét sượt qua đỉnh đầu Long Hạo Thần. Cùng lúc đó, Long Hạo Thần hành động.

Hắn thi triển kỹ năng cơ bản nhất của Trừng Giới Kỵ Sĩ, đột kích.

Ánh sáng vàng lóe lên, lưỡi dao ánh sáng màu cam rực rỡ phun ra.

A Tư Mạc Đức tung nắm đấm trái nghênh đón một chiêu này của Long Hạo Thần. Đầu dê đực rống lên một tiếng, lại một tiếng keng vang vọng.

A Tư Mạc Đức đứng trên lưng Địa Ngục Long đột nhiên lảo đảo. Nếu có ai quan sát kỹ sẽ phát hiện, trên mặt nắm đấm của gã có một vết thương.

Long Hạo Thần một nhảy một đâm, chỉ có thể dùng hai chữ “tuyệt diệu” để hình dung. Hơn nữa, đánh xong hắn vẫn chưa dừng lại. Bốn linh dực sau lưng đột nhiên giương ra, dường như hắn không còn ý định che giấu thân phận nữa, bay ngược về phía sau, Tinh Vương thì được thu lại.

“A Tư Mạc Đức, dám cùng ta so đấu võ kỹ không?”

A Tư Mạc Đức không bao giờ ngờ được đối thủ rõ ràng yếu hơn mình lại có thể làm mình bị thương. Đòn công kích vừa rồi của Long Hạo Thần, quan trọng nhất là chém lên. Hắn chém lên vị trí yếu nhất của trường thương, không hề cứng đối cứng mà đơn thuần mượn lực đả lực, thay đổi quỹ đạo công kích của A Tư Mạc Đức, khiến gã lộ ra sơ hở. Dưới tình huống tu vi hai bên chênh lệch lớn như vậy mà có thể làm được điều này, kỹ xảo mà Long Hạo Thần sử dụng có thể nói là kỳ diệu tuyệt luân.

Nhưng thực lực của hắn và A Tư Mạc Đức chênh lệch quá xa, nên chém ra một kiếm xong, kiếm thứ hai không thể dùng kiếm ý, nếu không thì đòn đột kích đó rất có thể sẽ uy hiếp được A Tư Mạc Đức.

“Ngươi dám khiêu khích bổn tọa, muốn chết!” A Tư Mạc Đức giận dữ gầm lên, nhún mũi chân, nhanh chóng đuổi theo Long Hạo Thần.

Khi bay ra, một hình ảnh kỳ lạ xuất hiện. Địa Ngục Long vốn là ma thú của gã, thân thể khổng lồ trong nháy mắt tan biến, hóa thành từng khối cốt giáp rơi xuống thân thể rắn chắc của A Tư Mạc Đức, trong chớp mắt bao phủ toàn thân gã. Ngọn lửa đen nồng đậm bùng phát, trong không khí, trừ ám nguyên tố ra, các nguyên tố thuộc tính khác đều bị điên cuồng áp chế.

Tuy Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức giận dữ, nhưng tuyệt đối sẽ không coi thường đối thủ. Long Hạo Thần có thể làm gã bị thương khiến gã cảnh giác. Đương nhiên gã nhận ra Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán trong tay Long Hạo Thần không phải vũ khí tầm thường. Cứng đối cứng với trọng kiếm cấp Sử Thi không phải là lựa chọn khôn ngoan.

Địa Ngục Long biến ảo thành giáp trụ, thoạt nhìn tựa như sự dung hợp giữa Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt, nhưng kỳ thực vẫn kém một bậc. Dung hợp giữa Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt là huyết mạch tương thông, hòa quyện làm một. Còn Địa Ngục Long và A Tư Mạc Đức chỉ đơn thuần là khoác giáp lên nhau, bản chất khác biệt hoàn toàn.

Tuy nhiên, Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức khoác lên Địa Ngục Long giáp, uy thế tăng lên bội phần. Đôi cốt cánh to lớn sau lưng đột nhiên vỗ mạnh, trong nháy mắt đuổi kịp Long Hạo Thần. Trường thương trong tay gã hóa thành vô số điểm đen trên không trung, bao phủ lấy thân thể Long Hạo Thần. Kinh khủng hơn nữa, khi trường thương công kích, vô số khô lâu đen kịt từ mũi thương tuôn ra, phủ kín một vùng rộng lớn, tựa hồ chỉ trong khoảnh khắc sẽ thôn phệ Long Hạo Thần.

Ánh sáng vàng lóe lên, đối mặt với thế công truy kích mãnh liệt, Long Hạo Thần không dám lùi bước. Đôi tay hắn vẫn nắm chặt Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, thoáng chốc cả người chìm trong tầng sáng vàng, tạo cảm giác không còn là một người mà chỉ đơn thuần là một thanh kiếm.

Kiếm ý sắc lạnh bùng nổ, hai mắt Long Hạo Thần phát ra ánh sáng vàng chói lòa, thân thể hóa thành lưỡi kiếm sắc bén.

Đinh, đinh, đinh, đinh, đinh…

Một chuỗi âm thanh va chạm giòn giã vang lên, chỉ thấy đoàn sáng vàng bị vây trong lưới đen khổng lồ, liên tục di chuyển, né tránh, nhưng lưới đen kia không cách nào áp sát.

Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán được Long Hạo Thần sử dụng trong phạm vi cực nhỏ. Mũi kiếm không ngừng biến đổi phương hướng, mỗi lần di chuyển đều dốc toàn lực, tuyệt đối không trực diện chống lại Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức. Trường thương trong tay A Tư Mạc Đức liên tục bị đẩy lệch. Còn đám khô lâu đen kia, không ngờ lại bị ngọn lửa vàng tỏa ra từ Long Hạo Thần thanh tẩy.

Trong mắt A Tư Mạc Đức lóe lên tia kinh ngạc. Gã tuyệt đối không thể ngờ rằng, đối thủ thoạt nhìn không cường đại này lại có kỹ xảo cao siêu đến vậy. Với thực lực của gã, khi tấn công Long Hạo Thần lại có cảm giác không thể dùng hết sức. Mỗi một kiếm của đối phương đều đánh vào điểm yếu trong chiêu thức của gã, khiến trường thương phải đổi hướng, không thể phát huy uy lực chân chính.

Một lần, hai lần có thể nói là trùng hợp. Nhưng trước thế công bao trùm của gã mà vẫn không thể đâm trúng Long Hạo Thần một thương, vậy sao có thể là trùng hợp? Dường như trong vô hình, Long Hạo Thần có thêm một con mắt, có thể nhanh chóng nắm bắt mọi sơ hở của gã.

Kỳ thực, ngay cả đồng bạn của Long Hạo Thần cũng không biết, điểm mạnh nhất của hắn không phải tấn công mà là phòng ngự. Tuy hắn song tu Trừng Giới và Thủ Hộ kỵ sĩ, nhưng tuyệt đối đừng quên, năm đó khi phụ thân cho hắn lựa chọn, hắn đã chọn điều gì.

Hai năm nay, Long Hạo Thần gần như không hề luyện tập kỹ năng của Trừng Giới kỵ sĩ. Tuy lúc này hắn dùng kiếm chống địch, nhưng kỳ thực chỉ toàn là phòng ngự.

Đương nhiên, khi còn ở trấn Odin, Long Hạo Thần theo phụ thân tu luyện, đối mặt với cửa ải đầu tiên chính là động kiến, khi đó thực sự là nỗi kinh hoàng đối với hắn. Mỗi ngày trong tổ kiến đối mặt với hàng vạn con kiến, thứ duy nhất hắn có thể dựa vào là thanh kiếm tre trong tay. Không chặn được công kích của kiến, ắt sẽ phải chịu đau đớn vô cùng. Chính từ lúc đó, Long Hạo Thần đã bắt đầu luyện tập kỹ xảo phòng ngự.

Trước khi Long Tinh Vũ rời đi, kỹ xảo của hắn đã đại thành. Dưới tình huống không sử dụng linh lực, cho dù là Long Tinh Vũ cũng chưa chắc có thể phá vỡ phòng ngự của Long Hạo Thần. Kỹ xảo lấy kiếm phòng ngự này, có thể xem là kỹ năng của Trừng Giới kỵ sĩ.

Là Giới Kỵ Sĩ hay Thủ Hộ Kỵ Sĩ? Trong tâm Long Hạo Thần, hắn cho rằng đó là năng lực của Thủ Hộ Kỵ Sĩ.

Mấy năm nay, thực lực không ngừng tăng tiến, hiểu sâu về võ kỹ, lại thêm rèn luyện trong Tháp Vĩnh Hằng, võ kỹ của Long Hạo Thần ngày càng tiến bộ. Với tu vi hiện tại, hắn không thể nào thắng được Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức. Nhưng nếu chỉ thuần túy so đấu võ kỹ, A Tư Mạc Đức muốn dùng lực áp chế hắn là điều không tưởng.

Có bài học từ trước, A Tư Mạc Đức không dám dốc toàn lực tấn công. Gã đã nếm qua uy lực đòn công kích trước đó của Long Hạo Thần, một khi sơ hở sẽ phải đối mặt với người kiếm hợp nhất, công kích sắc bén.

Đương nhiên, A Tư Mạc Đức có vô số cách áp chế, không cho Long Hạo Thần thi triển võ kỹ. Nhưng, thân là một ma thần chuyên lấy sức mạnh bản thân chiến đấu, gặp được đối thủ như Long Hạo Thần, sao gã có thể không vui mừng? Trong khoảnh khắc, gã không muốn dùng năng lực cường đại nhanh chóng hủy diệt Long Hạo Thần, mà muốn cùng hắn so tài võ kỹ.

Trên không trung, hai bóng đen và vàng giao chiến kịch liệt, không ai có thể làm tổn thương đối phương. Long Hạo Thần một mình kiềm chế A Tư Mạc Đức. Đây là mấu chốt quan trọng trong kế hoạch của hắn. Chỉ khi kiềm chế được Long Kỵ Ma Thần, đồng bạn của hắn mới có thể thuận lợi chấp hành kế hoạch.

Đương nhiên, hiện tại Long Hạo Thần chưa phô bày toàn bộ sức mạnh. Hắn còn có tuyệt chiêu riêng, mà A Tư Mạc Đức lại là ma thần xếp thứ ba mươi hai, một khi gã dùng đến năng lực mạnh hơn, tất nhiên Long Hạo Thần phải giữ sức để đối phó. Lúc này hắn lộ ra bốn cánh, nghĩa là không định giấu giếm tung tích. Ma Thần Hoàng thông qua dự ngôn của Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc biết hắn sẽ tới gần Khu Ma quan, vậy thì hắn liền đến. Thậm chí, hắn còn định thông qua A Tư Mạc Đức báo cho Ma Thần Hoàng biết hành tung của mình, từ đó giải trừ nguy hiểm cho Khu Ma quan. Đây là toàn bộ kế hoạch của hắn.

Một bên Long Hạo Thần và Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức chiến đấu ngày càng ác liệt, một bên đại quân ma thú cũng đến thời khắc quyết định.

Hơn năm trăm ma thú cuối cùng chỉ còn lại ba mươi mấy con, nhưng đều là ma thú trên cấp bảy. Chúng tả xung hữu đột, khiến Ngưu Ma tộc tổn thất nặng nề.

Nhưng Ngưu Ma tộc dù là công kích hay phòng ngự đều rất cường hãn. Có câu “nhiều kiến cắn chết voi”. Lối công kích không sợ chết của chúng đang không ngừng giảm số lượng ma thú.

Đúng lúc này, đột biến xảy ra. Phía dưới bụng vài con ma thú ở hàng sau, đột nhiên nhảy ra vài người. Người đi đầu cầm trọng kiếm đỏ như máu, gầm lên một tiếng lao ra, trọng kiếm liên tục lóe sáng, vài luồng sáng vàng to lớn xẹt qua không trung, xé toạc thân thể tộc nhân Ngưu Ma, tựa như mũi đao sắc nhọn xông thẳng vào trận doanh ma tộc.

Không chỉ vậy, hai bóng người càng thêm mạnh mẽ từ hai bên y tản ra. Ánh bạc bên trái, ánh vàng bên phải. Ánh sáng bạc lan tỏa, dù là vũ khí hay thân thể cường tráng của Ngưu Ma, chỉ cần va chạm với ánh sáng ấy đều bị cắt thành mảnh vụn. Cùng lúc đó, một luồng sáng bạc to lớn hơn bay ra kèm theo tiếng ù ù chói tai, quét ngã một mảng Ngưu Ma.

Hình ảnh bên kia càng thêm kinh khủng. Nơi ánh sáng vàng xuất hiện là một quả cầu sắt khổng lồ bắn tung ra. Quả cầu sắt đi đến đâu là vang lên tiếng gầm tựa sấm sét. Ngưu Ma tộc va phải liền bị nổ tan xác.

Đám người kia còn chưa kịp tới gần đã tan thành tro bụi.

Phía sau ba người này, một ma pháp sư vung pháp trượng, mười hai quả cầu lửa bạo liệt tức thì bay ra tứ phía, nổ tung vào nơi tập trung đông đảo Ngưu Ma tộc nhất.

Những quả cầu lửa màu lam tựa u hồn, chỉ cần dính phải một đốm nhỏ cũng đủ thiêu rụi đến tận xương tủy, nếu bị sóng xung kích lan đến, thoáng chốc hóa thành tro than.

Bảo vệ phía sau ma pháp sư là một kỵ sĩ, tay trái cầm khiên, tay phải vung trọng kiếm. Một hàng năm người với tốc độ kinh hoàng xông thẳng vào trận địa địch, mở đường máu tiến về phía xe tù ở trung tâm.

Bọn họ xuất hiện quá bất ngờ, hơn nữa lại triển khai công kích quá mãnh liệt, đặc biệt là ma pháp sư, với phạm vi sát thương cực lớn. Mỗi một quả cầu lửa bạo liệt nổ tung đều khiến hàng chục tên Ngưu Ma thương vong, khai phá ra một con đường máu. Đại quân Ngưu Ma tộc rơi vào hỗn loạn.

Không còn nghi ngờ gì nữa, năm người này chính là Hàn Vũ tiên phong, Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên yểm trợ hai bên, Lâm Hâm ở giữa, Trương Phóng Phóng đoạn hậu.

Khi năm người bọn họ dũng mãnh xuất hiện, một tiếng rồng ngâm vang vọng. Ngay sau đó, một con hắc long xông thẳng tới đại quân Ngưu Ma tộc. Hắc long dài hơn mười mét, lơ lửng trên không trung, miệng phun hắc khí, chỉ một hơi thở đã khiến cả trăm tên Ngưu Ma bị ăn mòn thành vũng nước, tan biến không còn một mảnh. Trên lưng hắc long là một thiếu nữ. Toàn thân nàng ta lấp lánh ánh sáng nồng đậm, gợn sóng lưu chuyển. Nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện ánh sáng vặn vẹo kia đang hóa thành từng tầng sóng nước dung nhập vào thân thể hắc long.

Nghịch Thiên Ma Long!

Nếu nói đám người Hàn Vũ xung phong liều chết còn chưa đủ làm rối loạn quân tâm Ngưu Ma tộc, chỉ khiến chúng hơi bối rối, thì khi Nghịch Thiên Ma Long xuất hiện, công kích đại quân Ngưu Ma tộc, đã triệt để phá vỡ sĩ khí của chúng. Nhất thời, đại quân Ngưu Ma tộc không biết nên chiến đấu hay tháo chạy. Trong tình thế đó, các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi nhanh chóng tiến lên, mục tiêu là xe tù.

Đương nhiên, trong đại quân Ngưu Ma tộc không phải không có kẻ tinh anh. Mấy cường giả Ngưu Ma tộc canh giữ cạnh xe tù, thân hình cao lớn dị thường, thấy kẻ địch nhanh chóng áp sát, một tên cường giả Ngưu Ma tộc lập tức giận dữ gầm lên, túm lấy ***g sắt, nghiêng mình nhảy lên xe.

Nhìn bộ dạng kẻ địch là nhắm vào hai tù nhân, hơn nữa thực lực đám nhân loại kia không hề tầm thường. Chúng phải ra tay trước, giết chết tù nhân trước khi đám nhân loại kịp tấn công.

Ánh sáng xám âm u chợt lóe, tên Ngưu Ma vừa nhảy lên xe từ vai trái đến hông phải bị chém một đường, thi thể bị cắt làm đôi rơi xuống xe.

Một bóng hình kiều diễm xuất hiện trên xe. Váy dài đen tuyền, lưỡi hái đen nhánh. Sát khí lạnh lẽo bùng phát, lưỡi hái khổng lồ quét ngang, mấy tên Ngưu Ma canh giữ bên xe tù trong nháy mắt bị diệt sạch.

Tuy tổng thể thực lực đại quân Ngưu Ma tộc không tệ, nhưng lại thiếu vắng những cường giả đỉnh cao. Ngoại trừ Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức, Ngưu Ma mạnh nhất cũng chỉ cỡ cấp sáu, cấp bảy. Loại Ngưu Ma này sao có thể cản được Thải Nhi?

Trong kế hoạch của Long Hạo Thần, việc hắn hấp dẫn A Tư Mạc Đức chỉ là bước đầu tiên.

Kế đó, đồng bạn liền phát động tấn công. Dẫu sao, dựa vào sức lực đơn độc của Thải Nhi, tuy có thể tiếp cận được xe ngựa, nhưng khó lòng giữa vạn quân mà mang đi hai người. Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức bị bắt giữ đã nhiều ngày, có thể tưởng tượng được thân thể suy nhược đến mức nào. Bọn họ không chịu nổi xóc nảy, nếu đã ra tay cứu viện thì trước tiên phải đảm bảo an toàn cho hai người. Nhiệm vụ của nàng là trước khi mọi người xông tới xe ngựa, phải bảo đảm Đoạn Ức và Dương Văn Chiêu không bị tổn hại.

Nhân lúc không có Ngưu Ma nào lao đến, Lưỡi Hái Tử Thần liên tục vung vẩy, ***g sắt trước mặt nàng tựa như đậu hũ bị cắt thành mảnh vụn, nhưng tuyệt nhiên không chút thương tổn đến Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức.

Hai người bọn họ đã ở trạng thái nửa hôn mê, mất đi ***g sắt chống đỡ, bỗng chốc đổ gục xuống.

Thải Nhi tiến lên, nhét vào miệng họ đan dược mà Lâm Hâm đưa cho, rồi để họ nằm ngửa ra. Đan dược theo nước bọt trôi vào trong cơ thể.

Nghịch Thiên Ma Long xuất hiện có uy thế rất lớn đối với đại quân Ngưu Ma. Bên phía Thải Nhi cứu được Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức, nhưng không có bao nhiêu Ngưu Ma dám tấn công nàng.

Không cần nghi ngờ, Nghịch Thiên Ma Long này chính là do Mạch Đâu biến thành. Lúc trước, tuy Trần Anh Nhi thông qua Thời Gian Chi Điệp Linh Lô thi triển Sinh Linh Môn, nhưng nhờ có Linh Hồn Thánh Y hỗ trợ, Mạch Đâu vẫn còn sức chiến đấu. Bây giờ, Mạch Đâu hóa thành Nghịch Thiên Ma Long, không giống như năm đó chỉ là hữu danh vô thực. Có linh lực khổng lồ của Linh Hồn Thánh Y ủng hộ, nó chẳng những không cần thôn phệ ma tinh mà còn có thể duy trì thực lực ma thú cấp chín trong một khoảng thời gian. Bay xẹt qua không trung, nó rất nhanh đã tới chỗ Thải Nhi.

Thải Nhi một tay túm một người, nhảy lên, mang theo Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức đáp xuống lưng Mạch Đâu. Nghịch Thiên Ma Long vỗ đôi cánh bay vút lên, phun ra một ngụm long tức, lần này là ngửa đầu phun lên, giúp phía Hàn Vũ quét sạch một đám địch nhân.

Năm người Hàn Vũ nhân cơ hội này vỗ linh cánh bay lên, tập trung về phía bọn họ.

Ngưu Ma tộc không phải chủng tộc biết bay, lại thêm bị Nghịch Thiên Ma Long chấn nhiếp, hành động của bọn họ cực kỳ thuận lợi, rất nhanh đã tụ họp trên không trung.

Động tĩnh bên này dĩ nhiên đã khiến Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức chú ý.

Từ lúc năm người Hàn Vũ bộc phát cho đến khi Thải Nhi cứu viện, rồi Nghịch Thiên Ma Long bay lên trời, tất cả chỉ diễn ra trong vòng một phút ngắn ngủi.

Vốn A Tư Mạc Đức đang cùng Long Hạo Thần giao chiến say sưa, gã thậm chí có chút không muốn sử dụng đến linh lực. Bởi vì gã không vội vàng kết liễu Long Hạo Thần. Trong quá trình đơn thuần so đấu võ kỹ với hắn, gã cảm nhận được lợi ích không nhỏ. Long Hạo Thần vận dụng kỹ xảo tuyệt diệu, dẫn dắt gã rất nhiều. Cho đến khi xuất hiện hơi thở của Nghịch Thiên Ma Long mới khiến gã cảm thấy có điểm không đúng.

Điệu hổ ly sơn, trúng kế rồi. A Tư Mạc Đức lập tức đưa ra phán đoán chính xác. Không rảnh giằng co với Long Hạo Thần, gã nổi giận gầm lên một tiếng, đột ngột dừng lại giữa không trung, sau đó một ngọn lửa đen to lớn từ người gã bắn ra, hóa thành cột lửa đường kính hơn năm mét đánh thẳng về phía Long Hạo Thần.

Có tác dụng của Thánh Dẫn Linh Lô, gã nhất định phải đánh chết Long Hạo Thần rồi mới có thể xử lý tình hình bên kia.

Ngọn lửa đen khủng bố mang đến cho người ta cảm giác dính đặc. Long Hạo Thần chỉ thấy trong phút chốc, bản thân như lạc vào một thế giới tối đen không chút ánh sáng.

Cảm giác nghẹt thở thậm chí còn khiến hắn nhớ lại nỗi thống khổ khi bị Tử Linh Ma Thần nguyền rủa.

Dưới sự khống chế của Thần Sát Mễ Cơ Nạp, một kích kia hiển nhiên là do A Tư Mạc Đức đã sớm chuẩn bị, đặc biệt nhằm vào kỹ xảo của Long Hạo Thần. Mặc cho võ kỹ của ngươi cao siêu đến đâu, một khi bị linh lực áp đảo tuyệt đối, thì còn có thể làm gì? Đây chính là dốc toàn lực mà đánh vậy.

Sau khi tung ra một kích kia, A Tư Mạc Đức lập tức quay về phía đại quân.

Sự xuất hiện của Nghịch Thiên Ma Long khiến gã chấn động vô cùng. Đây chính là tộc nhân của Ma Thần Hoàng! Lẽ nào Nghịch Thiên Ma Long đã phản bội Ma Thần Hoàng bệ hạ? Gã nhất định phải làm rõ chuyện này.

Nhưng ngay khi gã cho rằng Long Hạo Thần trúng một chiêu của mình, không chết cũng trọng thương, không thể giữ được Thánh Dẫn Linh Lô, thì sau lưng lại vang lên thanh âm sang sảng của Long Hạo Thần:

“Ngươi muốn đi đâu? Đối thủ của ngươi là ta!”

“A?” Năng lực Khiên Dẫn của Thánh Dẫn Linh Lô vẫn còn, A Tư Mạc Đức cảm nhận được lực kéo, lập tức quay trở lại.

Gã kinh ngạc khi thấy hai ngọn lửa đen khổng lồ bay về phương xa, còn Long Hạo Thần vẫn đứng ở vị trí cũ, chỉ có điều thanh kiếm trong tay đã thay đổi.

Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán vốn là trang bị cấp sử thi da cam sau khi mở phong ấn, nhưng giờ phút này lại biến thành ánh vàng bảy sắc.

Thần khí không nhất định có bảy sắc. Nhưng bảy sắc thì chắc chắn là thần khí, điểm này Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn đã chứng minh.

Long Hạo Thần vẫn nắm chặt trọng kiếm, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm A Tư Mạc Đức. Từ đốm lửa đen xẹt qua có thể thấy, A Tư Mạc Đức cho rằng một chiêu đã đánh gục được đối thủ, nhưng lại bị tránh thoát, không thể làm tổn thương Long Hạo Thần.

Ánh vàng bảy sắc kỳ lạ hấp dẫn ánh mắt của Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức. Không hổ là một trong những ma thần giỏi về chiến đấu, chỉ trong chớp mắt, A Tư Mạc Đức lập tức bỏ qua mọi thứ xung quanh, tập trung vào Long Hạo Thần.

Trong khoảng thời gian giao chiến với Long Hạo Thần, đối với kiếm ý, kiếm kỹ mạnh mẽ sắc bén mà tràn ngập huyền diệu của hắn, A Tư Mạc Đức đã thầm khâm phục. Lúc này vũ khí trong tay Long Hạo Thần đột nhiên biến thành thần khí, không thể không khiến A Tư Mạc Đức coi trọng. Một kỵ sĩ nhân loại có thể đem kiếm kỹ, kiếm ý tu luyện đến gần như đỉnh điểm, lại có thêm một thần kiếm, không đơn giản như hổ mọc thêm cánh, mà đã chân chính uy hiếp được A Tư Mạc Đức.

Amt không hề hối hận vì lúc trước đã không dốc toàn lực đấu với Long Hạo Thần. Trận chiến này đã chỉ dẫn cho gã không ít, gã tin chắc rằng thông qua trận chiến này, võ kỹ của mình sẽ tiến bộ vượt bậc.

Ma tộc cũng giống như nhân loại, càng chiến đấu thì càng kích phát ra tiềm năng của bản thân. Nhìn thần kiếm trong tay Long Hạo Thần, mắt A Tư Mạc Đức sáng ngời.

“Tốt lắm, ngươi quả nhiên có tư cách làm đối thủ của ta. Nếu hôm nay giết được ngươi, ta sẽ tự tay chôn cất ngươi, xem như là tôn trọng.” A Tư Mạc Đức lạnh lùng nói, trường thương trong tay phải chỉ xéo xuống, lời nói phát ra từ cái đầu ở chính giữa.

Đối với đám ma tộc, làm vậy với đối thủ đã là sự tôn trọng lớn. Nhân loại vốn bị ma tộc coi là thức ăn, đặc biệt là thi thể của cường giả nhân loại, ma tộc từ trước đến nay chưa từng bỏ qua. A Tư Mạc Đức biểu thị như vậy chính là tôn kính đối với Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần không lên tiếng, giờ phút này, ánh mắt hắn hoàn toàn tập trung.

… vào trong tay Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán.

Là Trừng Giới kỵ sĩ, vì sao trước đó hắn không dùng song kiếm? Vốn dĩ hắn giỏi nhất là song kiếm, nếu cùng lúc sử dụng, chắc chắn có thể phát huy thực lực càng mạnh mẽ. Nhưng hắn không làm vậy, bởi vì Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán ẩn chứa tuyệt chiêu.

Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức mạnh hơn hắn rất nhiều. Long Hạo Thần hiểu rõ, mình muốn thắng đối thủ là hoàn toàn không thể, thậm chí không thể ngăn cản A Tư Mạc Đức. Nhưng hắn có cách của riêng mình.

Năm đó khi hắn còn nhỏ, Long Tinh Vũ từng dạy hắn về đặc điểm, điểm đáng chú ý, và cách chiến đấu của các Ma Thần.

Long Tinh Vũ đánh giá A Tư Mạc Đức rất giống với A Nan. Y cho rằng Chiến Cuồng Ma Thần A Nan tuyệt đối là một võ si. Trong lòng A Nan, không có gì quan trọng hơn việc tăng cường sức mạnh của bản thân. Ngay cả mệnh lệnh của Ma Thần Hoàng, chưa chắc gã đã răm rắp nghe theo.

Đánh giá về A Tư Mạc Đức cũng tương tự như A Nan. A Tư Mạc Đức đam mê tăng cường sức mạnh, nhưng khác với A Nan, gã lại tuyệt đối trung thành với Ma Thần Hoàng, lý trí hơn A Nan một chút. Có lẽ cũng vì thế mà về mặt sức mạnh cá nhân, gã thua xa A Nan.

Chính là nói, A Tư Mạc Đức đam mê tăng cường sức mạnh có phân chia nặng nhẹ, còn A Nan thì không.

Vì nắm bắt đặc điểm tính cách này của A Tư Mạc Đức, Long Hạo Thần mới không dốc toàn lực đấu với gã, mà chỉ so tài về kỹ năng. Điều này tạo cơ hội tốt nhất cho đồng bạn, mãi đến khi Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức được cứu.

Khi A Tư Mạc Đức phát động chiêu thức mạnh nhất, thật ra Long Hạo Thần đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, tất cả đều nằm trong tính toán của hắn. Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức được cứu, dĩ nhiên A Tư Mạc Đức sẽ không bỏ qua. Dưới tác dụng của Thánh Dẫn Linh Lô, gã chắc chắn phải giết hắn trước. Thế nên trong tình huống đã có chuẩn bị, tuy ứng phó có phần khó khăn, nhưng rốt cuộc Long Hạo Thần vẫn chặn lại được.

Trước đó, khi A Tư Mạc Đức chiến đấu với Long Hạo Thần, gã đã bỏ qua một việc, chính là sự xuất hiện cùng lúc với Long Hạo Thần, thi triển Thánh Dẫn Linh Lô, Nhã Đình.

Sau khi xuất hiện, Nhã Đình luôn ở sau lưng Long Hạo Thần, không hề tham gia trận chiến, cũng không thi triển bất kỳ ma pháp nào. Trừ việc lo sợ A Tư Mạc Đức sẽ dốc sức tấn công, nguyên nhân quan trọng nhất là nàng đang chờ lệnh của Long Hạo Thần. Chờ đợi mệnh lệnh dung hợp với Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán.

Đây là lá bài tẩy mà Long Hạo Thần để lại cho mình. Có thiên thạch không ngừng dung nhập, dù là Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán hay Lam Vũ, Quang Phù Dung đều được tăng phẩm chất lên cực cao. Hơn nữa vì chúng nó chịu Nhã Đình thông qua Thánh Dẫn Linh Lô tẩm bổ, vậy nên độ phù hợp với Nhã Đình càng trở nên cao hơn.

Năm đó Nhã Đình lần đầu tiên làm kiếm linh dung hợp với Lam Vũ, Quang Phù Dung, trực tiếp gây tổn thương cho nó, nhưng hiện giờ đương nhiên sẽ không như vậy nữa.

Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán càng thích hợp với kiếm ý của Long Hạo Thần, mà Nhã Đình thì chỉ có thể dung nhập vào một thanh thần kiếm. Cho nên hắn luôn chỉ sử dụng Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán. Khi A Tư Mạc Đức dốc toàn lực tung ra một kích, Nhã Đình liền dung nhập vào thần kiếm, biến nó thành thần khí chân chính. Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán tràn ngập kiếm linh tựa như thật sự sống lại, giống như năm đó…

Quang Minh Kiếm Thần Dạ Vô Thương đã trở lại. Nhờ thanh kiếm này, Long Hạo Thần vừa rồi mới thi triển được Tu La Trảm, thoát khỏi một kích trí mạng từ A Tư Mạc Đức.

A Tư Mạc Đức thấy Long Hạo Thần không đáp lời, sắc mặt trở nên âm trầm. Hắn vốn cầm thương bằng một tay, nay đổi thành nắm chặt bằng cả hai. Sáu đôi mắt trên ba chiếc đầu cùng lúc lóe lên sắc đen sâu thẳm. Trường thương từ từ hướng về phía trước, mũi thương nhấp nháy ánh sáng đen, nhưng không còn ngọn lửa nào, toàn bộ cây thương hóa thành đen tuyền như mực.

Mũi thương chỉ thẳng về phía Long Hạo Thần, chiến ý khủng bố hòa lẫn sát ý lạnh lẽo vô cùng khiến không gian giữa hai người vặn vẹo.

Long Hạo Thần vẫn chăm chú nhìn thần kiếm trong tay, lạnh nhạt nói:

“A Tư Mạc Đức, nhớ kỹ lời ta, hãy nói lại với Ma Thần Hoàng, ta sẽ chờ hắn ở ma tộc. Hoặc ma tộc diệt vong, hoặc là ta chết. Ta chính là Long Hạo Thần mà các ngươi luôn tìm kiếm.”

“A?” A Tư Mạc Đức đang chăm chú lắng nghe, tâm chợt chấn động.

Trong khoảnh khắc, trên người Long Hạo Thần bỗng tỏa ra một tầng sáng tím vàng kỳ lạ. Tầng sáng này dung nhập vào Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, Long Hạo Thần theo thanh kiếm nhẹ nhàng đâm một kiếm về phía gã.

Một kiếm đâm ra, bầu trời như xẹt qua tia chớp tím vàng, cả khung trời biến thành âm u.

Đây là một kích chân chính, một kiếm làm biến đổi cả trời đất. Khi thi triển một kiếm này, ý niệm của hắn hoàn toàn hợp nhất với thanh kiếm. Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán có được kiếm linh, khi tia chớp tím vàng xuất hiện, dường như thực sự phát ra tiếng thở dài. Tiếng thở này mang cảm giác phấn khởi. Đúng vậy, khoảnh khắc này, thần kiếm của Quang Minh Kiếm Thần Dạ Vô Thương rốt cuộc đã trở lại. Một kiếm này rốt cuộc đã có phong thái năm xưa của y.

Không có âm thanh va chạm nào vang lên. Khi một người một ma lướt qua nhau, Tinh Vương lập tức xuất hiện trên không trung, chở Long Hạo Thần bay nhanh về phương xa.

Điều kỳ lạ là, Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức không hề truy đuổi, gã ngây người khựng lại giữa không trung, trường thương vẫn giữ nguyên tư thế đâm về phía trước.

Điều khiến người ta rung động là trên thân cây thương dài năm mét, màu đen đang nhanh chóng rút đi. Có thể thấy rõ, từ vị trí mũi thương lan đến tận tay gã có một khe rãnh sâu. Không chỉ vậy, trên bề mặt áo giáp do Địa Ngục Long biến thành, từ mũ giáp đến bụng có một đường kéo dài.

Long Hạo Thần đâm ra một kiếm, A Tư Mạc Đức đã chặn được. Nhưng gã không thể chặn nổi kiếm ý ẩn chứa trong kiếm, kiếm ý chân chính.

Đó là lực lượng ngưng tụ từ tinh thần lực. Dù tu vi của gã có mạnh đến đâu cũng không thể ngăn cản.

Lúc này, A Tư Mạc Đức vô cùng chấn động vì một kiếm kia. Gã biết rõ, nếu tu vi của mình và Long Hạo Thần ngang nhau, vậy thì một kiếm vừa rồi đã lấy mạng gã.

Lần đầu tiên A Tư Mạc Đức cảm nhận được, hóa ra võ kỹ của mình lại kém cỏi đến vậy. Một đối thủ yếu hơn lại có thể dùng kiếm ý làm tổn thương mình. Gã luôn tự tin rằng, dù có khiêu chiến với mười hai ma thần đứng đầu, mình cũng chưa chắc đã thua. Nhưng bây giờ mới hiểu ra, giữa mình và những đối thủ mạnh hơn vẫn còn một khoảng cách rất lớn.

A Tư Mạc Đức chậm rãi thu thương, ba chiếc đầu khẽ động đậy, đầu bò và đầu dê đực không hẹn mà cùng nhìn về phía đầu người ở chính giữa.

Đầu người hít sâu một hơi, lẩm bẩm:

“Long Hạo Thần.”

Đầu bò trầm giọng hỏi: “Đại ca, chúng ta có nên đuổi theo không? Nếu phát động Trụ Ma Thần, tiểu tử kia không phải là đối thủ của chúng ta.”

Đầu người lắc lắc, đáp:

“Không cần truy kích. Ngươi quên bệ hạ đã ra lệnh rồi sao? Nếu gặp kỵ sĩ nhân loại tên Long Hạo Thần, hoặc kỵ sĩ nhân loại cưỡi ma thú đa đầu, thì không nên bức bách quá mức, cứ để mặc hắn rời đi. Bệ hạ tự có cách xử lý.”

Đầu dê nhắm nghiền hai mắt, nói:

“Đại ca, ta thấy chúng ta nên bế quan một thời gian. Đợi đến khi tới đại doanh Khu Ma quan, tạm thời không nên tham chiến thì hơn.”

Đầu người gật đầu, nói:

“Ta cũng nghĩ vậy. Ta dường như đã nhìn thấy một con đường khác, hy vọng sau này còn có cơ hội giao thủ với nhân loại kia.”

Nói xong, A Tư Mạc Đức thu thương, giáp trụ trên người cũng nhanh chóng tan rã, biến trở lại hình dạng Địa Ngục Long. Chẳng qua trên thân Địa Ngục Long có một vết thương rất sâu.

A Tư Mạc Đức nào biết, khi Long Hạo Thần cưỡi Tinh Vương, trong mặt nạ Kim Tinh Cơ Tọa kỵ sĩ, hắn đã phun ra một ngụm máu tươi.

Trận chiến giữa hắn và A Tư Mạc Đức thoạt nhìn bình tĩnh, kỳ thực đã khiến hắn tiêu hao rất nhiều linh lực. Đối thủ mang đến cho hắn áp lực quá lớn. Long Hạo Thần luôn luôn cảnh giác, dù là lúc này cũng vậy. Nếu A Tư Mạc Đức phát động lực lượng Trụ Ma Thần hoặc tiến vào trạng thái Ma Thần Hóa, vậy hắn chỉ còn cách lập tức truyền tống vào Tháp Vĩnh Hằng trước khi hội hợp cùng đồng bạn.

May mắn thay, không biết có phải vì A Tư Mạc Đức chìm đắm trong suy ngẫm về một kiếm kia của hắn hay không mà không hề truy đuổi. Tinh Vương bay rất nhanh, xẹt qua đại quân ma tộc phía dưới, hội hợp cùng đồng bạn rồi bay về phương xa.

A Tư Mạc Đức cưỡi trên lưng Địa Ngục Long, nhìn Long Hạo Thần khuất dần, ba cái đầu, sáu đôi mắt lộ vẻ trầm tư. Kiếm quang vào giây phút cuối cùng kia đã khắc sâu trong đầu gã, cảm giác lĩnh ngộ dần dần xuất hiện trong lòng.

Long Hạo Thần tuyệt đối không thể ngờ, chính vì một trận chiến này mà không lâu sau, xếp hạng của Long Kỵ Ma Thần đã tăng cao, tiến vào hàng hai mươi bốn trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần.

Quay lại truyện Thần ấn vương toạ

Bảng Xếp Hạng

Chương 282: Kim giáp lực sĩ

Lạn Kha Kỳ Duyên - Tháng 3 10, 2025

Chương 1406: Phật Môn truyền nhân

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 10, 2025

Chương 281: Mẹ goá con côi lão Kế

Lạn Kha Kỳ Duyên - Tháng 3 10, 2025