Chương: Quyết chiến Dương Văn Chiêu! | Thần ấn vương toạ

Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 04/03/2025

Lúc này, mọi người đã quên bẵng chuyện Thải Nhi nhận thua. Bất kể là Long Hạo Thần hay Dương Văn Chiêu, đều đã phô diễn ra thực lực vượt xa phần lớn thí sinh. Hơn nữa, từ đầu trận đấu đến giờ, bọn hắn thậm chí còn chưa triệu hồi tọa kỵ.

Giữa không trung, những luồng sáng khổng lồ màu vàng, trắng, xanh lam không ngừng đan xen. Rốt cuộc, hai thân ảnh từ trên trời giáng xuống.

Thánh Linh giáp của Long Hạo Thần có vài chỗ lõm xuống, hiển nhiên là do Tinh Hải Linh Lô công kích, nhưng vẫn không thể phá vỡ được phòng ngự của hắn.

Phía bên kia, Dương Văn Chiêu chật vật hơn nhiều. Hôm nay gã mang giáp vàng, có thể thấy rõ ràng trên giáp trụ có ít nhất mười vết kiếm. Đặc biệt ở vị trí bả vai trái, rõ ràng bị chém hở, máu tươi tuôn trào.

“Oa…” Một tiếng, Long Hạo Thần phun ra một ngụm máu tươi. Hắn bị thương không hề nhẹ hơn Dương Văn Chiêu. Uy lực của Tinh Hải Linh Lô gây ra chẳng kém gì vết nứt trên vai gã. Nhưng phun máu xong, hắn lại hướng Dương Văn Chiêu phát động Đột Kích.

Tên này đúng là một kẻ điên, chẳng lẽ hắn không cần thời gian nghỉ ngơi sao? Dương Văn Chiêu nhìn Long Hạo Thần lại lần nữa xông tới, trong lòng dâng lên một cảm giác bất đắc dĩ.

Đôi mắt Long Hạo Thần tràn ngập chiến ý, nhưng sâu thẳm trong đáy mắt lại cực kỳ trầm tĩnh. Hai loại khí chất này có thể hoàn mỹ kết hợp, đây là sự tồn tại đáng sợ đến cỡ nào!

Kỳ thực, Dương Văn Chiêu không hề hay biết. Bởi vì ngoại giới kích thích, thể chất Quang Minh của Long Hạo Thần dần dung nhập vào trong chiến đấu. Thể chất Quang Minh bẩm sinh đã cho hắn năng lực Quang Minh Tâm. Dưới tác dụng của Quang Minh Tâm, dù đối diện với bất cứ tình huống nào, lực phán đoán của hắn đều không bị cảm xúc chi phối. Là một kỵ sĩ mạnh mẽ có thiên phú bẩm sinh, tác dụng của Quang Minh đang từng chút một được Long Hạo Thần khám phá.

Nghiến chặt răng, Dương Văn Chiêu không lựa chọn cùng Long Hạo Thần liều mạng nữa. Thằng nhóc điên này, nếu liều mạng, có khả năng sẽ là lưỡng bại câu thương. Hơn nữa, trước khí thế mạnh mẽ kia, có khả năng gã sẽ trở thành kẻ chiến bại.

Bởi vậy, lúc này Dương Văn Chiêu cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại. Gã lựa chọn lùi về phía sau, đồng thời vung song kiếm, nhanh chóng vẽ ra pháp trận triệu hoán.

Chỉ có triệu hoán ra Tinh Diệu Độc Giác Thú, như vậy trận chiến này tỷ lệ thắng của gã mới cao.

Dương Văn Chiêu lùi lại đương nhiên không phải có ý thối lui. Nếu là như vậy, gã căn bản không thể nào tránh được tốc độ Đột Kích của Long Hạo Thần. Gã lựa chọn cũng là Đột Kích. Chẳng qua là hướng về một phía khác, cả người nhanh chóng lao sang bên cạnh, đồng thời phát động pháp trận triệu hoán. Có thể nói, gã đã đưa lưng về phía Long Hạo Thần.

Cùng lúc đó, ánh sáng xanh lam lấp lánh từ ngực gã phát ra, nhanh chóng lan khắp toàn thân, hòa làm một với áo giáp. Đây đích thị là năng lực tiến hóa của Tinh Hải Linh Lô, Tinh Linh Giáp.

Có phòng ngự này, coi như có thể chống đỡ được vài đợt công kích từ xa của Long Hạo Thần. Dương Văn Chiêu tin chắc sẽ không phải chịu thương thế quá nặng.

Nhưng ngay lúc đó, ngoài sân, khu nghỉ ngơi vang lên tiếng kinh hô.

Đáng tiếc, Dương Văn Chiêu không hề nghe thấy những tiếng kêu này. Màn hào quang ở mép sân không chỉ ngăn cách các loại kỹ năng bên trong, mà còn che chắn cả âm thanh.

Ngoại giới quấy nhiễu.

Khu vực nghỉ ngơi, các thí sinh chỉ thấy ánh tím lóe lên, Long Hạo Thần đã cưỡi trên một sinh vật khổng lồ với ba cái đầu ngẩng cao ngạo nghễ, đích thị là Hạo Nguyệt.

Hắn, hắn không hề niệm chú hay dùng phù văn mà đã hoàn thành triệu hoán? Sao có thể chứ? Nhóm triệu hoán sư của Linh Hồn Thánh Điện kinh ngạc tột độ.

Mặc kệ trong lòng bọn họ suy đoán ra sao, Long Hạo Thần quả thực đã hoàn thành trong chớp mắt.

Khoảnh khắc Hạo Nguyệt xuất hiện, ba ma pháp gần như đồng thời phóng ra.

Một luồng sáng xanh lục nồng đậm bao trùm lấy Long Hạo Thần, khiến toàn thân hắn tỏa ra ánh sáng xanh. Tiểu Hỏa phun ra một luồng ánh sáng đỏ rực khủng khiếp.

Một đạo ánh sáng vàng kim nháy mắt chiếu rọi lên Lam Vũ, Quang Phù Dung trong tay Long Hạo Thần.

Ba kỹ năng liên tiếp thi triển, Hạo Nguyệt xuất hiện vừa vặn chắn trước Long Hạo Thần, để hắn thuận thế ngồi lên đuôi nó.

Bởi vậy, khi Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa, Tiểu Quang thi triển kỹ năng, thân thể dài bốn mét của Hạo Nguyệt cũng hoàn thành động tác vặn mình vung đuôi. Nháy mắt quăng Long Hạo Thần ra xa, đổi hướng Đột Kích của hắn, bay thẳng về phía Dương Văn Chiêu.

Một hỏa cầu đường kính một mét bay sát bên Long Hạo Thần, hoàn toàn che chắn cho hắn. Đó chính là luồng sáng đỏ mà Tiểu Hỏa vừa mới phun ra.

Siêu cấp bạo liệt hỏa cầu, ma pháp hỏa hệ cấp năm. Vốn là ma pháp đơn thể, nhưng một khi bạo tạc, uy lực thậm chí ngang với ma pháp quần thể. Đây là một trong số ít ma pháp hỏa hệ có lực công kích mạnh nhất.

Dương Văn Chiêu đang triệu hoán thì đột nhiên cảm thấy sau lưng nóng rực.

Vì sao lại có cảm giác nóng? Gã sắp hoàn thành phù văn triệu hoán, nếu lúc này bị gián đoạn, có khả năng rơi vào thế bị động.

Bởi vậy, Dương Văn Chiêu cắn răng, áo giáp phát ra hào quang lấp lánh. Một tầng ánh sáng đỏ vàng nháy mắt bộc phát, đó là Thái Dương Hỏa. Nhưng đây không phải Thái Dương Hỏa do gã tự mình phóng thích, mà là dựa vào áo giáp, chỉ có thể duy trì ba giây. Áo giáp của gã lại là trang bị linh ma cấp.

Oành!

Siêu cấp bạo liệt hỏa cầu hung hăng va vào thân thể Dương Văn Chiêu. Đây là ma pháp cấp năm, làm sao một trang bị phụ trợ kỹ năng có thể ngăn cản. Thái Dương Hỏa nháy mắt nổ tung, lực bạo tạc gây tổn hại bên ngoài Tinh Linh Giáp, tạo ra một vết nứt lớn.

Nhưng lúc này Dương Văn Chiêu lại thầm thở phào. Rốt cuộc đã chống đỡ được đòn đó, phù văn của gã khoảnh khắc hoàn thành. Sao sáu cánh ánh sáng vàng đậm đặc lấp lánh trước mặt gã. Chỉ cần một bước lên Tinh Diệu Độc Giác Thú, trận thi đấu này sẽ lại bắt đầu.

Nhưng ngay giây phút này, một linh cảm nguy hiểm trước nay chưa từng có khiến Dương Văn Chiêu sởn gai ốc. Gã căn bản không kịp làm ra phản ứng, cố gắng xoay người, song kiếm chém về phía sau.

Phốc!

Hai luồng bạch quang giao thoa, Thập Tự Trảm va vào song kiếm của Dương Văn Chiêu.

Tiếng kim thiết va chạm chói tai vang vọng giữa không trung. Song kiếm của Dương Văn Chiêu gãy lìa, bạch quang trảm thế như chẻ tre đánh thẳng vào người gã, xé toạc Tinh Linh Giáp lẫn áo giáp phòng thân. Kình lực khủng bố hất văng Dương Văn Chiêu ra xa.

Máu tươi phun trào, trong đầu Dương Văn Chiêu lúc này chỉ còn lại một ý niệm duy nhất: ‘Sao có thể như vậy?’

Bạch quang lấp lánh, lực kéo mạnh mẽ lôi Dương Văn Chiêu đang trọng thương giật ngược về phía sau.

“Hí í í í!!!”

Trong tiếng hí vang, Tinh Diệu Độc Giác Thú rốt cuộc cũng xuất trận. Nhờ liên hệ khế ước bình đẳng, nó lập tức cảm nhận được nguy hiểm của Dương Văn Chiêu, đôi cánh giương rộng, không chút do dự lao về phía gã.

Nhưng cùng lúc đó, một luồng bạch quang khác lóe lên, lần này mục tiêu chính là Tinh Diệu Độc Giác Thú. Nó đang lao tới chỗ Dương Văn Chiêu, nay bất đắc dĩ phải chuyển hướng về phía Long Hạo Thần.

Thần Ngự Thuẫn, song kiếm giao nhau, Long Hạo Thần gắng gượng chống đỡ trùng kích của Tinh Diệu Độc Giác Thú. Tuy cả người bị hất văng xa hơn mười mét, nhưng Tinh Diệu Độc Giác Thú cũng bị lực phản chấn đẩy lui vài bước, không thể tiếp tục phát động trùng kích.

“Dừng tay. Ta không muốn làm hắn bị thương.” Long Hạo Thần lớn tiếng nói với Tinh Diệu Độc Giác Thú.

Tinh Diệu Độc Giác Thú quả nhiên nghe lời, đột ngột dừng bước chân đang lao tới, đôi mắt to trong veo tràn đầy vẻ lo lắng.

Cũng khó trách nó không dám tấn công tiếp, thực sự là ném chuột sợ vỡ đồ! Bên kia, Dương Văn Chiêu đang ở gần Hạo Nguyệt, Tiểu Thanh không chút khách khí cắn thẳng vào cổ gã, khiến gã không dám nhúc nhích. Nhưng máu tươi vẫn không ngừng trào ra từ miệng và mũi, có thể thấy gã bị thương vô cùng nghiêm trọng.

Toàn trường đấu tĩnh lặng như tờ. Trận đấu diễn ra đến đây, thắng bại đã quá rõ ràng.

Trước khi vòng bán kết hôm nay bắt đầu, các thí sinh đều đã suy đoán về thứ hạng chung cuộc. Theo bọn họ, người có hy vọng đoạt quán quân nhất chính là Thích Khách Thánh Điện Thải Nhi. Thải Nhi đã thể hiện thực lực quá mức kinh khủng, trước mặt nàng, cơ bản không một ai trụ nổi quá một phút. Hơn nữa, không ai có thể ép nàng phải lộ ra thực lực chân chính. Càng thần bí lại càng cường đại, đây là quan điểm mà tất cả mọi người đều công nhận.

Sau Thải Nhi, người có khả năng vô địch tiếp theo hẳn là Dương Văn Chiêu. Gã có Tinh Diệu Độc Giác Thú, bản thân lại là Trừng Giới Kỵ Sĩ cấp năm. Tu vi mạnh mẽ, trang bị đầy đủ, lại thêm Tinh Diệu Độc Giác Thú trợ chiến, nếu đối đầu với Thải Nhi, ắt hẳn có thể chống đỡ được vài chiêu. Rốt cuộc lộc rơi về tay ai, còn khó mà đoán biết.

Riêng Long Hạo Thần thì bị xếp thứ ba. Trong mắt nhiều người, Long Hạo Thần làm một Kỵ Sĩ vẫn còn quá trẻ tuổi. Tuy hắn có thiên phú không tệ, nhưng tọa kỵ quái dị của hắn so với Tinh Diệu Độc Giác Thú thì có chút chênh lệch. Tu vi của hắn cũng không bằng Dương Văn Chiêu. Nếu không phải giữa hắn và Thải Nhi có quan hệ, e rằng hắn còn không được chú ý bằng hai người kia.

Về phần Mục Ninh… hầu như không ai nghĩ tới gã có thể lọt vào ba hạng đầu.

Nay khi cuộc tỉ thí bắt đầu, mọi sự tình diễn ra lại đảo lộn hoàn toàn nhận định của tất cả mọi người. Thải Nhi trực tiếp bỏ cuộc, kẻ vốn được kỳ vọng lại chỉ đứng hạng tư, còn Mục Ninh, nhờ vận may không tưởng, lại nghiễm nhiên chiếm lấy vị trí thứ ba.

Tuy nhiên, trận chiến giữa Dương Văn Chiêu và Long Hạo Thần, xét bề ngoài, Dương Văn Chiêu vẫn nắm giữ ưu thế áp đảo.

Bởi lẽ, hào quang của Tinh Diệu Độc Giác Thú thực sự quá mức chói lọi.

Trong trận đấu, Dương Văn Chiêu cũng đã phô diễn thực lực cường hãn của mình. Chẳng những sở hữu Tinh Hải Linh Lô công phòng nhất thể, mà còn là linh lô đã trải qua một lần tiến hóa.

Mọi người tuy đã đoán đúng thực lực của Dương Văn Chiêu, nhưng lại không thể nào ngờ được kết quả chung cuộc.

Cho dù tại thời điểm này, trong mắt họ, thực lực tổng thể của Long Hạo Thần vẫn còn kém Dương Văn Chiêu một bậc. Ấy vậy mà, kết quả chung cuộc, kẻ chiến thắng lại là hắn, Long Hạo Thần.

Từ đầu đến cuối, hắn hoàn toàn áp chế Dương Văn Chiêu, không hề cho gã bất kỳ cơ hội phản công nào. Nhất chiến công thành, đoạt lấy thắng lợi cuối cùng.

Thời gian quay ngược về vài phút trước.

Kế hoạch của Dương Văn Chiêu không thể nói là sai lầm, sai lầm lớn nhất của gã chính là ở việc đánh giá Hạo Nguyệt.

Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt có huyết khế tương liên, huyết mạch tương thông, dù ở bất cứ nơi đâu cũng có thể cảm ứng được đối phương. Cho nên, khi phát giác ra người kia gặp nguy hiểm, họ có thể ngay lập tức truyền tống đến bên cạnh.

Dưới tình huống này, Long Hạo Thần không cần dựa vào bất kỳ chú ngữ triệu hồi hay phù văn nào, vẫn có thể dễ dàng triệu hồi Hạo Nguyệt. Hơn nữa, hắn thậm chí còn dùng tâm linh liên hệ để thông báo cho Hạo Nguyệt chuẩn bị sẵn kỹ năng. Đây cũng chính là lý do vì sao khi Hạo Nguyệt vừa xuất hiện, lập tức phóng ra ba ma pháp. Chính ba ma pháp kỹ năng này đã cho Long Hạo Thần cơ hội trước khi Tinh Diệu Độc Giác Thú kịp xuất hiện, tung ra một kích tất trúng, đánh bại Dương Văn Chiêu.

Ma pháp thứ nhất là Phiêu Phù Thuật của Tiểu Thanh, trong nháy mắt giảm bớt trọng lượng cơ thể của Long Hạo Thần. Phải biết, Long Hạo Thần tuy chỉ mới mười bốn tuổi, thân thể không quá nặng, nhưng trên người hắn lại mặc áo giáp, cộng thêm hai thanh trọng kiếm không hề nhẹ. Việc giảm trọng lượng khiến cho cái đuôi của Hạo Nguyệt trở thành vật đẩy, giúp hắn bay vút đi, gia tăng tốc độ, Đột Kích trúng Dương Văn Chiêu.

Ma pháp thứ hai chính là siêu cấp bạo liệt đại hỏa cầu của Tiểu Hỏa. Chính quả cầu này đã nổ tung hơn phân nửa lực phòng ngự của Dương Văn Chiêu, thậm chí khiến Tinh Linh Giáp xuất hiện vết nứt.

Tiểu Thanh phát động ma pháp thứ ba là một loại tăng phúc quang hệ, có phần tương tự Quang Diệu Thiên Địa, nhưng cũng có điểm khác biệt. Nó một lần chúc phúc sẽ nâng cao độ đậm đặc của quang nguyên tố. Bởi vì Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt có huyết khế, máu thịt tương thông, nên hắn có thể trực tiếp sử dụng một phần quang nguyên tố, trong nháy mắt huyễn hóa ra hai thanh thánh kiếm.

Hai thanh thánh kiếm bất ngờ phát ra Thập Tự Trảm, trở thành đòn tất sát cuối cùng đánh bại Dương Văn Chiêu.

Long Hạo Thần đã nương tay, không phát huy toàn bộ uy lực của thánh kiếm. Nếu không, chỉ sợ thân thể Dương Văn Chiêu đã bị chém thành bốn mảnh.

Triệt để đánh gục Dương Văn Chiêu, sau đó, hắn đơn giản phát động Khiên Dẫn của Thánh Dẫn Linh Lô, ném Dương Văn Chiêu đã mất hết sức phản kháng cho Hạo Nguyệt.

Nguyệt. Dương Văn Chiêu khi lâm vào hiểm cảnh, dẫu Tinh Diệu Độc Giác Thú có cường đại đến đâu, e rằng cũng lực bất tòng tâm.

Quả nhiên, Dương Văn Chiêu đã liệu định không sai. Thực lực của Tinh Diệu Độc Giác Thú quả thực vượt trội hơn Hạo Nguyệt, về phương diện tăng phúc quang hệ, Hạo Nguyệt lại càng không thể sánh bì. Nhưng gã lại tính sai một nước, đó là độ phù hợp giữa những đồng bạn. Gã cùng Tinh Diệu Độc Giác Thú bất quá chỉ là khế ước bình đẳng, làm sao có thể so bì với huyết khế giữa Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt?

Nếu ngay từ đầu, đôi bên triệu hoán ma thú đồng bạn ra giao chiến, kết cục có lẽ lưỡng bại câu thương. Dương Văn Chiêu thân là Thiên Không kỵ sĩ, ắt hẳn cơ hội thắng lớn hơn một chút. Nhưng nhờ ba chúc phúc của Hạo Nguyệt gia trì, Long Hạo Thần cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội.

Đáng tiếc, thắng bại trong chiến đấu, vốn dĩ không thể chỉ dựa vào thực lực tuyệt đối mà định đoạt. Trong quá trình tranh đấu, chỉ một biến hóa nhỏ bé cũng có thể xoay chuyển càn khôn. Mà trong đó, thứ dễ dàng biến đổi nhất, chính là chiến thuật.

“Long Hạo Thần thắng.”

Trọng tài vừa tuyên bố xong, Long Hạo Thần liền tiến đến trước mặt Dương Văn Chiêu.

Long Hạo Thần ra hiệu, Tiểu Thanh liền nhả Dương Văn Chiêu ra.

Từng đạo thánh quang trắng lấp lánh bao phủ lấy thân thể Dương Văn Chiêu, trị liệu những vết thương nghiêm trọng của gã. Ngoại trừ trọng tài, còn có Tinh Diệu Độc Giác Thú, lúc này vội vàng chạy đến bên cạnh Dương Văn Chiêu, chốc chốc lại liếc nhìn Hạo Nguyệt đứng cách đó không xa, rõ ràng lộ ra địch ý.

Long Hạo Thần trước tiên phóng thích Thánh Quang Tráo từ Linh Quang bao tay, đồng thời, Lam Vũ, Quang Phù Dung trong tay cũng phát ra ánh sáng xanh nhạt, đây là thủy hệ Cam Sương Thuật.

Ma pháp quang hệ và thủy hệ đều có công hiệu trị liệu. Quang hệ kích phát tiềm năng tự chữa lành của cơ thể, thủy hệ thì lấp đầy miệng vết thương, dùng sinh cơ dung hợp. Nếu đồng thời sử dụng cả hai, hỗ trợ lẫn nhau, hiệu quả chữa trị sẽ càng tăng thêm.

Trận chiến này, nhìn qua Long Hạo Thần hoàn toàn áp chế Dương Văn Chiêu, nhưng trên thực tế, hắn cũng chịu áp lực không nhỏ. Từ đầu đến cuối, hắn không hề ngơi nghỉ công kích. Nếu không, với tu vi của Dương Văn Chiêu, sao có thể không có cách nào triệu hồi ra Tinh Diệu Độc Giác Thú? Liên tục ra đòn khiến thân thể hắn nhận áp lực cực lớn. Trong thời khắc này, một vài ưu thế mà người ngoài không nhìn thấy dần dần hiển lộ, đó chính là ngoại linh lực của Long Hạo Thần.

Về phương diện linh lực, Long Hạo Thần là cấp một Đại Địa kỵ sĩ, hẳn nhiên thua kém cấp ba Thiên Không kỵ sĩ Dương Văn Chiêu. Nhưng ngoại linh lực của hắn, Dương Văn Chiêu lại không thể sánh bằng. Hạo Nguyệt trước sau hai lần tiến hóa đã thúc đẩy ngoại linh lực của Long Hạo Thần cùng huyết mạch biến hóa tăng tiến vượt bậc. Thanh kiếm thần kỳ Lam Vũ, Quang Phù Dung lại không ngừng tẩm bổ thân thể hắn. Ngoại linh lực của Dương Văn Chiêu có lẽ chỉ hơn trăm, tuyệt đối không vượt quá. Nhưng Long Hạo Thần có ngoại linh lực, chỉ e không dưới bốn trăm. Chẳng qua là không có khí cụ ma pháp chuyên môn kiểm nghiệm, ngay cả bản thân hắn cũng không rõ ngoại linh lực của mình rốt cuộc nhiều ít ra sao.

Ngoại linh lực cường đại khiến sức đề kháng của Long Hạo Thần vượt xa Dương Văn Chiêu. Tuy liên tục cưỡng ép sử dụng kỹ năng mà bị thương, nhưng vẫn nằm trong phạm vi có thể khống chế.

Trong phạm vi bản thân có thể thừa nhận.

Nhìn Lam Vũ và Quang Phù Dung tỏa sáng, Long Hạo Thần thầm nghĩ, nếu Thập Tự Trảm của thánh kiếm kia không thể đánh bại Dương Văn Chiêu, có lẽ hắn sẽ thật sự thi triển kỹ năng của thanh kiếm này. Chỉ e rằng sẽ gây ra tổn thương không thể cứu vãn.

Cột sáng trắng khổng lồ bao phủ thân thể Dương Văn Chiêu. Vị trọng tài dáng người cao lớn kia dùng kỹ năng tuyên bố thực lực của chính gã.

Thánh Dũ Thuật, kỹ năng cấp tám của Thủ Hộ kỵ sĩ. Rõ ràng vị trọng tài chung kết này là một Thánh kỵ sĩ cấp tám.

Dưới tác dụng của Thánh Dũ Thuật, vết thương to lớn sau lưng Dương Văn Chiêu khép lại với tốc độ kinh người. Được trọng tài trợ giúp, gã chậm rãi đứng lên.

Nhìn Long Hạo Thần, đáy mắt Dương Văn Chiêu lóe lên tia sáng phức tạp. Gã không ngờ rằng mình thật sự thua, thua một thiếu niên nhỏ tuổi hơn mình rất nhiều.

Lần đầu tiên gặp Long Hạo Thần, hắn chỉ mới là Giáp kỵ sĩ cấp bốn. Khi đó tuy hắn biểu hiện tài hoa, nhưng trước mặt gã lại không có chút cơ hội nào. Vậy mà không tới một tháng, hắn đã trực diện đánh bại gã. Thua là thua. Dương Văn Chiêu sẽ không tìm lý do cho thất bại của mình. Nếu đối diện là ma tộc, hiện tại gã đã là một cái xác không hồn.

Hít sâu một hơi, Dương Văn Chiêu hướng trọng tài gật đầu, ý bảo mình có thể tự cử động. Thánh kỵ sĩ buông lỏng bàn tay đang dìu gã.

Dương Văn Chiêu từng bước đi về phía Long Hạo Thần. Sắc mặt gã tái nhợt nhưng ánh mắt phức tạp dần trở nên bình tĩnh.

Hắn có lời muốn nói với mình? Thấy Dương Văn Chiêu đi đứng loạng choạng, Long Hạo Thần bước nhanh tới nghênh đón.

“Cậu thắng.” Dương Văn Chiêu suy yếu nói.

“May mắn thôi.” Lúc này, trong con ngươi vàng của Long Hạo Thần, chiến ý đã biến mất, khuôn mặt tuấn tú như cũ mang theo vài phần tinh nghịch và đơn thuần. Hắn hơi ngượng ngùng, nở nụ cười sáng sủa.

Nhìn khuôn mặt hắn, Dương Văn Chiêu hơi ngơ ngẩn. Chính thiếu niên này đã đánh bại gã.

“Thắng là thắng. Tương lai không xa, ta nhất định sẽ không thua cậu.” Dương Văn Chiêu vừa nói vừa đưa tay phải ra.

Long Hạo Thần cũng vươn tay phải nắm lấy tay gã.

“Dường như anh quên mất sắp bắt đầu tuyển chọn đoàn đội.”

Dương Văn Chiêu cười khổ, khẽ lắc đầu.

“Chúng ta sẽ không ngừng tiến bước, vì quang vinh của kỵ sĩ.” Trong tay Dương Văn Chiêu không có kiếm, tay phải nắm lại chạm vào ngực trái.

“Vì quang vinh của kỵ sĩ.” Long Hạo Thần đáp lễ.

Trên khán đài chủ tịch, các cao tầng của Lục Đại Thánh Điện lần lượt đi xuống, tiến vào trong sân, tới bên cạnh hai người.

Thanh âm của Hàn Khiếm lần nữa vang vọng khắp sân.

“Săn Ma Đoàn thi đấu tuyển chọn cá nhân đã kết thúc. Quán quân là Long Hạo Thần, á quân là Dương Văn Chiêu, hạng ba là Mục Ninh. Tiếp theo sẽ cử hành nghi thức luân bàn tổ đội, tất cả sáu mươi thí sinh vào sân.”

Quay lại truyện Thần ấn vương toạ

Bảng Xếp Hạng

Chương 803: Thiên Yêu Pháp Tướng

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 4, 2025

Chương: Thánh Linh Tâm chi nhiên [1,2,3]

Thần ấn vương toạ - Tháng 3 4, 2025

Chương 802: Ma Chủng

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 4, 2025