Chương: Quang Chi Thần Hi | Thần ấn vương toạ

Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 05/03/2025

Nghe ông nội nói vậy, Trần Anh Nhi ngẩng đầu, đôi mắt đẫm lệ, cất tiếng:

“Nhưng bây giờ các Săn Ma Đoàn hoặc là đang giúp phòng thủ thành trì, hoặc là đang chiến đấu trong lòng địch, làm gì có đủ Săn Ma Đoàn cường đại để đi tìm hắn! Hơn nữa, ông viết thư cho Thánh Minh, chờ hồi đáp không biết sẽ mất bao lâu.”

Trần Hoành Vũ cười khổ đáp:

“Vậy biết làm sao bây giờ? Ông cũng sẽ viết thư cho Khu Ma Quan, xin bọn họ phái một ít thích khách đi. Đây là cách cuối cùng. Trần Anh Nhi, chẳng lẽ chính con không hiểu khả năng hắn sống sót nhỏ nhoi đến mức nào sao?”

Trần Anh Nhi mím chặt môi, đang lúc nàng sắp bật khóc lần nữa thì bên ngoài vọng vào thanh âm cung kính:

“Bẩm Điện chủ đại nhân, có Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng của Kỵ Sĩ Thánh Điện cầu kiến.”

“Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng?” Tuy Trần Hoành Vũ đang phiền lòng vì việc của Trần Anh Nhi, nhưng nghe đến mấy chữ Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng thì không dám chậm trễ.

Kỵ Sĩ Thánh Điện chính là đứng đầu trong Lục Đại Thánh Điện. Tuy Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng thực lực chưa chắc đã thuộc hàng đầu của Kỵ Sĩ Thánh Điện, nhưng quyền thế không hề thua kém mấy vị đứng đầu, thậm chí còn vượt trội hơn một số phó điện chủ không có thực quyền.

“Mau mời vào!” Trần Hoành Vũ lập tức nói.

Trần Anh Nhi ở bên cạnh không khóc nữa, vội vàng nói với Trần Hoành Vũ:

“Ông nội, Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng đến thật đúng lúc, ông nhờ người ta phái mấy Thánh kỵ sĩ đi tìm giúp đi.”

Trần Hoành Vũ trầm giọng nói:

“Cháu à, con bình tĩnh một chút đi, chẳng lẽ ông nội không sốt ruột sao? Đó cũng là cháu rể của ông! Đợi ông gặp Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng rồi nói tiếp. Không ngờ Kỵ Sĩ Thánh Điện lại đổi Thánh kỵ sĩ trưởng, xem ra Hàn Khiếm sẽ luôn ở lại bên Thánh Minh. Con và bà nội con vào trong phòng chờ một lát.”

“Dạ.” Trần Anh Nhi ngoan ngoãn đáp lời, dìu bà nội đi vào phòng trong.

Đây là nơi Trần Hoành Vũ làm việc, cũng là chỗ ở của ông và Tam Thủy bà bà. Gian phòng rất lớn, bên ngoài là phòng khách rộng, bên trong có phòng ngủ, phòng kín dùng để tu luyện.

Rất nhanh, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân leng keng. Thanh âm lúc trước bẩm báo lại vang lên:

“Bẩm Điện chủ đại nhân, Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng đã tới.”

“Mời vào.” Sắc mặt Trần Hoành Vũ khôi phục lại như bình thường.

Cùng với tiếng bước chân leng keng, một kỵ sĩ vóc dáng cao lớn mặc Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp từ bên ngoài bước vào.

Trần Hoành Vũ kinh ngạc nhìn, vị Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng này chẳng những mặc nhung trang, mà thậm chí còn không tháo mặt nạ xuống. Trong lòng ông có chút không vui. Nơi này không phải chiến trường, chiến cuộc bên Linh Hồn Thánh Điện đã ổn định, Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng đến gặp mình mà còn ăn mặc như vậy thật không đủ lễ độ.

“Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng Kim Tinh số mười hai của Kỵ Sĩ Thánh Điện xin chào Trần điện chủ. Bởi vì có vài điều bất tiện nên không thể tháo mặt nạ xuống, xin điện chủ thứ lỗi.” Thanh âm hùng hồn từ bộ giáp truyền ra.

Tuổi trẻ như vậy sao? Đây là phản ứng đầu tiên của Trần Hoành Vũ. Không đợi ông mở miệng, trong phòng đã vang lên tiếng hô, chính là giọng của Trần Anh Nhi. Ngay sau đó, một trận gió thơm ngát thổi qua, Trần Anh Nhi mặc Linh Hồn Thánh Y đã như một cơn gió lao ra, Tam Thủy bà bà không kịp ngăn lại.

“Ngươi, ngươi là…” Trần Anh Nhi đi tới trước mặt Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ, giọng run run hỏi.

Nhìn thấy nàng, Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ cũng kích động lạ thường.

“Anh Nhi, Anh Nhi, cô cũng ở đây, thật tốt quá, ta đỡ phải đi tìm cô!” Nói rồi, Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ nhấc tay lên tháo mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt cực kỳ trẻ trung tuấn tú, đó chẳng phải là Long Hạo Thần hay sao?

Trần Anh Nhi và Long Hạo Thần đã cộng tác vài năm, rất quen thuộc với giọng nói của hắn, bởi vậy khi Long Hạo Thần vừa mở miệng là nàng đã nhận ra ngay, thế nên mới vội vàng lao ra khỏi phòng.

“Đại ca…” Tựa như gặp được người thân, thốt ra hai chữ đại ca, Trần Anh Nhi nhào vào ngực Long Hạo Thần khóc ròng.

Trần Hoành Vũ ở bên cạnh nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Dù là điện chủ Linh Hồn Thánh Điện cấp chín Thông Linh Giả trí tuệ hơn người, cũng chẳng thể hiểu nổi tình hình hiện tại.

Tam Thủy bà bà đi tới trước mặt Trần Hoành Vũ, nhìn Long Hạo Thần thì bà giật mình không thua gì Trần Anh Nhi, nhỏ giọng nói bên tai Trần Hoành Vũ:

“Người thanh niên này là Long Hạo Thần! Sao hắn lại đến đây, còn trở thành Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng?”

“Long Hạo Thần là ai?” Trần Hoành Vũ chỉ thấy cái tên này quen tai nhưng thoáng chốc không nhớ ra chủ nhân của nó.

Tam Thủy bà bà biết đến Long Hạo Thần là ở lần thi đấu tuyển chọn Săn Ma Đoàn năm đó. Bây giờ Long Hạo Thần đã cao lớn hơn trước rất nhiều, thoạt nhìn trưởng thành hơn, diện mạo càng thêm điển trai. Nếu không phải Trần Anh Nhi kêu lên tiếng đại ca, chưa chắc bà đã nhận ra.

“Ông thật ngốc, chính là thiếu niên thiên tài của Kỵ Sĩ Thánh Điện, đoàn trưởng Săn Ma Đoàn của Anh Nhi! Người đã phá hủy Trụ Ma Thần của Xà Ma Thần An Độ Ma Li!”

Nghe Tam Thủy bà bà nói vậy, Trần Hoành Vũ mới kịp phản ứng. Thì ra người thanh niên này chính là thiên tài số một từ trước tới giờ của Kỵ Sĩ Thánh Điện, con trai quang minh, Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần vừa an ủi Trần Anh Nhi, vừa áy náy lần nữa hành lễ với hai vị trưởng bối.

Tam Thủy bà bà tiến lên mỉm cười gật đầu với Long Hạo Thần, rồi kéo Trần Anh Nhi ra khỏi hắn. Tuy Trần Anh Nhi và Long Hạo Thần từng chung đội Săn Ma Đoàn, nhưng trong mắt Tam Thủy bà bà, cháu gái mình một chút cũng không thua kém con trai quang minh. Huống chi Trần Anh Nhi đã có vị hôn phu, quá gần gũi với Long Hạo Thần, lỡ như truyền ra những lời khó nghe thì không tốt.

“Đại ca, anh cứu hắn đi!” Tuy Trần Anh Nhi bị bà nội kéo ra nhưng vẫn không nhịn được mà nói.

Long Hạo Thần ngây người ra, Tam Thủy bà bà ở bên cạnh đã trách mắng:

“Con bé này, sao không đứng đắn một chút hả! Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng là đến gặp ông nội con!”

Trần Anh Nhi tội nghiệp nhìn Long Hạo Thần, nói:

“Đại ca, đợi lát nữa ta sẽ nói chuyện với anh. Anh nhất định phải giúp ta đấy.”

Long Hạo Thần nhìn khuôn mặt nàng tràn đầy nước mắt, trong lòng không kìm được đau xót, không chần chừ gật đầu. Tuy tuổi Trần Anh Nhi lớn hơn hắn, nhưng lúc mọi người còn chung đội, hắn vẫn luôn xem nàng như em gái. Trần Anh Nhi tính tình thẳng thắn, dù thực lực yếu nhất nhưng đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào cũng không hề nhút nhát. Đây là lần đầu tiên hắn thấy nàng khóc lóc không để ý đến hình tượng như thế này.

Trần Hoành Vũ luôn dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Long Hạo Thần, thấy Trần Anh Nhi đã yên tĩnh trở lại mới chậm rãi nói:

“Thánh kỵ sĩ trưởng, Anh Nhi thất lễ, xin đừng trách. Ngài là Thánh kỵ sĩ trưởng mới nhậm chức?”

Đương nhiên Long Hạo Thần biết ý của vị Thông Linh Giả này, lập tức lấy ra lệnh bài và lá thư của ông nội.

Trần Hoành Vũ xem xong thư của Long Thiên Ấn, biểu tình lộ ra vài phần tiếc nuối, bình thản nói:

“Ta đã hiểu ý của Thiên Ấn huynh, Thánh kỵ sĩ trưởng có thể tạm thời ở lại chỗ chúng ta.”

Long Hạo Thần nói:

“Trần điện chủ, chúng ta không thể ở lại đây lâu. Sau khi rời khỏi đây, chúng ta còn phải tiếp tục đi tới Mục Sư Thánh Điện để hội hợp với đồng bạn cuối cùng.”

Mắt Trần Hoành Vũ lóe lên tia sáng, nói:

“Thánh kỵ sĩ trưởng, có một việc khiến ngài phải thất vọng rồi. Nếu đội Săn Ma Đoàn của các người đã giải tán, ta không định để Anh Nhi lại gia nhập. Con bé sẽ ở lại thánh điện.”

“A?” Long Hạo Thần kinh ngạc, Trần Anh Nhi cũng giống như vậy.

Từ khi Long Hạo Thần xuất quan, lần lượt hội hợp cùng đồng bạn, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống như vậy. Không ngờ Trần Hoành Vũ lại không đồng ý cho Trần Anh Nhi trở về đội.

Trần Anh Nhi định mở miệng nhưng bị Tam Thủy bà bà đè lại, thậm chí còn dùng linh lực phong bế khả năng nói của nàng. Nàng chỉ có thể nóng nảy nhìn ông nội và Long Hạo Thần.

Trần Hoành Vũ nói:

“Thánh kỵ sĩ trưởng có thể đại biểu cho Kỵ Sĩ Thánh Điện, ta sẽ không giấu giếm. Nội linh lực bẩm sinh của Anh Nhi là trên chín mươi, là Linh Hồn Thánh Nữ của Linh Hồn Thánh Điện chúng ta, cũng là thiên tài đầu tiên kế thừa Linh Hồn Thánh Y của Linh Hồn Thánh Điện. Cho nên con bé nhất định phải ở lại thánh điện, tương lai không xa sẽ kế thừa ta, trở thành điện chủ Linh Hồn Thánh Điện đời tiếp theo. Bởi vậy, thân phận của con bé khá đặc biệt, không thích hợp trở thành săn ma giả đi mạo hiểm.”

Nghe những lời của Trần Hoành Vũ, Long Hạo Thần im lặng. Hắn quay đầu nhìn Trần Anh Nhi, tuy nàng đang bị bà nội kiềm chế, nhưng ánh mắt sốt ruột đã nói cho Long Hạo Thần biết rất nhiều điều.

Long Hạo Thần nói:

“Trần điện chủ, có lẽ nên nghe ý kiến của Anh Nhi. Nếu cô ấy không muốn trở thành săn ma giả nữa thì ta tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng. Nhưng ngài cũng biết đấy, mỗi đội Săn Ma Đoàn đều do các chức nghiệp khác nhau hợp thành, nếu thiếu Anh Nhi thì chúng ta không còn là một đội Săn Ma Đoàn hoàn chỉnh nữa.”

Trần Hoành Vũ lạnh lùng nói:

“Rất đơn giản, cường giả trẻ tuổi trong Linh Hồn Thánh Điện ta có rất nhiều, tùy Thánh kỵ sĩ trưởng chọn một người. Ta sẽ bẩm báo lên Thánh Minh, đặc cách cho đội của các người đổi người.”

Ngay cả Tam Thủy bà bà cũng phải nói ông cứng đầu, có thể tưởng tượng được tính tình của vị điện chủ Linh Hồn Thánh Điện này. Chỉ cần ông đã quyết định việc gì thì rất ít khi thay đổi.

Long Hạo Thần có chút bất đắc dĩ nhìn Trần Anh Nhi, thấy ánh mắt nàng ngày càng nóng vội, đã sốt ruột đến chảy nước mắt.

“Trần điện chủ, xin ngài hãy suy nghĩ lại. Là điện chủ Linh Hồn Thánh Điện, ngài không có quyền ra lệnh cho săn ma giả.”

Trần Hoành Vũ sa sầm mặt:

“Thánh kỵ sĩ trưởng, xin hãy chú ý thân phận. Ngươi còn chưa có tư cách nói những lời này với ta. Ngươi có thể đi ra ngoài rồi.”

Đây là hạ lệnh đuổi khách. So với điện chủ Ma Pháp Thánh Điện Lý Chính Trực, thái độ của Trần điện chủ đối với Long Hạo Thần càng không nể mặt. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu trong đó là vì liên quan tới Trần Anh Nhi.

Long Hạo Thần nhíu mày:

“Không, ngài đã sai rồi, ta tin tưởng mình có tư cách đối thoại với ngài. Trừ Thánh kỵ sĩ trưởng ra, ta còn có được Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu.”

Trần Hoành Vũ ngây người ra:

“Người thanh niên, nói lời phải biết đắn đo, không phải cái gì cũng có thể khoác lác. Ngươi mới bao nhiêu tuổi? Tu vi cỡ nào? Dựa vào cái gì mà có được Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu?”

Danh hiệu trong miệng Long Hạo Thần tất nhiên là chỉ Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu đỉnh cao nhất. Đây chính là vinh quang tột đỉnh của Săn Ma Đoàn! Cũng là địa vị tối cao trong hàng ngũ Săn Ma Đoàn. Đoàn trưởng Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu có đủ tư cách ngồi ngang hàng với điện chủ các thánh điện.

Long Hạo Thần thản nhiên nói:

“Nếu ta không nhớ lầm thì trong quy định của Liên Minh, có một loại tình huống có thể dù tu vi chưa đủ vẫn được cấp danh hiệu. Loại tình huống này là phải có đủ cống hiến cho Liên Minh.”

Trần Hoành Vũ lạnh lùng nói:

“Ý của ngươi là chỉ việc các ngươi phá hủy Trụ Ma Thần của Xà Ma Thần An Độ Ma Li? Không sai, công trạng này đích thực có thể mang lại cho các ngươi vinh dự như thế. Nhưng việc phá hủy Trụ Ma Thần của An Độ Ma Li chỉ là lời nói một phía của các ngươi, cho đến nay Liên Minh vẫn chưa thể xác thực. Ngươi tự tiện nâng cao danh hiệu cho Săn Ma Đoàn của mình, có chút kiêu ngạo rồi.”

Long Hạo Thần lắc đầu, nói:

“Không, ta không nói về cống hiến đó. Trong quy định của Săn Ma Đoàn không có điều lệ nào nói rằng phá hủy Trụ Ma Thần có thể đạt được danh hiệu. Nhưng trong quy định của Săn Ma Đoàn có một điều này. Nếu như một đội Săn Ma Đoàn đánh chết trên ba ma thần, vậy họ có tư cách đạt được danh hiệu.”

Trần Hoành Vũ chấn kinh:

“Ngươi nói, các ngươi đã đánh chết trên ba ma thần?”

Long Hạo Thần giẫm chân phải xuống đất, ánh sáng vàng di chuyển, cởi bỏ Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp trên người, vén tay áo lên để lộ lệnh bài công huân.

“Ghi chép của lệnh bài công huân sẽ không thể giả tạo, Trần điện chủ có thể tìm người kiểm tra thật giả. Chúng ta lần lượt giết Xà Ma Thần An Độ Ma Li, Thanh Yêu Kỵ Ma Hệ Nhĩ và Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ, hơn nữa, một kích cuối cùng đều là do ta hoàn thành.”

Nghe hắn nói vậy, Trần Hoành Vũ biến sắc mặt, Tam Thủy bà bà ở bên cạnh cũng giống như ông.

Quá trình đám Long Hạo Thần đánh chết Xà Ma Thần An Độ Ma Li thì hai người đã được nghe Trần Anh Nhi kể rõ. Không ngờ Long Hạo Thần lại có thể tiếp tục đánh chết hai ma thần nữa.

Đánh chết An Độ Ma Li có thể nói là may mắn, nhưng chẳng lẽ mỗi lần hắn giết chết ma thần đều có thể cho là may mắn sao?

Hơn nữa, Long Hạo Thần không hề nói sai. Theo quy tắc của Săn Ma Đoàn, hiện giờ bọn họ đích thực có đủ tư cách đạt được danh hiệu, còn có thể không cần trắc nghiệm đẳng cấp Săn Ma Đoàn nữa, danh hiệu sẽ theo họ mãi mãi. Có thể trở thành đoàn viên của Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu, vinh quang cao cả này thậm chí còn vượt qua cả địa vị điện chủ thánh điện.

Dù sao điện chủ thánh điện là người thống trị và chỉ huy, hay nói đúng hơn là cai quản. Nhưng săn ma giả cấp danh hiệu ở trong Liên Minh Thánh Điện tuyệt đối là anh hùng!

Sắc mặt Trần Hoành Vũ hơi thả lỏng, phản xạ hỏi:

“Vậy hiện tại danh hiệu của các ngươi là gì?”

Long Hạo Thần trầm giọng nói:

“Trước khi rời khỏi Đông Nam Quan, ta đã xin điện chủ Khâu Vĩnh Hạo của Chiến Sĩ Thánh Điện làm chứng, chính thức hướng Liên Minh đệ trình thỉnh cầu đạt được danh hiệu. Chúng ta từng ở Khu Ma Quan gặp Săn Ma Đoàn Ma Thần Chi Vẫn, các vị trí giả truyền kỳ. Khi đó Trần Cuồng điện chủ từng hỏi ta có đồng ý sau này kế thừa danh hiệu của họ không, ta đã từ chối. Chỉ đơn thuần giết ma thần không thể mang lại hòa bình và phát triển cho nhân loại. Khi đó, ta và đồng bạn đã đặt ra danh hiệu tương lai, tên là Quang Chi Thần Hi.”

Quay lại truyện Thần ấn vương toạ

Bảng Xếp Hạng

Chương 1032: Liên lạc

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 6, 2025

Chương: Siêu thần khí của A Bảo?

Thần ấn vương toạ - Tháng 3 6, 2025

Chương 1031: Bách Bảo Các

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 6, 2025