Chương: Quang chi đãng dạng | Thần ấn vương toạ
Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 04/03/2025
Theo dấu vết Ác Ma xuất hiện, Long Hạo Thần cùng các bạn rốt cuộc cũng tìm được mục tiêu, Sợ Hãi Bi Khiếu Động.
Nói là động, chi bằng bảo là khe nứt thì đúng hơn.
Khe nứt rộng chừng ba thước, cao tầm sáu, bảy thước, bên trong tối đen như mực, chẳng rõ sâu cạn ra sao. Xung quanh cửa vào chi chít những vết nứt, hiển nhiên là do sóng âm khủng bố chấn động mà thành.
Vận dụng linh lực dò xét, có thể cảm nhận được nham thạch nơi đây cứng rắn vô cùng, vượt xa đá hoa cương.
Sau khi quan sát tình hình, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Long Hạo Thần.
Lâm Hâm bực dọc nói:
“Nhiệm vụ liên minh giao cho thật chẳng ra làm sao, không nói rõ nơi này tiếng kêu lại đáng sợ đến vậy. Chúng ta đến đây mà chẳng có chút chuẩn bị nào cả.”
Long Hạo Thần trầm ngâm một lát, rồi nói:
“Ta đoán trong vòng ba ngày, Ma tộc sẽ không phái viện quân tới. Vậy nên, các ngươi hãy đào một thạch động ở mé núi, ở trong đó nghỉ ngơi. Chặn cửa động bằng một ít đá, như vậy có thể giảm bớt nguy cơ từ tiếng kêu. Ta sẽ đứng trước cửa động thử cường độ âm thanh bên trong, xem thử năng lực của chúng ta có thể chống đỡ được bao lâu.”
Lục Hi vội lên tiếng:
“Đoàn trưởng, cậu là lãnh tụ của toàn đội, sao có thể tự mình mạo hiểm? Để ta đi cho. Ta là ma pháp sư, nếu ta chịu đựng được thì chắc hẳn mọi người cũng không sao.”
Long Hạo Thần lắc đầu, nói:
“Không được, không ai biết trong động có thứ gì. Ngươi không có lực phòng ngự, lỡ đâu lại xông ra một con Đại Ác Ma thì nguy? Mọi người đừng tranh luận nữa, ta chỉ đứng ở cửa động, sẽ không tiến sâu vào, một khi thấy không ổn sẽ lập tức lui ra. Lâm Hâm, ngươi chuẩn bị một ít đồ có thể nhét vào tai, chúng ta cố gắng ngăn cách thính lực, có lẽ sẽ giảm bớt được phần nào tổn thương.”
“Được.”
Thế nào là lãnh đạo chân chính? Lãnh đạo thực thụ là phải gánh vác những nhiệm vụ hiểm nguy. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu khiến Long Hạo Thần được mọi người trong đội thừa nhận.
Long Hạo Thần bóp nhẹ tay Thải Nhi, ý bảo mình sẽ không sao, rồi tiến vào trong động.
Trong động tối om, đương nhiên đối với Long Hạo Thần thì chẳng hề hấn gì. Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình bay phía trước. Ánh sáng vàng nhạt từ thân thể tỉ lệ hoàn mỹ của nàng tỏa ra, quang nguyên tố nhu hòa chiếu sáng xung quanh.
Vừa tiến vào động chừng hơn mười thước, hai thi thể Tiểu Ác Ma đập vào mắt Long Hạo Thần. Không dừng lại xem xét, Long Hạo Thần tiếp tục tiến sâu vào trong.
Hắn đương nhiên không thể đứng ở cửa động mà chịu đựng âm thanh. Phải xâm nhập sâu hơn một chút mới có thể thực sự cảm nhận được cường độ của nó.
Khí lưu lạnh lẽo quanh quẩn trong động, so với bên ngoài thì lạnh hơn rất nhiều, không khí có chút hỗn loạn. Long Hạo Thần tiến tới không nhanh, vừa đi vừa cẩn thận quan sát vách đá xung quanh.
Hắn phát hiện, vách đá không có dấu vết nhân tạo, hoàn toàn là do núi tự tách ra thành khe nứt. Chỉ là vách đá cũng giống như ở cửa động, khắp nơi đều có vết rạn do địa chấn.
Dưới chân không có đường, toàn đá lởm chởm, bước đi gian nan khôn tả. Trong động tối đen như mực, vách núi lại nứt toác chẳng theo quy luật nào, chỗ lồi chỗ lõm, khiến Nhã Đình phải tản ra Quang nguyên tố tinh linh, soi đường cho Long Hạo Thần nhìn được mười mét phía trước.
Long Hạo Thần vừa đi vừa nhẩm tính quãng đường mình đã tiến vào.
Đi được chừng hai trăm mét, phía trước bỗng nhiên tắc nghẽn. Một khe nứt khổng lồ hiện ra trước mắt hắn. Khe nứt này kéo dài xuống dưới, hun hút như vực sâu không đáy.
Thánh Linh vung tay, một đạo Quang Trảm Kiếm chém vào trong khe hở. Ánh sáng từ Quang Trảm Kiếm soi tỏ, Long Hạo Thần nhìn thấy được mấy chục mét phía dưới.
Hít sâu một hơi khí lạnh, khuôn mặt tuấn tú của Long Hạo Thần tràn ngập vẻ kinh hãi.
Trong khe nứt, đá lởm chởm nhấp nhô, có chỗ có thể mượn lực, nhưng không cách nào đoán định được độ sâu của nó. Hơn nữa, hắn cảm nhận rõ ràng, linh lực nhàn nhạt dao động từ khe nứt theo gió bay lên.
Linh lực tuy mỏng manh, nhưng lại mang theo hơi thở hung ác, tựa như dã thú ăn thịt người. Trừ hai Tiểu Ác Ma đã thấy, Long Hạo Thần không hề nhìn thấy thi thể ma tộc nào khác. Có lẽ ma tộc đã tiến vào, nhưng không thể leo lên. Rốt cuộc trong khe nứt này ẩn chứa thứ gì?
Khe nứt tuy rộng, nhưng bên trong chỗ nào cũng lởm chởm, đá sắc như dao. Trong địa hình này, nếu gặp phải cường địch, hắn không thể nào phát huy hết năng lực. Hắn bất giác chau mày.
Con đường phía trước không có lối rẽ, nghĩa là khe nứt trước mắt chính là mục tiêu tìm kiếm. Đồng thời, âm thanh kia có lẽ cũng từ khe nứt này mà ra.
Không lỗ mãng xông vào, Long Hạo Thần lui lại vài bước, tìm nơi bằng phẳng có thể dựa vào vách đá, ngồi xuống, điều hòa hơi thở, lặng lẽ chờ đợi.
Nếu Sợ Hãi Bi Khiếu Động tràn ngập nguy hiểm khó lường, vậy phải dùng cách chắc chắn nhất, đem tất cả nguy hiểm khống chế trong tầm tay.
Không phải chờ đợi quá lâu, tiếng gió rít lần thứ ba lại vang lên. Phản ứng đầu tiên của Long Hạo Thần lại là thở phào nhẹ nhõm. Nguyên nhân không phải vì uy lực tiếng kêu yếu đi, mà là vì thời gian.
Ba lần xuất hiện có khoảng cách gần như nhau, trong tình huống này, ít nhất họ có thời gian chuẩn bị và dự đoán. Nếu tiếng kêu không xác định thời gian, phiền toái sẽ lớn hơn nhiều.
Nhưng Long Hạo Thần chỉ thả lỏng trong khoảnh khắc, đúng như hắn dự đoán, trong động, uy lực của thanh âm lớn hơn rất nhiều.
Tiếng gió rít chói tai khiến cả động rung chuyển dữ dội. Nhã Đình đã nhanh chóng chui vào trong người Long Hạo Thần.
Thánh Quang Tráo. Long Hạo Thần phóng thích kỹ năng, cố gắng ngăn cách thanh âm thê lương, đồng thời ngưng thần vận chuyển Dịch Thái Linh Lực, bao phủ toàn thân, dốc sức ngăn cản thanh âm xâm nhập.
Bên ngoài nghe thanh âm này đã thấy thê lương, ở trong động, Long Hạo Thần cảm nhận sự biến hóa càng rõ ràng hơn.
Thanh âm thê lương không hề giảm bớt, bởi vì ở trong động nên càng thêm ngưng tụ, uy lực cực kỳ kinh khủng. Chấn động kịch liệt dường như muốn xé nát thân thể Long Hạo Thần.
Dưới uy lực kinh thiên động địa của sóng địa chấn, Thánh Quang Tráo của hắn không trụ nổi, xuất hiện vết nứt rồi tan vỡ.
Sóng âm chấn động quá nhanh. Long Hạo Thần, với tinh thần lực tương thông cùng Thánh Quang Tráo, cảm nhận rõ khoảnh khắc nó vỡ tan, khẽ rên lên một tiếng. Nhưng ngay lúc đó, một tia linh quang chợt lóe lên trong đầu hắn.
Hắn giữ nguyên tư thế, không nhúc nhích, cố gắng duy trì trạng thái linh lực như ban đầu, rồi phóng ra Thánh Quang Tráo lần thứ hai.
Linh cảm thường xuất hiện rất ngắn ngủi. Long Hạo Thần cố gắng giữ nguyên tư thế, chính là để không bỏ lỡ tia linh cảm này.
Chốc lát sau, Thánh Quang Tráo thứ hai lại vỡ tan.
Trong động, tiếng kêu tuy lớn, nhưng Long Hạo Thần dù sao cũng là cường giả ngũ giai, ngay cả Đại Ác Ma còn có thể miễn cưỡng chống đỡ, huống chi là hắn? Dưới tác dụng của linh cảm kỳ dị, Long Hạo Thần tuyệt nhiên không bị tiếng kêu làm cho nóng nảy. Ngược lại, đôi mắt vàng của hắn càng thêm sáng ngời.
Thánh Quang Tráo chỉ là kỹ năng tam giai của Thủ Hộ kỵ sĩ, với tu vi linh lực hiện tại của Long Hạo Thần, phóng ra trăm cái cũng không thành vấn đề. Huống chi còn có Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình hỗ trợ.
Hết cái này đến cái khác, Thánh Quang Tráo liên tục tan vỡ, Long Hạo Thần vẫn không di động, cũng không thử làm gì khác, chỉ chuyên tâm bắt lấy tia linh cảm, không để nó vuột mất, trầm tĩnh cảm nhận.
Trong lòng hắn dần dâng lên cảm giác hưng phấn mãnh liệt, linh cảm càng thêm rõ ràng, hưng phấn càng không ngừng dâng trào.
Long Hạo Thần, với nội linh lực bẩm sinh cao tới chín mươi chín, có thể nói là kỵ sĩ có ngộ tính mạnh nhất trên đại lục hiện nay. Thêm vào đó, tinh thần lực bẩm sinh khác thường, cảm giác của hắn vượt xa người thường. Trừ Thải Nhi, ở hai phương diện cảm giác và lĩnh ngộ, không ai có thể sánh bằng hắn.
Cơ duyên vĩnh viễn dành cho người có sự chuẩn bị. Khi đã lĩnh ngộ được điều gì đó, trên mặt Long Hạo Thần dần hiện lên ý cười.
Khi tiếng kêu to biến mất, Long Hạo Thần ngược lại có chút tiếc nuối, nhưng linh cảm thì đã vĩnh viễn không thể chạy thoát. Bởi vì nó đã triệt để trở thành lĩnh ngộ của hắn.
Quang mang tím nhạt xuất hiện trên trán Long Hạo Thần, giây tiếp theo, hắn đã biến mất khỏi động.
Quang mang tím chợt lóe, Long Hạo Thần xuất hiện bên cạnh Hạo Nguyệt. Lúc này, dưới sự đồng lòng hiệp lực của hai Liệp Ma Đoàn, một hang động giản dị đã được đào xong.
Sự xuất hiện đột ngột của Long Hạo Thần khiến mọi người giật mình, suýt chút nữa đã xảy ra hiểu lầm.
“Là ta.” Long Hạo Thần vội vàng lên tiếng.
Mọi người nhìn hắn, ai nấy đều trợn mắt kinh ngạc, ngay cả Thải Nhi cũng không ngoại lệ. Bởi vì cách hắn xuất hiện quá kỳ quái, hắn là kỵ sĩ! Chứ không phải thích khách am hiểu ẩn nấp.
Long Hạo Thần mỉm cười nói:
“Mọi người đều là người một nhà, ta cũng không giấu giếm. Ta và Hạo Nguyệt có huyết khế, bởi vậy huyết mạch tương liên, chúng ta có thể thuấn di đến chỗ đối phương.”
… Cho nên, bất kể đối diện với nguy hiểm nào, chỉ cần có Hạo Nguyệt ở bên ngoài, ta nắm chắc có thể thoát thân.”
Các thành viên Liệp Ma Đoàn số 21 cấp hiệu còn đỡ, sáu người Liệp Ma Đoàn số 4 cấp sĩ thì trừ Lý Hinh, năm người kia cảm giác như đang gặp quỷ.
Bọn họ thậm chí còn buồn bực, vì sao mình không cùng Long Hạo Thần chung một Liệp Ma Đoàn.
Long Hạo Thần nói:
“Tựa như chúng ta đã dự đoán, trong động tiếng kêu càng lúc càng lớn, còn có sóng âm chấn động cường liệt, trùng kích rất lớn đối với linh lực. Nhưng qua thí nghiệm, ta có thể chống được một vòng tiếng kêu, ước chừng tiêu hao hai phần linh lực. Mọi người thực lực khác nhau, ta đoán cần tiêu hao khoảng bốn phần linh lực.”
“Nếu chúng ta phối hợp lẫn nhau, lại nhờ kỹ năng phòng ngự quần thể, tiêu hao chắc có thể khống chế trong vòng một phần. Vào động không thành vấn đề, nhưng sâu trong động, ta phát hiện một khe hở hướng xuống dưới, sâu không thấy đáy. Tiếng kêu to là từ chỗ đó truyền ra. Chúng ta không ai biết bên trong có gì, nhưng ta có thể cảm thụ được linh lực tràn ngập ác ý dao động. Có khả năng là ma thú hoặc thứ gì nguy hiểm không biết. Mọi người cũng thấy năng lực tự bảo vệ của ta rồi, cho nên ta định một mình vào trong tìm kiếm, lần này sẽ dùng bảo thạch truy tầm để ghi nhớ.”
“Để ta đi cùng ngươi.” Thải Nhi nói với Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần lắc đầu:
“Một mình ta đi tốt hơn. Có Hạo Nguyệt ở đây, ta tùy thời có thể truyền tống ra ngoài.”
Thải Nhi thuận theo gật đầu, đích thật với thực lực hiện giờ của Long Hạo Thần, chỉ cần không bị kẻ địch đột nhiên xuất hiện đánh chết ngay, thì không cần lo lắng cho hắn.
Nhưng muốn giết chết hắn ngay nói dễ hơn làm. Đừng quên trên người hắn có Linh Hồn Xiềng Xích, cùng sáu đồng bạn chung sinh mệnh. Coi như là cường giả bát giai cũng khó có thể một kích giết hắn.
Ngay cả Thải Nhi đều đồng ý, những người khác đương nhiên không có lý do phản đối. Long Hạo Thần mới nói dùng bảo thành truy tầm ghi nhớ tất cả quá trình, chứng minh với mọi người hắn không có tư tâm gì. Dù xuất hiện thứ tốt cũng sẽ bị bảo thạch truy tầm ghi nhớ. Không thể không nói, năng lực truyền tống của huyết khế dùng trong nhiệm vụ tìm kiếm quả thật là hoàn mỹ. Đây cũng là nguyên nhân tuy Long Hạo Thần biết nhiệm vụ khó khăn cao, vẫn quyết định nhận.
Nghỉ ngơi hồi phục một lát, Long Hạo Thần lần thứ hai chui vào Sợ Hãi Bi Khiếu Động.
Bởi vì có kinh nghiệm tìm kiếm đợt trước, hắn quen thuộc lần nữa đi tới cái khe sâu. Nhưng hắn không nóng vội tiến tới, mà là ngừng lại ở chỗ mình từng ngồi.
Khi tiếng kêu to lần thứ tư vang lên, trên mặt Long Hạo Thần lại xuất hiện nụ cười thỏa mãn. Khi hắn lần nữa mở ra Thánh Quang Tráo, tình cảnh quái dị xuất hiện.
Bề ngoài xem ra Thánh Quang Tráo không có biến đổi gì hết, nhưng nếu nhìn kỹ…
Bấy giờ sẽ phát hiện, nguyên bản Thánh Quang Tráo sắc vàng nhạt nay lại thêm vài phần mông lung huyền ảo.
Chấn động, chính xác là chấn động, Thánh Quang Tráo đang rung chuyển, hơn nữa tần suất lại đồng bộ với sóng âm kia. Đây chính là lĩnh ngộ của Long Hạo Thần, hắn gọi nó là Quang Chi Đãng Dạng.
Linh cảm mà hắn vừa mới bắt được, chính là quy tắc cùng quỹ tích dao động của sóng âm, còn có năng lượng ẩn chứa bên trong. Giờ đây, hắn dùng linh lực bắt chước loại vận hành cùng quỹ tích này.
Tuy rằng còn trúc trắc, nhưng thời gian Thánh Quang Tráo chống đỡ đã tăng lên gấp bội, mới bị sóng âm kia oanh kích vỡ nát.
Khuôn mặt tuấn tú chẳng chút che giấu vẻ hưng phấn, Long Hạo Thần lần thứ hai sử dụng Thánh Quang Tráo. Lần trước là để lĩnh ngộ, lần này là thực nghiệm cùng tu luyện.
Dựa vào cảm giác và ngộ tính vượt xa người thường, khi hắn lần thứ năm sử dụng Thánh Quang Tráo, rốt cuộc có thể hoàn mỹ cộng hưởng với sóng âm, tựa như hòa làm một thể với nó. Chẳng những ngăn cách được tiếng kêu to, mà còn ngăn cản cả chấn động của sóng âm.
Thánh Linh kiếm xuất hiện nơi tay phải Long Hạo Thần, linh lực nháy mắt dâng trào. Thánh Linh kiếm phủ lên một tầng sáng vàng, vầng sáng này chấn động theo Quang Chi Đãng Dạng. Long Hạo Thần rõ ràng cảm giác được, cùng là thúc đẩy linh lực, nhưng khi sử dụng Quang Chi Đãng Dạng thì tiêu hao lại gấp đôi bình thường. Thế nhưng, lực phòng ngự của Thánh Quang Tráo tăng lên không chỉ gấp đôi, mà thậm chí trình độ đã gần bằng nguyên tố hộ thuẫn.
Dùng Quang Chi Đãng Dạng phóng thích Thánh Quang Tráo, quan trọng nhất ở chỗ tính mê hoặc cùng bền bỉ. Tuy linh lực tiêu hao gấp đôi, nhưng uy lực có thể sánh ngang ma pháp ngũ giai. Quan trọng hơn, thời gian phóng thích so với dùng Thánh Quang Tráo bình thường còn ngắn hơn.
Nhẹ nhàng huy động Thánh Linh kiếm trong tay, Long Hạo Thần chợt cảm giác trên thân kiếm phát ra một chuỗi thanh âm ong ong. Thanh âm tuy không lớn, nhưng kỳ dị thay lại cùng tần suất với tiếng kêu to bên ngoài.
Có Thánh Quang Tráo bảo vệ, tiếng kêu kia đối với Long Hạo Thần không còn tạo ra bất kỳ ảnh hưởng nào. Hắn lướt ngang một bước, đi tới bên cạnh vách đá, Thánh Linh kiếm đâm thẳng vào vách đá.
Bỗng chốc, một hình ảnh khiến Long Hạo Thần rung động xuất hiện.
Thánh Linh kiếm chẳng qua chỉ là ma khí, vậy mà lại tựa như dao nóng cắt bơ, dễ dàng đâm sâu vào vách đá, thậm chí không phát ra thanh âm ma sát mãnh liệt.
Đối với thực lực của bản thân và tình trạng của Thánh Linh kiếm, Long Hạo Thần hiểu rất rõ, cũng chính bởi vì vậy hắn mới càng thêm chấn động. Hắn rõ ràng cảm giác được, trên thân Thánh Linh kiếm kèm theo tầng linh lực chấn động, khi vách đá bị nó đâm vào thì tựa như bị hòa tan. Loại cảm giác này thật kỳ diệu. Có thể nói, bởi vì có Quang Chi Đãng Dạng, Thánh Linh kiếm uy lực so với bình thường đã mạnh hơn gấp mười lần. Đây là còn chưa tính đến việc sử dụng bất kỳ kỹ năng nào.
Trình độ tăng phúc này không thể so sánh với tỷ lệ linh lực tiêu hao. Mặc dù Long Hạo Thần cũng biết khi sử dụng kỹ năng, Quang Chi Đãng Dạng tăng phúc không lớn như vậy. Nhưng chỉ sợ tăng uy lực kỹ năng công kích lên một cấp tuyệt đối không thành vấn đề!
Hãy thử nghĩ mà xem, cùng là tuyệt kỹ Thánh Kiếm, liệu Thánh Kiếm ngũ giai và lục giai có tương đồng? Trong tình huống bình thường, kỹ năng lục giai tiêu hao linh lực ít nhất phải gấp ba đến năm lần kỹ năng ngũ giai. Vậy mà Quang Chi Đãng Dạng chỉ khiến Long Hạo Thần hao phí linh lực gấp đôi. Hơn nữa, kỹ năng ngũ giai lại phát huy uy lực của lục giai, còn có tính ẩn nấp cực mạnh, thời gian thi triển chỉ ngang bằng kỹ năng ngũ giai mà thôi.
Đây là kỹ năng đầu tiên do Long Hạo Thần tự mình sáng tạo, nhưng không cần bàn cãi, kỹ năng này sẽ là trợ thủ đắc lực cho hắn sau này.
Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình từ trong ngực Long Hạo Thần bay ra, vẻ mặt hân hoan nhìn hắn, cái miệng nhỏ nhắn phát ra vài âm tiết kỳ quái. Nó là khế ước tinh linh của Long Hạo Thần, tất cả kỹ năng quang nguyên tố mà Long Hạo Thần có thể sử dụng thì nó cũng đều học được. Hiển nhiên, nó cảm nhận được tác dụng to lớn của kỹ năng Quang Chi Đãng Dạng.
Thi triển Tụ Linh quang hoàn, giúp Long Hạo Thần hồi phục linh lực đã tiêu hao, Nhã Đình vô cùng phấn khích bay lượn xung quanh hắn. Có được một chủ nhân như vậy, nó cảm thấy vô cùng may mắn. Đối với nguyên tố tinh linh mà nói, khát vọng lớn nhất chính là không ngừng tiến hóa, không ngừng tăng cường sức mạnh bản thân. Mà khi có được nhân loại chủ nhân, quá trình tiến hóa của chúng lại liên quan mật thiết đến thực lực của chủ nhân. Nếu có một ngày tu vi của Nhã Đình tăng lên đến trình độ cao, tiến hóa thành Tinh Linh Vương, nó thậm chí có thể tu luyện ra thân thể thực chất. Đến lúc đó, cao đẳng Tinh Linh tộc đã tuyệt diệt gần vạn năm sẽ lại xuất hiện và được kéo dài.
Nên biết, trên Thánh Ma đại lục tuy số lượng nguyên tố tinh linh thưa thớt nhưng vẫn tồn tại. Chỉ là gần vạn năm nay, không một cá thể nào có thể tiến hóa thành cao đẳng tinh linh. Mà lúc này, Nhã Đình từ trên người Long Hạo Thần đã cảm nhận được tia hy vọng đó.
Tiếng kêu lớn trong quá trình Long Hạo Thần tu luyện dần nhỏ lại, rồi biến mất. Lĩnh ngộ được Quang Chi Đãng Dạng đã giúp Long Hạo Thần tăng thêm tự tin. Hắn lui về phía cửa động, mở ra bảo thạch truy tầm, rồi lại bước vào trong, lần này không hề dừng lại, trực tiếp nhảy vào khe hở, đồng thời phóng thích Lam Vũ, Quang Phù Dung đang ẩn trong cơ thể.
Vị trí Long Hạo Thần chọn để nhảy xuống đã được tính toán kỹ lưỡng từ trước. Hắn bám sát vách đá nhảy xuống, khoảng mười mét thì điểm dừng chân đầu tiên đã hiện ra trước mắt. Tụ linh lực, hắn cố gắng khiến thân thể nhẹ bớt, từ từ đáp xuống, nhún chân, mượn lực, một đạo Quang Trảm Kiếm bổ xuống phía dưới, bởi vì nó có tác dụng chiếu sáng, người và kiếm tiếp tục hạ xuống.
Nhã Đình bay bên cạnh Long Hạo Thần, vừa giúp hắn chiếu sáng tình huống xung quanh, vừa liên tục ngâm xướng chú ngữ Tụ Linh quang hoàn, giúp Long Hạo Thần hồi phục linh lực.
Điều khiến Long Hạo Thần có chút kinh ngạc là, trong Sợ Hãi Bi Khiếu Động này, quang nguyên tố lại thiếu thốn đến đáng thương. Với thể chất quang minh của hắn, thêm vào hai lần tiến hóa của Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình, vậy mà lượng quang nguyên tố ngưng tụ được lại rất ít, ngay cả một phần ba bình thường cũng không bằng. May mắn thay, hiện tại hắn không tiêu hao nhiều, hơn nữa có Thánh Dẫn Linh Lô tác dụng dựng dục, có thể từ linh lực của bản thân hắn chuyển hóa thành quang nguyên tố.
Trong quá trình rơi xuống, Long Hạo Thần cẩn thận dùng ánh mắt quan sát xung quanh.