Chương: Này có tính đánh hội đồng? | Thần ấn vương toạ

Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 05/03/2025

Long Hạo Thần vừa lên tiếng, Khắc La Tắc Nhĩ liền nhướng mày, bật cười ngạo nghễ:

“Kỵ sĩ cấp tám cỏn con mà dám khiêu chiến uy nghiêm cấp chín? Bổn tọa biết ngươi đang nghĩ gì. Nơi đây, ta không có Trụ Ma Thần trợ lực, phải không? Nhưng dù không có Trụ Ma Thần thì sao ngươi có thể là đối thủ của ta? Thần phục hoặc chết, ngươi chỉ có một lựa chọn!”

Dứt lời, trường đao trong tay phải Khắc La Tắc Nhĩ vung lên, một lưỡi đao đen kịt xé gió lao thẳng về phía Long Hạo Thần.

Đao phong này không nhanh, nhưng khoảnh khắc nó chém ra, Long Hạo Thần cảm thấy bản thân đã bị Khắc La Tắc Nhĩ khóa chặt. Dù có trốn chạy hướng nào cũng không thể thoát khỏi một kích này.

Hai mắt Khắc La Tắc Nhĩ đã biến thành sắc lam u ám. Động Sát Ma Thần không chỉ nói suông, trong chiến đấu, Động Sát Thuật của gã có tác dụng cực kỳ trọng yếu, thậm chí có thể đoán trước hành động của kẻ địch, phán đoán bước đi tiếp theo. Dưới tình huống này, công kích của gã đạt hiệu quả cao nhất.

Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần, không một ma thần nào là hạng tầm thường, dù là thực lực hay trí tuệ đều vượt trội.

Một kích này của Khắc La Tắc Nhĩ vừa mang tính răn đe, vừa là thăm dò. Gã không rõ tu vi của Long Hạo Thần rốt cuộc đã đạt đến trình độ nào.

Long Hạo Thần lui nửa bước, thân thể bỗng nhiên cứng đờ, tạo thành tư thế kéo căng dây cung, hai tay nắm chặt Nhật Nguyệt Thần Oa Thuẫn, ngưng tụ lực lượng.

“Đinh!”

Tiếng ù ù vang vọng khắp tầng một Tháp Vĩnh Hằng. Đôi chân Long Hạo Thần trượt dài về phía sau, mãi đến tận mép Tháp Vĩnh Hằng mới dừng lại. Nhật Nguyệt Thần Oa Thuẫn lấp lánh những vòng sáng da cam nồng đậm. Trên người Long Hạo Thần liên tục lóe lên ánh sáng vàng, cùng với những ánh sáng có màu sắc khác nhau, khiến không gian xung quanh chấn động không ngừng.

Chịu đựng một kích kia, vẻ mặt Long Hạo Thần tràn ngập chấn kinh. Không sai, hắn có thể cảm nhận được, nội linh lực của Khắc La Tắc Nhĩ hơn mười vạn, chưa đạt tới cấp chín bậc hai. Nhưng với tu vi như vậy, một đao chém ra, hắn dựa vào Thần Ngự Thuẫn lại không thể hoàn toàn ngăn chặn. Ánh sáng trên người hắn lúc trước là của Quang Báo Thù, nhưng còn có cả ánh sáng cộng hưởng sinh mệnh từ Linh Hồn Xiềng Xích. Nói cách khác, Long Hạo Thần đã bị thương. Tuy không nặng, nhưng có Nhật Nguyệt Thần Oa Thuẫn phòng ngự, có đồng bạn chia sẻ mà hắn vẫn bị thương nhẹ, đủ thấy thực lực của Khắc La Tắc Nhĩ mạnh mẽ đến mức nào.

“Ánh sáng đom đóm, mà dám lớn tiếng nói chuyện với bổn tọa.” Khắc La Tắc Nhĩ không buông tha, một kích thành công, thanh trường đao còn lại liền chém xuống Long Hạo Thần. Ánh sáng đen trên không trung tựa như tia chớp, xé gió lao về phía Long Hạo Thần.

Đao của gã không phải vật tầm thường, hơn nữa còn sử dụng năng lực tương tự linh cương. Đây là phán đoán mà Long Hạo Thần lập tức đưa ra sau khi chịu đựng đòn thứ nhất.

Hắn không hề hay biết rằng trong Ma Tộc, các Ma Thần đơn thể tuy thế lực kém xa so với Ma Thần có chủng tộc, nhưng Ma Thần Hoàng, để khích lệ những Ma Thần này, thường ưu tiên ban cho một số trang bị cường đại. Bởi vậy, sức chiến đấu của Ma Thần đơn thể thường mạnh hơn.

Tuy Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ trong hàng ngũ ma thần có thực lực đơn thể thuộc hàng thấp, nhưng nếu tổng hợp thực lực không xứng với thứ hạng bốn mươi chín, gã đã chẳng có mặt ở nơi này. Một cường giả cấp chín chân chính, lại thêm Động Sát Thuật, nếu tu luyện ra lĩnh vực, chưa biết chừng có thể chen chân vào ba mươi sáu hạng đầu.

Trong quá trình thăm dò, Long Hạo Thần chịu thiệt.

Nhưng thân là Thần Quyến Giả, lẽ nào lại chịu thiệt mãi? Mắt thấy công kích thứ hai của đối phương đã tới, thân thể Long Hạo Thần đột nhiên biến mất, không một chút dấu hiệu.

Oành!

Công kích của Khắc La Tắc Nhĩ đánh vào Tháp Vĩnh Hằng, dấy lên một tràng âm thanh trầm đục. Gã sững sờ. Động Sát Thuật của gã lại không thể nhìn thấu Long Hạo Thần rời đi bằng cách nào.

Đương nhiên Long Hạo Thần không thực sự truyền tống về Thánh Ma đại lục. Thông qua Tháp Vĩnh Hằng truyền tống cần thời gian trì hoãn, hơn nữa hắn tuyệt đối không muốn để Khắc La Tắc Nhĩ một mình ở lại đây. Nếu không, một khi Khắc La Tắc Nhĩ phát hiện ra bí ẩn của Tháp Vĩnh Hằng, lỡ đâu đạt được thứ gì thì hỏng hết mọi chuyện.

Ánh sáng chợt lóe, trong nháy mắt Long Hạo Thần lại xuất hiện ở vị trí cũ. Cùng xuất hiện với hắn còn có Hạo Nguyệt to lớn như một ngọn núi nhỏ, Hạo Nguyệt năm đầu.

Trừ truyền tống của Tháp Vĩnh Hằng, Long Hạo Thần còn có huyết khế truyền tống với Hạo Nguyệt! Trong Tháp Vĩnh Hằng chiến đấu cùng Khắc La Tắc Nhĩ, ưu thế lớn nhất của Long Hạo Thần là có thể phô bày toàn bộ năng lực chân chính của mình mà không cần kiêng dè. Dù hắn không giết được Khắc La Tắc Nhĩ, gã cũng đừng hòng rời khỏi Tháp Vĩnh Hằng.

“Grào!!!” Năm cái đầu to lớn của Hạo Nguyệt đồng thời phát ra tiếng gầm rung chuyển đất trời. Ánh tím đậm đặc từ thân thể Hạo Nguyệt tỏa ra, bao trùm lấy Khắc La Tắc Nhĩ.

Trong phút chốc, Động Sát Ma Thần trước đó còn hung hăng càn quấy bỗng như gặp quỷ, hoảng sợ liên tục lùi về phía sau, vẻ mặt kinh hoàng.

“Ngươi, ngươi là… ngươi là…” Thoáng chốc, gã không thể thốt nên lời.

Đương nhiên Long Hạo Thần biết đối phương đã nhận ra thân phận của mình. Thu lại Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, tay phải chỉ về phía trước, một đoàn sáng vàng đột nhiên tách ra khỏi người hắn. Nhã Đình uyển chuyển xuất hiện trước mặt Long Hạo Thần, trong ngực ôm hai thanh trọng kiếm.

“Chủ nhân.” Nhã Đình khom người dâng hai thanh trọng kiếm lên trước mặt Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần nhận lấy Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán và Lam Vũ, Quang Phù Dung. Khí thế của hắn bỗng chốc thay đổi nghiêng trời lệch đất. Kiếm ý sắc bén không chút che giấu từ trong người bộc phát, mạnh mẽ hơn trước gấp bội phần.

“Ngươi chính là nhân loại đó, ngươi chính là nhân loại đó…” Khắc La Tắc Nhĩ liên tục lùi lại hơn mười mét mới đứng vững được thân hình. Gã nhìn chằm chằm Hạo Nguyệt, nỗi sợ hãi phát ra từ huyết mạch đang lan tràn khắp cơ thể. Thoáng chốc, gã không thể giữ được vẻ bình tĩnh như lúc ban đầu.

Ma thần truyền thừa qua nhiều đời, nhưng không phải tất cả ký ức đều được lưu giữ trọn vẹn. Ma thần càng mạnh, ký ức truyền thừa từ tiền bối càng hoàn mỹ.

Thần Hoàng có thể trực tiếp xưng danh tánh khác của Hạo Nguyệt, nhưng Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ, kẻ đứng thứ bốn mươi chín, lại không thể thốt nên lời. Dẫu vậy, bản năng từ huyết mạch vẫn còn đó. Dù gã không gọi được danh tính của Hạo Nguyệt, nhưng uy hiếp khủng bố mà nó mang lại thì gã cảm nhận được rõ ràng, nỗi sợ hãi trào dâng từ tận đáy lòng.

Lần trước, khi Long Hạo Thần đánh chết Thanh Yêu Kỵ Ma Hệ Nhĩ, từng được truyền tống đến không gian của Hạo Nguyệt, khiến nó lập tức hóa thành giáp trụ, dung hợp với Kim Tinh Cơ Tọa chiến giáp. Nhưng lần đó, hắn chưa kịp thấy rõ biến hóa của Hạo Nguyệt, chỉ cảm nhận được nó trở nên cường đại hơn. Lúc này lại thấy, Hạo Nguyệt đã dài hơn mười lăm thước, khí thế càng thêm mạnh mẽ, mơ hồ tản ra uy nghiêm độc nhất vô nhị.

Theo cảm giác của Long Hạo Thần, tu vi hiện giờ của Hạo Nguyệt chưa đến cấp tám, thua hắn một chút, cảnh giới khoảng đỉnh cấp bảy. Nhưng khí thế đỉnh cấp bảy của nó lại khiến Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ, cường giả cấp chín, phải kinh hãi, vì lẽ gì?

Trước kia, Long Hạo Thần từng muốn hỏi Hạo Nguyệt, nhưng nó cứ tránh né, có lúc còn lộ vẻ mờ mịt, dường như chính nó cũng không thể nhớ nổi. Hơn nữa, khi nó đi theo Long Hạo Thần chỉ có một cái đầu, phải nhờ máu của hắn hỗ trợ tiến hóa cái đầu thứ hai. Hạo Nguyệt nhỏ bé như vậy, sao có thể biết được gì chứ?

Theo suy đoán của Long Hạo Thần, thứ chân chính tạo thành uy hiếp với ma tộc rất có thể là tiền bối của Hạo Nguyệt, bao gồm cả không gian kia. Chính là nói, chủng tộc của Hạo Nguyệt rất mạnh, tương lai nhất định càng mạnh hơn. Đây là suy đoán của Long Hạo Thần. Cho nên, việc chính Hạo Nguyệt không biết tình trạng của mình là rất bình thường.

Hiện giờ, năm cái đầu của Hạo Nguyệt có thuộc tính phân chia làm quang, hỏa, thủy, phong, độc. Trong năm cái đầu to, Tiểu Quang ở chính giữa, gần nó là Tiểu Hỏa và Tiểu Phong. Phía ngoài nữa là Tiểu Lam và Tiểu Tứ. Ánh mắt năm cái đầu đều tập trung vào Khắc La Tắc Nhĩ, mơ hồ tỏa ra khí thế căm hận. Giống như ma tộc khi gặp Hạo Nguyệt sẽ sinh ra sợ hãi, Hạo Nguyệt khi thấy các ma thần cũng sẽ sinh ra hận thù mãnh liệt.

Chẳng lẽ là trời sinh huyết mạch tương khắc? Long Hạo Thần không hiểu rõ lắm, dù sao Hạo Nguyệt không tồn tại trong không gian này! Nó và ma tộc vì sao lại có thù hận lớn đến vậy? Nhất định chính là huyết mạch đối nghịch.

Chỗ cổ thô to của Hạo Nguyệt lúc này nổi lên một cục u. Cục u đã rất lớn, theo hiểu biết của Long Hạo Thần về nó, cục u cỡ này tùy thời sẽ vỡ ra. Chính là nói, Hạo Nguyệt rất có thể lại tiến hóa, đây có lẽ là cái đầu thứ sáu của nó.

Hạo Nguyệt lại lần nữa gầm lên. Từ trên người nó tỏa ra chiến ý nồng đậm. Nó hướng Long Hạo Thần xin được chiến đấu, muốn trực tiếp tấn công Khắc La Tắc Nhĩ.

Đương nhiên Long Hạo Thần sẽ không cho nó làm như vậy. Dù sao Hạo Nguyệt cũng chỉ là đỉnh cấp bảy, nếu tấn công kẻ địch rồi bị trọng thương, vậy Long Hạo Thần đau lòng chết mất!

Giao lưu tâm linh trong giây lát, Long Hạo Thần nhảy lên, ngồi trên lưng Hạo Nguyệt. Nhã Đình đứng trên đầu Tiểu Quang, pháp trượng giơ cao, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ.

Long Hạo Thần không triệu hoán Tinh Vương. Trong Tháp Vĩnh Hằng có hơi thở tử vong đậm đặc, hắn không hy vọng Tinh Vương bị ảnh hưởng.

Ngoài Hạo Nguyệt và Nhã Đình, lẽ nào Long Hạo Thần đã hết sạch át chủ bài? Đương nhiên là không. Dù chẳng muốn vận dụng tới sức mạnh này, nhưng đứng trước Ma Thần, hắn nào còn dám chần chừ. Thực lực mà Khắc La Tắc Nhĩ bộc lộ trước đó khiến Long Hạo Thần vô cùng kiêng dè, bởi vậy hắn không dám giữ lại chút sức lực nào.

Bốn luồng sáng, gần như chẳng phân trước sau, từ ngực Long Hạo Thần bắn ra. Hai luồng sáng lam và vàng xuất hiện sau lưng hắn, còn ánh sáng đỏ và lục thì ở hai bên, chúng tỏa ra khí thế ngút trời. Đó chính là bốn Thánh Vệ cường giả, số chín, số mười, số mười một và số mười hai.

Bởi vì Long Hạo Thần không tiến sâu vào Tháp Vĩnh Hằng, nên bốn Thánh Vệ chưa thể tiến hóa thêm, vẫn dừng lại ở tu vi cấp bảy. Nhưng có bốn cường giả cấp bảy trợ chiến, hơn nữa mỗi người lại có sở trường riêng, cũng là trợ lực cực lớn cho Long Hạo Thần.

Đây có được coi là liên thủ vây công? Trong lòng Long Hạo Thần lúc này chợt nảy ra một ý nghĩ kỳ lạ như vậy.

Hạo Nguyệt, Nhã Đình, bốn Thánh Vệ, cộng thêm Long Hạo Thần, đây mới là toàn bộ sức mạnh của hắn. Đội hình này đủ sức sánh ngang, thậm chí còn vượt trội hơn nhiều so với thành viên của một Săn Ma Đoàn cấp Vương.

Khắc La Tắc Nhĩ từ trong kinh hãi dần dần tỉnh táo, gã rốt cuộc đã cảm nhận được uy hiếp đến tính mạng. Long Hạo Thần không đáng sợ, bốn Thánh Vệ kia cũng chẳng lọt nổi vào mắt gã. Thế nhưng, sự xuất hiện của Hạo Nguyệt mới khiến gã chân chính luống cuống.

Sương mù vàng nhạt dâng lên quanh thân Long Hạo Thần, đây là Súc Thế.

Ánh sáng da cam của Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp bỗng bùng cháy, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán và Lam Vũ, Quang Phù Dung trong tay Long Hạo Thần cũng đồng loạt tỏa sáng.

Nhờ có Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp trợ lực, lại thêm linh lực dồi dào, Long Hạo Thần gần như chẳng tốn chút sức lực nào để khai mở phong ấn trên Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, đồng thời kích phát ánh sáng xanh ngọc cấp sử thi của Lam Vũ, Quang Phù Dung.

Sắc da cam và xanh ngọc, hai màu vốn không mấy hài hòa, nhưng trải qua ánh vàng dung hợp trên người Long Hạo Thần, lại trở nên lóa mắt huyễn lệ.

Năm đôi mắt của Hạo Nguyệt đồng loạt lóe lên tia tím nhạt, chín đạo quang văn tím trên đầu Long Hạo Thần cũng theo đó mà bừng sáng.

Chân trước Hạo Nguyệt bước sang phải nửa bước, đạp mạnh xuống đất, phát ra tiếng chấn động nặng nề. Cả thân hình nó tựa như một tảng đá khổng lồ, vững chãi không gì lay chuyển nổi. Năm cái đầu to lớn, năm luồng sáng mang màu sắc khác nhau tỏa ra. Đáng sợ hơn, năm luồng sáng này không đơn thuần chỉ là công kích.

Quang Diệu Thiên Địa của Tiểu Quang liên kết với Long Hạo Thần, còn bốn cái đầu khác cũng đang chuẩn bị những ma pháp khác nhau. Trừ Tiểu Quang, bốn cái đầu còn lại khẽ lắc lư.

Khắc La Tắc Nhĩ thân là Động Sát Ma Thần, dù trong lòng có kinh hãi đến đâu, gã cũng hiểu rõ không thể chần chừ thêm nữa. Nếu để cho đám địch nhân trước mặt hoàn thành súc thế, gã chắc chắn sẽ không tránh khỏi cái chết.

Bản năng sinh tồn chiến thắng nỗi sợ hãi, Khắc La Tắc Nhĩ phát ra tiếng gầm phẫn nộ. Gã hóa thành một tia chớp ám lam lao tới, sáu cánh sau lưng vỗ mạnh, thúc đẩy gã xông thẳng về phía Long Hạo Thần.

Đương nhiên, Khắc La Tắc Nhĩ có thể nhìn ra, Long Hạo Thần mới là trung tâm của đám người kia. Chỉ cần diệt trừ được Long Hạo Thần, những kẻ còn lại ắt sẽ tan rã.

Ngay cả Hạo Nguyệt cũng trở thành mối uy hiếp. Gã có thể cảm nhận được khế ước giữa Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt.

Song đao chém ra, nhưng không nhắm vào Long Hạo Thần. Hai luồng sáng đen trảm về phía Thánh Vệ số mười và Thánh Vệ số mười một. Động Sát Ma Thần sở hữu năng lực tỏa định cường đại, khiến hai Thánh Vệ này không thể nào trốn tránh.

Khắc La Tắc Nhĩ chẳng thèm liếc bọn chúng, ánh mắt ám lam lạnh lẽo lóe lên, bắn thẳng vào mắt Long Hạo Thần.

Tinh thần trùng kích. Là ma thần hệ tinh thần, Khắc La Tắc Nhĩ am tường nhất là các loại ma pháp tinh thần. Với tu vi cấp chín, gã phát động tinh thần trùng kích, kẻ địch thực lực yếu kém hơn có thể nổ tung đầu mà chết.

Long Hạo Thần không có ý định né tránh. Chỗ đáng sợ nhất của Khắc La Tắc Nhĩ là dựa vào Động Sát Thuật cường đại, khiến mọi công kích đều trúng mục tiêu, không có cơ may nào thoát được.

Ngay lúc này, tiếng gầm của Hạo Nguyệt vang lên. Con ngươi của năm cái đầu phát ra ánh tím mãnh liệt.

Giờ phút này, Hạo Nguyệt và Long Hạo Thần như hòa làm một. Cùng với ánh tím lấp lánh trong mắt Hạo Nguyệt, hai mắt Long Hạo Thần cũng theo đó biến thành sắc tím vàng.

Bốn Thánh Vệ đón lấy song đao của Khắc La Tắc Nhĩ. Không thể trốn tránh, kỹ xảo chiến đấu của bốn Thánh Vệ bị ức chế. Nhưng dù vậy, bọn chúng vẫn có cách riêng của mình.

Hai ánh sáng băng lam phát ra từ pháp trượng của Thánh Vệ số mười một, rơi vào hai đao phong đen. Đao phong cỡ linh cương đương nhiên không thể bị ma pháp đơn giản này ngăn chặn, nhưng tốc độ công kích có phần chậm lại.

Cùng lúc đó, hai bức tường dày nặng xuất hiện trước mặt Thánh Vệ số mười và Thánh Vệ số mười hai. Kỳ lạ hơn, hai tường đất này vừa xuất hiện liền lập tức biến hóa. Chỉ trong nháy mắt, tường đất đã biến thành quả cầu đất, độ dày gấp ba lần so với ban đầu.

Thánh Vệ số mười và Thánh vệ số mười một nhanh chóng lùi về phía sau. Thánh Vệ số mười thì khỏi nói, nó giỏi nhất là tốc độ, không thể tránh khỏi công kích nhưng có thể lùi lại để kéo dài quá trình va chạm. Bên kia, Thánh Vệ số mười hai chém một đao xuống mặt đất, nhờ phản lực đẩy mình nhanh chóng lùi ra sau.

Oành, oành!

Hai quả cầu đất vỡ tan. Sự cường đại của Thánh Vệ số chín hiện rõ. Hai bên lần lượt xuất hiện chín tường đất trước mặt Thánh Vệ số mười và Thánh Vệ số mười hai, đều chuyển thành hình cầu, ngăn cản công kích của Khắc La Tắc Nhĩ. Khi linh cương cuối cùng tới trước mặt hai Thánh Vệ, nó lại bị hai tường băng kim cường dày chặn lại.

Nhờ vào lực khống chế ma pháp cường đại, Thánh Vệ số chín và Thánh Vệ số mười một đã giúp Thánh Vệ số mười và Thánh Vệ số mười hai chặn được một kích kia. Nhưng dù vậy, khi Thánh Vệ số mười và Thánh Vệ số mười hai đỡ dư chấn công kích, vẫn bị đánh bay đến góc Tháp Vĩnh Hằng. Qua đó có thể thấy Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ mạnh mẽ cỡ nào, cường giả cấp chín có thể ức chế đối thủ cấp thấp hơn khủng khiếp đến mức nào.

Nhưng lúc này, Khắc La Tắc Nhĩ lại chịu thiệt. Tinh thần trùng kích gã phát ra rơi vào con ngươi đã hóa thành ánh tím vàng của Long Hạo Thần, không hề gây ra chút

Dường như đôi mắt Long Hạo Thần có một tấm chắn, vô hiệu hóa hoàn toàn uy lực của đòn trùng kích tinh thần, chẳng mang lại bất kỳ hiệu quả nào.

Cùng lúc đó, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán trong tay phải Long Hạo Thần chậm rãi vung lên.

Một kiếm này, Long Hạo Thần xuất thủ cực chậm, kiếm ý nội liễm, kiếm quang vốn đang tỏa ra từ Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán cũng thu lại. Ánh sáng màu da cam nơi mũi kiếm lập lòe, phảng phất như ẩn chứa sắc vàng bảy màu.

Không sai, dưới sự thúc đẩy của linh cương và kiếm ý từ Long Hạo Thần, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đã phát huy uy lực gần như một thần khí.

Điều này dĩ nhiên không chỉ nhờ vào sự tăng tiến tu vi của Long Hạo Thần, mà quan trọng hơn là nhờ thiên thạch tẩm bổ hai thanh trọng kiếm. Nhã Đình dung hợp với Thánh Dẫn Linh Lô, trở thành nơi dựng dục tốt nhất. Thiên thạch dung nhập vào Thánh Dẫn Linh Lô, không ngừng tẩm bổ hai trọng kiếm, liên tục tăng phẩm chất cho chúng. Đương nhiên, sự tăng cường này vẫn chưa kết thúc. Cùng với phẩm chất trọng kiếm không ngừng tăng lên, thiên thạch tiêu hao ngày càng lớn, không thể tiếp tục tẩm bổ lâu hơn được nữa, chẳng qua Nhã Đình chưa kịp bẩm báo cho Long Hạo Thần. Nhưng dù vậy, hiện tại hai trọng kiếm đã đạt tới cấp sử thi. Đặc biệt là Lam Vũ, Quang Phù Dung, vốn đã ở ngưỡng cửa cấp sử thi, lần này nhờ thiên thạch tẩm bổ mà đột phá.

Song đao giơ cao, Khắc La Tắc Nhĩ khựng lại, không dám dùng thân thể ngạnh kháng một kích kia của Long Hạo Thần.

Cùng lúc đó, sau lưng Long Hạo Thần hiện ra bóng sáng thiên sứ sáu cánh khổng lồ. Bóng sáng này bám vào sau lưng hắn, khiến ánh sáng trên song kiếm của hắn tăng vọt. Với tinh thần lực cường đại như Long Hạo Thần mà cũng không cách nào ức chế được kiếm ý khủng bố ẩn chứa trong kiếm.

Đây là tăng phúc đến từ Nhã Đình, kỹ năng quang hệ cấp tám, Nụ Hôn Của Cánh Thiên Sứ. Kỹ năng này có hiệu quả tăng phúc cực mạnh, thuộc hàng đầu trong các ma pháp quang hệ cấp tám. Nó có thể tăng tốc độ ngưng tụ Quang nguyên tố của Long Hạo Thần, đồng thời khiến linh lực chuyển hóa thành linh cương, duy trì liên tục trong ba mươi giây.

Nói cách khác, kỹ năng Nụ Hôn Của Cánh Thiên Sứ đã biến Long Hạo Thần thành cường giả cấp chín trong vòng ba mươi giây. Sự tăng phúc này sánh ngang với Tinh Lĩnh Vực của Tinh Vương, chẳng qua thời gian duy trì của Tinh Lĩnh Vực dài hơn mà thôi.

Oành!

Đơn kiếm va chạm song đao, Long Hạo Thần lùi lại ba bước. Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ bị chặn đứng đà tiến công. Long Hạo Thần kết thúc một kiếm, nhưng kiếm ý sắc bén điên cuồng vẫn trùng kích thân thể gã, khiến toàn thân Khắc La Tắc Nhĩ lạnh lẽo, không thể tung ra đòn thứ hai.

Tuy nhiên, song đao của Khắc La Tắc Nhĩ ẩn chứa linh cương quá mức khủng bố, Long Hạo Thần bị đẩy lùi cũng không thể tiếp tục tấn công. Nhưng dù thế nào, rốt cuộc hắn vẫn chặn được thế công của Khắc La Tắc Nhĩ.

Chiến đấu từ giây phút này mới chính thức bắt đầu. Bốn cái đầu to của Hạo Nguyệt đồng loạt phóng ra bốn ma pháp tấn công Khắc La Tắc Nhĩ.

Tiểu Hỏa phun ra một con rồng lửa quấn quanh người Khắc La Tắc Nhĩ. Tiểu Thanh phóng ra một đoàn lốc xoáy do đao phong hợp thành. Phong trợ hỏa thế, đây là kỹ năng tổ hợp gió lửa.

Tiểu Lam và Tiểu Tử cùng lúc hoàn thành một tổ hợp kỹ năng song hệ. Một trường…

Giữa không trung, một ngọn mâu tím lam âm thầm lơ lửng, mũi mâu hướng thẳng xuống mặt đất. Đúng lúc Khắc La Tắc Nhĩ bị phong hỏa bao trùm, luồng sáng tím lam này lặng lẽ từ trên trời giáng xuống, nhắm thẳng đỉnh đầu gã mà đâm tới.

Nhờ Hạo Nguyệt tương trợ, Long Hạo Thần giao hai thanh kiếm trước ngực, thúc đẩy toàn bộ kiếm ý rót vào đôi trọng kiếm cấp sử thi, đẩy linh lực lên đến cực hạn. Bỗng nhiên, hai thanh trọng kiếm khẽ rung lên, ánh sáng phát ra càng thêm chói lòa. Ánh sáng rực rỡ dần thu lại, kiếm quang ngưng tụ. Long Hạo Thần đem kiếm ý vốn tỏa ra ngoài, nay nhờ có Nụ Hôn Của Cánh Thiên Sứ trợ giúp, cưỡng ép khống chế, dồn nén vào thân kiếm.

Thoạt nhìn, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán lúc này mang sắc cam hồng trong suốt, lóe sáng, tràn ngập vẻ mê hoặc. Lam Vũ, Quang Phù Dung lại mang một màu xanh biếc phỉ thúy, tràn đầy sức sống, tựa như chồi non mới nhú.

Sương mù vàng đậm lại dâng lên, ngọn lửa vàng chói mắt bùng cháy trong khoảnh khắc. Lần này, Long Hạo Thần dốc toàn lực.

Đối mặt với công kích của Hạo Nguyệt, Khắc La Tắc Nhĩ rõ ràng bị áp chế sức mạnh. Mười phần thực lực bị giảm mất hai phần, gã càng thêm thận trọng.

Song đao của gã, một chỉ lên trời, một chỉ xuống đất. Ánh sáng ám lam lần nữa khuếch tán trong con ngươi. Gã đứng tại chỗ xoay tròn, hóa thành một cột sáng đen kịt, va chạm với hai ma pháp tổ hợp.

Chênh lệch tu vi lập tức hiển hiện. Lốc xoáy phong hỏa bị phá giải đầu tiên. Lực cắt cường đại cùng rồng lửa cháy bỏng không thể xâm nhập vào cột sáng đen kia.

Trên không trung, băng mâu xẹt qua, tan biến không để lại chút mảnh vụn.

Ánh sáng đen thu lại, Khắc La Tắc Nhĩ lảo đảo lùi về sau một bước. Trên vai trái của gã xuất hiện một chấm nhỏ màu ám tím, cả cánh tay trái mềm nhũn rũ xuống.

Công kích của Hạo Nguyệt có thể gây tổn thương cho gã, điều này thật khó tin. Tu vi đỉnh cấp bảy như Hạo Nguyệt lại có thể đả thương Động Sát Ma Thần cấp chín.

Ma pháp của ba cái đầu khác đều lấy độc tố của Tiểu Tử làm chủ đạo. Tiểu Lam dùng băng, băng lập tức hóa thành nước, dù chỉ có một giọt chui vào phòng ngự của Khắc La Tắc Nhĩ, nhưng kịch độc tê liệt kinh khủng kia đã khiến cánh tay trái của cường giả cấp chín hoàn toàn mất đi tri giác.

Ma thần có khả năng kháng độc rất cao, nhưng hiển nhiên độc của Hạo Nguyệt không phải tầm thường. Dưới tác dụng của kịch độc, Khắc La Tắc Nhĩ muốn cánh tay trở lại bình thường, cần thời gian giải độc mới được.

Long Hạo Thần không hề nhúc nhích, hắn vẫn đang súc thế, công kích là bốn Thánh Vệ.

Khắc La Tắc Nhĩ cảm thấy thân thể mình lún xuống, ngay sau đó, một luồng sáng óng ánh giáng xuống đầu gã, đó là một cây trường mâu tựa như kim cương.

Cùng lúc đó, một vòng quang hoàn màu băng lam bỗng chốc bao phủ lấy thân thể gã. Băng hoàn lạnh lẽo chợt nổ tung, sinh ra khí lạnh cực độ. Hai bóng người một đỏ, một xanh nhân cơ hội này đột nhiên nhảy lên, điên cuồng tấn công.

Nhưng cũng chính kịch độc của Hạo Nguyệt đã giúp Khắc La Tắc Nhĩ hoàn toàn tỉnh táo. Công kích của Hạo Nguyệt tuy gây tổn thương cho gã, nhưng đồng thời cũng khiến Khắc La Tắc Nhĩ phát hiện, hóa ra sinh vật trước mắt khiến mình sợ hãi này lại không mạnh bằng mình. Sức mạnh của Động Sát Ma Thần cũng trong tình huống này hoàn toàn bộc phát.

Trong tình trạng bất lợi, Khắc La Tắc Nhĩ một khi tỉnh táo lại thì cực kỳ đáng sợ. Gã mạnh mẽ giẫm chân trái xuống mặt đất, một tầng sáng đen kịt bùng phát từ cơ thể.

Tuyệt kỹ giải băng hoàn của Thánh Vệ số mười một phát động, đồng thời giảm tốc trường mâu kim cương trên đỉnh đầu. Tay phải hắn vung trường đao chĩa thẳng lên trời, một kích xuất ra diệu kỳ khôn tả.

Một đạo đao phong hình vòng cung hoàn mỹ hai trăm bảy mươi độ được chém ra, lưỡi đao sắc bén cắt thẳng về phía Long Hạo Thần, trong khi mũi đao lại vừa vặn nghênh đón trường mâu kim cương. Đối với công kích của Thánh Vệ số mười và Thánh Vệ số mười hai đánh úp từ phía sau, sáu cánh của gã tựa như có sinh mệnh, trên đỡ dưới chắn, hoàn toàn ngăn cản thế công của hai Thánh Vệ.

Ánh sáng vàng rực rỡ ngưng tụ thành một giọt nước mắt, va chạm mạnh với đường cong đen kịt của đao phong. Nhát chém hướng về Long Hạo Thần lập tức vỡ nát bởi giọt nước mắt vàng óng tựa như lệ kia.

Đây là Nhã Đình ra tay lần nữa, sau khi thi triển sắc mặt nàng lập tức trắng bệch. Tu vi của nàng tương đương với ma pháp sư quang hệ sơ cấp bậc tám. Lấy tu vi hiện tại mà ngạnh kháng công kích của cường giả cấp chín, đủ thấy uy lực của ma pháp này khủng khiếp đến nhường nào.

Quang Minh Nữ Thần Lệ, ma pháp đơn thể cấp tám, Nhã Đình nhờ vào khí thế của Thần Quyến Giả mới có thể thi triển. Hơn nữa, kỹ năng này đối với nàng mà nói là sử dụng vượt cấp. Quang Minh Nữ Thần Lệ chính là đỉnh cấp của ma pháp cấp tám.

Công kích của Khắc La Tắc Nhĩ không những bị chặn đứng, mà ngay cả trường đao cũng bị bám một tầng sắc vàng, linh lực hắc ám trên đó đang nhanh chóng bị hòa tan.

Đừng quên rằng ở trong Tháp Vĩnh Hằng, Long Hạo Thần còn có một ưu thế, đó chính là khả năng bổ sung linh lực. Ngoại trừ quang thuộc tính và tử vong thuộc tính, ở đây không có thuộc tính nào khác được bổ sung nguyên tố.

Lúc mới bắt đầu, Khắc La Tắc Nhĩ còn chưa phát hiện ra, nhưng càng chiến đấu kéo dài, gã càng cảm thấy có chút không đúng. Chính là linh lực của gã, tiêu hao một điểm thì liền thiếu mất một điểm.

Nhưng tuyệt đối đừng cho rằng không thể bổ sung linh lực thì đánh lâu dài Long Hạo Thần sẽ chiếm được lợi thế. Bốn Thánh Vệ trước mặt Khắc La Tắc Nhĩ tác dụng rất nhỏ, không thể hoàn toàn ngăn cản được công kích của gã. Với năng lực của Động Sát Ma Thần, không thể nào không phát hiện ra việc linh lực của bản thân không thể hồi phục. Một khi bị ép đến đường cùng, gã nhất định sẽ liều mạng phản công, chó cùng rứt giậu. Thế nên Long Hạo Thần nhất định phải tăng tu vi của mình lên một mức độ cường đại trước khi tình huống đó xảy ra.

Đinh!!!

Trường mâu kim cương giữa không trung vỡ nát, nhưng cũng khiến cho hành động của Khắc La Tắc Nhĩ phải tạm dừng. Bốn Thánh Vệ cùng với ma pháp của Nhã Đình đã tranh thủ được không ít thời gian cho Long Hạo Thần.

“Sinh vật nhỏ nhoi, cũng dám càn rỡ trước mặt ta!” Khắc La Tắc Nhĩ liên tục bị ngăn cản, thực sự nổi giận, hai mắt nheo lại, một tầng sáng ám lam bỗng nhiên lan tỏa từ đầu gã, đánh thẳng về phía bốn Thánh Vệ.

Ngay khi ánh sáng ám lam khuếch tán, bốn Thánh Vệ kinh hãi biến sắc, lập tức hóa thành bốn luồng sáng dung nhập vào Giai Điệu Vĩnh Hằng. Dù vậy, bị sóng gợn ám lam chạm vào, luồng sáng do chúng biến thành vẫn chợt tối đi vài phần.

Lúc bốn Thánh Vệ mới xuất hiện, Khắc La Tắc Nhĩ đang chiến đấu với Long Hạo Thần, không chú ý nhiều đến chúng. Nhưng gã rất nhanh đã phát hiện mấy Thánh Vệ này là sinh vật tử linh Cường Giả Chi Hồn. Là ma thần thuộc tính tinh thần, gã bẩm sinh đã là khắc tinh của sinh vật tử linh.

Căn nguyên lực lượng của tất cả sinh vật tử linh đều là Hỏa Hồn. Ma thần tinh thần,

Được thôi, đây là phiên bản đã chỉnh sửa theo văn phong tiên hiệp và ngữ pháp tiếng Việt:

Thần lực của gã, sở trường nhất chính là phá hủy Hỏa Hồn. Cho nên, một khi gã phát động công kích tinh thần, đối với bốn Thánh Vệ kia chính là tai ương. Hỏa Hồn của chúng còn chưa đủ để chống lại Khắc La Tắc Nhĩ. Thoáng chốc, chúng hoảng sợ tháo chạy, bởi nếu Hỏa Hồn tắt lịm, chúng sẽ vĩnh viễn không thể tái sinh.

Giữa không trung, vô số tia sáng xanh biếc bắn ra dày đặc như mưa sa, như sương phủ. Bóng hình Hạo Nguyệt đột nhiên bùng nổ, toàn thân tỏa ánh sáng tím vàng, uy mãnh như núi, nay đã biến mất.

Biến giáp, dung hợp. Long Hạo Thần bùng phát chiến lực mạnh mẽ nhất.

Chỉ là, dù đã súc thế, cảnh giới của Long Hạo Thần vẫn chưa thể đạt đến cấp chín. Chỉ khi nhờ vào Hạo Nguyệt biến giáp, hắn mới hoàn toàn thi triển được uy lực của trọng kiếm, mới có thể sánh ngang cùng Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ mà chiến đấu.

Lúc này, kịch độc trên cánh tay trái Khắc La Tắc Nhĩ vẫn chưa trừ hết, gã chỉ có thể dùng một tay chống đỡ công kích của Long Hạo Thần. Ánh sáng xanh biếc tựa mưa sa, tựa sương phủ kia, chính là tuyệt chiêu do Long Hạo Thần tự sáng chế – Diệt Ma Thiểm.

Lam Vũ, Quang Phù Dung mang theo sắc thái sinh mệnh, bao phủ mọi hướng Khắc La Tắc Nhĩ có thể né tránh. Chẳng phải ngươi đoán được ta tấn công hướng nào sao? Vậy thì, chính diện đối đầu!

Trường đao trong tay trái Khắc La Tắc Nhĩ giương lên, chín đạo đao ảnh trên không trung hợp nhất, tiếng va chạm chói tai liên tục vang vọng.

Thân thể hai người lướt nhanh qua nhau. Trên người Khắc La Tắc Nhĩ ít nhất trúng ba kiếm của Long Hạo Thần, để lại ba lỗ máu nhỏ, đều ở vị trí vai trái. Máu ám lam chảy xuống, nhỏ giọt trên mặt đất, phát ra chuỗi âm thanh tách tách.

Long Hạo Thần cũng không phải không trả giá. Nhờ lực phán đoán cường đại, một trong chín đao của Khắc La Tắc Nhĩ đã xẹt qua ngực giáp của Long Hạo Thần. Chẳng qua, Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp hóa thành sắc tím vàng, chỗ hơi lõm xuống lập tức hồi phục như thường, thậm chí không hề kích động đến Linh Hồn Xiềng Xích, thứ cùng chung sinh mệnh.

Khắc La Tắc Nhĩ nheo mắt, tay trái rũ xuống khẽ nhúc nhích. Gã cố ý để Long Hạo Thần đâm trúng, mục đích vừa để đả thương hắn, vừa để trừ độc cho bản thân.

Máu chảy xuống, cánh tay trái gã bắt đầu có cảm giác.

Long Hạo Thần không hề tạm dừng công kích, hai bên vừa tách ra, chân trái hắn đạp mạnh xuống đất, cả người như tia chớp tím vàng, lần nữa lao về phía Khắc La Tắc Nhĩ. Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán trong tay phải phát ra ánh sáng huyễn lệ không gì sánh kịp, linh cương da cam trong suốt rực rỡ từ thân kiếm phóng ra, trên không trung vạch một đường cầu vồng chém về phía Khắc La Tắc Nhĩ. Đó chính là Tu La Trảm kết hợp cùng Quang Tốc Thiểm.

Lam Vũ, Quang Phù Dung trong tay trái dường như biến mất, ánh sáng xanh biếc ẩn giấu, nhưng lại ẩn chứa uy hiếp kinh người.

Trong mắt Khắc La Tắc Nhĩ xuất hiện tia hoảng loạn. Bởi vì thông qua Động Sát Thuật, gã đã phán đoán được Long Hạo Thần định làm gì, nên càng thêm kinh hãi. Bởi vì, một kích kia, gã khó lòng ngăn chặn.

Sau khi cùng Hạo Nguyệt dung hợp, thực lực Long Hạo Thần đủ để chính diện giao chiến với gã. Long Hạo Thần tuy không thể kéo dài lâu, nhưng Khắc La Tắc Nhĩ ở đây cũng không thể hồi phục linh lực! Cho nên, thắng bại, còn rất khó nói.

Hữu thủ trường đao vung lên, thân hình Khắc La Tắc Nhĩ chợt huyễn hóa. Bốn đạo tàn ảnh liên tiếp thoát ly bản thể, mỗi đạo vừa xuất hiện liền ngưng tụ như thực chất, tỏa ra bốn phương tám hướng.

Đinh!

Một tiếng chấn động kịch liệt vang vọng, bản thể Khắc La Tắc Nhĩ cùng linh cương Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán chém ra va chạm mạnh, đồng thời bật ngược, toan dung nhập vào đám phân thân. Nhưng ngay khoảnh khắc đó, một đạo lam quang quỷ dị chợt lóe lên rồi biến mất.

Khắc La Tắc Nhĩ chỉ kịp vung chuôi trường đao nơi hữu thủ đỡ lấy. Đáng tiếc, chỉ có thể khiến đạo lam quang kia chệch hướng đôi chút, thân thể gã vặn vẹo, cố gắng né tránh yếu huyệt.

Tu La Thứ! Lam Vũ, Quang Phù Dung đã xuất ra Tu La Thứ.

Quay lại truyện Thần ấn vương toạ

Bảng Xếp Hạng

Chương 977: Giao tình

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 6, 2025

Chương: Lựa chọn của Long Hạo Thần

Thần ấn vương toạ - Tháng 3 6, 2025

Chương 214:: « Thiên Sương Chân Quân tặng Ninh lang Tru Tà Trường Ca »

Tiên Công Khai Vật - Tháng 3 6, 2025