Chương: Long Hạo Thần dẫn phát thánh chiến? | Thần ấn vương toạ

Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 05/03/2025

Nhìn đại quân Ma tộc rời đi, Long Hạo Thần mới cùng đồng bạn lên đường, trèo đèo lội suối, bí mật tiến về nơi vừa xảy ra biến cố. Nhiều cường giả Ma tộc đã bỏ mạng như vậy, nếu có thể thu được một ít ma tinh thì thật tốt. Loại hoạt động đào bới này không chỉ Ma tộc mới biết làm.

Nghe là một chuyện, nhưng tận mắt chứng kiến lại là một chuyện khác. Khi Vương Nguyên Nguyên, Lâm Hâm, Tư Mã Tiên, Thải Nhi, Trần Anh Nhi nhìn thấy tòa núi lớn đổ nghiêng, tất cả đều chấn động. Trong lòng họ mơ hồ tự hỏi, nếu bản thân đối diện với cảnh tượng một tòa núi đột nhiên sụp đổ, thì sẽ ra sao đây!

“Đại ca, giờ phải làm sao?” Tư Mã Tiên hỏi Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần đáp:

“Đào hầm thôi, xem có thể tìm được bao nhiêu ma tinh. Bất kể là ma tinh của chủng loại Ma tộc nào cũng đều quý giá, mang về cho Lâm Hâm làm thuốc.”

“Tốt, tốt.” Lâm Hâm lập tức hớn hở đồng ý.

Lần này tham gia hành trình Ma tộc, y – thần tài của đội – đã cười không ngớt. Những vật phẩm tốt mà họ mang về, bất kể là giá trị hay công dụng đều cực kỳ lớn. Hiện tại, Trần Anh Nhi đã thu được hơn ba trăm viên ma tinh cấp sáu trở lên, đủ cho Mạch Đâu tiêu xài thoải mái.

Thi thể của các loại Ma tộc, ma thú, đặc biệt là những thứ như Sâm Chu, Xà Ma Thần An Độ Man Li đều được Lâm Hâm thu thập hết. Lâm Hâm hiểu rõ, sau khi trở về, năng lực luyện chế ma dược của y chắc chắn sẽ tăng lên đáng kể, việc chân chính đạt tới cấp bậc đại sư chỉ còn là vấn đề thời gian. Dù sao, có Ma Dược Sư nào lại có nhiều tài liệu quý hiếm như y để mà tha hồ sử dụng?

Long Hạo Thần quyết định ở lại đây để dọn dẹp chiến trường, đương nhiên là có mục đích riêng. Động tĩnh lớn như vậy, quân biên phòng của Thánh Điện Liên Minh ở phía bên kia Ngự Ma sơn mạch không thể nào không cảm nhận được. Hơn nữa, chắc hẳn Hàn Vũ đã truyền tin tức về, chẳng bao lâu nữa sẽ có quân đội đến đây tiếp ứng bọn họ. Sau khi hội quân, thông báo tình hình thực tế rồi cùng nhau rời đi hiển nhiên sẽ tốt hơn là một mình họ xông pha. Hơn nữa, nơi này có rất nhiều thi thể và ma tinh của Ma tộc cao cấp, không lấy thì thật uổng phí, đây chính là chiến lợi phẩm của họ.

Nhiệm vụ đào bới đầy vinh quang này đương nhiên thuộc về Tư Mã Tiên và Vương Nguyên Nguyên. Quang Chi Đại Lực Hoàn của Tư Mã Tiên, cho dù không sử dụng bất kỳ kỹ năng phụ trợ nào, thì chỉ riêng trọng lượng khủng bố, kỹ năng Phấn Toái và bạo phá cũng đã là chủ lực đào bới không ai có thể thay thế.

Mọi người men theo con đường mà Ma Vương Safin đã đào lúc trước, tiến sâu vào trong, từng viên ma tinh lần lượt rơi vào túi của Lâm Hâm. Nhưng tên này vẫn còn rất bất mãn, bởi vì thi thể của đám Ma tộc quá thảm hại, khó có thể tận dụng thêm. Dù sao, thi thể đã bị hư hại nghiêm trọng, cho dù có bỏ vào linh khí trữ vật cũng khó mà bảo quản.

Công việc đào bới của họ chưa kéo dài được bao lâu thì viện quân đã đến.

Dưới sự dẫn dắt của Hàn Vũ, một đội quân tinh nhuệ của Liên Minh khiến đám Long Hạo Thần chấn động đang tiến đến.

Số lượng quân tinh nhuệ của Liên Minh ít hơn so với tưởng tượng, chỉ khoảng ba trăm người. Nhưng khi họ tiến vào phạm vi hai trăm mét, Long Hạo Thần mới hơi có cảm giác, hơn nữa cảm giác này lại đến từ phía Hàn Vũ.

Từng thích khách bịt mặt, mặc trang phục màu xám đột ngột xuất hiện, nhanh chóng bao vây lấy đám Long Hạo Thần. Trên người đám thích khách không hề có một chút khí thế sắc bén nào, ngược lại, từ người họ, mọi người không cảm nhận được bất kỳ một hơi thở nào.

Tổng cộng ba trăm người, khi họ lặng lẽ không một tiếng động vây quanh huyệt động mà đám Long Hạo Thần đào ra, tựa như có ba trăm đoàn không khí ngưng tụ lại.

Đám Long Hạo Thần chậm rãi đi ra khỏi huyệt động, động tác rất chậm, đây không phải là cố ý mà là không thể không chậm. Bởi vì trong mắt họ, đám thích khách tuy rằng bình tĩnh nhưng dường như chỉ cần một chút sơ suất, ba trăm thích khách áo xám kia sẽ hóa thành dòng lũ hủy diệt, cuốn trôi bọn họ.

“Đại ca!” Hàn Vũ nhìn thấy đám Long Hạo Thần từ trong động chui ra, lập tức vui mừng kêu lên.

Y cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, tại sao nơi này lại có một ngọn núi đổ? Đám Long Hạo Thần tại sao lại ở đây? Kẻ địch đã đi đâu? Lúc này, trong lòng y tràn ngập những thắc mắc.

Vẻ mặt của Hàn Vũ có chút mệt mỏi, việc di chuyển liên tục ngày đêm đã khiến cả thể xác lẫn tinh thần của y rã rời.

Tiếng gọi “đại ca” của Hàn Vũ khiến địch ý từ đám thích khách biến mất, nhưng họ vẫn tựa như không khí, không có bất kỳ động tĩnh nào. Chỉ có một thích khách có dáng người nhỏ bé, trang phục màu hơi đậm hơn tiến đến bên cạnh Hàn Vũ.

Long Hạo Thần vội vàng bước tới, từ tận đáy lòng nói với Hàn Vũ:

“Vất vả cho đệ rồi.”

Hàn Vũ ngăn lại, nói:

“Không có gì, kẻ địch đâu? Đám Ma tộc đâu rồi?”

Lúc này, trong lòng y thật sự có chút sốt ruột, mang theo nhiều cường giả của Thích Khách Thánh Điện tới đây, nhưng lại không thấy bóng dáng Ma tộc đâu, đây chẳng phải là báo cáo sai quân tình hay sao? Trách nhiệm này, đội của bọn họ làm sao có thể gánh vác nổi!

Long Hạo Thần nói:

“Ma tộc đã rút lui, các người nhìn xem.” Vừa nói, hắn vừa chỉ về phía ngọn núi phía sau.

Hàn Vũ ngây người, thích khách đứng bên cạnh y, vẻ bình thản trong mắt cuối cùng cũng biến thành kinh ngạc, giọng nói già nua vang lên:

“Chàng trai trẻ, đừng nói với ta là ngọn núi kia bị các ngươi đánh đổ, sau đó tinh anh Ma tộc bị đè ở bên dưới nhé? Theo hình ảnh mà các ngươi mang về, rất có thể đó là một quân đoàn Ma tộc tinh nhuệ, quân đoàn Thần Hoàng đệ nhị.”

Long Hạo Thần lắc đầu, nói:

“Không phải tất cả, chỉ có một phần. Phần lớn là Hùng Ma, Địa Ngục Ma, còn có một số ít Đại Ác Ma và Cuồng Ma bị đè ở bên dưới. Ta phán đoán Ma tộc tổn thất khoảng một phần ba, sau đó chúng rút lui. Thi thể Ma tộc vẫn còn ở bên dưới núi, chúng ta đã đào ra được một ít, ngài có thể vào xem.”

Trực giác của hắn nhạy bén cỡ nào, vị thích khách trước mặt này không cần phải nói, chính là Đế Thích cấp tám.

Tiếp theo, công việc ở nơi này dĩ nhiên do đám thích khách toàn diện tiếp quản. Điều khiến Long Hạo Thần chấn động là, trong số ba trăm thích khách xuất hiện tại đây, thích khách cấp tám lại có hơn hai mươi người, còn lại đều là Vương Thích cấp bảy. Đây chính là lực lượng tinh nhuệ nhất của Thích Khách Thánh Điện, Hiệp Ẩn Đường.

Hiệp Ẩn Đường tổng cộng có ba mươi sáu vị thích khách cấp Hiệp Ẩn, đồng thời còn có một đám thích khách cấp Hiệp. Lần này hiển nhiên là đã huy động toàn bộ tinh anh.

Rất nhanh, các thông tin đã được tập hợp lại, chứng thực lời nói của đám Long Hạo Thần. Vị thích khách Hiệp Ẩn lúc trước nói chuyện cùng Long Hạo Thần, khi lại lần nữa trò chuyện với hắn, ánh mắt đã hoàn toàn thay đổi.

“Đoàn trưởng trẻ tuổi của Liệp Ma Đoàn, các ngươi là anh hùng của Liên Minh, cũng là anh hùng của Khu Ma Quan chúng ta. Ta đại diện cho trăm vạn quân dân Khu Ma Quan cảm tạ các ngươi.” Nói xong, ông cung kính hướng Long Hạo Thần hành lễ theo nghi thức của thích khách.

Long Hạo Thần vội vàng đáp lễ:

“Thích khách Hiệp Ẩn tôn kính, đây là việc chúng ta nên làm.”

Hiệp Ẩn thích khách mỉm cười nói:

“Ta là Hiệp Ẩn Số Bốn. Hành động lần này do ta thống lĩnh, vốn tưởng rằng sẽ là một trận chiến thảm khốc, không ngờ rằng chỉ là công việc kết thúc hiện trường. Công tích của các ngươi, ta sẽ báo cáo lên trên đúng như sự thật. Nhưng hiện tại, chúng ta phải nhanh chóng trở về Khu Ma Quan mới được. A, đúng rồi, ta còn chưa kịp hỏi tên cậu.”

Long Hạo Thần nói:

“Ta là đoàn trưởng Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp Suất, Long Hạo Thần.”

“Cấp Suất?” Hiệp Ẩn Số Bốn kinh ngạc.

Liệp Ma Đoàn cấp Suất lại có được một quyển trục cấm chú thổ hệ? Thứ này, cho dù là Liệp Ma Đoàn cũng cần công huân trên trăm vạn mới có thể mua nổi, hơn nữa, việc dẫn phát một quyển trục cấm chú hệ thổ là điều mà một Liệp Ma Giả cấp Suất có thể làm được sao?

Nhưng sự kinh ngạc vẫn còn tiếp tục, ông đột nhiên nhận ra cái tên Long Hạo Thần vừa nói.

“Cậu, cậu chính là Long Hạo Thần?” Lần này, giọng nói vốn trầm ổn của Hiệp Ẩn thích khách cũng trở nên run rẩy.

Long Hạo Thần nghi hoặc gật đầu:

“Đúng vậy! Ngài có nghe qua tên của ta sao?”

Theo hắn thấy, chắc là do mối quan hệ giữa hắn và Thải Nhi, cho nên Hiệp Ẩn Số Bốn mới nghe nói đến hắn. Nhưng ông ta cũng đâu cần phải kinh ngạc đến mức như vậy?

“Đương nhiên, đương nhiên là có nghe nói qua, quả thật là như sấm bên tai! Thì ra là cậu, hèn chi, thảo nào…”

Nghe những lời này của ông, Long Hạo Thần có chút khó hiểu. Không đợi hắn hỏi han, Hiệp Ẩn Số Bốn ngược lại có chút vội vàng:

“Không được, cậu mau đi theo ta, các người cũng vậy. Chúng ta lập tức bay trở về Khu Ma Quan!”

“Tiền bối, sao ngài…” Long Hạo Thần khó hiểu nhìn ông, những người khác cũng vậy. Vị Hiệp Ẩn Số Bốn này kích động có hơi không bình thường.

Hiệp Ẩn Số Bốn trầm giọng nói:

“Các người cứ đi theo ta trước đã, trên đường ta sẽ giải thích cho nghe. Rốt cuộc các ngươi cũng đã trở lại.”

Tiếp theo, ông ra lệnh cho các thích khách khác lập tức trở về Liên Minh, còn bản thân ông thì dẫn theo bảy người Long Hạo Thần rời đi trước, mở ra linh cánh bay thẳng về hướng Khu Ma Quan.

“Tiền bối, hiện tại ngài có thể nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì được rồi chứ?” Bay giữa không trung, Long Hạo Thần lại lần nữa hỏi Hiệp Ẩn Số Bốn.

Nhìn bốn đôi linh cánh sau lưng Long Hạo Thần, khiến Hiệp Ẩn Số Bốn lại lần nữa giật mình. Thanh niên này quả thật là một nhân tài hiếm có! Thật khó mà…

“Đại quân Ma tộc đang vây thành, nếu các ngươi từ bên kia trở về thì chắc hẳn đã biết.” Hiệp Ẩn Số Bốn nói.

Long Hạo Thần gật đầu:

“Chúng ta có nhìn thấy. Lần này, Ma tộc tỏ ra hung hãn, tập trung binh lực tương đối mạnh, cho nên chúng ta mới đi đường vòng, trèo núi trở về, vừa vặn đụng độ quân đoàn Thần Hoàng thứ hai.”

Hiệp Ẩn Số Bốn nói:

“Tình huống tương tự không chỉ xảy ra ở Khu Ma Quan, mà ở mỗi một cửa ải của Liên Minh đều như vậy. Ma tộc đã điều động một số lượng lớn quân đội của toàn bộ tộc, hướng về phía Liên Minh phát động thánh chiến.”

“A?” Tuy Long Hạo Thần đã đoán được quy mô của trận chiến tranh này, nhưng không ngờ rằng nó lại nghiêm trọng đến mức độ đó.

Thánh chiến, mang ý nghĩa là một trận chiến tranh kinh khủng, không chết không ngừng. Là cuộc chiến sinh tử giữa hai dân tộc. Nhưng Ma tộc đã ít nhất hai ngàn năm không phát động một cuộc chiến tranh như vậy! Chẳng lẽ chúng đã phát điên rồi sao?

Hiệp Ẩn Số Bốn đưa ánh mắt sâu xa liếc nhìn Long Hạo Thần, nói:

“Cậu có biết vì sao lại có trận thánh chiến này không?”

Long Hạo Thần lắc đầu, làm sao hắn có thể đoán ra được chứ?

Hiệp Ẩn Số Bốn nói:

“Ma tộc đến rất đột ngột. Khoảng nửa tháng trước, biên giới của các cửa ải bắt đầu tập trung đại quân Ma tộc, nhưng không hiểu vì sao chúng không tấn công. Liên Minh nhanh chóng phản ứng, điều động sáu quân đội từ nội bộ, hơn nữa còn điều đi tất cả quân dự bị, đồng thời chiêu mộ binh lính để chuẩn bị ứng phó. Ma Thần Hoàng Phong Tú đã sai người truyền đến thư thánh chiến, y đưa ra một yêu cầu. Nếu chúng ta có thể đáp ứng yêu cầu này, vậy thì y sẽ lập tức rút quân. Nếu không, y sẽ phát động quân đội hàng ngàn vạn, tràn lan khắp biên giới, phát động thánh chiến.”

“Y đưa ra yêu cầu gì?” Ma tộc đột nhiên bộc phát, Long Hạo Thần không những rất khó hiểu, mà còn tràn ngập chấn kinh và tò mò.

Hiệp Ẩn Số Bốn hít sâu một hơi, gằn từng chữ:

“Bởi vì cậu.”

“Cái gì? Ta ư? Ngài, ngài chắc chắn chứ?” Khi Long Hạo Thần nghe được đáp án này, cảm giác đầu tiên là khó tin, cảm giác thứ hai vẫn là không thể tin nổi.

Điều này làm sao có thể xảy ra. Cho dù hắn có trốn thoát khỏi tay A Bảo, gây ra không ít phiền phức cho Ma tộc, nhưng mỗi đội Liệp Ma Đoàn đều làm như vậy! Ma Thần Hoàng có cần phải chuyện bé xé ra to, chỉ vì hắn mà phát động thánh chiến hay không?

Hiệp Ẩn Số Bốn cười khổ nói:

“Không ai biết Ma Thần Hoàng làm vậy là vì sao. Nhưng lý do của y chính là như vậy. Yêu cầu Liên Minh giao cậu ra, nếu không thì sẽ thánh chiến. Y chỉ có một yêu cầu duy nhất này.”

Không chỉ Long Hạo Thần, mà sắc mặt của đồng bạn hắn cũng biến đổi kỳ quái. Một trận thánh chiến liên quan đến sự sống còn của cả nhân loại và Ma tộc lại bắt đầu chỉ vì Long Hạo Thần, lý do này thật quá khó hiểu.

Tư Mã Tiên ở bên cạnh đã không kiềm chế được mà lên tiếng:

“Chẳng lẽ bởi vì Ma Thần Hoàng biết chúng ta đã phá hủy một Trụ Ma Thần? Nhưng tin tức chắc không thể nhanh như vậy được. Cho dù y có biết thì cũng không nên phản ứng chậm trễ đến thế!”

“Cậu, cậu nói cái gì? Các người đã phá hủy một Trụ Ma Thần?” Hiệp Ẩn Số Bốn cảm thấy khả năng chịu đựng của mình đang bắt đầu suy giảm.

Ông cảm thấy kiến thức của mình đang có vấn đề. Một Liệp Ma Đoàn cấp Suất lại có thể phá hủy được một Trụ Ma Thần? Sao có thể như vậy được? Làm sao có thể chứ?

Long Hạo Thần lúc này đầu óc cũng hoàn toàn mờ mịt, lập tức phủ nhận lời của Tư Mã Tiên:

“Không thể nào vì nguyên nhân này mà phát động thánh chiến. Cho dù có vội vàng đến đâu đi chăng nữa, Ma tộc cũng cần thời gian cả tháng. Lúc đó, chúng ta vẫn còn ở tại Nhã Khắc thành. Ma Thần Hoàng điên rồi sao?”

Lúc này, tâm trạng của hắn có chút hỗn loạn. Hắn không hiểu rõ Ma Thần Hoàng làm vậy là vì sao. Càng không hiểu tại sao mình bỗng nhiên trở thành mục tiêu của Ma Thần Hoàng, hơn nữa còn lấy thánh chiến ra làm cái giá.

Thải Nhi đột nhiên lên tiếng:

“Liên Minh đã đồng ý điều kiện của Ma Thần Hoàng chưa?”

Sau khi mất đi trí nhớ, nàng luôn mơ hồ, nhưng đột nhiên lại hỏi ra một vấn đề đánh trúng điểm mấu chốt.

Những người khác cũng lập tức trở nên cảnh giác. Đúng vậy! Liên Minh đã đồng ý điều kiện của Ma Thần Hoàng chưa? Cho dù Long Hạo Thần có thiên phú tốt đến đâu đi chăng nữa, thì cũng chỉ là một người. Ma tộc phát động thánh chiến sẽ khiến sinh linh đồ thán! Liên Minh từ bỏ Long Hạo Thần cũng không phải là điều không thể. Chỉ là lúc trước Long Hạo Thần không trở về, cho nên mới giằng co với Ma tộc.

Nếu thật sự là như vậy, vậy thì hiện tại…

Mọi người liếc nhìn nhau, trong lòng không khỏi tràn ngập lo âu.

Ánh mắt của tất cả các thành viên Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp Suất không hẹn mà cùng tập trung trên người Hiệp Ẩn Số Bốn, chờ đợi câu trả lời của ông.

Quay lại truyện Thần ấn vương toạ

Bảng Xếp Hạng

Chương 1536: Phong bạo

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 12, 2025

Chương 412: Mang theo thế chi lực

Lạn Kha Kỳ Duyên - Tháng 3 12, 2025

Chương 1535: Huyền Thiên Nhất Khí Đại Cầm Nã Thủ

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 12, 2025