Quảng cáo

Chương: Liệp ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất lột xác | Thần ấn vương toạ

Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 05/03/2025

Vậy nên giờ đây, y trở thành người bảo hộ cho Vương Nguyên Nguyên. Có thể nói, nếu không có Trương Phóng Phóng liều mình che chở, e rằng Vương Nguyên Nguyên đã sớm bỏ mạng nơi đầu tường. Dẫu sao sức sát thương của nàng quá lớn, há có thể không khiến ma tộc tập trung hỏa lực?

“Giết!” Đôi mắt Vương Nguyên Nguyên hóa đỏ rực, lao thẳng vào con Hùng Ma còn chưa đứng vững trước mặt.

Có thể lờ mờ thấy quanh thân Vương Nguyên Nguyên hiện lên một vầng sáng đỏ nhạt như máu, sát khí sắc bén vô cùng tràn ngập cảm giác cuồng dã khó tả.

Ầm một tiếng trầm đục, Hùng Ma cấp bảy lại bị Vương Nguyên Nguyên cảnh giới đỉnh phong cấp sáu dùng Cự Linh Thần Thuẫn đánh cho lảo đảo. Ngay sau đó chính là màn phô diễn sức mạnh của Vương Nguyên Nguyên. Cự Linh Thần Thuẫn đánh ra chợt khựng lại, quang mang bạc nồng đậm lóe lên bùng phát. Liệt Không Pháo oanh kích vào lồng ngực Hùng Ma cấp bảy, đánh gãy chiêu động đất mà nó định thi triển. Bước lên một bước, Huyết Tinh Phong Bạo chém ra, bảy luồng sáng bạc hòa lẫn sát khí cuồng dã từ người Vương Nguyên Nguyên phát ra, mang theo ánh bạc và hơi máu điên cuồng quét về phía Hùng Ma.

Dưới sát khí khủng bố của Vương Nguyên Nguyên áp chế, Hùng Ma vốn có sức phòng ngự cực mạnh lại chỉ có thể dùng hai tay che mặt, chính diện chịu đựng công kích của nàng.

Lực cắt khủng bố của Huyết Tinh Phong Bạo là không thể nghi ngờ. Trong Huyết Tinh Cuồng Vũ, thân thể Hùng Ma hóa thành thịt nát. Nó thảm thiết gầm rú, đôi tay mạnh mẽ lộ ra cả xương trắng bên trong.

“Giết!!!” Vương Nguyên Nguyên chẳng thèm để ý máu tươi bắn lên người, lại lần nữa rống giận. Huyết Tinh Phong Bạo giơ cao, một vầng sáng đen tuyền chợt lan tràn trên mỗi răng cưa, Thứ Nguyên Phong Bạo bùng nổ.

Két két!

Hai tay Hùng Ma gãy lìa, lưỡi đao sắc bén trực tiếp cắm sâu vào cái đầu cứng rắn nhất của nó.

Hùng Ma dù sao cũng là cường giả cấp bảy, giãy dụa trước lúc lâm chung, thân thể khổng lồ hoàn toàn lao về phía Vương Nguyên Nguyên, vừa vặn đụng vào mặt Cự Linh Thần Thuẫn của nàng.

Vương Nguyên Nguyên không hề sợ hãi, sắc đỏ trong mắt càng thêm đậm. Khoảnh khắc thân thể cường tráng của Hùng Ma va chạm với Cự Linh Thần Thuẫn, chân phải nàng đột nhiên giẫm mạnh xuống đất.

Mấy chiến sĩ nhân loại xung quanh thấy rõ ràng, lúc này Vương Nguyên Nguyên tựa như một viên kim cương đột nhiên được chiếu sáng lấp lánh. Quang mang bạc lấy tốc độ kinh người lóe lên. Huyết Tinh Phong Bạo giơ cao, màu bạc tựa như lốc xoáy đột nhiên từ người nàng phát ra, bất ngờ tấn công thân thể Hùng Ma, hất tung nó lên cao.

Vốn dĩ Hùng Ma đã bị Huyết Tinh Phong Bạo cắt cho máu thịt lẫn lộn, lúc này bị lốc xoáy bạc bao phủ, giữa không trung biến thành vô số mảnh vụn, mưa máu đầy trời lại bị cuốn đi sạch sẽ.

Hình ảnh này không thể dùng hai chữ “rung động” đơn giản để hình dung. Đừng nói là ma tộc, ngay cả chiến sĩ nhân loại bên phía Liên Minh Thánh Điện cũng không kìm được mà sinh lòng kinh hãi. Phải biết rằng hiện tại Vương Nguyên Nguyên chỉ mới là cường giả đỉnh phong cấp sáu, còn chưa đột phá cấp bảy! Vậy mà nàng lại bộc phát ra lực công kích đạt tới trình độ khiến người ta nghe thấy mà rợn cả người.

Quang mang bạc kéo dài ba giây mới dần tan đi. Vương Nguyên Nguyên quỳ một chân xuống đất, thở hổn hển. Dù là Huyết Tinh Phong Bạo hay Cự Linh Thần Thuẫn đều thu liễm quang mang. Xung quanh nàng vẫn là màu đỏ nhạt hòa lẫn sát khí nồng đậm, chỉ là sắc mặt nàng tái nhợt đến bệnh hoạn.

Bóng dáng màu vàng chắn trước mặt nàng. Dù rằng ma tộc ở đầu tường bị kinh hãi không dám xông về phía Vương Nguyên Nguyên nữa, nhưng vị kỵ sĩ mạnh mẽ kia vẫn che chở cho nàng.

Y đưa cho cô, phòng ngừa bất trắc. Cùng lúc, tay y phát ra luồng sáng trắng nhu hòa bao phủ lấy Vương Nguyên Nguyên.

Sắc mặt Trương Phóng Phóng trở nên vô cùng khó coi. Không phải do va chạm với Hùng Ma trước đó, mà bởi vì y đau lòng! Chỉ có y mới hiểu, Vương Nguyên Nguyên đã phải trả cái giá lớn thế nào khi tung ra một kích vừa rồi.

Một đòn kia chính là kỹ năng do Vương Nguyên Nguyên tự sáng tạo, mang tên: Bạo Linh Ngân Long Quyển. Uy lực của nó cường đại đến mức không thể dùng cấp bậc phẩm chất để hình dung, vốn dĩ là một kỹ năng liều mạng. Vương Nguyên Nguyên đã tự lĩnh ngộ ra nó trong quá trình chém giết không ngừng.

Trương Phóng Phóng từng hỏi Vương Nguyên Nguyên, vì sao cô lại làm như vậy.

Vương Nguyên Nguyên đáp lại rất đơn giản, cô nói với Trương Phóng Phóng rằng: “Đồng đội của ta đều có tư chất cao hơn ta, nếu ta không trả giá bằng nỗ lực gấp bội, ta sẽ bị bỏ lại phía sau. Khi đoàn đội tác chiến, ta phải trở thành một người có ích, không thể để một mình đoàn trưởng gánh chịu áp lực quá lớn.”

Thải Nhi mất đi ký ức, đâu chỉ riêng Long Hạo Thần chịu đả kích? Là một thành viên của Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất, càng đối mặt với kẻ địch mạnh, Vương Nguyên Nguyên càng cảm thấy bản thân vô dụng.

Xét về thiên phú, có thể nói cô kém nhất trong đội. So sánh lực công kích, cô không bằng Tư Mã Tiên; so sánh phòng ngự, lại càng không đáng nhắc tới; cô cũng không có bất kỳ năng lực hỗ trợ nào. Là một chiến sĩ, cô có thể làm được gì? Tác dụng của cô đối với đoàn đội ngày càng nhỏ bé.

Lần này, Liên Minh Thánh Điện ra lệnh khiến đội của họ tạm thời chia tách, Vương Nguyên Nguyên lần đầu tiên cảm thấy thất bại ê chề. Vận mệnh không thể nắm giữ trong lòng bàn tay, cảm giác này thật quá thống khổ. Đoàn đội tan rã, không biết tương lai có thể tái hợp hay không, đây là vì cái gì? Là bởi vì mọi người không đủ mạnh mẽ.

Bởi vậy, khi trở lại Chiến Sĩ Thánh Điện, trở về Đông Nam quan đối mặt với thánh chiến, Vương Nguyên Nguyên đã quyết tâm, dù phải trả bất cứ giá nào, bản thân cũng phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa.

Thiên phú không đủ thì dùng cố gắng bù đắp. Vì vậy, cô đứng trên tường thành, luôn ở tuyến đầu. Là một nữ tử, một nữ chiến sĩ, cô chọn cách thức tàn khốc hơn cả nam chiến sĩ để tăng cường sức mạnh cho bản thân.

Vương Nguyên Nguyên nhớ rõ, Long Hạo Thần từng nói, đối với một chức nghiệp giả, cách đơn giản nhất để tăng cường sức mạnh chính là ép bản thân đến cực hạn. Sau mỗi lần khiêu chiến cực hạn, sẽ sinh ra động lực lớn nhất để thúc đẩy bản thân phát triển.

Cô tìm kiếm cực hạn của mình trong chém giết. Mỗi một lần sức cùng lực kiệt, mỗi lần chiến đấu đến giây phút cuối cùng, khi cô thành công sống sót, cô phát hiện quả nhiên tu vi và kỹ năng đều tăng lên với tốc độ chóng mặt. Dù cách tăng cường thực lực này mỗi lần đều khiến cô giãy giụa giữa ranh giới sinh tử, nhưng cô đều cắn răng kiên trì vượt qua.

Nếu không như vậy, làm sao cô có thể trong vòng một năm ngắn ngủi, tăng nội linh lực từ hơn sáu ngàn lên đến cảnh giới một vạn, đỉnh cao của cấp sáu?

Sát ý điên cuồng, vũ khí cường đại, cuối cùng đã thúc đẩy Vương Nguyên Nguyên sáng tạo ra kỹ năng đầu tiên thuộc về chính mình, một kỹ năng tràn ngập máu tanh nhưng lại vô cùng mạnh mẽ.

Đây là bản viết lại theo cú pháp và ngữ pháp tiếng Việt, giữ văn phong tiên hiệp:

**Bạo Linh Ngân Long Quyển**

Muốn thi triển kỹ năng này, trước tiên phải dẫn động năng lực Thứ Nguyên Phong Bạo trên Huyết Tinh Phong Bạo, sau đó cưỡng ép nội linh lực xuất ra ngoài cơ thể. Lấy sát khí tràn ngập huyết tinh điên cuồng kích phát linh lực thuộc tính không gian, từ đó sinh ra uy lực bạo tạc cực kỳ khủng bố. Sức bật trong khoảnh khắc đó hoàn toàn vượt qua thực lực bản thân Vương Nguyên Nguyên. Đổi lại, nàng cũng phải nhận lấy phản phệ do sức bật này mang đến.

Trải qua vô số lần thí nghiệm, không ngừng tăng tiến, nàng đã thành công. Kỹ năng Bạo Linh Ngân Long Quyển này tuy dựa vào uy lực của Huyết Tinh Phong Bạo, nhưng dù sao cũng là năng lực cường đại do Vương Nguyên Nguyên tự mình sáng tạo! Một khi phát động, chỉ cần tiến vào phạm vi ba mét xung quanh nàng, lập tức phải hứng chịu công kích trực tiếp và khủng bố nhất. Trừ phi kẻ địch có thực lực áp đảo, triệt để hủy diệt vũ khí và thân thể nàng, nếu không Bạo Linh Ngân Long Quyển sẽ mang đến công kích trí mạng. Thân thể cứng rắn cỡ Hùng Ma, tuy không có linh lực duy trì, nhưng bị một kỹ năng như vậy trực tiếp hóa thành thịt vụn thì quả thực khó tin. Ngay cả cường giả cấp tám cũng không dám nói mình có thể làm được. Phải biết, đây chính là Hùng Ma cấp bảy!

Điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện, Khâu Vĩnh Hạo, từng đích thân khuyên nhủ Vương Nguyên Nguyên. Ông cố của Vương Nguyên Nguyên chính là vị điện chủ tiền nhiệm của Chiến Sĩ Thánh Điện, đã truyền chức lại cho Khâu Vĩnh Hạo, hy sinh trong trận chiến với Địa Ngục Ma Thần Mã Nhĩ Ba Tư Đáo. Trước khi lâm chung, đã truyền ngôi cho Khâu Vĩnh Hạo, người vốn có sức mạnh to lớn, năm xưa từng là thị tòng của Quang Minh Kiếm Thần Dạ Vô Thương.

Bản thân là người thừa kế huyết mạch Cự Linh Thần, dòng chính truyền nhân chỉ còn lại duy nhất Vương Nguyên Nguyên. Khâu Vĩnh Hạo không bao giờ muốn nàng gặp bất trắc. Nhưng Vương Nguyên Nguyên vô cùng kiên quyết, nhất định phải chiến đấu ở tuyến đầu. Nàng nói với Khâu Vĩnh Hạo, dòng máu Cự Linh Thần không có con cháu yếu hèn, dù nàng chỉ là nữ nhi. Không còn cách nào khác, Khâu Vĩnh Hạo chỉ có thể dốc toàn lực sai người chú ý bên cạnh nàng, một khi Vương Nguyên Nguyên bị thương sẽ có mục sư giỏi nhất chữa trị.

Kiên quyết đến cùng ắt sẽ có báo đáp. Lực lượng huyết mạch của Vương Nguyên Nguyên không ngừng được nàng kích phát, sát khí mạnh mẽ dung hợp với huyết mạch, mới sinh ra một tầng ánh sáng đỏ nhạt bao quanh thân thể, tăng cường đáng kể lực công kích cho nàng.

Ánh vàng chợt lóe, bên cạnh Trương Phóng Phóng lại xuất hiện một người giống hệt y. Đó đích thị là Phân Thân của Sinh Mệnh Thứ Hai Linh Lô.

Y đem trọng kiếm và tấm thuẫn của mình giao cho Phân Thân. Phân Thân bị ý niệm của y khống chế, thay thế vị trí của y, bảo vệ lỗ hổng phía trước Vương Nguyên Nguyên.

Trương Phóng Phóng vội vàng xoay người, tiến tới bên cạnh Vương Nguyên Nguyên, đỡ nàng dậy dìu ra phía sau.

Lần này Vương Nguyên Nguyên không kiên quyết đòi ở lại. Hiện tại, nàng vẫn chưa thể hoàn toàn nắm giữ Bạo Linh Ngân Long Quyển, gần như mỗi lần bạo linh là bản thân lại bị chấn thương nghiêm trọng. Gần đây, nhờ có Sâm Chu Đoàn Thể Đan do Lâm Hâm gửi tới, được luyện chế từ nội đan và mật rắn của Vua Sâm Chu, dùng liên tục, ngoại linh lực tăng lên đáng kể mới dần có chuyển biến tốt. Nhưng muốn hoàn toàn chịu đựng được tổn thương do bạo linh mang đến cho cơ thể, ít nhất hiện giờ là không thể.

“Có thể đừng liều mạng như vậy được không? Nàng có biết ta đau lòng đến nhường nào không?”

… Chẳng lẽ nào?” Trương Phóng Phóng chau mày, ánh mắt lo lắng nhìn nàng không rời.

Dưới cái nhìn chăm chú của y, tơ máu trong mắt Vương Nguyên Nguyên dần tan biến, thậm chí còn lộ ra vài phần ôn nhu.

“Đa tạ huynh, Phóng ca.”

Trương Phóng Phóng ngây người. Suốt một năm qua, y và Vương Nguyên Nguyên cùng nhau vào sinh ra tử trong trận thánh chiến này. Vương Nguyên Nguyên gần như hoàn toàn đắm chìm trong giết chóc, đây là lần đầu tiên nàng mở lời cảm tạ. Lúc này, y chỉ thấy toàn thân khẽ run rẩy, tình cảm đè nén bấy lâu trào dâng, không kìm được ôm nàng vào lòng. Y cảm thấy, dù ngay sau đó có phải chết cũng cam lòng.

“Nguyên Nguyên, nàng…”

Vương Nguyên Nguyên không hề phản kháng, mặc kệ y ôm lấy, chậm rãi nhắm mắt. Chỉ có mình nàng biết, Trương Phóng Phóng đã giúp đỡ nàng nhiều đến nhường nào.

Trương Phóng Phóng không chỉ cứu mạng nàng, mà còn cứu rỗi cả tâm hồn nàng.

Đắm chìm trong giết chóc, dù là chiến sĩ nam giới cũng dễ dàng đánh mất bản ngã, huống chi ý chí của nữ chiến sĩ thường không bằng nam nhân.

Mỗi khi Vương Nguyên Nguyên chìm trong giết chóc, mất dần lý trí, trong lòng chỉ còn lại bạo ngược, thì nàng lại nhìn thấy Trương Phóng Phóng liều mạng với kẻ địch vì mình. Chính bởi vì có Trương Phóng Phóng, trong lòng nàng luôn giữ được một chút nhu hòa, bảo vệ bản ngã mà không thật sự sa đọa.

“Phóng ca, ta không biết phải làm sao báo đáp những gì huynh đã trả giá cho ta. Nếu huynh bằng lòng, không chê ta tanh mùi máu, đợi thánh chiến lần này kết thúc, hãy ôm ta.”

Lời của Vương Nguyên Nguyên lọt vào tai Trương Phóng Phóng tựa như sét đánh ngang tai. Y ngây ngốc nhìn Vương Nguyên Nguyên, nhất thời kích động đến nỗi không nói nên lời.

Nàng… muốn y ôm nàng?

“Nguyên Nguyên.” Trương Phóng Phóng không kìm được siết chặt vòng tay.

“Nhưng ta không thể gả cho huynh.” Câu nói tiếp theo của Vương Nguyên Nguyên lập tức kéo Trương Phóng Phóng đang bay trên mây rơi thẳng xuống đất.

Vương Nguyên Nguyên đứng dậy, khẽ vuốt ve khuôn mặt râu ria xồm xoàm của y.

“Xin lỗi, Phóng ca, từ khi ta có ký ức đã thề rằng, đời đời kiếp kiếp ma tộc không diệt thì ta không thành thân. Ta thuộc về đội của mình, ta phải cùng nhóm đoàn trưởng chiến đấu với ma tộc đến cùng. Thứ ta có thể cho huynh, chỉ có thân xác này.”

“Không, Nguyên Nguyên, nàng gả cho ta, ta cũng có thể cùng nàng giết địch! Huống chi đội của nàng đã giải tán.” Trương Phóng Phóng vội vàng nói.

Vương Nguyên Nguyên lắc đầu.

“Không giống nhau. Nếu ta gả cho huynh, trong lòng sẽ có vướng bận. Ta yêu huynh nhưng cũng không dám yêu. Ta chỉ có hận, hận ma tộc. Thật xin lỗi.”

Trương Phóng Phóng ngơ ngác nhìn nàng, nhìn giọt lệ lăn dài trên khóe mắt Vương Nguyên Nguyên. Trong lòng y không chút oán hận, chỉ có đau xót đến nghẹn thở.

Vạn Thú quan nằm ở phía nam Liên Minh Thánh Điện, giữa Đông Nam quan và Trấn…

Được rồi, đây là bản viết lại theo văn phong tiên hiệp và ngữ pháp tiếng Việt chuẩn chỉnh hơn:

Nam quan, nơi tọa lạc tổng điện của Linh Hồn Thánh Điện.

Trấn Odin, nơi Long Hạo Thần từng cư ngụ trước kia, cách Vạn Thú quan chẳng bao xa.

Thánh chiến bùng nổ đã một năm nay, trong Lục Đại Thánh Điện, tổn thất ít nhất chính là Vạn Thú quan, nơi có Linh Hồn Thánh Điện trấn giữ. Nhờ vào thuật triệu hoán ma thú, bọn họ hết lần này tới lần khác đẩy lui được thế công như vũ bão của ma tộc, lại còn có thể trợ giúp Trấn Nam quan của Mục Sư Thánh Điện, ngăn cản những cánh quân ma tộc khó nhằn nhất.

Sâu trong Linh Hồn Thánh Điện, một căn phòng lục giác chìm ngập trong ánh sáng trắng ngà, một thiếu nữ dung nhan tuyệt mỹ đang khoanh chân tĩnh tọa.

Căn phòng này kỳ lạ vô cùng. Mặt đất khắc đầy những vòng hoa văn cổ quái, tựa như đóa hoa nở rộ lan ra khắp nơi. Thần kỳ nhất là giữa những hoa văn ấy, lại có vô số hình điêu khắc cực kỳ tinh xảo. Nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện mỗi hình điêu khắc là một loại ma thú khác nhau. Trong căn phòng chưa đầy một trăm mét vuông này, số lượng ma thú được điêu khắc nhiều không đếm xuể. Hoa văn mỹ lệ càng thêm rực rỡ bởi trên mỗi hình điêu khắc đều khảm một viên tinh hạch ma thú. Tinh hạch phủ kín cả căn phòng, tựa như một tấm thảm bảo thạch khổng lồ.

Ánh sáng trắng nhu hòa lượn lờ trong không khí, bao quanh thiếu nữ ở vị trí trung tâm, chậm rãi xoay chuyển. Trong lúc xoay chuyển, có thể mơ hồ thấy trong luồng sáng trắng ấy ẩn hiện những cánh cửa hư hư thực thực.

Vẻ mặt thiếu nữ trang nghiêm mà thành kính, toàn thân toát ra một loại khí tức thần thánh kỳ lạ. Nàng mặc một chiếc áo choàng trắng, hoa văn trên áo choàng giống hệt những hoa văn dưới đất, cũng thêu vô số ma thú, nhưng số lượng bảo thạch khảm trên đó thì ít hơn nhiều.

Sở dĩ nói ít hơn, là bởi so với vô số tinh hạch trên mặt đất, áo choàng của thiếu nữ chỉ có bảy hàng bảo thạch. Những viên bảo thạch này đều trong suốt không màu, có những viên kéo dài từ giữa lưng nàng xuống, có hai hàng men theo cổ áo mà đi xuống, lại có những viên quấn quanh vòng eo thon thả. Bảy hàng bảo thạch trong suốt, dưới ánh sáng của vô vàn bảo thạch trong gian phòng, tỏa ra thứ ánh sáng dao động lấp lánh, kỳ dị vô cùng.

Nếu có cao tầng của Linh Hồn Thánh Điện ở đây, chắc chắn sẽ chấn động mà thốt lên thành tiếng. Bởi vì chiếc áo choàng trên người thiếu nữ này, đối với Linh Hồn Thánh Điện mà nói, có ý nghĩa vô cùng trọng đại, tựa như Thần Ấn vương tọa đối với Kỵ Sĩ Thánh Điện vậy.

Linh Hồn Thánh Y, chân chính thần khí của Linh Hồn Thánh Điện, được lưu truyền từ trăm ngàn năm qua. Lai lịch của thần khí này chính là kết tinh tâm huyết của vô số cường giả Linh Hồn Thánh Điện.

Trên Linh Hồn Thánh Y khảm tổng cộng một trăm lẻ tám viên linh đan, là Linh Hồn Thánh Điện trải qua năm ngàn năm tích góp, đến một ngàn năm trước mới luyện chế thành công.

Đây là một kiện thần khí chân chính, cũng là thần khí duy nhất của Linh Hồn Thánh Điện. Chất liệu của nó được tạo thành từ xương cốt của một ngàn không trăm tám mươi loại ma thú, ngâm trong một loại thép đặc biệt, chờ cho chúng dung hợp hoàn toàn, cứng rắn đến cực hạn. Sợi chỉ dùng để dệt nên chiếc áo choàng này được tạo ra bằng cách hấp thu linh hồn của một ngàn không trăm tám mươi loại ma thú.

Linh đan khảm trên áo choàng chính là linh khiếu của triệu hoán sư, đặc biệt chỉ có triệu hoán sư của Linh Hồn Thánh Điện mới có thể tạo ra, và vĩnh viễn chỉ có một. Không giống như các chức nghiệp khác, có thể thông qua việc không ngừng tăng linh lực để gia tăng số lượng linh khiếu, đạt tới hiệu quả tăng cường thực lực.

Linh khiếu duy nhất khiến cho việc tu luyện của triệu hoán sư gian nan hơn các chức nghiệp khác rất nhiều. Trải qua vô số nỗ lực nghiên cứu của các bậc tiền bối triệu hoán sư, cuối cùng đã khai phá ra một con đường khác, sáng tạo ra phương pháp tu luyện đặc biệt. Đó chính là kết đan.

Bằng cách này, linh lực dần được củng cố, tích tụ trong cơ thể, không chỉ hỗ trợ quá trình tu luyện mà còn khiến tổng lượng linh lực không ngừng gia tăng, đạt tới mục đích thăng tiến tu vi.

Linh đan khi mới ngưng tụ thì mềm mại như bông, theo tu vi không ngừng tăng tiến mà ngày càng trở nên cứng cáp, cuối cùng biến thành tựa như bảo thạch. Muốn đạt đến trình độ ấy, lại có thể khiến linh đan rời khỏi thân thể mà không bị tiêu tán, ít nhất phải có tu vi cấp chín. Triệu hoán sư cấp chín khi qua đời, linh đan của họ sẽ lưu lại, tương tự như ma tinh của ma tộc.

Nói cách khác, trên người thiếu nữ đang khoác Linh Hồn Thánh Y, vật phẩm ẩn chứa một trăm lẻ tám viên linh đan của các vị tiền bối cấp chín thuộc Linh Hồn Thánh Điện!

Sự tồn tại của Linh Hồn Thánh Y, đừng nói là ma tộc, ngay cả Ngũ Đại Thánh Điện còn lại trong Lục Đại Thánh Điện cũng không hề hay biết về thần khí này. Từ khi được tạo ra, nó chưa từng một lần xuất thế. Nguyên nhân rất đơn giản: không ai có khả năng khống chế được nó.

Một trăm lẻ tám viên linh đan của cường giả cấp chín Linh Hồn Thánh Điện để lại, đây quả thực là một lực lượng kinh khủng đến mức nào. Tuy linh lực hội tụ, dung nhập cùng hồn phách của một ngàn không trăm tám mươi ma thú khiến uy lực giảm bớt đi nhiều, nhưng tổng thể sức mạnh vẫn vô cùng khủng bố. Linh lực cao đến mức ấy, ngay cả cường giả cấp chín cũng khó lòng khống chế nổi.

Suốt ngàn năm qua, các đời lãnh đạo của Linh Hồn Thánh Điện đã thử qua vô số phương pháp nhưng vẫn không thể nào phát động được Linh Hồn Thánh Y này. Vì vậy, thần khí vẫn luôn được cất giấu tại nơi sâu kín nhất của Linh Hồn Thánh Điện, chỉ có điện chủ và phó điện chủ các đời mới biết đến sự tồn tại của nó.

Tình huống này kéo dài mãi cho đến hai mươi năm trước mới có sự chuyển biến.

Trải qua ngàn năm nghiên cứu, Linh Hồn Thánh Điện phát hiện ra rằng, muốn phát động Linh Hồn Thánh Y, không chỉ cần cường độ linh lực, mà quan trọng hơn là phải tìm được người thích hợp, có khả năng tạo ra sự thân thiết với ma thú, nhận được một chút ưu ái từ Linh Hồn Thánh Y.

Ba trăm năm trước, trong Linh Hồn Thánh Điện từng xuất hiện một vị thiên tài sở hữu nội linh lực bẩm sinh cao tới tám mươi mốt. Khi y trở thành điện chủ của Linh Hồn Thánh Điện, tiến hành tế bái Linh Hồn Thánh Y, đã nhận được hồi đáp từ Thánh Y, biểu hiện qua quang mang yếu ớt cùng hơi thở vô cùng thân thiết với y.

Vị điện chủ này đã thử mặc Linh Hồn Thánh Y, cuối cùng cũng thành công. Thế nhưng, qua thí nghiệm, y phát hiện ra bản thân chỉ có thể thi triển tối đa không quá ba phần lực lượng của Linh Hồn Thánh Y. Điều này có nghĩa là, độ phù hợp giữa y và Linh Hồn Thánh Y vẫn còn chưa đủ. Dù vậy, lực lượng mà Linh Hồn Thánh Y có thể phóng thích ra đã vượt xa trang bị cấp sử thi.

Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, vị điện chủ này đành nén lại lòng xúc động, trả Linh Hồn Thánh Y về lại thánh điện, không sử dụng nó nữa. Cũng từ đó, Linh Hồn Thánh Điện đặt thêm một nội quy, đó là triệu hoán sư vượt qua cấp sáu nhất định phải đến thánh điện để tế bái Thánh Y này. Đương nhiên, Thánh Y được giấu kín bên trong pho tượng Thần Thú.

Dùng cách này để tìm kiếm triệu hoán sư có độ phù hợp cao hơn với Thánh Y cũng là một biện pháp bất đắc dĩ. Nhưng sự thật đã chứng minh, phương pháp này có hiệu quả.

Trong ba trăm năm tiếp theo, tổng cộng đã xuất hiện mười vị triệu hoán sư có được độ phù hợp với Linh Hồn Thánh Y. Tất cả họ đều không ngoại lệ, đều là những người có nội linh lực bẩm sinh cao. Đáng tiếc, cuối cùng vẫn không một ai có thể mặc vừa Linh Hồn Thánh Y này.

Hơn hai mươi năm trước, khi một triệu nữ triệu hoán sư tế bái Linh Hồn Thánh Y, dị tượng liền xuất hiện. Linh Hồn Thánh Y bỗng tỏa ra quang mang chói lòa chưa từng có. Các triệu hoán sư kinh hãi thất sắc, lập tức được Điện chủ và Phó điện chủ Linh Hồn Thánh Điện giữ lại thánh điện.

Vị nữ triệu hoán sư này vốn có quan hệ mật thiết với hai vị Điện chủ, Phó điện chủ. Nàng là con dâu của Điện chủ Linh Hồn Thánh Điện Trần Hoành Vũ, và Phó điện chủ Linh Hồn Thánh Điện, Linh Huyễn Đường đường chủ Tam Thủy bà bà.

Trần Hoành Vũ phát hiện con dâu có thể dẫn động Thánh Y đến mức này thì mừng rỡ vô cùng, lập tức cùng thê tử Tam Thủy bà bà thỉnh ra Thánh Y để con dâu mặc thử.

Nhưng tâm tình phấn chấn nhanh chóng tan biến. Bởi vì dù đã mặc vào Linh Hồn Thánh Y, con dâu của họ lại không thể phát động được chút lực lượng nào của Thánh Y.

Trương Phóng Phóng ngây người. Một năm nay, y và Vương Nguyên Nguyên cùng nhau vào sinh ra tử trong trận thánh chiến này. Vương Nguyên Nguyên gần như hoàn toàn chìm đắm trong giết chóc, đây là lần đầu tiên nàng nói lời cảm ơn. Lúc này, y chỉ thấy toàn thân khẽ run, tình cảm đè nén bấy lâu trào dâng, không kìm được kéo nàng vào lòng. Hắn cảm thấy cho dù ngay sau đó có phải chết, cũng cam lòng.

“Nguyên Nguyên, nàng…”

Vương Nguyên Nguyên không phản kháng, mặc kệ y ôm mình, chậm rãi nhắm mắt lại. Chỉ có nàng mới biết, Trương Phóng Phóng đã giúp đỡ nàng nhiều đến nhường nào.

Trương Phóng Phóng không chỉ cứu mạng nàng, mà còn cứu rỗi cả tâm hồn nàng.

Chìm đắm trong giết chóc, dù là nam chiến sĩ cũng rất dễ dàng đánh mất bản ngã, huống chi ý chí của nữ chiến sĩ thường không bằng nam chiến sĩ.

Mỗi khi Vương Nguyên Nguyên chìm đắm trong giết chóc, mất đi lý trí, trong lòng chỉ còn lại bạo lực, nàng lại nhìn thấy Trương Phóng Phóng liều mạng với kẻ địch vì mình. Chính bởi vì có Trương Phóng Phóng, trong lòng nàng luôn giữ được một chút nhu hòa, bảo vệ bản ngã mà không thật sự sa đọa.

“Phóng ca, ta không biết nên làm sao báo đáp những gì huynh đã trả giá cho ta. Nếu huynh đồng ý, không chê trên người ta nồng nặc mùi máu tanh, đợi lần thánh chiến này kết thúc, hãy ôm ta đi.”

Lời của Vương Nguyên Nguyên lọt vào tai Trương Phóng Phóng tựa như sét đánh ngang tai. Y ngây ngốc nhìn Vương Nguyên Nguyên, nhất thời kích động đến mức nói không nên lời.

Nàng… muốn ta ôm nàng?

“Nguyên Nguyên.” Trương Phóng Phóng không kìm được ôm chặt lấy nàng.

“Nhưng ta không thể gả cho huynh.” Câu nói tiếp theo của Vương Nguyên Nguyên lập tức kéo Trương Phóng Phóng đang bay trên mây rơi thẳng xuống đất.

Vương Nguyên Nguyên đứng dậy, nhẹ vuốt ve khuôn mặt đầy râu ria của y.

“Xin lỗi, Phóng ca, từ khi ta có ký ức đã thề rằng, đời đời kiếp kiếp ma tộc không bị diệt thì sẽ không thành thân. Ta thuộc về đội của mình, ta phải cùng nhóm đoàn trưởng chiến đấu với ma tộc đến cùng. Ta có thể cho huynh chỉ có thân thể này.”

“Không, Nguyên Nguyên, nàng gả cho ta, ta cũng có thể cùng nàng giết địch! Huống chi đội của nàng đã giải tán rồi.” Trương Phóng Phóng vội vàng nói.

Vương Nguyên Nguyên lắc đầu:

“Không giống nhau. Nếu ta gả cho chàng, trong lòng ắt sẽ vướng bận. Ta yêu chàng nhưng cũng không dám yêu. Trong lòng ta chỉ có hận, hận Ma tộc. Thật xin lỗi.”

Trương Phóng Phóng ngơ ngác nhìn nàng, nhìn giọt lệ tràn ra nơi khóe mắt Vương Nguyên Nguyên. Trong lòng y không chút oán hận, chỉ có đau xót khiến y nghẹn thở.

Vạn Thú quan tọa lạc tại phía nam Liên Minh Thánh Điện, nằm giữa Đông Nam quan và Trấn Nam quan, cũng là nơi tổng điện Linh Hồn Thánh Điện ngự trị.

Trấn Odin, nơi Long Hạo Thần từng cư ngụ trước kia, cách Vạn Thú quan chẳng bao xa.

Thánh chiến bùng nổ đã một năm nay, trong Lục Đại Thánh Điện, tổn thất ít nhất chính là Vạn Thú quan, nơi có Linh Hồn Thánh Điện trấn giữ. Nhờ vào khả năng triệu hoán ma thú, bọn họ hết lần này tới lần khác đẩy lùi thế công của Ma tộc, còn có thể trợ giúp Trấn Nam quan của Mục Sư Thánh Điện ngăn cản những Ma tộc khó đối phó nhất.

Sâu trong Linh Hồn Thánh Điện, một căn phòng lục giác hoàn toàn chìm trong quang mang trắng ngà, một thiếu nữ xinh đẹp đang khoanh chân tĩnh tọa.

Căn phòng này hết sức kỳ lạ. Trên mặt đất khắc họa từng vòng hoa văn cổ quái, hoa văn nở rộ lan ra ngoài. Thần kỳ nhất là giữa những hoa văn này có điêu khắc cực kỳ tinh xảo, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện mỗi một chỗ điêu khắc là một loại ma thú. Trong căn phòng không tới một trăm mét vuông này, số ma thú điêu khắc đếm không xuể. Hoa văn mỹ lệ là bởi vì phía trên mỗi điêu khắc đều khảm tinh hạch ma thú. Tinh hạch phủ kín cả căn phòng tựa như thảm bảo thạch vậy.

Quang mang trắng nhu hòa trong không khí dao động, lượn lờ quanh thiếu nữ ở vị trí trung tâm, chậm rãi xoay tròn. Trong lúc xoay chuyển, có thể mơ hồ thấy, trong luồng sáng trắng có từng cánh cửa ẩn hiện.

Vẻ mặt thiếu nữ trang nghiêm mà thành kính, toàn thân toát ra vẻ thần thánh kỳ lạ. Thiếu nữ mặc áo choàng trắng, hoa văn trên áo choàng lại giống hệt dưới đất, cũng có chỉ thêu vô số ma thú, nhưng số lượng khảm bảo thạch thì ít hơn nhiều.

Sở dĩ nói ít hơn là bởi vì so với vô số tinh hạch trên mặt đất, thì áo choàng của thiếu nữ chỉ có bảy hàng bảo thạch. Bảo thạch đều là loại trong suốt không màu, có hàng từ giữa lưng nàng kéo dài xuống, có hai hàng thuận theo cổ áo đi xuống, còn có hàng quấn quanh thắt lưng. Bảy hàng bảo thạch trong suốt, dưới ánh sáng của bảo thạch trong gian phòng, tỏa ra tia sáng dao động lấp lánh kỳ dị.

Nếu có cao tầng của Linh Hồn Thánh Điện ở đây, nhất định sẽ chấn động thốt lên. Bởi vì áo choàng trên người thiếu nữ này đối với Linh Hồn Thánh Điện vô cùng quan trọng, tựa như Thần Ấn vương tọa đối với Kỵ Sĩ Thánh Điện vậy.

Linh Hồn Thánh Y, thần khí chân chính của Linh Hồn Thánh Điện lưu truyền từ ngàn năm qua. Lai lịch thần khí này chính là kết tinh tâm huyết của các cường giả Linh Hồn Thánh Điện.

Trên Linh Hồn Thánh Y khảm tổng cộng một trăm lẻ tám viên linh đan, là Linh Hồn Thánh Điện trải qua năm ngàn năm tích góp, đến một ngàn năm trước mới luyện chế thành công.

Đây là một thần khí thực thụ, cũng là thần khí duy nhất của Linh Hồn Thánh Điện. Chất liệu của nó là dùng xương của một ngàn không trăm tám mươi loại ma thú ngâm trong một loại thép đặc biệt, chờ nó dung hòa, cứng đến cực hạn, sợi tơ…

Chỉ do hấp thu linh hồn của một ngàn không trăm tám mươi ma thú mà chiếc áo choàng này mới được dệt thành.

Linh đan khảm trên áo choàng chính là do Linh Khiếu Triệu Hoán Sư, đặc biệt chỉ có Triệu Hoán Sư của Linh Hồn Thánh Điện, mới có thể tạo ra, vĩnh viễn chỉ có một. Không giống như các chức nghiệp khác, có thể thông qua việc không ngừng gia tăng linh lực để tăng số lượng linh khiếu, đạt tới hiệu quả tăng cường thực lực.

Linh khiếu duy nhất khiến cho việc tu luyện của bọn họ gian nan hơn các chức nghiệp khác rất nhiều. Trải qua vô số nghiên cứu của các bậc tiền bối Triệu Hoán Sư, cuối cùng đã khai mở ra một con đường khác, sáng tạo ra phương pháp tu luyện đặc biệt. Đó chính là kết đan linh lực. Thông qua phương pháp này, có thể dần dần củng cố linh lực, tích trữ trong cơ thể, chẳng những hỗ trợ tu luyện mà còn khiến cho tổng sản lượng linh lực liên tục tăng lên, đạt tới mục đích thăng tiến tu vi.

Khi linh đan vừa mới kết thành thì mềm mại như bông, theo tu vi không ngừng tăng lên sẽ ngày càng cứng rắn, cho đến cuối cùng biến thành giống như bảo thạch. Muốn đạt tới trình độ đó, hơn nữa khiến linh đan rời khỏi cơ thể mà không bị tiêu diệt, vậy thì ít nhất cần tu vi cửu cấp. Triệu Hoán Sư cửu cấp sau khi qua đời, linh đan của họ sẽ tựa như ma tinh của Ma Tộc, lưu lại thế gian.

Nói cách khác, Linh Hồn Thánh Y trên người thiếu nữ kia có một trăm lẻ tám linh đan của các bậc tiền bối cửu cấp Linh Hồn Thánh Điện!

Sự tồn tại của Linh Hồn Thánh Y, đừng nói là Ma Tộc, ngay cả Ngũ Đại Thánh Điện khác trong Lục Đại Thánh Điện cũng không hề hay biết về thần khí này. Từ khi được tạo ra, nó chưa từng xuất hiện trước thế gian. Nguyên nhân rất đơn giản, không ai có thể khống chế được nó.

Một trăm lẻ tám linh đan của cường giả cửu cấp Linh Hồn Thánh Điện để lại, đây là lực lượng kinh khủng đến nhường nào. Tuy rằng linh lực hội tụ dung nhập với hồn phách của một ngàn không trăm tám mươi ma thú khiến uy lực giảm bớt đi nhiều, nhưng tổng thể sức mạnh vẫn vô cùng khủng bố. Linh lực cao đến mức đó ngay cả cường giả cửu cấp cũng khó lòng khống chế nổi.

Trong ngàn năm qua, các vị lãnh đạo của Linh Hồn Thánh Điện đã dùng đủ mọi cách cũng không thể phát động được Linh Hồn Thánh Y này. Cho nên thần khí vẫn luôn được cất giấu ở nơi sâu nhất của Linh Hồn Thánh Điện, chỉ có điện chủ và phó điện chủ các đời mới biết đến sự tồn tại của nó.

Tình huống này mãi đến hai mươi năm trước mới có sự thay đổi.

Trải qua ngàn năm nghiên cứu, Linh Hồn Thánh Điện phát hiện ra rằng, muốn phát động Linh Hồn Thánh Y, không chỉ cần cường độ linh lực, mà càng cần một người thích hợp, có thể sinh ra độ thân thiết với ma thú, nhận được sự ưu ái của Linh Hồn Thánh Y.

Ba trăm năm trước, trong Linh Hồn Thánh Điện từng xuất hiện một vị thiên tài có nội linh lực bẩm sinh cao tới tám mươi mốt. Khi y trở thành điện chủ Linh Hồn Thánh Điện, tiến hành tế bái Linh Hồn Thánh Y, đã nhận được sự hồi đáp của Linh Hồn Thánh Y, biểu hiện bằng quang mang yếu ớt và hơi thở vô cùng thân thiết với y.

Vị điện chủ này đã thử mặc Linh Hồn Thánh Y, cuối cùng đã thành công. Nhưng qua thí nghiệm, y phát hiện ra mình chỉ có thể thi triển tối đa không quá ba phần lực lượng của Linh Hồn Thánh Y. Nói cách khác, độ phù hợp giữa y và Linh Hồn Thánh Y vẫn còn chưa đủ. Cho dù là như vậy thì lực lượng mà Linh Hồn Thánh Y có thể phóng ra đã vượt xa trang bị cấp Sử Thi.

Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, vị điện chủ này đè nén lòng xúc động, trả Linh Hồn Thánh Y về lại bên trong thánh điện, không mặc nó nữa. Từ đó về sau, Linh Hồn Thánh…

Điện ra thêm một nội quy, phàm là triệu hoán sư vượt qua cấp sáu, ắt phải tới thánh điện tế bái Thánh Y. Thánh Y này, kỳ thực được ẩn giấu trong pho tượng Thần Thú.

Việc này, nói cho cùng, cũng là bất đắc dĩ, nhằm tìm ra triệu hoán sư có độ phù hợp cao với Thánh Y. Nhưng sự thật đã chứng minh, phương pháp này quả thực hữu hiệu.

Trong suốt ba trăm năm sau đó, đã có mười vị triệu hoán sư nảy sinh độ phù hợp với Linh Hồn Thánh Y. Bọn họ, không một ai ngoại lệ, đều là những kẻ có nội linh lực bẩm sinh cao ngất. Đáng tiếc thay, rốt cuộc chẳng một ai có thể mặc vừa Thánh Y.

Hơn hai mươi năm trước, một nữ triệu hoán sư khi tế bái Linh Hồn Thánh Y đã khiến dị tượng xuất hiện. Linh Hồn Thánh Y bỗng tỏa ra quang mang chói lọi chưa từng có. Nữ triệu hoán sư nhất thời kinh hãi, lập tức được điện chủ và phó điện chủ Linh Hồn Thánh Điện giữ lại thánh điện.

Vị nữ triệu hoán sư này vốn có quan hệ mật thiết với hai vị điện chủ, phó điện chủ. Nàng ta chính là con dâu của điện chủ Linh Hồn Thánh Điện Trần Hoành Vũ, và phó điện chủ Linh Hồn Thánh Điện, Linh Huyễn Đường đường chủ Tam Thủy bà bà.

Trần Hoành Vũ phát hiện con dâu có thể dẫn động Thánh Y đến mức này thì mừng rỡ khôn xiết, lập tức cùng thê tử Tam Thủy bà bà thỉnh ra Thánh Y cho con dâu mặc thử.

Nhưng tâm tình phấn khởi chẳng kéo dài được bao lâu, rất nhanh đã rơi xuống đáy vực. Bởi lẽ, dù đã mặc vào Linh Hồn Thánh Y, con dâu của họ lại không thể phát động dù chỉ một chút lực lượng của Thánh Y.

Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều. Mấy phen mừng hụt khiến Trần Hoành Vũ và Tam Thủy bà bà vô cùng chán nản. Đúng lúc này, họ hay tin con dâu đã mang thai.

Kết quả là, sau khi điện chủ Trần Hoành Vũ và Tam Thủy bà bà bàn bạc kỹ lưỡng, quyết định liều một phen. Linh Hồn Thánh Y có cảm ứng, e rằng không phải với con dâu, mà là với đứa trẻ trong bụng, cũng chính là cốt nhục của họ.

Sau khi đưa ra suy đoán này, con dâu liền bị giữ lại trong một gian mật thất tại Tâm Điện của Linh Hồn Thánh Điện. Linh Hồn Thánh Y trở thành y phục của nàng ta, mãi cho đến ngày sinh nở mới thôi.

Mang thai mười tháng, một khắc lâm bồn. Khi đứa trẻ chào đời, tình hình khiến người ta vô cùng phấn chấn. Ngày hài nhi ra đời, Linh Hồn Thánh Y lại một lần nữa phát ra luồng sáng cực kỳ chói mắt, tự động rời khỏi người con dâu, quấn lấy bé gái. Cô bé ấy, chính là triệu hoán sư hiện tại của Liệp Ma Đoàn số sáu mươi tư cấp suất, Trần Anh Nhi.

Chuyện này trở thành bí mật lớn nhất của Linh Hồn Thánh Điện, chỉ có vợ chồng Trần Hoành Vũ, Tam Thủy bà bà và cha mẹ Trần Anh Nhi biết được.

Trần Anh Nhi lớn lên dưới sự giám sát chặt chẽ, đây cũng là nguyên nhân khiến tính cách nàng ta sau này trở nên phản nghịch. Giống như các bậc tiền bối Linh Hồn Thánh Điện dự đoán, chủ nhân của Linh Hồn Thánh Y ắt phải có nội linh lực bẩm sinh cực cao. Nội linh lực bẩm sinh của Trần Anh Nhi vượt qua ngưỡng chín mươi, trở thành Linh Hồn Thánh Nữ đầu tiên của Linh Hồn Thánh Điện.

Khi ấy, theo đà trưởng thành của Trần Anh Nhi, trên người nàng cũng bắt đầu xuất hiện vấn đề. Nàng ta có thể tu luyện, tốc độ tăng tiến linh lực cũng khá kinh người, nhưng lại không thể sử dụng bất cứ ma pháp triệu hoán nào, dù là cấp thấp nhất. Điều này khiến Trần Hoành Vũ và Tam Thủy bà bà vô cùng lo lắng.

Sau vô số lần suy diễn, phỏng đoán và thử nghiệm, bọn họ rốt cuộc xác định được trong cơ thể Trần Anh Nhi tự sinh ra một phong ấn kỳ diệu.

Phong ấn này khởi nguồn từ thiên phú của nàng, ngoại lực không cách nào phá giải. Uy lực phong ấn mạnh mẽ đến mức phải đợi Trần Anh Nhi đạt tới tu vi cấp bảy mới có thể đột phá. Dù sao khi đó nàng cũng là Linh Hồn Thánh Nữ, sở hữu một loại năng lực bẩm sinh, chính là Sinh Linh Môn. Đáng tiếc, tu vi của nàng không đủ, không thể chân chính phát huy uy lực của Sinh Linh Môn. Bởi vậy về sau nàng trở thành triệu hoán sư không đáng tin cậy nhất trong đội của Long Hạo Thần.

Vật đổi sao dời, trải qua rèn luyện gian khổ trong Liệp Ma Đoàn, Trần Anh Nhi đã trưởng thành, nàng không còn là thiếu nữ bốc đồng năm xưa. Không ngừng chiến đấu với ma tộc, không ngừng tăng tiến tu vi bản thân, chứng kiến đồng bạn lần lượt tăng cường thực lực, trong lòng nàng dần tiêu tan sự nóng vội, chỉ còn lại khát vọng lực lượng.

Cho dù lần này Liệp Ma Đoàn số 64 cấp suất không giải tán, nàng cũng nên trở về Linh Hồn Thánh Điện, đột phá phong ấn đã trói buộc suốt hai mươi năm, trở thành Linh Hồn Thánh Nữ chân chính.

Linh lực nhu hòa màu trắng sữa dao động trong căn phòng kỳ lạ này. Căn phòng vốn thuộc về điện chủ Linh Hồn Thánh Điện sử dụng, có công hiệu cực lớn đối với việc tăng tiến thực lực. Bắt đầu từ ngày Trần Anh Nhi trở về, nơi này liền trở thành địa bàn của nàng. Gạt bỏ tất cả xúc động, nàng tĩnh tâm ngồi đây tiến nhập vào trạng thái minh tưởng sâu.

Khi Trần Anh Nhi bắt đầu minh tưởng, trong lòng nàng cũng có một ý niệm giống hệt Vương Nguyên Nguyên: Ta phải trở thành người có ích cho đội, ta phải trợ giúp đoàn trưởng.

Gia Lăng quan, Ma Pháp Thánh Điện.

Mái tóc dài xanh nhạt xõa trên vai, tuy không dài như trước nhưng cũng đã chấm lưng.

Lúc này, bộ dạng của Lâm Hâm có chút chật vật. Mái tóc dài luôn được chăm sóc tỉ mỉ nay lại hơi rối tung, râu ria mọc đầy mặt, khuôn mặt có phần gầy guộc.

Thế nhưng, đôi mắt của y lúc này lại đặc biệt sáng ngời, ánh mắt chăm chú đến mức khiến người ta khó có thể hình dung.

Một năm nay, có thể nói mỗi ngày y đều bận rộn đến mức muốn chết đi sống lại. Từ khi trở về Ma Pháp Thánh Điện, y liền xin ông nội cho một gian mật thất, đem số lớn tài nguyên mà Liệp Ma Đoàn số 64 cấp suất thu hoạch được từ ma tộc ra tiến hành nghiên cứu, khám phá giá trị.

Hiện giờ, dựa vào mối quan hệ tốt đẹp với đại phòng đấu giá Thánh Minh, y đã bán ra một lượng lớn tài liệu cho đại phòng đấu giá Thánh Minh với giá thấp, cung cấp cho bọn họ nguồn viện trợ tiền tuyến. Đồng thời, y cũng được đại phòng đấu giá Thánh Minh hứa hẹn sẽ cung cấp một số tài liệu mà y mong muốn.

Vị luyện kim đại sư dùng Cứ Diêu luyện chế ra Huyết Tinh Phong Bạo chính là do đại phòng đấu giá Thánh Minh tìm đến cho Lâm Hâm. Nếu không, với năng lực của y, còn chưa đủ tư cách trong khoảng thời gian ngắn như vậy tìm được một vị đại sư có thể luyện chế trang bị cấp truyền kỳ. Vị đại sư đó nói, vũ khí Huyết Tinh Phong Bạo bản thân là vì giết chóc mà sinh ra. Chính là nói, vũ khí này có khả năng thăng cấp lên sử thi. Khả năng này là do Lâm Hâm cung cấp một ít máu của Xà Ma Thần An Độ Mã Lý. Nhờ có máu của ma thần tẩm bổ, Huyết Tinh Phong Bạo mới có khả năng tiến hóa.

Lâm Hâm dồn hết tâm trí vào việc nghiên cứu và chế tạo đan dược. Nhờ có Tâm Diễm Hỏa Diễm, y đã đạt được những bước tiến vượt bậc trong phương diện luyện dược. Với các loại dược vật bình thường như Hồi Linh Đan, Bạo Linh Đan, y có thể luyện chế hàng loạt, khiến các vị lãnh đạo tại Gia Lăng quan không tiếc lời khen ngợi. Hơn nữa, Ma Pháp Thánh Điện còn cung cấp cho y vô số tài liệu quý giá.

Ngoài việc luyện chế đan dược bình thường cho tiền tuyến, Lâm Hâm còn dồn phần lớn tâm sức vào việc luyện chế các loại dược vật quan trọng. Trước hết là Sâm Chu Đoàn Thể Đan. Y đã dùng mật rắn, nội đan của Sâm Chu, phối hợp cùng chín cánh hoa cúc tím, ba lá Băng Tiên Quả, và hơn mười loại dược liệu khác, thành công luyện chế ra Sâm Chu Đoàn Thể Đan. Trong đó, với mật rắn và nội đan của Sâm Chu Vương, y luyện được ba mươi lăm viên Sâm Chu Đoàn Thể Đan, vừa đủ cho mỗi người năm viên. Y đã gửi cho Long Hạo Thần và mỗi người một phần.

Hơn hai trăm viên Sâm Chu Đoàn Thể Đan luyện chế từ nội đan Sâm Chu thường cũng được chia cho mọi người, y chỉ giữ lại khoảng ba mươi viên giao cho Tháp Nhiệm Vụ của Liệp Ma Đoàn, đổi lấy công huân.

Sau khi luyện chế xong Sâm Chu Đoàn Thể Đan, Lâm Hâm bắt tay vào nghiên cứu một loại đan dược cực kỳ quan trọng, cũng là tâm nguyện lớn nhất trong lòng y, đó chính là Thăng Linh Đan.

Trước kia, khi mới quen biết Long Hạo Thần, y từng nói có một bình Thăng Linh Đan, nhưng loại đan dược này chỉ có hiệu quả với tu vi dưới cấp năm. Tuy có thể gia tăng linh lực, nhưng tác dụng thực sự rất hạn chế.

Lâm Hâm hiểu rõ, đối với y và đồng đội, Thăng Linh Đan là vô cùng quan trọng. Tu vi càng cao, việc tăng linh lực càng trở nên khó khăn. Hơn nữa, y muốn luyện chế ra một loại Thăng Linh Đan không có bất kỳ tác dụng phụ nào, hoàn toàn có lợi cho cơ thể và gia tăng linh lực. Điều này đòi hỏi rất nhiều vật liệu quý hiếm, cùng với quá trình thí nghiệm không ngừng.

Chính Lâm Hâm đã trở thành đối tượng thử nghiệm. Trải qua hơn nửa năm nghiên cứu, không tiếc dùng bản thân thử thuốc, cuối cùng y đã thành công. Y đã luyện chế thành công Thăng Linh Đan không có bất kỳ hạn chế nào, bất kể tu vi nào sử dụng cũng đều có tác dụng.

Mỗi lần sử dụng một viên, thông qua tu luyện hấp thu, có thể gia tăng nội linh lực lên tới một trăm.

Loại Thăng Linh Đan này được Lâm Hâm đặt tên là Hâm Đan. Việc lấy tên mình đặt cho loại đan dược này cho thấy sự hài lòng của hắn đối với thành quả sáng tạo của mình.

Tuy nhiên, không thể luyện chế Hâm Đan vô hạn. Nó đòi hỏi những tài liệu vô cùng quý giá, chính Lâm Hâm sau khi luyện chế thành công ba lò thì không thể tiếp tục được nữa.

Để luyện chế Hâm Đan, y đã sử dụng tinh hạch của Xà Ma Thần An Độ Ma Li, long tinh của Nghịch Thiên Ma Long để chế ra nước thuốc, cùng với gân, thịt của Sâm Chu Vương, và hơn ba mươi loại dược liệu quý báu khác.

Ba lò, tổng cộng hơn hai trăm viên, thực tế chia cho bảy người thì không đáng là bao. Mỗi người chỉ được hỗ trợ tăng thêm khoảng ba ngàn nội linh lực mà thôi.

Hiện tại, phương thuốc này có thể nói là một sáng kiến mang tính đột phá. Về lý thuyết, chỉ cần tiêu diệt được nhiều Ma Thần và Nghịch Thiên Ma Long, thì có thể tiếp tục luyện chế Hâm Đan. Thân thể khổng lồ của Sâm Chu Vương đủ để cung cấp nguyên liệu cho vài trăm lò nữa. Các dược liệu khác tuy quý hiếm, nhưng với sự ủng hộ của liên minh, vẫn có thể tìm kiếm được.

Ngoài Hâm Đan, Lâm Hâm còn luyện chế ra một loại đan dược hoàn toàn mới là Liên Thể Tăng Linh Đan, với tác dụng phụ được giảm thiểu đáng kể và hiệu quả tăng phúc vượt trội.

Có thể nói, nhờ vào lượng lớn tài liệu quý hiếm được sử dụng trong năm qua, Lâm Hâm đã chính thức lột xác từ Ma Dược Sư trở thành Ma Dược Đại Sư.

Tuy y ngày đêm luyện chế đan dược không ngừng nghỉ, lại liên tục sử dụng Tâm Diễm Hỏa Diễm để chế thuốc, khiến bản thân cần hồi phục linh lực. Nhưng xét về tốc độ tăng tiến nội linh lực, với tình trạng chuyên tâm và không ngừng sử dụng như Lâm Hâm, tốc độ tăng tiến thực lực của y thậm chí còn vượt qua cả Vương Nguyên Nguyên, kẻ không ngừng chém giết để tìm kiếm đột phá. Một tháng trước, khi luyện chế thành công Hâm Đan, nội linh lực của y đã chính thức đột phá cấp bảy, khai mở linh khiếu thứ hai.

Sau khi nghiên cứu và chế tạo thành công vài loại đan dược quan trọng nhất, gần một tháng nay Lâm Hâm đã thả lỏng hơn nhiều. Thông qua tài liệu do Ma Pháp Thánh Điện và đại phòng đấu giá Thánh Minh cung cấp, y đã chế tạo ra nhiều loại dược vật như Hồi Linh Đan, Bạo Linh Đan, có khả năng tăng cường thực lực cho các chức nghiệp giả ở tiền tuyến.

Nên biết rằng, ưu điểm lớn nhất của đan dược chính là khả năng cộng hưởng tăng cường ma pháp. Một, hai viên đan dược có lẽ không đủ để ảnh hưởng đến chiến cuộc, nhưng nếu là số lượng lớn, vào thời khắc quan trọng, chúng lại có khả năng xoay chuyển càn khôn!

Phụt!

Ánh lửa xanh bùng lên hừng hực, bao trùm lấy lò luyện dược to lớn. Ba lần như vậy, ánh lửa mới thu lại. Khuôn mặt Lâm Hâm lộ rõ vẻ mệt mỏi, y ngồi phịch xuống chiếc ghế bên cạnh, lại vừa luyện chế thành công một lò.

Đúng lúc này, một giọng nói vội vã từ ngoài cửa vọng vào:

“Lâm Hâm, không ổn rồi, Lý Hinh cô nương nàng ấy…”

Quay lại truyện Thần ấn vương toạ

Bảng Xếp Hạng

Chương 1822: Cái bóng trong nước

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 14, 2025

Chương 699: Cành đào

Lạn Kha Kỳ Duyên - Tháng 3 14, 2025

Chương 1808: Ruộng hoa

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 14, 2025