Chương: Kính Tượng Bảo Thần Trư | Thần ấn vương toạ

Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 04/03/2025

“Vạn vật trên đời không thể chỉ nhìn bằng mắt, mà phải cảm nhận bằng cả tâm hồn. Chớ để vẻ ngoài che mờ đi đôi mắt. Một con heo tầm thường, há có thể chủ động cùng nàng ký kết linh hồn khế ước, lại không khiến một triệu hoán sư như nàng phát giác?”

Nghe Thải Nhi nói vậy, Trần Anh Nhi mắt đẫm lệ chậm rãi ngẩng đầu, trong lòng những người khác tràn ngập kinh ngạc. Ai nấy đều không ngờ ngày thường Thải Nhi vốn ít lời lại có thể thốt ra những lời như vậy. Nhất châm kiến huyết, chỉ thẳng vào chỗ yếu hại.

Trần Anh Nhi lau nước mắt, lại ôm heo nhỏ vào lòng, tuy rằng vẫn chưa hết ghét bỏ, nhưng tâm tình đã tốt hơn nhiều, nhịn không được nói với heo con:

“Mi đó, rốt cuộc mi có năng lực gì! Người ta thật thương tâm, ta không biết đâu, bắt đền mi đó. Thà rằng ta không có bổn mạng triệu hoán thú còn hơn mang mi ra ngoài.”

“Éc éc.” Heo con kêu hai tiếng, miệng chu ra nhích về phía trước. Đôi mắt nhỏ xíu bỗng nhiên lóe sáng, mơ hồ xuất hiện một ít dao động vặn vẹo.

Dao động tương tự cũng xuất hiện trong mắt Trần Anh Nhi. Nàng ngơ ngác cùng heo con trừng nhau.

“Quả nhiên không tầm thường, đây là tinh thần truyền đệ.” Lâm Hâm kinh ngạc thốt lên.

Tinh thần truyền đệ chính là năng lực đặc biệt chỉ cao cấp ma thú mới có thể sử dụng.

Trong quá trình tinh thần truyền đệ, sắc mặt Trần Anh Nhi nhanh chóng biến hóa. Đầu tiên là kinh ngạc, dần dần biến thành vui sướng, khóe môi cong lên nụ cười động lòng người.

Tuy không biết heo con đã cho nàng biết những gì, nhưng xem bộ dáng này thì chắc hẳn heo con không đến nỗi vô dụng.

Mọi người cũng không vội, lặng lẽ chờ đợi. Thời gian không dài, ánh sáng vặn vẹo trong mắt heo con và Trần Anh Nhi dần biến mất.

“Oa! Thì ra mi lợi hại như vậy!” Trần Anh Nhi ôm heo con vào lòng, hôn mấy cái lên đầu heo.

Tư Mã Tiên là kẻ không có kiên nhẫn, nhịn không được hỏi:

“Con heo này lợi hại thế nào, nói nghe coi.”

Trần Anh Nhi cười hì hì nói:

“Ha ha, về sau ở trên chiến trường ta không còn vướng chân vướng tay nữa, người ta cũng sẽ lợi hại lắm nha. Oa ha ha.” Nàng cười đến hoa tay múa chân.

Thấy nàng biến khóc thành cười, mọi người cũng mỉm cười. Tuy hiện tại nàng có chút đắc ý vênh váo, nhưng còn tốt hơn lúc trước ủ rũ âm u.

Long Hạo Thần mỉm cười nói:

“Nói nghe một chút đi, cũng để mọi người quen thuộc năng lực của nàng.”

Trần Anh Nhi đắc ý ôm heo con nói:

“Nó nói nó tên là Kính Tượng Bảo Thần Trư, khi sinh ra đã là ma thú cấp sáu. Có thể bắt chước hình dáng các ma thú nó nhìn thấy, biến ảo giác dọa người.”

Nghe nàng nói câu này, mắt mọi người sáng ngời, muốn thấy ma thú cường đại tuyệt đối không khó.

Long Hạo Thần lập tức hỏi:

“Vậy khi nó biến ra ma thú, có khí thế tương đồng không?”

Trần Anh Nhi ngẩn ra, lắc đầu nói:

“Hình như là không có.”

Vương Nguyên Nguyên cau mày, lên tiếng:

“Như vậy chẳng phải sẽ dễ dàng bị phát hiện hay sao?”

Trần Anh Nhi đắc ý đáp:

“Đây chính là ảo tức là thực, thực là ảo, nó không chỉ đơn thuần bắt chước đâu. Nếu không, sao lại được gọi là Kính Tượng Bảo Thần Trư? Khi có ma tinh, nó nuốt vào bất cứ ma tinh của ma thú nào hơn mình một cấp, chẳng những có thể biến ảo thành bộ dáng ma thú đó, mà còn có thể duy trì mười phút tất cả năng lực của ma thú. Hiện tại nó là ma thú cấp sáu, có thể sử dụng uy lực của ma thú cấp bảy hoặc ma tộc cấp sáu. Lâm Hâm, ma tinh Thị Huyết Bối Tháp của huynh giữ lại cho ta, heo con của ta chỉ cần tiến hóa một cấp là có thể sử dụng.”

Nghe Trần Anh Nhi nói những lời này, trên mặt mọi người đều hiện vẻ vui mừng. Theo lời nàng, Kính Tượng Bảo Thần Trư lại có năng lực của ma thú đồng đẳng cấp hoặc cao hơn mình một cấp. Tuy thời gian liên tục chỉ mười phút, nhưng nếu có sung túc ma tinh là nó có thể liên tục phát huy. Quan trọng ở chỗ không kén ăn, chính là thói quen tốt.

Lâm Hâm sau khi vui sướng trong chốc lát, chợt biến thành mặt ủ mày chau:

“Ta nói, Anh Nhi, chúng ta đã có Hạo Nguyệt tham ăn, giờ thêm của muội nữa, ai, có ra mà không có vào a!” Y quản tài vật của đoàn đội, đương nhiên buồn bực.

Trần Anh Nhi hừ một tiếng, nói:

“Đây là chức trách của huynh, không liên quan đến ta. Hơn nữa, heo của ta còn có một năng lực khác.”

“Còn có?” Lần này ngay cả Thải Nhi trên mặt cũng hiện vẻ kinh ngạc.

Kính Tượng Bảo Thần Trư, bọn họ chưa từng nghe nói qua. Theo bề ngoài thì bản thân nó không mạnh, nhưng khi có ma tinh thì có vô hạn khả năng. Đây là sự tồn tại kỳ lạ. Hơn nữa, bổn mạng triệu hoán thú dĩ nhiên sẽ theo tu vi chủ nhân tăng cao mà thăng cấp. Trần Anh Nhi hiện tại cấp bốn, tiến một bước là cấp năm, đến lúc đó heo con của nàng cũng sẽ tăng cấp. Còn về việc có thể hay không tăng thêm cấp thì khó nói, nhưng tương lai phát triển có thể như mong muốn.

So sánh với lực chiến đấu của Tà Nhãn Lĩnh Chủ, đối với đoàn đội, Kính Tượng Bảo Thần Trư có thể biến thành bất cứ ma thú nào càng có tác dụng lớn.

Dưới tình huống như vậy, nó lại còn có năng lực khác, có thể thấy bản thân heo con đẳng cấp khá cao.

“Đúng vậy, nó còn có năng lực nữa là tầm bảo. Nếu không sao lại kêu là Bảo Thần Trư? Nó cho ta biết cái mũi đặc biệt thính, có thể ngửi được mùi các kỳ trân dị bảo, hơn nữa còn cảm giác trước một ít nguy hiểm. Đẳng cấp càng cao thì cảm giác của nó càng mạnh.”

Mọi người nhìn nhau, sắc mặt đều kỳ quái. Long Hạo Thần lẩm bẩm:

“Ta đột nhiên phát hiện, đợt tập kích ma tộc lần này, chúng ta thu hoạch lớn nhất chính là Trần Anh Nhi có bổn mạng triệu hoán thú.”

Săn Ma Đoàn bọn họ mới thành lập không lâu, còn đang trong quá trình quen thuộc lẫn nhau. Tuy từ đầu không ai ghét bỏ Trần Anh Nhi, nhưng tùy theo thực lực mọi người tăng lên, Trần Anh Nhi ở trong đội là nhân tố không xác định, trên chiến trường thành hòn đá vướng chân, ảnh hưởng sức chiến đấu toàn đội.

Mâu thuẫn này tuy có thể tạm thời ức chế, nhưng theo thời gian trôi qua, chỉ sợ sẽ có ngày bộc phát. Hiện tại thì khác. Trần Anh Nhi có bổn mạng triệu hoán thú Kính Tượng Bảo Thần Trư, vị trí trong đội nháy mắt trở nên trọng yếu.

Bản thân cô nương đây sẽ không làm liên lụy tới mọi người, ngược lại còn là chủ lực của đội. Đương nhiên, vật tư mà đội cần cung cấp cho cô cũng vì thế mà tăng lên.

Mỗi người đều có bí mật riêng, việc Trần Anh Nhi có thể triệu hồi Sinh Linh Môn chính là một trong số đó. Hiện tại, với Kính Tượng Bảo Thần Trư, cô có thể thoải mái ở lại trong đội.

“Đói bụng quá, đoàn trưởng, hay là chúng ta kiếm chút gì lót dạ rồi nghỉ ngơi tiếp? Vốn dĩ đã suy yếu, giờ lại đói đến hoa cả mắt.” Tư Mã Tiên than thở.

Long Hạo Thần giật mình tỉnh giấc.

“Được, chúng ta đi kiếm chút gì ăn trước đã.”

Trong đám người, ngoại trừ Thải Nhi và Trần Anh Nhi, năm người còn lại đều đã dùng Bạo Linh Đan, lúc này đang trong trạng thái suy yếu. Tuy không ảnh hưởng đến việc đi lại, nhưng cảm giác nội linh lực trống rỗng quả thực không dễ chịu chút nào. Đã vậy, khi đói bụng thì đúng là choáng váng cả mặt mày.

Mở cửa phòng, đang định đến doanh trại nhà ăn kiếm chút đồ ăn, bọn họ lại thấy hai cái hộp lớn ba tầng đặt ngay trước cửa.

“Không uổng công liều mạng vì bọn họ, quân đội Khu Ma quan quả nhiên chu đáo.” Tư Mã Tiên cười lớn, vác hai cái hộp không hề nhẹ vào trong.

Thức ăn bên trong quả thực phong phú. Tuy không đến mức tỉ mỉ, đẹp mắt, nhưng thịt thà đầy đủ, thậm chí còn có cả canh thịt. Tuy lúc này đã nguội, nhưng với hỏa hệ ma pháp sư Lâm Hâm, hâm nóng lại hiển nhiên không thành vấn đề.

Mọi người ăn uống no nê, ai về giường nấy tiếp tục nghỉ ngơi, hồi phục linh lực. Trần Anh Nhi thì vui vẻ bồi dưỡng tình cảm với heo con, còn đặt tên cho Kính Tượng Bảo Thần Trư là Mạch Đâu.

Quân đội hết sức hài lòng với biểu hiện của Săn Ma Đoàn trong ngày hôm qua, nên cả ngày hôm đó không giao cho họ bất cứ nhiệm vụ nào, để họ có thời gian nghỉ ngơi. Mãi đến khi mặt trời lên cao vào ngày thứ hai mới truyền đến mệnh lệnh: Tới sân rèn luyện.

Khu Ma quan là một tòa thành khá lớn, hai bên là vách núi Ngự Ma sơn mạch, tạo thành bình chướng tự nhiên, bởi vậy khi xây dựng đã tiết kiệm được không ít công sức, chỉ cần kiến thiết chính diện tường thành là đủ.

Sân rèn luyện cách tường thành Khu Ma quan năm trăm mét, là một bãi đất trống cực lớn, chuyên dùng để tập trung binh mã. Buổi tối hôm trước, khi Long Hạo Thần và Thánh Linh Tâm cùng nhau xuất thành, Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn chính là tập hợp ở nơi này.

Hôm nay, Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ không đến đông đủ. Thải Nhi ở lại doanh trại tiếp tục nghỉ ngơi. Hiện tại, Thải Nhi đã mất đi hai giác quan, Long Hạo Thần tuyệt đối không thể để nàng mạo hiểm thêm nữa.

Tác dụng phụ của Bạo Linh Đan đã biến mất. Điều khiến Long Hạo Thần hơi lo lắng là Hạo Nguyệt vẫn đang say ngủ. Tuy hắn có thể chắc chắn Hạo Nguyệt không có gì đáng ngại, nhưng việc nó không tỉnh lại khiến Long Hạo Thần có chút sốt ruột.

Trong sân đã tề tựu đủ mười Tân Săn Ma Đoàn. Qua một ngày nghỉ ngơi lấy lại sức, đám tinh anh trẻ tuổi hiển nhiên đã khôi phục tinh thần. Ai nấy đều sáng láng, trên mặt lộ vẻ hưng phấn.

Đích thực là vậy, ngày hôm qua, bọn họ đều lập được công huân không nhỏ. Chẳng những chém giết được số lượng lớn ma tộc cấp thấp, mà sau khi hoàn thành nhiệm vụ còn được thưởng hai trăm công huân, mỗi người có thể chia được hơn mười điểm.

Công huân bên phía Long Hạo Thần vẫn chưa kịp chia. Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ bọn họ…

Bọn họ tiêu hao quá lớn, trước khi nhận được truyền lệnh ai nấy đều đang nghỉ ngơi, miễn cưỡng khôi phục được chút ít. Riêng Long Hạo Thần cả ngày nay lại cảm thấy trong cơ thể đột nhiên nóng lên, nội linh lực vận chuyển có phần đình trệ.

Bởi vì Hạo Nguyệt chưa tỉnh lại, hắn không cách nào trao đổi cùng nó. Liên quan đến việc trên chiến trường Hạo Nguyệt đột nhiên dung hợp cùng hắn, hơn nữa còn khiến hắn phát động tu vi của Huy Diệu kỵ sĩ, Long Hạo Thần vô cùng tò mò. Đây lẽ nào là năng lực đặc biệt của Hạo Nguyệt?

Hắn chưa từng nghe nói qua có ma thú đồng bạn nào có thể dung hợp với thân thể nhân loại. Hắn cố gắng nhớ lại tình huống ngày hôm đó, nhưng ấn tượng duy nhất chỉ là sự bạo động nội linh lực trong cơ thể.

Long Hạo Thần thầm nghĩ, coi như đó là một trong những năng lực của Hạo Nguyệt, thì với tu vi hiện tại của hắn và nó cũng không cách nào sử dụng được. Nếu không, bọn họ đã chẳng gặp phải phản phệ kinh khủng như vậy. Nhưng đây coi như là chuyện tốt, vào thời khắc mấu chốt có thể đột nhiên tăng cường sức chiến đấu, quả là một đòn sát thủ không tồi.

Thấy nhóm Long Hạo Thần đến, đoàn trưởng của chín Săn Ma Đoàn khác đều hướng hắn chào hỏi.

Sự thật đã chứng minh, khi Long Hạo Thần phát huy tuyệt chiêu, hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn vào ngày hôm qua, hơn nữa một kích cuối cùng tuy bọn họ không nhìn thấy rõ, nhưng vẫn có thể cảm nhận được dao động năng lượng khủng khiếp. Bởi vậy, cách nhìn của bọn họ đối với Long Hạo Thần cũng có chút ít thay đổi.

Mười vị lĩnh đội đã sớm có mặt, thấy Long Hạo Thần, Cao Anh Kiệt liền tiến đến hỏi han:

“Thế nào? Mọi người đều đã hồi phục cả chứ?”

Long Hạo Thần lắc đầu đáp:

“Thải Nhi tiêu hao khá nhiều, e rằng cần không ít thời gian mới có thể hồi phục. Tiếp theo một đoạn thời gian, chỉ sợ nàng không thể cùng chúng ta chấp hành nhiệm vụ.”

Cao Anh Kiệt trong lòng khẽ động, nhớ tới lần đầu Thải Nhi sử dụng năng lực kia thì bị Thánh Nguyệt ngăn cản, chợt hiểu rõ. Gã không hỏi nhiều, chỉ gật đầu.

“Lĩnh đội, lần này gọi chúng ta tới là có nhiệm vụ sao?” Tư Mã Tiên xoa tay hỏi.

Trận chiến ngày hôm qua mang đến lợi ích cho gã rõ ràng nhất. Đối mặt với áp lực từ kẻ địch cường đại, gã có thể cảm giác được nội linh lực của mình tăng lên vài phần. Bình cảnh hai ngàn linh lực đã ở ngay trong gang tấc, không chừng đón thêm vài trận chém giết nữa sẽ có thể đột phá, trở thành mục sư cấp năm.

Mục sư sau khi đạt đến cấp năm, có thể học tập một vài kỹ năng công kích. Chờ khi trở về thánh thành, gã cũng có thể lựa chọn thêm nhiều bí kỹ.

Tư Mã Tiên tuy ngoài miệng không nói ra nhưng trong lòng lại vô cùng sốt ruột muốn tăng cường sức mạnh. Trong đội, tác dụng của gã và Vương Nguyên Nguyên chênh lệch không nhỏ. Chờ ngày đạt tới cấp năm, Giới Luật mục sư như gã có thể phát huy được tác dụng to lớn.

Cao Anh Kiệt mỉm cười lắc đầu, nói:

“Hôm qua mọi người đã hoàn thành nhiệm vụ rất tốt, quân đội Khu Ma Quan vô cùng hài lòng, bởi vậy quyết định cho các ngươi thời gian ba ngày nghỉ ngơi, để các ngươi có thời gian tiến hành tu luyện. Dù sao các ngươi cũng không phải quân nhân, đến đây là để rèn luyện. Hôm nay gọi các ngươi tới là có chuyện tốt! Chờ một chút…”

… sẽ biết.”

Trong lúc bọn họ nói chuyện, đã có người tới. Người đến không phải quân sĩ, mà là mấy thích khách toàn thân, ngay cả đầu cũng trùm kín đồ đen.

Tham tướng Khu Ma quan, Cổ Cẩn, người trước kia giao nhiệm vụ cho bọn họ, đi trước nhất. Các thành viên Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ nhìn thấy trong tay gã cầm một cái hộp, đó chẳng phải là vật mà bọn họ cướp được từ tay Thị Huyết Bối Tháp lúc đột kích đội vận lương của ma tộc sao?

Ánh mắt đám người đều đổ dồn về phía Long Hạo Thần. Bản thân Long Hạo Thần cũng hơi kinh ngạc, nhớ tới lời Cao Anh Kiệt vừa nói, chẳng lẽ Khu Ma quan định đem vật trong hộp thưởng cho mọi người?

Lúc này, tham tướng Cổ Cẩn đã cùng mấy thích khách tới gần. Cổ Cẩn trước tiên chào hỏi nhóm lĩnh đội Cao Anh Kiệt, sau đó chuyển hướng mười đội Săn Ma Đoàn.

“Các ngươi không hổ là tinh anh trẻ tuổi ưu tú nhất liên minh. Các ngươi đã thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, phá hủy hậu cần của ma tộc, khiến ít nhất hơn vạn đại quân ma tộc sẽ rơi vào cảnh đói khát. Các ngươi đã cống hiến vì Khu Ma quan, quân dân Khu Ma quan sẽ mãi mãi khắc ghi trong lòng. Ta thay mặt quân đội và dân chúng cảm tạ các ngươi.”

Vị tham tướng Cổ Cẩn này là một chiến sĩ, chân phải giẫm mạnh xuống đất, hướng mười đội Săn Ma Đoàn hành lễ theo tiêu chuẩn chiến sĩ.

Các thành viên Săn Ma Đoàn cũng hoàn lễ theo nghi thức của thánh điện mình. Được thừa nhận như vậy, đối với nhóm thanh niên này mà nói, là một vinh quang lớn lao. Ít nhất cho đến nay, bọn họ trải qua thử thách rất thuận lợi.

Cổ Cẩn mỉm cười nói:

“Để ta giới thiệu với mọi người, ba vị này là tiền bối Hiệp Khách đường đến từ Thích Khách Thánh Điện.”

Thích khách Hiệp Khách đường? Nghe Cổ Cẩn giới thiệu, đám thanh niên tân Săn Ma Đoàn trong lòng đều giật mình. Hiệp Khách đường là một nơi thần bí trong Thích Khách Thánh Điện, tổng cộng có ba mươi sáu vị thích khách Hiệp Ẩn. Mỗi một Hiệp Ẩn thích khách đều là cường giả cấp tám, là tồn tại cường đại bậc nhất của Thích Khách Thánh Điện. Lúc trước Long Hạo Thần từng gặp qua phó điện chủ Thích Khách Thánh Điện, Ảnh Tùy Phong, cũng kiêm luôn đường chủ Hiệp Khách đường.

Ba vị này đều là cường giả cấp tám? Vậy mục đích họ tới đây là vì điều gì?

Đúng lúc này, người áo đen đứng đằng trước bước lên vài bước. Trên người gã không hề có bất kỳ khí thế nào, thậm chí không có cả hơi thở của sự sống, tạo cho người ta cảm giác như hòa vào không khí.

Nhưng người sáng suốt đều biết, đây mới là chân chính cường giả thích khách, có thể dung nhập vào bất cứ hoàn cảnh nào.

“Các tiểu tử, xin chào. Ta là Hiệp Ẩn số mười của Hiệp Khách đường.” Thanh âm người áo đen có chút trầm, thậm chí hơi khàn, nhưng các đội viên Tân Săn Ma Đoàn đều ưỡn ngực đứng thẳng. Đây chính là đại nhân vật cấp tám. Bọn họ sớm đã nghe nói ba mươi sáu Hiệp Ẩn thích khách của Hiệp Khách đường đều chỉ có số hiệu, không có tên. Lúc này gặp mặt, ít nhiều có chút khẩn trương.

“Đầu tiên, cảm tạ các ngươi vì Khu Ma quan đã làm mọi việc. Ai là đoàn trưởng Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ, mời bước ra khỏi hàng.”

Long Hạo Thần bước lên hai bước, tay phải nắm lại đặt trên ngực trái, cao giọng nói:

“Đoàn trưởng Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ, Long Hạo Thần, có mặt!”

Vị Hiệp Ẩn số mười mỉm cười hiền hòa, nói:

“Không cần câu nệ như vậy. Chiếc hộp trong tay Cổ Cẩn chắc hẳn ngươi nhận ra.”

Long Hạo Thần gật đầu đáp:

“Biết, đây là vật phẩm ngày hôm qua khi chấp hành nhiệm vụ, chúng ta đoạt được từ tay kẻ địch, sau đó dâng lên.”

Hiệp Ẩn số mười vẫy tay nói:

“Không sai, xét thấy ngươi dẫn đoàn đội có biểu hiện ưu tú trong lúc làm nhiệm vụ, lại dâng lên vật ấy. Ta đại diện Thích Khách Thánh Điện, đặc biệt thưởng cho ngươi năm trăm công huân, mời bước lên nhận thưởng.”

Năm trăm điểm công huân?

Nghe con số này, chợt vang lên những tiếng hít khí. Nên biết, dù tập trung cả mười Tân Săn Ma Đoàn, chỉ sợ tổng số công huân cũng không đủ năm trăm, đây là đã tính cả sau khi hoàn thành nhiệm vụ được thưởng hai trăm công huân. Thích Khách Thánh Điện lại hào phóng đến vậy, thưởng cho Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ năm trăm công huân. Các Săn Ma Đoàn khác không khỏi có chút xao động.

Hiệp Ẩn số mười nhàn nhạt nói:

“Các ngươi không cần gấp gáp. Ta nói cho các ngươi biết, nếu không phải các ngươi chấp hành nhiệm vụ thử thách mà không phải thám hiểm, thì khi Long Hạo Thần dâng chiếc hộp này lên, công huân đổi được ít nhất phải tăng lên gấp mười. Ta sẽ lập tức cho các ngươi thấy bên trong hộp có vật gì.”

Đây là công huân Thích Khách Thánh Điện thưởng cho, Long Hạo Thần không cần khách sáo, dưới ánh mắt hưng phấn nhìn chằm chằm của đồng đội, đi đến trước mặt Hiệp Ẩn số mười, đưa ra lệnh bài công huân của mình.

Hiệp Ẩn số mười cũng giơ lên cánh tay trái, trên đó có lệnh bài công huân màu xanh nhạt, áp vào lệnh bài của Long Hạo Thần. Một lát sau nhấc lên, đã thành công chuyển đổi công huân.

Vị Hiệp Ẩn số mười này lại cũng là một Săn Ma Giả?

Thành viên Săn Ma Đoàn đều được gọi chung là Săn Ma Giả. Hiệp Ẩn số mười nếu đã có lệnh bài công huân, như vậy nghĩa là gã cũng có đoàn đội của mình. Đoàn đội cường đại đến mức nào mới có được thích khách như vậy, chỉ sợ là có thực lực ám sát cả Ma Thần.

Long Hạo Thần lĩnh xong công huân, trở lại bên đồng đội, trong lòng vô cùng tò mò về vật phẩm bên trong hộp. Rốt cuộc là bảo bối gì, mà có thể trân quý đến mức cường giả cấp tám khen ngợi không dứt.

Hiệp Ẩn số mười nhạt giọng nói:

“Nếu Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ không dâng lên chiếc hộp này, chỉ sợ không ai trong các ngươi biết được. Nhưng ta có thể khẳng định, từ đầu đến cuối bọn họ không hề mở hộp ra.”

Một chiến sĩ trong đội khác nhịn không được hỏi:

“Hiệp Ẩn đại nhân, sao ngài có thể khẳng định?”

Hiệp Ẩn số mười ra hiệu cho Cổ Cẩn. Cổ Cẩn bước tới bên cạnh gã, vị thích khách cường đại này đưa tay ấn lên nắp hộp, bình thản nói:

“Bởi vì, rất ít người có thể cự tuyệt được sự hấp dẫn bên trong chiếc hộp này.”

Nói xong, ngón tay gã khẽ động, nắp hộp bật mở. Bỗng chốc, một tầng quang nguyên tố nồng đậm khuếch tán. Quang nguyên tố nhu hòa mang theo ánh sáng trắng nhạt.

Quay lại truyện Thần ấn vương toạ

Bảng Xếp Hạng

Chương 821: Mệnh Môn

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 4, 2025

Chương: Công chúa Nguyệt Dạ

Thần ấn vương toạ - Tháng 3 4, 2025

Chương 706: Ráng mây cự phong

Đỉnh Cấp Gian Thương - Tháng 3 4, 2025