Chương: Hạo Nguyệt tiến hóa, cái đầu thứ ba (1) | Thần ấn vương toạ
Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 03/03/2025
Long Hạo Thần khoanh chân tọa thiền trên mặt đất, vận dụng Vòng Linh Quang bao bọc quanh thân, ngăn cách độc khí bên ngoài, đồng thời chậm rãi hấp thu quang nguyên tố trong không khí.
Đối với Long Hạo Thần, thế giới này chẳng phải chốn tu luyện lý tưởng. Quang nguyên tố quá mức mỏng manh, so với đại lục Thánh Ma còn kém đến một phần trăm. Hắn phải không ngừng tinh lọc từ trong hỗn tạp ma lực nguyên tố mới thu được chút ít.
Long Hạo Thần lấy từ trong ngực ra hai bình đan dược. Một bình là Hồi Linh Đan, ăn vào có thể tăng hai trăm linh lực. Bình còn lại là Bạo Linh Đan, có tác dụng kích phát tiềm năng trong nháy mắt, đề cao tổng thể sức chiến đấu lên hai trăm phần trong ba mươi giây. Sau khi dược hiệu qua đi, trong vòng hai mươi bốn canh giờ, kẻ dùng sẽ hoàn toàn mất hết sức lực.
Ở nơi khó có thể hấp thu đủ quang nguyên tố, hai bình thuốc này trở nên vô cùng hữu ích. Long Hạo Thần đứng nghiêm trước cửa động, cẩn thận cảm nhận xung quanh, đồng thời không ngừng quan sát bốn phía.
Đột nhiên, từ trong động truyền đến một luồng linh lực dao động cực lớn, kèm theo đó là những gợn sóng linh lực kỳ dị.
Một tầng vầng sáng tím mông lung trong khoảnh khắc tràn ra, không chỉ lan đến cửa động mà còn xuyên qua vách đá, phát tán ra không khí bên ngoài.
Hạo Nguyệt đang đột phá. Long Hạo Thần trong lòng căng thẳng. Hạo Nguyệt đã từng nói, một khi hoàn thành lần đột phá cuối cùng, khí tức trên thân nó có thể dẫn dụ ma thú cường đại. Tình thế lúc này cực kỳ nguy hiểm.
Khi khí lưu màu tím xuất hiện, Long Hạo Thần kinh ngạc phát giác trong thân thể mình cũng xuất hiện cảm giác nóng lên. Hắn cúi đầu nhìn, dưới lớp da, mạch máu thế nhưng chuyển sang màu tím nhạt.
Cường đại lực lượng không ngừng lan tràn trong cơ thể, không ngừng tăng cường. Lúc này, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy ngoại linh lực của mình như giếng cạn bỗng chốc được bơm đầy. Tay chân hoạt động càng thêm có sức lực.
Hạo Nguyệt tiến hóa cũng thúc đẩy ngoại linh lực của mình tăng lên?
Long Hạo Thần suy nghĩ một lát liền hiểu ra. Không cần đoán, loại tăng trưởng này chắc chắn có liên quan đến huyết khế. Trong thân thể hắn và Hạo Nguyệt đều có máu của đối phương, lại thêm tác dụng của khế ước, đúng là chân chính máu mủ ruột thịt. Bởi vậy, khi tu vi của Long Hạo Thần tăng cao, Hạo Nguyệt có cảm ứng nhận được lợi ích. Ngược lại, khi Hạo Nguyệt tiến hóa, Long Hạo Thần cũng từ nó nhận được tinh tiến.
Xem ra viên đá mà Hạo Nguyệt vô cùng khát vọng lúc đầu chính là vật để nó tiến hóa.
Đang lúc Long Hạo Thần suy tư, đột nhiên hắn phát hiện các loại nguyên tố trong không khí trở nên bạo loạn. Đặc biệt là ám nguyên tố, tựa như lốc xoáy vũ trụ điên cuồng hướng vào trong động. Mặc kệ nguyên tố linh lực có cuồng bạo cỡ nào, trong khoảnh khắc này chúng chỉ có một mục tiêu duy nhất, chính là cái động sau lưng hắn.
Long Hạo Thần thậm chí còn mơ hồ nhìn thấy trên không trung xuất hiện mây đen lốc xoáy do lực hút, hấp thu tất cả nguyên tố linh lực.
Lực.
Động tĩnh lớn như vậy, thảo nào Hạo Nguyệt lo lắng sẽ có ma thú công kích.
Long Hạo Thần càng thêm cảnh giác quan sát bốn phía. Hắn không hề phát hiện, trên trán ấn ký khế ước đã lần nữa hiện ra.
Ấn ký tổng cộng có chín đường vân màu tím. Vốn trong chín đường vân này có hai đường đặc biệt tỏa sáng, nhưng lúc này đường vân thứ ba cũng bắt đầu sáng lên.
Khi chức nghiệp giả tu vi đột phá đến tam giai, muốn thăng cấp thì phải cần nội linh lực. Mặc kệ ngoại linh lực cao bao nhiêu, đều không thể trợ giúp thăng cấp. Tức là nói, cho dù ngoại linh lực của ngươi đạt hai ngàn, nhưng nội linh lực không tới hai ngàn thì vẫn không cách nào tiến vào ngũ giai.
Long Hạo Thần chỉ cảm thấy trong thân thể có cảm giác ấm áp, cho hắn tràn ngập lực lượng đang không ngừng tăng cường. Hắn không biết ngoại linh lực của mình đã đạt tới trình độ nào rồi. Trong ngực, chất lỏng màu vàng quay quanh Thánh Dẫn Linh Lô hoàn toàn không có biến hóa. Đó là linh lực thể lỏng mà hắn khó khăn lắm mới tu luyện ra, cũng chính là tượng trưng cho việc hắn tiến vào ngũ giai.
Sau khi vào ngũ giai, Long Hạo Thần rõ ràng cảm giác được tốc độ thăng cấp giảm đi rất nhiều. Muốn tăng một chút linh lực phải hao phí thời gian gấp đôi. Một ngày khổ tu có thể đề cao hai, ba điểm linh lực đã là cực hạn.
Là kỵ sĩ, hắn nào biết nếu nói ra tốc độ tu luyện của mình, nhất định sẽ hù dọa vô số người. Đột phá ngũ giai làm gì có chuyện mỗi ngày tu luyện tăng cao linh lực? Nếu tất cả chức nghiệp giả đều có năng lực này, vậy bọn họ chỉ cần thời thời khắc khắc cố gắng tu luyện, sớm muộn gì cũng có thể đột phá lục giai.
Cùng với sự tăng cao của thực lực, thể chất quang minh chi tử của Long Hạo Thần cũng bắt đầu hiển hiện rõ. Bất quá bây giờ hắn còn chưa nhận ra.
Đối với chức nghiệp giả mà nói, ngũ giai là ngưỡng cửa trở thành cường giả. Nhưng mà muốn bước chân vào cánh cửa này, cần phải đột phá lục giai mới được. Bởi vì chỉ có chức nghiệp đạt tới lục giai, mới chân chính sử dụng tốt linh lực thể lỏng, mở ra linh khiếu, đề cao tốc độ tu luyện linh lực thể lỏng.
Một tiếng chấn động cực lớn, khiến thần kinh vốn đã khẩn trương của Long Hạo Thần càng thêm căng thẳng, hắn cúi đầu nhìn xuống dưới núi.
Khi hắn nhìn thấy tình hình dưới chân núi, liền hít một ngụm khí lạnh. Hắn thấy xương khô, một đống một đống xương khô, đang mau chóng hướng lên trên núi. Tiếng chấn động vừa nãy chính là do một khô lâu không cẩn thận đẩy khối tảng đá lớn lăn xuống chân núi.
Không thể đếm hết số lượng khô lâu, gần như là nhìn không đến cuối. Toàn thân màu đen, cao lùn, lớn nhỏ không đồng đều, nhưng đều là hình người. Bọn chúng mau chóng leo lên, hiển nhiên mục tiêu chính là cái động sau lưng Long Hạo Thần.
Hít sâu một hơi, Long Hạo Thần lui về sau nửa bước, để thân thể lùi vào trong động, như vậy hắn không phải cùng lúc đối phó kẻ địch đến từ nhiều phương hướng. Hắn chỉ cần đối phó trước mặt là đủ rồi.
Chẳng còn thời gian để truy nguyên vì sao biển khô lâu lại xuất hiện, việc duy nhất hắn có thể làm lúc này là dốc toàn lực ngăn cản lũ quái vật xương xẩu này, tranh thủ thêm thời gian cho Hạo Nguyệt.
Trong động sâu, thân thể Hạo Nguyệt run rẩy kịch liệt, vảy rồng trên thân đã hoàn toàn nứt toác. Vòng thánh quang do Long Hạo Thần thi triển lúc trước đã chẳng còn tác dụng.
Tuy vậy, cả Tiểu Quang lẫn Tiểu Hỏa đều nghiến chặt răng, không dám phát ra dù chỉ một tiếng thét. Chúng sợ rằng âm thanh của mình sẽ làm kinh động đến Long Hạo Thần.
Khối u trên cổ đã to bằng cả cái cổ của Tiểu Quang và Tiểu Hỏa. Ánh sáng xanh lam liên tục chớp lóe. Toàn thân Hạo Nguyệt tuy rằng máu thịt lẫn lộn, nhưng từng tầng ánh sáng tím nhạt vẫn chậm rãi tỏa ra từ thân thể nó.
Nguyên tố linh lực từ bên ngoài điên cuồng tràn vào trong cơ thể Hạo Nguyệt. Khắp người nó không ngừng phát ra tiếng xương cốt gãy vỡ răng rắc, cùng với tiếng vảy rồng ma sát nghe đến buốt óc. Nguyên tố linh lực hỗn loạn trong cơ thể nó tàn phá bừa bãi. Một luồng khí thế khủng khiếp, tựa hồ khiến cả hồng hoang viễn cổ cũng phải kinh sợ, đột nhiên bùng phát. Đôi mắt của Tiểu Quang và Tiểu Hỏa lại một lần nữa biến thành màu tím, lạnh lẽo vô tình, tràn ngập vẻ yêu dị. Thân thể máu thịt lẫn lộn của chúng không ngừng bành trướng.
“Phanh!”
Quang Diệu Thuẫn Bài bên tay trái hơi nghiêng, chặn đứng một đao cực mạnh của một bộ xương khô đen kịt, tay phải hắn vung kiếm quang đâm thẳng vào ngực bộ xương khô.
Càng đến gần, Long Hạo Thần càng cảm nhận rõ sự đáng sợ của lũ khô lâu. Tuy chúng chỉ còn lại bộ xương, nhưng lại cứng rắn vô cùng. Hơn nữa, sức mạnh của chúng cũng cực kỳ to lớn, hốc mắt lóe lên những tia lửa đỏ sậm.
Chỉ khi thực sự giao chiến, Long Hạo Thần mới phát hiện ra, màu đen trên người lũ khô lâu không phải là màu sắc vốn có của chúng, mà là một tầng linh lực hắc ám mỏng bao phủ. Gió mang theo mùi tanh tưởi khiến người ta buồn nôn, không ngừng thổi về phía hắn.
Lúc này, Long Hạo Thần thầm cảm thấy may mắn vì bản thân mang thuộc tính quang minh. Dù thân thể lũ khô lâu đen cực kỳ cứng rắn, nhưng khi hơi thở quang minh tỏa ra từ quang kiếm và Quang Diệu Thuẫn Bài trong tay hắn chạm vào thân thể chúng, lũ khô lâu rõ ràng lộ vẻ sợ hãi. Mỗi khi Long Hạo Thần đánh trúng, trên người chúng lập tức bốc lên làn khói trắng. Quá rõ ràng, thuộc tính quang minh có tác dụng khắc chế cực lớn đối với lũ khô lâu.
“Két!”
Hắn phát động Quang Trảm Kiếm, liên tiếp ba bộ xương khô bị kiếm của Long Hạo Thần chém đứt, tạm thời ngăn cản được những bộ xương phía sau. Khi nội linh lực chuyển hóa thành linh lực thể lỏng, uy lực của bất kỳ kỹ năng nào cũng được tăng lên đáng kể.
Hơi thở dốc một chút, Long Hạo Thần vội vàng nuốt một viên Hồi Linh Đan. Kỳ thực, linh lực của hắn tiêu hao không quá lớn, nhưng đối diện với tình thế trước mắt, hắn nào dám đợi đến khi linh lực cạn kiệt mới bổ sung? Duy trì trạng thái tốt nhất chính là lựa chọn sáng suốt nhất.
Đối mặt với đại quân khô lâu, hắn rất ít khi sử dụng kỹ năng, cố gắng tiết kiệm từng chút linh lực.
Đây không phải là một trận đấu đơn đả độc đấu, càng không phải tỷ thí, mà là một cuộc chiến sinh tử thực sự. Chỉ cần sơ sẩy một chút, bản thân sẽ vĩnh viễn nằm lại nơi này, linh lực tiêu hao không đáng kể.
Hết con khô lâu này đến con khô lâu khác liên tục bị hắn trảm thành mảnh vụn dưới kiếm. Tuy Long Hạo Thần mang khí thế lấy một địch trăm, nhưng đại quân khô lâu kia lại vô cùng vô tận, hắn cơ hồ không nhìn thấy được ánh sáng hy vọng.
Tuy nhiên, trong trận chiến này, Long Hạo Thần dần phát hiện ra ưu điểm của Thủ Hộ kỵ sĩ. So với Trừng Giới kỵ sĩ có năng lực bạo phát công kích hiển nhiên mạnh hơn, Thủ Hộ kỵ sĩ lại vượt trội hơn hẳn về khả năng chiến đấu bền bỉ, kéo dài.
Vận dụng toàn bộ kỹ năng của Thủ Hộ kỵ sĩ bao phủ quanh thân, Long Hạo Thần hầu như chỉ tốn một điểm linh lực cho mỗi một khô lâu bị tiêu diệt. Hơn nữa, hiện tại điều hắn cần làm không phải là tiêu diệt toàn bộ đại quân khô lâu, điều đó là bất khả thi. Hắn chỉ cần tranh thủ đủ thời gian cho Hạo Nguyệt là được.
Điểm yếu lớn nhất của đám khô lâu đen này chính là sự ngu dốt. Chúng không có trí tuệ, không có kỹ năng, chỉ biết người trước ngã xuống, kẻ sau lại tiến lên, không ngừng xung phong. Dưới tình thế như vậy, Long Hạo Thần lợi dụng địa thế, Hồi Linh Đan, vẫn có thể kéo dài thời gian.
Quang mang màu vàng kim dâng lên, bao bọc lấy Long Hạo Thần. Bỗng nhiên, một ít quang nguyên tố nồng đậm cũng trợ giúp hắn khôi phục được mấy phần linh lực. Quan trọng hơn, trong vòng thánh quang, đám khô lâu tạm thời không dám xông tới. Thân thể chúng một khi xâm nhập phạm vi thánh quang, tầng hắc khí trên người liền lập tức tan rã.
Long Hạo Thần thở hổn hển, hai canh giờ, hắn đã kiên trì suốt hai canh giờ.
Hai tay tê dại gần như không thể nâng lên, phải vận dụng nội linh lực chạy khắp cơ thể. Hắn đã ăn sáu viên Hồi Linh Đan, loại chiến đấu liên tục này không chỉ đơn thuần tiêu hao linh lực. Gánh nặng thể lực, gánh nặng tâm lý đều là những nhân tố trọng yếu ảnh hưởng đến năng lực chiến đấu.
Mắt thấy cánh tay càng lúc càng nặng nề, khô lâu công kích ngày càng mãnh liệt, Long Hạo Thần không thể không phát động Linh Quang bao tay trên cổ tay, mở ra Thánh Quang Tráo.
Dạ Hoa tặng hắn Linh Quang bao tay, mỗi ngày chỉ có thể phát động Thánh Quang Tráo ba lần. Lúc này phát động, chẳng những không tiêu hao linh lực mà còn trợ giúp hắn phục hồi linh lực, trị liệu cánh tay đau nhức. Trạng thái thân thể của Long Hạo Thần trong chớp mắt đã tốt lên. Thế nhưng, tầng không khí màu tím quanh thân hắn ngày càng đậm, hắn thậm chí có thể mơ hồ nghe thấy tiếng Hạo Nguyệt thở dốc nặng nề.
Phải kiên trì, nhất định phải chống đỡ đến cùng. Long Hạo Thần thầm nhủ, bất kể thế nào cũng phải vì Hạo Nguyệt ngăn cản đám khô lâu này. Khi linh quang tráo dần biến mất, đột nhiên một tiếng rống thê lương vang lên. Nguyên bản đại quân khô lâu không ngừng xông lên bỗng nhiên tạm dừng, tách ra hai bên. Một thân ảnh từ xa bay đến.
“Nhân loại, không ngờ lại có nhân loại xuất hiện trong thế giới hắc ám và…”
“Hỏa. Ngươi có biết mình đang thủ hộ ai không?” Thanh âm già nua tràn ngập áp lực.
Long Hạo Thần thoáng cứng người, linh hồn như run rẩy vì kinh sợ. Hắn vội nuốt một viên Hồi Linh Đan, sau đó lại phát động linh quang tráo.
Từ xa bay tới là một lão già, thân khoác áo choàng vàng đỏ rách nát, khuôn mặt tiều tụy xám ngoét, không chút huyết sắc. Mái tóc dài nâu nhạt rối bời, không chút bóng mượt. Tay phải lão nắm một cây trượng khô lâu, chân đạp mây đen. Hai hốc mắt rỗng không, thiêu đốt hai ngọn lửa xanh u ám.
“Ông ta nói được tiếng người?” Long Hạo Thần kinh ngạc, đồng thời nâng cao cảnh giác.
“Ta thủ hộ bằng hữu, chính là đồng bạn của ta.”
Lão già hừ lạnh một tiếng.
“Không, ngươi đang thủ hộ ma vương trọng sinh, kẻ chế tạo hắc ám và hỏa diệm. Chính vì nó tồn tại mà thế giới này mới trở nên như vậy. Không gian vỡ nát, dung nham chảy tràn mặt đất. Vô số chủng tộc vì nó mà diệt vong. Những chủng tộc cường đại thì chạy trốn, kẻ không thể trốn thoát đều trở thành vong linh. Chỉ có vong linh mới có thể sinh tồn ở thế giới hắc ám và hỏa diệm này. Nhân loại, ta không biết nó dùng cách gì đưa ngươi tới đây, nhưng hơi thở quang minh trên người ngươi làm ta buồn nôn, hành vi của ngươi càng khiến ta phẫn nộ. Ta cho ngươi một cơ hội, hãy quay về thế giới của ngươi đi. Hôm nay hơi thở của Austin Griffin vừa lúc xuất hiện trong lãnh địa của ta, dù ta chỉ là một Thi Vu, nhưng quyết phải giết chết nó. Nếu không, ai biết khi nó hồi phục, sẽ lại hủy diệt thế giới này như thế nào.”
Long Hạo Thần nghi hoặc nhìn lão già, hắn không hiểu rõ ẩn ý trong lời nói của đối phương. Nhưng nghe ông ta nói, thì Hạo Nguyệt rất nguy hiểm, thậm chí còn là đầu sỏ phá hoại thế giới này.
“Hạo Nguyệt là huynh đệ của ta, là đồng bạn của ta. Ta chỉ tin tưởng một mình nó.” Long Hạo Thần chậm rãi đáp. Dựa vào cái gì mà hắn phải tin tưởng một Thi Vu? Một Thi Vu dẫn theo đại quân khô lâu? Là một quang minh kỵ sĩ, vong linh sinh vật đương nhiên là kẻ địch của hắn.
Thi Vu lạnh giọng nói.
“Nếu vậy, ngươi hãy cùng Austin Griffin chết chung đi.”
Dứt lời, trượng khô lâu chỉ thẳng hướng Long Hạo Thần, thoáng chốc một thanh âm thê lương bỗng vang lên.
Long Hạo Thần cảm thấy toàn thân chấn động. Dường như máu trong cơ thể sôi trào vì tiếng kêu này. Ý thức của hắn trở nên mơ hồ. Không màng tiết kiệm linh lực, hắn vội nâng Quang Diệu Thuẫn Bài, đồng thời tròng lên Thủ Hộ Ban Ân Và Niềm Tin.
Quang Diệu Thuẫn Bài có thể ngăn cản hầu hết hiệu quả bất lợi đến từ hắc ám và vong linh ma pháp. Vòng Thủ Hộ Ban Ân Và Niềm Tin thì có kỹ năng phụ trợ Quang Minh Chúc Phúc, cũng có tác dụng chống cự hắc ám.
Quả nhiên ảnh hưởng từ tiếng kêu thê lương đột ngột giảm bớt. Long Hạo Thần thanh tỉnh lại, không chút do dự vung kiếm quang trong tay.
Linh lực sắc vàng tựa dòng nước chảy xuôi, rót vào thân kiếm. Ánh sáng vàng dần bị sắc trắng thánh khiết thay thế, hóa thành thánh kiếm.
Nhìn thánh kiếm tỏa ra hào quang thần thánh, lão già Thi Vu nheo mắt, lửa ma trơi trong hốc mắt lập lòe, lộ rõ vẻ kiêng dè. Kỳ thực tu vi của lão cao hơn Long Hạo Thần nhiều, sở dĩ dùng ngôn ngữ muốn đuổi hắn đi là bởi e ngại Quang Minh Chúc Phúc của hắn.
Thi Vu lẩm bẩm một tràng chú ngữ gập ghềnh, trượng khô lâu chỉ thẳng xuống mặt đất, bỗng chốc vô số khô lâu binh vỡ nát. Những bộ xương đen kịt với tốc độ kinh người dung hợp lại với nhau, dần thành hình một con khô lâu đen khổng lồ.
Khô Lâu Vương. Sinh vật vong linh triệu hồi loại hình tổ hợp mạnh mẽ vô song. Thân thể cao hơn ba trượng, tay phải cầm cốt đao dài tới hai trượng, vung mạnh một cái, cốt đao khổng lồ chém thẳng tới nơi Long Hạo Thần đang đứng.
Không ổn.
Long Hạo Thần không dám tiếp tục cố thủ trong động. Nếu để cốt đao chém trúng động, rất có thể khiến bên trong sụp đổ. Như vậy, hắn sẽ bị chôn sống.
Tiến lên, dừng bước, thi triển Thần Ngự Khiên. Động tác của Long Hạo Thần cực kỳ mau lẹ, quang mang từ Quang Diệu Thuẫn Bài cứng rắn chống đỡ đòn tấn công của cốt đao.
Âm thanh va chạm chói tai vang lên. Long Hạo Thần chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân như muốn gãy rời, máu huyết dâng trào. Lực chấn động mạnh mẽ khiến trên mặt Quang Diệu Thuẫn Bài xuất hiện vết rạn, gần như xuyên thủng.
Lực lượng quá kinh khủng.
Cho dù có Thần Ngự Khiên, lúc này Long Hạo Thần thất khiếu đổ máu, có thể thấy được sức mạnh của Khô Lâu Vương màu đen kinh khủng cỡ nào. Đất đá dưới chân hắn lún xuống. Nếu không phải tu vi của hắn đột phá ngũ giai, lại thêm Hạo Nguyệt tiến hóa giúp thân thể hắn cũng biến đổi theo, e rằng lúc này đã sớm ngất xỉu.
Thánh Quang Tráo. Long Hạo Thần không chút do dự, lần thứ hai mở ra Linh Quang bao tay, thi triển Thánh Quang Tráo. Đồng thời nhét một viên Bạo Linh Đan vào miệng. Hắn nhảy lên, thu hồi Quang Diệu Thuẫn Bài, hỏa kiếm xuất hiện. Hai tay hai thanh kiếm, nhờ vào Thần Ngự Khiên mang đến hiệu ứng gia tốc Quang Báo Thù, nhún chân một cái đã đến trước mặt Khô Lâu Vương.
Đối với Thánh Quang Tráo quanh thân Long Hạo Thần, Khô Lâu Vương có chút sợ hãi. Nó trời sinh tương khắc với Quang Minh Chúc Phúc, động tác hơi khựng lại.
Vung lên hỏa kiếm bên tay trái, Quang Trảm Kiếm. Một đạo hỏa diễm quang mang chém mạnh vào thân thể Khô Lâu Vương.
“Gràooo”
Khô Lâu Vương giận dữ gầm lên, thân thể bỗng nhiên đứng thẳng. Uy lực của Quang Trảm Kiếm với nó mà nói không đáng kể. Nhưng trên đó bao phủ Quang Minh Chúc Phúc lại khiến toàn thân nó bốc khói trắng, thống khổ vô cùng.
Thi Vu trên không trung, lửa trong mắt lập lòe, trượng khô lâu vung lên, đại quân…