Chương: Giáng thế! Thần quang bảy sắc | Thần ấn vương toạ
Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 05/03/2025
Thải Nhi ngẩng đầu, mái tóc dài chẳng cần gió cũng phấp phới tung bay, tựa như vầng hào quang sau gáy. Nàng vung lưỡi hái Tử Thần trong tay, xé toạc không gian.
Bỗng chốc, một luồng sáng xám chói lòa như dòng lệ xẹt ngang trời, khiến bầu trời tối sầm lại. Ngay sau đó, sát khí âm u khủng khiếp tựa sóng thần ập thẳng về phía đại quân Ma tộc.
Giữa không trung, ánh sáng xám lướt qua đâu liền để lại những khe nứt không gian khổng lồ. Bên trong khe nứt đen ngòm lấp lánh điểm sáng, sát khí lạnh lẽo thấu xương cũng từ đó tuôn trào.
Sau lưng Thải Nhi, một bóng ảo khổng lồ hiện ra, cao hơn trăm trượng, tay cũng cầm lưỡi hái to lớn. Nhìn qua tựa như Thải Nhi phóng đại, chỉ khác là hình thái ảo ảnh một màu xám tro.
Cùng là sát khí lan tràn, nhưng khi phủ xuống tường thành Khu Ma quan lại mang hiệu quả hoàn toàn khác biệt. Tất cả tướng sĩ trên thành chỉ cảm thấy luồng sát khí lạnh lẽo kia hòa vào máu thịt, kích phát sát niệm trong lòng.
Trong lòng họ, dường như chiến đấu đã trở thành sứ mệnh thiêng liêng, sục sôi khí thế thần cản giết thần, Phật cản diệt Phật.
Đó chính là Chính Phản Sát kết giới, một trong những kỹ năng của Thần Giáng Thuật mà Thải Nhi thi triển.
Kỹ năng này hoàn toàn không liên quan đến tu vi của nàng, mà là năng lực cường đại đến từ chính Thần Giáng Thuật. Đương nhiên, do tu vi hiện tại của Thải Nhi còn kém xa, nên uy lực của Chính Phản Sát kết giới chưa thể bao trùm phạm vi quá lớn. Nhưng trong tình thế cận chiến trước mắt, nàng chỉ cần kết giới phủ lên tường thành Khu Ma quan là đủ.
Chính Phản Sát kết giới đối với kẻ địch sẽ khiến chúng vì sát khí khủng bố mà suy giảm khí thế, trong lòng sinh ra nỗi kinh hoàng, từ đó giảm thấp sức chiến đấu. Còn đối với quân ta, kết giới lại tăng cường sát khí, giúp họ phát huy thực lực lên đến trăm phần trăm.
Đây là lần đầu tiên Thải Nhi thử nghiệm kết giới này. Nàng lĩnh ngộ nó chưa lâu, trước nay chưa từng dùng trong thực chiến, bởi vì thiếu tự tin. Nếu là Thải Nhi trước khi mất trí nhớ, tuyệt đối sẽ không có chuyện này. Long Hạo Thần trở về không chỉ mang đến cho Thải Nhi hạnh phúc, mà còn khiến nàng cảm thấy có chỗ dựa vững chắc, an tâm rồi tự nhiên tăng thêm niềm tin, cuối cùng phát huy được uy lực Thần Giáng Thuật của Tử Thần.
Bị Chính Phản Sát kết giới ảnh hưởng, các tướng sĩ Khu Ma quan bỗng chốc khí thế tăng vọt, đánh cho đám Ma tộc bò lên đầu tường phải cuống cuồng tháo chạy. Trong mắt họ, sáu Trụ Ma Thần sừng sững phía xa dường như chỉ còn lại tác dụng chiếu sáng, không đủ uy hiếp sĩ khí. Thế công của Ma tộc cũng vì Chính Phản Sát kết giới mà khựng lại, xuất hiện phản ứng chậm chạp.
Tu vi càng thấp thì càng bị kết giới ảnh hưởng nặng nề. Thần Giáng Thuật thi triển thần khí, lại kết hợp với bản thân, uy lực kinh người, cường giả cùng cấp khó lòng sánh kịp.
Chỉ một mình Thần Giáng Thuật của Thải Nhi đã khiến sĩ khí bên ta đang bị áp chế bỗng chốc tăng vọt. Còn Long Hạo Thần ở phía bên kia vẫn chưa có động tĩnh gì.
Long Hạo Thần không ngừng rót linh cương, Tinh Lĩnh Vực vẫn đang tiếp diễn. Chỉ cần hấp thu được Quang nguyên tố, Tinh Lĩnh Vực sẽ nhanh chóng cung cấp cho Long Hạo Thần. Trong chốc lát, linh cương bên trong Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn đã vượt qua con số mười vạn linh lực, hơn nữa tốc độ rót vào vẫn không hề có dấu hiệu chậm lại.
Không thể không nói thực lực tổng hợp hiện tại của Long Hạo Thần quả thực kinh khủng. Hắn làm Thần…
Sau khi Quyến Giả sử dụng Thần Thánh Cam Lâm, mối liên kết giữa hắn và quang thuộc tính càng thêm khăng khít. Bởi vậy, bất kỳ quang nguyên tố nào tiếp cận hắn đều sinh ra một cảm giác thân thiết lạ thường. Lại thêm Kim Tinh Cơ Tọa chiến giáp, trang bị cấp sử thi cường đại, hỗ trợ, khiến hắn đã mạnh nay càng thêm mạnh. Hơn nữa, còn có Tinh Lĩnh Vực của Tinh Vương, đủ sức sánh ngang cấm chú.
Chỉ trong chốc lát, tuy tu vi của Long Hạo Thần không tăng đến mức độ kinh thiên động địa, nhưng khả năng chiến đấu bền bỉ lại tăng vọt. Hắn đem toàn bộ sức mạnh này chuyển hóa thành linh cương, cung cấp cho Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn.
Có được Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn đã lâu, Long Hạo Thần có thể cảm nhận được, mỗi lần sử dụng, độ phù hợp giữa hắn và bảo vật này lại tăng lên vài phần. Cảm giác này ngày càng rõ rệt, hắn cảm thấy bản thân đang tiến gần hơn đến ngày thực sự khống chế được Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn.
Tuy rằng lúc này hắn vẫn chưa thể phát động Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, nhưng lờ mờ cảm nhận được nó đang tích lũy lực lượng, tùy thời bộc phát. Sự bùng nổ này cần hắn không ngừng cung cấp linh cương. Ánh mắt Long Hạo Thần vẫn luôn chăm chú nhìn về phía chân trời xa xăm, nơi mặt trời đang dần nhô lên. Bình minh sắp qua, ánh nắng sắp sửa chiếu rọi khắp mặt đất, vậy ngày Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn chân chính tỏa sáng, liệu có còn xa?
Kỳ thực, Long Hạo Thần suy đoán về năng lực của Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn là hoàn toàn chính xác. Nhật Nguyệt Thần Oa để lại khẩu quyết, nói rõ với hắn rằng, muốn phát huy uy lực mạnh nhất của Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, cần phải đợi đến lúc hoàng hôn hoặc bình minh, khi mặt trăng và mặt trời giao thoa. Nhưng với tu vi hiện tại của Long Hạo Thần, để phát huy được lực lượng mạnh nhất của bảo vật này, là một chuyện quá xa vời, vô cùng xa xôi. Thế nên, mặc cho hắn có cố gắng đến đâu, Tinh Vương có hỗ trợ bao nhiêu, trong khoảng thời gian mặt trăng và mặt trời giao thoa, hắn vẫn không thể phát động Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn.
Sáu Ma Thần đều lơ lửng giữa không trung, đắm mình trong Trụ Ma Thần. Tình Ma Thần Tây Địch lạnh lùng quan sát đầu tường Khu Ma quan phía xa. Tuy vẻ mặt ả không biểu lộ điều gì, nhưng trong lòng lại thầm kinh hãi.
Thải Nhi bày ra sát khí cường đại khiến trong lòng ả dâng lên một cảm giác kinh hoàng. Tu vi cỡ ả đương nhiên có thể nhìn ra, đó là Thần Giáng Thuật, dẫn động thần lực mới đạt tới uy lực như vậy. Nhưng trước ngày hôm nay, Khu Ma quan chưa từng xuất hiện tình huống như thế!
“Bái Ân, đây có phải là nhân loại lúc trước bị ngươi và An Lạc Tiên ám sát không?” Tây Địch chỉ về phía Thải Nhi ở đằng xa, hỏi Ẩn Ma Thần đang đứng cạnh.
Bái Ân gật đầu đáp:
“Là ả, nhưng tại sao thực lực của ả lại thay đổi? Dường như đã trở nên mạnh hơn rất nhiều.”
Tây Địch hừ lạnh:
“Đó không phải là năng lực của ả, ả đang mượn thần lực. Thần Quyến Giả. Xem ra, ả rất có thể là cô gái nhân loại mà thái tử điện hạ đã nói. Năm đó để ả chạy thoát, thì ra là đã trốn đến Thích Khách Thánh Điện.”
Bái Ân trầm giọng nói:
“Tên bên cạnh ả chính là kỵ sĩ nhân loại ngày hôm đó đột nhiên xuất hiện, cản trở An Lạc Tiên trở về, còn chặn được cả công kích của ta. Theo ta thấy, e rằng hắn còn nguy hiểm hơn. Nếu không phải do hắn, An Lạc Tiên đã không phải bỏ mạng. Hắn rốt cuộc đang định làm gì?”
Tây Địch nheo mắt, lạnh giọng nói:
“Mặc kệ hắn muốn làm gì, hôm nay chắc chắn phải chết. An Lạc Tiên và Hệ Nhĩ cần máu tươi cùng xác thịt của nhân loại để chôn cùng. Hôm đó hắn thi triển cấm chú, nhưng các ngươi có thấy kỳ lạ không, dường như tu vi của nhân loại này còn chưa đạt tới cấp chín như hai người kia đã nói, tức là mười vạn linh lực. Vậy làm sao hắn có thể sử dụng cấm chú?”
Bái Ân đáp:
“Rất có thể là do trang bị đặc biệt của nhân loại. Trên người hắn mặc Kim Tinh Cơ Tọa chiến giáp của Kỵ Sĩ Thánh Điện, loại áo giáp này dường như có khả năng tăng phúc rất lớn. Hơn nữa, ngày đó hắn dùng tấm thuẫn chặn được công kích của ta cũng vô cùng mạnh mẽ. Nếu không có tấm thuẫn đó, hắn không thể nào nhiều lần chống đỡ được công kích của ta.”
Tây Địch hừ lạnh:
“Những kẻ nhân loại kia cho rằng chỉ có chúng mới biết sử dụng cấm chú, chẳng lẽ chúng ta lại không? Các ngươi hãy hộ pháp cho ta, ta phải cho nhân loại thấy được sức mạnh chân chính của ma thần chúng ta.”
Nói xong, Tây Địch chậm rãi bay lên không trung. Năm ma thần khác nhanh chóng vây quanh ả. Sáu Trụ Ma Thần tụ lại, tạo thành hình dạng như một đóa hoa mai. Năm ma thần ở vòng ngoài, bảo vệ Tình Ma Thần Tây Địch ở chính giữa.
Đôi tay Tây Địch từ từ nâng lên cao. Trụ Ma Thần có ả bên trong bộc phát ra ánh sáng hồng chói mắt, xuyên thẳng lên tận trời cao. Linh lực đậm đặc dao động, hòa quyện với ánh sáng hồng, nhuộm cả khung trời ma tộc thành một màu sắc tương tự.
Nhìn thấy ánh sáng hồng này, lập tức khiến người ta cảm thấy ngọt ngấy đến nhức óc, dường như có thứ gì đó đang cào xé trong lòng. Cảm giác ngứa ngáy kia thật sự vô cùng khó chịu.
Tây Địch mặc váy dài màu hồng, thêm vào đó là mái tóc và đôi mắt cũng màu hồng, dáng người bốc lửa, tràn ngập mị lực.
Thanh âm trầm thấp ngâm xướng chú ngữ vang lên từ miệng ả. Từng vòng sáng hồng từ người ả khuếch tán ra xung quanh.
Lúc này mới thấy được ả xếp hạng thứ mười hai trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần thì mạnh mẽ đến cỡ nào. Chỉ mới bắt đầu ngâm xướng chú ngữ mà uy lực của cấm chú đã hiển hiện.
Vầng sáng hồng từ người ả tỏa ra, trên không trung dần dần ngưng tụ thành một hình người khổng lồ. Hình người này còn lớn hơn cả bóng Tử Thần sau lưng Thải Nhi gấp mười lần. Theo vầng sáng hồng không ngừng tăng lên, bóng dáng kia ngày càng trở nên rõ ràng.
Điều khiến người ta kinh hãi là bóng dáng ấy không ngờ lại chính là Tình Ma Thần, là Tây Địch được phóng lớn lên vô số lần. Tất cả mị lực của ả đều hiển hiện trong bóng sáng khổng lồ này, hơn nữa còn ngày càng trở nên mãnh liệt. Ngay cả ánh sáng của sáu Trụ Ma Thần cũng vì bóng sáng đó mà trở nên yếu ớt.
Nhìn bóng người này, dù đã được Chính Phản Sát kết giới của Thải Nhi kích thích, các chiến sĩ nhân loại vẫn bắt đầu ngây dại. Bóng sáng quá lớn, muốn không nhìn thấy cũng không được.
Tình Ma Thần Tây Địch xinh đẹp là một loại mị hoặc vô tận, khiến người ta chìm đắm trong mơ màng, càng sở hữu dáng người hoàn mỹ trong mộng của nam giới.
Váy dài màu hồng ít vải đến đáng thương khẽ bay. Bóng dáng ả càng rõ ràng, thì các chiến sĩ nhân loại hô hấp càng trở nên dồn dập.
Dục vọng nguyên sơ nhất của nhân loại trỗi dậy, khiến vũ khí trong tay trở nên chậm chạp. Thế công của ma tộc vốn bị áp chế, nay lại bùng nổ. Chiến sự trên tường thành càng thêm khốc liệt.
Thánh Linh Tâm vốn đang bình tĩnh chỉ huy, chợt biến sắc khi nhìn thấy vầng sáng khổng lồ phía xa, thất thanh hô:
“Là Tình Ma Thần Tây Địch! Ả ta sắp thi triển cấm chú!”
Lam Nghiên Vũ bên cạnh phu quân, lo lắng hỏi:
“Cấm chú này là gì? Chàng đã từng gặp qua chưa?”
Thánh Linh Tâm trầm giọng đáp:
“Tây Địch có tên hiệu là Tình Ma Thần, trong ma tộc được xưng tụng là kẻ khống chế dục vọng. Cấm chú của ả không trực tiếp công kích, nhưng so với cấm chú công kích còn đáng sợ hơn. Nó có thể khơi dậy dục vọng nguyên thủy nhất của chúng ta. Tu vi như ta mà còn cảm thấy nóng ran cả người, huống chi là các chiến sĩ.”
Lam Nghiên Vũ vội la lên:
“Vậy phải làm sao? Có cách nào ngăn cản ả không?”
Thánh Linh Tâm cười khổ:
“Nàng không thấy năm ma thần khác đang vây quanh ả sao? Sáu Trụ Ma Thần tập trung một chỗ, làm sao có thể ngăn cản? Chỉ có thể trông cậy vào nhóm gia gia!”
Lam Nghiên Vũ chau mày:
“Nếu không nhìn ả thì sao?”
Thánh Linh Tâm lắc đầu:
“Vô dụng, cấm chú này mới chỉ bắt đầu. Tu vi như Tây Địch, nếu cấm chú của ả chỉ cần không nhìn là tránh được, thì ả ta có thể xếp hạng thứ mười hai trong ma tộc sao?”
Lam Nghiên Vũ nghi hoặc:
“Nhưng sao thiếp không có cảm giác gì?”
Thánh Linh Tâm đáp:
“Rất có thể nữ giới được miễn dịch với cấm chú này. Nhưng các chiến sĩ bên ta đều là nam nhân!”
Nói đến đây, y theo bản năng nhìn Thải Nhi đang lơ lửng trên không, rồi lại nhìn Long Hạo Thần ở phía xa vẫn chỉ tỏa ra vầng sáng vàng mà không có động tĩnh gì. Thánh Linh Tâm mơ hồ cảm thấy trận đại chiến hôm nay sẽ liên quan đến sự tồn vong của Khu Ma Quan. Nếu không ổn, chỉ sợ Khu Ma Quan sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian này. Đến lúc đó, Thích Khách Thánh Điện cũng không còn an toàn. Hiện giờ trong lòng y chỉ nghĩ, nếu thật sự không được, bằng mọi giá phải bảo vệ Long Hạo Thần mang theo nữ nhi rời đi, để Thích Khách Thánh Điện giữ lại huyết mạch cuối cùng! Làm phụ thân, rốt cuộc y vẫn có chút ích kỷ.
Long Hạo Thần cũng nhìn thấy Tình Ma Thần Tây Địch thi triển cấm chú, trong lòng kinh hãi. Cảm giác của hắn không giống Thánh Linh Tâm. Ở trong Tinh Lĩnh Vực, bản thân hắn có tinh thần lực cường đại, lại thêm Quang nguyên tố trăm sông đổ về một biển trợ giúp, giác quan nhạy bén đã đạt đến trình độ kinh người.
Hắn phát hiện cấm chú của Tây Địch tựa như một loại phản chiếu. Cấm chú sử dụng một loại ba động không gian đặc biệt, chỉ nhắm vào tường thành Khu Ma Quan. Nói cách khác, ma tộc ở phía sau không nhìn thấy. Trừ phi chúng tấn công lên tường thành, nếu không sẽ không bị cấm chú của Tây Địch ảnh hưởng.
Hơn nữa, có thể nói Long Hạo Thần lúc này tựa như kẻ đứng ngoài quan sát. Kẻ ngoài cuộc bao giờ cũng tỉnh táo. Hắn phát hiện đại quân Ma tộc tuy ào ạt như thủy triều hướng về Khu Ma Quan, nhưng ngay khi Tây Địch bắt đầu thi triển cấm chú, tốc độ xung phong lại càng chậm dần. Chỉ có Song Đao Ma vẫn dốc toàn lực tấn công. Các Ma tộc cấp thấp và cấp cao khác rõ ràng đã giảm tốc độ. Chẳng qua, do đầu tường Khu Ma Quan liên tục bị Song Đao Ma công kích, nên không cảm nhận được biến hóa này quá rõ ràng.
Cấm chú của Tình Ma Thần cũng có hiệu quả với chính Ma tộc. Long Hạo Thần lập tức đưa ra kết luận này.
Đúng lúc đó, từ phía xa, đại doanh Ma tộc đột nhiên bốc lên ngọn lửa hừng hực. Một đám lửa bùng lên thiêu đốt ít nhất một phần ba đại doanh, thế lửa nóng cháy nhanh chóng lan rộng.
Không sai, trước khi đại chiến bắt đầu, điện chủ Thích Khách Thánh Điện, Hiệp Giả Thánh Nguyệt đã dẫn theo các cường giả Thích Khách Thánh Điện lặng lẽ rời khỏi Khu Ma Quan.
Được Long Hạo Thần chỉ điểm, lại thêm thành quả to lớn thu được từ trận đánh lén hôm qua, Thánh Nguyệt đã nhận ra thích khách nên làm những gì.
Cường giả như bọn họ, nếu chỉ ở lại đầu tường Khu Ma Quan thì có thể nói là không có chút tác dụng nào, chỉ có thể cùng đối phương giằng co. Hơn nữa, bọn họ là thích khách, không phải ma pháp sư, càng không giống Ma Thần có Trụ Ma Thần tăng phúc. Cho nên, dù là thích khách Hiệp Giả cấp chín cũng không thể thi triển cấm chú phạm vi lớn. Bởi vậy, việc bọn họ ở ngoài Khu Ma Quan làm kỳ binh, hóa thành thanh thần khí vô cùng sắc bén, so với việc ở lại Khu Ma Quan hỗ trợ phòng ngự thì tốt hơn nhiều.
Trận hỏa hoạn này là do bọn họ đốt đại doanh Ma tộc, đồng thời thiêu rụi kho lương thảo của chúng không còn một mảnh.
Nhưng lúc này tâm tình Thánh Nguyệt vô cùng nặng nề. Dĩ nhiên ông đã nhìn thấy Tây Địch bắt đầu thi triển cấm chú. Chẳng qua góc độ ông nhìn là từ đằng sau đại quân Ma tộc, trên không trung chỉ có bóng sáng màu hồng, không thấy rõ Tây Địch đang thi triển năng lực gì.
Đây đúng là điều Long Hạo Thần quan sát được. Hình ảnh cấm chú của Tây Địch chỉ phóng ở đầu tường Khu Ma Quan, vì để không ảnh hưởng đến đại quân Ma tộc. Trừ Khu Ma Quan ra, ở vị trí khác nếu trông thấy cấm chú này sẽ không bị ảnh hưởng.
“Hiệp Giả đi theo ta. Thích khách Hiệp Ẩn từ đằng sau giết Ma tộc cấp cao.” Thánh Nguyệt không chút chần chờ ra lệnh. Tuyệt đối không thể để Tây Địch thực hiện được cấm chú này, nếu không Khu Ma Quan sẽ gặp nguy hiểm.
Mười một luồng sáng vặn vẹo cùng biến mất giữa không trung. Có thể mơ hồ thấy phía sau sáu cây Trụ Ma Thần, không khí bỗng nhiên vặn vẹo, sát khí sắc bén vô cùng tỏa định sáu Ma Thần trên không trung.
Tây Địch dường như không phát hiện ra các thích khách Hiệp Giả, vẫn đang ngâm xướng chú ngữ. Bóng sáng huyễn hoặc kia bắt đầu biến ngày càng rõ ràng, tựa như thế giới này thật sự có một ả to lớn như vậy.
Đầu tường Khu Ma Quan bị ảnh hưởng ngày càng lớn. Mắt các chiến sĩ bắt đầu đỏ ngầu. Thải Nhi nhờ tác dụng của Chính Phản Sát kết giới, dựa vào sát khí tăng cao có thể ức chế cấm chú của Tây Địch ở một trình độ nhất định. Nhưng lúc này trán Thải Nhi đã ướt đẫm mồ hôi.
Mặc kệ Thần Quyến Giả có mạnh mẽ đến đâu, uy lực Lưỡi Hái Tử Thần có lớn bao nhiêu, xét cho cùng nàng cũng chỉ là thích khách cấp bảy! Nếu tu vi của Thải Nhi đạt được…
Ở cấp độ chín, nhờ vào Thần Giáng Thuật, nàng có thể thi triển Chính Phản Sát kết giới, thậm chí có khả năng ức chế được cả cấm chú của Tây Địch. Nhưng hiện tại, nàng chưa đủ sức làm điều đó, cố gắng duy trì kết giới chẳng khác nào muối bỏ bể. Hơn nữa, một khi nàng buông bỏ kết giới, các tướng sĩ Khu Ma quan bên dưới sẽ càng bị ảnh hưởng nặng nề hơn.
Thải Nhi nghiến răng ken két, khổ sở chống đỡ. Chính vì phán đoán chính xác tình hình, nàng lại càng không dám lơ là dù chỉ một chút. Nhất định phải cố gắng, phải cố gắng chống đỡ đến cùng.
Ánh mắt nàng bất giác hướng về phía Long Hạo Thần đang ở đầu tường Khu Ma quan. Nàng không rõ Long Hạo Thần đang làm gì, nhưng trong lòng lại tràn đầy niềm tin vào hắn. Hắn nhất định sẽ xoay chuyển được cục diện, nhất định sẽ thành công.
Bỗng nhiên, một tiếng rít chói tai vang lên từ phía sau sáu cột Trụ Ma Thần. Giữa không trung, một vết rách khổng lồ dài đến cả trăm mét xuất hiện, chém thẳng về phía Tình Ma Thần Tây Địch.
Đó là do mười một vị Hiệp Giả ra tay. Một kích kia là do họ liên thủ thi triển, mục đích duy nhất là ngăn cản Tây Địch tiếp tục niệm chú ngữ.
Ẩn Ma Thần lộ vẻ khinh miệt. Ngoại trừ Trụ Ma Thần của Tây Địch, năm cây Trụ Ma Thần còn lại nhanh chóng chuyển hướng, xếp thành một hàng ngang chắn phía sau lưng Tây Địch.
Oành!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng trên bầu trời. Vết rách không gian khổng lồ kia đột nhiên vỡ tan thành vô số mảnh vụn. Mười một bóng người đồng loạt bị đánh bật ra xa vài trăm mét mới có thể ổn định lại thân hình.
Năm cây Trụ Ma Thần sừng sững như năm cột trụ chống trời, vững vàng chặn đứng đòn công kích bất ngờ của mười một vị Hiệp Giả.
Vì sao Liên Minh Thánh Điện lại coi trọng năng lực hủy diệt Trụ Ma Thần của Long Hạo Thần đến vậy? Bởi vì suốt sáu ngàn năm qua, nhân loại vẫn chưa thể tìm ra cách phá hủy được Trụ Ma Thần!
Không biết đã có bao nhiêu cường giả nhân loại phải bỏ mạng dưới Trụ Ma Thần.
Khi ma thần sử dụng Trụ Ma Thần, số lượng ma thần càng đông đảo thì uy lực của Trụ Ma Thần phát huy ra càng khủng khiếp. Giống như lúc này, chúng phòng ngự một cách toàn diện, dùng năm Trụ Ma Thần của năm ma thần bảo vệ xung quanh Tây Địch, khiến cho mười một thích khách Hiệp Giả cấp chín cũng phải bó tay chịu trói.
“Điện chủ, phải làm sao bây giờ?” Một vị Hiệp Giả vừa rồi đã dốc hết sức lực, lau vội vết máu nơi khóe miệng, hỏi Thánh Nguyệt.
Lúc này, đôi mắt Thánh Nguyệt đã đỏ ngầu. Ông biết, dưới tình huống này, đã không còn cách nào ngăn cản được cấm chú của Tây Địch nữa. Bọn họ không thể làm được, đây là điều mà ông không bao giờ muốn chứng kiến.
Nếu như là các cường giả bậc nhất của Ma Pháp Thánh Điện, có lẽ còn có thể đối đầu với cấm chú của Tây Địch. Nhưng trong Lục Đại Thánh Điện, có hai thánh điện mà cường giả bậc nhất không thể thi triển năng lực cấm chú, đó chính là Thích Khách Thánh Điện và Chiến Sĩ Thánh Điện. Về mặt chiến đấu đơn lẻ, họ vô cùng mạnh mẽ, uy lực linh cương cường đại, vượt xa Ma Pháp Thánh Điện, Linh Hồn Thánh Điện và Mục Sư Thánh Điện. Thế nhưng, linh cương lại không thể đột phá được phong tỏa của Trụ Ma Thần!
Thánh Nguyệt hít thở dồn dập, nhưng với tư cách là điện chủ Thích Khách Thánh Điện, lúc này ông đã tính đến phương án xấu nhất. Ánh mắt ông nhìn chằm chằm vào sáu cây Trụ Ma Thần trước mặt.
Nghiến răng ken két, Thánh Nguyệt run rẩy ban ra mệnh lệnh như xé nát tâm can:
“Giết! Chúng đã thi triển cấm chú, vậy ta liền đồ sát đám ma tộc cấp cao! Ta muốn xem, rốt cuộc là chúng bị diệt trước hay chúng ta vong mạng trước!”
Đây là hạ sách, là phương án tồi tệ nhất. Nếu còn một tia hy vọng, Thánh Nguyệt quyết không hạ lệnh này. Lời vừa thốt ra, mười vị Hiệp Giả đều đỏ ngầu cả mắt.
Thánh Nguyệt đã phải gian nan dường nào mới ban ra được mệnh lệnh này! Cháu ruột của lão, Thánh Linh Tâm, còn đang trên Khu Ma quan thống lĩnh chiến cuộc. Chắt gái của lão còn đang lơ lửng trên không gắng sức chống đỡ cấm chú. Một khi Tình Ma Thần hoàn thành cấm chú, bọn họ ắt sẽ là những kẻ hứng chịu đầu tiên.
“Giết!!!” Mười một vị Hiệp Giả đồng loạt rống lên một tiếng rung chuyển trời đất.
Trừ Tình Ma Thần, năm Ma Thần còn lại đều kinh hãi nhìn sang, bọn họ tựa như mười một con cuồng long, hung hãn quét thẳng về phía đại quân ma tộc phía dưới.
Thánh Linh Tâm vốn đang bình tĩnh chỉ huy, khi trông thấy luồng sáng khổng lồ phía xa thì sắc mặt đại biến, thất thanh hô:
“Là Tình Ma Thần Tây Địch! Ả ta sắp thi triển cấm chú!”
Lam Nghiên Vũ đứng bên cạnh trượng phu, vội hỏi:
“Đây là cấm chú gì? Chàng đã từng gặp qua chưa?”
Thánh Linh Tâm trầm giọng đáp:
“Tây Địch có tên hiệu là Tình Ma Thần, trong ma tộc có danh xưng là kẻ khống chế dục vọng. Cấm chú của ả không có năng lực công kích trực tiếp, nhưng so với cấm chú công kích còn đáng sợ hơn vạn phần. Nó có thể khơi dậy dục vọng nguyên thủy nhất của chúng ta. Tu vi như ta mà còn bắt đầu thấy nóng ran cả người, huống chi là các chiến sĩ khác.”
Lam Nghiên Vũ vội la lên:
“Vậy phải làm sao? Có cách nào đánh gãy ả ta không?”
Thánh Linh Tâm cười khổ nói:
“Nàng không thấy năm Ma Thần khác đang vây ả ta vào giữa sao? Sáu Trụ Ma Thần tập trung một chỗ, làm sao có thể đánh gãy được? Chỉ có thể trông cậy vào nhóm phụ thân mà thôi!”
Lam Nghiên Vũ cau mày chặt:
“Nếu không nhìn ả ta thì sao?”
Thánh Linh Tâm lắc đầu:
“Vô dụng, cấm chú này chỉ vừa mới bắt đầu. Với tu vi của Tây Địch, nếu cấm chú chỉ cần không nhìn là được thì ả ta há có thể đứng thứ mười hai trong ma tộc?”
Lam Nghiên Vũ nghi hoặc hỏi:
“Nhưng sao thiếp không có cảm giác gì?”
Thánh Linh Tâm đáp:
“Rất có thể nữ giới miễn dịch với cấm chú này. Nhưng các chiến sĩ bên ta đều là nam nhân!”
Nói đến đây, y theo bản năng nhìn Thải Nhi đang lơ lửng trên không trung, lại nhìn Long Hạo Thần ở phía xa vẫn chỉ tỏa ra vầng sáng vàng chứ không có động tác gì. Thánh Linh Tâm mơ hồ cảm thấy đại chiến hôm nay sẽ liên quan đến sự tồn vong của Khu Ma quan. Nếu không ổn, chỉ sợ Khu Ma quan sẽ vĩnh viễn biến mất trên thế gian này. Đến lúc đó, Thích Khách Thánh Điện cũng không còn an toàn. Giờ phút này, trong lòng y chỉ có một ý nghĩ, nếu thật sự không thể, bằng mọi giá phải bảo vệ Long Hạo Thần mang theo con gái rời đi, để Thích Khách Thánh Điện giữ lại một tia huyết mạch cuối cùng! Làm phụ thân, rốt cuộc y vẫn có một phần tư tâm.
Long Hạo Thần cũng chứng kiến Tình Ma Thần Tây Địch thi triển cấm chú, trong lòng không khỏi chấn động. Cảm giác của hắn so với Thánh Linh Tâm lại càng thêm rõ ràng. Nhờ vào Tinh Lĩnh Vực, tinh thần lực cường đại, lại thêm Quang nguyên tố hội tụ như trăm sông đổ về một biển, giác quan của hắn đã đạt tới trình độ kinh người.
Hắn phát hiện cấm chú của Tây Địch tựa như một loại ảo ảnh phản chiếu. Cấm chú này vận dụng một loại không gian ba động đặc thù, chỉ nhắm vào đầu tường Khu Ma quan. Nói cách khác, ma tộc ở phía sau căn bản không thể nhìn thấy. Trừ phi chúng tấn công vào đầu tường, nếu không sẽ không bị cấm chú của Tây Địch ảnh hưởng.
Hơn nữa, có thể nói lúc này Long Hạo Thần đang đứng ở vị trí người quan sát. Người ngoài cuộc bao giờ cũng tỉnh táo. Hắn nhận ra đại quân ma tộc ào ạt như thủy triều hướng về Khu Ma quan, nhưng ngay khi Tây Địch bắt đầu thi triển cấm chú, tốc độ của chúng lại chậm dần. Chỉ có Song Đao Ma vẫn liều mạng tấn công. Các ma tộc cấp thấp và cấp cao khác rõ ràng đã giảm tốc độ. Chẳng qua, do đầu tường Khu Ma quan liên tục bị Song Đao Ma công kích, nên không ai cảm nhận được sự biến hóa vi tế này.
Cấm chú của Tình Ma Thần cũng có hiệu quả đối với chính ma tộc. Long Hạo Thần lập tức đưa ra kết luận này.
Đúng lúc này, từ phía xa, đại doanh ma tộc đột nhiên bốc lên một cột lửa hừng hực. Ngọn lửa bùng lên thiêu đốt ít nhất một phần ba đại doanh ma tộc, hỏa thế nóng cháy nhanh chóng lan rộng.
Không sai, trước khi đại chiến bắt đầu, điện chủ Thích Khách Thánh Điện, Hiệp Giả Thánh Nguyệt đã dẫn theo các cường giả Thích Khách Thánh Điện lặng lẽ rời khỏi Khu Ma quan.
Được Long Hạo Thần chỉ điểm, lại thêm thành quả to lớn thu được từ trận đánh lén hôm trước, Thánh Nguyệt đã nhận ra vai trò thực sự của thích khách.
Những cường giả như bọn họ, nếu chỉ ở lại đầu tường Khu Ma quan thì có thể nói là vô dụng, chỉ có thể cùng đối phương giằng co. Hơn nữa, bọn họ là thích khách, không phải ma pháp sư, càng không giống như ma thần có Trụ Ma Thần tăng phúc. Cho nên, dù là thích khách Hiệp Giả cấp chín cũng không thể thi triển cấm chú phạm vi lớn. Bởi vậy, việc bọn họ xuất hiện bên ngoài Khu Ma quan, trở thành một đội quân kỳ binh, một thanh thần khí sắc bén, so với việc ở lại Khu Ma quan hỗ trợ phòng ngự thì hiệu quả hơn rất nhiều.
Trận hỏa hoạn này là do bọn họ gây ra, đốt cháy đại doanh ma tộc, đồng thời thiêu rụi kho lương thảo của chúng.
Nhưng lúc này, tâm tình Thánh Nguyệt vô cùng nặng nề. Dĩ nhiên ông đã nhìn thấy Tây Địch bắt đầu thi triển cấm chú. Chẳng qua, góc độ của ông là từ phía sau đại quân ma tộc, trên không trung chỉ thấy một vầng sáng màu hồng, không thể nhìn rõ Tây Địch đang thi triển năng lực gì.
Đây chính là điều mà Long Hạo Thần đã quan sát được. Hình ảnh cấm chú của Tây Địch chỉ hiển hiện ở đầu tường Khu Ma quan, là để tránh ảnh hưởng đến đại quân ma tộc. Trừ Khu Ma quan, ở những vị trí khác, khi nhìn thấy cấm chú này sẽ không bị ảnh hưởng.
“Hiệp Giả theo ta. Thích khách Hiệp Ẩn từ phía sau ám sát ma tộc cấp cao.” Thánh Nguyệt không chút do dự ra lệnh. Tuyệt đối không thể để Tây Địch hoàn thành cấm chú này, nếu không Khu Ma quan sẽ lâm nguy.
Mười một luồng sáng vặn vẹo đồng thời biến mất giữa không trung. Có thể mơ hồ thấy phía sau sáu cây Trụ Ma Thần, không khí đột nhiên vặn vẹo, sát khí sắc bén vô cùng tỏa định sáu ma thần trên không trung.
Tây Địch dường như không hề hay biết đến sự hiện diện của đám thích khách Hiệp Giả, vẫn say sưa ngâm xướng chú ngữ. Bóng sáng huyễn hóa ra ngày càng rõ nét, tựa hồ như thế gian này thực sự tồn tại một ả khổng lồ như vậy.
Trên tường thành Khu Ma quan, ảnh hưởng ngày một lớn. Chiến sĩ mắt đỏ ngầu. Thải Nhi nhờ tác dụng của Chính Phản Sát kết giới, dựa vào sát khí tăng cao mà có thể ức chế cấm chú của Tây Địch ở một mức độ nhất định. Nhưng lúc này, trán nàng đã lấm tấm mồ hôi.
Dù Thần Quyến Giả có mạnh mẽ đến đâu, uy lực của Lưỡi Hái Tử Thần có khủng khiếp đến nhường nào, xét cho cùng nàng cũng chỉ là một thích khách cấp bảy! Nếu tu vi của Thải Nhi đạt tới cấp chín, nhờ vào Thần Giáng Thuật, nàng thi triển Chính Phản Sát kết giới thậm chí còn có khả năng ức chế hoàn toàn cấm chú của Tây Địch. Nhưng hiện tại, nàng chưa thể làm được điều đó, cố gắng duy trì kết giới chẳng khác nào muối bỏ biển. Hơn nữa, một khi nàng buông lỏng kết giới, các tướng sĩ dưới chân tường thành Khu Ma quan sẽ càng bị ảnh hưởng nặng nề hơn.
Thải Nhi nghiến chặt răng, khổ sở chống đỡ. Bởi vì phán đoán chính xác nên nàng càng không dám lơi là, dù chỉ một chút. Nhất định phải cố gắng, phải cố gắng chống đỡ đến cùng.
Ánh mắt nàng bất giác hướng về phía Long Hạo Thần ở đầu tường Khu Ma quan bên kia. Nàng không biết hắn đang làm gì, nhưng lại đặt trọn niềm tin vào hắn. Hắn nhất định có thể xoay chuyển cục diện, nhất định sẽ làm được.
Một tiếng rít chói tai đột nhiên vang lên từ phía sau sáu cột Trụ Ma Thần. Giữa không trung, một vết rách khổng lồ dài cả trăm mét xuất hiện, chém thẳng về phía Tình Ma Thần Tây Địch.
Đó là mười một vị Hiệp Giả ra tay. Một kích kia là do họ hợp lực phóng ra, mục đích duy nhất là ngăn cản Tây Địch tiếp tục niệm chú ngữ.
Ẩn Ma Thần lộ vẻ khinh thường. Trừ Trụ Ma Thần của Tây Địch, năm Trụ Ma Thần còn lại bỗng nhanh chóng chuyển hướng, xếp thành hàng ngang chắn phía sau Tây Địch.
Oành!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng trên không trung. Vết rách không gian khổng lồ đột nhiên vỡ tan thành vô số mảnh vụn. Mười một bóng người cùng bị hất văng ra xa vài trăm mét mới ổn định được thân hình.
Năm cây Trụ Ma Thần tựa như năm cột trụ sừng sững không thể lay chuyển, vững vàng ngăn cản công kích bất ngờ của mười một vị Hiệp Giả.
Vì sao Liên Minh Thánh Điện lại quý trọng năng lực có thể hủy diệt Trụ Ma Thần của Long Hạo Thần đến vậy? Bởi vì suốt sáu ngàn năm qua, nhân loại vẫn không thể tìm ra cách phá hủy Trụ Ma Thần!
Không biết đã có bao nhiêu cường giả nhân loại phải bỏ mạng dưới Trụ Ma Thần.
Khi ma thần sử dụng Trụ Ma Thần, số lượng ma thần càng nhiều thì uy lực của Trụ Ma Thần phát huy càng khủng khiếp. Giống như lúc này, chúng toàn diện phòng ngự, lấy năm Trụ Ma Thần của năm ma thần bảo vệ xung quanh Tây Địch, khiến mười một thích khách Hiệp Giả cấp chín cũng phải bó tay.
“Điện chủ, phải làm sao đây?” Một vị Hiệp Giả vừa rồi dùng sức quá độ, lau vội vết máu nơi khóe miệng, hỏi Thánh Nguyệt.
Hai mắt Thánh Nguyệt giờ đây đã đỏ ngầu. Lão biết, dưới tình huống này, đã không còn cách nào ngăn chặn cấm chú của Tây Địch. Bọn họ không thể làm được, đây là sự thật.
Đây là cảnh tượng mà lão không bao giờ muốn chứng kiến.
Nếu là những cường giả bậc nhất của Ma Pháp Thánh Điện, có lẽ còn có thể đối đầu với cấm chú của Tây Địch. Nhưng trong Lục Đại Thánh Điện, có hai thánh điện mà cường giả bậc nhất không thể thi triển cấm chú, đó là Thích Khách Thánh Điện và Chiến Sĩ Thánh Điện. Về mặt chiến đấu đơn độc, họ vô cùng mạnh mẽ, uy lực linh cương cường đại, vượt xa Ma Pháp Thánh Điện, Linh Hồn Thánh Điện, Mục Sư Thánh Điện. Thế nhưng, linh cương lại không thể đột phá phong tỏa của Trụ Ma Thần!
Thánh Nguyệt hô hấp có chút dồn dập, nhưng với cương vị điện chủ Thích Khách Thánh Điện, lúc này lão đã tính đến phương án tệ hại nhất. Nhìn chằm chằm sáu Trụ Ma Thần trước mặt, nghiến răng ken két, lão hạ lệnh, một mệnh lệnh khiến tim lão như rỉ máu.
“Giết! Chúng đã thi triển cấm chú, vậy chúng ta sẽ giết sạch đám ma tộc cấp cao. Ta muốn xem, rốt cuộc là chúng bị tiêu diệt trước hay là chúng ta.”
Đây là hạ sách, nếu còn một tia hy vọng, Thánh Nguyệt cũng sẽ không ra lệnh như vậy. Lời vừa thốt ra, mắt của mười vị Hiệp Giả đều đỏ ngầu.
Thánh Nguyệt đã phải rất khó khăn mới hạ được mệnh lệnh này! Cháu trai của lão, Thánh Linh Tâm, còn đang ở Khu Ma quan chỉ huy chiến đấu. Chắt gái của lão đang ở trên không trung chống đỡ cấm chú. Một khi Tình Ma Thần hoàn thành cấm chú, bọn họ sẽ là những người hứng chịu đầu tiên.
“Giết!!!” Mười một vị Hiệp Giả cùng đồng thanh gầm lên, tiếng rống chấn động trời đất.
Trừ Tình Ma Thần, năm ma thần còn lại đều giật mình kinh hãi, bọn họ tựa như mười một con rồng điên cuồng, quét thẳng về phía đại quân ma tộc bên dưới.
Mười một cường giả cấp chín đối với thế công của đại quân ma tộc, đó không phải là chuyện đùa. Tuy thích khách không am hiểu công kích phạm vi lớn, nhưng trong một phạm vi nhất định, lực công kích của họ lại vượt xa các ma pháp sư!
Chỉ thấy mười một vị Hiệp Giả đi đến đâu, ma tộc ngã rạp đến đó. Dù là bảy, tám cường giả ma tộc hợp lực cũng không thể ngăn cản họ dù chỉ trong chốc lát. Thoáng chốc, đám ma tộc cấp cao phía sau đại quân ma tộc rơi vào hỗn loạn. Lần này không phải đánh lén mà là chính diện chém giết, tốc độ tàn sát càng thêm kinh khủng.
Sắc mặt của mấy vị ma thần thoáng chốc trở nên khó coi. Cường giả cấp chín của hai bên vốn không dễ dàng tham chiến, chính là để ngăn cản tình trạng lưỡng bại câu thương.
Lực phá hoại của cường giả cấp chín thật sự quá kinh khủng. Một khi tham gia chiến trận, đối mặt với kẻ địch có thực lực thấp hơn, sẽ tạo ra hiệu quả tàn sát đẫm máu. Kết quả cuối cùng, ắt hẳn sẽ là hai bên cùng diệt vong. Khu Ma quan không chịu nổi cấm chú cường đại của Tình Ma Thần, tương tự, ma tộc cũng không chịu được công kích điên cuồng của nhiều cường giả cấp chín!
Thánh Nguyệt vừa mới đáp xuống đất, trong tay thanh chủy thủ cấp sử thi lóe lên ánh sáng cam chói mắt, vung vẩy liên hồi. Lấy lão làm trung tâm, ánh sáng cam hình quạt khuếch tán ra xung quanh, gần như trong chớp mắt đã xé nát thân thể của mười mấy cường giả ma tộc cao cấp. Trong nháy mắt, lão đã xuất hiện ở ngoài trăm mét, cả người tựa như một con quay điên cuồng xoay tròn. Không ai có thể thấy rõ lão làm cách nào xông vào trận địa của ma tộc. Nhưng một chuỗi xoay tròn đã cướp đi sinh mạng của hơn trăm tên cường giả ma tộc. Đám ma tộc cấp bốn, cấp năm bình thường, trước ánh sáng cấp sử thi, căn bản không có chút sức lực nào để chống đỡ.
Cảnh tượng tương tự xuất hiện ở mười một vị trí khác nhau, lực phá hoại mạnh mẽ vượt xa trận đánh lén tối hôm qua.
Sắc mặt Tình Ma Thần Tây Địch càng trở nên khó coi. Ả vẫn đang tiếp tục chú ngữ.
Đúng là ả đã cưỡi lên lưng cọp, tên đã lên dây không thể không bắn. Cấm chú của ả đã thi triển được một nửa, nếu giờ phút này dừng lại thì bao công sức trước đó đều đổ sông đổ biển. Hơn nữa, ả không thể để năm ma thần kia ra tay, bởi nếu có thích khách nhân loại cấp chín nào đó ẩn nấp, thừa cơ đánh lén cắt ngang, ả sẽ thất bại thảm hại.
Lúc này, Tình Ma Thần nhất định phải hoàn thành cấm chú. Đánh cho Khu Ma quan một đòn trí mạng trước mới là thượng sách để đối phó với thích khách cấp chín ẩn nấp phía sau. Có điều, sau đó ma tộc cấp cao còn lại được bao nhiêu thì khó mà nói trước.
Ngay trong lúc này, trong sáu ma thần vẫn còn kẻ giữ được tỉnh táo. Dực Ngưu Cuồng Ma Tái Cộng tuy tu vi thấp kém nhất, nhưng dù sao gã cũng đã đối đầu với Khu Ma quan từ lâu, hiểu rõ thực lực của Thích Khách Thánh Điện.
Mắt thấy tình thế hỗn loạn, thậm chí có phần vượt khỏi tầm kiểm soát, gã lập tức gầm lên ra lệnh cho ma tộc.
Gã vừa ra lệnh, các ma thần khác cũng hiểu ra, vội vàng phối hợp cùng gã.
Mệnh lệnh của Tái Cộng rất đơn giản:
“Toàn quân rút lui, từ mọi hướng rút lui hết!”
Thích khách không thể công kích diện rộng là nhược điểm lớn nhất. Đại quân ma tộc đông đảo như vậy, có muốn giết cũng không thể giết hết. Dù sao thích khách cấp cường giả số lượng có hạn, không thể nào bao quát hết mọi mặt. Hiện tại cấm chú của Tình Ma Thần Tây Địch mới là đòn trí mạng đối với nhân loại, có đại quân ma tộc công kích hay không cũng chẳng ảnh hưởng đến uy lực của cấm chú.
Bởi vậy, tuy ra lệnh cho đại quân ma tộc rút lui sẽ làm giảm sút sĩ khí nghiêm trọng, nhưng lại là cách tốt nhất để giảm thiểu tổn thất.
Nhưng suy nghĩ của mấy ma thần chỉ là lý tưởng hóa mà thôi. Đại quân ma tộc vài chục vạn, há có thể nói rút là rút? Ma tộc ở vòng ngoài nghe lệnh còn có thể lui, nhưng ma tộc ở trung tâm muốn lui lại chẳng dễ dàng. Thoáng chốc, cả đại quân ma tộc càng thêm hỗn loạn. Thế công của Song Đao Ma phía trước cũng bởi vì mệnh lệnh của các ma thần mà càng thêm rối loạn, bỗng chốc trước Khu Ma quan một mảnh hỗn độn. Trong ma tộc, dù là không quân hay bộ đội trên mặt đất dường như đã vượt ra khỏi tầm khống chế của các ma thần. Lại thêm mười một thích khách Hiệp Giả và các thích khách Hiệp Ẩn xâm nhập vào hàng ngũ địch, trong cục diện hỗn loạn càng tăng thêm uy lực tàn sát.
Tình hình ở đầu tường Khu Ma quan cũng chẳng tốt đẹp hơn ma tộc là bao. Thế công của Song Đao Ma rút lui, nhưng áp lực mà các tướng sĩ Khu Ma quan phải chịu đựng chẳng hề giảm bớt.
Trong mắt họ, hình dáng cô gái to lớn phía xa đã hoàn toàn trở nên chân thực. Cấm chú của Tây Địch đã sắp hoàn thành. Nụ cười của ả trên không trung được phóng đại vô số lần. Ánh sáng hồng nhu hòa khiến đầu tường Khu Ma quan tràn ngập sắc hồng tình tứ. Thứ sắc hồng này bao phủ làm các tướng sĩ Khu Ma quan mặt đỏ tía tai, có kẻ không kiềm chế được bắt đầu xé rách giáp trụ và áo quần.
Sức hấp dẫn của Tình Ma Thần Tây Địch quá mạnh mẽ. Đột nhiên, một cột sáng hồng khổng lồ phóng lên cao, bóng dáng to lớn phía xa như được thổi vào sinh mệnh, bắt đầu cử động.
Cấm chú, đã hoàn thành!
Bóng dáng của Tây Địch giữa không trung chậm rãi bước ra một bước. Bộ ngực…
Vốn dĩ là văn phong tiên hiệp, ta chỉ sửa lại một chút ngữ pháp và cách dùng từ cho mượt mà hơn:
Mông khẽ động, thoáng chốc trên đầu tường Khu Ma quan vang lên tiếng rên rỉ. Binh khí trong tay các chiến sĩ rơi lả tả, ngay cả Chính Phản Sát kết giới của Thải Nhi cũng bị suy giảm hiệu quả đến cực độ.
Phụt! Thải Nhi phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lảo đảo như muốn ngã. Linh lực của nàng đã hoàn toàn cạn kiệt, Chính Phản Sát kết giới tùy thời có thể tan vỡ.
Giờ phút này, dù là Thánh Linh Tâm cũng không thể giúp được nàng. Làm tổng trưởng quân sự, trúng phải cấm chú của Tây Địch khiến thân thể run lẩy bẩy, chịu đựng nỗi thống khổ giằng xé giữa lý trí và dục vọng.
Bước chân kia chỉ là khởi đầu của cấm chú. Ngay sau đó, bóng sáng to lớn giữa không trung uốn lượn, nhảy múa. Mỗi một bước chân đơn giản, mỗi một cái lắc mình, mỗi ánh mắt hút hồn, đều ảnh hưởng đến tướng sĩ Khu Ma quan.
Một số tướng sĩ bắt đầu rơi vào trạng thái điên cuồng. Binh sĩ tu vi thấp thậm chí còn nhào về phía Tây Địch, bước ra khỏi đầu tường, rơi thẳng xuống dưới. Dù thân xác tan nát, nhưng trong mắt họ vẫn không hề giảm bớt sự cuồng loạn.
Tâm trí họ đã chìm đắm trong cấm chú, không thể nào thoát ra. Tình Ma Thần Thiên Ma Sinh Dục Vũ, cấm chú cường đại thuộc loại mê hoặc.
Cấm chú này đích thực không có lực sát thương trực tiếp, nhưng uy lực lại càng thêm đáng sợ, phạm vi bao phủ rộng lớn. Cho dù là cường giả tu vi ngang bằng với Tây Địch cũng khó tránh khỏi bị mê hoặc. Một khi ả hoàn thành cấm chú, trừ phi ý chí và tinh thần lực đạt đến cảnh giới kinh người, nếu không sẽ bị nhấn chìm trong dục vọng. Dù là nữ giới, khi cấm chú đã hoàn tất cũng sẽ rơi vào tình dục vô biên, không thể tự kiềm chế. Kết cục cuối cùng là bị dục hỏa thiêu đốt đến chết.
Đầu tường Khu Ma quan đã hỗn loạn, đại quân ma tộc cũng rơi vào tình trạng rối ren. Trận chiến này đến đây dường như không còn kẻ thắng. Kết quả cuối cùng, e rằng khó tránh khỏi cảnh ngọc đá cùng tan.
Cùng lúc đó, đột nhiên một luồng kim quang lóe lên trên không trung. Khi ánh sáng vừa chiếu rọi, Thải Nhi rốt cuộc không thể chống đỡ được nữa. Chính Phản Sát kết giới tan biến, Thải Nhi từ trên không trung rơi xuống.
Một luồng kim quang từ phía dưới đỡ lấy Thải Nhi, đưa nàng đáp xuống đầu tường, chính là Hàn Vũ ra tay.
Lúc này trạng thái của Hàn Vũ cực kỳ tệ hại. Hai mắt y đỏ ngầu, đón lấy Thải Nhi xong không buồn hỏi han tình hình của nàng, lập tức ném nàng về phía đài chỉ huy tầng hai.
Đầu tường thực sự quá nguy hiểm. Mấy vạn gã đàn ông dục hỏa thiêu đốt, nếu để bọn họ trông thấy Thải Nhi suy yếu, hậu quả sẽ khó mà lường được!
Tuy tu vi của Hàn Vũ chỉ là cấp bảy, nhưng ý chí lại mạnh mẽ hơn cường giả cùng cấp rất nhiều. Thiên phú nội linh lực bẩm sinh tám mươi lúc này đã phát huy tác dụng.
Y đã trông thấy luồng kim quang kia, đó là hy vọng duy nhất của y. Y chỉ có thể tự mình tin tưởng, chủ nhân của ánh sáng kia sẽ lại một lần nữa xoay chuyển càn khôn.
Đúng vậy, người phóng ra luồng kim quang đó chính là Long Hạo Thần.
Giây phút Tây Địch hoàn thành cấm chú, phía chân trời xa xa, thái dương rốt cuộc đã hoàn toàn ló dạng. Bình minh đã qua, rạng đông đã tới. Ngay lúc đó, Long Hạo Thần cảm nhận được Nhật Nguyệt Thần Oa thuẫn đáp lại mình. Tiếp theo, Nhật Nguyệt Thần Oa thuẫn phát ra ánh sáng rực rỡ chói lòa.
Lúc trước Long Hạo Thần liên tục rót linh cương vào nhưng đều không thể kích phát Nhật Nguyệt Thần Oa thuẫn, nhưng phần linh cương này đã được lưu trữ bên trong.
Khoảnh khắc giao hòa giữa trăng và trời vừa qua, Long Hạo Thần liền পুনরায় khống chế Nhật Nguyệt Thần Oa Thuẫn, toàn bộ linh lực tích tụ bấy lâu nay bùng nổ.
Thất thải quang mang chói lòa phóng thẳng lên không trung. Giây phút này, Long Hạo Thần cùng Nhật Nguyệt Thần Oa Thuẫn đột nhiên sinh ra một loại liên kết kỳ diệu. Chẳng cần nghĩ ngợi nhiều, hắn đã lĩnh hội được diệu dụng của Nhật Nguyệt Thần Oa Thuẫn.
Hắn ấn tấm thuẫn xuống, kim quang thất sắc nồng đậm bắn thẳng về phía quang ảnh Tây Địch giữa không trung.
Tình Ma Thần Tây Địch biến sắc. Ả vẫn luôn chú ý động tĩnh phía Long Hạo Thần, bất chợt thấy kim quang thất sắc cấp thần khí xuất hiện, ả lập tức hành động. Một đạo hồng quang từ Trụ Ma Thần bắn ra, hung hãn va chạm cùng quang mang của Nhật Nguyệt Thần Oa Thuẫn.
Quang ảnh Thiên Ma Sinh Dục Vũ trên không trung đột nhiên trở nên mờ nhạt, khiến cho đám binh lính điên cuồng trên tường thành Khu Ma Quan hơi khựng lại. Nhưng ngay sau đó, quang ảnh lại ngưng tụ, càng thêm cuồng loạn vũ động.
“Không thể ngăn cản.” Lòng Long Hạo Thần chùng xuống.
Hắn biết tu vi của mình và Tây Địch chênh lệch quá lớn. Mình có thần khí Nhật Nguyệt Thần Oa Thuẫn, Tây Địch cũng có Trụ Ma Thần. Tuy rằng Trụ Ma Thần là thần khí, chủ yếu tăng phúc bảo vệ ma thần, nhưng với tu vi hiện tại của hắn, căn bản không thể nào đối kháng.