Chương: Đổi trang! Quang Chi Thần Hi | Thần ấn vương toạ

Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 06/03/2025

Nghe Tư Mã Tiên nói vậy, mắt mọi người chợt sáng lên.

Phải rồi! Bọn hắn đã rất lâu rồi không đến trung tâm giao dịch của Săn Ma Đoàn. Bao năm nay, bọn hắn đã tích góp được hơn ngàn vạn điểm công huân mà chưa có dịp tiêu xài.

“Đoàn trưởng, chúng ta…” Sắc mặt Dương Văn Chiêu hơi ửng đỏ, cảm xúc có chút kích động.

Đoạn Ức và Trương Phóng Phóng cũng vậy, bọn hắn đã hiểu ra ý đồ trước đó của Long Hạo Thần khi muốn lấy điểm công huân của bọn hắn. Long Hạo Thần muốn công huân của bọn hắn là để mua nguyên bộ trang bị cho ba người! Với tính cách của Long Hạo Thần, trang bị mua cho bọn hắn chắc chắn sẽ có giá trị vượt xa số công huân mà bọn hắn có. Long Hạo Thần rõ ràng lo lắng bọn hắn sẽ không nhận quà tặng, nên mới dùng lời lẽ khiến bọn hắn giao ra giá trị công huân, cho bọn hắn cùng hưởng ưu đãi như các thành viên của Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi. Như vậy, việc mua trang bị cho bọn hắn cũng là điều đương nhiên, chẳng những giúp đỡ bọn hắn mà còn chu đáo lo lắng đến thể diện của bọn hắn.

Long Hạo Thần mỉm cười nói:

“Đừng nói gì cả. Chỉ cần các ngươi nhận ta làm đoàn trưởng, mọi chuyện cứ nghe theo sự sắp xếp của ta là được.”

Tư Mã Tiên lên tiếng:

“Đại ca, mang theo đóa hoa nhỏ nhà ta đi. Có nàng ấy ở đó, chúng ta sẽ không bỏ sót bất cứ thứ tốt nào.”

Long Hạo Thần chần chờ một lát, rồi hỏi:

“Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu có thể mang người ngoài tiến vào trung tâm giao dịch của Săn Ma Đoàn không?”

Lâm Hâm đáp:

“Đại ca, hiện tại huynh là chủ tịch Liên Bang, vấn đề nhỏ này dễ dàng giải quyết thôi mà.”

Long Hạo Thần nghiêm mặt nói:

“Chức vụ chủ tịch Liên Bang mang ý nghĩa trách nhiệm, không phải đặc quyền.”

Tư Mã Tiên vội nói:

“Đại ca cứ yên tâm. Đóa hoa nhỏ nhà ta là người thừa kế của đại phòng đấu giá Thánh Minh, có giao dịch với trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn, nên được đặc biệt cho phép tiến vào bất cứ tầng nào trong trung tâm giao dịch, sẽ không gây phiền phức gì cho chúng ta đâu. Đừng nhìn tuổi nàng ấy còn nhỏ, hiện tại nàng ấy chính là giám định sư thủ tịch của đại phòng đấu giá Thánh Minh. Trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn có đồ tốt gì, chỉ sợ không ai rõ ràng hơn nàng ấy. Dù có bảo bối nào xuất hiện cũng không thể thoát khỏi pháp nhãn của đóa hoa nhỏ nhà ta.”

Nhìn bộ dạng đắc ý của gã, Vương Nguyên Nguyên cười nói:

“Tư Mã, huynh hạnh phúc đến mức sắp chảy cả nước miếng rồi kìa.”

Tư Mã Tiên không thèm để ý, đáp:

“Thì đó cũng là nước miếng hạnh phúc.”

Long Hạo Thần cười nói:

“Tốt lắm, Tư Mã, huynh đi mời Phong Linh Nhi cô nương, chúng ta đi trước đến trung tâm giao dịch, lát nữa sẽ hội họp.”

“Vâng, thưa chủ tịch!” Tư Mã Tiên đột nhiên đứng dậy hành lễ, rồi xoay người chạy đi.

Cả đám phá lên cười. Bọn hắn không chỉ trở về, mà còn hoàn mỹ đạt được kế hoạch. Đối với bọn hắn, một trang sách mới đã mở ra.

Trung tâm giao dịch của Săn Ma Đoàn.

Quang Chi Thần Hi lặng lẽ xuất hiện, ai nấy đều khoác áo choàng che kín thân hình, cố gắng giảm bớt sự chú ý. Long Hạo Thần không hề sử dụng quyền uy của Chủ tịch Liên Bang, mà như một Săn Ma Đoàn bình thường, cả nhóm lặng lẽ tiến vào trung tâm giao dịch.

Nơi đây có thể nói là người đông như kiến cỏ. Bởi vì Thánh Điện Đại Tái, rất nhiều Săn Ma Đoàn đã chọn trở về xem lễ. Khoảng thời gian gần đây, trung tâm giao dịch của Săn Ma Đoàn đặc biệt náo nhiệt, cũng là lúc có nhiều kỳ trân dị bảo nhất.

Đám người Long Hạo Thần đương nhiên sẽ không dừng lại ở tầng thứ nhất, mà trực tiếp đi tới lối vào tầng thứ hai, chen qua đám người mà tiến lên. Đột nhiên, một thanh niên từ đâu nhảy ra, reo hò ầm ĩ:

“Hay quá! Cuối cùng cũng lấy được rồi!”

Tiếng reo của y vừa vặn chặn đường đi của đám người Long Hạo Thần. Mấy người bạn đồng lứa bên cạnh thanh niên kia cũng lộ vẻ mặt hưng phấn, nhảy nhót hoan hô, chắn ngang lối đi.

“Xin lỗi, làm phiền các vị nhường đường cho.” Hàn Vũ đứng cạnh Long Hạo Thần lên tiếng, y cố ý hạ giọng, chỉ để mấy thanh niên kia nghe thấy.

Thanh niên dẫn đầu quay lại, nhìn đám người Long Hạo Thần đều mặc áo choàng thì ngẩn ra. Trong tay y cầm một thanh cự kiếm, thoạt nhìn là trang bị ma pháp có phẩm chất không tệ. Đương nhiên, “không tệ” này chỉ là so với tầng thứ nhất của trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn mà thôi.

Những thanh niên này tướng mạo đều khá tuấn tú, chỉ là có chút ngây ngô. Nhìn những người trước mặt chẳng những mặc áo choàng, mà phần lớn còn hơi cúi đầu, khuôn mặt bị vành mũ áo choàng che khuất, đám thanh niên lộ vẻ hiếu kỳ quan sát.

“Các vị cũng là Săn Ma Giả sao? Chúng tôi là đội quán quân Săn Ma Đoàn mới, là thành viên của Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ.” Thiếu nữ bên cạnh thanh niên dẫn đầu kiêu ngạo nói.

Thanh niên trừng mắt nhìn nàng một cái, nói:

“Chuyện này có gì đáng khoe khoang chứ?” Nói xong, y áy náy gật đầu với đám người Hàn Vũ, rồi cùng đồng bạn vội vàng tránh sang một bên.

Nghe mấy chữ “Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ”, các thành viên Quang Chi Thần Hi đều đồng loạt ngẩng đầu nhìn.

Số một cấp sĩ. Danh hiệu này nghe thật quen thuộc biết bao! Mười năm trước, nó từng thuộc về bọn họ. Nhìn mấy thanh niên trẻ tuổi trước mặt, trong lòng mọi người dâng lên trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Khựng lại một lát, Long Hạo Thần mỉm cười gật đầu với đám thanh niên Săn Ma Giả, rồi dẫn mọi người đi lên tầng hai.

Đám thanh niên Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ kia bởi vì nụ cười của Long Hạo Thần mà ngây người.

Nụ cười của Long Hạo Thần như gió xuân thổi vào mặt, lại tựa ánh dương vừa ló dạng, mang đến cho người ta một cảm giác khó tả. Nhìn nụ cười của hắn, dường như tâm linh cũng được gột rửa.

“Hắn thật là đẹp trai nha.” Thiếu nữ lúc trước không kìm được thốt lên.

“Hình như có chút quen mắt.” Một thanh niên khác nói.

Thanh niên dẫn đầu đột nhiên chấn động, thất thanh kêu lên.

“Thần Hi Chi Quang! Bọn họ là thành viên của Săn Ma Đoàn Thần Hi Chi Quang! Người vừa cười với chúng ta chính là đoàn trưởng Long Hạo Thần! Chẳng phải hắn vừa nhậm chức Chủ tịch tân Liên Bang sao?”

Thiếu nữ thì thào, nhắc đến thông cáo về tân Liên Bang dán trong Thánh thành chiều hôm qua.

“Hình như năm đó, Săn Ma Đoàn Thần Hi Chi Quang cũng bắt đầu từ cấp sĩ số một.”

Tiếng kinh hô của họ thu hút sự chú ý của đám Săn Ma giả xung quanh. Đáng tiếc, bóng dáng nhóm Long Hạo Thần đã khuất dạng ở cuối cầu thang tầng hai.

Cả bọn đi thẳng lên đỉnh tầng trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn. So với sự náo nhiệt của các tầng dưới, đỉnh tầng lại vô cùng trống trải.

Nơi này được bài trí như một khu nghỉ ngơi, với những chiếc ghế niệm to thoải mái và phong cách trang hoàng thanh nhã. Thấy họ tiến vào, một lão giả lập tức tiến lên, cung kính hành lễ.

“Các vị Săn Ma giả tôn kính, xin hỏi có gì cần giúp đỡ?”

Việc có thể đi tới tầng này đã chứng tỏ thân phận của đám Long Hạo Thần. Đỉnh tầng này chỉ dành cho Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu.

Long Hạo Thần cởi áo choàng, mỉm cười đáp:

“Chào ngài, xin hãy giúp chúng ta kiểm tra giá trị công huân, sau đó liệt kê danh sách trang bị từ cấp sử thi trở lên trong trung tâm. Phiền ngài. Ngoài ra, chúng ta cũng cần Vô Ngân Thủy Tinh.”

“Vâng.” Lão giả cung kính đáp, rồi chậm rãi lui xuống.

Đừng thấy lão giả này trông chỉ như một nhân viên phục vụ, nhưng từ linh lực dao động trên người lão, Long Hạo Thần có thể cảm nhận được tu vi của lão là cấp tám.

Sau khi trở thành Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu, không cần phải tự mình tìm kiếm vật phẩm, mà có thể trực tiếp xem danh sách, rồi lựa chọn, tiện lợi hơn nhiều so với Săn Ma giả cấp thấp. Hơn nữa, chỉ cần trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn có vật phẩm, trang bị, Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu có thể ưu tiên lựa chọn, thậm chí có thể trả thiếu công huân để mua. Đương nhiên, nợ nần cũng có giới hạn nhất định.

Chẳng bao lâu sau, lão giả bưng một cái khay trở lại, cung kính đưa tới trước mặt Long Hạo Thần.

Trong khay là một tinh thể hình chữ nhật, dài chừng một mét, rộng hơn nửa mét, trên mặt hiển thị rõ ràng danh sách hình ảnh. Thoạt nhìn, nó tựa như phiên bản thu nhỏ của ma tinh bình treo ngoài sân đấu lớn Thánh Minh.

Long Hạo Thần lấy tinh thể ra, cầm trong tay. Màn hình tinh thể chủ yếu liệt kê hàng loạt tên, mỗi tên đều có một hình nhỏ phía trước.

Long Hạo Thần theo bản năng đưa tay chỉ vào một hình. Thoáng chốc, một luồng sáng từ màn hình chiếu lên không trung, hiện rõ trước mặt mọi người.

Đó là một chiếc áo choàng ma pháp hoa lệ. Áo choàng màu ám kim, mặt trên thêu tơ vàng, long văn vàng hoa quý từ dưới hướng lên trên biến sắc, phần dưới cùng màu ám kim, dần chuyển thành sắc vàng ròng ở phía trên. Trước ngực có một nút cài bằng bảo thạch kim hồng cỡ nắm tay. Cả áo choàng tỏa ra ánh sáng da cam.

Tuy chỉ là hình chiếu, nhưng trông giống hệt như thật, tựa như vật phẩm thật sự được bày ra trước mặt, nó còn chậm rãi xoay tròn. Ánh sáng mỹ lệ, thiết kế huyền ảo và…

Ánh sáng cấp sử thi chói lòa, tựa như dương dương tự đắc phô diễn sức mạnh vô song trước mắt thiên hạ.

Lão giả cung kính dâng ma tinh bình lên cho Long Hạo Thần đứng cạnh, cất giọng:

“Chiếc áo choàng này có tên Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán, phẩm chất sử thi, thích hợp với ma pháp sư hệ quang minh và hỏa, nhưng thiên về hỏa hệ hơn, mượn quang minh để cường hóa uy lực hỏa diễm. Nó có thể giảm năm mươi phần trăm linh lực tiêu hao cho bất kỳ ma pháp hỏa hệ nào, đồng thời tăng phúc uy lực thêm hai mươi phần trăm. Hơn nữa, nó còn khiến các đòn công kích ma pháp hỏa hệ mang thêm thuộc tính quang minh. Áo choàng tự thân có kỹ năng Quang Huy Thánh Dương, mỗi lần sử dụng cần hấp thụ ánh nắng mặt trời trong hai canh giờ mới có thể tái sử dụng. Một khi thi triển Quang Huy Thánh Dương, sẽ dẫn động toàn bộ linh lực quang minh trong Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán, trong nháy mắt sinh ra Quang Huy Thánh Dương cường đại, duy trì liên tục trong mười phút, bao phủ lên bất kỳ ma pháp nào sau đó.”

Nhìn Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán tỏa ra ánh sáng lộng lẫy, chói lòa, tất cả thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đều ngây người, Long Hạo Thần cũng không ngoại lệ.

Bọn họ từng thấy qua vài thần khí, nhưng nếu xét về ngoại hình, có lẽ Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán là trang bị có uy thế nhất mà họ từng chứng kiến.

Lâm Hâm kích động, ánh mắt sáng rực, hận không thể lập tức lao vào trong màn sáng đỏ kia. Cũng khó trách, trong Quang Chi Thần Hi, chiếc áo choàng ma pháp này chỉ thích hợp với một mình y. Hơn nữa, y vốn dĩ đã say mê những thứ có vẻ ngoài hoa lệ!

Lão giả nói tiếp:

“Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán này, xét trên một phương diện nào đó, đã vượt qua phạm trù trang bị cấp sử thi, nằm giữa cấp sử thi và thần khí, chỉ kém nửa cấp bậc. Loại trang bị cấp bậc này thường được gọi là cấp bất hủ, hoặc thứ thần khí. Chỉ là số lượng trang bị cấp bậc này cực kỳ thưa thớt, gần như ngang bằng thần khí, cho nên vô cùng hiếm thấy.”

“Nguyên liệu để chế tạo Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán là gân hỏa long, kết hợp với vô số tài liệu trân quý khác. Xét về chất liệu, nó hoàn toàn có thể đạt tới cấp độ thần khí, chỉ là trong quá trình luyện chế, do các loại tài liệu thuộc tính quang minh và hỏa quá mức nóng cháy, dẫn đến xung đột, cuối cùng không thể phá vỡ được cánh cửa thần khí.”

Long Hạo Thần khẽ gật đầu, liếc nhìn Lâm Hâm bên cạnh. Phát hiện Lâm Hâm đang ngây ngốc há hốc mồm, dáng vẻ như sắp chảy cả nước miếng.

“Ta…ta…”

Long Hạo Thần không nhịn được bật cười, may mà không hỏi y. Hắn quay sang hỏi lão giả:

“Tiền bối, Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán cần bao nhiêu điểm công huân để đổi?”

Lão giả chần chừ một lát, rồi đáp:

“Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán có giá niêm yết là hai trăm bốn mươi vạn điểm công huân.”

Nghe con số này, mọi người đều hít sâu một hơi khí lạnh.

Phải biết rằng điểm công huân vô cùng quý giá, gần như gấp trăm lần kim tệ. Hai trăm bốn mươi vạn điểm công huân, cho dù là đối với Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu, cũng là một con số thiên văn. Long Hạo Thần từng hỏi gia gia về giá cả đổi trang bị cấp sử thi, Long Thiên Ấn nói cho hắn biết, một trang bị cấp sử thi có giá từ năm mươi vạn đến một trăm vạn điểm công huân.

Tuyệt phẩm như vậy, giá phải trên một trăm vạn công huân.

Ấy vậy mà vừa ưng ý, giá cả lại đắt đỏ đến thế.

Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi bao năm tích lũy, công huân chất chồng như núi, âu cũng là con số thiên văn, nhưng Long Hạo Thần nhẩm tính cũng chỉ độ ngàn vạn. Lần này cả đội tới đây cốt để đổi trang bị, nếu một bộ đã ngốn hết hai trăm vạn công huân, e rằng có chút kham không nổi.

“Tiền bối, tổng cộng công huân của đội chúng ta là bao nhiêu?” Long Hạo Thần sau một thoáng giật mình, bèn lên tiếng hỏi.

Kỳ thực, trong lòng hắn đã quyết, chiếc áo choàng ma pháp này nhất định phải lấy. Lâm Hâm là ma pháp sư duy nhất trong đội, sở trường bạo phát cao, sát thương lớn. Nếu có kỹ năng Quang Huy Thánh Dương trợ giúp, đối kháng ma tộc ắt hẳn là đại tuyệt chiêu.

Nhắc đến công huân của Quang Chi Thần Hi, vẻ mặt lão giả càng thêm cung kính. Quanh năm lão làm việc tại tầng cao nhất trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn, đối với việc hội nghị Liên Minh quyết định cải tổ thành Liên Bang thì không rõ ràng lắm, nhưng lại đặc biệt mẫn cảm với công huân. Lão từng chứng kiến công huân khủng bố của không ít Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu, nhưng đội Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi trước mắt lại khiến lão chấn động nhất.

Trên lệnh bài công huân ghi rõ tuổi tác và công tích mà Săn Ma Đoàn của đám Long Hạo Thần đạt được. Ban đầu khi gặp đám Long Hạo Thần, lão còn tưởng rằng bởi vì tu vi cao thâm nên bề ngoài mới trẻ trung như vậy. Xem ghi chép trong lệnh bài công huân mới biết, những người trước mắt quả thực là thanh niên! Nhưng cũng chính những thanh niên này lại lưu lại trên lệnh bài công huân một quá trình, một bảng công huân khiến người ta phải rung động.

“Tôn kính đoàn trưởng Long Hạo Thần, tổng số công huân của quý đoàn là một ngàn bốn trăm sáu mươi hai vạn tám ngàn sáu trăm ba mươi mốt. Bởi vì các vị đã là Săn Ma giả cấp danh hiệu, nên khi mua bất cứ vật phẩm nào tại trung tâm giao dịch của chúng ta đều được hưởng ưu đãi giảm giá hai phần trăm.”

Hơn một ngàn bốn trăm vạn, tuyệt đối là con số chấn động lòng người. Đặc biệt là Trương Phóng Phóng, Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức nghe xong càng thêm khẳng định suy đoán của mình, đồng thời càng thêm cảm kích Long Hạo Thần. Công huân của ba người cộng lại e rằng chỉ hơn một trăm vạn, chia bình quân thì tất nhiên bọn họ chiếm lợi lớn.

Đúng lúc này, từ lối vào đỉnh tầng truyền đến giọng nói của Tư Mã Tiên.

“Ủa, áo choàng ma pháp đẹp quá. Đại ca, cái này là chuẩn bị cho ta hả?”

Chỉ thấy Tư Mã Tiên mang theo đóa hoa trắng nhỏ của gã đi về phía mọi người.

Phong Linh Nhi mặc váy dài màu trắng, càng thêm xứng với danh hiệu đóa hoa trắng nhỏ của cô. Phong Linh Nhi hành lễ với Long Hạo Thần và mọi người xong, ánh mắt liền đổ dồn vào màn ảnh Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán.

Bên kia, Lâm Hâm đã tức giận trừng mắt nhìn Tư Mã Tiên.

“Cái gì mà chuẩn bị cho ông? Đây rõ ràng là trang bị của ma pháp sư hỏa hệ chúng ta!”

Tư Mã Tiên hừ một tiếng, nói.

“Đừng có nói giọng đó, nhìn màu sắc liền biết có quang thuộc tính, hỏa hệ gì ở đây? Ca cũng là ma pháp sư, là mục sư!”

Lâm Hâm đột nhiên nở nụ cười.

“Được thôi, nhường cho ngươi đó.”

Tư Mã Tiên ngẩn ra.

“Có dược ca, từ khi nào huynh dễ nói chuyện vậy?” Lâm Hâm bực mình nói.

“Ta nhường cho thì ngươi có thể mặc sao? Ngươi là ma pháp sư hả? Toàn Liên Bang chỉ có mình ngươi là quái thai thôi. Ngươi mặc áo choàng ma pháp không thể duỗi thẳng chân thì còn có thể chiến đấu sao? Chỉ cần ngươi chịu mặc nó ra chiến trường thì ca đưa ngay lập tức!”

Nghe y nói vậy, sắc mặt Tư Mã Tiên biến ủ rũ. Đúng thật, gã đúng là mục sư, nhưng gã là mục sư mặc áo giáp! Mặc áo choàng dài trong người chỉ sợ chưa phát huy ra tác dụng, chính gã không kiên nhẫn làm hỏng nó.

Long Hạo Thần nói:

“Được rồi, các ngươi trước tiên ngồi xuống đã. Phong Linh Nhi tiểu thư, cô có ý kiến gì với trang bị này không?”

Phong Linh Nhi nói:

“Cái này là Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán, đến từ một di tích hỏa tinh linh, là áo choàng ma pháp hỏa hệ hiếm có. Ít nhất trong lịch sử Liên Bang thì nó là độc nhất vô nhị. Nhưng áo choàng ma pháp này có linh tính, muốn sử dụng nó cần được nó thừa nhận đã. Ta đề nghị các ngươi trước tiên thử chút, nếu được thừa nhận thì mới quyết định có mua hay không.”

Ông lão cũng gật đầu nói:

“Phong Linh Nhi tiểu thư nói đúng, lão phu cũng đề nghị làm vậy.”

Long Hạo Thần gật đầu nói:

“Vậy được rồi, làm phiền ngài đưa nó đến đây, chúng ta tiếp tục xem ghi chép trang bị nơi này.”

Ngón tay chuyển xuống dưới, Long Hạo Thần tuyển chọn một vật khác, màn sáng biến đổi, một vòng cổ sắc xanh ngọc xuất hiện trên không trung.

Phong Linh Nhi lập tức lắc đầu, nói:

“Đây là cho ma pháp sư thủy hệ dùng, không thích hợp các ngươi, có thể cho qua.”

Cô khá hiểu rõ năng lực của các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, có cô ở thì việc lựa chọn trang bị đỡ tốn sức nhiều.

Tiếp theo cẩn thận chọn lựa, trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn không uổng là chỗ có nhiều đồ tốt nhất trong toàn Liên Minh, ngay cả Phong Linh Nhi cũng nói nơi này chứa trang bị từ cấp sử thi trở lên nhiều gấp mấy lần đại phòng đấu giá Thánh Minh của cô.

Quá trình lựa chọn mất cả buổi chiều. Thần khí sẽ không xuất hiện tại đây, bởi vì một khi trang bị cấp thần khí xuất hiện lập tức bị Thánh Điện tương ứng lấy đi. Hơn nữa thần khí thật là quá hiếm hoi.

Nhưng tại đây bọn họ cũng được đến không ít đồ tốt, cuối cùng có hơn mười trang bị cấp sử thi bị lựa chọn, được đến cấp bất hủ có ba bộ.

“Đoàn trưởng Long Hạo Thần tôn kính, sau khi giảm giá, những trang bị này tổng cộng cần hai ngàn lẻ sáu mươi hai vạn giá trị công huân. Các vị là Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu, có thể mượn năm trăm vạn giá trị công huân, lại trừ đi công huân vốn có thì còn kém hơn một trăm vạn, ngài xem coi nên bỏ bộ trang bị nào?”

Quay lại truyện Thần ấn vương toạ

Bảng Xếp Hạng

Chương: Tuyệt chiêu của Long Hạo Thần, Thải Nhi!

Thần ấn vương toạ - Tháng 3 6, 2025

Chương 1014: Phong Cực Đinh

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 6, 2025

Chương: Gã đầu trọc đẩy ngã tên mập?

Thần ấn vương toạ - Tháng 3 6, 2025