Chương: Cường giả chi hồn (1-3) | Thần ấn vương toạ
Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 04/03/2025
Mọi người đều ngồi xếp bằng, tĩnh tâm tu luyện, mỗi người chiếm một chỗ không lớn. Các nữ tử thì ngồi trên giường, còn đám nam nhân đành phải tọa dưới đất, ngay trong phòng của Long Hạo Thần mà tu luyện.
Tư Mã Tiên và Hàn Vũ ngồi hai bên, hộ pháp cho Long Hạo Thần. Hơi thở quang minh nồng đậm quanh thân Long Hạo Thần tỏa ra, đối với việc tu luyện của hai người bọn họ có chỗ tốt cực lớn.
Thải Nhi và Vương Nguyên Nguyên tiến vào tháp Vĩnh Hằng, có chút lĩnh ngộ, trực tiếp nhập định, chìm vào trạng thái tu luyện. Trần Anh Nhi cũng tự biết thực lực bản thân yếu nhất trong đội, tranh thủ từng giây từng phút, gấp rút tăng cao linh lực.
Cứ mỗi một canh giờ, Long Hạo Thần lại thử tiến vào tháp Vĩnh Hằng. Mãi đến khi thời gian bọn họ rời khỏi tháp Vĩnh Hằng đã qua mười hai canh giờ, Giai Điệu Vĩnh Hằng mới một lần nữa cho hắn cảm giác liên hệ đã hoàn thành.
Truyền tống chỉ trong chớp mắt, Long Hạo Thần và đám bạn hữu lại xuất hiện bên ngoài tháp Vĩnh Hằng.
Nhìn qua, tháp Vĩnh Hằng không khác gì so với lúc trước khi họ đi vào, mọi thứ vẫn y nguyên như cũ. Long Hạo Thần trầm ngâm giây lát, rồi nói:
“Mười hai canh giờ có thể vào một lần, vậy tức là một ngày có thể vào hai lần. Thời gian chắc là vẫn trong tầm khống chế, hơn nữa phải cách lần trước sáu canh giờ thì mới có thể tiến vào. Lần này rèn luyện đã kết thúc, các ngươi cứ ở lại đây, ta thử một mình truyền tống ra ngoài xem có được không.”
Khảo nghiệm lần này so với lúc đầu thì thoải mái hơn rất nhiều. Hơn nữa, hôm nay Hàn Vũ song hỷ lâm môn, trước đó tu luyện mấy canh giờ, Tà Nhãn của y đã hoàn thành tiến hóa. Như vậy, bọn họ không cần phải đau đầu vì vấn đề Chân Ác Nhãn nữa.
Tà Nhãn sau khi tiến hóa có sáu xúc tu, tổng thể to lớn gần gấp đôi lúc trước. Xem dao động linh lực tỏa ra từ trên người nó, rõ ràng đã tiến vào đẳng cấp ma thú thất giai, tương đương với cường giả lục giai. Hơn nữa còn là lục giai loại hình tinh thần công kích.
Có Tà Nhãn gia nhập, lại thêm kinh nghiệm từ lần trước, bọn họ nhẹ nhàng hoàn thành ba khảo nghiệm.
Cửa thứ nhất đương nhiên không chút khó khăn. Long Hạo Thần cố ý khống chế, đem quang đoàn linh lực chia cho Thải Nhi và Vương Nguyên Nguyên. Trần Anh Nhi cũng thử triệu hoán Sinh Linh Môn, vận may không tốt cũng không xấu, triệu hồi ra một con Quỷ Báo phong hệ, ma thú ngũ giai. Không tính là quá mạnh, nhưng để tung ra đòn đánh cuối cùng kết liễu thì không thành vấn đề.
Cửa thứ hai là oán linh thích khách, lần này bọn họ đối phó cực kỳ dễ dàng. Tà Nhãn sau khi tiến hóa đã bộc lộ thực lực cường đại. Chân Ác Nhãn chiếu rọi, vạch trần thân hình hai oán linh thích khách, ngay sau đó là trùng kích tinh thần quần thể, khiến hai oán linh thích khách rơi vào trạng thái tạm thời ngơ ngác. Tuy chỉ có hai giây ngắn ngủi, nhưng đối với Liệp Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu, như hổ rình mồi thì đã quá đủ.
Mọi người đều ưu tiên đem chuyện tốt này nhường cho Trần Anh Nhi. Quỷ Báo hoàn thành đòn đánh cuối, Trần Anh Nhi hưng phấn nhận được hai quang đoàn linh lực.
Tiếp đến cửa thứ ba cũng nhờ có Tà Nhãn mà trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Nó phóng xuất ra ma pháp mang tên Tinh Thần Quấy Nhiễu. Ma pháp hệ tinh thần này tác dụng cực kỳ đơn giản, sau khi trúng chiêu, tốc độ thi triển kỹ năng sẽ bị giảm xuống gấp đôi. Hai Khô Lâu Kỵ Sĩ tuy thực lực mạnh mẽ, nhưng chỉ cần không thể thi triển ra lực công kích khủng bố như Tu La Thứ, thì vẫn rất dễ dàng giải quyết.
Lần thu hoạch này thuộc về Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên. Lâm Hâm chỉ có Hỏa Chú Thuật để công kích ma pháp, Long Hạo Thần muốn y giữ sức cho trận sau. Lần này, bọn họ tiêu hao không đáng kể mà đã vượt qua ba cửa đầu, thiết nghĩ cũng nên thử xem khảo nghiệm ở cửa thứ tư là gì.
“Mọi người chuẩn bị sẵn sàng. Hàn Vũ, hãy luôn mở Chân Ác Nhãn của Tà Nhãn.” Long Hạo Thần tay trái cầm thuẫn, tay phải nắm kiếm, chậm rãi dẫn đồng bạn tiến lên.
Sáu luồng bạch quang gần như đồng thời hiện ra trong tầm mắt mọi người. Sáu bộ khô lâu cao lớn xuất hiện trong ánh sáng trắng. Không chỉ có chúng, mà còn có bốn oán linh thích khách bất ngờ xuất hiện cùng lúc. May mắn thay, nhờ có Chân Ác Nhãn đã mở, nếu không, với sự che giấu của sáu Khô Lâu Kỵ Sĩ phía trước, đám oán linh thích khách phía sau có thể gây ra phiền toái lớn cho bọn họ.
Số lượng kẻ địch đột ngột tăng lên mười, khiến Long Hạo Thần không khỏi kinh ngạc. Đây đều là đối thủ lục giai, bọn chúng ít nhất phải có lực công kích của lục giai!
Bốn luồng bạch quang đồng thời từ ngực Long Hạo Thần bắn ra. Hắn tiến lên một bước, chân phải dậm mạnh xuống đất, phát ra một tiếng trầm đục.
Tuyệt đối đừng xem thường bước chân này. Bước ra một bước, khí thế của Long Hạo Thần đã tăng lên đến đỉnh điểm. Hơn nữa, tiếng động lớn do hắn dậm chân tạo ra, lập tức khiến đồng bạn tập trung tinh thần cao độ.
Bốn luồng bạch quang từ ngực hắn bắn ra, hầu như cùng lúc nhắm tới bốn oán linh thích khách. Có thể nói, Long Hạo Thần dựa vào sức mình, nhanh chóng khống chế bốn oán linh thích khách có lực công kích cao, dẫn chúng về phía mình, giải quyết nỗi lo phòng thủ cho đồng bạn.
“Hàn Vũ, Tinh Thần Quấy Nhiễu, Tinh Thần Trùng Kích!”
Trong tiếng hét lớn, Long Hạo Thần đã xông thẳng đến sáu bộ khô lâu. Khoảnh khắc này, có thể nói hắn đã trực tiếp đặt mình vào hiểm cảnh.
Cùng lúc đó, một đoàn quang mang đỏ đậm xẹt qua người Long Hạo Thần. Ánh lửa từ một đầu lâu khổng lồ trực tiếp vụt qua đỉnh đầu sáu Khô Lâu Kỵ Sĩ, rơi xuống phía sau lưng chúng.
Không thể không nói, tuy Lâm Hâm không biết sử dụng bất kỳ ma pháp công kích nào khác, nhưng khả năng khống chế ma pháp của y quả thực không thể tả xiết.
Dưới sự khống chế chính xác của y, Hỏa Chú Thuật gần như dán sát Khô Lâu Kỵ Sĩ, xông lên phía trước rồi nổ tung mặt đất. Mà lúc này, bốn oán linh thích khách do bị Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần thu hút, trực tiếp xông lên, nên vừa vặn ở phía sau lưng Khô Lâu Kỵ Sĩ. Cũng có nghĩa là, Hỏa Chú Thuật của Lâm Hâm vừa vặn rơi vào giữa Khô Lâu Kỵ Sĩ và oán linh thích khách. Có thể nói là nằm ở vị trí trung tâm của mười kẻ địch liên hợp.
Cùng lúc đó, ma pháp thứ nhất của Tà Nhãn đã tới, Tinh Thần Quấy Nhiễu.
Dưới tác dụng của Trấn Nam quan, quang mang vàng lấp lánh trên người Khô Lâu Kỵ Sĩ xuất hiện vặn vẹo. Mà oán linh thích khách chịu ảnh hưởng càng lớn, nguyên bản tốc độ cực nhanh chợt giảm hẳn.
Hỏa Chú Thuật nháy mắt bùng nổ, một cảnh tượng kinh hoàng xuất hiện. Bốn oán linh thích khách bị Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần kéo lấy, trước uy lực của Hỏa Chú Thuật, liền biến thành tro bụi. Bốn đoàn bạch quang đồng thời bay về phía Lâm Hâm.
Đồ sát!
Chẳng những thế, sáu Khô Lâu Kỵ Sĩ đang lao tới cũng bị chấn động kịch liệt, lảo đảo tiến về phía trước. Tinh Thần Trùng Kích đồng thời bộc phát, khiến sáu khô lâu kia mất đi khả năng tấn công bình thường, toàn bộ rơi vào trạng thái hỗn loạn.
Đúng lúc này, Long Hạo Thần đã tới.
Diệt Ma Thiểm, Diệu Nhật Trảm, Thăng Long Kích, ba đợt công kích liên hoàn, hai khô lâu lần lượt ngã xuống. Hắn không đơn độc hành động. Hàn Vũ lần đầu tiên thi triển Tu La Thứ đã tặng cho một khô lâu. Kết quả đã rõ, thân thể Khô Lâu Kỵ Sĩ kịch liệt run rẩy rồi vỡ nát.
Quang Chi Đại Lực Hoàn và Cự Linh Thần Thuẫn cũng tự tìm được đối thủ. Ở trạng thái bình thường, bọn họ rất khó một kích giải quyết Khô Lâu Kỵ Sĩ, nhưng thêm vào ma pháp công kích của Lâm Hâm và Tà Nhãn, hai khô lâu căn bản không thể vừa công vừa thủ, trong chớp mắt liền tan thành tro bụi.
Khô lâu cuối cùng chết dưới thanh dao găm ám kim của Thải Nhi, từ phía sau xuyên qua đầu lâu, trực tiếp chém nát Hỏa Hồn của nó.
Trận chiến kết thúc nhanh hơn mọi người dự đoán. Đây chính là mười kẻ địch! Mọi người nhìn nhau kinh ngạc.
Trần Anh Nhi không nhịn được thốt lên:
“Đây… Đây là chúng ta làm sao?”
Lâm Hâm một mình thu được tới bốn đoàn linh lực, vô cùng đắc ý nói:
“Đương nhiên là chúng ta làm, không thấy Hỏa Chú Thuật siêu chuẩn của ta sao?”
Không ai phản bác lời y, bởi vì y nói hoàn toàn là sự thật. Nếu không phải Hỏa Cầu Thuật làm trọng thương Khô Lâu Kỵ Sĩ, đồ sát bốn oán linh, bọn họ muốn thắng lợi thì tuyệt đối không thể nhẹ nhàng như vậy. Trong trận chiến này, Lâm Hâm được lợi nhiều nhất, nhưng tác dụng y mang đến cũng là lớn nhất.
Long Hạo Thần kinh ngạc trong chớp mắt liền lấy lại tinh thần, vung mạnh cánh tay:
“Đúng vậy, đây là do chúng ta phối hợp. Lâm Hâm làm tốt lắm.”
Lâm Hâm khẽ thở dài:
“Hiện tại ta càng ngày càng hiểu vì sao khi xưa phụ thân lại chấp nhất với ma pháp công kích như vậy. Một ma pháp sư cường đại trong chiến đấu có thể xoay chuyển cục diện. Nhưng năm đó ta đã thề, cả đời này sẽ không học ma pháp công kích. Thực xin lỗi, các huynh đệ, ta…”
Tư Mã Tiên đang đứng cạnh y, một tay nắm Quang Chi Đại Lực Hoàn, một tay trực tiếp ôm lấy bả vai Lâm Hâm:
“Được rồi, được rồi, có dược ca, lải nhải cái gì? Không thể học ma pháp công kích thì kiếm vài trang bị có kỹ năng công kích là được. Ông có hiểu cái gì gọi là ứng biến không?”
Lâm Hâm mắt sáng ngời:
“A, thì ra kẻ tứ chi phát triển, đầu óc trái nho như ông cũng không ngốc!”
“Ngươi muội!” Tư Mã Tiên giơ cao Quang Chi Đại Lực Hoàn, vẻ mặt nguy hiểm nói: “Có muốn thử cầu sắt va cầu thịt không?”
Lâm Hâm cười xấu xa nói:
“Đừng nói, ta thật sự có em gái, nịnh nọt ta đi, rồi ta giới thiệu cho làm quen.”
Lần này đến lượt Tư Mã Tiên sáng mắt. Tuy gã vẫn cảm thấy Lâm Hâm tự kỷ, xấu xa một chút, nhưng tướng mạo không tồi. Em gái y chắc hẳn cũng không đến nỗi nào.
Bỗng nhiên, sắc mặt giận dữ kia liền hóa thành vẻ thân mật.
Nhìn hai người bọn họ đùa giỡn, Long Hạo Thần mỉm cười nói:
“Chúng ta có tiếp tục tiến lên nữa không?”
Mọi người đều lắc đầu. Tuy trận vừa rồi bọn họ chiến thắng dễ dàng, nhưng trên thực tế là nhờ vào may mắn. Cửa thứ tư có tới mười cường giả lục giai canh giữ. Nếu cửa sau lại đổi thành mười Khô Lâu Kỵ Sĩ cùng nhau thi triển Tu La Thứ thì phải làm sao? Hơn nữa, bọn họ cũng đã tiêu hao không ít, ít nhất thì Lâm Hâm đã không thể thi triển Hỏa Chú Thuật được nữa.
Vả lại, lần này chỉ mới phá được cửa thứ tư, mỗi người đều đã có thu hoạch. Hôm nay hai lần tiến vào tháp Vĩnh Hằng, chỉ riêng linh lực tăng lên từ đoàn sáng linh lực đã vượt xa tu luyện bình thường, huống chi bản thân còn tự mình tu luyện nữa.
“Đoàn trưởng, Tu La Trảm chính là kỹ năng mà cậu đã sử dụng sao?” Vương Nguyên Nguyên đột nhiên hỏi.
Long Hạo Thần gật đầu, đáp:
“Đúng vậy.”
Vương Nguyên Nguyên cười nói:
“Kỹ năng này so với Tu La Thứ còn thích hợp với ta hơn. Mới nãy khô lâu có đưa cho ta một quyển, trở về ta sẽ luyện thử.”
Từ khi Tư Mã Tiên có Quang Chi Đại Lực Hoàn, lực công kích đã vượt qua nàng. Vương Nguyên Nguyên háo thắng, đã khó chịu từ lâu. Lần này vừa hay có được Tu La Trảm, phối hợp với Cự Linh Thần Thuẫn của nàng, tương đối hữu ích.
Long Hạo Thần nói:
“Cứ quyết định như vậy đi, lần này để một mình Thải Nhi ở lại đây tiến hành thí nghiệm, các ngươi đều cùng ta trở về. Thải Nhi ở lại đây cũng có thể hồi phục linh lực, còn các ngươi thì không.”
Tuy trong lòng hắn không muốn để Thải Nhi ở lại, nhưng phải suy nghĩ cho cả đội rồi mới tới bản thân. Hơn nữa, mới nãy Thải Nhi đã lặng lẽ nói cho hắn biết, hơi thở tử vong ở đây rất có ích cho việc tu luyện của nàng, thậm chí còn khiến nàng có lĩnh ngộ mới về Luân Hồi Linh Lô.
Để Thải Nhi ở lại vị trí cách cửa tháp không xa, Long Hạo Thần mới phát động Giai Điệu Vĩnh Hằng truyền tống.
Trở lại phòng Long Hạo Thần, lần này những người khác đều về phòng mình tu luyện. Sự thật đã chứng minh, phỏng đoán của Long Hạo Thần là chính xác. Có thể để người lại tháp Vĩnh Hằng, nhưng hắn vẫn không từ bỏ việc thử truyền tống, cứ mỗi một canh giờ lại thử một lần. Thải Nhi ở lại bên kia, hắn có chút không yên lòng.
Mãi đến mười hai canh giờ sau, hắn mới lần nữa cảm nhận được có thể truyền tống, lập tức triệu tập đồng bạn, vội vàng quay về bên Thải Nhi.
Thải Nhi không có việc gì, vẫn tu luyện ở chỗ cũ. Long Hạo Thần cố ý mang theo thức ăn và nước uống. Trước tiên cho nàng ăn một chút, mọi người nghỉ ngơi chốc lát, rồi mới tiếp tục bắt đầu khiêu chiến mới.
Thế nhưng, biến hóa lại một lần nữa xuất hiện.
Khảo nghiệm ba cửa đầu đã biến mất. Nhưng khi bọn họ cho rằng bởi vì Thải Nhi không cùng rời đi nên khảo nghiệm chưa có mới, thì sáu Khô Lâu Kỵ Sĩ và bốn oán linh thích khách ở cửa thứ tư lại xuất hiện.
Bọn hắn chưa đủ sẵn sàng nên chân tay có chút luống cuống, sau khi cố gắng thi triển năng lực, miễn cưỡng đánh bại được mười tên địch. Nhưng bọn hắn không còn khả năng tiếp tục khiêu chiến cửa thứ năm.
Dường như tháp Vĩnh Hằng vĩnh viễn là một bí ẩn. Cho đến nay, dường như bọn hắn không tìm thấy quy luật chân chính của nó. Không còn cách nào khác, mọi người đành trở về thế giới hiện thực, tiếp tục tu luyện. Long Hạo Thần và mọi người hẹn sau mười hai canh giờ sẽ tiếp tục tập luyện, trực tiếp tiến hành truyền tống.
Lợi dụng khoảng thời gian này, Long Hạo Thần đi tìm sư tổ Hàn Khiếm, học kỹ năng cơ bản của Thủ Hộ kỵ sĩ lục giai. Mà tháp Vĩnh Hằng chính là nơi tốt nhất để hắn rèn luyện.
Mấy ngày sau, mỗi ngày bọn hắn đều tiến vào tháp Vĩnh Hằng hai lần. Theo thời gian trôi qua, rốt cuộc cũng “mò” được một ít quy luật.
Ba khảo hạch đầu biến mất không phải vì Thải Nhi ở lại, mà là vì bọn hắn đã thông qua khảo hạch cửa thứ tư. Từ đó về sau, ba khảo hạch trước không xuất hiện nữa.
Trải qua vài lần thử, bọn hắn rốt cuộc đã gặp người thủ vệ cửa thứ năm.
Năm tên Khô Lâu Kỵ Sĩ thêm vào năm tên oán linh thích khách. Khi thông qua cửa thứ tư lại tiếp nhận khiêu chiến cửa thứ năm, bọn hắn phải chịu áp lực khá lớn. Tuy Tà Nhãn thất giai khiến Khô Lâu Kỵ Sĩ không thể phát huy lực công kích kinh khủng của Tu La Thứ, nhưng những tử linh sinh vật này vẫn mạnh mẽ như cũ. May mắn Lâm Hâm vào thời khắc mấu chốt đã nuốt một viên Đại Hồi Linh Đan, khiến bản thân có năng lực thi triển Hỏa Chú Thuật lần nữa, mới ngăn cản được oán linh, giúp bọn hắn vượt qua cửa thứ năm.
Nhưng hiển nhiên hiện tại bọn hắn chưa có thực lực khiêu chiến cửa thứ sáu. Bởi vì từ đây tiến vào, vẫn phải bắt đầu từ cửa thứ tư.
Cho nên bọn hắn mỗi ngày rèn luyện từ cửa thứ tư đến cửa thứ năm. Đương nhiên bọn hắn cũng cố gắng thử các cách chiến đấu khác nhau, hơn nữa chia đều nhau đoàn sáng linh lực.
Đối diện tử linh sinh vật mang đến áp lực, mọi người phối hợp ngày càng ăn ý. Quan trọng là, cho dù bảy người cùng nhau tăng lên, thì mỗi ngày mỗi người đều đạt tới sáu mươi linh lực. Mười ngày sau, Thải Nhi, Lâm Hâm, Hàn Vũ, Vương Nguyên Nguyên đã đạt tới bình cảnh bốn ngàn linh lực. Ngay cả Tư Mã Tiên và Trần Anh Nhi cũng trên ba ngàn sáu trăm.
Đạt tới bình cảnh rồi hấp thu đoàn sáng linh lực chỉ là lãng phí. Nên Tư Mã Tiên và Trần Anh Nhi trở thành đối tượng được chăm sóc đặc biệt.
Hai cửa bốn và năm của tháp Vĩnh Hằng mỗi ngày có thể cung cấp hai mươi đoàn sáng linh lực. Chính là nói, hai người bọn họ mỗi ngày có thể tăng hai trăm linh lực.
Hai ngày sau, khi Tư Mã Tiên và Trần Anh Nhi cũng đạt tới bình cảnh tứ giai, mọi người đều cảm thấy như đang nằm mơ. (4r Bàn Long Hội)
Trước khi tới đây, đâu có ai nghĩ đến nhanh như vậy đã đạt tới đỉnh ngũ giai. Chỉ cần đột phá, bọn hắn sẽ trở thành cường giả lục giai.
Hiện tại trừ Long Hạo Thần ra, linh lực của những người khác đã tới bình cảnh. Bọn hắn trở lại tháp Vĩnh Hằng chiến đấu, đoàn sáng linh lực đương nhiên đều thuộc về Long Hạo Thần.
Nhưng rất nhanh, Long Hạo Thần báo cho mọi người một tin không may, đoàn sáng…
Linh lực mất đi hiệu quả.
Tình huống này khiến các thành viên của Liệp Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu trở nên luống cuống. Thói quen tu luyện nhanh chóng, nay đột ngột trở về như trước kia, loại cảm giác này quả thực không dễ chịu chút nào.
“Sao có thể như vậy? Chẳng lẽ linh lực chỉ có thể tăng lên tới năm ngàn là tận cùng rồi sao?” Lâm Hâm hoảng hốt hỏi.
Long Hạo Thần không đáp, chìm vào trầm tư. Một lúc sau, hắn trầm giọng nói:
“Đây có lẽ là giới hạn của tháp Vĩnh Hằng. Dù sao tốc độ tu luyện hiện tại của chúng ta quá nhanh. Nếu cứ theo đà này mà tu luyện, chỉ e trong vòng một năm, tất cả chúng ta đều có cơ hội xung kích thất giai. Hãy chuẩn bị thử cửa thứ sáu đi. Nếu đoàn sáng linh lực ở cửa thứ sáu vẫn không thể khiến tu vi của ta tăng lên, vậy có nghĩa là, cực hạn tăng linh lực ở tầng thứ nhất tháp Vĩnh Hằng là năm ngàn điểm.”
Nghe Long Hạo Thần nhắc đến ba chữ “tầng thứ nhất”, vẻ mặt mọi người từ sốt ruột chuyển sang bình tĩnh. Đúng vậy! Hiện tại bọn họ mới chỉ đứng ở tầng thứ nhất. Tháp Vĩnh Hằng có tổng cộng bảy tầng, ai biết được bên trên còn có những thứ tương tự như đoàn sáng linh lực hay không?
Hàn Vũ thở dài một tiếng, nói:
“Chúng ta nên biết đủ. Có thể tăng tiến nhanh chóng tới đỉnh ngũ giai như vậy đã là điều mà bao nhiêu người mơ ước rồi? Sau khi đột phá lục giai, mọi người đều có được linh khiếu, đến khi ấy tu luyện sẽ tốt hơn nhiều. Tu luyện quá dễ dàng ở đây chưa chắc đã tốt cho chúng ta.”
Vương Nguyên Nguyên gật đầu, nói:
“Hàn Vũ nói có lý. Nếu mọi thứ đến quá dễ dàng, nghĩa là nền tảng không vững chắc. Ta cảm thấy, chính vì chúng ta tăng linh lực quá nhanh, chỉ e rằng việc đột phá lục giai sẽ gặp nhiều phiền phức.”
Long Hạo Thần đột nhiên bật cười:
“Vậy cũng chưa chắc! Muốn đột phá bình cảnh, cần phải có áp lực đủ lớn. Mà trong tháp Vĩnh Hằng này, thứ không thiếu nhất chính là áp lực. Chúng ta tiếp tục khiêu chiến cửa thứ sáu đi.”
Hiện tại, trừ hắn ra, những người khác đều đã đạt tới tu vi đỉnh ngũ giai. Việc xông qua cửa ải thứ tư, thứ năm đã tiêu hao ít hơn rất nhiều đối với bọn họ.
Cửa thứ sáu sẽ có gì? Dựa theo khoảng cách trước mắt, tầng thứ nhất có lẽ gồm chín, hoặc mười cửa. Mỗi cửa sẽ càng thêm khó khăn. Áp lực sẽ thiếu sao? Cho dù ở đây không thể tăng lên linh lực, nhưng cảm nhận áp lực từ đây là đã đủ rồi. Trong lúc có Linh Hồn Xiềng Xích, sinh mệnh cùng chung trang bị cấp sử thi này, dù có bị đánh chết khi rèn luyện ở đây, Long Hạo Thần cũng nắm chắc có thể bảo vệ tính mạng mọi người trong tuần hoàn.
Muốn đột phá bình cảnh, áp lực càng lớn thì tác dụng càng lớn. Chẳng phải Long Hạo Thần không lâu trước đây, dưới áp lực của Nguyệt Ma bát giai đã đột phá đó sao?
Trận hình đã được thiết lập, dưới sự dẫn dắt của Long Hạo Thần, cả đám tiến lên. Lần đầu tiên nghênh đón khiêu chiến cửa thứ sáu.
Lần này, bọn họ đi được mười bước, phía trước mới đột nhiên xuất hiện biến hóa.
Một luồng sáng trắng từ trên trời giáng xuống, không giống như tử linh sinh vật.