Chương: Bức Tranh Sáng Thế | Thần ấn vương toạ
Thần ấn vương toạ - Cập nhật ngày 06/03/2025
“Có thể buộc ta phải sử dụng đến Tịch Diệt Nhất, ngươi cũng đủ tư cách để kiêu ngạo. Năm đó, Tự Nhiên Nữ Thần để lại Tinh Linh Long trong Mộng Huyễn Thần Điện để bảo vệ Mộng Huyễn Thiên Đường đã chết bởi Tịch Diệt Nhất của ta. Tuy ngươi chưa bị trọng thương, nhưng một tia hơi thở Sáng Thế Thần để lại nơi ngươi đã dùng hết, vậy ngươi còn dựa vào cái gì để đối kháng với ta?”
“Không sai, tấm Bức Tranh Sáng Thế của ngươi rất mạnh, nếu ngươi cũng có được lực lượng cấp thần như vậy, rất có thể đã đánh bại được ta. Đáng tiếc, dù Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn Vương Tọa có kỳ diệu đến đâu, cũng không có khả năng đưa ngươi lên đến cảnh giới của thần.”
Thanh âm của Ma Thần Hoàng rất bình tĩnh. Dường như trải qua trận chiến vừa rồi, tất cả cảm xúc trong lòng y đều đã tan biến.
Long Hạo Thần có chút khó khăn nâng Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Kiếm trong tay lên.
“Ma Thần Hoàng, người còn chưa thắng, không cần dùng giọng điệu đó nói chuyện với ta!”
Ma Thần Hoàng khẽ cười nói.
“Bức Tranh Sáng Thế của ngươi đã dùng hết một tia hơi thở linh hồn Sáng Thế Thần để lại, chẳng lẽ còn có kỹ năng nào cường đại hơn nữa sao? Không sai, sau khi sử dụng Tịch Diệt Nhất, ta đúng là đã tiêu hao rất lớn, nhưng ta là thần, sự hồi phục của thần há nhân loại có thể so sánh?”
“Ma Thần Dương!”
Đầu rồng to lớn bỗng ngẩng lên nhìn trời, một luồng sáng tím như xé rách không gian xuất hiện phía trên thân thể khổng lồ của Ma Thần Hoàng. Nó tựa như mặt trời, một mặt trời màu tím sẫm.
Ánh sáng tím rơi vào người Ma Thần Hoàng, khiến khí thế của y nhanh chóng hồi phục.
Ở ngực Long Hạo Thần, Trái Tim Vĩnh Hằng đang đập rộn rã giúp hắn hồi phục linh lực. Nhưng hắn cảm nhận rõ ràng tốc độ hồi phục của Ma Thần Hoàng nhanh hơn mình rất nhiều.
Vừa rồi, va chạm như hủy thiên diệt địa cuối cùng đã hóa thành hư vô. Một chiêu kia gần như đã hao hết lực lượng của Long Hạo Thần và Ma Thần Hoàng. Khác biệt là Ma Thần Hoàng tiêu hao chỉ là linh lực, còn Long Hạo Thần tiêu hao một tia hơi thở Sáng Thế Thần để lại trong Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn Vương Tọa.
Không còn tia hơi thở này, Long Hạo Thần mất đi lực lượng Sáng Thế Thần, thứ mà ngay cả Ma Thần Hoàng còn phải e ngại, càng không có khả năng lần nữa sử dụng Bức Tranh Sáng Thế để chiến đấu. Đây cũng là lý do vì sao trong lời nói của Ma Thần Hoàng tràn ngập tự tin.
Lực lượng cấp thần cuối cùng vẫn chiến thắng siêu cấp thần khí do con người khống chế. Theo Ma Thần Hoàng thấy, cuộc chiến tranh này đã kết thúc. Long Hạo Thần so đấu tốc độ hồi phục với y, kết quả đã quá rõ ràng. Tối đa mười phút là y có thể hồi phục trạng thái cao nhất, còn Long Hạo Thần bị rút cạn linh lực, dù hắn có nhiều trang bị kỳ diệu hỗ trợ, ít nhất cũng phải một canh giờ mới hoàn toàn hồi phục được.
Nguyệt Ma Thần và Tinh Ma Thần liếc nhau, ai cũng thấy rõ sự sốt ruột trong mắt đối phương.
Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư theo bản năng nói:
“Có lẽ là bởi vì bệ hạ yêu tài của hắn, lại thêm trên người hắn chảy huyết mạch của bệ hạ, cho nên mới không giết hắn?”
Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc vẻ mặt mờ mịt nói:
“Ta không biết, ta đã không thể nhìn rõ mọi chuyện. Nhưng bệ hạ từng giết chết hắn một lần. Long Hạo Thần đại diện cho toàn nhân loại, sao chịu thừa nhận huyết mạch đó chứ? Tựa như chúng ta không dám thừa nhận trong người chảy dòng máu nhân loại vậy.”
Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư trầm giọng nói:
“Sự thật sẽ cho chúng ta biết kết quả, nay chỉ có thể chờ đợi.”
So với bên ma tộc bình tĩnh, phía nhân loại hoàn toàn mất kiên nhẫn. Giọng Ma Thần Hoàng từ trên cao truyền xuống, mỗi người đều nghe rõ ràng. Long Hạo Thần không phản bác lời của Ma Thần Hoàng, điều này không thể nghi ngờ là hắn đã rơi vào thế yếu.
Dù Long Hạo Thần có thể chống đỡ đến lúc này đã khiến tất cả cường giả Liên Bang Thánh Điện tự hào vì hắn, kiêu ngạo vì hắn. Nhưng rốt cuộc hắn vẫn không thắng nổi Ma Thần Hoàng! Một khi trận chiến giữa họ kết thúc, chẳng phải điều đó có nghĩa là nhân loại sẽ chiến bại sao?
Tiêu Hoắc và Thúc Vịnh Tiêu liếc nhau, đều thấy rõ sự quyết tuyệt trong mắt đối phương. Nếu Ma Thần Hoàng trở về, chỉ sợ họ không có bất cứ cơ hội nào giết chết ma tộc. Lúc này, làm sao có thể chờ đợi được?
“Giết!!!”
Điện chủ Kỵ Sĩ Thánh Điện đời thứ nhất, Tiêu Hoắc, người luôn trầm tĩnh, bỗng phát ra tiếng rống chấn trời. Linh lực biến thành đôi kiếm to màu vàng bỗng phát ra ánh sáng rực rỡ không gì sánh kịp, không còn giữ lại sức mạnh, dốc sức giết ma tộc.
Có Tiêu Hoắc dẫn dắt, các cường giả nhân loại lần nữa dốc hết sức. Những cỗ Ma Đạo Đại Pháo còn sót lại, vì vừa mới tạm dừng mà nguội lạnh đi một nửa, cũng lần nữa phát ra ánh sáng mãnh liệt.
Trận chiến càng thêm thảm khốc đã bắt đầu.
Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư và Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc vẫn giữ kế sách trước đó, không ra hết sức. Nhưng dù là Tiêu Hoắc và Thúc Vịnh Tiêu dốc sức bùng nổ, thì vẫn bị chúng chặn lại.
Bên phía hai bên giằng co, nhưng ở những vị trí chiến đấu khác thì không như thế! Mỗi một cường giả Liên Bang Thánh Điện đều cảm thấy nguy hiểm cận kề.
Trận chiến này, nhân loại không thể thua. Một khi thua, cái thua chính là tương lai của trăm ngàn vạn nhân loại. Vì vận mệnh của người nhà, vì chủng tộc, thánh chiến lần này, họ nhất định phải chiến đấu đến giọt máu cuối cùng.
Lúc này, Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đã tập trung lại một chỗ. Đứng trước nhất là Lâm Hâm, đằng sau lưng y là Thải Nhi, Vương Nguyên Nguyên, Trần Anh Nhi, Hàn Vũ, Tư Mã Tiên và Trương Phóng Phóng.
Mười hai Thánh Vệ bảo vệ bên cạnh họ, tạo thành lực lượng đoàn đội mạnh nhất bên phía nhân loại.
Trên đỉnh đầu Lâm Hâm, Thánh Dương treo cao. Thân thể y biến thành màu xanh biếc. Khí thế khủng khiếp, dù là Tiêu Hoắc, Thúc Vịnh Tiêu, Nguyệt Ma Thần, Tinh Ma Thần đang đối trận, sau khi phát hiện cũng lộ ra vẻ rung động.
Liên Thể Tăng Linh Đan lại một lần nữa xuất hiện trên chiến trường.
Dựa vào Lâm Hâm nghiên cứu ra đan dược kỳ diệu này, Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đã mấy lần vùng vẫy khỏi lằn ranh sinh tử. Lần này, Lâm Hâm nghiên cứu chế tạo Liên Thể Tăng Linh Đan với tài liệu chủ yếu là Vương Miện Ma Thần, máu thịt Nghịch Thiên Ma Long, cộng thêm vô số vật liệu quý giá khác. Nó không những có tác dụng với cường giả cấp chín, mà thời gian kéo dài còn lên tới một canh giờ. Đây là lá bài cuối cùng của Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi.
Trên cao, trận chiến giữa Long Hạo Thần và Ma Thần Hoàng dường như đã rõ ràng. Long Hạo Thần rơi vào thế yếu, nhưng chỉ có các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi vẫn vô cùng tin tưởng vào đoàn trưởng của mình.
Biểu hiện của Long Hạo Thần đã hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của họ, thậm chí trong quá trình chiến đấu còn tăng lên trình độ khủng bố là cấp chín bậc chín. Nhưng họ biết rõ, mãi đến giờ phút này, Long Hạo Thần vẫn nắm chặt lá bài chưa lật ra, lá bài đủ để chấn kinh toàn ma tộc.
Bởi vậy, họ phải cố gắng thay Long Hạo Thần giải quyết những vấn đề khác ngoài trận chiến với Ma Thần Hoàng. Cố gắng hết sức bảo vệ các cường giả nhân loại.
Liên Thể Tăng Linh Đan bản siêu cấp cũng được sử dụng ngay lúc này.
Lấy Lâm Hâm làm người thi triển, sau lưng y, trên người mỗi một thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đều tỏa ra ánh sáng bảy sắc kỳ lạ. Dường như hiện giờ, thân thể họ đã biến thành thần khí.
Đoạn Ức và Dương Văn Chiêu không tham gia lần Liên Thể Tăng Linh này. Trừ vấn đề thân thể họ có khả năng không chịu nổi Liên Thể Tăng Linh Đan phản phệ ra, quan trọng hơn là bảy người Lâm Hâm Liên Thể Tăng Linh đã đạt tới cực hạn, tăng thêm nhân số sẽ không chịu nổi.
Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, bảy cường giả đều tăng tới cấp bậc lĩnh vực. Bảy cường giả lĩnh vực, linh lực gộp lại đủ hơn một trăm năm mươi vạn. Nhưng tập trung vào người Lâm Hâm, cao nhất có thể đạt được là chín mươi chín vạn. Lĩnh vực của thần, cảnh giới của thần không thể bị phá tan dưới tình huống như vậy.
Nhưng tuyệt đối đừng nghĩ rằng chín mươi chín vạn so với một trăm năm mươi vạn là thiếu rất nhiều. Bởi vì một trăm năm mươi vạn là chia thành bảy phần, còn lúc này Lâm Hâm có được chín mươi chín vạn, thực lực đỉnh cấp chín bậc chín, lại là một mình y thi triển! Huống chi có linh lực khổng lồ của đồng bạn trợ giúp, họ dựa vào Liên Thể Tăng Linh Đan kéo dài thời gian thậm chí vượt qua một canh giờ. Lâm Hâm chịu đựng linh lực khổng lồ đến vậy trùng kích, may là trước đó họ đã đánh chết hai mươi Nghịch Thiên Ma Long, lấy nội đan Nghịch Thiên Ma Long để Lâm Hâm luyện chế ra Hộ Thể Đan dược mới nhất, mới đảm bảo thân thể chịu được linh lực đỉnh cấp chín bậc chín trùng kích.
Bất Hủ Long Hỏa nâng lên, lúc này người Lâm Hâm tựa như ngọn lửa xanh đang bùng cháy. Ánh mắt y thậm chí vì rực cháy mà xuất hiện sương mù màu xanh. Chiến đấu vừa bắt đầu, y đã thể hiện ra mặt mạnh mẽ của mình.
Từng vòng quang hoàn màu xanh mang theo từng đốm sáng tựa như rắn, nở tung từ pháp trượng của y, bao phủ phạm vi vài trăm mét. Khi vòng sáng xanh đạt bán kính năm mươi mét thì bỗng tạm dừng. Ngay sau đó, trong không khí xuất hiện tiếng nổ điếc tai.
Ngọn lửa xanh đậm đặc hóa thành cột lửa khổng lồ phóng lên cao. Trong tiếng nổ, có ít nhất tám ma tộc ẩn thân bị chấn động văng ra, hóa thành tro bụi. Chỉ có một ma tộc thoát chết, chính là Trụ Ma Thần thứ bốn mươi lăm, kẻ giỏi nhất về ám sát, tộc trưởng Địa Miễn Tộc, Ẩn Ma Thần Bái Ân.
Vừa rồi, Bái Ân mang theo cường giả trong tộc mình ẩn thân, chuẩn bị đánh lén Lâm Hâm. Nhưng làm sao gã có thể trốn thoát khỏi cảm giác nguyên tố khủng bố cường đại hiện nay của Lâm Hâm? Chỉ cần nơi nào có hỏa nguyên tố, bất cứ biến đổi nào cũng không thể thoát khỏi phạm vi cảm giác của y.
Vừa rồi, Lâm Hâm thi triển ma pháp này chẳng qua là Phòng Ngự Hỏa Hoàn và Hỏa Diễm Bạo Chấn, đều là ma pháp dưới cấp bốn. Nhưng chính ma pháp như vậy lại dễ dàng giết chết cường giả đỉnh cao Địa Miễn tộc!
Lý do Lâm Hâm Liên Thể Tăng Linh mà không phải Thải Nhi, là vì y trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi sở trường nhất công kích từ xa, càng có Tâm Diễm Hỏa Diễm cường đại.
Bái Ân từ trạng thái ẩn thân bị chấn văng ra, quay đầu bỏ chạy. Đánh lén thất bại. Hỏa nguyên tố thể rắn quanh người Lâm Hâm khiến gã vô cùng hoảng sợ.
“Muốn chạy?” Lâm Hâm hừ lạnh một tiếng, Bất Hủ Long Hỏa chỉ hướng Bái Ân.
Từ long tinh to lớn của Bất Hủ Long Hỏa phát ra một tia sáng đen, Bái Ân cảm thấy không ổn, muốn ngăn cản thì thân thể đã bị đâm xuyên, ma đao trong tay vỡ nát. Chỗ ngực bụng xuất hiện một lỗ thủng to lớn, quái lạ là không có máu chảy ra.
Trong chớp mắt, thân thể Bái Ân hóa thành hơi nước bốc hơi trên không trung. Ánh sáng xanh chợt lóe, một bàn tay lửa chính xác chộp lấy Vương Miện Ma Thần của Bái Ân, mang về trước mặt Lâm Hâm.
Hỏa Thần Nhất Chỉ. Đó không phải màu đen, mà là lửa xanh ngưng kết, áp súc đến mức tận cùng nên mới hiện ra màu sắc đó.
Trụ Ma Thần thứ bốn mươi lăm của ma tộc, Ẩn Ma Thần Bái Ân chết trận, còn là bị giết một cách nhanh gọn.
Lâm Hâm chỉ mới thể hiện ra một chút sức mạnh. Có mười hai Thánh Vệ bảo vệ, y chậm rãi bay tới trước, Bất Hủ Long Hỏa lại nâng lên.
Thánh Dương trên đỉnh đầu y không tăng lớn thể tích, nhưng nhanh chóng biến thành màu ám lam, tiếp theo là màu đen như Hỏa Thần Nhất Chỉ. Quanh màu đen là từng vòng sương mù lửa lam ngọc, thoạt nhìn khá giống với màu sắc khi Nghịch Thiên Ma Long Hoàng hiện ra bản thể thì tỏa ra.
Bộ dạng lúc này của Lâm Hâm, cộng thêm đỉnh đầu là hắc dương, thật sự còn giống ma tộc hơn cả ma tộc. Nhưng tiếp theo, trong một khoảng thời gian, y sẽ trở thành cơn ác mộng của ma tộc.
Một hỏa cầu to lớn đen như mực từ trong Thánh Dương bay ra, đường kính năm mét. Quanh hỏa cầu đen có một tầng sương mù ám lam. Tốc độ nó bay không nhanh, chậm rãi bay tới trước. Nó bay qua, để lại cảm giác ươn ướt. Càng khủng bố là, với không khí ẩm ướt này, hỏa cầu đen to lớn cho người ta cảm giác mơ hồ, căn bản không thể thấy rõ vị trí cụ thể của nó.
Nó lững lờ bay tới trước, dường như đang tìm mục tiêu, khác với ma pháp phát động trong thời gian ngắn bình thường.
Ngay sau đó, hỏa cầu đen thứ hai bay ra, giống hệt như cái thứ nhất, cũng chậm rì rì bay đi, mang theo không gian vặn vẹo như nước gợn.
Hình ảnh Lâm Hâm vừa giết ngay Ẩn Ma Thần Bái Ân đã khắc sâu vào lòng mỗi một cường giả ma tộc. Mắt thấy hỏa cầu đen chưa biết là gì, nhưng khủng bố hơn cả Hỏa Thần Nhất Chỉ tiêu diệt Ẩn Ma Thần Bái Ân bay ra, ai dám cứng rắn chống đỡ? Trời mới biết uy lực của thứ này đạt tới mức nào.
Khóe miệng Lâm Hâm nhếch lên một nụ cười. Nụ cười của y nhìn thật hiền hòa, còn có chút xấu xa. Người quen biết y đều hiểu, dược ca đây là định làm chuyện xấu.
Hỏa cầu đen dường như không cần hao phí ma pháp lực, liên tiếp bay ra ngoài. Mãi đến khi cái thứ chín bay ra thì Lâm Hâm mới dừng tay.
Khoảnh khắc hỏa cầu đen to lớn thứ chín bay ra, tám hỏa cầu khác dường như đã tìm thấy mục tiêu, ở trên không trung lắc lư bỗng tăng tốc độ, bay tới chỗ ma tộc tập trung đông nhất. Mục tiêu là nơi Ma Long chiến đội và các ma thần đang tập trung.
Bởi vì bị đám hỏa cầu đen uy hiếp, không ít ma tộc tránh khỏi chỗ Lâm Hâm, bất giác tụ tập lại một hướng. Người đông thì sức mạnh lớn, ma tộc cũng có ý nghĩ như vậy. Bây giờ đối mặt với những hỏa cầu đen cực nhanh bùng phát, rất nhiều cường giả ma tộc nhanh chóng tản ra, định tránh né.