Chương 1096: Lệ Tịch Nhi, biến nhỏ? | Ta cos bi dong ky

Ta cos bi dong ky - Cập nhật ngày 14/02/2025

“Đến, đánh ta.”

Quay về đáp xuống mặt đất, chỉnh lý lại dáng vẻ, Lệ Tịch Nhi bị một câu nói bất ngờ của Từ Tiểu Thụ làm cho ngơ ngác.

Thật bệnh rồi?

Nàng không nhịn được vươn tay, muốn sờ xem đầu óc Từ Tiểu Thụ có phải bị cháy hỏng hay không, nhưng rất nhanh đã ngăn lại xúc động ấy.

“Đánh hắn, mau đánh hắn, cơ hội tốt!”

Trong đầu căn bản không hề suy nghĩ liền vang lên một thanh âm nhảy cẫng hoan hô, nhưng Lệ Tịch Nhi không làm như vậy.

“Ngươi đến giờ uống thuốc rồi.” Nàng lạnh lùng nhìn Từ Tiểu Thụ.

“Ta nói thật!” Từ Tiểu Thụ lại vô cùng hưng phấn, “Bất Động Minh Vương” có thể miễn dịch tổn thương, hắn không hề nói đùa.

Vừa rồi thử nghiệm một phen, sau khi mở “Bất Động Minh Vương”, hắn chỉ tiêu hao một lượng linh nguyên cực nhỏ so với bạo phá, liền có thể hoàn toàn miễn dịch công kích, ngay cả y phục cũng không hề hấn gì!

Mà theo phỏng đoán của Từ Tiểu Thụ, làm một môn thức tỉnh kỹ cường đại, có lẽ không chỉ bạo phá công kích, mà cả tinh thần, công kích linh hồn, cũng có thể dùng “Bất Động Minh Vương” miễn dịch.

“Ngươi ở Cô Âm Nhai, không phải đã dùng ‘Thần Ma Đồng’ nhất thức ‘Ma Cực’, nhất thức ‘Thần Đọa’, cường khống Uông Đại Chùy và Nhiêu Yêu Yêu sao?” Từ Tiểu Thụ không quanh co, trong mắt chứa đầy mong đợi, “Đến, dùng thủ đoạn khống chế tinh thần lợi hại nhất của ngươi, khống chế ta, công kích ta!”

Lệ Tịch Nhi giờ nhìn Từ Tiểu Thụ cũng cảm thấy hắn bệnh nặng, trọn vẹn nửa ngày, nàng đều không thể lý giải nổi mạch não của gia hỏa trước mặt.

“Ngô…” Lúc này Từ Tiểu Thụ lại nhíu mày trầm ngâm, “Ma Cực chỉ sợ hiện tại không ảnh hưởng tới ta, ngươi dùng Thần Đọa đi, đây là chiêu số khống chế tinh thần mạnh nhất của ngươi sao?”

“Ân.” Chăm chú nhìn nửa ngày, Lệ Tịch Nhi rốt cục phát hiện Từ Tiểu Thụ dường như không nói đùa, lúc này vuốt tay nói: “Không chỉ khống chế, nó trên thực tế là tinh thần công kích, lấy việc đánh tan tinh thần ý chí của đối phương để đạt tới hiệu quả khống chế.”

“Mạnh nhất?” Từ Tiểu Thụ truy hỏi.

“Trước mắt là mạnh nhất.” Thần Ma Đồng của Lệ Tịch Nhi bắt đầu chuyển động, tựa hồ cũng rất muốn cho Từ Tiểu Thụ một kích như thế, triệt để khiến hắn tỉnh táo lại.

“Mạnh bao nhiêu?” Từ Tiểu Thụ căn bản không sợ.

“Ta hiện tại là Vương Tọa, dưới Bán Thánh, đều có thể khống chế.” Lệ Tịch Nhi ngừng lại, “Về phần thời gian khống chế, phải xem đối thủ là ai.”

Thật là mạnh a!

Từ Tiểu Thụ thầm nghĩ, Vương Tọa Đạo cảnh liền có thể khống chế Uông Đại Chùy và Nhiêu Yêu Yêu, những cường giả đương thời, trong thiên hạ thật không có mấy người.

“Vậy đến đây đi!” Hắn không do dự, dứt khoát nói.

Vừa dứt lời, liền thấy trong Thần Ma Đồng của Lệ Tịch Nhi, mắt trái sương trắng hiện ra, chợt tốc độ quay rút đến cực hạn, khiến người ta hoa cả mắt.

Một giây sau, khi Từ Tiểu Thụ còn chưa kịp phản ứng, một đóa Bỉ Ngạn Hoa màu trắng nở rộ dưới chân hắn, cùng lúc đó, cột thông tin nhảy lên:

“Bị đánh lén, bị động giá trị, +1.”

Thật nhanh!

Từ Tiểu Thụ rốt cục ý thức sâu sắc được Thần Ma Đồng có lực khống chế mạnh mẽ đến nhường nào!

Căn bản không có bất kỳ dao động thi pháp nào, cũng có thể không nhìn khoảng cách dài ngắn, chỉ cần là trong tầm mắt, tâm niệm vừa động, liền có thể cường khống.

Thảo nào ở Cô Âm Nhai, Uông Đại Chùy, Nhiêu Yêu Yêu đều trúng chiêu, Thần Ma Đồng này quả thực đáng sợ!

Nhưng mà đáng sợ hơn nữa, với phòng bị sẵn, cột thông tin còn có nhắc nhở “Bị đánh lén”, Từ Tiểu Thụ cũng nắm giữ thức tỉnh kỹ không có dao động thi pháp, trong nháy mắt liền thi triển ngay bảo bối kỹ năng vừa mới có được.

“Bất Động Minh Vương!”

Ý niệm vừa chuyển, bên ngoài thân một tầng kim quang nhàn nhạt hóa thành hư ảnh Phật Đà.

Trong đầu vốn nên bị bạo kích, trong nháy mắt giống như xuyên qua bông, bị lực lượng của “Bất Động Minh Vương” tại chỗ “miễn dịch”.

“Quả nhiên có thể miễn dịch!”

Sau khi mở “Bất Động Minh Vương”, dù suy nghĩ có chậm, động tác không cách nào cử động, đóng thức tỉnh kỹ này, cũng chỉ trong một ý niệm.

Thế là vẻn vẹn trong chớp mắt, Từ Tiểu Thụ liền hoàn thành “Bất Động Minh Vương” mở ra, miễn dịch xong tổn thương, hắn lập tức đóng lại, sau đó dùng “Nhất Bộ Đăng Thiên”, xoẹt một cái xuất hiện sau lưng Lệ Tịch Nhi.

Hắc kiếm Tàng Khổ lúc này đã được lấy ra, kề tại yết hầu của Lệ Tịch Nhi tóc bạc.

“Thực chiến, hiện tại ngươi đã chết, cho nên không cần quá ỷ lại vào Thần Ma Đồng, nó không phải là vô địch.” Từ Tiểu Thụ ghé tai cười ha hả, đem Tàng Khổ sắp mở ra thu lại.

Lưng Lệ Tịch Nhi lạnh buốt, vẫn chưa thể hoàn hồn từ trong liên tiếp động tác phòng thủ phản kích của Từ Tiểu Thụ.

“Thần Đọa, làm sao có thể mất đi hiệu lực?” Nàng kinh ngạc quay đầu, thấy được khuôn mặt tươi cười tiện hề hề của Từ Tiểu Thụ kề bên.

“Đây là chiêu ta mới lĩnh ngộ, có thể ‘miễn dịch vật lý, tinh thần tổn thương’, cho nên mới để ngươi công kích ta.” Từ Tiểu Thụ giải thích một câu, sau đó lại nhíu mày, “Nói, đây thật là công kích mạnh nhất của ngươi?”

Lệ Tịch Nhi: “…..”

“Nhận e ngại, bị động giá trị, +1.”

“Nhận nhìn hằm hằm, bị động giá trị, +1.”

“Nhận nguyền rủa, bị động giá trị, +1, +1, +1, +1…”

“Không phải!” Tránh người ra, Lệ Tịch Nhi hiển nhiên bị chọc giận, chiến ý cũng dâng cao, “Vừa rồi sợ làm bị thương ngươi, chỉ sử dụng một thành lực… Lại đến!”

Không có bất kỳ dừng lại nào, Lệ Tịch Nhi toàn lực bộc phát, “Thần Ma Đồng” xoay chuyển đến cực hạn, ép ma tính chi lực xuống thấp nhất, lấy phương thức cực hạn nhất thúc đẩy thần tính chi lực, thi triển lại chiêu thức vừa rồi.

Chỉ bất quá, lần này nàng không lưu thủ.

Biết được Từ Tiểu Thụ nắm giữ kỹ năng cổ quái mới, Lệ Tịch Nhi vận dụng mười hai thành lực lượng.

“Thần Đọa!”

Hai tay kết ấn, trong chốc lát, khắp núi khắp nơi nở rộ vô tận Bỉ Ngạn Hoa màu trắng.

Giờ khắc này, Lệ Tịch Nhi phảng phất hóa thành tiên nữ thánh khiết từ trên trời giáng xuống, lật tay liền thu liễm vô tận thần tính chi lực, hóa thành sóng tinh thần công kích mắt thường có thể thấy được, đánh về phía Từ Tiểu Thụ.

“Meo ô.”

Bên ngoài chiến trường, Tham Thần bưng nửa viên Long Hạnh Quả, quay đầu quan chiến, không rõ vì sao nam chủ nhân và nữ chủ nhân lại đánh nhau.

Nhưng điều này không làm chậm trễ việc nó vừa nhai nuốt Long Hạnh Quả vừa xem kịch.

Nhạy cảm như nó, có thể phát giác được trong trận chiến này chỉ có thắng bại chi dục, không có sinh tử chi điểm.

Ta làm sao lại không có hiệu ứng công kích đẹp mắt như vậy…

Từ Tiểu Thụ thèm thuồng muốn chết những đóa Bỉ Ngạn Hoa thánh khiết nở rộ khắp nơi kia.

Có thể lúc chiến đấu không cho phép phân tâm, hắn không ra chiêu thức dư thừa, chỉ là vô cùng đơn giản mở lại thức tỉnh kỹ.

“Bất Động Minh Vương!”

Oanh!

Lần này, công kích của “Thần” tựa như không thể hoàn toàn miễn dịch “Bất Động Minh Vương”, trong đầu nổ vang dữ dội.

Nhưng lấy việc tiêu hao hơn bảy thành linh nguyên trong cơ thể làm đại giá, chân chính rơi xuống tinh thần thể của Từ Tiểu Thụ, chỉ còn lại chút ngứa ngáy không đáng kể.

“A.”

Từ Tiểu Thụ vui vẻ.

Bất Động Minh Vương, đây là thật sự khắc chế tất cả tinh thần công kích nha!

Không nghĩ tới thức tỉnh kỹ “Tính bền dẻo”, mới gọi là hoàn mỹ thuyết minh cho cái gì gọi là “bị động”!

Vừa mở một cái, kim quang xuất hiện rồi lại tan đi, tổn thương bị loại bỏ chín thành chín, Từ Tiểu Thụ “Chuyển Hóa” một phen, coi như không bị thương, thế là xoẹt một cái lại lần nữa lách mình đến bên cạnh Lệ Tịch Nhi, rút ra Tàng Khổ một kiếm đâm tới.

“Còn có thể ‘miễn dịch’?” Con ngươi Lệ Tịch Nhi mở lớn, đơn giản không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng lần này nàng cũng có phòng bị, lách mình tránh ra, căn bản không tin lời Từ Tiểu Thụ nói trước đây, thần tính chi lực bị áp chế tới cực điểm, mắt phải ma tính chi lực màu đen nồng đậm tràn lan.

“Ma Cực!”

Khắp núi khắp nơi Bỉ Ngạn Hoa thánh khiết, lúc này toàn bộ hóa đen.

Mà bao bọc trong một thân ma khí, thần thái của Lệ Tịch Nhi cũng có biến hóa, trở nên diễm lệ yêu dị, giống như là cửu thiên ma nữ.

Tinh thần công kích thuần túy nhiễm lên ma tính chi lực, hóa thành vô tận ma quỷ, nhe nanh múa vuốt xé đến.

“A, đã nói đừng dùng chiêu này, ngươi sẽ hối hận.”

Từ Tiểu Thụ phản ứng cực nhanh, lúc này cũng không mở “Bất Động Minh Vương”, mà là rũ mắt xuống, sau đó, mãnh liệt mở ra.

“Tâm Kiếm Thuật, Trước Mắt Thần Phật!”

Oanh!

“Ma Cực” bao phủ Từ Tiểu Thụ trong nháy mắt, thiên địa trong mắt Lệ Tịch Nhi, cũng bị nhuộm thành màu đen.

Hơi thở tiếp theo, nàng liền thấy được Nguyên Phủ thế giới hóa thành tận thế tràn ngập vô tận tai nạn, nơi này có cửu thiên lôi tai, núi lửa phun trào, lũ quét biển động…

Dưới bối cảnh tận thế hắc ám ma khí cuồn cuộn, càng có một tòa cổ lâu chín mươi chín tầng cao vút lên, đây rõ ràng là “Trên Trời Đệ Nhất Lâu” quen thuộc!

Nhưng trên đỉnh “Trên Trời Đệ Nhất Lâu”, người vốn nên bị “Ma Cực” thôn phệ, lại lắc mình biến hóa, đem tất cả sức mạnh ma quái thôn phệ vào thân thể, hóa thành một bộ áo đen phần phật theo gió.

Hắn đứng ở đỉnh cổ lâu, lưu lại một bóng lưng, dưới ánh trăng bạc, cao ngạo mà lạnh lùng.

“Đây là… cái gì…”

Một màn trước mắt mang đến chấn động không thể bảo là không lớn.

Thần Ma Đồng của Lệ Tịch Nhi đều trợn to, thân thể mềm mại run rẩy, chỉ cảm thấy như đang diện thánh, suýt chút nữa bị ý nghĩ này trấn áp xuống đất.

Từ Tiểu Thụ, lúc nào tu thành một thức kinh khủng như vậy?

Nhưng còn chưa chờ nàng hoàn hồn, bóng lưng trên cao như cự nhân có được vô tận uy áp kia khẽ nghiêng mắt, hơi mở hai mắt.

“Phốc!”

Lệ Tịch Nhi như bị sét đánh, bị khí thế trùng kích từ cái nhìn này đánh bay, một ngụm máu tươi phun ra chín tầng trời.

“Meo ô!”

Mèo trắng nhỏ Tham Thần quan chiến sợ đến mức làm rơi cả Long Hạnh Quả, vội vàng dùng hai chân trước mập mạp bắt lấy hai ba cái, mới bắt lại được.

Tình huống như thế nào?

Đánh nhau một hồi, nam chủ nhân muốn giết nữ chủ nhân?

“Đây là cái gì?” Giữa không trung điều chỉnh lại thân hình, Lệ Tịch Nhi gương mặt xinh đẹp chấn động nhìn sang.

“Tâm Kiếm Thuật, vừa học… Ngươi cũng có thể gọi nó là ‘Ma Kiếm Thuật’.” Từ Tiểu Thụ trộm vui, chỉ cảm thấy dùng Trước Mắt Thần Phật đánh Tà lão lúc đó, đều không bằng giờ phút này thư sướng.

Lệ Tịch Nhi nhất thời có chút tức giận.

Nàng còn chưa kịp nghĩ rõ khí từ đâu đến, trong đầu một đạo Loli âm liền lớn tiếng kêu lên: “Nha! Từ Tiểu Thụ! Ngươi dám dùng loại lực lượng này đánh ta… Đánh hắn, nhanh đánh hắn!”

“Đừng quấy rầy.” Lệ Tịch Nhi cuối cùng rõ ràng mình bị ảnh hưởng.

Từ Tiểu Thụ nhìn chằm chằm cô gái tóc bạc này, xem ra Lệ Tịch Nhi chỉ là bị khí thế công kích của Tiểu Thụ ảnh hưởng, không có tổn thương đến căn bản, mới cười nói: “Yên tâm, ta cũng chỉ dùng một tầng lực lượng, nếu là tăng thêm ‘Tẩu Hỏa Nhập Ma’ công kích, không đơn thuần chỉ là khí thế công kích, ngươi sẽ còn chật vật hơn hiện tại.”

Lệ Tịch Nhi: “….”

Không cần thanh âm kia trong đầu la hét quái dị, giờ phút này chính nàng cũng thật sự tức giận, đây là bị miệt thị mà tức!

“Tốt, một tầng lực lượng, rất tốt….”

Lệ Tịch Nhi nghiến chặt răng, gương mặt xinh đẹp bởi vì dùng sức mà có chút đỏ, hồi lâu, mới từ trong kẽ răng gằn ra: “Vậy ngươi đón thêm chiêu này của ta!”

Thần Ma Đồng đóng lại, rồi lại mở ra.

Lần này, trong mắt Lệ Tịch Nhi đen trắng giao thoa, rốt cuộc không phân biệt, hiển nhiên là “Thần tính chi lực” và “Ma tính chi lực” hoàn mỹ dung hợp.

“?”

Từ Tiểu Thụ không hiểu.

Có thể a, chiến đấu đến đây là có thể kết thúc, thí nghiệm đã hoàn thành!

Hắn cũng không biết mình chọc giận tiểu cô nương này ở chỗ nào, sao đánh nhau một hồi, lại nổi giận?

“Chờ chút…”

Nhưng lời còn chưa dứt, khắp núi khắp nơi Bỉ Ngạn Hoa màu đen, trong nháy mắt trợn trắng một nửa.

Đen trắng giao thoa tạo thành âm dương hòa hợp cực hạn, thánh lực trên thân Lệ Tịch Nhi tuôn ra, hòa vào trong Thần Ma Đồng.

“Cô.”

Nguyên Phủ thế giới hư không nứt ra, rạn nứt như mạng nhện, tràn ngập chín tầng trời.

“Meo ô!” Tham Thần xù lông, nhanh chóng lui về phía sau, khiếp sợ, nơm nớp lo sợ.

“Thánh lực? Ngươi thật sự?” Từ Tiểu Thụ cũng bị dọa sợ, sao lại đánh nhau, còn muốn dùng thánh lực? Nguyên Phủ thế giới không chống đỡ nổi công kích như vậy!

Nhưng Lệ Tịch Nhi không hề dừng lại.

Đánh thắng Từ Tiểu Thụ, có thể nói là chấp niệm của nàng, từ thời Mộc Tử Tịch đã có.

Nguyên nhân, phải ngược dòng về vòng bán kết phong vân tranh bá ngoại viện Thiên Tang Linh Cung, nàng bị người nào đó mang theo ném ra lôi đài, còn bị ghét bỏ nước bọt thối…

Cho nên, khi lần này Từ Tiểu Thụ chủ động đề nghị giao thủ, trời xui đất khiến, Lệ Tịch Nhi lúc này cũng coi là thật, xem đây là một lần thử nghiệm chiến lực của mình.

Thế là, khi “Thần Ma lực” từ Thần Ma Đồng dung hợp hoàn mỹ dưới tác dụng của thánh lực, khi khắp Nguyên Phủ thế giới nở rộ Bỉ Ngạn Hoa hai màu đen trắng mờ ảo…

Thế giới trong mắt Từ Tiểu Thụ, cũng thay đổi!

“Thiên Khiển Tâm Phá Đạo!”

Tiếng hét không biết từ phương nào truyền đến.

Từ Tiểu Thụ chỉ cảm thấy hết thảy trong trời đất đều trở nên hư ảo trong suốt, hắn như đặt mình trong mây, thấy được cả đời này mình gặp qua vô số người.

Có Tang lão, có Bát Tôn Am, có Hồng Cẩu, có Vũ Linh Tích, có Song Ngốc, có tiểu nữ hài Dị… Vân vân, vô cùng tận.

Cho dù là khách qua đường, vẻn vẹn duyên phận gặp mặt thoáng qua, lúc này đều bày ra trên thế giới mây này.

Bọn hắn không ngoại lệ… cười gằn, hóa thành từng ác ma hư ảo, bay cao trên mây, hội tụ thành kiếp vân trong suốt.

“Tâm kiếp?” Từ Tiểu Thụ chấn động, nghĩ đến ngày xưa Lệ gia bị tước đoạt quyền khống chế hình phạt chi lực!

Không cần suy nghĩ, mây kiếp bao phủ cả một phiến thế giới, hình như có Thánh Thần đại lục rộng lớn, ầm ầm lôi minh chấn động, giáng xuống hàng trăm hàng ngàn vạn đạo tâm kiếp chi lôi hư ảo trong suốt.

“Ta…” Trong mắt Từ Tiểu Thụ trong nháy mắt xuất hiện mờ mịt, bị những tâm kiếp chi lôi này kéo vào thế giới riêng, không thể nào chống cự.

Nhưng một thoáng sau, thế giới trong mây tỏa ra một đạo thánh quang chói lọi.

Tinh thần thức tỉnh!

Từ Tiểu Thụ hoàn toàn tỉnh lại, hiểu rõ nếu không thể chống được tâm kiếp chi lôi này, chỉ sợ thật sự sẽ đột tử tại chỗ, chỉ cần Lệ Tịch Nhi cuối cùng không thu tay.

“Bất Động Minh Vương!” Hắn vô thức mở ra bị động kỹ hoàn toàn mới này.

“Ầm ầm.”

Chỉ trong chớp mắt, ngàn vạn tâm kiếp chi lôi đánh vào đầu óc, kim quang vừa mới phát ra trên thân Từ Tiểu Thụ, bỗng nhiên bị đánh nát.

Trong đầu giống như bị nhét vào vô số bi thép, mà những bi thép này sau khi nổ tung, lại hóa thành gai thép hư vô, đâm loạn tứ tán, khiến người ta đau đến không muốn sống.

“Ách a!”

Sắc mặt Từ Tiểu Thụ méo mó, nhưng vẫn chống đỡ được.

Bởi vì những tâm kiếp chi lôi đã trải qua “miễn dịch” suy yếu này, không thể công phá được tinh thần thể của hắn, hắn lập tức gọi ra Tâm Kiếm Thuật, đưa thân lên đỉnh cổ lâu, dùng ý tượng chi lực trấn áp tâm kiếp chi lôi.

Lúc này, mới cảm thấy thế giới khôi phục trong trẻo, một chiêu trác tuyệt khủng bố như thế, rốt cục bị phòng ngự.

Thế nhưng…

“Phốc!”

Mặt khác, khi “Bất Động Minh Vương” của Từ Tiểu Thụ bị đánh nát, Lệ Tịch Nhi lần nữa chấn động thân thể mềm mại, phốc một tiếng phun ra máu tươi, cả người bị hất bay lên.

Lần này nàng hoàn toàn mất đi ý thức, thất khiếu chảy máu, yếu ớt bất lực từ trên trời rơi xuống.

Thân thể nhỏ bé yếu đuối không có chút sức phòng ngự nào, có thể đoán được, nếu cứ như vậy rơi tự do, không dùng thánh thể chi lực, thật sự sẽ đột tử tại chỗ, nát thành mấy đoạn.

“Tình huống như thế nào…”

Từ Tiểu Thụ ngơ ngác.

Ta còn chưa xuất thủ, sao ngươi lại tự bay?

Hắn vội vàng lách mình, truyền tống đến dưới Lệ Tịch Nhi, ôm chặt lấy, lúc này mới kết thúc chiến đấu, bưng lấy hình dáng trong ngực đáp xuống đất.

“Tinh thần bị trùng kích kinh khủng, ý thức hoàn toàn tiêu tán, ngất đi…”

Chỉ một chút, Từ Tiểu Thụ đã đoán được Lệ Tịch Nhi bị thương rất nặng, gần như sắp chết, nếu không có sức phòng ngự tự chủ của “Thần Ma Đồng”, chỉ sợ đã tinh thần tử vong.

Hắn sững sờ tại chỗ, trong mắt tràn ngập hối hận, hận không thể xóa bỏ “Bất Động Minh Vương”.

Vội vàng hái một gốc thánh dược “Sinh Mệnh Chi Hoa” cho Lệ Tịch Nhi ăn, hắn mới tỉnh ngộ, thức tỉnh kỹ vừa mới có được, so với mình nghĩ, còn đáng sợ hơn!

“Dưới Bán Thánh, vật lý, tinh thần, có lẽ cả công kích linh hồn, đều chỉ cần dựa vào tiêu hao linh nguyên liền có thể miễn dịch.”

“Chỉ khi nào có tổn thương mà ‘Bất Động Minh Vương’ không thể miễn dịch, chỉ cần kim quang bị vỡ nát, người thi thuật cũng phải chịu tổn thương giống như ta?”

“Ta có một thân bị động kỹ, nhưng nàng thì không!”

Từ Tiểu Thụ vô cùng khẩn trương nhìn chằm chằm hình dáng yếu ớt bất lực trong ngực.

Thánh dược ăn vào, khí tức của nàng đang hồi phục nhanh chóng, nhưng Từ Tiểu Thụ vẫn hối tiếc không kịp.

Đáng chết, nếu sớm biết kết quả như vậy, mình nên trực tiếp ra ngoài, tìm Tị Nhân tiên sinh thí nghiệm chiêu mới!

“Tiểu sư muội, ngươi ngàn vạn lần không thể chết…”

Trong lúc yên lặng cầu nguyện, Từ Tiểu Thụ bỗng nhiên cảm thấy trên tay có chút biến hóa quái dị.

Rất quái lạ, phi thường quái, xúc cảm trở nên vô cùng cổ quái!

“Không thích hợp!”

“Tiểu sư muội… Không, Lệ Tịch Nhi, sao cảm giác đang nhỏ đi?”

Quay lại truyện Ta cos bi dong ky

Bảng Xếp Hạng

Chương 50: Đồ vật mua hết? Thượng Quan Thiên Ca mắt trợn tròn

Đỉnh Cấp Gian Thương - Tháng 2 24, 2025

Chương 48: Linh căn

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 2 24, 2025

Q.3 – Chương 1235: Hành Giả Vô Cương (2)

Phổ La Chi Chủ - Tháng 2 24, 2025